Chương 124: Đàm phán
Phong Cuồng Băng Bào Hao
04/08/2014
Nguyên nhân làm bọn người Trần Húc chảy mồ hôi lạnh đầu tiên là vì bản DEMO này quá khoa trương, một video 5 phút mà chỉ có dung lượng nhỏ như vậy, cái này đúng là kinh điển quá mà. Mà thứ hai là bản DEMO này còn được làm 3D và nội dung của nó khiến mọi người rất chăm chú thưởng thức.
"64 KB" Quản Dịch hít một hơi lạnh, "Đây cũng quá khoa trương a? Cái này được giảm dung lượng đến vài nghìn lần nha?! Loại kỹ thuật này quả thật đem vào sử dụng, áp lực cho trang web chắc chắn sẽ giảm nhiều nha."
Tống Tử Ngữ lắc đầu cười cười nói:" Kỳ thật không có khoa trương như vậy đâu. Ngươi xem cái Video đó rất nhiều chi tiết được lặp lại. Chỉ là phương vị chiếu khác nhau mà thôi, cho nên mới đánh lừa được mọi người."
Trần Húc suy nghĩ một chút liền hiểu ra, thật muốn nói cái DEMO này về phần hình ảnh cũng không tính là có nhiều hoàn mỹ, thậm chí có thể nói là không có tí nghệ thuật nào. Nhưng bởi vì anime chuyển động rất lâu, nội dung nhiều, hơn nữa dung lượng rất nhỏ cho nên người ta mới rất tán thưởng. Tống Tử Ngữ nhắc tới như vậy, Trần Húc mới hiểu được hình ảnh lặp đi lặp lại nhiều lần, ngay cả nhạc nền cũng chỉ có mấy nhịp điệu được dùng đi dùng lại mà thôi.
Tống Tử Ngữ cười nói:" Không sai, nếu làm lặp đi lặp lại như vậy dung lượng sẽ được giảm đáng kể."
Trần Húc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Bởi vì cách thức này giống như chỉ cần 3 màu đỏ, vàng, xanh là có thể phối ra nhiều màu khác nhau.
" Cho nên cái DEMO này sở dĩ dung lượng thấp không phải vì có thuật toán mà là sử dụng một số tư liệu dung lượng thấp để làm ra."
Tống Tử Ngữ nói chính là đạo lí này, chẳng qua nếu như có thuật toán làm giảm dung lượng có thể tới vài chục lần thì có thể, nếu hơn nghìn lần như vậy thì quá khoa trương. Bằng không những game Client như Ma Thú Thế Giới cũng có thể làm thành web game rồi.
Trầm mặc một lát, ba người cũng biết không thể dùng cách này để áp dụng cho trò chơi của mình, bởi vì loại kỹ thật đó sẽ có giá trên trời rồi, dùng vào cái trò chơi nhỏ nhoi của mình không khác gì dùng dao mổ trâu giết gà cả.
"Chúng ta vẫn tìm biện pháp khác thôi." Lại tiếp tục thảo luận một hồi, Quản Dịch có chút ủ rũ nói:" Mô hình 3D yêu cầu thật sự quá cao. Với chúng ta hiện giờ cũng chỉ còn cách sử dụng mặt phẳng 2D thôi. Nếu không thì cứ như lúc nãy đã bàn, trước tiên chiếm thị trường đã sau đó thêm dần tài nguyên vào. Đợi khi nào người chơi nhiều rồi chúng ta thử đổi sang cài Client xem sao."
Ba người thảo luận một hồi, hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.
Bất quá kế tiếp Tống Tử Ngữ lại có ý thảo luận về song phương hợp tác như thế nào, đương nhiên không thể thảo luận ở chỗ này, bởi vì Quản Dịch đang mặc áo tắm kia kìa, không phải có vẻ không thoả đáng sao?.
Tống Tử Ngữ là một người có hành động sớm nhất trong giới mạng xã hội. Từ đó đến giờ cũng đã hấp dẫn được một lượng lớn người truy cập. Từ lúc đầu thế kỉ 21 đã có vài trang web cùng loại tồn tại, rất khó để phát triển. Như gần trang web văn học Qidian tiểu thuyết cũng là một trang web dẫn đầu trong làng mạng xã hội đấy. Hiện tại nhiều trang giống như vậy cũng mọc lên đúng là một cái chiến trường để quần hùng tranh giành.
Cho nên nói nắm tiên cơ trên thị trường rất có lợi. Nhưng vẫn phải xem có người dùng hay không.
Nói tới vấn đề thị trường Trần Húc một câu cũng không nói, toàn bộ đều là Tống Tử Ngữ cùng Quản Dịch thoả thuận. Nhưng cùng hoàn cảnh lúc bàn luận về game lúc nãy hoàn toàn khác hẳn. Hoàn cảnh lúc này là đánh võ mồn, sặc mùi thuốc súng nha.
Quản Dịch đề nghị lần này dùng phương thức chia cổ phần để tính toán, nếu đưa game này lên mạng xã hội của Tống Tử Ngữ phải chia cổ phần của Xã Khu ra cụ thể là 0,1%, song phương chia lợi nhuận trò chơi làm 8:2, nói cách khác các ngoạn gia chịu bỏ tiền vào mua item của trò chơi như vậy phía Trần Húc sẽ được 8 phần, 2 phần còn lại phần mạng Xã Khu của Tống Tử Ngữ.
Điều kiện này Tống Tử Ngữ tự nhiên là không thể nào đáp ứng, hắn lại đề nghị song phương chia 7:3, mà về cổ phần tuyệt đối sẽ không giao ra. Có thể dùng tiền thay đổi cho số cổ phần đó, giá sơ bộ là 7 vạn tệ.
Nhưng điều kiện này lại bị Quản Dịch không chút do dự cự tuyệt, Quản Dịch cười nhạo nói:"Tống tiên sinh, ngài nói như vậy rất không có thành ý rồi. Chúng ta cũng biết, cái này nếu được đem lên Xã Khu của ngài có thể trong thời gian này chiếm tiên cơ tranh giành được số lượng người dùng khá lớn, ngài dùng mấy vạn tệ lại muốn đuổi chúng ta đi rồi, cái này không phải là không có thành ý sao. Phải biết rằng chúng ta còn có thể hợp tác với mạng xã hội của trường, còn hàng ngàn công ty chúng ta cũng chưa có hứng thú."
Tống Tử Ngữ cười cười nói:"A, Quản tiểu thư, Mạng xã hội của trường và hàng ngàn công ty khác đó không thể so sánh, ta cũng vừa mới cùng phụ thân cô tiến hành đàm phán, hắn đáp ứng rót vào Xã Khu một số tài chính để khuếch trương quy mô lên. Như vậy nếu như các ngươi hợp tác với ta rất có mật thiết đấy." Nói lên ý chính kà, hiện tại cái Xã Khu này cũng là sản nghiệp của phụ thân ngươi, dù sao tiền bạc cũng chả chảy đi đâu a!
Quản Dịch cười nói:"Không thể nói như vậy được, Cha là cha, ta là ta. Vấn đề kiếm tiền của ta với ổng cũng không có dính dáng gì với nhau. Chúng ta đều tin tưởng cuộc trao đổi này đều có chúng thắng lợi, tương lại sẽ mang đến một khoản tiền lời rất lớn, cho nên chúng ta hợp tác công bằng. Nói thực ra, ngươi dùng tiền trao đổi cổ phần hiện tại rất không thảo đáng, sau này chắc chắn cổ phần sẽ thăng, tuyệt đối không chỉ dừng lại ở 7 vạn như ngươi nói đâu nha."
Kỳ thật Quản Dịch phán đoán cũng không sai, hiện tại mấy cái game cứ goi là chơi miễn phí, tỷ như Truyềng Kỳ Thế Giới lại kiếm được tiền nhiều hơn cả mấy game thu phí. Bởi vì ở Trung Quốc rất nhiều người vừa nhàn rỗi lại vừa có tiền, vì không muốn thăng cấp quá chậm nên sẽ trả tiền để mua sắp item, khoản tiền này gộp lại của bao nhiêu đại gia, không biết sẽ lớn đến thế nào.
Hơn nữa hiện tại Quản Dịch cũng đã nghĩ qua game này sẽ có số lượng lớn người chơi là thành phần tri thức, những thành phần này bình thường trong túi vẫn là hơi hơi có tiền, hơn nữa họ đều là người trẻ tuổi, trên tay họ luôn luôn sẽ có thẻ tín dụng mà trong đó thì đừng có hỏi sẽ có bao nhiêu tiền a, nói như vậy tiền lời cũng rất là khả quan.
Nghe Quản Dịch cùng Tống Tử Ngữ nói chuyện, Trần Húc phát hiện mình phát hiện mình thật sự có chút nhỏ bé.
Rất nhiều biện pháp tính toán buôn bán hắn đều không biết, hoặc là nói hắn chưa từng nghĩ đến mấy việc đó.
Trần Húc không biết mình như thế nào lại như vậy, hay là đối với hắn chút tiền đó cũng không thèm để trong lòng —— Kỳ thật Trần Húc biết rõ, hắn nếu muốn có tiền chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là đủ dùng. Như thuốc trị bệnh chó dại mà cha hắn đã lời được hơn 100 triệu đô la, còn có dụng cụ kiểm tra thực phẩm hắn còn chưa có đem bán, nhưng hắn cũng đã từng tính qua nếu thật sự đem vật này đi bán lợi nhuận chắc chắn sẽ vài triệu đô la rồi, bất quá chỉ là chuyện sớm muôn mà thôi....
Mà tư liệu của Tiểu Mẫn còn rất nhiều mà. Chỉ cần hắn muốn, tuỳ tiện lấy một thứ ra ngoài, có thể làm cho thế giới này rung động luôn ấy chớ. Nếu muốn kiếm tiền? Sự tình không phải quá đơn giản hay sao.
Đem tiền tài mà hắn có thể có đếm ra không biết đã bao nhiêu con số. Trần Húc cảm thấy mấy vạn tệ thì không thể nào để ý được.
Cho nên hắn mới có thể nói ra những lời ba láp đó với phụ thân Quản Dịch Quản Dịch, nhưng phụ thân Quản Dịch lại nghĩ hắn loại là một tên tuổi trẻ nông nổi. Mà lại không biết, hắn nói được những lời như thế lại có thể thực hiện được.
Nhưng Quản Dịch cũng rất có đầu óc buôn bán, Trần Húc cảm thấy nữ nhân này đã chọn sai nghành rồi, nên chọn học nghành tài chính quản lí chứ không nên học công nghệ thông tin.... Nhưng hắn lại không biết, Quản Dịch chon nghành CNTT là để che dấu mà thôi, vốn muốn làm một vị tài chính thiên tài, nàng học CNTT cũng là không muốn để người khác chú ý. Còn là vì có 4 năm, muốn chơi ngất ngất rứa cho đã.
Mà đáng ra Quản Dịch đang ở trường Cambridge học quản lý tài chính, nhưng mà nàng lại thuê người học thay. Về phần này làm cho những người trong gia tộc rất phiền não, nữ nhân này qua 4 năm cũng chưa từng đến đó học.
Nhưng là mình hiện tại gây dựng sự nghiệp là vì Trần Húc, cái này lại là một mặt khác của sự việc.
Nguồn: 4vn.eu
Biên + Dịch: ViVicaca
"64 KB" Quản Dịch hít một hơi lạnh, "Đây cũng quá khoa trương a? Cái này được giảm dung lượng đến vài nghìn lần nha?! Loại kỹ thuật này quả thật đem vào sử dụng, áp lực cho trang web chắc chắn sẽ giảm nhiều nha."
Tống Tử Ngữ lắc đầu cười cười nói:" Kỳ thật không có khoa trương như vậy đâu. Ngươi xem cái Video đó rất nhiều chi tiết được lặp lại. Chỉ là phương vị chiếu khác nhau mà thôi, cho nên mới đánh lừa được mọi người."
Trần Húc suy nghĩ một chút liền hiểu ra, thật muốn nói cái DEMO này về phần hình ảnh cũng không tính là có nhiều hoàn mỹ, thậm chí có thể nói là không có tí nghệ thuật nào. Nhưng bởi vì anime chuyển động rất lâu, nội dung nhiều, hơn nữa dung lượng rất nhỏ cho nên người ta mới rất tán thưởng. Tống Tử Ngữ nhắc tới như vậy, Trần Húc mới hiểu được hình ảnh lặp đi lặp lại nhiều lần, ngay cả nhạc nền cũng chỉ có mấy nhịp điệu được dùng đi dùng lại mà thôi.
Tống Tử Ngữ cười nói:" Không sai, nếu làm lặp đi lặp lại như vậy dung lượng sẽ được giảm đáng kể."
Trần Húc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Bởi vì cách thức này giống như chỉ cần 3 màu đỏ, vàng, xanh là có thể phối ra nhiều màu khác nhau.
" Cho nên cái DEMO này sở dĩ dung lượng thấp không phải vì có thuật toán mà là sử dụng một số tư liệu dung lượng thấp để làm ra."
Tống Tử Ngữ nói chính là đạo lí này, chẳng qua nếu như có thuật toán làm giảm dung lượng có thể tới vài chục lần thì có thể, nếu hơn nghìn lần như vậy thì quá khoa trương. Bằng không những game Client như Ma Thú Thế Giới cũng có thể làm thành web game rồi.
Trầm mặc một lát, ba người cũng biết không thể dùng cách này để áp dụng cho trò chơi của mình, bởi vì loại kỹ thật đó sẽ có giá trên trời rồi, dùng vào cái trò chơi nhỏ nhoi của mình không khác gì dùng dao mổ trâu giết gà cả.
"Chúng ta vẫn tìm biện pháp khác thôi." Lại tiếp tục thảo luận một hồi, Quản Dịch có chút ủ rũ nói:" Mô hình 3D yêu cầu thật sự quá cao. Với chúng ta hiện giờ cũng chỉ còn cách sử dụng mặt phẳng 2D thôi. Nếu không thì cứ như lúc nãy đã bàn, trước tiên chiếm thị trường đã sau đó thêm dần tài nguyên vào. Đợi khi nào người chơi nhiều rồi chúng ta thử đổi sang cài Client xem sao."
Ba người thảo luận một hồi, hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.
Bất quá kế tiếp Tống Tử Ngữ lại có ý thảo luận về song phương hợp tác như thế nào, đương nhiên không thể thảo luận ở chỗ này, bởi vì Quản Dịch đang mặc áo tắm kia kìa, không phải có vẻ không thoả đáng sao?.
Tống Tử Ngữ là một người có hành động sớm nhất trong giới mạng xã hội. Từ đó đến giờ cũng đã hấp dẫn được một lượng lớn người truy cập. Từ lúc đầu thế kỉ 21 đã có vài trang web cùng loại tồn tại, rất khó để phát triển. Như gần trang web văn học Qidian tiểu thuyết cũng là một trang web dẫn đầu trong làng mạng xã hội đấy. Hiện tại nhiều trang giống như vậy cũng mọc lên đúng là một cái chiến trường để quần hùng tranh giành.
Cho nên nói nắm tiên cơ trên thị trường rất có lợi. Nhưng vẫn phải xem có người dùng hay không.
Nói tới vấn đề thị trường Trần Húc một câu cũng không nói, toàn bộ đều là Tống Tử Ngữ cùng Quản Dịch thoả thuận. Nhưng cùng hoàn cảnh lúc bàn luận về game lúc nãy hoàn toàn khác hẳn. Hoàn cảnh lúc này là đánh võ mồn, sặc mùi thuốc súng nha.
Quản Dịch đề nghị lần này dùng phương thức chia cổ phần để tính toán, nếu đưa game này lên mạng xã hội của Tống Tử Ngữ phải chia cổ phần của Xã Khu ra cụ thể là 0,1%, song phương chia lợi nhuận trò chơi làm 8:2, nói cách khác các ngoạn gia chịu bỏ tiền vào mua item của trò chơi như vậy phía Trần Húc sẽ được 8 phần, 2 phần còn lại phần mạng Xã Khu của Tống Tử Ngữ.
Điều kiện này Tống Tử Ngữ tự nhiên là không thể nào đáp ứng, hắn lại đề nghị song phương chia 7:3, mà về cổ phần tuyệt đối sẽ không giao ra. Có thể dùng tiền thay đổi cho số cổ phần đó, giá sơ bộ là 7 vạn tệ.
Nhưng điều kiện này lại bị Quản Dịch không chút do dự cự tuyệt, Quản Dịch cười nhạo nói:"Tống tiên sinh, ngài nói như vậy rất không có thành ý rồi. Chúng ta cũng biết, cái này nếu được đem lên Xã Khu của ngài có thể trong thời gian này chiếm tiên cơ tranh giành được số lượng người dùng khá lớn, ngài dùng mấy vạn tệ lại muốn đuổi chúng ta đi rồi, cái này không phải là không có thành ý sao. Phải biết rằng chúng ta còn có thể hợp tác với mạng xã hội của trường, còn hàng ngàn công ty chúng ta cũng chưa có hứng thú."
Tống Tử Ngữ cười cười nói:"A, Quản tiểu thư, Mạng xã hội của trường và hàng ngàn công ty khác đó không thể so sánh, ta cũng vừa mới cùng phụ thân cô tiến hành đàm phán, hắn đáp ứng rót vào Xã Khu một số tài chính để khuếch trương quy mô lên. Như vậy nếu như các ngươi hợp tác với ta rất có mật thiết đấy." Nói lên ý chính kà, hiện tại cái Xã Khu này cũng là sản nghiệp của phụ thân ngươi, dù sao tiền bạc cũng chả chảy đi đâu a!
Quản Dịch cười nói:"Không thể nói như vậy được, Cha là cha, ta là ta. Vấn đề kiếm tiền của ta với ổng cũng không có dính dáng gì với nhau. Chúng ta đều tin tưởng cuộc trao đổi này đều có chúng thắng lợi, tương lại sẽ mang đến một khoản tiền lời rất lớn, cho nên chúng ta hợp tác công bằng. Nói thực ra, ngươi dùng tiền trao đổi cổ phần hiện tại rất không thảo đáng, sau này chắc chắn cổ phần sẽ thăng, tuyệt đối không chỉ dừng lại ở 7 vạn như ngươi nói đâu nha."
Kỳ thật Quản Dịch phán đoán cũng không sai, hiện tại mấy cái game cứ goi là chơi miễn phí, tỷ như Truyềng Kỳ Thế Giới lại kiếm được tiền nhiều hơn cả mấy game thu phí. Bởi vì ở Trung Quốc rất nhiều người vừa nhàn rỗi lại vừa có tiền, vì không muốn thăng cấp quá chậm nên sẽ trả tiền để mua sắp item, khoản tiền này gộp lại của bao nhiêu đại gia, không biết sẽ lớn đến thế nào.
Hơn nữa hiện tại Quản Dịch cũng đã nghĩ qua game này sẽ có số lượng lớn người chơi là thành phần tri thức, những thành phần này bình thường trong túi vẫn là hơi hơi có tiền, hơn nữa họ đều là người trẻ tuổi, trên tay họ luôn luôn sẽ có thẻ tín dụng mà trong đó thì đừng có hỏi sẽ có bao nhiêu tiền a, nói như vậy tiền lời cũng rất là khả quan.
Nghe Quản Dịch cùng Tống Tử Ngữ nói chuyện, Trần Húc phát hiện mình phát hiện mình thật sự có chút nhỏ bé.
Rất nhiều biện pháp tính toán buôn bán hắn đều không biết, hoặc là nói hắn chưa từng nghĩ đến mấy việc đó.
Trần Húc không biết mình như thế nào lại như vậy, hay là đối với hắn chút tiền đó cũng không thèm để trong lòng —— Kỳ thật Trần Húc biết rõ, hắn nếu muốn có tiền chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay là đủ dùng. Như thuốc trị bệnh chó dại mà cha hắn đã lời được hơn 100 triệu đô la, còn có dụng cụ kiểm tra thực phẩm hắn còn chưa có đem bán, nhưng hắn cũng đã từng tính qua nếu thật sự đem vật này đi bán lợi nhuận chắc chắn sẽ vài triệu đô la rồi, bất quá chỉ là chuyện sớm muôn mà thôi....
Mà tư liệu của Tiểu Mẫn còn rất nhiều mà. Chỉ cần hắn muốn, tuỳ tiện lấy một thứ ra ngoài, có thể làm cho thế giới này rung động luôn ấy chớ. Nếu muốn kiếm tiền? Sự tình không phải quá đơn giản hay sao.
Đem tiền tài mà hắn có thể có đếm ra không biết đã bao nhiêu con số. Trần Húc cảm thấy mấy vạn tệ thì không thể nào để ý được.
Cho nên hắn mới có thể nói ra những lời ba láp đó với phụ thân Quản Dịch Quản Dịch, nhưng phụ thân Quản Dịch lại nghĩ hắn loại là một tên tuổi trẻ nông nổi. Mà lại không biết, hắn nói được những lời như thế lại có thể thực hiện được.
Nhưng Quản Dịch cũng rất có đầu óc buôn bán, Trần Húc cảm thấy nữ nhân này đã chọn sai nghành rồi, nên chọn học nghành tài chính quản lí chứ không nên học công nghệ thông tin.... Nhưng hắn lại không biết, Quản Dịch chon nghành CNTT là để che dấu mà thôi, vốn muốn làm một vị tài chính thiên tài, nàng học CNTT cũng là không muốn để người khác chú ý. Còn là vì có 4 năm, muốn chơi ngất ngất rứa cho đã.
Mà đáng ra Quản Dịch đang ở trường Cambridge học quản lý tài chính, nhưng mà nàng lại thuê người học thay. Về phần này làm cho những người trong gia tộc rất phiền não, nữ nhân này qua 4 năm cũng chưa từng đến đó học.
Nhưng là mình hiện tại gây dựng sự nghiệp là vì Trần Húc, cái này lại là một mặt khác của sự việc.
Nguồn: 4vn.eu
Biên + Dịch: ViVicaca
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.