Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 77: Tiệc mừng thọ (Hạ).

Tiểu Tiểu Vũ

18/03/2013



Thời gian từ từ trôi qua, người trong đại sảnh cũng đã nhiều lên, người đến sớm phần lớn đều là bạn tốt, chỉ tiếc là Lý Dương lại không quen biết ai.

Tới hơn mười giờ, xung quanh đã rất náo nhiệt nhưng cái bàn của Lý Dương thì vẫn không có ai, Lý Dương nhìn thấy cô và anh họ cô ra vào đã vài lần, nhưng mà hai người họ lại không dẫn ai tới cái bàn này cả.

Một lát sau, Lý Dương đúng lên, hắn kinh ngạc nhìn về phía người đang được Ngô Hiểu Lỵ dẫn tới, đây cũng chính là người quen duy nhất từ sáng tới giờ mà Lý Dương thấy được.

-Lý Dương?

-Trương quản lí?

Lý Dương và Trương Ưng nghi hoặc nhìn nhau, việc tới tham gia tiệc mừng thọ Lý Dương không có nói cho Trương Ưng, chuyện Trương Ưng tới tham gia buổi tiệc mừng thọ này hắn cũng không nói cho Lý Dương biết.

-Trương quản lí tự mình tới nhé!

Ngô Hiểu Lỵ mỉm cười nói một câu, trên thực tế cô cũng không biết Trương Ưng sẽ tới, chuyện buổi tiệc mừng thọ của ông ngoại cô không có nói cho Trương Ưng biết nên khi thấy Trương Ưng tới cô có chút bất ngờ.

-Lưu lão từng giúp đỡ tôi nên tiệc mừng thọ này tôi nhất định phải đến!

Trương Ưng giải thích.

Kỳ thật Trương Ưng và Lưu lão đều là thành viên của hiệp hội đồ cổ Minh Dương hơn nữa Lưu lão còn là hội trưởng nên Trương Ưng xuất hiện ở nơi này cũng không có gì lạ.

Hai người ngồi xuống nói chuyện một lát mới hiểu rõ mọi chuyện, muốn trách thì cũng chỉ có thể trách bọn họ ai cũng không lên tiếng nói cho người kia, đến lúc này thì mọi chuyện mới được sáng tỏ, lúc trước Trương Ưng đi Bắc Kinh cũng là để tìm một món quà tặng cho Lưu lão.

Người càng ngày càng nhiều, gặp được người quen nên Lý Dương không còn buồn chán nữa, Trương Ưng thật ra có quen vài người nhưng hắn vẫn ngồi với Lý Dương mà không có đi tới chào hỏi.

Đại sảnh lại có vài người đi vào, lần này Ngô Hiểu Lỵ và bác cả của cô tự mình tiếp khách, Ngô Hiểu Lỵ đã giới thiệu bác cả của cô cho Lý Dương biết, ông ta là một cán bộ cao cấp,nếu như đến Lật Thành thì ông ít nhất cũng là huyện trưởng chứ không chơi.

Việc Lý Dương không ngờ là người được Ngô Hiểu Lỵ dẫn tới lại là người hắn quen biết-Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt.



Tư Mã Lâm đang cùng bác cả của Ngô Hiểu Lỵ vừa đi vừa nói chuyện, khi thấy Lý Dương thì hắn lập tức ngừng lại rồi đi tới ngồi xuống bên cạnh Lý Dương, Trịnh Khải Đạt cười cười với bác cả của Ngô Hiểu Lỵ rồi cũng đi theo.

Bác cả của Ngô Hiểu Lỵ kinh ngạc kiếc nhìn Lý Dương và Trương Ưng một cái rồi mới quay ra ngoài.

Trương Ưng cũng kinh ngạc nhìn Tư Mã Lâm, hắn hiểu Tư Mã Lâm rõ hơn Lý Dương, hắn cũng biết Lý Dương và Tư Mã Lâm đã cùng nhau đổ thạch ở Trịnh Châu, hắn biết quan hệ của hai người rất tốt nhưng mà hắn không ngờ là khi thấy Lý Dương Tư Mã lâm liền ngừng lại rồi đi tới chỗ này, với thân phận của Tư Mã Lâm, hắn hoàn toàn có tư cách ngồi ở bàn đầu, không cần khải ngồi đây.

Tư Mã Lâm nhìn thoáng qua Trương Ưng rồi nhỏ giọng nói một câu:

-Lý Dương, sau cậu cũng tới đây?

-Hiểu Lỵ nói hôm nay ông ngoại của cô tổ chức đại thọ nên kéo tôi tới đây!

Lý Dương cũng có chút chẳng biết tại sao, Trương Ưng tới đây còn chưa tính, không ngờ Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm cũng tới, bốn người đều tới đây nhưng ba người kia chưa ai kể cho hắn việc tới đây và hắn cũng chẳng kể cho ba người kia biết.

-Lưu lão là ông ngoại của Hiểu Lỵ?

Người nói chuyện là Trịnh Khải Đạt, Trịnh Khải Đạt lúc này đang trừng to mắt, vẽ mặt không thể tin được.

Lý Dương gật gật đầu, Trịnh Khải Đạt đột nhiên vỗ đầu:

-Thì ra là thế, lần trước hai người là đi mua lễ vật tặng cho Lưu lão phải không? Khó trách!

Trịnh Khải Đạt cười cười, Lý Dương phát hiện Trịnh Khải Đạt dường như có thói quen vỗ đầu mình, thói quen này không hề giống thói quen của những người có gia tài hàng tỉ chút nào.

-Tôi cũng hiểu rồi!

Tư Mã Lâm cũng cười nói, chỉ có Trương Ưng ngồi một bên là hồ đồ không hiểu bọn họ đang nói gì.

Thông qua sự giải thích của Lý Dương, Trương Ưng cũng đã hiểu ra, Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt và hắn trước đó không hề biết quan hệ của Lưu lão và Ngô Hiểu Lỵ, cho nên lúc trước bọn họ đều không nhắc tới tiệc mừng thọ này, cho tới khi gặp mặt ở đây thì bọn họ mới biết được người mà bọn họ đi chúc thọ lại chỉ là một người.



Có Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt gia nhập, không khí bên này đã náo nhiệt hơn, đặc biệt là Trịnh Khải Đạt, hắn nói chuyện đổ thạch ở Trịnh Châu với Trương Ưng, đặc biệt là khi nhắc tới lúc cắt khối đá thì hắn đặc biệt hưng phấn mà kể lại.

Nghe Trịnh Khải Đạt tự thuật, Trương Ưng dùng ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Lý Dương, hắn vốn định đem Lý Dương ra khỏi vũng bùn đổ thạch, hiện tại xem ra không cần nữa rồi, Lý Dương không chỉ liên tục đổ mà còn liên tục đổ tăng.

Hiện tại chính Trương Ưng cũng không còn phản đối Lý Dương đi đổ thạch nữa, một lần hai lần còn có thể nói là may mắn, may mắn có thể biến mất nên không thể lún quá sâu vào, nhưng mà liên tục đổ thắng nhiều lần, lại giúp cho người bên cạnh tăng thêm may mắn thì không không đi đổ thạch là lãng phí.

Mọi người đang trò chuyện thì căn phòng trong đại sảnh đột nhiên mở ra, năm ông lão tóc hoa râm từ trong đi ra, người đi đầu là Lưu Tuyết Tùng, phía sau ông là một người mà Lý Dương quen-Hà lão.

Năm ông lão vừa xuất hiện liền thu hút sự chú ý của mọi người, năm người này một đường đi ra, trên đường còn không ngừng mỉm cười chào hỏi mọi người.

-Là ai đến vậy, không ngờ lại có thể cho nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay tự mình ra đón?

Tư Mã Lâm nhìn năm người rồi nhẹ nhàng lắc đầu.

Bọn người Lý Dương đều nhìn ra bên ngoài, lời của Tư Mã Lâm cũng chính là tiếng lòng của họ, không biết là ai có mặt mũi lớn như vậy, có thể để cho năm người tự mình ra ngoài đón, lúc Tư Mã Lâm tới thì cùng lắm cũng chỉ có Ngô Hiểu Lỵ và bác cả của cô thôi.

Vài phút sau năm người trở vào trọn, khi Tư Mã Lâm nhìn thấy ông lão đang đi giữa thì khuôn mặt trở nên nghiêm túc lên, Trịnh Khải Đạt và Trương Ưng cũng không khác mấy, người này không ngờ cũng là một người mà Lý Dương quen.

-Hà lão?

Lý Dương ngơ ngác nói một câu, ông lão này chính là người đã dùng 600 vạn để mua lọ thuốc hít bằng Phỉ Thúy của Lý Dương. Năm người cùng Hà lão đi vào trong phòng.

Trong đại sảnh có không ít người biết Hà lão nên mọi người liền bàn tán sôi nổi, Lý Dương ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trương Ưng, hắn biết Hà lão, nhưng chỉ gặp có một lần, hơn nữa lần đó là do Trương Ưng mang hắn đi

-Thân phận của Hà lão rất đặc biệt, ông đáng để tất cả mọi người đi ra ngoài đón tiếp!

Trương Ưng nhỏ giọng nói với Lý Dương, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt cũng gật đầu, hiển nhiên là hai người rất đồng ý với câu nói của Trương Ưng.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook