Chương 268: Căn Cứ Anh Mộc
Kiếm Thần Bất Khả Chiến Bại
16/06/2021
"Đừng giết ta, ta có thể dùng bảo vật để mua mạng sống!" Sở Hưu cầu xin tha thứ.
Diệp Thiên cũng không để ý, mà trực tiếp thôi miên hắn.
"Nói đi, tại sao lại công kích căn cứ của nhân loại?" Diệp Thiên chất vấn.
Sở Hưu theo bản năng trả lời: "Ta là đệ tử Hoa Gian Tông của căn cứ Anh Mộc, tông chủ cho rằng Hoa Gian Tông chúng ta thiếu khuyết truyền thừa cùng với tài nguyên, mà sau khi thăm dò được nhân loại ở trên đất liền có rất nhiều truyền thừa văn minh cổ, cho nên mới tiến hành công phá căn cứ chiếm lấy truyền thừa. Thế là, tông chủ liền điều động ta điều khiển hải thú công kích các căn cứ này, công phá căn cứ, đem tất cả tài nguyên và truyền thừa mang về Hoa Gian Tông.
"Hoa Gian Tông có thực lực như thế nào? căn cứ Anh Mộc có thực lực như thế nào?" Diệp Thiên tiếp tục hỏi.
"Hoa Gian Tông có ngũ đại Đế cấp, căn cứ Anh Mộc có 300 vị Đế cấp! Trong đó có một vị Đại Đế rất cường đại đã đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ bảy!" Sở Hưu nói ra.
"300 vị Đế cấp, đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ bảy! ! !" Trong lòng của Diệp Thiên không khỏi chấn kinh.
Căn cứ Anh Mộc này có thực lực không khỏi quá cường đại a, căn cứ Trung Hải mặc dù không tính là căn cứ quá cường đại, nhưng so sánh với nhau thì căn cứ Trung Hải quá yếu thế a?
Mang theo sự hiếu kỳ, Diệp Thiên hỏi kỹ Sở Hưu.
Mà câu trả lời của Sở Hưu đã khiến cho Diệp Thiên giật nảy cả mình.
"Căn cứ Anh Mộc chúng ta có một loại kỳ vật ———— Anh Hoa Thần thụ, dùng hoa của Anh Hoa Thần thụ làm trà uống có thể tăng cường thiên phú tu luyện, mỗi người đều có tình huống khác biệt, một số người có thể tăng thiên phú tu luyện tới Cao cấp, một số người có thể tăng thiên phú tu luyện tới Đỉnh cấp. Vì vậy ở trong một trăm năm trước, căn cứ Anh Mộc chúng ta liền xuất hiện rất nhiều Võ Giả có thiên phú cao, bây giờ thiên phú của hậu đại đã cao hơn trước đó rất nhiều, có rất nhiều người bước vào Đế Cấp!"
"Kỳ vật, Anh Hoa Thần thụ!" Diệp Thiên không khỏi cảm thấy người ở căn cứ Anh Mộc có vận khí thật tốt, vào lúc tai nạn giáng lâm liền phát hiện ra được kỳ vật, chẳng trách được vì sao lại phát triển nhanh như vậy.
Nhưng nhân loại trên đất liền cũng có ưu thế, đó chính là truyền thừa.
Tại thời đại văn minh cổ, các hòn đảo trên biển có rất ít tông môn, diện tích lại quá nhỏ, cho nên tông môn văn minh cổ căn bản không lưu lại bao nhiêu truyền thừa, nếu so sánh truyền thừa, nhân loại trên đất liền tuyệt đối sẽ chiếm ưu thế.
Mà hắn rốt cuộc cũng hiểu được tại sao thiên phú đặc thù của Sở Hưu lại thấp như vậy, ngay cả một loại thiên phú cấp nguỵ Áo Nghĩa cũng không có, bởi vì căn cứ Anh Mộc không có bảo vật cùng loại với Bia Chiến Thần, bọn hắn rất khó có thể lĩnh hội được thiên phú cấp nguỵ Áo Nghĩa.
Nói một cách khác, người ở căn cứ Anh Mộc có tu vi cao, nhưng chiến lực lại thấp.
Diệp Thiên lại hỏi: "Hoa Gian Tông thì không nói, người của căn cứ Anh Mộc có thái độ như thế nào về nhân loại trên đất liền."
Sở Hưu trả lời: "Hiện tại căn cứ Anh Mộc còn chưa quá lớn mạnh nên chưa thể khai chiến với nhân loại đất liền, nhưng qua một vài năm nữa sẽ tiến đánh cướp đoạt truyển thừa."
Diệp Thiên nghe vậy liền hiểu rõ một vấn đề, nếu thời gian tiếp tục trôi qua, căn cứ Anh Mộc có Anh Hoa Thần thụ, có lẽ sẽ sinh ra không ít người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Hi Nhật, khi đó nhân loại trên đất liền sẽ gặp phiền phức, người của căn cứ Anh Mộc sẽ tiến đánh nhân loại đất liền chiếm đoạt truyền thừa.
"Nếu không thì đoạt lấy Anh Hoa Thần thụ?" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Dù sao thì hắn cũng rất khó chịu với người của căn cứ Anh Mộc, nếu như bọn hắn hiệp trợ ngăn cản hung thú thì cũng không nói, hắn cũng sẽ không đối phó với căn cứ Anh Mộc.
Nhưng bây giờ, người của căn cứ Anh Mộc lại muốn tiến đánh nhân loại đất liền, đây chính là mấy trăm triệu người, một khi các căn cứ bị công phá, sẽ chết bao nhiêu người?
Người của căn cứ Anh Mộc chỉ vì tài nguyên và truyền thừa lại muốn chém giết đồng tộc, có tâm tính thật ác độc. Diệp Thiên sẽ không tha thứ.
Sau khi hỏi ra các tin tức cần biết, Diệp Thiên liền tiến hành sao chép thiên phú khế ước cùng với thiên phú thuỷ độn của Sở Hưu, liền dùng một đao chém chết Sở Hưu.
Thiên phú khế ước vào một số thời điểm sẽ có tác dụng mấu chốt, về phần thiên phú thuỷ độn mặc dù chỉ là Đỉnh cấp, nhưng ở trong biển cũng có tác dụng rất lớn, cho nên Diệp Thiên cũng tiến hành sao chép.
Thế là, ở trên cái hòn đảo này, Diệp Thiên bắt đầu dung hợp từng loại thiên phú, sau đó mới rời khỏi nơi này, bay trở về.
Trên bờ biển, Diệp Thiên nhìn thấy Nguyệt Đế đang chờ đợi.
"Nguyệt nhi, ta đã trở về!" Diệp Thiên hạ xuống.
"Thế nào, đã điều tra như thế nào?" Nguyệt Đế liền vội vàng hỏi.
Diệp Thiên gật đầu nói: "Anh đã điều tra rõ ràng, chủ mưu là Hoa Gian Tông của căn cứ Anh Mộc, phái Sở Hưu thao túng một số Vương thú suất lĩnh một lượng lớn hải thú xâm lấn đại căn cứ, chuẩn bị cướp đoạt truyền thừa cùng với tài nguyên bên trong đại căn cứ, dùng cái này để làm lớn mạnh người của bọn hắn!"
"Hừ!" Nguyệt Đế nghe vậy liền vô cùng khó chịu, trên khuôn mặt liền lộ ra sát cơ.
"Phu quân, chúng ta có nên dạy dỗ đám người này một chút hay không?" Nguyệt Đế có một chút rục rịch, rất muốn đại sát tứ phương.
Ở trước mặt Diệp Thiên, Nguyệt Đế là một nữ nhân ôn nhu, nhưng bản thân Nguyệt Đế lại là một người sát phạt quyết đoán, không biết đã giết chết bao nhiêu hung thú, thậm chí ngay cả Võ Giả khiêu khích nàng, cũng không biết đã chết đi bao nhiêu.
Nguyệt Đế ở trong căn cứ Trung Hải, chính là đệ nhất Nữ Đế, là một cường giả không có người nào dám khiêu khích, đó là uy danh tích lũy được qua các trận chiến đấu.
Cho nên, nàng cũng không thiếu sát khí! Không thể nghi ngờ, người của căn cứ Anh Mộc đã chọc giận Nguyệt Đế!
"Nên bàn bạc kỹ hơn một chút, người của căn cứ Anh Mộc cũng có thực lực không kém!" Diệp Thiên tranh thủ nói ra thực lực của căn cứ Anh Mộc.
Nguyệt Đế nghe xong liền giật nảy cả mình.
Sở Hưu chỉ là một tên Thánh cấp, nội tình biết được khẳng định không nhiều, nhưng chỉ bằng vào những gì hắn biết đã đủ làm cho người khác chấn kinh.
Nếu như ở dưới tình huống không biết, liền đi đến giáo huấn căn cứ Anh Mộc, sẽ rất dễ dàng nhận phải thiệt thòi lớn.
Hơn nữa Diệp Thiên còn có một cái mục đích khác ——Đoạt đi Anh Hoa Thần thụ.
Kỳ vật sẽ không có cách nào bỏ vào bên trong không gian tùy thân, mà Anh Hoa Thần thụ khẳng định sẽ rất lớn, muốn mang Anh Hoa Thần thụ đi mà nói là một chuyện rất khó khăn, nhất định phải đề ra một kế hoạch hoàn hảo.
"Nguyệt nhi, anh chuẩn bị lẻn vào căn cứ Anh Mộc một mình, em cũng biết rõ thiên phú của anh, muốn lẻn vào Căn cứ Anh Mộc không khó, nhưng em lại không giống, nếu như anh mang em theo, sẽ rất khó hành động. Sau khi chúng ta đi du lịch xong, anh sẽ đi đến căn cứ Anh Mộc!"
Diệp Thiên đưa ra đề nghị, Nguyệt Đế cũng biết biện pháp mà Diệp thiên đưa ra là tương đối tốt, nếu như nàng đi theo mà nói, xác thực sẽ không giúp được chuyện gì, liền đồng ý.
Diệp Thiên cũng không để ý, mà trực tiếp thôi miên hắn.
"Nói đi, tại sao lại công kích căn cứ của nhân loại?" Diệp Thiên chất vấn.
Sở Hưu theo bản năng trả lời: "Ta là đệ tử Hoa Gian Tông của căn cứ Anh Mộc, tông chủ cho rằng Hoa Gian Tông chúng ta thiếu khuyết truyền thừa cùng với tài nguyên, mà sau khi thăm dò được nhân loại ở trên đất liền có rất nhiều truyền thừa văn minh cổ, cho nên mới tiến hành công phá căn cứ chiếm lấy truyền thừa. Thế là, tông chủ liền điều động ta điều khiển hải thú công kích các căn cứ này, công phá căn cứ, đem tất cả tài nguyên và truyền thừa mang về Hoa Gian Tông.
"Hoa Gian Tông có thực lực như thế nào? căn cứ Anh Mộc có thực lực như thế nào?" Diệp Thiên tiếp tục hỏi.
"Hoa Gian Tông có ngũ đại Đế cấp, căn cứ Anh Mộc có 300 vị Đế cấp! Trong đó có một vị Đại Đế rất cường đại đã đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ bảy!" Sở Hưu nói ra.
"300 vị Đế cấp, đánh vỡ cực hạn thân thể lần thứ bảy! ! !" Trong lòng của Diệp Thiên không khỏi chấn kinh.
Căn cứ Anh Mộc này có thực lực không khỏi quá cường đại a, căn cứ Trung Hải mặc dù không tính là căn cứ quá cường đại, nhưng so sánh với nhau thì căn cứ Trung Hải quá yếu thế a?
Mang theo sự hiếu kỳ, Diệp Thiên hỏi kỹ Sở Hưu.
Mà câu trả lời của Sở Hưu đã khiến cho Diệp Thiên giật nảy cả mình.
"Căn cứ Anh Mộc chúng ta có một loại kỳ vật ———— Anh Hoa Thần thụ, dùng hoa của Anh Hoa Thần thụ làm trà uống có thể tăng cường thiên phú tu luyện, mỗi người đều có tình huống khác biệt, một số người có thể tăng thiên phú tu luyện tới Cao cấp, một số người có thể tăng thiên phú tu luyện tới Đỉnh cấp. Vì vậy ở trong một trăm năm trước, căn cứ Anh Mộc chúng ta liền xuất hiện rất nhiều Võ Giả có thiên phú cao, bây giờ thiên phú của hậu đại đã cao hơn trước đó rất nhiều, có rất nhiều người bước vào Đế Cấp!"
"Kỳ vật, Anh Hoa Thần thụ!" Diệp Thiên không khỏi cảm thấy người ở căn cứ Anh Mộc có vận khí thật tốt, vào lúc tai nạn giáng lâm liền phát hiện ra được kỳ vật, chẳng trách được vì sao lại phát triển nhanh như vậy.
Nhưng nhân loại trên đất liền cũng có ưu thế, đó chính là truyền thừa.
Tại thời đại văn minh cổ, các hòn đảo trên biển có rất ít tông môn, diện tích lại quá nhỏ, cho nên tông môn văn minh cổ căn bản không lưu lại bao nhiêu truyền thừa, nếu so sánh truyền thừa, nhân loại trên đất liền tuyệt đối sẽ chiếm ưu thế.
Mà hắn rốt cuộc cũng hiểu được tại sao thiên phú đặc thù của Sở Hưu lại thấp như vậy, ngay cả một loại thiên phú cấp nguỵ Áo Nghĩa cũng không có, bởi vì căn cứ Anh Mộc không có bảo vật cùng loại với Bia Chiến Thần, bọn hắn rất khó có thể lĩnh hội được thiên phú cấp nguỵ Áo Nghĩa.
Nói một cách khác, người ở căn cứ Anh Mộc có tu vi cao, nhưng chiến lực lại thấp.
Diệp Thiên lại hỏi: "Hoa Gian Tông thì không nói, người của căn cứ Anh Mộc có thái độ như thế nào về nhân loại trên đất liền."
Sở Hưu trả lời: "Hiện tại căn cứ Anh Mộc còn chưa quá lớn mạnh nên chưa thể khai chiến với nhân loại đất liền, nhưng qua một vài năm nữa sẽ tiến đánh cướp đoạt truyển thừa."
Diệp Thiên nghe vậy liền hiểu rõ một vấn đề, nếu thời gian tiếp tục trôi qua, căn cứ Anh Mộc có Anh Hoa Thần thụ, có lẽ sẽ sinh ra không ít người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Hi Nhật, khi đó nhân loại trên đất liền sẽ gặp phiền phức, người của căn cứ Anh Mộc sẽ tiến đánh nhân loại đất liền chiếm đoạt truyền thừa.
"Nếu không thì đoạt lấy Anh Hoa Thần thụ?" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Dù sao thì hắn cũng rất khó chịu với người của căn cứ Anh Mộc, nếu như bọn hắn hiệp trợ ngăn cản hung thú thì cũng không nói, hắn cũng sẽ không đối phó với căn cứ Anh Mộc.
Nhưng bây giờ, người của căn cứ Anh Mộc lại muốn tiến đánh nhân loại đất liền, đây chính là mấy trăm triệu người, một khi các căn cứ bị công phá, sẽ chết bao nhiêu người?
Người của căn cứ Anh Mộc chỉ vì tài nguyên và truyền thừa lại muốn chém giết đồng tộc, có tâm tính thật ác độc. Diệp Thiên sẽ không tha thứ.
Sau khi hỏi ra các tin tức cần biết, Diệp Thiên liền tiến hành sao chép thiên phú khế ước cùng với thiên phú thuỷ độn của Sở Hưu, liền dùng một đao chém chết Sở Hưu.
Thiên phú khế ước vào một số thời điểm sẽ có tác dụng mấu chốt, về phần thiên phú thuỷ độn mặc dù chỉ là Đỉnh cấp, nhưng ở trong biển cũng có tác dụng rất lớn, cho nên Diệp Thiên cũng tiến hành sao chép.
Thế là, ở trên cái hòn đảo này, Diệp Thiên bắt đầu dung hợp từng loại thiên phú, sau đó mới rời khỏi nơi này, bay trở về.
Trên bờ biển, Diệp Thiên nhìn thấy Nguyệt Đế đang chờ đợi.
"Nguyệt nhi, ta đã trở về!" Diệp Thiên hạ xuống.
"Thế nào, đã điều tra như thế nào?" Nguyệt Đế liền vội vàng hỏi.
Diệp Thiên gật đầu nói: "Anh đã điều tra rõ ràng, chủ mưu là Hoa Gian Tông của căn cứ Anh Mộc, phái Sở Hưu thao túng một số Vương thú suất lĩnh một lượng lớn hải thú xâm lấn đại căn cứ, chuẩn bị cướp đoạt truyền thừa cùng với tài nguyên bên trong đại căn cứ, dùng cái này để làm lớn mạnh người của bọn hắn!"
"Hừ!" Nguyệt Đế nghe vậy liền vô cùng khó chịu, trên khuôn mặt liền lộ ra sát cơ.
"Phu quân, chúng ta có nên dạy dỗ đám người này một chút hay không?" Nguyệt Đế có một chút rục rịch, rất muốn đại sát tứ phương.
Ở trước mặt Diệp Thiên, Nguyệt Đế là một nữ nhân ôn nhu, nhưng bản thân Nguyệt Đế lại là một người sát phạt quyết đoán, không biết đã giết chết bao nhiêu hung thú, thậm chí ngay cả Võ Giả khiêu khích nàng, cũng không biết đã chết đi bao nhiêu.
Nguyệt Đế ở trong căn cứ Trung Hải, chính là đệ nhất Nữ Đế, là một cường giả không có người nào dám khiêu khích, đó là uy danh tích lũy được qua các trận chiến đấu.
Cho nên, nàng cũng không thiếu sát khí! Không thể nghi ngờ, người của căn cứ Anh Mộc đã chọc giận Nguyệt Đế!
"Nên bàn bạc kỹ hơn một chút, người của căn cứ Anh Mộc cũng có thực lực không kém!" Diệp Thiên tranh thủ nói ra thực lực của căn cứ Anh Mộc.
Nguyệt Đế nghe xong liền giật nảy cả mình.
Sở Hưu chỉ là một tên Thánh cấp, nội tình biết được khẳng định không nhiều, nhưng chỉ bằng vào những gì hắn biết đã đủ làm cho người khác chấn kinh.
Nếu như ở dưới tình huống không biết, liền đi đến giáo huấn căn cứ Anh Mộc, sẽ rất dễ dàng nhận phải thiệt thòi lớn.
Hơn nữa Diệp Thiên còn có một cái mục đích khác ——Đoạt đi Anh Hoa Thần thụ.
Kỳ vật sẽ không có cách nào bỏ vào bên trong không gian tùy thân, mà Anh Hoa Thần thụ khẳng định sẽ rất lớn, muốn mang Anh Hoa Thần thụ đi mà nói là một chuyện rất khó khăn, nhất định phải đề ra một kế hoạch hoàn hảo.
"Nguyệt nhi, anh chuẩn bị lẻn vào căn cứ Anh Mộc một mình, em cũng biết rõ thiên phú của anh, muốn lẻn vào Căn cứ Anh Mộc không khó, nhưng em lại không giống, nếu như anh mang em theo, sẽ rất khó hành động. Sau khi chúng ta đi du lịch xong, anh sẽ đi đến căn cứ Anh Mộc!"
Diệp Thiên đưa ra đề nghị, Nguyệt Đế cũng biết biện pháp mà Diệp thiên đưa ra là tương đối tốt, nếu như nàng đi theo mà nói, xác thực sẽ không giúp được chuyện gì, liền đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.