Chương 61: Sự giúp đỡ của sư huynh và sư tỷ
Phong Cuồng Băng Bào Hao
17/03/2013
Cao Hiểu Tiết vừa định nói "Đã giải quyết" nhưng nghĩ lại sư huynh và sư tỷ bận rộn với công ty như thế mà còn chạy tới giúp mình, mình mà không đi thì coi không được, vì thế trả lời "Em tới ngay".
Trần Húc đang đứng gần cửa, thấy bộ dạng của nàng kỳ quái nên hỏi "Sao thế?
Cao Hiểu Tiết thuật lại mọi chuyện, suy nghĩ một lúc rồi nói:
-Ông đi với tui nha, dù sao hiện giờ ông cũng không có chuyện gì làm mà. Để mấy anh em làm quen với phần mềm một chút đi, khi tụi mình trở về thì phân công công việc cụ thể.
Sau đó nàng kéo Trạm Tinh, nói "Đi thôi".
Ba người nhanh chóng tới căn-tin trường, vừa lên lầu hai đã thấy Lưu Sa đang vẫy tay, bên cạnh hắn có hai người, một nam một nữ, hai người này thoạt nhìn thì có dáng vẻ của người thành công trong xã hội.
Sinh viên và người thành công trong xã hội có khí chất chênh lệch rất lớn, ví dụ hiện giờ Lưu Sa đang mặc một cái áo sơ mi hơi cũ, bên dưới là một cái quần cộc - loại quần thể thao chơi bóng rổ, còn chân thì mang dép lào... Tất nhiên, không phải tất cả sinh viên đều ăn mặc như thế, nhưng khi ở trong trường thì đa số sinh viên đều ăn mặc lè phè.
Hai người phía bên kia thì khác xa. Người nam thì đeo kính gọng vàng, tướng tá rất nho nhã, trên người mặc một bộ Âu phục - tuy đã cởi áo Vest đặt trên ghế nhưng hắn và Lưu Sa ngồi cùng một chỗ thì biết ngay hắn không phải là một người quê mùa. Người nữ thì càng phong cách, mặc một bộ váy liền áo, lộ ra bả vai trắng nõn, mái tóc uốn lượn như những con sóng đáp lên bờ vai, trên cổ thì đeo một cái vòng cổ, tai đeo hạt trân châu, vừa nhìn là thấy rất khêu gợi. Hơn nữa, giữa những ngón tay thon dài của vị này còn kẹp một điếu thuốc lá, đầu lọc màu trắng - là thuốc lá hiệu Trung Nam Hải! Nhìn tư thế nàng hút thuốc rất tao nhã, với lại vừa nhìn là biết không phải nàng giả vờ hút thuốc!
Thấy đám Trần Húc đi tới, Lưu Sa đứng lên nói:
-Để anh giới thiệu một chút. Vị này là sư huynh Thôi Quảng Duy, còn vị này là sư tỷ Lương Hiểu Tuệ. Mấy em ngồi đi. Sư huynh và sư tỷ hiện giờ đang xây dựng sự nghiệp, đã mở một công ty game. À, còn em gái này là Cao Hiểu Tiết, kịch bản game của tụi em là do một mình cô ấy viết đó! Cô ấy học năm nhất, mới nhập học thôi.
Hai người vội đứng lên, Lông Hiểu Tuệ thân thiết nắm tay Cao Hiểu Tiết:
-Ai da, không đơn giản, thật không đơn giản nha, sư muội bây giờ lợi hại quá! Em là Cao Hiểu Tiết? Chữ Hiểu trong "Xuân miên bất giác hiểu"? Chị cũng vậy, thật là có duyên nha! Qua đây, qua đây ngồi đi. À, còn em gái này nữa, quả nhiên Khoa CNTT chúng ta nếu có người đẹp thì phải là người cực đẹp nha, nhìn ba chị em chúng ta coi có phải như thế không?
Ba thằng đực rựa vuốt mũi cười khổ, Trần Húc chưa biết nhưng hai người kia đều biết rõ Lương Hiểu Tuệ, bà chị này nhiệt tình thì không có ai cản nổi nhưng bả bị bệnh tự kỷ rất nặng! Đương nhiên loại tự kỷ như bả cũng không phải là xấu vì phụ nữ - nhất là phụ nữ đẹp - mà không biết tự thưởng thức dung mạo của mình thì quả là thiếu tự tin.
Cao Hiểu Tiết thấy vị sư tỷ này có tính cách rất hợp với mình nên hai người nói vài câu đã trở nên thân thiết, còn Trạm Tinh bên cạnh chỉ cười yếu ớt, không nói được lời nào.
-Sư tỷ, chiếc nhẫn này có phải của sư huynh này không? Hai người kết hôn rồi hả?
-"Hì hì, đúng là của thằng chả đưa" Lương Hiểu Tuệ không có chút ngượng ngùng nào, nhưng cách xưng hô của nàng làm mấy thằng đực rựa toát mồ hôi. Lúc này Trần Húc đã biết, vị sư huynh Thôi Quảng Duy này là người thành thật, mà người thành thật cặp với người cấp độ yêu tinh thì chỉ có bị ăn hiếp mà thôi.
Lương Hiểu Tuệ nói:
-Bây giờ nói chuyện kết hôn thì còn hơi sớm, sự nghiệp vừa mới bắt đầu thôi...
Nàng liếc nhìn Thôi Quảng Duy rồi nói tiếp:
-Với lại... chưa hết thời gian khảo sát.
Ba thằng lại toát mồ hôi, Trần Húc và Lưu Sa đồng tình nhìn vị sư huynh kia, nhưng Thôi Quảng Duy có tính tình rất tốt, hắn đang mỉm cười, không hề thấy tức giận hay xấu hổ gì. Lưu Sa quay đầu nói nhỏ với Trần Húc:
-Bọn họ chơi chung từ lâu rồi nên hay nói đùa riết thành quen.
Trần Húc cười với sư huynh, nhưng nghe Lương Hiểu Tuệ đang truyền "bí kiếp dạy chồng" cho Cao Hiểu Tiết và Trạm Tinh thì Trần Húc hoảng sợ "Xong rồi! Hai cô gái ngây thơ trong trắng thế này mà bị 'bà lão' này dạy hư mất rồi!"
Hàn huyên một lúc, mọi người bắt đầu nói tới chính sự, Lương Hiểu Tuệ nói:
-Tối qua, Lưu Sa điện thoại nói hết mọi chuyện với chị rồi. Chị đã download và chơi thử game của mấy đứa suốt cả đêm, à, chị lấy được 5 quyển Thiên thư rồi. Phải công nhận game này quá mạnh mẽ! Nếu không vướng chuyện bản quyền của lão Kim thì chị sẽ mua lại và đầu tư, khai thác nó sẽ kiếm được một khoản lớn!
Cao Hiểu Tiết nói "Cảm ơn!". Lương Hiểu Tuệ lại nói:
-Bây giờ gặp chuyện này thì không còn là chuyện tiền bạc nữa. Lần này Imagine và Ngân Phong hợp tác sản xuất Thục Sơn, bọn họ rêu rao ầm ĩ trong giói làm game, muốn tấn công thị trường nước ngoài, tuy họ có ý tưởng này là rất tốt, nhưng mà... Chị đã xem qua Thục Sơn rồi. Ài..., nội dung của nó cũng y như Vô Cực vậy! Chắc chắn là người chơi trong nước không thể hiểu nổi! Đúng là quái thai!
Thôi Quảng Duy lên tiếng:
-Anh và Hiểu Tuệ đã thảo luận rồi, bọn anh thấy bọn họ rất quá đáng, dù sao cũng không nên dùng thủ đoạn như thế để chèn ép dân nghiệp dư chứ. Bọn anh sau khi thương lượng đã gửi thư kháng nghị tới bọn họ. Mặc dù công ty bọn anh chỉ là công ty nhỏ nhưng cũng có chút trọng lượng, tuy không thể làm gì họ nhưng yêu cầu họ xóa bài đăng thì không thành vấn đề.
Cao Hiểu Tiết cười đầy tự tin:
-Em thật sự rất cảm ơn anh chị đã quan tâm giúp đỡ! Nhưng mà... bây giờ có cơ hội lật ngược thế cờ rồi, anh chị không cần kháng nghị gì nữa, cứ để bọn họ mắng chửi, rêu rao thoải mái đi, làm càng lớn càng tốt.
Nghe xong, ba người kia ngẩn người, Lưu Sa nói:
-Hiểu Lễ, có phải em bị đả kích quá nặng nên hồ đồ rồi không? Dù chúng ta làm không tốt thì sao? Họ cũng đâu có quyền sỉ nhục, khinh bỉ chúng ta! Bị mắng chửi như thế mà em định nhịn nhục sao?
Cao Hiểu Tiết và Trạm Tinh nhìn nhau cười, Trần Húc nói:
-Sư huynh à, vừa rồi nhắn tin cho anh chính là để báo chuyện này đó. Có cách giải quyết rồi.
Lưu Sa ngạc nhiên:
-Giải quyết? Làm thế nào để giải quyết?
-Mời các vị đi tới phòng máy đi. Ở đó có chuyện tốt!
Thôi Quảng Duy và Lương Hiểu Tuệ nghi hoặc đi theo tới phòng máy, vừa bước vào thì thấy một đám người đang hừng hực khí thế nghiên cứu gì đó.
-Đại sư RPG?
Nghe tên phần mềm Lương Hiểu Tuệ bĩu môi:
-Em gái à! Mấy đứa làm game bằng phần mềm này? Bây giờ còn có người chơi thứ đó sao?
Thôi Quảng Duy thì nhìn vào màn hình rồi... suýt ngất!
-Cái... cái này... cái này là mấy đứa làm?
Lương Hiểu Tuệ cũng nhìn vào màn hình và sửng sốt! Chất lượng hình ảnh thế này thì... công ty của mình cũng không thể tạo ra được! Nên biết trong việc tạo game thì engine là quan trọng nhất, nếu engine kém thì hình ảnh sẽ kém. Mà loại engine có thể tạo ra hình ảnh thế này thì... có mấy chục triệu cũng chưa chắc mua được!
Không phải khoa trương đâu. Khi Square Enix làm phim FF7 - Advent childrents, hình ảnh rất tuyệt nhưng nội dung quá kém nên bán vé rất thảm! Lúc đó có người nói một câu kinh điển: toàn bộ tiền bán vé còn chưa đủ để dựng cảnh tóc Tifa tung bay trong gió!
Nhìn cách sử dụng phần mềm này Lương Hiểu Tuệ lại suýt ngất!
Cách dùng quá đơn giản! Đứa ngốc làm cũng được!
Click chuột vài cái đã xong phần dựng hình cho một nhân vật! Nếu chuyện này giao cho một nhóm khác làm thì mất ít nhất cũng vài ngày, thậm chí mất cả tuần mới xong! Khung 3D, điều chỉnh động tác,... đều có mẫu sẵn, chỉ cần chỉnh sửa một chút là xong phần "tiền chế", đưa qua khâu hậu kỳ nữa là xong! Tuy là các mẫu có sẵn nhưng nhân vật thì xinh đẹp, mà động tác thì rất ngầu!
Thế này thì tiết kiệm được bao nhiêu là tiền?
Như vừa nói Square Enix muốn hình ảnh Tifa tung bay thật chân thực nên đã tốn rất nhiều tiền cho cảnh đó, nhưng chuyện đó đối với đám đàn em này thì... y như tụi nó đang ăn sáng vậy! Đã dễ làm mà hình ảnh thì đẹp y như thật!
Nếu phương pháp làm game này được phổ biến thì tất cả công ty game trên thế giới phải đóng cửa hết!
Lương Hiểu Tuệ và Thôi Quảng Duy nhìn nhau kinh hãi:
-Cái... cái phần mềm này từ đâu mà có vậy? Làm sao có thứ "nghịch thiên" thế này được? Của Blizzard hay EA? Không thể nào! Chỉ cần có phần mềm này thì một người cũng có thể làm game, chúng ta cực khổ mở công ty để làm gì? Tăng ca, làm thêm giờ còn ý nghĩa gì nữa không?
Cao Hiểu Tiết thông cảm cho tâm trạng của họ, nàng nhìn Lương Hiểu Tuệ run rẩy đốt thuốc, nói:
-Tuy nói ra chuyện này thì nghe thật hoang đường, thật ly kỳ, nhưng phần mềm này thật sự là do Đại thần SM.MH cho bọn em mượn dùng một tháng, để bọn em hoàn thành game của mình và đối đầu với Imagine.
-"SM.MH?" Cả hai người đều là dân IT [CNTT] nên đều biết SM.MH đại danh đỉnh đỉnh, tuy hacker và làm game là hai lĩnh vực khác nhau rất xa nhưng người bị dính virus Phong Hỏa rất nhiều. Với lại, Lương Hiểu Tuệ cũng nghe ngóng được tin tức về trận đại chiến nên tất nhiên nàng sẽ biết cái tên SM.MH là Thần, là Thượng Đế trong giới lập trình viên!
Một vị Thượng Đế trong giới lập trình viên lại còn tinh thông về làm game? Chuyện này đúng là thật khó tưởng tượng!
Nếu trước đây có ai nói mình sẽ hoàn thành một game hoàn mỹ trong vòng một tháng thì nhất định Lương Hiểu Tuệ sẽ mắng hắn té tát, phun khói thuốc vào mặt và chỉ vào mũi hắn hét lên "Nằm mơ hả c [u]?!", nhưng bây giờ thấy phần mềm này rồi thì nàng lại thấy một tháng... quá lâu!
Sau khi biết được phần mềm này chỉ được xài trong một tháng thì Lương Hiểu Tuệ thở phào một hơi. Phần mềm này quá đáng sợ! Nếu nó xuất hiện bên ngoài thì sẽ gây một trận đảo điên giới làm game! Tuy nó chỉ làm được những game có hình ảnh bê bết nhất ở những năm 2050 nhưng ở thời đại này thì nó dễ dàng đánh sụp bất cứ công ty game nào!
Chỉ cần cải tiến một chút là phần mềm này có thể làm ra game inte, vì dù sao tính năng sẵn có của nó là tạo ra những hình ảnh cực kỳ chân thực, có hình ảnh rồi thì phần còn lại rất đơn giản!
Biết được ngọn nguồn, cảm xúc của Lương Hiểu Tuệ dịu lại:
-Ài..., sớm biết mấy đứa có "Thần khí" thế này thì anh chị chả thèm tới làm gì, bị dọa sợ muốn chết! Anh chị về rút lại lời kháng nghị mới được. Cứ để bọn chúng mắng cho sướng miệng đê... Oa ha ha, khi mấy đứa hoàn thành game thì bọn chị sẽ tuyên truyền miễn phí trong giới làm game cho mấy đứa, tới lúc đó muốn chấn động thế nào thì sẽ được như thế đấy... Oa ha ha, để xem đám tiện nhân kia còn mặt mũi gì để nhìn người nữa không?
Mọi người đều thấy bà chị này quá trâu, đã đạt tới mức độ siêu cấp rồi.
Thôi Quảng Duy suy nghĩ nãy giờ chợt lên tiếng:
-Đừng vội, anh có ý tưởng này, bàn bạc một chút nhé.
So với bà vợ thì Thôi Quảng Duy có vẻ văn nhã, ôn hòa hơn nhiều. Thấy mọi người nhìn mình, hắn sửa
sửa cái kính rồi hỏi:
-Mấy đứa có chắc là kịp thời gian không?
Sau khi nhận được lời khẳng định thì hắn tiếp tục:
-Vậy thì sẽ thú vị lắm đây. Mấy đứa cố gắng làm cho nó thật tốt nhé. Đương nhiên, anh tin tưởng với phần mềm và kịch bản của Hiểu Tiết thì game này sẽ gây chấn động, nhưng anh hy vọng mấy đứa làm cho tốt hơn nữa.
-Ngày 31 tháng sau, có rất nhiều công ty game tề tựu như 9 Towns, Deawoo, thậm chí là EA, Square Enix,..., họ sẽ cùng tổ chức triển lãm game như ChinaJoy vậy. Lúc đó sẽ có nhiều game và các sản phẩm liên quan tới game được triển lãm như máy chơi game hoặc công nghệ làm game mới,...
-Hoạt động này rất lớn, mời rất nhiều công ty. Mấy công ty lớn như Ngân Phong thì dĩ nhiên sẽ được mời, họ định tung Thục Sơn ra trong dịp này để tấn công thị trường trong lẫn ngoài nước.
-Công ty của anh chị tuy nhỏ nhưng cũng được mời, cũng được phân cho một vị trí để trưng bày sản phẩm...
Trần Húc đang đứng gần cửa, thấy bộ dạng của nàng kỳ quái nên hỏi "Sao thế?
Cao Hiểu Tiết thuật lại mọi chuyện, suy nghĩ một lúc rồi nói:
-Ông đi với tui nha, dù sao hiện giờ ông cũng không có chuyện gì làm mà. Để mấy anh em làm quen với phần mềm một chút đi, khi tụi mình trở về thì phân công công việc cụ thể.
Sau đó nàng kéo Trạm Tinh, nói "Đi thôi".
Ba người nhanh chóng tới căn-tin trường, vừa lên lầu hai đã thấy Lưu Sa đang vẫy tay, bên cạnh hắn có hai người, một nam một nữ, hai người này thoạt nhìn thì có dáng vẻ của người thành công trong xã hội.
Sinh viên và người thành công trong xã hội có khí chất chênh lệch rất lớn, ví dụ hiện giờ Lưu Sa đang mặc một cái áo sơ mi hơi cũ, bên dưới là một cái quần cộc - loại quần thể thao chơi bóng rổ, còn chân thì mang dép lào... Tất nhiên, không phải tất cả sinh viên đều ăn mặc như thế, nhưng khi ở trong trường thì đa số sinh viên đều ăn mặc lè phè.
Hai người phía bên kia thì khác xa. Người nam thì đeo kính gọng vàng, tướng tá rất nho nhã, trên người mặc một bộ Âu phục - tuy đã cởi áo Vest đặt trên ghế nhưng hắn và Lưu Sa ngồi cùng một chỗ thì biết ngay hắn không phải là một người quê mùa. Người nữ thì càng phong cách, mặc một bộ váy liền áo, lộ ra bả vai trắng nõn, mái tóc uốn lượn như những con sóng đáp lên bờ vai, trên cổ thì đeo một cái vòng cổ, tai đeo hạt trân châu, vừa nhìn là thấy rất khêu gợi. Hơn nữa, giữa những ngón tay thon dài của vị này còn kẹp một điếu thuốc lá, đầu lọc màu trắng - là thuốc lá hiệu Trung Nam Hải! Nhìn tư thế nàng hút thuốc rất tao nhã, với lại vừa nhìn là biết không phải nàng giả vờ hút thuốc!
Thấy đám Trần Húc đi tới, Lưu Sa đứng lên nói:
-Để anh giới thiệu một chút. Vị này là sư huynh Thôi Quảng Duy, còn vị này là sư tỷ Lương Hiểu Tuệ. Mấy em ngồi đi. Sư huynh và sư tỷ hiện giờ đang xây dựng sự nghiệp, đã mở một công ty game. À, còn em gái này là Cao Hiểu Tiết, kịch bản game của tụi em là do một mình cô ấy viết đó! Cô ấy học năm nhất, mới nhập học thôi.
Hai người vội đứng lên, Lông Hiểu Tuệ thân thiết nắm tay Cao Hiểu Tiết:
-Ai da, không đơn giản, thật không đơn giản nha, sư muội bây giờ lợi hại quá! Em là Cao Hiểu Tiết? Chữ Hiểu trong "Xuân miên bất giác hiểu"? Chị cũng vậy, thật là có duyên nha! Qua đây, qua đây ngồi đi. À, còn em gái này nữa, quả nhiên Khoa CNTT chúng ta nếu có người đẹp thì phải là người cực đẹp nha, nhìn ba chị em chúng ta coi có phải như thế không?
Ba thằng đực rựa vuốt mũi cười khổ, Trần Húc chưa biết nhưng hai người kia đều biết rõ Lương Hiểu Tuệ, bà chị này nhiệt tình thì không có ai cản nổi nhưng bả bị bệnh tự kỷ rất nặng! Đương nhiên loại tự kỷ như bả cũng không phải là xấu vì phụ nữ - nhất là phụ nữ đẹp - mà không biết tự thưởng thức dung mạo của mình thì quả là thiếu tự tin.
Cao Hiểu Tiết thấy vị sư tỷ này có tính cách rất hợp với mình nên hai người nói vài câu đã trở nên thân thiết, còn Trạm Tinh bên cạnh chỉ cười yếu ớt, không nói được lời nào.
-Sư tỷ, chiếc nhẫn này có phải của sư huynh này không? Hai người kết hôn rồi hả?
-"Hì hì, đúng là của thằng chả đưa" Lương Hiểu Tuệ không có chút ngượng ngùng nào, nhưng cách xưng hô của nàng làm mấy thằng đực rựa toát mồ hôi. Lúc này Trần Húc đã biết, vị sư huynh Thôi Quảng Duy này là người thành thật, mà người thành thật cặp với người cấp độ yêu tinh thì chỉ có bị ăn hiếp mà thôi.
Lương Hiểu Tuệ nói:
-Bây giờ nói chuyện kết hôn thì còn hơi sớm, sự nghiệp vừa mới bắt đầu thôi...
Nàng liếc nhìn Thôi Quảng Duy rồi nói tiếp:
-Với lại... chưa hết thời gian khảo sát.
Ba thằng lại toát mồ hôi, Trần Húc và Lưu Sa đồng tình nhìn vị sư huynh kia, nhưng Thôi Quảng Duy có tính tình rất tốt, hắn đang mỉm cười, không hề thấy tức giận hay xấu hổ gì. Lưu Sa quay đầu nói nhỏ với Trần Húc:
-Bọn họ chơi chung từ lâu rồi nên hay nói đùa riết thành quen.
Trần Húc cười với sư huynh, nhưng nghe Lương Hiểu Tuệ đang truyền "bí kiếp dạy chồng" cho Cao Hiểu Tiết và Trạm Tinh thì Trần Húc hoảng sợ "Xong rồi! Hai cô gái ngây thơ trong trắng thế này mà bị 'bà lão' này dạy hư mất rồi!"
Hàn huyên một lúc, mọi người bắt đầu nói tới chính sự, Lương Hiểu Tuệ nói:
-Tối qua, Lưu Sa điện thoại nói hết mọi chuyện với chị rồi. Chị đã download và chơi thử game của mấy đứa suốt cả đêm, à, chị lấy được 5 quyển Thiên thư rồi. Phải công nhận game này quá mạnh mẽ! Nếu không vướng chuyện bản quyền của lão Kim thì chị sẽ mua lại và đầu tư, khai thác nó sẽ kiếm được một khoản lớn!
Cao Hiểu Tiết nói "Cảm ơn!". Lương Hiểu Tuệ lại nói:
-Bây giờ gặp chuyện này thì không còn là chuyện tiền bạc nữa. Lần này Imagine và Ngân Phong hợp tác sản xuất Thục Sơn, bọn họ rêu rao ầm ĩ trong giói làm game, muốn tấn công thị trường nước ngoài, tuy họ có ý tưởng này là rất tốt, nhưng mà... Chị đã xem qua Thục Sơn rồi. Ài..., nội dung của nó cũng y như Vô Cực vậy! Chắc chắn là người chơi trong nước không thể hiểu nổi! Đúng là quái thai!
Thôi Quảng Duy lên tiếng:
-Anh và Hiểu Tuệ đã thảo luận rồi, bọn anh thấy bọn họ rất quá đáng, dù sao cũng không nên dùng thủ đoạn như thế để chèn ép dân nghiệp dư chứ. Bọn anh sau khi thương lượng đã gửi thư kháng nghị tới bọn họ. Mặc dù công ty bọn anh chỉ là công ty nhỏ nhưng cũng có chút trọng lượng, tuy không thể làm gì họ nhưng yêu cầu họ xóa bài đăng thì không thành vấn đề.
Cao Hiểu Tiết cười đầy tự tin:
-Em thật sự rất cảm ơn anh chị đã quan tâm giúp đỡ! Nhưng mà... bây giờ có cơ hội lật ngược thế cờ rồi, anh chị không cần kháng nghị gì nữa, cứ để bọn họ mắng chửi, rêu rao thoải mái đi, làm càng lớn càng tốt.
Nghe xong, ba người kia ngẩn người, Lưu Sa nói:
-Hiểu Lễ, có phải em bị đả kích quá nặng nên hồ đồ rồi không? Dù chúng ta làm không tốt thì sao? Họ cũng đâu có quyền sỉ nhục, khinh bỉ chúng ta! Bị mắng chửi như thế mà em định nhịn nhục sao?
Cao Hiểu Tiết và Trạm Tinh nhìn nhau cười, Trần Húc nói:
-Sư huynh à, vừa rồi nhắn tin cho anh chính là để báo chuyện này đó. Có cách giải quyết rồi.
Lưu Sa ngạc nhiên:
-Giải quyết? Làm thế nào để giải quyết?
-Mời các vị đi tới phòng máy đi. Ở đó có chuyện tốt!
Thôi Quảng Duy và Lương Hiểu Tuệ nghi hoặc đi theo tới phòng máy, vừa bước vào thì thấy một đám người đang hừng hực khí thế nghiên cứu gì đó.
-Đại sư RPG?
Nghe tên phần mềm Lương Hiểu Tuệ bĩu môi:
-Em gái à! Mấy đứa làm game bằng phần mềm này? Bây giờ còn có người chơi thứ đó sao?
Thôi Quảng Duy thì nhìn vào màn hình rồi... suýt ngất!
-Cái... cái này... cái này là mấy đứa làm?
Lương Hiểu Tuệ cũng nhìn vào màn hình và sửng sốt! Chất lượng hình ảnh thế này thì... công ty của mình cũng không thể tạo ra được! Nên biết trong việc tạo game thì engine là quan trọng nhất, nếu engine kém thì hình ảnh sẽ kém. Mà loại engine có thể tạo ra hình ảnh thế này thì... có mấy chục triệu cũng chưa chắc mua được!
Không phải khoa trương đâu. Khi Square Enix làm phim FF7 - Advent childrents, hình ảnh rất tuyệt nhưng nội dung quá kém nên bán vé rất thảm! Lúc đó có người nói một câu kinh điển: toàn bộ tiền bán vé còn chưa đủ để dựng cảnh tóc Tifa tung bay trong gió!
Nhìn cách sử dụng phần mềm này Lương Hiểu Tuệ lại suýt ngất!
Cách dùng quá đơn giản! Đứa ngốc làm cũng được!
Click chuột vài cái đã xong phần dựng hình cho một nhân vật! Nếu chuyện này giao cho một nhóm khác làm thì mất ít nhất cũng vài ngày, thậm chí mất cả tuần mới xong! Khung 3D, điều chỉnh động tác,... đều có mẫu sẵn, chỉ cần chỉnh sửa một chút là xong phần "tiền chế", đưa qua khâu hậu kỳ nữa là xong! Tuy là các mẫu có sẵn nhưng nhân vật thì xinh đẹp, mà động tác thì rất ngầu!
Thế này thì tiết kiệm được bao nhiêu là tiền?
Như vừa nói Square Enix muốn hình ảnh Tifa tung bay thật chân thực nên đã tốn rất nhiều tiền cho cảnh đó, nhưng chuyện đó đối với đám đàn em này thì... y như tụi nó đang ăn sáng vậy! Đã dễ làm mà hình ảnh thì đẹp y như thật!
Nếu phương pháp làm game này được phổ biến thì tất cả công ty game trên thế giới phải đóng cửa hết!
Lương Hiểu Tuệ và Thôi Quảng Duy nhìn nhau kinh hãi:
-Cái... cái phần mềm này từ đâu mà có vậy? Làm sao có thứ "nghịch thiên" thế này được? Của Blizzard hay EA? Không thể nào! Chỉ cần có phần mềm này thì một người cũng có thể làm game, chúng ta cực khổ mở công ty để làm gì? Tăng ca, làm thêm giờ còn ý nghĩa gì nữa không?
Cao Hiểu Tiết thông cảm cho tâm trạng của họ, nàng nhìn Lương Hiểu Tuệ run rẩy đốt thuốc, nói:
-Tuy nói ra chuyện này thì nghe thật hoang đường, thật ly kỳ, nhưng phần mềm này thật sự là do Đại thần SM.MH cho bọn em mượn dùng một tháng, để bọn em hoàn thành game của mình và đối đầu với Imagine.
-"SM.MH?" Cả hai người đều là dân IT [CNTT] nên đều biết SM.MH đại danh đỉnh đỉnh, tuy hacker và làm game là hai lĩnh vực khác nhau rất xa nhưng người bị dính virus Phong Hỏa rất nhiều. Với lại, Lương Hiểu Tuệ cũng nghe ngóng được tin tức về trận đại chiến nên tất nhiên nàng sẽ biết cái tên SM.MH là Thần, là Thượng Đế trong giới lập trình viên!
Một vị Thượng Đế trong giới lập trình viên lại còn tinh thông về làm game? Chuyện này đúng là thật khó tưởng tượng!
Nếu trước đây có ai nói mình sẽ hoàn thành một game hoàn mỹ trong vòng một tháng thì nhất định Lương Hiểu Tuệ sẽ mắng hắn té tát, phun khói thuốc vào mặt và chỉ vào mũi hắn hét lên "Nằm mơ hả c [u]?!", nhưng bây giờ thấy phần mềm này rồi thì nàng lại thấy một tháng... quá lâu!
Sau khi biết được phần mềm này chỉ được xài trong một tháng thì Lương Hiểu Tuệ thở phào một hơi. Phần mềm này quá đáng sợ! Nếu nó xuất hiện bên ngoài thì sẽ gây một trận đảo điên giới làm game! Tuy nó chỉ làm được những game có hình ảnh bê bết nhất ở những năm 2050 nhưng ở thời đại này thì nó dễ dàng đánh sụp bất cứ công ty game nào!
Chỉ cần cải tiến một chút là phần mềm này có thể làm ra game inte, vì dù sao tính năng sẵn có của nó là tạo ra những hình ảnh cực kỳ chân thực, có hình ảnh rồi thì phần còn lại rất đơn giản!
Biết được ngọn nguồn, cảm xúc của Lương Hiểu Tuệ dịu lại:
-Ài..., sớm biết mấy đứa có "Thần khí" thế này thì anh chị chả thèm tới làm gì, bị dọa sợ muốn chết! Anh chị về rút lại lời kháng nghị mới được. Cứ để bọn chúng mắng cho sướng miệng đê... Oa ha ha, khi mấy đứa hoàn thành game thì bọn chị sẽ tuyên truyền miễn phí trong giới làm game cho mấy đứa, tới lúc đó muốn chấn động thế nào thì sẽ được như thế đấy... Oa ha ha, để xem đám tiện nhân kia còn mặt mũi gì để nhìn người nữa không?
Mọi người đều thấy bà chị này quá trâu, đã đạt tới mức độ siêu cấp rồi.
Thôi Quảng Duy suy nghĩ nãy giờ chợt lên tiếng:
-Đừng vội, anh có ý tưởng này, bàn bạc một chút nhé.
So với bà vợ thì Thôi Quảng Duy có vẻ văn nhã, ôn hòa hơn nhiều. Thấy mọi người nhìn mình, hắn sửa
sửa cái kính rồi hỏi:
-Mấy đứa có chắc là kịp thời gian không?
Sau khi nhận được lời khẳng định thì hắn tiếp tục:
-Vậy thì sẽ thú vị lắm đây. Mấy đứa cố gắng làm cho nó thật tốt nhé. Đương nhiên, anh tin tưởng với phần mềm và kịch bản của Hiểu Tiết thì game này sẽ gây chấn động, nhưng anh hy vọng mấy đứa làm cho tốt hơn nữa.
-Ngày 31 tháng sau, có rất nhiều công ty game tề tựu như 9 Towns, Deawoo, thậm chí là EA, Square Enix,..., họ sẽ cùng tổ chức triển lãm game như ChinaJoy vậy. Lúc đó sẽ có nhiều game và các sản phẩm liên quan tới game được triển lãm như máy chơi game hoặc công nghệ làm game mới,...
-Hoạt động này rất lớn, mời rất nhiều công ty. Mấy công ty lớn như Ngân Phong thì dĩ nhiên sẽ được mời, họ định tung Thục Sơn ra trong dịp này để tấn công thị trường trong lẫn ngoài nước.
-Công ty của anh chị tuy nhỏ nhưng cũng được mời, cũng được phân cho một vị trí để trưng bày sản phẩm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.