Chương 547: Công địch của tu chân giới!
Ngũ Trí
05/09/2013
Âm Kiệt phái?
Những người tu chân bên trong làng du lịch suối nước nóng, có nhiều người vừa nghe được ba chữ này, gương mặt đều sợ hãi, thân thể hơi run lên.
Trong gần trăm năm nay, Âm Kiệt phái ỷ vào thế mạnh, luôn luôn hoành hành ngang ngược, cố tình làm bậy, ức hiếp bóc lột một ít tiểu môn phái, đã có rất nhiều cừu nhân trong tu chân giới. Chỉ bởi vì bọn hắn người đông thế mạnh, thực lực hùng hậu, nên người hay môn phái bị bọn hắn khi dễ, cũng đều dám giận mà không dám nói, chỉ đành đem oán niệm đầy ngập và lửa giận đều chôn sâu tận đáy lòng.
Lần này nghe nói đệ tử La Văn Sâm có tu vi Kim Đan kỳ của Âm Kiệt phái bị một thái điểu Trúc Cơ kỳ vô danh đánh bại bắt sống thật dễ dàng, những người hoặc tông phái từng bị Âm Kiệt phái khi dễ, nhất thời thở ra một hơi ác khí, vui mừng không ngớt. Đồng thời càng ra sức âm thầm tuyên truyền chuyện nhục nhã này của Âm Kiệt phái, làm trong thời gian ngắn đã truyền khắp đại giang nam bắc, thậm chí một ít tu sĩ cùng dị năng giả nước ngoài đều biết được việc này.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba chữ Âm Kiệt phái, đã từ trong miệng người khác biến thành trò cười.
Âm Kiệt phái trở thành trò cười cho mọi người, uy danh bởi vậy bị ảnh hưởng thật lớn. Thậm chí một ít tông phái nhỏ bị bọn hắn ức hiếp nhiều năm, cũng dám vi phạm mệnh lệnh của bọn hắn, thậm chí công khai phản kháng, để hậu viện bọn hắn giống như liệt hỏa cháy hừng hực.
Âm Kiệt phái luôn có thói quen có thù sẽ báo, bởi vậy mà không lập tức tìm tới trả thù, còn đang vội vàng lo dập lửa, thu thập những môn phái nhỏ dám phản kháng bọn hắn.
Sau một phen công phu sứt đầu mẻ trán mới thu thập được cục diện, cuối cùng bọn hắn cũng đập chết được trận hỏa hoạn hậu viện này. Bọn hắn tràn đầy oán nộ cùng đè nén, cũng không quan tâm tới chuyện nghỉ ngơi và hồi phục, lập tức chạy tới Vân Thai thị, lại ở lúc này xuất hiện trong hội đấu giá tu chân.
Ngay khi thanh âm âm trắc trắc vừa hạ xuống, một mảnh huyết vụ nồng đậm đường kính chừng mười thước, liền trống rỗng xuất hiện bên trong làng du lịch suối nước nóng, bốc lên không ngớt, lại tản ra mùi tanh khiến kẻ khác buồn nôn, phảng phất như có một con hồng hoang dã thú há to miệng đầy máu, làm cho trái tim mọi người không khỏi băng giá run rẩy.
Khi tảng huyết vụ tiêu tán đi, mười hai người thân hình gương mặt khác nhau, xuất hiện ngay trước mặt mọi người.
Có người nhận ra mười hai người vẻ mặt sát khí này, thất thanh kinh hô lên: “Âm Kiệt Thập Nhị Sát, trời ạ, thật là Âm Kiệt Thập Nhị Sát.”
Âm Kiệt Thập Nhị Sát, là vương bài trong tay Âm Kiệt phái, tu vi của kinh nghiệm thực chiến của bọn hắn đều đứng đầu trong Âm Kiệt phái. Những năm gần đây, tiểu tông phái bị bọn hắn tiêu diệt cũng nhiều vô số kể. Có thể nói hung danh của mười hai người này, thậm chí còn muốn cao hơn cả chưởng môn Âm Kiệt phái.
Đối với một ít tiểu tông phái mà nói, Âm Kiệt Thập Nhị Sát bất luận là người nào, đều đủ làm bọn họ diệt môn. Lại không nghĩ rằng, lần này bọn hắn lại cùng nhau xuất hiện tại đây. Xem ra, chuyện La Văn Sâm thất bại bị bắt, quả nhiên làm Âm Kiệt phái hận tới cực điểm. Bằng không bọn hắn cũng sẽ không phái ra vương bài trong tay. Điều này cũng khó trách, người tu chân Kim Đan kỳ bị thái điểu Trúc Cơ kỳ bắt sống đánh bại, chuyện như vậy, vô luận là tông phái nào, sợ rằng đều bị xem là điều vô cùng nhục nhã.
Nhìn thấy cảnh tượng rộn ràng nhốn nháo kín người hết chỗ bên trong làng du lịch suối nước nóng, Âm Kiệt Thập Nhị Sát cũng không khỏi sửng sốt.
Trước đó bọn hắn vội vàng dập tắt ngọn lửa phản kháng, tuy rằng nghe nói qua Phong Sơn phái và Hà Phi Quan liên hợp tổ chức hội đấu giá tu chân, nhưng không hề để trong lòng. Theo bọn hắn nghĩ đến, Phong Sơn phái chỉ là một tông phái vừa mới thành lập, Hà Phi Quan lại là một tiểu tông phái không hiện thanh danh, dù có liên hợp tổ chức hội đấu giá tu chân, nhân số tham dự cũng chỉ có hạn, nhưng không có ngờ tơi, lại là một phen cảnh tượng náo nhiệt như vậy.
Trong Âm Kiệt Thập Nhị Sát, lão nhân tuổi tác lớn nhất, vóc người gầy ốm thấp bé nhất nhíu mày, dùng phương thức truyền âm nhập mật nhìn đồng bọn bên người nói: “Mẹ kiếp, hội đấu giá tu chân này vì sao lại có nhiều người tham gia như vậy? Nhiều người thì cũng thôi, nhưng bên trong còn có Linh Xu phái, Hoa Gian phái, Liễm Sơn kiếm tông và Ba sơn Tiêu gia là mấy môn phái mạnh xếp hạng trong năm mươi môn phái Địa Tự Hào đứng đầu…còn có người mặc cảnh phục kia, rõ ràng là người của Đặc Cần tổ, vì sao bọn họ đều đến tham gia hội đấu giá tu chân này vậy? Phong Sơn phái và Hà Phi Quan ở đâu có lực hiệu triệu lớn như thế? Xem ra phương án định ra trước đó của chúng ta, chỉ sợ không thể thực hiện được…”
Trước khi tới nơi này, Âm Kiệt phái đã từng chế định ra một phương án, chính là giết sạch toàn bộ những người tham gia hội đấu giá tu chân lần này, sau đó cướp sạch tiền tài tài bảo trên người bọn họ mang theo, để tiêu trừ mối hận trong lòng đồng thời cũng hung hăng kiếm được một số, để bù đắp tổn thất trong thời gian gần đây.
Đáng tiếc chính là, bọn hắn hiển nhiên không làm tốt sự điều tra tình báo.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, phương án bọn hắn chế định trước đó căn bản không thể thực hiện được nữa. Điều khác không nói, chỉ là mấy vị trưởng lão của mấy môn phái mạnh Địa Tự Hào cùng thành viên Đặc Cần tổ, sẽ không phải là những người Âm Kiệt phái có thể đơn giản đắc tội.
Một nữ tử vóc người cao gầy dùng khăn đen che mặt nói: “Tử Thử nói không sai, chúng ta phải thay đổi phương án, tuy nói chúng ta cũng không e ngại những tông phái Địa Tự Hào cùng Đặc Cần tổ, nhưng cũng không đáng tự tìm cho mình cừu gia có thực lực mạnh như vậy. Theo ta thấy, lần này chúng ta chủ yếu đến tiêu diệt Phong Sơn phái là chính, những người còn lại tạm thời không cần để ý tới. Nghĩ đến bọn người kia cũng tuyệt đối sẽ không bởi vì một Phong Sơn phái chỉ mới thành lập gần đây, sau lưng lại không hề có bối cảnh mà cùng Âm Kiệt phái chúng ta thành kẻ địch.”
Âm Kiệt Thập Nhị Sát không có tên riêng, bọn hắn chỉ dùng mươi hai cầm tinh dùng làm danh hiệu. Lão giả nói chuyện khi nãy là Tử Thử, mà nữ tử hiện tại che mặt nói chuyện gọi là Mão Thỏ.
Mười một người còn lại cùng gật đầu, đáp: “Mão Thỏ nói không sai, cứ làm như thế.”
Sau một phen thương nghị ngắn ngủi không muốn cho ai biết, Tử Thử bước tới làm ra vẻ ôm quyền hướng bốn phía chắp tay, dùng thanh âm âm trắc trắc nói: “Chư vị bằng hữu, hôm nay Âm Kiệt phái chúng ta tới đây, vì muốn báo thù rửa hận với Phong Sơn phái. Người không có liên hệ, còn thỉnh nhanh chóng rời khỏi nơi này. Bằng không một khi đánh nhau, đao kiếm không có mắt đả thương tới chư vị, đừng trách Âm Kiệt phái chúng ta có chuyện không chịu nhắc nhở trước.”
Câu nói ẩn chứa sự uy hiếp thật rõ ràng của Tử Thử, liền dọa sợ đại đa số người tu chân. Một ít người không muốn bị dính dáng đi vào, vội vàng rời khỏi làng du lịch suối nước nóng. Nhưng bọn họ cũng không đi xa, tìm một chỗ bí mật trốn vào ngồi xem náo nhiệt.
Chỉ trong chớp mắt, người bên trong làng du lịch đã đi tám phần mười. Nhưng làm Âm Kiệt Thập Nhị Sát vô cùng ngoài ý muốn chính là, bốn người Lục Hòe cùng Lâm Phong của Đặc Cần tổ vẫn đứng yên bất động, đứng bên cạnh một người thường không có nửa điểm linh lực, đang dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn nhóm người của mình.
Âm Kiệt Thập Nhị Sát ngạc nhiên không giải thích được dùng chiêu số truyền âm nhập mật khe khẽ nói nhỏ:
“Bọn người kia đang làm gì? Không nhìn lời chúng ta nói cũng thôi, không ngờ dùng loại ánh mắt cổ quái này nhìn chúng ta, làm lông tóc cả người ta đều bị dựng thẳng.”
“Ta thế nào cảm giác, ánh mắt bọn người kia nhìn chúng ta, giống như con chồn thấy được con gà mập vậy? Làm toàn thân ta đều nổi da gà.”
“Tên tiểu tử toàn thân không có nửa điểm linh lực kia là ai? Hắn chỉ bất quá là một phàm phu tục tử mà thôi, vì sao những người có thực lực cùng địa vị bất phàm này, đều vây quanh bên người hắn? Lẽ nào…Hắn có điều gì cổ quái phải không?”
Những người lưu lại, có người là minh hữu của Phong Sơn phái, có người rõ ràng sâu cạn của Trương Văn Trọng. Bọn họ đang ước gì có cơ hội để lấy lòng Phong Sơn phái, lấy lòng Trương Văn Trọng, làm sao khả năng chịu bỏ đi? Huống chi theo bọn họ xem ra, trước mặt là một cơ hội tuyệt hảo để lấy lòng hắn, chỉ cần bọn họ giúp đỡ hắn giải quyết Âm Kiệt phái, tất nhiên sẽ thu được hảo cảm của hắn. Kể tử đó, ngày sau cũng có thể từ trong tay Trương Văn Trọng mua được càng nhiều đan dược cao phẩm cùng pháp bảo.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Âm Kiệt Thập Nhị Sát mới cổ quái giống như con chồn nhìn thấy con gà mập.
Ánh mắt âm lãnh của Tử Thử đảo qua trên nhóm người Lục Hòe, cuối cùng nhíu mày, âm thanh chất vấn: “Lục trưởng lão, mấy người các ngươi có ý tứ gì? Lẽ nào muốn nhúng tay vào chuyện Âm Kiệt phái chúng ta sao?”
Lục Hòe cười lạnh nói: “Chuyện của Âm Kiệt phái các ngươi, ta không có hứng thú quản. Thế nhưng Âm Kiệt phái muốn đụng đến minh hữu của Linh Xu phái, đó tuyệt đối không có khả năng. Tuy rằng Âm Kiệt phái bài danh trước Linh Xu phái, nhưng Linh Xu phái cũng không sợ các ngươi.”
“Hoa Gian phái cũng vậy.”
“Tưởng động tới minh hữu của Liễm Sơn kiếm tông, trừ phi ngươi bước qua thi thể của ta.”
“Ai dám đối nghịch với Phong Sơn phái, là đối nghịch với Ba sơn Tiêu gia.”
Tôn Đình Quân, Hoắc Thanh và Tiêu Chấn ba người cùng phụ họa nói. Không chỉ có bọn họ, những người còn lại cũng đứng ra tỏ thái độ. Tuy rằng bọn họ cũng không phải minh hữu của Phong Sơn phái, nhưng điều này cũng không gây trở ngại bọn họ muốn lấy lòng Trương Văn Trọng. Nếu như có thể, bọn họ thậm chí còn ước gì lập tức có thể ký kết hiệp định minh hữu với hắn ngay tức khắc.
Nhìn thấy mười mấy tông phái mạnh xếp hạng trong Địa Tự Hào tuyển chọn đứng về phía Phong Sơn phái, Âm Kiệt Thập Nhị Sát chấn kinh: “Các ngươi…các ngươi đều là minh hữu của Phong Sơn phái? Điều…điều này sao có thể?”
Nhưng sự khiếp sợ của bọn hắn vẫn còn chưa kết thúc.
Lâm Phong phụ trách Đặc Cần tổ tại Vân Thai thị, lúc này nói: “Âm Kiệt Thập Nhị Sát, nếu như các ngươi vẫn khăng khăng đối nghịch với Phong Sơn phái, như vậy các ngươi đang nguy hại an toàn quốc gia, chính là địch nhân của quốc gia. Quốc gia sẽ phát động toàn bộ lực lượng, hiệu triệu toàn bộ tông phái tu chân đồng thời xuất động, đem Âm Kiệt phái của các ngươi diệt trừ.”
Những người tu chân bên trong làng du lịch suối nước nóng, có nhiều người vừa nghe được ba chữ này, gương mặt đều sợ hãi, thân thể hơi run lên.
Trong gần trăm năm nay, Âm Kiệt phái ỷ vào thế mạnh, luôn luôn hoành hành ngang ngược, cố tình làm bậy, ức hiếp bóc lột một ít tiểu môn phái, đã có rất nhiều cừu nhân trong tu chân giới. Chỉ bởi vì bọn hắn người đông thế mạnh, thực lực hùng hậu, nên người hay môn phái bị bọn hắn khi dễ, cũng đều dám giận mà không dám nói, chỉ đành đem oán niệm đầy ngập và lửa giận đều chôn sâu tận đáy lòng.
Lần này nghe nói đệ tử La Văn Sâm có tu vi Kim Đan kỳ của Âm Kiệt phái bị một thái điểu Trúc Cơ kỳ vô danh đánh bại bắt sống thật dễ dàng, những người hoặc tông phái từng bị Âm Kiệt phái khi dễ, nhất thời thở ra một hơi ác khí, vui mừng không ngớt. Đồng thời càng ra sức âm thầm tuyên truyền chuyện nhục nhã này của Âm Kiệt phái, làm trong thời gian ngắn đã truyền khắp đại giang nam bắc, thậm chí một ít tu sĩ cùng dị năng giả nước ngoài đều biết được việc này.
Trong khoảng thời gian ngắn, ba chữ Âm Kiệt phái, đã từ trong miệng người khác biến thành trò cười.
Âm Kiệt phái trở thành trò cười cho mọi người, uy danh bởi vậy bị ảnh hưởng thật lớn. Thậm chí một ít tông phái nhỏ bị bọn hắn ức hiếp nhiều năm, cũng dám vi phạm mệnh lệnh của bọn hắn, thậm chí công khai phản kháng, để hậu viện bọn hắn giống như liệt hỏa cháy hừng hực.
Âm Kiệt phái luôn có thói quen có thù sẽ báo, bởi vậy mà không lập tức tìm tới trả thù, còn đang vội vàng lo dập lửa, thu thập những môn phái nhỏ dám phản kháng bọn hắn.
Sau một phen công phu sứt đầu mẻ trán mới thu thập được cục diện, cuối cùng bọn hắn cũng đập chết được trận hỏa hoạn hậu viện này. Bọn hắn tràn đầy oán nộ cùng đè nén, cũng không quan tâm tới chuyện nghỉ ngơi và hồi phục, lập tức chạy tới Vân Thai thị, lại ở lúc này xuất hiện trong hội đấu giá tu chân.
Ngay khi thanh âm âm trắc trắc vừa hạ xuống, một mảnh huyết vụ nồng đậm đường kính chừng mười thước, liền trống rỗng xuất hiện bên trong làng du lịch suối nước nóng, bốc lên không ngớt, lại tản ra mùi tanh khiến kẻ khác buồn nôn, phảng phất như có một con hồng hoang dã thú há to miệng đầy máu, làm cho trái tim mọi người không khỏi băng giá run rẩy.
Khi tảng huyết vụ tiêu tán đi, mười hai người thân hình gương mặt khác nhau, xuất hiện ngay trước mặt mọi người.
Có người nhận ra mười hai người vẻ mặt sát khí này, thất thanh kinh hô lên: “Âm Kiệt Thập Nhị Sát, trời ạ, thật là Âm Kiệt Thập Nhị Sát.”
Âm Kiệt Thập Nhị Sát, là vương bài trong tay Âm Kiệt phái, tu vi của kinh nghiệm thực chiến của bọn hắn đều đứng đầu trong Âm Kiệt phái. Những năm gần đây, tiểu tông phái bị bọn hắn tiêu diệt cũng nhiều vô số kể. Có thể nói hung danh của mười hai người này, thậm chí còn muốn cao hơn cả chưởng môn Âm Kiệt phái.
Đối với một ít tiểu tông phái mà nói, Âm Kiệt Thập Nhị Sát bất luận là người nào, đều đủ làm bọn họ diệt môn. Lại không nghĩ rằng, lần này bọn hắn lại cùng nhau xuất hiện tại đây. Xem ra, chuyện La Văn Sâm thất bại bị bắt, quả nhiên làm Âm Kiệt phái hận tới cực điểm. Bằng không bọn hắn cũng sẽ không phái ra vương bài trong tay. Điều này cũng khó trách, người tu chân Kim Đan kỳ bị thái điểu Trúc Cơ kỳ bắt sống đánh bại, chuyện như vậy, vô luận là tông phái nào, sợ rằng đều bị xem là điều vô cùng nhục nhã.
Nhìn thấy cảnh tượng rộn ràng nhốn nháo kín người hết chỗ bên trong làng du lịch suối nước nóng, Âm Kiệt Thập Nhị Sát cũng không khỏi sửng sốt.
Trước đó bọn hắn vội vàng dập tắt ngọn lửa phản kháng, tuy rằng nghe nói qua Phong Sơn phái và Hà Phi Quan liên hợp tổ chức hội đấu giá tu chân, nhưng không hề để trong lòng. Theo bọn hắn nghĩ đến, Phong Sơn phái chỉ là một tông phái vừa mới thành lập, Hà Phi Quan lại là một tiểu tông phái không hiện thanh danh, dù có liên hợp tổ chức hội đấu giá tu chân, nhân số tham dự cũng chỉ có hạn, nhưng không có ngờ tơi, lại là một phen cảnh tượng náo nhiệt như vậy.
Trong Âm Kiệt Thập Nhị Sát, lão nhân tuổi tác lớn nhất, vóc người gầy ốm thấp bé nhất nhíu mày, dùng phương thức truyền âm nhập mật nhìn đồng bọn bên người nói: “Mẹ kiếp, hội đấu giá tu chân này vì sao lại có nhiều người tham gia như vậy? Nhiều người thì cũng thôi, nhưng bên trong còn có Linh Xu phái, Hoa Gian phái, Liễm Sơn kiếm tông và Ba sơn Tiêu gia là mấy môn phái mạnh xếp hạng trong năm mươi môn phái Địa Tự Hào đứng đầu…còn có người mặc cảnh phục kia, rõ ràng là người của Đặc Cần tổ, vì sao bọn họ đều đến tham gia hội đấu giá tu chân này vậy? Phong Sơn phái và Hà Phi Quan ở đâu có lực hiệu triệu lớn như thế? Xem ra phương án định ra trước đó của chúng ta, chỉ sợ không thể thực hiện được…”
Trước khi tới nơi này, Âm Kiệt phái đã từng chế định ra một phương án, chính là giết sạch toàn bộ những người tham gia hội đấu giá tu chân lần này, sau đó cướp sạch tiền tài tài bảo trên người bọn họ mang theo, để tiêu trừ mối hận trong lòng đồng thời cũng hung hăng kiếm được một số, để bù đắp tổn thất trong thời gian gần đây.
Đáng tiếc chính là, bọn hắn hiển nhiên không làm tốt sự điều tra tình báo.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, phương án bọn hắn chế định trước đó căn bản không thể thực hiện được nữa. Điều khác không nói, chỉ là mấy vị trưởng lão của mấy môn phái mạnh Địa Tự Hào cùng thành viên Đặc Cần tổ, sẽ không phải là những người Âm Kiệt phái có thể đơn giản đắc tội.
Một nữ tử vóc người cao gầy dùng khăn đen che mặt nói: “Tử Thử nói không sai, chúng ta phải thay đổi phương án, tuy nói chúng ta cũng không e ngại những tông phái Địa Tự Hào cùng Đặc Cần tổ, nhưng cũng không đáng tự tìm cho mình cừu gia có thực lực mạnh như vậy. Theo ta thấy, lần này chúng ta chủ yếu đến tiêu diệt Phong Sơn phái là chính, những người còn lại tạm thời không cần để ý tới. Nghĩ đến bọn người kia cũng tuyệt đối sẽ không bởi vì một Phong Sơn phái chỉ mới thành lập gần đây, sau lưng lại không hề có bối cảnh mà cùng Âm Kiệt phái chúng ta thành kẻ địch.”
Âm Kiệt Thập Nhị Sát không có tên riêng, bọn hắn chỉ dùng mươi hai cầm tinh dùng làm danh hiệu. Lão giả nói chuyện khi nãy là Tử Thử, mà nữ tử hiện tại che mặt nói chuyện gọi là Mão Thỏ.
Mười một người còn lại cùng gật đầu, đáp: “Mão Thỏ nói không sai, cứ làm như thế.”
Sau một phen thương nghị ngắn ngủi không muốn cho ai biết, Tử Thử bước tới làm ra vẻ ôm quyền hướng bốn phía chắp tay, dùng thanh âm âm trắc trắc nói: “Chư vị bằng hữu, hôm nay Âm Kiệt phái chúng ta tới đây, vì muốn báo thù rửa hận với Phong Sơn phái. Người không có liên hệ, còn thỉnh nhanh chóng rời khỏi nơi này. Bằng không một khi đánh nhau, đao kiếm không có mắt đả thương tới chư vị, đừng trách Âm Kiệt phái chúng ta có chuyện không chịu nhắc nhở trước.”
Câu nói ẩn chứa sự uy hiếp thật rõ ràng của Tử Thử, liền dọa sợ đại đa số người tu chân. Một ít người không muốn bị dính dáng đi vào, vội vàng rời khỏi làng du lịch suối nước nóng. Nhưng bọn họ cũng không đi xa, tìm một chỗ bí mật trốn vào ngồi xem náo nhiệt.
Chỉ trong chớp mắt, người bên trong làng du lịch đã đi tám phần mười. Nhưng làm Âm Kiệt Thập Nhị Sát vô cùng ngoài ý muốn chính là, bốn người Lục Hòe cùng Lâm Phong của Đặc Cần tổ vẫn đứng yên bất động, đứng bên cạnh một người thường không có nửa điểm linh lực, đang dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn nhóm người của mình.
Âm Kiệt Thập Nhị Sát ngạc nhiên không giải thích được dùng chiêu số truyền âm nhập mật khe khẽ nói nhỏ:
“Bọn người kia đang làm gì? Không nhìn lời chúng ta nói cũng thôi, không ngờ dùng loại ánh mắt cổ quái này nhìn chúng ta, làm lông tóc cả người ta đều bị dựng thẳng.”
“Ta thế nào cảm giác, ánh mắt bọn người kia nhìn chúng ta, giống như con chồn thấy được con gà mập vậy? Làm toàn thân ta đều nổi da gà.”
“Tên tiểu tử toàn thân không có nửa điểm linh lực kia là ai? Hắn chỉ bất quá là một phàm phu tục tử mà thôi, vì sao những người có thực lực cùng địa vị bất phàm này, đều vây quanh bên người hắn? Lẽ nào…Hắn có điều gì cổ quái phải không?”
Những người lưu lại, có người là minh hữu của Phong Sơn phái, có người rõ ràng sâu cạn của Trương Văn Trọng. Bọn họ đang ước gì có cơ hội để lấy lòng Phong Sơn phái, lấy lòng Trương Văn Trọng, làm sao khả năng chịu bỏ đi? Huống chi theo bọn họ xem ra, trước mặt là một cơ hội tuyệt hảo để lấy lòng hắn, chỉ cần bọn họ giúp đỡ hắn giải quyết Âm Kiệt phái, tất nhiên sẽ thu được hảo cảm của hắn. Kể tử đó, ngày sau cũng có thể từ trong tay Trương Văn Trọng mua được càng nhiều đan dược cao phẩm cùng pháp bảo.
Cũng bởi vì nguyên nhân này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Âm Kiệt Thập Nhị Sát mới cổ quái giống như con chồn nhìn thấy con gà mập.
Ánh mắt âm lãnh của Tử Thử đảo qua trên nhóm người Lục Hòe, cuối cùng nhíu mày, âm thanh chất vấn: “Lục trưởng lão, mấy người các ngươi có ý tứ gì? Lẽ nào muốn nhúng tay vào chuyện Âm Kiệt phái chúng ta sao?”
Lục Hòe cười lạnh nói: “Chuyện của Âm Kiệt phái các ngươi, ta không có hứng thú quản. Thế nhưng Âm Kiệt phái muốn đụng đến minh hữu của Linh Xu phái, đó tuyệt đối không có khả năng. Tuy rằng Âm Kiệt phái bài danh trước Linh Xu phái, nhưng Linh Xu phái cũng không sợ các ngươi.”
“Hoa Gian phái cũng vậy.”
“Tưởng động tới minh hữu của Liễm Sơn kiếm tông, trừ phi ngươi bước qua thi thể của ta.”
“Ai dám đối nghịch với Phong Sơn phái, là đối nghịch với Ba sơn Tiêu gia.”
Tôn Đình Quân, Hoắc Thanh và Tiêu Chấn ba người cùng phụ họa nói. Không chỉ có bọn họ, những người còn lại cũng đứng ra tỏ thái độ. Tuy rằng bọn họ cũng không phải minh hữu của Phong Sơn phái, nhưng điều này cũng không gây trở ngại bọn họ muốn lấy lòng Trương Văn Trọng. Nếu như có thể, bọn họ thậm chí còn ước gì lập tức có thể ký kết hiệp định minh hữu với hắn ngay tức khắc.
Nhìn thấy mười mấy tông phái mạnh xếp hạng trong Địa Tự Hào tuyển chọn đứng về phía Phong Sơn phái, Âm Kiệt Thập Nhị Sát chấn kinh: “Các ngươi…các ngươi đều là minh hữu của Phong Sơn phái? Điều…điều này sao có thể?”
Nhưng sự khiếp sợ của bọn hắn vẫn còn chưa kết thúc.
Lâm Phong phụ trách Đặc Cần tổ tại Vân Thai thị, lúc này nói: “Âm Kiệt Thập Nhị Sát, nếu như các ngươi vẫn khăng khăng đối nghịch với Phong Sơn phái, như vậy các ngươi đang nguy hại an toàn quốc gia, chính là địch nhân của quốc gia. Quốc gia sẽ phát động toàn bộ lực lượng, hiệu triệu toàn bộ tông phái tu chân đồng thời xuất động, đem Âm Kiệt phái của các ngươi diệt trừ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.