Chương 40: Trần Diệu Huy & Lưu Phong
Ngã Sửu Đáo Linh Hồn Thâm Xứ
12/04/2013
Tình huống của Cao Tiệm Phi bây giờ thật giống như não thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, hắn không thể không nhắm mắt lại, miệng không thể cử động. Nếu như mở mắt ra sẽ có cảm giác trời đất quay cuồng!
Loại tình huống này kéo dài khỏang một phút đồng hồ, sau đó mới hơi chuyển biến tốt đẹp chút.
Mà trong lòng Cao Tiệm Phi cũng đối với một đao vừa rồi kinh sợ, uy lực của phi đao quả thật quá lớn! Một đao này phải đem hết tòan lực phát ra, chết trước sống sau, một khi không thể giết chết địch nhân thì bản thân sẽ gặp phải nguy hiểm. Mặc dù là giết chết địch nhân rồi thì thân thể cũng không mấy lạc quan!
“Có lẽ là do bản thân ta quá yếu,” Cao Tiệm Phi chậm rãi mở mắt, sắc mặt tái nhợt dần dần khôi phục lại vẻ hồng nhuận, bất quá vẫn có vẻ rất mệt mỏi.
Vẻ mệt mỏi này, trong mắt của hai người đứng bên thì đó là một vẻ lạnh lùng!
Một loại ngạo mạn!
Mà hai người này vẫn còn đang cung kính khom người, tuyệt không dám nói một câu, im lặng chờ đợi. Trên thực tế, với thân phận và địa vị của bọn họ thì dường như không có ai khiến bọn họ làm thế cả, đặc biệt là trước một người thanh niên tuổi nhỏ hơn hai người.
Lúc này, nhìn thấy Cao Tiệm Phi mở mắt, hai người mới tìm cơ hội nói chuyện.
“Tiên sinh......” Bọn họ cung kính gọi.
Mà Cao Tiệm Phi bây giờ cũng mới bắt đầu quan sát và đánh giá hai ngừơi trứơc mặt hắn
Ngừơi đứng ở bên trái, da trắng nõn, chiều cao cũng xem xem với Cao Tiệm Phi, khỏang 1m78, mặc sơ mi trắng bên trong, áo vét đen bên ngòai. Gương mặt ngũ quan đẹp đẽ, tuổi khoảng chừng 25, điểm đặc thù ở hắn chính là trên mặt của hắn có một loại thần sắc rất khác người bình thường... rõ ràng trên mặt hắn tóat ra một tia ngạo khí! Một tia kiêu ngạo!
Này cũng không phải là hắn cố ý giả bộ làm ra vẻ mặt như thế. Đây là một loại thần sắc được sinh ra cùng với hắn, bao quát cả tinh khí thần. Người như thế vừa nhìn đã biết sống trong tầng lớp quý tộc nên mới tóat ra đựơc thần sắc và khí thế tự nhiên như vậy.
Người bên phải thì mặc áo sơ mi màu đen, thân cao hơn một chút, khỏang 1m82, tuổi khỏang từ 26 - 29, sẽ không vượt quá 30 tuổi. Hắn cùng với người trẻ tuổi đứng bên bất đồng. Nếu như nói, người bên trái khiến cho người khác có cảm giác đầy khí chất kiêu ngạo, vậy thì ngừơi này tòan thân tóat ra chính là một loại khí phách!
Khí phách kiệt ngạo!
Hơn nữa, chỉ cần nhìn vào gương mặt hắn là có thể khiến cho ngừơi có một cảm giác sâu sắc, cảm giác được một sự thành thục vượt xa đồng lứa, đầy chững chạc và mưu tính sâu xa!
Thân phận của hai người này tuyệt đối là cao quý, tuy nhiên lại là hai loại người bất đồng, ngay cả Cao Tiệm Phi cũng có thể nhận thấy được cả hai người thuộc hai thế giới.
Nhưng có một điều giống nhau chính là bọn họ đều thuộc tầng lớp cao trong xã hội!
Bất ngờ, trong đầu Cao Tiệm Phi xuất hiện suy nghĩ: “Chẳng lẽ mục tiêu của gã sát thủ vừa rồi kia chính là này hai người này? Tên sát thủ cực kỳ tự tin nên chơi trò mèo vờn chuột, trước tiên đem bọn thủ hạ của hai người này giết chết, sau đó chậm rãi chơi đùa với hai người?”
“Các ngươi là ai?” Giọng nói của Cao Tiệm Phi vẫn như trước. hữu khí vô lực. Bất quá loại âm thanh phát ra làm cho hai người này nghe giống như giọng của kẻ bề trên.
“Tiên sinh......” Người mặc áo sơ mi đen bên phải càng cúi thấp người hơn: “Nếu tiên sinh đã hỏi, tôi tự nhiên không dám dấu diếm điều gì. Tôi gọi là Trần Diệu Huy, tiên sinh có thể gọi tôi là Diệu Huy. Tôi là người của Đông Hưng, trong Đông Hưng cũng có chút địa vị. Đương nhiên, loại địa vị này đối với cao nhân như tiên sinh thì tự nhiên là không đáng giá nhắc tới.”
“Đông Hưng?” Cao Tiệm Phi sửng sốt, nghĩ thầm chẳng lẽ là một công ty lớn.
Trần Diệu Huy bổ sung nói: “Tiên sinh, Đông Hưng là một thế lực ngầm trong tỉnh Quảng Đông này”
Cao Tiệm Phi liền hiểu rõ, trách không được này Trần Diệu Huy thoạt nhìn kiệt ngạo bất tuân, ánh mắt thâm thúy, nguyên lai, hắn là một chỗ hạ thế lực cao tầng nhân vật, liền cùng Đường Báo giống nhau! Chỉ bất quá, Đường Báo tương ứng dưới đất thế lực, giống như gọi là”Chánh bang”.
Cao Tiệm Phi gật đầu, ánh mắt chuyển sang nhìn về phía ngừơi bên phải.
Người này đồng dạng cũng rất cung kính: “Tiên sinh, vừa rồi nếu không được tiên sinh ra tay giúp đỡ thì tôi và Diệu Huy giờ đã bị Bò Cạp giết chết. Ân tình của tiên sinh đối với tôi, tôi tất nhiên sẽ báo đáp, điểm này xin tiên sinh hãy yên tâm. Tôi gọi là Lưu Phong, nếu như tiên sinh không ngại cứ gọi tôi là Tiểu Phong. Về thân phận của tôi thì xin tiên sinh thứ lỗi ......”
Trần Diệu Huy vội vàng ngắt lời nói: “Tiên sinh, thân phận của cậu Phong đây quả thật có chút đặc biệt, xin tiên sinh......”
Hai người đều rất sợ hãi, sợ Cao Tiệm Phi giận.
Cao Tiệm Phi kỳ thực cũng là thuận miệng hỏi một chút thôi, hắn ngày hôm nay xuất thủ, thuần túy chính là tự bảo vệ mình, đương nhiên không có ý gì khác. Lưu Phong không tiện nói ra thân phận đích thực của hắn thì cũng chẳng sao.
"Được rồi, cứ như vậy đi! Còn các thi thể ở đây thì sao?" Cao Tiệm Phi nhíu mày, hỏi.
Trần Diệu Huy vội vàng nói: "Tiên sinh hãy yên tâm, chuyện nơi này Diệu Huy sẽ xử lý tốt" Dừng lại một chút, nói tiếp: "Không biết tiên sinh đêm nay có rảnh không?"
Trong lòng Cao Tiệm Phi khẽ động, lẽ nào tên Đông Hưng này muốn kết giao với ta?
"Sao?" Cao Tiệm Phi biết rõ mà làm bộ ngạc nhiên.
Trần Diệu Huy vội vàng nói: "Diệu Huy muốn mời tiên sinh đến một chỗ để báo đáp ân cứu mạng của tiên sinh, mặt khác cũng có ý muốn kết giao với tiên sinh!"
Đi thẳng vào vấn đề!
Đôi khi, đem ý nghĩ của mình biểu đạt ra, không quanh co lòng vòng, kỳ thực là cách làm cho người ta có thiện cảm tốt.
Mà Cao Tiệm Phi cũng không phải không muốn kết giao với Trần Diệu Huy, dù sao Cao Tiệm Phi đến Quảng Châu này cũng không phải muốn làm công suốt đời. Hắn muốn nổi danh, mà hai người trước mắt, nói về thân phận địa vị thì sợ rằng không thể thấp hơn Phi Long, vì vậy kết giao với bọn họ thì đối với Cao Tiệm Phi cũng là chuyện tốt. Tuy nhiên, đêm nay Cao Tiệm Phi còn muốn tiến vào Quỷ Oa để dò tìm quỷ hồn cấp 2, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian!
"Đêm nay, ta còn có chút chuyện phải làm, không tiện." Cao Tiệm Phi ăn ngay nói thật.
Trần Diệu Huy cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp màu vàng, cung kính hai tay dâng cho Cao Tiệm Phi: "Tiên sinh, đây là danh thiếp của tôi, xin tiên sinh giữ lấy."
Cao Tiệm Phi cầm lấy danh thiếp, nhìn vào: "Tổng giám đốc công ty giải trí Đế Vương, Trần Diệu Huy", phía dưới tên có số điện thoại di động và số điện thoại bàn.
"Ta có thời gian rãnh sẽ gọi điện thọai cho ngươi." Cao Tiệm Phi gật đầu, đem danh thiếp bỏ vào túi quần. Trong lòng nghĩ thầm, hiện tại thế lực ngầm quả là đa dạng, lấy thí dụ như Trần Diệu Huy này, rõ ràng chính là người thuộc xã hội đen nhưng lại mang cái mác tổng giám đốc công ty giải trí. Oh man, lưu manh mà cũng có danh thiếp, thực sự là không nói nổi!
Mà Trần Diệu Huy hơi do dự, nói: "Tiên sinh có thể cho Diệu Huy biết cách có thể liên lạc được với tiên sinh không?”
Cao Tiệm Phi suy nghĩ một chút rồi liền đem số điện thoại di động nói ra. Trần Diệu Huy và Lưu Phong vội vã lấy điện thoại ra lưu số của hắn.
Lưu Phong nói với Cao Tiệm Phi: "Tiên sinh, Tiểu Phong còn ở lại Quảng Châu vài ngày, nếu như ngày mai tiên sinh có thời gian rãnh thì Tiểu Phong xin phép mời tiên sinh dùng bữa cơm"
"Ngày mai à? Thật là không khéo, ngày mai ta có hẹn rồi" Cao Tiệm Phi xin lỗi nói. Ngày mai đúng là ngày Cao Tiệm Phi đãi đồng nghiệp ăn cơm, nếu như thất hứa thì khó tránh khỏi sự hiểu lầm của đồng nghiệp!
"Vậy Tiểu Phong xin hẹn tiên sinh ngày khác” Lưu Phong gật đầu, nói.
Sau đó, Cao Tiệm Phi mỉm cười với Trần Diệu Huy và Lưu Phong, nói: "Ta bây giờ còn có chuyện phải làm, tạm biệt, hẹn gặp lại sau”
Nói xong, Cao Tiệm Phi đi về phía khu rừng.
Khi đi ngang qua thi thể của người đàn ông mặc áo gió thì Cao Tiệm Phi lại nghĩ đến mình hôm nay đã giết người, trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc, có chút ngỡ ngàng, có chút kinh hoàng… thực sự phức tạp!
Hắn đi tới trước một cái cây trong khu rừng rồi dùng sức rút thanh phi đao ra.
Phi đao sáng như tuyết, không hề dính vết máu nào, nói rõ thanh phi đao vừa giết chết gã sát thủ có tốc độ nhanh như điện xẹt, lúc xuyên thủng cổ họng của gã sát thủ thì trứơc khi máu phun ra, phi đao đã xuyên qua cổ họng hắn.
Cao Tiệm Phi đem phi đao chùi vào áo một chút, sau đó cắm vào thắt lưng rồi trực tiếp đi sâu vào khu rừng.
Khu rừng cũng rất lớn, Cao Tiệm Phi đi được mấy trăm mét, quay đầu lại nhìn một chút, Trần Diệu Huy và Lưu Phong cũng không có đi theo, Cao Tiệm Phi liền sử dụng ý nghĩ.
"Tiến vào Quỷ Oa!"
Sau khi Cao Tiệm Phi ly rời khỏi, Trần Diệu Huy và Lưu Phong vẫn đứng đó.
Lúc này, trên mặt của Lưu Phong hiện lên vẻ kiêu căng lạnh lùng, hắn "hừ" một tiếng, ánh mắt nhìn về Trần Diệu Huy, nói: "Diệu Huy, chuyện đêm nay ta nghĩ ngươi phải cho ta một lời giải thích!"
Trán của Trần Diệu Huy chảy mồ hôi: "Cậu Phong, theo tôi nghĩ thì trong Đông Hưng của chúng tôi có nội gian, đêm nay tôi hẹn cậu gặp mặt ở đây chỉ có vài người lãnh đạo của xã đoàn biết rõ, xin cậu cho tôi vài ngày thời gian, tôi nhất định sẽ cho cậu một đáp án thỏa mãn."
Đôi mắt của Lưu Phong hơi nhíu lại, nhìn Trần Diệu Huy!
Thân thể Trần Diệu Huy theo bản năng run rẩy một chút, nói: "Xin cậu Phong bớt giận!"
Lưu Phong lạnh lùng nói: "Diệu Huy, nếu như chuyện này ngươi xử lý không tốt thì ngươi không cần phải tồn tại trong xã đòan Đông Hưng nữa, còn một lọat ước định mà ta cùng xã đòan các ngươi đã lập, toàn bộ trở thành phế thãi!"
Trần Diệu Huy cúi đầu: "Cậu Phong, xin cho Diệu Huy một lần cơ hội."
Lưu Phong cười lạnh nói: "Đêm nay nếu không có người kia ra tay thì ta và ngươi đều đã chết rồi, và khi đó thì mấy ngày sau xã đoàn Đông Hưng của ngươi cũng sẽ bị xóa sổ luôn. Ngươi hãy cảm ơn ngừơi kia đi", dừng lại một chút, Lưu Phong nói tiếp "Diệu Huy, ánh mắt của ngươi rất tốt, đối với ngừơi khi nãy ngươi có nhận định thế nào?"
Trần Diệu Huy suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Cậu Phong, ngừơi kia có thân thủ rất cao cường và kỳ lạ, kỳ thực mà nói thì xã đòan Đông Hưng của chúng tôi vẫn chưa có một người nào có thể thực lực dùng một kích giết chết sát thủ Bò Cạp này, hơn nữa còn là lúc mà Bò Cạp cầm súng nơi tay. Cho dù là sát thủ thuộc bảng vàng cũng không có khả năng làm đựơc như vị tiên sinh khi nãy. Bất quá theo kinh nghiệm của tôi thấy thì vị tiên sinh kia rõ ràng là không có kinh nghiệm xả hội, về mặt kinh nghiệm đối nhân xử thế còn hơi kém, hơn nữa, vị tiên sinh đó hẳn là sống và sinh họat ở tầng lớp xã hội thấp, đây là trực giác của tôi"
Lưu Phong nhìn Trần Diệu Huy: "Tiếp tục đi."
Trần Diệu Huy nói tiếp "Diệu Huy tự nhiên là muốn kết giao cùng với vị tiên sinh kia”
"Ha ha!" Lưu Phong cười: "Kết giao? Chi bằng ngươi cứ nói thẳng là muốn lợi dụng hắn cho xong, cần chi phải nói lời đường hoàng như thế?"
Trần Diệu Huy im lặng, cũng không có phủ nhận. Qua vài giây sau, hắn chậm rãi nói: "Cậu Phong, trên thế giới này, giữa người và ngừơi vốn chính là quan hệ lợi dụng nhau, điểm này, cậu Phong đây so với tôi rõ ràng hơn mà."
"Đúng vậy, chỉ hy vọng ngươi chơi lửa không tự đốt mình" Lưu Phong cười nhạt nói.
o O o
Cao Tiệm Phi tiến vào Quỷ Oa.
Giọng của lập trình trí tuệ lập tức vang lên: "Người sử dụng tôn kính, sưu quỷ điểm của ngài đã khôi phục được một bộ phận, hiện có '580' sưu quỷ điểm có thể sử dụng ,xin hỏi ngài hiện tại có cần tôi giúp đỡ hay không? Với 580 sưu quỷ điểm, ngài đã có thể dò tìm đựơc một quỷ hồn cấp 2 tương đối rồi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.