Chương 397: Ông Đây Là Bố Mày Đấy!
pTx
22/01/2022
Đúng là kẻ có mắt như mù, anh ta lại dám đuổi Thẩm Lãng ra ngoài.
Không nói đến thân phận thực sự của Thẩm Lãng thì thái độ này của anh ta cũng cực kỳ xấc xược.
"Cậu ra lệnh cho tôi?"
Chắc chắn Thẩm Lãng sẽ không để Lâm Nhuyễn Nhuyễn ở lại ký hợp đồng với Ninh Phỉ Phỉ một mình.
Bởi bây giờ thế giới hiểm ác đáng sợ, xã hội rất phức tạp, chắc chắn là Lâm Nhuyễn Nhuyễn sẽ không thể có kinh nghiệm nhiều bằng một người đã từng trải như anh.
Thêm nữa, người đại diện của Ninh Phỉ Phỉ cũng không phải hạng người hiền lành, lương thiện gì cả nên chắc chắn Thẩm Lãng cũng sẽ không nhượng bộ.
"Đúng thế, tôi ra lệnh cho cậu thì thế nào hả? Cậu là cái quái gì, mau đi ra ngoài đi!" David cau mày, ánh mắt lạnh lùng, cay nghiệt.
Bốp!
Thẩm Lãng không nói lời nào mà thẳng tay tát một cái lên mặt David.
"Ông đây là bố mày đấy!"
Khách khứa trong nhà hàng đều không ngờ rằng Thẩm Lãng lại ngang tàng đến mức đánh thẳng vào mặt David như vậy.
Đây chính là người đại diện vàng ngọc của ngôi sao nổi tiếng Ninh Phỉ Phỉ, anh ta đã đi theo Ninh Phỉ Phỉ từ khi cô ta mới chỉ là một diễn viên không có danh tiếng.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn giật mình nhìn Thẩm Lãng, cô ấy thấy dạo gần đây Thẩm Lãng rất hay tức giận.
Mà bây giờ, vẻ mặt Lâm Manh Manh chỉ còn tràn ngập căm phẫn và oán trách.
"Thẩm Lãng, anh đang làm cái gì thế hả? Sao anh lại dám đánh người chứ!"
"Cô đừng xía vào chuyện này, nếu không thì ngay cả cô tôi cũng đánh đấy!"
Trong phút chốc, ánh mắt của Thẩm Lãng trở nên lạnh lẽo, ánh sáng lạnh lùng lóe lên trong mắt anh.
Anh không cho phép người khác sỉ nhục mình, huống hồ David lại chỉ là người đại diện của một diễn viên nhỏ bé.
Trên mặt David hiện rõ một dấu tay, anh ta vô cùng tức giận nên khẽ gầm lên với Thẩm Lãng: "Đời mày coi như xong rồi! Chỉ cần có tao ở đây thì chắc chắn bản hợp đồng này không thể ký thành công được đâu!"
Đối với lời đe dọa nhỏ bé, yếu ớt này, Thẩm Lãng chỉ cười lạnh lùng một tiếng: "Mày chắc không?"
"Tao đảm bảo luôn đấy, chắc chắn sẽ không ký! Không ký!" David tức giận đến mức muốn lật cái bàn ăn lên.
Bốp!
Thẩm Lãng lại ra tay một cách quyết đoán thêm lần nữa, anh giơ tay tát một cái rất đau vào mặt bên kia của David.
"Đúng là miệng thối!"
Cái tát lần này khiến David cảm thấy mắt mình như đang nổ đom đóm.
Anh ta tức giận vung ra một đấm nhưng không ngờ lại bị Thẩm Lãng bắt lấy một cách vô cùng thoải mái, sau đó lại bị anh đẩy ra vô cùng nhẹ nhàng.
Ninh Phỉ Phỉ nhận ra đã lớn chuyện rồi, cô ta không biết rốt cuộc thì Thẩm Lãng có thân phận như thế nào nhưng đúng là cô ta đã bị dọa cho sợ rồi.
Nếu là trước đây thì chắc chắn cô ta sẽ nổi giận rồi phát cáu với Thẩm Lãng, sau đó cô ta sẽ dùng đủ loại đe dọa để uy hiếp đối phương, kiêu ngạo mà thể hiện rằng cô ta là một ngôi sao nổi tiếng ra sao.
Nhưng hôm nay, chuyện này khiến cô ta không có gan làm bậy.
Chủ yếu là cô ta lo lắng, nếu xảy ra xung đột với người của Lâm Nhuyễn Nhuyễn thì sẽ khiến người có uy quyền kia không vui, cô ta được một nhưng sẽ mất mười.
Ngay khi Ninh Phỉ Phỉ còn đang lưỡng lự thì Lâm Manh Manh đã vô cùng sốt ruột.
"Thẩm Lãng, anh muốn phá hoại công việc của chị gái tôi đúng không? Chị tôi phải vất vả lắm mới đợi được cô Ninh Phỉ Phỉ đến đây, theo tôi thấy thì hình như việc hợp tác sắp xong xuôi rồi, vậy mà đến thời điểm mấu chốt anh lại làm loạn là thế nào vậy hả? Rốt cuộc thì trái tim anh làm bằng gì vậy?"
Lâm Manh Manh vì chị gái Lâm Nhuyễn Nhuyễn của mình mà đứng ra nói công lý, cô ta thấy Thẩm Lãng chỉ là kẻ thành công thì ít, thất bại thì có thừa mà thôi.
Mà mấy lời cằn nhằn, lảm nhảm của Lâm Manh Manh lại chính là điều khiến Thẩm Lãng khó chịu nhất, nên anh bèn phóng một ánh mắt sắc lạnh qua chỗ cô ta.
"Cô câm miệng vào cho tôi!"
"Chị, chị nhìn anh ta mà xem, ngoại trừ phá hỏng chuyện tốt của chị thì anh ta còn có tác dụng gì không?"
Lâm Manh Manh thấy chị gái mình rất khổ, rõ ràng có thể tìm được một người bạn trai ưu tú hơn nhưng cuối cùng lại đi yêu kẻ chỉ biết phá hoại như Thẩm Lãng.
Đúng lúc chị em nhà họ Lâm đều nghĩ rằng hợp đồng này kết thúc thật rồi thì Ninh Phỉ Phỉ cất lời bằng giọng vô cùng nhã nhặn: "Anh này, là người đại diện của tôi đã vô lễ nên mới xúc phạm anh.
Tôi sẽ yêu cầu anh ấy xin lỗi anh."
Ninh Phỉ Phỉ vừa dứt lời thì Lâm Nhuyễn Nhuyễn và Lâm Manh Manh đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Đối với hai người họ mà nói thì chuyện này đúng là cực kỳ khó tin.
Đối phương là ngôi sao nổi tiếng có tiền có quyền đó, hơn nữa Thẩm Lãng còn đánh người đại diện của đối phương nữa, vậy mà đối phương không hề truy cứu trách nhiệm lại còn yêu cầu người đại diện của mình xin lỗi Thẩm Lãng.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra thế này?"
"David, anh mau xin lỗi anh đây đi."
Ninh Phỉ Phỉ quay về phía người đại diện của mình rồi nghiêm mặt nói.
David vô cùng miễn cưỡng.
Anh ta thấy bây giờ Ninh Phỉ Phỉ đang vào thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, dù cho anh ta không có công lao thì cũng đã vô cùng vất vả rồi.
Vậy mà bây giờ Ninh Phỉ Phỉ lại quở trách anh ta chỉ vì một người đàn ông không liên quan.
"Ninh Phỉ Phỉ ơi Ninh Phỉ Phỉ, bây giờ cô nổi tiếng rồi nên không để người đại diện như tôi vào trong mắt đúng không? Lúc cô mới chỉ là một diễn viên không có tiếng tăm, cô đã từng đi theo tôi mà gọi anh David, anh David.
Đúng là loại ăn cháo đá bát.
Thêm nữa, tôi đòi quyền lợi cho cô là tôi sai sao? Tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô thôi!"
Mặc dù trong lòng David vô cùng bất mãn nhưng anh ta lại không dám thể hiện điều đó ra ngoài.
"Xin lỗi, vừa rồi là do tôi bốc đồng." David cau mày, xụ mặt rồi nói lời xin lỗi với Thẩm Lãng.
Chắc chắn lời xin lỗi này không hề mang theo một chút chân thành nào cả.
Trên mặt Thẩm Lãng chỉ có vẻ hờ hững vì anh cũng biết David không hề xin lỗi một cách chân thành.
Nhưng chỉ cần Lâm Nhuyễn Nhuyễn có thể ký và giành được hợp đồng với Ninh Phỉ Phỉ thì dù David có xin lỗi chân thành hay không cũng không thành vấn đề.
Cuối cùng thì hợp đồng cũng được ký kết thành công.
Rốt cuộc thì Lâm Nhuyễn Nhuyễn cũng giải quyết được một cái đinh trong lòng.
Cô nhìn Thẩm Lãng, trong đáy mắt dạt dào yêu thương.
Mà Ninh Phỉ Phỉ cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng nghĩ lại thì cô ta vẫn còn sợ, bởi vì David và người đàn ông đi cùng Lâm Nhuyễn Nhuyễn xảy ra mâu thuẫn, nếu để ông chủ của Tập đoàn Phi Vũ biết được chuyện này thì sẽ thế nào đây.
"Cô Nhuyễn Nhuyễn, cô có thể cầm bản hợp đồng về công ty để tiếp tục làm việc được rồi.
Sự hợp tác sau này của chúng ta cứ làm theo bản hợp đồng nhé." Ninh Phỉ Phỉ nói bằng giọng khách sáo.
"Được thôi." Lâm Nhuyễn Nhuyễn gật đầu trả lời.
Lúc này Lâm Manh Manh mới đề xuất: "Chị Phỉ Phỉ, chị có thể ký cho em được không?"
Lâm Manh Manh phát hiện Ninh Phỉ Phỉ là một thần tượng cực kỳ đáng để người khác hâm mộ.
Từ trước đến giờ cô ta chưa từng thấy ngôi sao nổi tiếng nào mà lại giản dị, dễ gần như vậy.
"Được thôi." Ninh Phỉ Phỉ cười gật đầu một cái.
Dù sao cũng nhẫn nhịn rất lâu rồi, nên Ninh Phỉ Phỉ cố gắng nhẫn nhịn thêm một chút nữa rồi rời đi ngay lập tức.
Ninh Phỉ Phỉ ký tên cho Lâm Manh Manh rất nhanh.
Nhưng Lâm Manh Manh không chỉ muốn ký tên mà cô ta còn muốn chụp ảnh chung với Ninh Phỉ Phỉ.
Cô ta thấy nếu mình có thể đăng ảnh chụp chung của bản thân và Ninh Phỉ Phỉ lên mạng thì chắc chắn các đồng nghiệp của cô ta sẽ vô cùng ghen tị.
"Chị Phỉ Phỉ, chúng ta chụp chung một bức ảnh đi."
Lúc này thì trong đáy mắt Ninh Phỉ Phỉ lóe lên một tia thiếu kiên nhẫn rồi biến mất rất nhanh, thay vào đó là vẻ mặt vô cùng nhã nhặn.
Trước đây, nếu người hâm mộ muốn chụp ảnh chung với cô ta thì cô ta sẽ không dễ dàng đồng ý, thậm chí còn luôn giữ một khoảng cách nhất định với người hâm mộ.
Thêm nữa, hôm nay cô ta vội vàng chạy đến đây nên trang điểm vẫn chưa tinh tế lắm.
Mà điểm mấu chốt chính là Lâm Manh Manh có một khuôn mặt khá đẹp, có thể sánh ngang với Ninh Phỉ Phỉ.
Điều này khiến cô ta kháng cự không muốn chụp chung với Lâm Manh Manh.
Nhưng rồi cô ta lại nghĩ tới tầm ảnh hưởng của ông chủ Tập đoàn Phi Vũ nên cuối cùng vẫn đồng ý.
"Ừ, được chứ, không thành vấn đề.
Cô mau đến đây đi." Đôi mắt hoa đào của Ninh Phỉ Phỉ khẽ cười lên, cong như mảnh trăng lưỡi liềm.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lâm Manh Manh lại bị gục ngã bởi vẻ dịu dàng và sự gần gũi của Ninh Phỉ Phỉ rồi.
Ninh Phỉ Phỉ và David vừa rời đi, Lâm Manh Manh đã không nhịn được mà gửi bức ảnh khoe với nhóm bạn bè của mình.
Thấy cảnh này thì Thẩm Lãng chỉ lắc đầu một cái.
Một kẻ hèn mọn như Ninh Phỉ Phỉ cũng có thể trở thành báu vật trong mắt Lâm Manh Manh.
Thật ra trong giới điện ảnh và truyền hình của Vân Thành, không chỉ có Ninh Phỉ Phỉ là người nổi tiếng.
Bất kể là người nổi lên nhờ ngoại hình hay là thực lực thì họ cũng đều xuất sắc và nổi bật hơn Ninh Phỉ Phỉ.
Chắc chắn Lâm Manh Manh không ngờ được rằng, ngôi sao nổi tiếng của thành phố này đều sẵn lòng chào đón Thẩm Lãng..
Không nói đến thân phận thực sự của Thẩm Lãng thì thái độ này của anh ta cũng cực kỳ xấc xược.
"Cậu ra lệnh cho tôi?"
Chắc chắn Thẩm Lãng sẽ không để Lâm Nhuyễn Nhuyễn ở lại ký hợp đồng với Ninh Phỉ Phỉ một mình.
Bởi bây giờ thế giới hiểm ác đáng sợ, xã hội rất phức tạp, chắc chắn là Lâm Nhuyễn Nhuyễn sẽ không thể có kinh nghiệm nhiều bằng một người đã từng trải như anh.
Thêm nữa, người đại diện của Ninh Phỉ Phỉ cũng không phải hạng người hiền lành, lương thiện gì cả nên chắc chắn Thẩm Lãng cũng sẽ không nhượng bộ.
"Đúng thế, tôi ra lệnh cho cậu thì thế nào hả? Cậu là cái quái gì, mau đi ra ngoài đi!" David cau mày, ánh mắt lạnh lùng, cay nghiệt.
Bốp!
Thẩm Lãng không nói lời nào mà thẳng tay tát một cái lên mặt David.
"Ông đây là bố mày đấy!"
Khách khứa trong nhà hàng đều không ngờ rằng Thẩm Lãng lại ngang tàng đến mức đánh thẳng vào mặt David như vậy.
Đây chính là người đại diện vàng ngọc của ngôi sao nổi tiếng Ninh Phỉ Phỉ, anh ta đã đi theo Ninh Phỉ Phỉ từ khi cô ta mới chỉ là một diễn viên không có danh tiếng.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn giật mình nhìn Thẩm Lãng, cô ấy thấy dạo gần đây Thẩm Lãng rất hay tức giận.
Mà bây giờ, vẻ mặt Lâm Manh Manh chỉ còn tràn ngập căm phẫn và oán trách.
"Thẩm Lãng, anh đang làm cái gì thế hả? Sao anh lại dám đánh người chứ!"
"Cô đừng xía vào chuyện này, nếu không thì ngay cả cô tôi cũng đánh đấy!"
Trong phút chốc, ánh mắt của Thẩm Lãng trở nên lạnh lẽo, ánh sáng lạnh lùng lóe lên trong mắt anh.
Anh không cho phép người khác sỉ nhục mình, huống hồ David lại chỉ là người đại diện của một diễn viên nhỏ bé.
Trên mặt David hiện rõ một dấu tay, anh ta vô cùng tức giận nên khẽ gầm lên với Thẩm Lãng: "Đời mày coi như xong rồi! Chỉ cần có tao ở đây thì chắc chắn bản hợp đồng này không thể ký thành công được đâu!"
Đối với lời đe dọa nhỏ bé, yếu ớt này, Thẩm Lãng chỉ cười lạnh lùng một tiếng: "Mày chắc không?"
"Tao đảm bảo luôn đấy, chắc chắn sẽ không ký! Không ký!" David tức giận đến mức muốn lật cái bàn ăn lên.
Bốp!
Thẩm Lãng lại ra tay một cách quyết đoán thêm lần nữa, anh giơ tay tát một cái rất đau vào mặt bên kia của David.
"Đúng là miệng thối!"
Cái tát lần này khiến David cảm thấy mắt mình như đang nổ đom đóm.
Anh ta tức giận vung ra một đấm nhưng không ngờ lại bị Thẩm Lãng bắt lấy một cách vô cùng thoải mái, sau đó lại bị anh đẩy ra vô cùng nhẹ nhàng.
Ninh Phỉ Phỉ nhận ra đã lớn chuyện rồi, cô ta không biết rốt cuộc thì Thẩm Lãng có thân phận như thế nào nhưng đúng là cô ta đã bị dọa cho sợ rồi.
Nếu là trước đây thì chắc chắn cô ta sẽ nổi giận rồi phát cáu với Thẩm Lãng, sau đó cô ta sẽ dùng đủ loại đe dọa để uy hiếp đối phương, kiêu ngạo mà thể hiện rằng cô ta là một ngôi sao nổi tiếng ra sao.
Nhưng hôm nay, chuyện này khiến cô ta không có gan làm bậy.
Chủ yếu là cô ta lo lắng, nếu xảy ra xung đột với người của Lâm Nhuyễn Nhuyễn thì sẽ khiến người có uy quyền kia không vui, cô ta được một nhưng sẽ mất mười.
Ngay khi Ninh Phỉ Phỉ còn đang lưỡng lự thì Lâm Manh Manh đã vô cùng sốt ruột.
"Thẩm Lãng, anh muốn phá hoại công việc của chị gái tôi đúng không? Chị tôi phải vất vả lắm mới đợi được cô Ninh Phỉ Phỉ đến đây, theo tôi thấy thì hình như việc hợp tác sắp xong xuôi rồi, vậy mà đến thời điểm mấu chốt anh lại làm loạn là thế nào vậy hả? Rốt cuộc thì trái tim anh làm bằng gì vậy?"
Lâm Manh Manh vì chị gái Lâm Nhuyễn Nhuyễn của mình mà đứng ra nói công lý, cô ta thấy Thẩm Lãng chỉ là kẻ thành công thì ít, thất bại thì có thừa mà thôi.
Mà mấy lời cằn nhằn, lảm nhảm của Lâm Manh Manh lại chính là điều khiến Thẩm Lãng khó chịu nhất, nên anh bèn phóng một ánh mắt sắc lạnh qua chỗ cô ta.
"Cô câm miệng vào cho tôi!"
"Chị, chị nhìn anh ta mà xem, ngoại trừ phá hỏng chuyện tốt của chị thì anh ta còn có tác dụng gì không?"
Lâm Manh Manh thấy chị gái mình rất khổ, rõ ràng có thể tìm được một người bạn trai ưu tú hơn nhưng cuối cùng lại đi yêu kẻ chỉ biết phá hoại như Thẩm Lãng.
Đúng lúc chị em nhà họ Lâm đều nghĩ rằng hợp đồng này kết thúc thật rồi thì Ninh Phỉ Phỉ cất lời bằng giọng vô cùng nhã nhặn: "Anh này, là người đại diện của tôi đã vô lễ nên mới xúc phạm anh.
Tôi sẽ yêu cầu anh ấy xin lỗi anh."
Ninh Phỉ Phỉ vừa dứt lời thì Lâm Nhuyễn Nhuyễn và Lâm Manh Manh đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Đối với hai người họ mà nói thì chuyện này đúng là cực kỳ khó tin.
Đối phương là ngôi sao nổi tiếng có tiền có quyền đó, hơn nữa Thẩm Lãng còn đánh người đại diện của đối phương nữa, vậy mà đối phương không hề truy cứu trách nhiệm lại còn yêu cầu người đại diện của mình xin lỗi Thẩm Lãng.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra thế này?"
"David, anh mau xin lỗi anh đây đi."
Ninh Phỉ Phỉ quay về phía người đại diện của mình rồi nghiêm mặt nói.
David vô cùng miễn cưỡng.
Anh ta thấy bây giờ Ninh Phỉ Phỉ đang vào thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp, dù cho anh ta không có công lao thì cũng đã vô cùng vất vả rồi.
Vậy mà bây giờ Ninh Phỉ Phỉ lại quở trách anh ta chỉ vì một người đàn ông không liên quan.
"Ninh Phỉ Phỉ ơi Ninh Phỉ Phỉ, bây giờ cô nổi tiếng rồi nên không để người đại diện như tôi vào trong mắt đúng không? Lúc cô mới chỉ là một diễn viên không có tiếng tăm, cô đã từng đi theo tôi mà gọi anh David, anh David.
Đúng là loại ăn cháo đá bát.
Thêm nữa, tôi đòi quyền lợi cho cô là tôi sai sao? Tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô thôi!"
Mặc dù trong lòng David vô cùng bất mãn nhưng anh ta lại không dám thể hiện điều đó ra ngoài.
"Xin lỗi, vừa rồi là do tôi bốc đồng." David cau mày, xụ mặt rồi nói lời xin lỗi với Thẩm Lãng.
Chắc chắn lời xin lỗi này không hề mang theo một chút chân thành nào cả.
Trên mặt Thẩm Lãng chỉ có vẻ hờ hững vì anh cũng biết David không hề xin lỗi một cách chân thành.
Nhưng chỉ cần Lâm Nhuyễn Nhuyễn có thể ký và giành được hợp đồng với Ninh Phỉ Phỉ thì dù David có xin lỗi chân thành hay không cũng không thành vấn đề.
Cuối cùng thì hợp đồng cũng được ký kết thành công.
Rốt cuộc thì Lâm Nhuyễn Nhuyễn cũng giải quyết được một cái đinh trong lòng.
Cô nhìn Thẩm Lãng, trong đáy mắt dạt dào yêu thương.
Mà Ninh Phỉ Phỉ cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng nghĩ lại thì cô ta vẫn còn sợ, bởi vì David và người đàn ông đi cùng Lâm Nhuyễn Nhuyễn xảy ra mâu thuẫn, nếu để ông chủ của Tập đoàn Phi Vũ biết được chuyện này thì sẽ thế nào đây.
"Cô Nhuyễn Nhuyễn, cô có thể cầm bản hợp đồng về công ty để tiếp tục làm việc được rồi.
Sự hợp tác sau này của chúng ta cứ làm theo bản hợp đồng nhé." Ninh Phỉ Phỉ nói bằng giọng khách sáo.
"Được thôi." Lâm Nhuyễn Nhuyễn gật đầu trả lời.
Lúc này Lâm Manh Manh mới đề xuất: "Chị Phỉ Phỉ, chị có thể ký cho em được không?"
Lâm Manh Manh phát hiện Ninh Phỉ Phỉ là một thần tượng cực kỳ đáng để người khác hâm mộ.
Từ trước đến giờ cô ta chưa từng thấy ngôi sao nổi tiếng nào mà lại giản dị, dễ gần như vậy.
"Được thôi." Ninh Phỉ Phỉ cười gật đầu một cái.
Dù sao cũng nhẫn nhịn rất lâu rồi, nên Ninh Phỉ Phỉ cố gắng nhẫn nhịn thêm một chút nữa rồi rời đi ngay lập tức.
Ninh Phỉ Phỉ ký tên cho Lâm Manh Manh rất nhanh.
Nhưng Lâm Manh Manh không chỉ muốn ký tên mà cô ta còn muốn chụp ảnh chung với Ninh Phỉ Phỉ.
Cô ta thấy nếu mình có thể đăng ảnh chụp chung của bản thân và Ninh Phỉ Phỉ lên mạng thì chắc chắn các đồng nghiệp của cô ta sẽ vô cùng ghen tị.
"Chị Phỉ Phỉ, chúng ta chụp chung một bức ảnh đi."
Lúc này thì trong đáy mắt Ninh Phỉ Phỉ lóe lên một tia thiếu kiên nhẫn rồi biến mất rất nhanh, thay vào đó là vẻ mặt vô cùng nhã nhặn.
Trước đây, nếu người hâm mộ muốn chụp ảnh chung với cô ta thì cô ta sẽ không dễ dàng đồng ý, thậm chí còn luôn giữ một khoảng cách nhất định với người hâm mộ.
Thêm nữa, hôm nay cô ta vội vàng chạy đến đây nên trang điểm vẫn chưa tinh tế lắm.
Mà điểm mấu chốt chính là Lâm Manh Manh có một khuôn mặt khá đẹp, có thể sánh ngang với Ninh Phỉ Phỉ.
Điều này khiến cô ta kháng cự không muốn chụp chung với Lâm Manh Manh.
Nhưng rồi cô ta lại nghĩ tới tầm ảnh hưởng của ông chủ Tập đoàn Phi Vũ nên cuối cùng vẫn đồng ý.
"Ừ, được chứ, không thành vấn đề.
Cô mau đến đây đi." Đôi mắt hoa đào của Ninh Phỉ Phỉ khẽ cười lên, cong như mảnh trăng lưỡi liềm.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lâm Manh Manh lại bị gục ngã bởi vẻ dịu dàng và sự gần gũi của Ninh Phỉ Phỉ rồi.
Ninh Phỉ Phỉ và David vừa rời đi, Lâm Manh Manh đã không nhịn được mà gửi bức ảnh khoe với nhóm bạn bè của mình.
Thấy cảnh này thì Thẩm Lãng chỉ lắc đầu một cái.
Một kẻ hèn mọn như Ninh Phỉ Phỉ cũng có thể trở thành báu vật trong mắt Lâm Manh Manh.
Thật ra trong giới điện ảnh và truyền hình của Vân Thành, không chỉ có Ninh Phỉ Phỉ là người nổi tiếng.
Bất kể là người nổi lên nhờ ngoại hình hay là thực lực thì họ cũng đều xuất sắc và nổi bật hơn Ninh Phỉ Phỉ.
Chắc chắn Lâm Manh Manh không ngờ được rằng, ngôi sao nổi tiếng của thành phố này đều sẵn lòng chào đón Thẩm Lãng..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.