Chương 55: Nam Cung Gia
Túy Miêu
08/07/2019
Phía Bắc Nộ Hải Thành, đây là một khu vực hết sức phồn hoa, hai bên đường lớn có đủ loại cửa hàng của các tu sĩ. Chủ yếu là tu sĩ cấp thấp từ Trúc Cơ trở xuống với đủ thứ các loại nguyên liệu luyện Đan và Luyện Khí đương nhiên cũng chỉ là cấp thấp thậm chí là đồ giả.
Mà ở trung tâm của Thành Bắc này có một công trình hết sức to lớn, đó là một tòa trang viên rộng chừng hai cây số vuông. Cánh cửa bên ngoài được làm bằng tinh thiết màu đen cứng rắn, trước cửa có hai tên gia nhân tu vi Luyện Khí tầng bảy đứng gác. Bên trên cánh cổng khắc ba chữ Nam Cung Gia, nét chữ đặc biệt xinh đẹp thanh tú, mặc dù bên trong cũng ẩn chứa ý chí võ đạo của người viết khiến cho người ta nhìn vào cũng phải thất thần thậm chí có thể ngộ ra ý chí của người viết.
Nhưng mà đứng nhìn ba chữ này hiển nhiên không có tác dụng với hắn mà hắn lại đặc biệt có hứng thú với nét chữ này bởi vì nhìn từ góc độ nào thì hắn cũng thấy nó giống như nét chữ của nữ nhân. Nhưng mà nữ nhân có thể viết ra nét chữ ẩn chứa ý chí như vậy ít nhất cũng có tu vi Phá Linh Cảnh trở lên, vậy chẳng lẽ gia lão tổ của Nam Cung Gia từng là Phá Linh Cảnh. Mặc dù ở Long Tộc Phá Linh Cảnh cũng không phải mặc hàng hiếm lạ gì nhưng mà ở cái nơi ven biển linh khí nghèo nàn như vậy thì Một cái Phá Linh Cảnh không khác gì thần tiên cả.
Bởi vì trong lúc đặt chân lên đây hắn đã cảm nhận được bên trong thành cũng chỉ có bốn cái Nguyên Anh kì mà thôi, mặc dù tất cả đều là Nguyên Anh Trung Kì nhưng cho dù cả bốn tên cùng bay ra đều sẽ không thể làm đối thủ của hắn.
"Một cái gia tộc Từng có Phá Linh Cảnh tồn tại vậy mà phải luân lạc đến nỗi này đúng là bi ai thật. Nếu lão tử đã đến ở nhờ, thậm chí người ta có tương lai trở thành nhà vợ tương lai thì mình cũng nên giúp đỡ một chút hắc hắc"
Hắn vừa nhìn ba chữ thanh tú trên cánh cổng trong đầu không ngừng xẹt qua những ý tưởng đen tối tặng cho tam đại gia tộc còn lại, đặc biệt là Vũ Văn Gia kia. Nhưng đời không như là mơ, đúng lúc hắn đang suy nghĩ không biết nên dùng kế hoạch tà ác gì đối phó với các gia tộc khác thì...
- Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ phụ Ngạo Nghễ.
Mô tả nhiệm vụ: Vào năm ngày sau sẽ có tổ Đại Tái của thiên kiêu tứ đại gia tộc, kí chủ phải tự mình đoạt giải quán quân để có thể giành quyền đi vào Nộ Hải Cảnh của Tứ Đại gia tộc mới xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng: tu vi tăng một tiểu cảnh giới, Điểm tích lũy 25000.
Thất bại: tu vi giảm một tiểu cảnh giới, khấu trừ 2500 điểm tích lũy.
- Chỉ đơn giản vậy thôi sao Hệ Thống?
Hắn nhìn bảng nhiệm vụ hiện lên trong thức hải nghi hoặc hỏi, sở dĩ hắn nghi hoặc như vậy là bởi vì phần thưởng này hết sức phong phú nhưng mà nhiệm vụ lại đặc biệt dễ dàng khiến hắn có chút nghi ngờ. Phải biết rằng hiện tại trong Nộ Hải Thành này cũng chỉ có bốn Nguyên Anh tu sĩ mà thôi, mà nếu hắn đoán không nhầm thì bốn cái Nguyên Anh này chính là bốn vị lão tổ tọa trấn tứ đại gia tộc, mà cái Đại Tái kia chính là dành cho thiên kiêu giống như Nam Cung Huyền Huyên mà thôi, Kim Đan kì còn chưa chắc có một tên thì lấy đâu ra Nguyên Anh làm đối thủ của hắn cơ chứ, nếu như vậy cái vị trí đệ nhất kia giống như là vật trong túi của hắn mà thôi.
- Chỉ cần kí chủ bước chân vào Nộ Hải Cảnh thì coi như hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng tương ứng thôi.
Hệ Thống không thèm để ý sự nghi ngờ của hắn lạnh lùng trả lời.
"Hắc hắc coi bộ lần này nhặc được đại tiện nghi rồi, một cảnh giới nhỏ cùng với 25000 điểm tích lũy này coi bộ rất dễ kiếm a."
Sau khi được xác nhận từ Hệ Thống hắn không khỏi cười thầm một tiếng. Mà lúc này bên ngoài cửa lớn của Nam Cung Gia chỉ còn có ba người Thiên Long, Tuyệt Ảnh cùng với Huyền Huyên đang đứng. Bởi vì toàn bộ người khác đã bị Nam Cung đại tiểu thư đuổi đi hết, ngay khi hắn nhìn chằm chằm vào tấm biểng lớn kia thì đã bị nàng hiểu lầm đang cảm ngộ ý chí bên trong nên đã nhanh chóng đuổi hết những kẻ xung quanh tránh ảnh hưởng đến hắn cảm ngộ.
- Xin lỗi Huyền Huyên ta có chút cảm ngộ từ bút tích vị kia đã khiến nàng chê cười rồi.
Sau khi nhìn thấy xung quanh không có ai thì hắn cung cơ bản đoán ra được chuyện gì xảy ra, nhưng hắn cũng không có giải thích mà chỉ hướng Nam Cung Huyền Huyên cười nói mấy câu.
- Long công tử thiên tư trác tuyệt có thể cảm ngộ được bút tích lão tổ tông lưu lại khiến Huyền Huyên tự thẹn không bằng sao dám chê cười cơ chứ.
Nam Cung Huyền Huyên cũng khách sáo trả lời hắn, nhưng nàng nói cũng là sự thật. Tấm biểng kia đã treo từ lúc Nam Cung Gia mới được sáng lập cho đến giờ đã trải qua không biết bao nhiên năm nhưng cũng chỉ có hai vị lão tổ đời thứ hai và đời thứ ba là có được một chút cảm ngộ từ bên trong máy thôi còn, ngoài ra từ trước tới giờ cũng chưa từng ai có thể có được cảm ngộ gì từ nên trong đó.
- Long công tử mời huynh vào nhà.
Nàng hướng hắn làm ra một cái thủ thế mời.
- Đa tạ Huyền Huyên tiểu thư.
Hắn cảm ơn một tiếng sau đó cùng với Tuyệt Ảnh bước vào trong. Bên trong Nam Cung Gia hết sức rộng lớn phía trước có giả sơn, ao cá cùng với không ít thảo dược được trồng hai bên lối đi, lối thiết kế ưu nhã khiến cho người khác có cảm giác vô cùng thoải mái khi bước vào.
Có lẻ đã được thông báo từ trước nên Gia chủ Nam Cung Gia, Nam Cung Vũ phụ thân của Nam Cung Huyền Huyên đang ngồi đợi bên trong đại sảnh.
Mà ở trung tâm của Thành Bắc này có một công trình hết sức to lớn, đó là một tòa trang viên rộng chừng hai cây số vuông. Cánh cửa bên ngoài được làm bằng tinh thiết màu đen cứng rắn, trước cửa có hai tên gia nhân tu vi Luyện Khí tầng bảy đứng gác. Bên trên cánh cổng khắc ba chữ Nam Cung Gia, nét chữ đặc biệt xinh đẹp thanh tú, mặc dù bên trong cũng ẩn chứa ý chí võ đạo của người viết khiến cho người ta nhìn vào cũng phải thất thần thậm chí có thể ngộ ra ý chí của người viết.
Nhưng mà đứng nhìn ba chữ này hiển nhiên không có tác dụng với hắn mà hắn lại đặc biệt có hứng thú với nét chữ này bởi vì nhìn từ góc độ nào thì hắn cũng thấy nó giống như nét chữ của nữ nhân. Nhưng mà nữ nhân có thể viết ra nét chữ ẩn chứa ý chí như vậy ít nhất cũng có tu vi Phá Linh Cảnh trở lên, vậy chẳng lẽ gia lão tổ của Nam Cung Gia từng là Phá Linh Cảnh. Mặc dù ở Long Tộc Phá Linh Cảnh cũng không phải mặc hàng hiếm lạ gì nhưng mà ở cái nơi ven biển linh khí nghèo nàn như vậy thì Một cái Phá Linh Cảnh không khác gì thần tiên cả.
Bởi vì trong lúc đặt chân lên đây hắn đã cảm nhận được bên trong thành cũng chỉ có bốn cái Nguyên Anh kì mà thôi, mặc dù tất cả đều là Nguyên Anh Trung Kì nhưng cho dù cả bốn tên cùng bay ra đều sẽ không thể làm đối thủ của hắn.
"Một cái gia tộc Từng có Phá Linh Cảnh tồn tại vậy mà phải luân lạc đến nỗi này đúng là bi ai thật. Nếu lão tử đã đến ở nhờ, thậm chí người ta có tương lai trở thành nhà vợ tương lai thì mình cũng nên giúp đỡ một chút hắc hắc"
Hắn vừa nhìn ba chữ thanh tú trên cánh cổng trong đầu không ngừng xẹt qua những ý tưởng đen tối tặng cho tam đại gia tộc còn lại, đặc biệt là Vũ Văn Gia kia. Nhưng đời không như là mơ, đúng lúc hắn đang suy nghĩ không biết nên dùng kế hoạch tà ác gì đối phó với các gia tộc khác thì...
- Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ phụ Ngạo Nghễ.
Mô tả nhiệm vụ: Vào năm ngày sau sẽ có tổ Đại Tái của thiên kiêu tứ đại gia tộc, kí chủ phải tự mình đoạt giải quán quân để có thể giành quyền đi vào Nộ Hải Cảnh của Tứ Đại gia tộc mới xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng: tu vi tăng một tiểu cảnh giới, Điểm tích lũy 25000.
Thất bại: tu vi giảm một tiểu cảnh giới, khấu trừ 2500 điểm tích lũy.
- Chỉ đơn giản vậy thôi sao Hệ Thống?
Hắn nhìn bảng nhiệm vụ hiện lên trong thức hải nghi hoặc hỏi, sở dĩ hắn nghi hoặc như vậy là bởi vì phần thưởng này hết sức phong phú nhưng mà nhiệm vụ lại đặc biệt dễ dàng khiến hắn có chút nghi ngờ. Phải biết rằng hiện tại trong Nộ Hải Thành này cũng chỉ có bốn Nguyên Anh tu sĩ mà thôi, mà nếu hắn đoán không nhầm thì bốn cái Nguyên Anh này chính là bốn vị lão tổ tọa trấn tứ đại gia tộc, mà cái Đại Tái kia chính là dành cho thiên kiêu giống như Nam Cung Huyền Huyên mà thôi, Kim Đan kì còn chưa chắc có một tên thì lấy đâu ra Nguyên Anh làm đối thủ của hắn cơ chứ, nếu như vậy cái vị trí đệ nhất kia giống như là vật trong túi của hắn mà thôi.
- Chỉ cần kí chủ bước chân vào Nộ Hải Cảnh thì coi như hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng tương ứng thôi.
Hệ Thống không thèm để ý sự nghi ngờ của hắn lạnh lùng trả lời.
"Hắc hắc coi bộ lần này nhặc được đại tiện nghi rồi, một cảnh giới nhỏ cùng với 25000 điểm tích lũy này coi bộ rất dễ kiếm a."
Sau khi được xác nhận từ Hệ Thống hắn không khỏi cười thầm một tiếng. Mà lúc này bên ngoài cửa lớn của Nam Cung Gia chỉ còn có ba người Thiên Long, Tuyệt Ảnh cùng với Huyền Huyên đang đứng. Bởi vì toàn bộ người khác đã bị Nam Cung đại tiểu thư đuổi đi hết, ngay khi hắn nhìn chằm chằm vào tấm biểng lớn kia thì đã bị nàng hiểu lầm đang cảm ngộ ý chí bên trong nên đã nhanh chóng đuổi hết những kẻ xung quanh tránh ảnh hưởng đến hắn cảm ngộ.
- Xin lỗi Huyền Huyên ta có chút cảm ngộ từ bút tích vị kia đã khiến nàng chê cười rồi.
Sau khi nhìn thấy xung quanh không có ai thì hắn cung cơ bản đoán ra được chuyện gì xảy ra, nhưng hắn cũng không có giải thích mà chỉ hướng Nam Cung Huyền Huyên cười nói mấy câu.
- Long công tử thiên tư trác tuyệt có thể cảm ngộ được bút tích lão tổ tông lưu lại khiến Huyền Huyên tự thẹn không bằng sao dám chê cười cơ chứ.
Nam Cung Huyền Huyên cũng khách sáo trả lời hắn, nhưng nàng nói cũng là sự thật. Tấm biểng kia đã treo từ lúc Nam Cung Gia mới được sáng lập cho đến giờ đã trải qua không biết bao nhiên năm nhưng cũng chỉ có hai vị lão tổ đời thứ hai và đời thứ ba là có được một chút cảm ngộ từ bên trong máy thôi còn, ngoài ra từ trước tới giờ cũng chưa từng ai có thể có được cảm ngộ gì từ nên trong đó.
- Long công tử mời huynh vào nhà.
Nàng hướng hắn làm ra một cái thủ thế mời.
- Đa tạ Huyền Huyên tiểu thư.
Hắn cảm ơn một tiếng sau đó cùng với Tuyệt Ảnh bước vào trong. Bên trong Nam Cung Gia hết sức rộng lớn phía trước có giả sơn, ao cá cùng với không ít thảo dược được trồng hai bên lối đi, lối thiết kế ưu nhã khiến cho người khác có cảm giác vô cùng thoải mái khi bước vào.
Có lẻ đã được thông báo từ trước nên Gia chủ Nam Cung Gia, Nam Cung Vũ phụ thân của Nam Cung Huyền Huyên đang ngồi đợi bên trong đại sảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.