Chương 9: Sinh Vật Thần Huyết
Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ
08/06/2021
Hàn Sâm trở lại gian phòng của mình, nhốt Đồng Nha Thú vào trong lồng, sau đó đem tinh thể màu đen đặt ở cạnh miệng nó, con Đồng Nha Thú kia lập tức mở miệng rộng ra, tham lam nuốt viên tinh thể màu đen vào.
Hàn Sâm đợi một ngày, Đồng Nha Thú quả nhiên đã phát sinh biến hóa, nguyên bản da lông trên thân màu xám đen giống như lợn rừng, chỉ có cặp răng nanh là màu vàng xanh nhạt, lúc này trên thân mơ hồ có thêm vài phần ánh sáng thanh đồng lộng lẫy, đôi răng nanh màu thanh đồng cũng càng thêm sáng rõ.
Nhưng mà đây cũng không phải là Đồng Nha Thú biến dị, Đồng Nha Thú biến dị chân chính, toàn thân đều hóa thành màu thanh đồng, giống như một pho tượng do thanh đồng đúc thành, đó mới là Đồng Nha Thú biến dị.
Da lông của con Đồng Nha Thú này mặc dù có chút ánh sáng thanh đồng lộng lẫy, nhưng chỉ là một chút mà thôi, còn kém rất xa Đồng Nha Thú biến dị.
- Xem ra từ sinh vật nguyên thủy tiến hóa thành sinh vật biến dị, không đơn giản giống như sinh vật bình thường tiến hóa thành sinh vật nguyên thủy, thời gian một ngày hẳn không đủ.
Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Chờ qua hơn hai ngày, màu thanh đồng trên người Đồng Nha Thú càng ngày càng dày đặc, nhưng nhìn qua vẫn chưa thể tiến hóa thành sinh vật biến dị được.
Hàn Sâm đành phải để cho Đồng Nha Thú chậm rãi tiến hóa, chuẩn bị đi ra ngoài săn giết một ít sinh vật nguyên thủy để đổi tiền, bản thân mình cũng có thể ăn một ít để tăng cường gen nguyên thủy.
Cho dù không sử dụng gen nguyên thủy để tiến hóa, nhưng tích lũy gen nguyên thủy càng nhiều, thân thể sẽ càng mạnh hơn, gen bình thường và gen biến dị cũng có hiệu quả tương đồng.
Nếu như có thể để cho gen bình thường, gen nguyên thủy và gen biến dị đều đạt tới trị số cực đại, cho dù không tiến hóa, thân thể cũng sẽ mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Trong tay Hàn Sâm có tinh thể màu đen, muốn để cho bốn loại gen đều đạt tới trị số cực đại cũng không phải chuyện khó gì, trước khi chưa tập hợp đủ thần gen, Hàn Sâm cũng muốn tận lực tăng ba loại gen kia đến trị số cực đại.
Hàn Sâm rời căn phòng trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, đi trên đường cái, cảm giác có chút kì quái, hôm nay người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở hình như ít đi rất nhiều, trên đường hầu như không thấy ai, hoàn toàn trái ngược với cảnh tượng hàng ngày.
- Xảy ra chuyện gì thế nhỉ?
Lúc Hàn Sâm đi ngang qua quảng trường, phát hiện người bày quầy bán hàng ở trên quảng trường cũng ít đi rất nhiều, những người còn lại đều đang thấp giọng bàn tán chuyện gì đó.
Hàn Sâm ở một bên nghe một lúc, đại khái đã biết xảy ra chuyện gì.
Vài ngày trước, có người ở sườn núi Lạc Nhật nhìn thấy một con sinh vật cấp thần huyết mới, kết quả không biết làm thế nào ba thế lực lớn trong Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng biết chuyện này, đều mang người chạy tới.
Thế nhưng kết quả lại vô cùng thảm hại, sinh vật cấp thần huyết không giết được, mà nhân loại lại chết đi không ít người.
Hôm nay Tần Huyên, Thần Thiên Tử cùng Quyền ca, ba bá chủ trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đã đạt thành hiệp nghị, liên hợp đi săn giết con sinh vật thần huyết kia, thuận tiện còn cho không ít người độc hành và đoàn thể nhỏ đi cùng, có thể nói là một lần hành động có quy mô lớn nhất trong Cương Giáp Tí Hộ Sở những năm gần đây, bọn Tần Huyên, Thần Thiên Tử, Quyền ca lần này cũng là tình thế bắt buộc.
Trong mắt Hàn Sâm lóe lên một tia sáng, quay người rời khỏi thành, đi đến chỗ không người, triệu hoán thú hồn Hắc Giáp Trùng, hóa thành áo giáp bao trùm toàn thân, sau đó một đường chạy đi, chạy hơn hai giờ mới đến được một ngọn núi nhỏ ở phía tây sườn núi Lạc Nhật.
Vất vả một hồi mới bò tới đỉnh núi, Hàn Sâm quan sát chỗ vị trí sườn núi Lạc Nhật, chỉ thấy nơi đó có hơn ngàn người đang khàn giọng chém giết, mà giữa đám người có một quái vật nửa người dưới là ngựa, nửa người trên là người, có cái đầu bò, trong tay nắm một thanh cự phủ hai lưỡi cán dài nặng nề màu vàng, tả xung hữu đột trong vòng vây, vậy mà không ai có thể ngăn cản uy thế một rìu của nó.
Lúc Hàn Sâm nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy hai tay của quái vật đang xoay tròn cự phủ hai lưỡi màu vàng, bổ tới đầu Thần Thiên Tử, trong tay Thần Thiên Tử tuy có trường kiếm màu đỏ máu nhưng lại không dám cứng đối cứng với một rìu của quái vật kia, hai chân điểm một cái ở trên lưng tam giác khủng long, người đã bay ngược ra sau mấy mét.
Rống!
Cự phủ hai lưỡi màu vàng của quái vật bổ lên trên người thú hồn tọa kỵ giống như tam giác khủng long, ngay lập tức thú hồn tọa kỵ bị một rìu bổ thành hai nửa.
Thần Thiên Tử tức giận tới mức muốn hộc máu, thú hồn tọa kỵ biến dị mà y đắc ý nhất lại bị sinh vật thần huyết kia chém chết như vậy, một con tọa kỵ thú hồn biến dị, đó chính là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, giá trị thậm chí vượt xa một chiếc phi thuyền liên minh.
- Sinh vật thần huyết này sao lại mạnh như vậy?
Trong lòng Hàn Sâm kinh nghi bất định.
Con sinh vật thần huyết kia tung hoành xung phong liều chết trong vòng vây cả ngàn người, di chuyển như gió, vung rìu không ai địch nổi, ngay cả Tần Huyên, Thần Thiên Tử và Quyền ca mạnh như vậy cũng không dám chính diện chống lại một rìu của nó, vô số mũi tên hợp kim và mũi tên thú hồn bắn lên trên người nó, nhưng mà ngay cả da đều không xuyên qua nổi, chiến phủ vung lên, khu vực trong vòng ba trượng không ai có thể tới gần, đây là uy vũ bá khí bực nào.
Đây mới là sinh vật thần huyết trong ấn tượng của Hàn Sâm, còn con thần huyết Hắc Giáp Trùng lúc trước quá yếu, căn bản không giống như sinh vật thần huyết, chỉ mạnh hơn Hắc Giáp Trùng bình thường một chút mà thôi.
Nguyên bản mọi người còn có thể miễn cưỡng vây khốn con sinh vật thần huyết kia, nhưng sau khi tọa kỵ của Thần Thiên Tử bị chén, đội hình lập tức xuất hiện lỗ hổng, sinh vật thần huyết kia vung thanh cự phủ hai lưỡi màu vàng, gào thét điên cuồng tấn công, cự phủ màu vàng tửa như một cái bánh xe tử thần màu vàng, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, máu tươi và tàn chi bay ra không dứt, trong chớp mắt sinh vật thần huyết đã thoát khỏi vòng vây, chạy như điên vào trong dãy núi.
Lúc sắp chạy tới miệng núi, sinh vật thần huyết còn cố ý quay người lại, giơ thẳng hai vó lên trời, ngửa mặt phát ra một tiếng thét dài như tiếng bò kêu, sau đó mới nhanh chóng chạy vào bên trong dãy núi.
- CMN, còn muốn chạy?!
Thần Thiên Tử giận dữ, vẫy tay, một thú hồn Diều Hâu màu xanh biếc bay ra hóa thành một cây cung, nằm gọn trong tay Thần Thiên Tử.
Tiếp đó tay kia của Thần Thiên Tử lại vẫy lên, một con ong sáu cánh giống như lửa xuất hiện, hóa thành một mũi tên màu đỏ sẫm rơi vào trong tay còn lại của y.
- Thần huyết thú hồn, Độc Bạo Lục Dực Phong!
Tần Huyên và Quyền ca nhìn thấy thú hồn Độc Bạo Lục Dực Phong giống như lửa kia cũng không nhịn được kinh hô thành tiếng.
Lúc trước săn giết thần huyết Độc Bạo Lục Dực Phong, cũng là bọn họ liên thủ với Thần Thiên Tử, cuối cùng mới giết chết được, người cuối cùng chém chết Độc Bạo Lục Dực Phong chính là Thần Thiên Tử, không nghĩ tới vận may của Thần Thiên Tử tốt như vậy, vậy mà lấy được thú hồn của nó.
Đây chính là thú hồn cấp thần huyết đó, hiện tại thần huyết thú hồn ở trong toàn bộ Cương Giáp Tí Hộ Sở tuyệt đối không vượt quá mười con, hơn nữa hơn phân nửa đều là do những tiền bối trước khi tiến vào không gian thứ hai của Thần Chi Tí Hộ Sở lưu lại.
- Thiên Tử, không thể, đây chính là thú hồn dùng một lần duy nhất, nếu như không thể giết chết...
La Thiên Dương lên tiếng muốn ngăn cản Thần Thiên Tử, tuy nhiên đã không kịp nữa rồi.
Thần Thiên Tử dưới cơn thịnh nộ đã biến Độc Bạo Lục Dực Phong thành mũi tên đặt lên trên dây cung, kéo căng dây, nhắm thẳng đến miệng sinh vật thần huyết kia.
Bành!
Sinh vật thần huyết kia cảm giác được nguy cơ, mới vừa xoay đầu lại, mũi tên Độc Bạo Lục Dực Phong cuồng bạo đã cắm thẳng vào ngực nó, hơn nữa còn lập tức nổ tung, oanh ngực sinh vật thần huyết kia thành một cái động nhỏ, máu tươi và nội tạng rớt ra, thân thể to lớn té lăn trên đất, sinh mệnh hấp hối.
- Tọa kỵ của Thần Thiên Tử tao mà mày cũng dám giết, mày chết chắc rồi!
Thần Thiên Tử cầm cung ngạo nghễ quát lạnh, giống như là quân lâm thiên hạ, khiến cho mọi người ở đây chấn động không thôi.
Thấy bộ dáng khiếp sợ của mọi người, ngay cả Tần Huyên cũng có chút thất thần, Thần Thiên Tử âm thầm đắc ý, thế nhưng y đột nhiên nhìn thấy có một cái bóng màu xanh từ đâu bay ra, trực tiếp đoạn tuyệt sinh cơ của con quái vật.
Sau đó liền thấy một bóng người màu vàng óng lao đến rất nhanh, đảo mắt đã xuất hiện ở trước mặt sinh vật thần huyết, một tay nhặt thanh cự phủ hai lưỡi màu vàng nằm trên mặt đất, vác lên vai rồi quay người chạy vào trong núi.
- Tệ ca!
Tô Tiểu Kiều liếc mắt liền nhận ra bộ giáp độc nhất vô nhị của Hàn Sâm, nghẹn ngào kêu thành tiếng.
Hàn Sâm đợi một ngày, Đồng Nha Thú quả nhiên đã phát sinh biến hóa, nguyên bản da lông trên thân màu xám đen giống như lợn rừng, chỉ có cặp răng nanh là màu vàng xanh nhạt, lúc này trên thân mơ hồ có thêm vài phần ánh sáng thanh đồng lộng lẫy, đôi răng nanh màu thanh đồng cũng càng thêm sáng rõ.
Nhưng mà đây cũng không phải là Đồng Nha Thú biến dị, Đồng Nha Thú biến dị chân chính, toàn thân đều hóa thành màu thanh đồng, giống như một pho tượng do thanh đồng đúc thành, đó mới là Đồng Nha Thú biến dị.
Da lông của con Đồng Nha Thú này mặc dù có chút ánh sáng thanh đồng lộng lẫy, nhưng chỉ là một chút mà thôi, còn kém rất xa Đồng Nha Thú biến dị.
- Xem ra từ sinh vật nguyên thủy tiến hóa thành sinh vật biến dị, không đơn giản giống như sinh vật bình thường tiến hóa thành sinh vật nguyên thủy, thời gian một ngày hẳn không đủ.
Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Chờ qua hơn hai ngày, màu thanh đồng trên người Đồng Nha Thú càng ngày càng dày đặc, nhưng nhìn qua vẫn chưa thể tiến hóa thành sinh vật biến dị được.
Hàn Sâm đành phải để cho Đồng Nha Thú chậm rãi tiến hóa, chuẩn bị đi ra ngoài săn giết một ít sinh vật nguyên thủy để đổi tiền, bản thân mình cũng có thể ăn một ít để tăng cường gen nguyên thủy.
Cho dù không sử dụng gen nguyên thủy để tiến hóa, nhưng tích lũy gen nguyên thủy càng nhiều, thân thể sẽ càng mạnh hơn, gen bình thường và gen biến dị cũng có hiệu quả tương đồng.
Nếu như có thể để cho gen bình thường, gen nguyên thủy và gen biến dị đều đạt tới trị số cực đại, cho dù không tiến hóa, thân thể cũng sẽ mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Trong tay Hàn Sâm có tinh thể màu đen, muốn để cho bốn loại gen đều đạt tới trị số cực đại cũng không phải chuyện khó gì, trước khi chưa tập hợp đủ thần gen, Hàn Sâm cũng muốn tận lực tăng ba loại gen kia đến trị số cực đại.
Hàn Sâm rời căn phòng trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, đi trên đường cái, cảm giác có chút kì quái, hôm nay người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở hình như ít đi rất nhiều, trên đường hầu như không thấy ai, hoàn toàn trái ngược với cảnh tượng hàng ngày.
- Xảy ra chuyện gì thế nhỉ?
Lúc Hàn Sâm đi ngang qua quảng trường, phát hiện người bày quầy bán hàng ở trên quảng trường cũng ít đi rất nhiều, những người còn lại đều đang thấp giọng bàn tán chuyện gì đó.
Hàn Sâm ở một bên nghe một lúc, đại khái đã biết xảy ra chuyện gì.
Vài ngày trước, có người ở sườn núi Lạc Nhật nhìn thấy một con sinh vật cấp thần huyết mới, kết quả không biết làm thế nào ba thế lực lớn trong Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng biết chuyện này, đều mang người chạy tới.
Thế nhưng kết quả lại vô cùng thảm hại, sinh vật cấp thần huyết không giết được, mà nhân loại lại chết đi không ít người.
Hôm nay Tần Huyên, Thần Thiên Tử cùng Quyền ca, ba bá chủ trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đã đạt thành hiệp nghị, liên hợp đi săn giết con sinh vật thần huyết kia, thuận tiện còn cho không ít người độc hành và đoàn thể nhỏ đi cùng, có thể nói là một lần hành động có quy mô lớn nhất trong Cương Giáp Tí Hộ Sở những năm gần đây, bọn Tần Huyên, Thần Thiên Tử, Quyền ca lần này cũng là tình thế bắt buộc.
Trong mắt Hàn Sâm lóe lên một tia sáng, quay người rời khỏi thành, đi đến chỗ không người, triệu hoán thú hồn Hắc Giáp Trùng, hóa thành áo giáp bao trùm toàn thân, sau đó một đường chạy đi, chạy hơn hai giờ mới đến được một ngọn núi nhỏ ở phía tây sườn núi Lạc Nhật.
Vất vả một hồi mới bò tới đỉnh núi, Hàn Sâm quan sát chỗ vị trí sườn núi Lạc Nhật, chỉ thấy nơi đó có hơn ngàn người đang khàn giọng chém giết, mà giữa đám người có một quái vật nửa người dưới là ngựa, nửa người trên là người, có cái đầu bò, trong tay nắm một thanh cự phủ hai lưỡi cán dài nặng nề màu vàng, tả xung hữu đột trong vòng vây, vậy mà không ai có thể ngăn cản uy thế một rìu của nó.
Lúc Hàn Sâm nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy hai tay của quái vật đang xoay tròn cự phủ hai lưỡi màu vàng, bổ tới đầu Thần Thiên Tử, trong tay Thần Thiên Tử tuy có trường kiếm màu đỏ máu nhưng lại không dám cứng đối cứng với một rìu của quái vật kia, hai chân điểm một cái ở trên lưng tam giác khủng long, người đã bay ngược ra sau mấy mét.
Rống!
Cự phủ hai lưỡi màu vàng của quái vật bổ lên trên người thú hồn tọa kỵ giống như tam giác khủng long, ngay lập tức thú hồn tọa kỵ bị một rìu bổ thành hai nửa.
Thần Thiên Tử tức giận tới mức muốn hộc máu, thú hồn tọa kỵ biến dị mà y đắc ý nhất lại bị sinh vật thần huyết kia chém chết như vậy, một con tọa kỵ thú hồn biến dị, đó chính là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, giá trị thậm chí vượt xa một chiếc phi thuyền liên minh.
- Sinh vật thần huyết này sao lại mạnh như vậy?
Trong lòng Hàn Sâm kinh nghi bất định.
Con sinh vật thần huyết kia tung hoành xung phong liều chết trong vòng vây cả ngàn người, di chuyển như gió, vung rìu không ai địch nổi, ngay cả Tần Huyên, Thần Thiên Tử và Quyền ca mạnh như vậy cũng không dám chính diện chống lại một rìu của nó, vô số mũi tên hợp kim và mũi tên thú hồn bắn lên trên người nó, nhưng mà ngay cả da đều không xuyên qua nổi, chiến phủ vung lên, khu vực trong vòng ba trượng không ai có thể tới gần, đây là uy vũ bá khí bực nào.
Đây mới là sinh vật thần huyết trong ấn tượng của Hàn Sâm, còn con thần huyết Hắc Giáp Trùng lúc trước quá yếu, căn bản không giống như sinh vật thần huyết, chỉ mạnh hơn Hắc Giáp Trùng bình thường một chút mà thôi.
Nguyên bản mọi người còn có thể miễn cưỡng vây khốn con sinh vật thần huyết kia, nhưng sau khi tọa kỵ của Thần Thiên Tử bị chén, đội hình lập tức xuất hiện lỗ hổng, sinh vật thần huyết kia vung thanh cự phủ hai lưỡi màu vàng, gào thét điên cuồng tấn công, cự phủ màu vàng tửa như một cái bánh xe tử thần màu vàng, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, máu tươi và tàn chi bay ra không dứt, trong chớp mắt sinh vật thần huyết đã thoát khỏi vòng vây, chạy như điên vào trong dãy núi.
Lúc sắp chạy tới miệng núi, sinh vật thần huyết còn cố ý quay người lại, giơ thẳng hai vó lên trời, ngửa mặt phát ra một tiếng thét dài như tiếng bò kêu, sau đó mới nhanh chóng chạy vào bên trong dãy núi.
- CMN, còn muốn chạy?!
Thần Thiên Tử giận dữ, vẫy tay, một thú hồn Diều Hâu màu xanh biếc bay ra hóa thành một cây cung, nằm gọn trong tay Thần Thiên Tử.
Tiếp đó tay kia của Thần Thiên Tử lại vẫy lên, một con ong sáu cánh giống như lửa xuất hiện, hóa thành một mũi tên màu đỏ sẫm rơi vào trong tay còn lại của y.
- Thần huyết thú hồn, Độc Bạo Lục Dực Phong!
Tần Huyên và Quyền ca nhìn thấy thú hồn Độc Bạo Lục Dực Phong giống như lửa kia cũng không nhịn được kinh hô thành tiếng.
Lúc trước săn giết thần huyết Độc Bạo Lục Dực Phong, cũng là bọn họ liên thủ với Thần Thiên Tử, cuối cùng mới giết chết được, người cuối cùng chém chết Độc Bạo Lục Dực Phong chính là Thần Thiên Tử, không nghĩ tới vận may của Thần Thiên Tử tốt như vậy, vậy mà lấy được thú hồn của nó.
Đây chính là thú hồn cấp thần huyết đó, hiện tại thần huyết thú hồn ở trong toàn bộ Cương Giáp Tí Hộ Sở tuyệt đối không vượt quá mười con, hơn nữa hơn phân nửa đều là do những tiền bối trước khi tiến vào không gian thứ hai của Thần Chi Tí Hộ Sở lưu lại.
- Thiên Tử, không thể, đây chính là thú hồn dùng một lần duy nhất, nếu như không thể giết chết...
La Thiên Dương lên tiếng muốn ngăn cản Thần Thiên Tử, tuy nhiên đã không kịp nữa rồi.
Thần Thiên Tử dưới cơn thịnh nộ đã biến Độc Bạo Lục Dực Phong thành mũi tên đặt lên trên dây cung, kéo căng dây, nhắm thẳng đến miệng sinh vật thần huyết kia.
Bành!
Sinh vật thần huyết kia cảm giác được nguy cơ, mới vừa xoay đầu lại, mũi tên Độc Bạo Lục Dực Phong cuồng bạo đã cắm thẳng vào ngực nó, hơn nữa còn lập tức nổ tung, oanh ngực sinh vật thần huyết kia thành một cái động nhỏ, máu tươi và nội tạng rớt ra, thân thể to lớn té lăn trên đất, sinh mệnh hấp hối.
- Tọa kỵ của Thần Thiên Tử tao mà mày cũng dám giết, mày chết chắc rồi!
Thần Thiên Tử cầm cung ngạo nghễ quát lạnh, giống như là quân lâm thiên hạ, khiến cho mọi người ở đây chấn động không thôi.
Thấy bộ dáng khiếp sợ của mọi người, ngay cả Tần Huyên cũng có chút thất thần, Thần Thiên Tử âm thầm đắc ý, thế nhưng y đột nhiên nhìn thấy có một cái bóng màu xanh từ đâu bay ra, trực tiếp đoạn tuyệt sinh cơ của con quái vật.
Sau đó liền thấy một bóng người màu vàng óng lao đến rất nhanh, đảo mắt đã xuất hiện ở trước mặt sinh vật thần huyết, một tay nhặt thanh cự phủ hai lưỡi màu vàng nằm trên mặt đất, vác lên vai rồi quay người chạy vào trong núi.
- Tệ ca!
Tô Tiểu Kiều liếc mắt liền nhận ra bộ giáp độc nhất vô nhị của Hàn Sâm, nghẹn ngào kêu thành tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.