Chương 141: Vân Mộng Linh
Kiếm Thần Bất Khả Chiến Bại
23/02/2020
Đột nhiên, sắc mặt của Nhạc Lai đại biến nói: "Không tốt, có một con Vương thú đã xông vào trận pháp, người Nhạc gia chúng ta sắp gặp nguy hiểm!"
Các vị Tông Sư Nhạc gia đều đang ở bên trong trận pháp chém giết hung thú, chỉ đơn thuần dựa vào trận pháp cao cấp để giết chết nhiều hung thú như vậy là không thực tế, cần phải có Tông Sư tiến hành phối hợp.
Chỉ có như vậy, đám hung thú mới không có cách nào phá hư trận pháp, mặc cho lực lượng của trận pháp thu hoạch tính mạng của bọn chúng.
Nhưng bây giờ, Vương thú lại xông tới, các vị Tông Sư Nhạc gia căn bản là ngăn không được.
"Nhạc Lai, ông hãy tới đây chủ trì trận pháp, ta tiến vào trong trận pháp!" Diệp Thiên vội vàng nói.
"Diệp Thiên, ngươi là trận pháp sư, làm sao có thể tiến vào bên trong trận pháp?" Nhạc Lai khẩn trương, chỉ sợ Diệp Thiên mất mạng.
Nhưng mà, Diệp Thiên đã nhảy vọt vào bên trong trận pháp, Nhạc Lai thấy vậy chỉ có thể tiến tới chủ trì trận pháp, thay thế Diệp Thiên.
Bên trong trận pháp, các vị Tông Sư Nhạc gia lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng nhìn con Vương thú vừa mới xông vào, mặc dù không được tính là Vương thú quá mức cường đại, nhưng cũng không phải là Tông Sư có thể đối phó được.
Trừ phi là Tông Sư đồng thời nắm giữ lực công kích cùng với tốc độ Vương Cấp mới có thể đối phó được với con Vương thú này, dạng Tông Sư này đã đủ được gọi là Tông Sư vô địch.
Nhưng ở nơi này lại không có dạng Tông Sư vô địch này, mà cường giả Vương Cấp của Nhạc gia lại đang ở một chiến trường khác, căn bản không có thời gian đến trợ giúp bọn hắn.
"Phải chết sao?" Nhạc Linh tuyệt vọng nhìn qua con Vương thú cực kỳ kinh khủng kia, thầm nghĩ.
Chỉ thấy hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong Nhạc gia vọt tới, hai người bọn họ đều có thiên phú Kiếm Pháp Trung đẳng, thi triển kiếm kỹ cấp Thanh Đồng có thể phát huy ra lực công kích gấp mấy lần, sánh ngang với lực công kích của Vương thú yếu nhất.
Nhưng luận tốc độ cùng với phòng ngự, bọn hắn lại kém xa tít tắp. Mà con Vương Thú này cũng không phải Vương thú yếu nhất, lực công kích của nó cũng đã đạt đến 1000 Tượng.
Oanh!!! Vương thú dùng một bàn tay đánh bay hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong Nhạc gia.
Kiếm quang lập tức vỡ nát, hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong bị đánh bay ngược ra bên ngoài, không biết là còn sống hay đã chết.
Vào thời điểm Nhạc Linh cùng với một đám Tông Sư chuẩn bị kích phát chiêu thức liều mạng, chuẩn bị lấy số lượng liều mạng chém giết con Vương Thú này, bỗng nhiên có một bóng người xuất hiện ở trước mặt Vương thú.
"Là hắn!" Có Tông Sư Nhạc gia nhận ra Diệp Thiên, chính là vị Tông Sư Nhạc Bôn kia.
Mà Nhạc Linh cũng chú ý tới Diệp Thiên, không khỏi hô to: "Diệp Thiên, ngươi không phải là đối thủ của Vương thú, chạy mau!"
Nhưng mà, Diệp Thiên vẫn như cũ bất vi sở động, hắn yên lặng nhìn chằm chằm vào Vương thú, nhìn tình huống thiên phú của đối phương.
- ----
Chủng loại: Cự Linh Chiến Thú
Thiên phú huyết mạch: Siêu phàm
- ----
Đây là một con Vương Thú không có bất kỳ một loại thiên phú đặc thù nào, chỉ có thiên phú huyết mạch không tồi, đạt đến cấp Siêu phàm, nếu như một mực tiếp tục trưởng thành mà nói, có thể trưởng thành đến cấp độ Vương Cấp đỉnh phong.
Nếu như nó thật sự phát triển đến cấp độ Vương Cấp đỉnh phong, cho dù không có bất kỳ thiên phú đặc thù nào, nó cũng có thể dùng một bàn tay đập nát Diệp Thiên, nhưng còn rất lâu nữa nó mới đạt tới cái cấp độ đó, bây giờ nó chỉ nắm giữ 1000 Tượng, xem ra nó bước vào cảnh giới Vương thú cũng chưa được lâu.
Diệp Thiên rút đao chém một cái, ánh đao sáng chói phá không mà đi.
Ở dưới sự chồng chất của thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa cùng với đao kỹ cấp Thanh Đồng, lực công kích của một đao này đã đạt tới cực hạn.
Cự Linh Chiến Thú muốn dùng tay cản đao mang của Diệp Thiên, lại bị một đao này chém đứt cánh tay, thống khổ hét to.
"Hừ, một con Vương thú rác rưởi mà ngay cả thiên phú phòng ngự cũng không có, còn không bằng con Hắc Bối Chiến Hùng kia!" Diệp Thiên khinh bỉ nói.
Thân hình của hắn khẽ động, lại chém tới một đao, một kích này chém vào trên cổ của Cự Linh Chiến Thú, đao mang không có một chút trở ngại nào cắt đứt cổ của Cự Linh Chiến Thú, kém một chút nữa đã chém rơi đầu của nó.
Ầm! Cự Linh Chiến Thú ngã xuống, sinh cơ dần dần mất đi.
Một con Vương thú lại bị Diệp Thiên giết đi như vậy!
Cách đó không xa, đám người Nhạc gia lộ ra vẻ phát mộng, không dám tin.
"Diệp Thiên đã giết một con Vương thú!" Nhạc Linh không thể tin được đây là do Diệp Thiên làm, nàng đối với Diệp Thiên hiểu rất rõ, vào thời điểm Diệp Thiên còn nhỏ yếu nàng đã nhận biết Diệp Thiên, nàng còn được Diệp Thiên cứu một mạng.
Nhưng khi đó tu vi và thực lực của Diệp Thiên đều kém xa nàng, nàng thậm chí còn cho rằng Diệp Thiên chỉ là một người nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng, còn chuẩn bị đem hắn thu làm thủ hạ, bây giờ nhớ tới liền cảm thấy vô cùng buồn cười.
"Thiên phú của Diệp Thiên tuyệt đối là Siêu phàm, hơn nữa còn nắm giữ thiên phú đao pháp, thiên phú lực lượng và thiên phú tốc độ vô cùng cường đại!"
"Hắn dĩ nhiên đã trở thành Tông Sư vô địch!" Không sai, ở trong mắt của Nhạc Linh, Diệp Thiên không thể nghi ngờ chính là người nắm giữ xưng hào Tông Sư vô địch, dùng hai đao chém giết một con Vương thú, đây không phải là Tông Sư vô địch thì còn là cái gì?
Vào giờ phút này, Nhạc Linh rốt cuộc cũng minh bạch tại sao Diệp Thiên lại có thể giải quyết nguy cơ thú triều cho căn cứ Lâm Hải, đây thế nhưng chính là Tông Sư vô địch a, cho dù có một con Vương thú phổ thông tiến công căn cứ Lâm Hải, cũng không phải là đối thủ của Diệp Thiên.
Chỉ cần không gặp phải Vương thú quá cường đại, Diệp Thiên cơ hồ chính là vô địch.
Thực lực đã bị bại lộ, Diệp Thiên cũng sẽ không ẩn giấu nữa, mà trợ giúp đám người Nhạc gia chém giết hung thú bên trong trận pháp.
Lúc này, Nhạc Linh đi tới, mang theo sự kinh ngạc nhìn Diệp Thiên nói: "Diệp Thiên, ta một mực cho rằng thực lực của ngươi nhiều lắm chỉ sánh ngang với Tông Sư đỉnh phong, thậm chí còn không bằng Tông Sư đỉnh phong, không ngờ được thực lực của ngươi dĩ nhiên đã sánh ngang với Vương Cấp, thậm chí có thể chém giết Vương thú phổ thông!"
"Thiên phú tốt, không có cách nào!" Diệp Thiên không có một chút khiêm tốn nào.
"Đúng vậy a, thiên phú tốt, đây là do thượng thiên quyết định!" Nhạc Linh vô cùng đồng ý với lời nói của Diệp Thiên, nhưng sâu bên trong nội tâm vẫn có một chút cô đơn.
Cùng so sánh với Diệp Thiên, nàng quá yếu, cũng quá bình thường.
Trong dĩ vãng, nàng còn cảm thấy mình và Diệp Thiên ở cùng một cấp độ, chỉ là sức chiến đấu của Diệp Thiên so với nàng cường đại hơn mà thôi, mà nàng có sự duy trì của Nhạc gia, lại đạt được cơ duyên, trong tương lai có thể trở thành Vương Cấp, mà Diệp Thiên không nhất định có thể trở thành Vương Cấp.
Hiện tại ngẫm lại đúng là nàng đã quá xem trọng bản thân, mục tiêu mà nàng dùng cả một đời để phấn đấu, ở trong mắt cỉa Diệp Thiên bất quá chỉ là một chuyện vô cùng đơn giản mà thôi.
Chênh lệch giữa hai người, chỉ có thể dùng từ một trời một vực.
Các vị Tông Sư Nhạc gia đều đang ở bên trong trận pháp chém giết hung thú, chỉ đơn thuần dựa vào trận pháp cao cấp để giết chết nhiều hung thú như vậy là không thực tế, cần phải có Tông Sư tiến hành phối hợp.
Chỉ có như vậy, đám hung thú mới không có cách nào phá hư trận pháp, mặc cho lực lượng của trận pháp thu hoạch tính mạng của bọn chúng.
Nhưng bây giờ, Vương thú lại xông tới, các vị Tông Sư Nhạc gia căn bản là ngăn không được.
"Nhạc Lai, ông hãy tới đây chủ trì trận pháp, ta tiến vào trong trận pháp!" Diệp Thiên vội vàng nói.
"Diệp Thiên, ngươi là trận pháp sư, làm sao có thể tiến vào bên trong trận pháp?" Nhạc Lai khẩn trương, chỉ sợ Diệp Thiên mất mạng.
Nhưng mà, Diệp Thiên đã nhảy vọt vào bên trong trận pháp, Nhạc Lai thấy vậy chỉ có thể tiến tới chủ trì trận pháp, thay thế Diệp Thiên.
Bên trong trận pháp, các vị Tông Sư Nhạc gia lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng nhìn con Vương thú vừa mới xông vào, mặc dù không được tính là Vương thú quá mức cường đại, nhưng cũng không phải là Tông Sư có thể đối phó được.
Trừ phi là Tông Sư đồng thời nắm giữ lực công kích cùng với tốc độ Vương Cấp mới có thể đối phó được với con Vương thú này, dạng Tông Sư này đã đủ được gọi là Tông Sư vô địch.
Nhưng ở nơi này lại không có dạng Tông Sư vô địch này, mà cường giả Vương Cấp của Nhạc gia lại đang ở một chiến trường khác, căn bản không có thời gian đến trợ giúp bọn hắn.
"Phải chết sao?" Nhạc Linh tuyệt vọng nhìn qua con Vương thú cực kỳ kinh khủng kia, thầm nghĩ.
Chỉ thấy hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong Nhạc gia vọt tới, hai người bọn họ đều có thiên phú Kiếm Pháp Trung đẳng, thi triển kiếm kỹ cấp Thanh Đồng có thể phát huy ra lực công kích gấp mấy lần, sánh ngang với lực công kích của Vương thú yếu nhất.
Nhưng luận tốc độ cùng với phòng ngự, bọn hắn lại kém xa tít tắp. Mà con Vương Thú này cũng không phải Vương thú yếu nhất, lực công kích của nó cũng đã đạt đến 1000 Tượng.
Oanh!!! Vương thú dùng một bàn tay đánh bay hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong Nhạc gia.
Kiếm quang lập tức vỡ nát, hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong bị đánh bay ngược ra bên ngoài, không biết là còn sống hay đã chết.
Vào thời điểm Nhạc Linh cùng với một đám Tông Sư chuẩn bị kích phát chiêu thức liều mạng, chuẩn bị lấy số lượng liều mạng chém giết con Vương Thú này, bỗng nhiên có một bóng người xuất hiện ở trước mặt Vương thú.
"Là hắn!" Có Tông Sư Nhạc gia nhận ra Diệp Thiên, chính là vị Tông Sư Nhạc Bôn kia.
Mà Nhạc Linh cũng chú ý tới Diệp Thiên, không khỏi hô to: "Diệp Thiên, ngươi không phải là đối thủ của Vương thú, chạy mau!"
Nhưng mà, Diệp Thiên vẫn như cũ bất vi sở động, hắn yên lặng nhìn chằm chằm vào Vương thú, nhìn tình huống thiên phú của đối phương.
- ----
Chủng loại: Cự Linh Chiến Thú
Thiên phú huyết mạch: Siêu phàm
- ----
Đây là một con Vương Thú không có bất kỳ một loại thiên phú đặc thù nào, chỉ có thiên phú huyết mạch không tồi, đạt đến cấp Siêu phàm, nếu như một mực tiếp tục trưởng thành mà nói, có thể trưởng thành đến cấp độ Vương Cấp đỉnh phong.
Nếu như nó thật sự phát triển đến cấp độ Vương Cấp đỉnh phong, cho dù không có bất kỳ thiên phú đặc thù nào, nó cũng có thể dùng một bàn tay đập nát Diệp Thiên, nhưng còn rất lâu nữa nó mới đạt tới cái cấp độ đó, bây giờ nó chỉ nắm giữ 1000 Tượng, xem ra nó bước vào cảnh giới Vương thú cũng chưa được lâu.
Diệp Thiên rút đao chém một cái, ánh đao sáng chói phá không mà đi.
Ở dưới sự chồng chất của thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa cùng với đao kỹ cấp Thanh Đồng, lực công kích của một đao này đã đạt tới cực hạn.
Cự Linh Chiến Thú muốn dùng tay cản đao mang của Diệp Thiên, lại bị một đao này chém đứt cánh tay, thống khổ hét to.
"Hừ, một con Vương thú rác rưởi mà ngay cả thiên phú phòng ngự cũng không có, còn không bằng con Hắc Bối Chiến Hùng kia!" Diệp Thiên khinh bỉ nói.
Thân hình của hắn khẽ động, lại chém tới một đao, một kích này chém vào trên cổ của Cự Linh Chiến Thú, đao mang không có một chút trở ngại nào cắt đứt cổ của Cự Linh Chiến Thú, kém một chút nữa đã chém rơi đầu của nó.
Ầm! Cự Linh Chiến Thú ngã xuống, sinh cơ dần dần mất đi.
Một con Vương thú lại bị Diệp Thiên giết đi như vậy!
Cách đó không xa, đám người Nhạc gia lộ ra vẻ phát mộng, không dám tin.
"Diệp Thiên đã giết một con Vương thú!" Nhạc Linh không thể tin được đây là do Diệp Thiên làm, nàng đối với Diệp Thiên hiểu rất rõ, vào thời điểm Diệp Thiên còn nhỏ yếu nàng đã nhận biết Diệp Thiên, nàng còn được Diệp Thiên cứu một mạng.
Nhưng khi đó tu vi và thực lực của Diệp Thiên đều kém xa nàng, nàng thậm chí còn cho rằng Diệp Thiên chỉ là một người nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng, còn chuẩn bị đem hắn thu làm thủ hạ, bây giờ nhớ tới liền cảm thấy vô cùng buồn cười.
"Thiên phú của Diệp Thiên tuyệt đối là Siêu phàm, hơn nữa còn nắm giữ thiên phú đao pháp, thiên phú lực lượng và thiên phú tốc độ vô cùng cường đại!"
"Hắn dĩ nhiên đã trở thành Tông Sư vô địch!" Không sai, ở trong mắt của Nhạc Linh, Diệp Thiên không thể nghi ngờ chính là người nắm giữ xưng hào Tông Sư vô địch, dùng hai đao chém giết một con Vương thú, đây không phải là Tông Sư vô địch thì còn là cái gì?
Vào giờ phút này, Nhạc Linh rốt cuộc cũng minh bạch tại sao Diệp Thiên lại có thể giải quyết nguy cơ thú triều cho căn cứ Lâm Hải, đây thế nhưng chính là Tông Sư vô địch a, cho dù có một con Vương thú phổ thông tiến công căn cứ Lâm Hải, cũng không phải là đối thủ của Diệp Thiên.
Chỉ cần không gặp phải Vương thú quá cường đại, Diệp Thiên cơ hồ chính là vô địch.
Thực lực đã bị bại lộ, Diệp Thiên cũng sẽ không ẩn giấu nữa, mà trợ giúp đám người Nhạc gia chém giết hung thú bên trong trận pháp.
Lúc này, Nhạc Linh đi tới, mang theo sự kinh ngạc nhìn Diệp Thiên nói: "Diệp Thiên, ta một mực cho rằng thực lực của ngươi nhiều lắm chỉ sánh ngang với Tông Sư đỉnh phong, thậm chí còn không bằng Tông Sư đỉnh phong, không ngờ được thực lực của ngươi dĩ nhiên đã sánh ngang với Vương Cấp, thậm chí có thể chém giết Vương thú phổ thông!"
"Thiên phú tốt, không có cách nào!" Diệp Thiên không có một chút khiêm tốn nào.
"Đúng vậy a, thiên phú tốt, đây là do thượng thiên quyết định!" Nhạc Linh vô cùng đồng ý với lời nói của Diệp Thiên, nhưng sâu bên trong nội tâm vẫn có một chút cô đơn.
Cùng so sánh với Diệp Thiên, nàng quá yếu, cũng quá bình thường.
Trong dĩ vãng, nàng còn cảm thấy mình và Diệp Thiên ở cùng một cấp độ, chỉ là sức chiến đấu của Diệp Thiên so với nàng cường đại hơn mà thôi, mà nàng có sự duy trì của Nhạc gia, lại đạt được cơ duyên, trong tương lai có thể trở thành Vương Cấp, mà Diệp Thiên không nhất định có thể trở thành Vương Cấp.
Hiện tại ngẫm lại đúng là nàng đã quá xem trọng bản thân, mục tiêu mà nàng dùng cả một đời để phấn đấu, ở trong mắt cỉa Diệp Thiên bất quá chỉ là một chuyện vô cùng đơn giản mà thôi.
Chênh lệch giữa hai người, chỉ có thể dùng từ một trời một vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.