Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 670: Hi Vọng Cuối Cùng Của Nhà Họ Hướng

pTx

26/05/2022

Thẩm Lãng nghe được tin này, cũng hiểu được đây là quả dưa lớn...

Nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài, tập đoàn nhà họ Hướng thật sự không chịu nổi.

“Việc này là thật sao?” Thẩm Lãng xác nhận một lần nữa.

“Chính xác 100%, cậu chủ, quanh năm tôi làm công tác quan hệ xã hội, ở Giang Nam tôi có rất nhiều tai mắt, nếu là tin tức có lợi, nhất định tôi sẽ mua được, tin tức này là do một người quen của tôi cung cấp, trị giá ba mươi triệu, nhưng nếu tin tức đến tay của tôi, có khả năng có thể sáng tạo, giá trị sẽ không dừng lại ở mức ba mươi triệu, có thể lên đến vài chục triệu, vài trăm triệu hoặc thậm chí lên đến giá vài tỷ, tất cả đều có khả năng.” Tô Tuyết nói.

“Không sai, không sai, tin tức này của tổng giám đốc Tô rất hay, nhưng bây giờ chúng ta chưa thể để lộ tin tức ra ngoài, phải đợi thời cơ thích hợp đến, khi tập đoàn nhà họ Hướng đã trở nên mềm yếu, chúng ta mới tung tin này ra, đánh thẳng vào tập đoàn nhà họ Hướng, như vậy mới có lợi cho tập đoàn của chúng tôi, lúc đấy tập đoàn Phi Vũ sẽ ăn tươi nuốt sống tập đoàn nhà họ Hướng.” Thẩm Lãng ở bên cạnh đồng tình gật đầu, vô cùng tán thưởng.

Bây giờ tập đoàn Phi Vũ của Thẩm Lãng đã có thực lực, có thể đối đầu với tập đoàn nhà họ Hướng.

Chỉ cần ăn được tập đoàn nhà họ Hướng thì sức mạnh của tập đoàn Phi Vũ sẽ trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Đến lúc đó cạnh tranh với các tập đoàn lớn khác sẽ không bị động như vậy.

“Việc này không nên chậm trễ, cứ theo kế hoạch mà làm.” Thẩm Lãng phân thông tri Tô Tuyết, Khâu Sở Các, Thạch Đạt, để “Ta đại hộ pháp” làm chuyện này, mặc kệ bất cứ chuyện gì, lần này nhất định phải nuốt được tập đoàn nhà họ Hướng.

Lúc này, ở đầu đề diễn đàn của Giang Nam, quần chúng ăn dưa cũng rất quan tâm đến chuyện của tập đoàn nhà họ Hướng.

“Cổ phiếu tập đoàn nhà họ Hướng đang không ngừng rớt xuống, mọi người đoán xem bao giờ tập đoàn phá sản?”

“Tôi cá một gói que cay, tập đoàn nhà họ Hướng sẽ không vực dậy nổi.”

“Theo lý thuyết thì xí nghiệp của bọn người giàu sẽ không dễ ngã xuống như vậy đâu.”

“Nhất định là có người nhân cơ hội muốn ăn tươi nuốt sống tập đoàn nhà họ Hướng, nên họ mới gây nhiều phiền phức cho nhà họ Hướng như vậy.”

“Cuối cùng là ai làm nhỉ, là nhà họ Lăng, hay nhà họ Lôi, hay vẫn là nhà họ Bạch? Nhà họ Trịnh cũng rất có thể.”

“Nhà họ Hướng đều là người tài giỏi, nhất định bọn họ có thể gắng gượng qua khoảng thời gian này, bắt được người ờ sau lưng giở trò sau lưng nhà bọn họ.”

“Bây giờ chúng tôi cá cược xem nhà họ Hướng có qua được không đi.”

Bây giờ tất cả quần chúng ăn dưa đều bàn tán về tập đoàn nhà họ Hướng.

Nhưng đa số quần chúng ăn dưa đều cho rằng tập đoàn nhà họ Hướng có thể vượt qua được chuyện này, hoàn hảo giải quyết được vấn đề rồi báo thù đối thủ.

Bởi vì dân chúng Giang Nam có một loại niềm tin mù quáng với người giàu có, cho rằng người giàu sẽ không dễ dàng ngã xuống, không phải Tiểu Phong Tiểu Lãng là có thể dễ dàng lật đổ con thuyền lớn như nhà họ Hướng.

Nhưng có thể lật đổ bọn nhà giàu thì cũng chỉ có thể là bọn nhà giàu.

Chắc chắn bọn họ là người giàu hơn nhà họ Hướng, có căn cơ thâm sâu hơn nhà họ Hướng.



Hướng Thiên vẫn cầu cứu mọi người bốn phương.

Ông ta nghĩ đến đám bạn của ông ra, vì vậy tranh thủ gọi điện cho Lăng Vân.

“Ông Lăng, ông giúp tôi một chuyện được không.” Hướng Thiên nói.

“Ông Hướng, có chuyện gì ông cứ nói đi...!nếu có khả năng tôi nhất định sẽ giúp, với quan hệ của hai chúng ta, sao tôi có thể không giúp chứ.” Lăng Vân sảng khoái nói.

Nghe được những lời này của Lăng Vân, trong lòng Hướng Thiên đã nắm chắc được một phần.

Ông ta vui vẻ cười cười rồi nói ra: “Ông Lăng, bên này của tôi gặp chút chuyện, muốn ông giúp đỡ tôi một chút.”

Khuôn mặt của Lăng Vân đột nhiên thay đổi.

“Khoan đã, cái gì gặp khó khăn cơ...”

“Chuyện là tập đoàn Thiên Mã của tôi xảy ra chuyện, liên lụy đến cả tổng công ty, tôi muốn xin ông...”

Lời còn chưa nói hết, Hướng Thiên đã bị Lăng Vân ngắt lời.

“Chuyện này...!Ông Hướng à, gần đây công ty của tôi cũng xảy ra chút chuyện, ốc còn không mang nổi mình ốc, chỉ sợ không giúp được ông rồi, cúc ông may mắn.” Nói xong, Lăng Vân lập tức cúp điện thoại.

Nhà họ Lăng chỉ hận không thể tranh thủ nhà họ Hướng gặp khó khăn mà đổ thêm dầu vào lửa, sao có thể đồng ý giúp đỡ nhà họ Hướng.

“Ha ha, Hướng Thiên à Hướng Thiên...!Ông từng ở trên tự cao tự đại, ông cảm thấy lúc này tôi sẽ giúp ông à? Tập đoàn nhà họ Hướng vượt qua được cửa ải khó khăn này thì nhà họ Lăng được lợi gì chứ? Tôi còn ước gì tập đoàn nhà họ Hướng nhanh chóng phá sản đấy chứ!

Lăng Vân lạnh lùng cười, ông ta chỉ hận tập đoàn nhà họ Hướng không phá sản ngay lập tức, Giang Nam thiếu đi một cái nhà giàu, như vậy trên thị trường ông ta lập tức mất đi một đối thủ đáng gờm.

Mà lúc này Hướng Thiên trực tiếp bị chọc tức.

“Lăng Vân! Ông lừa tôi, ông nói luôn coi tôi là anh em, nhưng vào lúc nước sôi lửa bỏng, cuối cùng ông cũng chịu lộ bộ mặt thật!”

“Con mẹ nó! Khốn khiếp!”

“Lăng Vân! Đến lúc tôi xoay người vượt qua được chuyện này, tôi sẽ xử ông đầu tiên!”

Hướng Thiên tức giận, ông ta cầm chén trà đang uống ném mạnh xuống đất, vỡ tan tành.

Một số nhân viên bị doạ cho đến ngây người.

Thấy vậy, Hướng Thiên quay sang, giận dữ hét lên với nhân viên:



“Nếu không nghĩ ra cách giải quyết thì đừng mong được tan làm!”

Khó khăn chồng chất khiến Hướng Thiên phải tính toán, sắp xếp.

Ông ta đứng dậy, gọi điện cho Lôi Lực và Bạch Hùng.

Vì bình thường ông ta có mối quan hệ rất tốt với hai người này, ông ta cũng không mong chờ hai người này giúp được việc quan trọng nhưng chỉ cần giúp ông ta được việc nhỏ, như vậy cũng đỡ được một phần rồi.

Nhưng khi nhận được kết quả, Hướng Thiên cũng không bất ngờ lắm.

“Các ông giết người, tin tức nhiều như vậy, tôi cũng không muốn cùng chết với các ông, nên bây giờ ông tự thân mà lo liệu, chúc ông may mắn”.

Lôi lực nói xong liền dập máy.

“Ông Hướng, ông sai rồi, ông nên tự chịu hậu quả đi, làm táng tận lương tâm như thế đã sớm gặp báo ứng rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều, ông tự cầu nguyện đi, tôi nghĩ lần này ông xong đời rồi” Bạch Hùng cũng từ chối giúp đỡ Hướng Thiên, coi ông ta bị như vậy là đáng đời.

Hướng Thiên không nhớ rõ đây là lần thứ mấy ông ta gặp khó khăn như vậy.

Lần này Lôi lực và Bạch Hùng đều quay lưng bỏ mặc khiến ông ta vô cùng suy sụp.

“Khốn khiếp!” Hướng Thiên nổi giận nắm tay điên cuồng đấm xuống bàn họp.

Bình thường uống rượu, anh anh em em ngọt sớt, bây giờ khi ông ta gặp nạn lại không có ai giúp.

Thật ra Lăng Vân, Lôi Lực và Bạch Hùng đều đang đói tập đoàn nhà họ Hướng phá sản nên bọn họ đều quay lưng với ông ta.

Cho nên mấy người này không chỉ không muốn giúp đỡ Hướng Thiên mà còn muốn bỏ đá xuống giếng.

“Tiểu Ca, bây giờ cậu đi gọi cho Linh Linh, xin cô ấy giúp chúng ta!” Hướng Thiên tranh thủ thời gian ra lệnh cho con trai mình.

Chuyện đã đến nước này, cũng không thể không xin thông gia giúp đỡ.

Cho dù phải đánh cược bằng cái mặt mo này thì cũng phải cầu xin người khác giúp đỡ, bây giờ tập đoàn đã đứng bên bờ vực phá sản.

Nếu như nhà của Linh Linh đồng ý ra tay giúp đỡ thì tập đoàn nhà họ Hướng mới có thể gắng gượng chợ qua cửa ải này được.

“Bảo con đi cầu xin Linh Linh? Chuyện này...”

Mặc dù Hướng Ca và Linh Linh là vợ chồng, nhưng mấy năm gần đây quan hệ của hai người không tốt lắm, thường xuyên xảy ra chiến tranh lạnh, có khoảng thời gian dài còn chia phòng ngủ.

Bởi vì Linh Linh đã sớm biết chuyện Hướng Ca ở cùng một chỗ với em họ là Lữ Diễm Diễm nên vô cùng hận Hướng Ca, nhưng vì không muốn danh dự của hai nhà bị hạ thấp nên họ mới không ly hôn.

Hướng Thiên tức giận nói: “Mày còn do dự cái gì? Lần này cho dù phải quỳ xuống dập đầu với Linh Linh thì cũng phải giải quyết xong chuyện này!”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Thiếu Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook