Chương 18: Tiền tới tay
Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
12/04/2013
Sau khi mọi việc thỏa đáng, Cao Tiệm Phi cúp điện thoại.
"Thật không ngờ có ngày ta lại bước vào con đường này" Cao Tiệm Phi tự cười giễu, sau đó mở cửa phòng đi ra.
Rời khỏi Tư Duy Trà Xã, Cao Tiệm Phi nhìn thời gian trên điện thoại, đã là 11 giờ trưa. Suy nghĩ một chút, Cao Tiệm Phi tắt điện thoại, chờ tới tối đi lấy tiền mới mở lại.
Đương nhiên, Cao Tiệm Phi cũng không ngây thơ cho rằng đêm nay việc đi lấy tiền sẽ thuận buồm xuôi gió. Bất quá, nếu sự tình đã phát triển tới tình trạng này thì Cao Tiệm Phi cũng không có khả năng lùi bước, bỏ đi số tiền kia không lấy.
"Tóm lại, mọi việc đêm nay phải cẩn thận, ta phải đến công viên Nhân Dân trước 9 giờ để chuẩn bị!"
Cao Tiệm Phi tạm thời bỏ qua vai đạo tặc, lần nữa quay lại làm Cao Tiệm Phi bình thường.
Đón xe buýt trở về nhà.
Vừa bước vào cửa nhà, Cao Tiến đang ngồi trên xe lăn chờ hắn: "Tiểu Phi, con qua đây, cha hiện tại có chuyện quan trọng muốn nói với con!"
Nói xong, Cao Tiến liền tự đẩy xe vào trong phòng ngủ của Cao Tiệm Phi.
Chuyện gì quan trọng?
Đơn giản chính là chuyện đi ra ngoài làm việc thôi!
Cao Tiệm Phi không nói gì, hắn có cảm giác bị cha hắn đánh bại triệt để. Thoạt nhìn, cha hắn đang rất quyết tâm đưa hắn gia nhập vào "tầng lớp trí thức" .
Cao Tiệm Phi bất đắc dĩ cười cười rồi đi qua giúp đẩy xe cho cha hắn. Sau khi hai cha con vào phòng, hắn đưa tay đóng cửa lại.
"Tiểu Phi, cha đã đem mọi chuyện an bài xong rồi. Ba ngày sau con hãy đi tỉnh Quảng Đông đi. Khi tới đó, con hãy gọi số điện thoại này thì sẽ có người đến đón con” Cao Tiến tay run run lấy từ trong túi ra một tờ giấy, đưa cho Cao Tiệm Phi. Trên mặt ông lộ hẳn vẻ hưng phấn.
Cao Tiệm Phi đưa tay cầm lấy tờ giấy và nhìn vào, quả nhiên là một dãy số. Phía dưới dãy số có viết hai chữ "Đường Báo" .
"Cha, Đường Báo là ai?" Cao Tiệm Phi nghi hoặc nói.
"Chính là người phụ trách đón con, đó là bạn lâu năm của cha. Tiểu Phi, khi gặp được ông ta thì phải gọi là Báo ca, à không, gọi chú Đường là được" Cao Tiến vừa cười vừa nói, "Chú Đường sẽ giới thiệu cho con vào một công ty lớn, nơi đó mức độ đãi ngộ và phúc lợi rất tốt, tóm lại so với nơi đây nhiều gấp trăm lần. Tiểu Phi, sự tình trong nhà con đừng quan tâm, chỉ cần con được tốt thì cha mẹ và dì đã thỏa mãn lắm”
Lúc này, đối mặt với người cha đang đầy chờ mong với khuôn mặt tươi cười, Cao Tiệm Phi không thể từ chối được, vì như vậy sẽ làm tổn thương cha hắn.
Cao Tiệm Phi thở dài một cái rồi đem tờ giấy nhét vào trong túi quần.
Lúc này, nụ cười trên mặt Cao Tiến đã mất, sắc mặt bắt đầu nghiêm túc, nói: "Tiểu Phi, con hãy nghe kỹ những lời cha sắp nói."
"Sao cha lại nghiêm túc vậy?" Cao Tiệm Phi cũng cảm giác được sự thay đổi của cha hắn.
"Tiểu Phi, hiện tại lời cha rất nghiêm túc, con phải nghe cho kỹ" Cao Tiến xác thực không phải đang nói giỡn, không chỉ vẻ mặt ông nghiêm nghị, trong giọng nói cũng đầy sự nhắc nhở: "Quảng Đông là một tỉnh duyên hải lớn, kinh tế phát triển rất cao. Tiểu Phi, con chắc là biết, nơi càng phát triển thì càng có nhiều xung đột lợi ích. Dưới ánh đèn màu chói lọi kia là những chuyện rất đáng sợ, ngươi lừa ta gạt, chém giết cướp giật. Cha có thể nói rõ cho con biết, trong tỉnh Quảng Đông, lớn nhỏ có 11 xã đòan, xã đoàn là cái gì? Đó chính là thế lực ngầm. Tiểu Phi, khi con tới được Quảng Đông, con phải giữ bản thân trong sạch, con phải làm người tốt, không thể vì tiền mà làm bậy bạ, đừng để đồng tiền khống chế con, rõ chưa?"
"Cha à, không nghiêm trọng vậy chứ? Con đây cũng không nghĩ đi làm giang hồ đâu, cha đừng quá lo lắng" Nghe xong Cao Tiến nói, Cao Tiệm Phi có chút dở khóc dở cười: "Còn nữa, sao cha biết được nhiều chuyện thế?"
"Cha của con dù chưa ăn thịt heo thì cũng nhìn thấy qua heo chứ, phải không? Tóm lại, con phải hứa với cha, hứa đi" Tâm tình của Cao Tiến kích động lên, gương mặt cũng đỏ bừng!
"Được, được, con hứa với cha! Con hứa với cha!" Cao Tiệm Phi liên tục nói.
Nghe được Cao Tiệm Phi hứa hẹn, Cao Tiến mới bình tĩnh lại.
Lúc này, dì của hắn ở bên ngoài hô: "Tới giờ cơm rồi, hai cha con mau ra đây ăn đi"
Cao Tiệm Phi đẩy xe, cùng Cao Tiến đi ra khỏi phòng.
Cơm nước xong, Cao Tiệm Phi lấy cớ tối qua ngủ không ngon, giờ buồn ngủ nên quay về phòng.
Trên thực tế, Cao Tiệm Phi muốn ngủ một giấc ngon để có đầy đủ tinh thần. Đêm nay, còn một chuyện lớn chờ hắn đi làm!
Hắn đánh một giấc tới 6 giờ tối.
Cao Tiệm Phi thức dậy, rời khỏi phòng, nói với cha và dì hắn đêm nay hắn hẹn bạn bè ăn cơm, sau đó rời khỏi nhà.
Cao Tiệm Phi đi tới đầu phố ăn hai tô mì rồi mở điện thoại di động.
6:30 tối.
Cao Tiệm Phi trực tiếp đi thẳng tới trạm xe buýt rồi đón xe đi công viên Nhân Dân.
Vào lúc này đi vào công viên không cần phải mua vé. Hiện tại là thời gian ăn cơm tối, Cao Tiệm Phi đi thẳng vào công viên nên cũng không gặp người nào. Hắn giả vờ đi dạo, đi một hồi vào sâu bên trong công viên, tuy nhiên ánh mắt vẫn đảo quanh cảnh giác.
Nếu nói Cao Tiệm Phi không khẩn trương thì đó là nói đùa!
Đêm nay là cái đêm can đảm và cũng là cái đêm xằng bậy nhất trong cuộc đời của Cao Tiệm Phi !
Tống tiền, tống tiền một nhân vật có địa vị trong thành phố này, số tiền lên đến 600 nghìn tệ.
Cao Tiệm Phi trước đây dù có nằm mơ cũng sẽ không thể mơ được chuyện hôm nay.
Công viên Nhân Dân này được làm từ những năm đầu của thế kỷ 80, rất nổi tiếng nhưng chỉ được vài chục năm, sau đó bởi vì nguyên nhân chiến lược kinh doanh sai lầm nên mới từ từ suy bại. Hiện tại công viên đã hầu như ít người lui tới, những trò chơi giải trí không hiện đại, cỏ dại sinh sôi, dã thụ tươi tốt, nhìn chung là không người tu bổ.
Ở sâu trong công viên, tới gần ở phía sau núi có một quán trà ngoài trời.
Một ly trà 2 đồng, giá này cũng hấp dẫn được một số khách.
Cao Tiệm Phi đi tới trước quán trà, nơi đó hiện đang có mười mấy người đang ngồi uống, người uống trà đánh cờ, người thì chơi mạt chược.
Hiện tại thời gian đã là hơn 7 giờ, bóng đêm dần dần phủ xuống, trong quán đã mở đèn, số lượng hơn 100 bóng và một vài quạt máy lớn phục vụ khách. Mấy người đánh bài giọng ai cũng lớn, không kiêng nể gì cả cứ gào thét, còn những nguời chỉ đơn giản uống trà nói chuyện phiếm thì cũng là khoa tay múa chân, nước bọt bay vèo vèo.
Nói thẳng ra, nơi đây chính là một nơi dành cho lớp người thuộc tầng lớp xã hội thấp.
Cao Tiệm Phi chầm chậm bước vào quán, tìm một chỗ không ai ngồi xuống. Rất nhanh, liền có một người trung niên hơn bốn mươi hơn tuổi đi đến, cười tươi hỏi: "Người anh em, uống trà hả?"
Nước trà ở đây cũng chẳng có gì đặc biệt, giá thống nhất là 2 đồng một chén trà.
Cao Tiệm Phi trước đây đã từng cùng bạn bè đến đây hai lần nên biết, liền móc ra 2 đồng đưa cho người đàn ông.
Vài phút sau, một chén trà nóng đậy nắp mang tới trước mặt Cao Tiệm Phi.
Cao Tiệm Phi rất nhanh đảo mắt quan sát tất cả khách đang ngồi trong quán một lần. Thoạt nhìn đều không có vấn đề, nhưng thật không biết có người của Tiết Khải hay không.
Địa điểm mà Cao Tiệm Phi hẹn Tiết Khải giao dịch cách quán trà không xa. Nơi đó có một băng ghế cũ đã bỏ hoang, thời thập niên 80 còn có các cặp đôi nam nữ ngồi nói chuyện tình yêu, bất quá hiện tại đã không có người nào đến đó ngồi nữa.
8 giờ tối.
Trời đã tối đen như mực. Cao Tiệm Phi đứng lên rời khỏi quán trà rồi tiếp tục đi về phía trứơc.
Sau khi đi băng qua một cái hồ thì nhìn thấy một nhà vệ sinh.
Cao Tiệm Phi đứng lại dõi mắt nhìn về phía xa xa, tại băng ghế số 5 không hề có bóng người nào, sau đó hắn lập tức chạy vào nhà vệ sinh, rất thối, thế nhưng không có ai, rất tiện cho Cao Tiệm Phi hành động. Ý nghĩ vừa động, hắn đã biến mất khỏi nhà vệ sinh.
Tiến vào Quỷ Oa.
Cao Tiệm Phi trực tiếp đi tới phòng số 1-4.
Quỷ hồn Cẩu Vĩ đang ở trong phòng đi qua đi lại. Thấy Cao Tiệm Phi bước vào, hắn khom lưng cười cười: "Tiểu Cao, chào cậu."
Cao Tiệm Phi nhìn hắn gật đầu: "Chút nữa ta sẽ cùng ông chủ của ngươi tiến hành một cụôc giao dịch..."
Cao Tiệm Phi đem chuyện tống tiền Tiết Khải nói cho quỷ hồn Cẩu Vĩ nghe.
"Tiểu Cao, theo tôi thấy thì Tiết Khải sẽ không cam tâm đưa cho cậu 600 nghìn đâu, con người của hắn tôi hiểu rất rõ, hắn rất âm hiểm!" Cẩu Vĩ nhắc nhở.
"Ừ, ta cũng nghĩ như vậy. Ngươi là người tâm phúc của hắn, vậy theo ngươi thì đêm nay Tiết Khải sẽ hành động ra sao?" Cao Tiệm Phi hỏi.
"Rất đơn giản, mấy cái vụ tống tiền này Tiết Khải trước đây đã gặp qua không chỉ một lần. Phương pháp xử lý của hắn đều giống như nhau cả. Tiết Khải sẽ cho bọn đàn em mang tiền đến, sau đó ẩn núp ở phụ cận, chờ khi kẻ tống tiền ra lấy tiền thì.... Tiểu Cao, cậu hiểu ý tôi chứ?" Quỷ hồn Cẩu Vĩ nói.
Cao Tiệm Phi sờ cằm: "Mấy tên thủ hạ kia của Tiết Khải ngươi chắc là biết hết phải không?"
"Đương nhiên, trước đây tôi là thủ lĩnh của bọn chúng mà" Quỷ hồn Cẩu Vĩ nói.
"Vậy quan hệ của các ngươi có thân không?" Cao Tiệm Phi hỏi.
"Tôi với bọn chúng chả có giao tình gì cả, chỉ là quan hệ đồng nghiệp thôi, bình thường cùng nhau uống chút rượu, gặp dịp thì đi chơi mà thôi" Quỷ hồn Cẩu Vĩ trả lời.
"Ta hiểu rồi. Ngươi lúc sống cùng bọn lâu la kia quan hệ không được tốt lắm, cho nên nếu như ta cho ngươi hiện hình thì bọn kia cũng nhìn không thấy ngươi!" Cao Tiệm Phi lẩm bẩm gật đầu, sau đó nói: "Như vậy đi, đợi lát nữa ta cho ngươi hiện hình, ngươi hãy đến chỗ giao dịch quan sát dùm ta xem bọn lâu la Tiết Khải phái tới có mấy tên, chúng núp ở đâu, sau đó về báo lại ta"
"Được, không thành vấn đề!" Quỷ hồn Cẩu Vĩ hứa.
Sau khi cùng quỷ hồn Cẩu Vĩ bàn bạc, Cao Tiệm Phi ý nghĩ lóe lên và rời khỏi Qủy Oa.
Sau đó ngay trong phòng vệ sinh, Cao Tiệm Phi dùng 2 sưu quỷ điểm để quỷ hồn Cẩu Vĩ hiện hình.
Quỷ hồn Cẩu Vĩ phát ra chùm ánh sáng màu xanh phiêu phù trứơc mặt Cao Tiệm Phi.
Cao Tiệm Phi mang theo quỷ hồn Cẩu Vĩ Quỷ rời khỏi nhà vệ sinh, sau đó chỉ về phuơng hướng của băng ghế cách đó mấy trăm mét, nói: "Đó là nơi ta hẹn với Tiết Khải, ngươi hãy qua đó xem xét đi"
Quỷ hồn Cẩu Vĩ gật đầu với Cao Tiệm Phi rồi bay đi.
Cao Tiệm Phi lần nữa trở lại quán trà, kêu thêm trà uống và nghe những người khách nói chuyện phiếm, có đôi khi lại cầm tách trà đứng xem chơi mạt chược.
Từ biểu hiện mà xem thì Cao Tiệm Phi đúng là một tên nhàn rỗi.
Thời gian rất nhanh đã đến 9 giờ.
Giờ giao dịch đã đến!
Cao Tiệm Phi nãy giờ cũng không có thấy người nào khả nghi đi qua con đường từ quán trà dẫn đến băng ghế, thế nhưng Cao Tiệm Phi biết rõ phía bên kia còn có một con đường khác dẫn tới chỗ đó.
Cao Tiệm Phi cũng không có vội vã chạy đến lấy tiền, mà là nhẫn nại tiếp tục quan sát.
9 giờ rưỡi, điện thoại của Cao Tiệm Phi reo lên.
Là Tiết Khải chủ động gọi tới.
Cao Tiệm Phi không tiếp điện thoại, trực tiếp cúp máy.
Tắt máy.
Sau đó, Cao Tiệm Phi chạy đến phòng vệ sinh, sau đó thò đầu ra nhìn về phía băng ghế, dưới ánh trăng không hề có bóng người.
Thế nhưng bóng quỷ thì có một.
Cao Tiệm Phi nhìn thấy có một chùm sáng màu xanh đang lượn qua lượn lại.
Cao Tiệm Phi nhẹ nhàng hướng về chùm sáng màu xanh vẫy vẫy tay, sau đó lại núp vào trong nhà vệ sinh.
Rất nhanh, quỷ hồn Cẩu Vĩ từ bên kia nhẹ nhàng bay đến.
"Người của Tiết Khải tới chưa?" Cao Tiệm Phi có chút khẩn trương dò hỏi.
"Đã tới rồi, tiền cũng mang tới luôn và đã đặt phía dưới băng ghế. Tuy nhiên, mấy tên này cũng không rời đi mà là kiếm chỗ núp vào. Tiểu Cao, nếu hiện tại cậu đi lấy tiền thì khẳng định sẽ bị bọn chúng giết chết!" Cẩu Vĩ nói thẳng.
"Móa! Dám giỡn mặt ông sao!" Cao Tiệm Phi nổi nóng: "Có mấy ngườ tới? Tên gì? Hiện tại đang núp ở đâu?"
"Tổng cộng có 4 người, trước đây đều là thuộc hạ của tôi. Thạch Đầu và Man Đầu núp ở trong bụi cỏ; Ô Quy thì núp ở sau một gò đất; Khâu Nhị thì núp sau một cây cổ thụ." Quỷ hồn Cẩu Vĩ bẩm báo.
"Được rồi, ngươi cứ tiếp tục quan sát, nếu như bọn chúng rời khỏi thì báo cho ta biết ngay" Cao Tiệm Phi liền phân phó Cẩu Vĩ.
Khi quỷ hồn Cẩu Vĩ bay đi, Cao Tiệm Phi lấy điện thoại di động ra, khởi động máy rồi gọi cho Tiết Khải.
Tiết Khải bắt máy, Cao Tiệm Phi trực tiếp hét lên: "Con mẹ mày, Tiết Khải, mày định chơi tao à? Tao chẳng phải đã nói cho mày là đừng giỡn với tao sao, mày nghĩ tao là ai? Thạch Đầu, Man Đầu, Ô Quy, Khâu Nhị, bốn tên lâu la của mày đang ẩn núp sau bụi cỏ, gò đất và một cây cổ thụ, mày muốn hốt tao à?"
Bên kia điện thoại, Tiết Khải nghe mà choáng váng!
Hắn thật sự choáng váng!
Cao Tiệm Phi sao lại biết tên của bọn thủ hạ hắn? Còn biết luôn chỗ núp?
Loại tình huống này đã hoàn toàn vượt qua khả năng suy nghĩ của Tiết Khải !
So ra, Gia Cát Lượng thời tam quốc liệu sự như thần cũng phải thua cho Cao Tiệm Phi.
Phải biết rằng bốn tên thủ hạ này là tâm phúc của Tiết Khải, hắn tuyệt đối tin tưởng bọn chúng không hề bán đứng hắn, cuộc giao dịch này ngoại trừ Tiết Khải ra thì cũng chỉ có bốn tên này biết thôi.
"Hắn làm sao mà biết được? Hắn làm sao mà biết được?" Đầu óc Tiết Khải hoàn toàn loạn, trong lòng hắn không ngừng tự hỏi mình: "Hắn rốt cuộc làm sao mà biết được?"
Sau khi gào thét một phen, Cao Tiệm Phi tỉnh táo lại” "Hừ, tên họ Tiết kia, mày muốn chơi với tao à? Vậy thì tao với mày chơi lớn một chút. Vào ngày 07tháng 4 năm nay, mày bởi vì cạnh tranh đấu thầu một công trình đã chém chết đối thủ, sau đó còn phân thây; ngày 09 tháng 12 năm ngoái, tại karaoke Kim Bích Huy Hoàng mày có xô xát với người ta, sau đó mày thuê mấy cô gái dụ hắn vào khách sạn rồi dùng dây buộc hắn bỏ vào bao bố, tiếp đó dùng gậy đánh chết hắn. Hai chuyện này mày làm rất bí mật, nhưng bất quá tao nói cho mày biết trên thế giới này không có bức tường nào có thể cản hết gió được. Mày muốn chơi với tao à? Tao sẽ chơi chết mày!"
Tiết Khải giết hai mạng người đều là do Cẩu Vĩ tự mình giúp hắn, có thể nói ngoại trừ Cẩu Vĩ cùng Tiết Khải ra thì tuyệt đối không có người thứ ba biết được!
"A!" Trong điện thoại, Tiết Khải kêu một tiếng sợ hãi vô cùng:"Ngươi... ngươi... ngươi... ngươi làm sao... làm sao biết được? Ngươi... ngươi rốt cuộc... rốt cuộc là ai... ngươi... ngươi là người... hay quỷ?"
Tiết Khải thật giống như một con gà bị buộc cánh, toàn thân bị Cao Tiệm Phi khống chế!
Trong lòng hắn nổi lên đầy sóng gió!
Hiện tại chữ “sợ hãi” đã không đủ dùng để hình dung nội tâm của Tiết Khải lúc này.
Sụp đổ!
Hoàn toàn sụp đổ!
"Đừng lảm nhảm nữa, tao cho mày một phút suy nghĩ” Cao Tiệm Phi cười lạnh nói: "Nếu như mày vẫn luyến tiếc số tiền kia thì tao sẽ chơi với mày thêm chút nữa!"
"Không không không, đại ca! Tôi... tôi chơi không nổi, tôi sai rồi. Đại ca, anh... anh hãy cho tôi một con đường sống, tôi lập tức kêu người của tôi lui hết, tôi làm ngay!" Trong điện thoại, Tiết Khải phát ra tiếng thét chói tai.
Cao Tiệm Phi tắt điện thọai.
Sau đó hắn lấy thuốc ra hút.
Chờ đợi.
20 phút sau, quỷ hồn Cẩu Vĩ bay vào nhà vệ sinh: "Tiểu Cao, hết chuyện rồi, mấy tên kia đã bỏ đi và để tiền lại."
Cao Tiệm Phi lại lấy một điếu thuốc ra mồi hút. 10 phút sau hắn mới cùng quỷ hồn Cẩu Vĩ đi về hướng băng ghế.
Phía dưới băng ghế số 5, Cao Tiệm Phi quả nhiên nhìn thấy một cái ba lô du lịch.
Tim của Cao Tiệm Phi chợt đập nhanh hơn.
Hắn ổn định tâm thần rồi kéo cái ba lô ra.
Ba lô rất nặng, hầu như bất động!
Cao Tiệm Phi dùng hai tay hết sức kéo nó ra.
Cao Tiệm Phi cảnh giác nhìn xung quanh một chút và xác định không có vấn đề gì xảy ra.
Hắn ngồi xổm xuống, dùng cánh tay run run kéo dây kéo của ba lô.
Dưới ánh trăng...
Tiền!
Trong ba lô là một đống tiền tờ 100 tệ mới tinh.
600 nghìn tệ! 600 nghìn tiền mặt!
Cao Tiệm Phi nuốt nước bọt nghe cái ực, bờ môi hắn như khô cứng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.