Siêu Cấp Máy Tính

Chương 115: Lựa Chọn!

Phong Cuồng Băng Bào Hao

05/02/2014

Phản ứng đầu tiên của một người bình thường đều rất chân thật. Nói thí dụ như có một hoạt động giải trí hỏi về một điều gì đó, một giây là phải có câu trả lời. Nếu người đó liền trả lời được, không cần thông qua thời gian để suy nghĩ, đó chính là phản ứng đầu tiên, cái này cơ hồ có thể định nghĩa theo phản xạ có điều kiện.

Có người nói nếu như yêu một người con gái nào đó, khi hỏi về người đó yêu ai thì người thứ nhất xuất hiện trong đầu chính là người mình thích nhất. Cái này đối với con gái cũng thể thể hiểu như vậy. Nếu như hỏi về thích ai liền trả lời là thích nhất một cô bé thì có chút ít khoa trương nhưng chắc chắn cô bé đó có ấn tượng rất sâu!

Trần Húc nhìn lên trước mặt tinh quang hội tụ, từ từ tạo thành hình dáng từ chân đến đầu.....

Mà nhìn bộ dạng cô bé này, Trần Húc lập tức ngây người.

Không phải Quản Dịch, cũng không phải Cao Hiểu Tiết.

Cô bé đó điềm tình ngồi bên chiếc bàn, tay đàng khều khều vài lọn tóc, trước mặt là một cái laptop Macbook Apple rất tinh xảo.

Trạm Tinh?!

Ấn tượng đầu tiên của mình sao lại là Trạm Tinh!?

Trần Húc cảm giác mình có chút chóng mặt, nếu như nói hắn nghĩ đến Quản Dịch thì đã không kinh ngạc như vậy. Quản Dịch là một mĩ nữ cho hắn ấn tượng cũng sâu, nàng có một nụ cười kiều diễm, nhất cử nhất động của nàng đều khiến Trần Húc động tâm, hơn nữa hai người cùng một chỗ luyện tập mấy bài thể dục rất là mập mờ, càng làm cho Trần Húc thường xuyên hồi tưởng lại, trong nội tâm có chút hoảng hốt.

. Mà nghĩ đến Cao Hiểu Tiết cũng không kinh ngạc. Tối thiểu lần kia chung chăn chung gối cũng rất mập mờ, trên cơ bản Trần Húc có thể động vào đều đã động vào sờ soạng, có thể nhìn cũng đã nhìn được hết........... Đúng rồi, nhớ tới nàng, cũng không quá đáng a?

Nhưng là vì cái gì qua những sự việc như trên thì lại là Trạm Tinh?

Vừa rồi trong đầu Trần Húc một mảnh hỗn loạn, hắn cũng không còn chú ý tới mình rốt cuộc có nhớ hay không đối với Trạm Tinh. Nhưng là không thể phủ nhận, Trần Húc đối với Trạm Tinh hảo cảm gần đây rất không tệ. Nhớ rõ từ sau khi khai giảng kết thúc về sau Trần Húc đặc biệt chú ý tới cô bé này, mà sau đó tiếp xúc qua, Trần Húc có thể cảm giác được cô bé này thật giống như một gốc hoa lan xinh đẹp, im ắng tại một chỗ nở hoa!!.

Có điều, nàng những lúc yên lặng đứng ở một bên, nhưng lại có thể làm cho người khác có khắc sâu ấn tượng sâu sắc, khó có thể quên.

Trần Húc còn không có suy nghĩ cẩn thận đột nhiên trên người cảm giác rất đau. Lúc này còi báo động của Tiểu Mẫn vang lên:" Ngoại giới có người quấy nhiễu, thỉnh mau rời khỏi hệ thống mô phỏng, trở lại thế giới thật."

Đang ở trong hệ thống mô phỏng, từ cảm giác đau ở ngoài thân thể Trần Húc có thể cảm giác được đại khái là chăn gối các loại đang nện vào người, đoán chừng là hai nữ nhân đang oánh mềnh.

Ách, biết rõ hai nữ nhân này đang chơi mình.

Vì vậy Trần Húc ra khỏi hệ thống mô phỏng, tháo cái bịt mắt trên mặt xuống tròn mắt láo liên nhìn thì thấy Quản Dịch chống nạnh, khoa trương nói:"Em lạy anh, hai người chúng em nói không ngoa là đại mỹ nữ, đang ở chung phòng với nhau mà anh vẫn có thể thành thành thật thật ngủ được ư?"

Trần Húc liếc mắt, tiện tay đặt cái tai nghe sang một bên nói:"Cô nương, anh không ngủ thì còn có thể như thế nào nữa?"

Quản Dịch giống như cười mà không phải cười nhìn hắn, nói:" Uy, anh còn đeo cái tai nghe to như vậy, vừa rồi chúng em nói gì anh đều không nghe thấy?"

Trần Húc nghĩ chính mình nếu tiếp tục nghe sợ là nhịn không được phạm sai lầm vì vậy nói:"Hai người các em làm gì thì cứ làm, đừng có kích thích anh được rồi, anh không kì thị đồng tính luyến ái."



Vừa nghe lời này Quản Dịch liền nhẹ nhàng đạp hắn một cước, nói :"Ai đồng tính luyến ái a? Đứng dậy, có một vấn đề muốn hỏi anh"

Trần Húc nói:" Vấn đề gì?"

Quản Dịch ngồi ở trên giường, rất ưu nhã đem chân bắt chéo lại. Quản Dịch tựu cười nói:" Vấn đề này nghiêm túc, anh nhất định phải chọn lựa thật tốt đó." Bên cạnh Cao Hiểu Tiết cũng bò qua nói:" Hừ, không được nói dối, cũng không thể trả lời qua loa!"

Trần Húc nghĩ nghĩ nói:"Vậy thì, các em không định hỏi lão bà và mẹ của anh rơi xuống nước thì cứu ai trước đó chứ? Vấn đề này không phải là loại sẽ được nữ nhân thông minh hỏi a!"

Cao Hiểu Tiết vừa nghe liền vui mừng, nói:" Anh vừa rồi không có nghe chúng em nói chuyện? Chúng em nhìn thấy anh đeo tai nghe mới thảo luận đúng là anh không nghe rồi."

Trần Húc có chút mơ màng nói:"Các em không phải là hỏi mấy vấn đề nhàm chán đó chứ?, như vậy anh cự tuyệt trả lời!"

Quản Dịch cười ha ha nói:" Cái này sao có thể chứ? Chúng em chỉ là muốn hỏi anh, nếu như em Hiểu Tiết rơi vào trong nước, anh cứu ai trước?"

Ách.....

Vấn đề này muốn trả lời thế nào?

Cao Hiểu Tiết phụng phịu nói:" Không được trốn tránh, nhất định phải thành thật trả lời thành thật trả lời!". Quản Dịch thì ở một bên liếc xéo nhìn hắn.

Sao toàn sát khí vậy trời!

Nên cứu ai? Vấn đề bây giờ không phải là cứu ai ! Mà là phải đắc tội ai đây!

Tuy hai người này đều không phải bạn gái mình, nhưng vấn đề là nữ nhân có tư tưởng ghen ghét vô cùng đáng sợ, nói cứu một người, nhất định là đắc tội với một người. Hai nữ nhân này mà đắc tội một người chắc chắn sẽ không còn đường để ra khỏi phòng này nữa!

Vì vậy Trần Húc chỉ có thể sợ hãi nói:" Cái này.... Các em đều biết bơi, tự mình bò lên là tốt nhất!"

Hai nữ nhân cùng kêu lên:" Chúng em không biết bơi!"

" Anh cũng không biết bơi!" Trần Húc dứt khoát nói:" Anh đi gọi người tới giúp."

"Không được nói như thế!" Quản Dịch hờn dỗi nói:" Nếu anh biết bơi, kỹ thuật rất tốt, chúng em lại không biết bơi. Hơn nữa anh chỉ có thể cứu một người!"

Trần Húc vẻ mặt đau khổ:" Anh thật là không biết bơi mà!!"

Những lời này thật sự chọc hai người tức giận, Quản Dịch cười nhào lên làm bộ muốn đánh Trần Húc, Cao Hiểu Tiết trên giường cũng phi thân nhảy xuống. Lúc này Trần Húc quấn chăn phủ kín người, hai nữ nhân này cũng rất không khách khí áp đến trên người hắn....Ta thua rồi, thua rồi! Hai nữ nhân này tuy chân yếu tay mềm nhưng cộng lại cũng đủ khiến người ta sống dở chết dở. Hai người bốn bàn tay cứ chít véo rồi cù. Trần Húc bị cù đến nõi gào lên, nhịn không được lớn tiếng cầu xin tha thứ. Cao Hiểu Tiết lúc này mới sửa sang tóc tai nói:" Biết lợi hại chưa, đừng giả bộ ngốc, Nhanh trả lời đê!"



Trần Húc vẻ mặt phiền muộn:" Đổi lại vấn đề được không?"

"Không được!"

Cao Hiểu Tiết lại ngóc cổ lên nói:"Anh nếu mà không trả lời! Em sẽ nguyền rủa anh đời này mua mì ăn liền sẽ không có gói gia vị!"

Nghe như vậy Trần Húc đổ mồ hôi, kỳ thật hắn rất muốn nói mình đời này cũng không ăn mì ăn liền nữa, nhưng nếu như mình nói ra chỉ sợ hai nữ nhân này sẽ đổi lại thành nguyền rủa hắn cả đời còn là xử nam...

Lời này các nàng không phải nói không nên lời!

Bất quá Trần Húc tin tưởng nguyền rủa như vậy nhất định không có khả năng thực hiện, nếu như hắn đời này còn là xử nam, như vậy hắn sẽ không có con , không có con tự nhiên không có khả năng có cháu nội, không có không cháu nội tự nhiên cũng không có thằng nhãi Trần Phỉ, không có thằng nhãi Trần Phỉ thì sẽ không có ai đem Tiểu Mẫn gửi cho mình, không có Tiểu Mẫn thì mình đã không có cuộc sống thoải mái như bấy giờ... Ai nha, cái này rất là mâu thuẫn nha!

Trần Húc cứ như vậy suy nghĩ miên man, bị Quản Dịch chọc một chút mới tỉnh lại phải nói:" Anh thực sự muốn đổi vấn đề. Anh có một vấn đề cảm thấy không khác nhau là mấy, các em nghe xem được không?"

Hai nàng liếc nhau, Quản Dịch nói:"Anh nói nghe một chút, bất quá đừng hy vọng nói sang chuyện khác, hôm nay vấn đề này không trả lời được, đừng hòng sống yên."

Trần Húc lại đổ mồ hôi, khẽ cắn môi đáp:" Vấn đề của ta, nếu hai em rơi tõm vào nước, nhưng mà, hehe, lúc này trong tay ta cầm một cục gạch..."

Hai nàng liếc nhau, lúc này Trần Húc buông lá gan ra nói:" Anh hiện tại có mấy lựa chọn. Một phang Quản Dịch. Hai phang Cao Hiểu Tiết. Ba, cái này kể cũng nhẹ hơn một chút, anh đập viên gạch ra làm hai nửa sau đó......"

"Anh muốn chết ư! Dám phang chúng ta!" Quản Dịch nói một câu, trực tiếp nhảy đến bên người Trần Húc cù hắn, Cao Hiểu Tiết cũng buồn bực sử bộ vương bát loạn đả quyền, khiến Trần Húc sợ tới mức ôm gối phủ trên mặt, trên người cũng không biết đã trúng bao nhiêu đòn. Bất quá một chút cũng không có đau.

Hai người khí lực đều là trói gà đếu chặt, hơn nữa còn là chơi đùa không có ra sức, thêm phần chăn mềm chống đỡ nên không cảm thấy đau. Trần Húc rất phối hợp "Gào khóc" kêu lên, không biết rốt cuộc là đang kêu đau hay là kêu xuân.

Loại mát xa này thật là rất sướng a!

Đánh đập nửa ngày, hai nàng có chút mệt, Quản Dịch nói:"Anh đúng là quá láo mà, ngay cả chúng ta cũng dám đánh, hừ, vậy anh nói, vấn đề này anh sẽ chọn ai nào?,Không được thêm lựa chọn thứ tư nữa, đập viên gạch thành hai nửa? Hừ hừ, anh nghĩ đi?"

" Còn muốn trả lời ư?" Trần Húc ngẫm lại sẽ hiểu. Kỳ thật đối với Quản Dịch cùng Cao Hiểu Tiết mà nói, hai người rơi vào nước cứu ai, đánh ai kỳ thật không có gì bất đồng, chỉ có điều đáp án lựa chọn hoàn toàn trái ngược nhau. Bất quá Trần Húc sớm có chuẩn bị, cười hắc hắc nói:" Ta đây còn có lựa chọn thứ năm, cái thứ năm chính là đáp án."

" Còn có cái thứ năm?"

" Đúng a!" Trần Húc cười vô cùng dâm tiện:"Ta đánh cả hai"

Những lời này thật sự chọc giận hai sinh vật giống cái này, lập tức Trần Húc lại là một hồi kêu thảm thiết, hai nàng ra tay đã không nhẹ như trước, Trần Húc tung chăn trùm người, bị đánh cho lên bờ xuống ruộng, không cẩn thận ầm một cái, đụng trúng tủ.

Mà trên ngăn tủ vừa vặn lọ đường viên với bình nước quên đậy nắm

Vì vậy ba người kinh ngạc trong ánh mắt, lọ đường viên cùng chai nước vừa vặn rơi lên chăn đệm của Trần Húc..............

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Máy Tính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook