Chương 20: Trường học tư nhân.
Tiểu Tiểu Vũ
18/03/2013
Lý Quân Sơn nhìn Lý Dương rồi quay sang nhìn Lý Thành, cuối cùng ông thở dài:
"Được rồi, gọi Thục Cầm tới đây rồi chúng ta sẽ bàn bạc việc chia tiền!"
Phản ứng của hai đứa con làm cho Lý Quân Sơn rất vừa lòng, có vài gia đình cũng từng có một khoảng tiền lớn ngoài ý muốn nhưng phần lớn trong số đó đều bị tiền tài làm cho gia đình li tán, Lý Quân Sơn không muốn chỉ vì số tiền này mà lại biến gia đình thành như vậy, nếu như vậy thì thà rằng không có lọ thuốc hít, không có số tiền này còn hơn.
Thục Cầm tên đầy đủ là Phương Thục Cầm, cô làm việc chung một chỗ với Lý Thành, cô là một người phụ nữ không tệ, lúc bình thường, hai ông bà chưa từng vì những công việc trong nhà mà nhắc nhở cô, điều này chứng tỏ cô là một người giỏi trong việc quản lý gia đình, sau khi nghe tới việc của lọ thuốc hít thì cô cũng có chút hưng phấn nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại rồi tỏ ý mọi việc đều nghe theo lời Lý Thành.
Do trong nhà đột nhiên có một khoảng tiền lớn như vậy nên bữa tối rất phong phú, sau khi ăn xong thì năm người ngồi xuống bắt đầu bàn bạc, đứa cháu nhỏ của Lý Dương thì đi vào torng phòng ngủ xem hoạt hình.
Ho khan một tiếng, Lý Quân Sơn nói:
"Hiện tại mọi người đã ở đây nên chúng ta bắt đầu bàn bạc, số tiền sáu trăm vạn này chúng ta nên làm thế nào?"
"Con thấy trước hết là xây lại căn nhà, Dương Dương nói đúng, căn nhà này cũng nên xây lại rồi, hiện tại có tiền nên cũng không cần dùng tiền của Dương Dương nữa!" Lý Thành có chút do dự sau đó nói.
"Việc nhà ở thì không cần gấp gáp, ngôi nhà này hai người chúng ta cũng đã sống quen rồi, nếu như xây mới thì quả thật là có chút không quen!"
Lý Dương không ngờ người phản đối đầu tiên lại là Lý mẫu, trước kia dùng tiền riêng của Lý Dương để xây nhà nên bọn họ phản đối thì còn dễ hiểu, nhưng mà bây giờ đã có tiền sao Lý mẫu vẫn còn phản đối, việc này làm hắn rất khó hiểu.
Suy nghĩ một chút thì Lý Dương cũng đã hiểu ra ý của mẹ mình, đúng là trong nhà đã có tiền nhưng mà bạ sợ rằng sau khi có tiền thì hai anh em có chỗ dùng tới nó nên bà mới không đồng ý việc xây nhà, cho dù thế nào đi nữa thì thứ mà bà quan tâm nhất cũng chính là hai anh em hắn.
Nghĩ đến đây, Lý Dương mở miệng nói:
"Mẹ, nhà mới thì có gì mà không quen, hơn nữa chúng ta cũng đâu có dọn đi chỗ khác, chúng ta xây ngay tại chỗ cũ mà, mẹ không thấy là những hàng xom xung quanh cũng làm như vậy sao, bọn họ cũng đâu có cái gì gọi là không quen?"
"Không phải Lý Thành muốn làm ăn hay sao, vậy thì tiền này cứ để cho nó dùng để làm ăn, tiếp theo là mua một căn nhà ở nội ô Minh Dương cho Dương Dương, phần còn lại để dành khi nào cần có mà dùng!"
Lý Quân Sơn từ từ nói một câu, Lý Thành và Lý Dương nhìn nhau cười khổ, bọn họ thì nghỉ cho cha mẹ, cha mẹ thì lại nghĩ cho bọn họ, trong nhà có tiền mà không có ai chịu dùng.
"Kỳ thật việc buôn bán chỉ là một cách nói khác của hai người bọn con thôi, chúng con đều là giáo viên thì biết buôn bán cái gì, chúng ta cứ làm theo cách nói của chồng con đi, hai người cũng đã vất vả cả đời rồi, bây giờ là lúc mà hai người hưởng phúc!"
Lần này tới lượt Thục Cầm nói, Lý Quân Sơn nhìn con dâu mình, trong mắt ông có thêm một chút ấm áp, tất cả đều là những đứa con tốt, bọn chúng không hể vì món tiền này mà tranh cãi, ngược lại còn quan tâm tới hai bộ xương già này trước.
"Làm ăn?" Lý Dương đột nhiên có một ý nghĩ, hắn lập tức nói với Lý Thành:
"Anh, em nhớ anh từng nói là bây giờ trường học tư nhân làm ăn rất tốt phải không, không bằng chúng ta cũng mở một cái đi, anh, em và ba mẹ đều có cổ phần, có trường học thì chúng ta sẽ có càng nhiều tài nguyên, đây chính là biện pháp làm ăn tốt nhất!"
"Trường học tư nhân?" Hai mắt Lý Thành lóe sáng:
"Sáu trăm vạn có thể làm được một trường học có quy mô khá lớn, nếu làm tốt thì đây quả thật là một việc làm ăn tốt, cả nhà chúng ta đều làm trong ngành này, việc kinh doanh mà chúng ta có thể làm chỉ sợ cũng chỉ có thứ này!"
"Ba, ba cảm thấy sao?" Lý Dương hỏi lý Quân Sơn một câu.
Lý Quân Sơn cũng đã động lòng, cả đời hắn đều làm nghề giáo nên thứ quen thuộc với hắn nhất chính là trường học, nhưng mà kiếm tiền từ trường học thì hắn không biết làm, hắn chỉ biết dạy học thôi.
Lý Quân Sơn suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói:
"Đầu tư vào trường học có phải là quá tốn kém hay không? Chúng ta chưa chắc đã đủ tiền?" Hắn đã lớn tuổi nên suy nghĩ chững chạc chứ không xốc nổi như giới trẻ, Lý Dương và Lý Thành thì nghĩ tới chuyện sau khi trường hoàn thành, Lý Quân Sơn thì lại nghĩ tới tiền vốn.
Lý Dương tiến lên ngồi vào bên cạnh Lý Quân Sơn:
"Không có gì, tiền thì nhiêu đây là đủ rồi, ba, năm sau thì ba đã nghỉ hưu rồi, đến lúc đó ba còn có thể vào đây để tiếp tục dạy, đến ah làm hiệu trưởng, ba thì làm chủ nhiệm!"
"Ba, con thấy Dương Dương nói rất có lý, cho dù xây xong trường tốn hết tiền thì chúng ta cũng có thể dựa vào trường học mà kiếm lại, hơn nữa còn kiếm được rất nhiều nữa!"
Lý Thành ở một bên khuyên nhủ, đối với Lý Thành mà nói kinh doanh trường học chính là thứ thích hợp nhất đối với hắn.
"Được rồi, nhưng mà con và Thục Cầm không được từ chức, đợi trường học xây xong rồi nói tiếp!"
Suy nghĩ một hồi, Lý Quân Sơn mới hạ quyết tâm, Lý Dương mẫu thân ở đây đại sự thượng từ trước đến nay nghe Lý Quân Sơn, Lý Quân Sơn đồng ý lúc sau nàng cũng không có gì ý kiến, Lý gia cái này đại sự cho dù là xác định xuống dưới.
Vấn đề cổ phần công ty rất nhanh được bàn xong, mọi người đều nhường qua nhường lại thật lâu cuối cùng cũng có thể chia ra, Lý Thành chiếm bốn, Lý Dương chiếm bốn, Lý Quân Sơn chiếm hai, đây chính là yêu cầu của Lý Quân Sơn, hắn nói nếu không chia như vậy thì hắn sẽ không tới trường học.
Trên thực tế Lý Dương cũng không xem trọng những cổ phần công ty này, trường học này là hắn vì người nhà mà xây, bản thân hắn thì không muốn tham dự vào, chỉ cần người nhà vui vẻ thì cho dù không có cổ phần cũng không sao.
Sau khi bàn bạc xong Lý Dương lập tức chuyển sáu trăm vạn qua tài khoản của Lý Quân Sơn, Lý Dương vốn định chuyển bảy trăm vạn qua nhưng bị Lý Quân Sơn từ chối nên hắn đành chuyển sáu trăm vạn.
Sau khi có được tài chính thì mọi người bắt đầu bận rộn, Lý Thành tuy nhìn có chút thật thà nhưng hắn cũng không phải là người ngốc, hắn rất nhanh đã xin được giấy phép xây dựng trường học ở mảnh đất rộng ba mươi mẫu nằm ở vùng ngoại ô, tuy có vốn tài chính là sáu trăm vạn nhưng Lý Thành lại nói thành hai nghìn vạn, hắn không thể không nói như thế, nếu không nói vậy thì hắn cũng sẽ không có được mảnh đất với giá thuê rẽ như thế này.
Tuy rằng có thể làm cho chính phủ nghi ngờ nhưng mà hiện tại cũng có rất nhiều người dùng cách này, hơn nữa họ cũng đầu tư với số tiền lên tới sáu trăm vạn, so với những người dùng hai trăm vạn nói thành hai nghìn vạn thì họ phúc hậu hơn nhiều.
Bây giờ là đầu năm, khoảng cách tới lễ mừng năm mới còn không tới một tháng nên mặt đất lúc này đang rất khô cứng không thể khởi công xây dựng, thủ tục quản lý trường học thì Lý Dương không hiểu nên trong khi những người khác bận rộn thì hắn lại đang rất rãnh rỗi.
Do không có việc gì làm nên Lý Dương trở về công ty, sau khi bổ sung một số tri thức về Phỉ Thúy thì Lý Dương chuẩn bị tiếp tục dựa vào năng lực đặc thù của mình kiếm tiền.
"Lý trợ lý, có người tìm ngài"
Một nhân viên tiêu thụ dưới lầu chạy lên nói với Lý Dương, sau khi trở thành trợ lý thì Lý Dương cũng có phòng riêng, nhưng mà phòng của hắn thì cùng một chỗ với văn phòng tài vụ nên hắn và chị Triệu tuy ở chung một phòng nhưng ai làm việc nấy không hề quấy rầy nhau.
"Tìm tôi? Ai vậy?"
Lý Dương đặt quyển sách giới thiệu về Phỉ Thúy xuống rồi ngẩn đầu lên hỏi, hắn mới trở về ba ngày nên Trương Ưng vẫn chưa an bài công việc cụ thể cho hắn mà chỉ bảo hắn ngồi đọc thêm một số sách chuyên ngành mà thôi
Tiểu Trương lắc lắc đầu:
"Tôi không biết, là một người đeo kính mắt bề ngoài khá nhã nhặn!"
"Được rồi, cậu xuống trước đi, tôi sẽ xuống ngay!" Lý Dương duy nghĩ một chút nhưng vẫn không biết người đến là ai nên quyết định xuống xem thử.
Đi vào đại sảnh Lý Dương rất nhanh phát hiện một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi mang kính gọng vàng, bên cạnh hắn là tiểu Trương.
"Đây là Lý trợ lý của chúng tôi!" Tiểu Trương giới thiệu Lý Dương xong liền rời khỏi.
"Xin chào?" Lý Dương có chút nghi hoặc tiến lên chào hỏi, người này Lý Dương xác định là chưa từng quen hắn
Người nam trung niên vương tay ra bắt rồi cẩn thận đánh giá Lý Dương:
"Cậu chính là Lý Dương? Người đổ tăng hai lần ở Thanh Đảo?"
" Là tôi, không biết ngài tìm tôi có chuyện gì?" Lý Dương có chút sững sốt, hắn không hiểu chuyện này ở Thanh Đảo sao lại truyền về tới tận Minh Dương?
"Rất hân hạnh được gặp cậu!" Người trung niên cười nói:
"Tôi là người của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, nghe nói Lý tiên sinh ở Thanh Đảo đổ tăng hai lần nên tò mò tới xem thử, xin lỗi vì đã làm phiền cậu!"
"Ngọc thạch hiệp hội, Minh Dương có hiệp hội này nữa ư?" Lý Dương kinh ngạc nhìn người dàn ông trung niên này, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia vui sướng, hắn đang lo không biết ở chỗ nào để tăng thêm tri thức thì ngay lập tức có người đến giúp hắn.
Nếu đã là hiệp hội thì khẳng định bọn họ có rất nhiều người, xem những quyển sách khô khan khó hiểu này thì làm sao bằng với trực tiếp hỏi người khác, Lý Dương cũng đã từng hỏi Trương Ưng về vấn đề này nhưng mà một lòng muốn kéo Lý Dương ra khỏi vũng bùn này nên Trương Ưng không hề trả lời Lý Dương.
"Đương nhiên, không biết Lý tiên sinh có thời gian tới hiệp hội chúng tôi xem qua một lần?" Người trung niên đeo kính mỉm cười gật đầu, Lý Dương do dự một chút rồi nhìn đồng hồ, sau đó nói:
"Hôm nay chỉ sợ không được, tôi còn có việc phải làm, ngày mai được không, ngày mai là cuối tuần nên tôi có thời gian!"
"Tốt lắm, chúng tôi đợi Lý tiên sinh tới tham quan, đây là danh thiếp của tôi, phía trên còn có địa chỉ, cậu chỉ cần tới ngay địa chỉ đó là được rồi!"
Người nam trung niên mỉm cười rồi lấy ra một danh thiếp đưa cho Lý Dương sau đó rời đi.
Sau khi hắn đi xa Lý Dương liền nhìn vào tấm danh thiếp, người này gọi là Trương Vĩ, chức vụ tổng giám đốc.
"Thuý Ngọc Hiên, một cái tên không tệ!" Lý Dương gật đầu cười cười rồi cất tấm danh thiếp vào túi, khi hắn nghe cái tên này thì đã biết nó có quan hệ với Phỉ Thúy rồi.
Mình hiện tại cũng bắt đầu bội phục vận may của chính mình, Lý Dương cười thầm một tiếng rồi đi trở lên lầu hai, hắn đang suy nghĩ xem tiếp theo mình sẽ làm gì thì trời bắt đầu mưa.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.