Chương 355: Dao phẫu thuật như ý
Oai Đảo Thần
28/08/2014
Lâm Phi nằm trên giường lớn trong biệt thự nhà mình. Mấy ngày nay
thật quá mệt mỏi rồi. Hắn nằm ngủ thẳng cẳng tới trưa ngày thứ hai mới
uể oải tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại, rửa mặt qua loa một cái, Lâm Phi liền chuẩn bị xuống tầng hầm ngầm, thăm Ngô Tiểu Man một cái.
Còn may mà lần này mình khống chế đại quân người nhân bản, diệt hết nhân loại trên Bắc Đẩu Tinh lại đặt biệt thự của mình thành cấm khu, hơn nữa thông qua vệ tinh quan sát, biết vài ngày nay không có nhân loại nào chạy trốn tới biệt thự của mình. Ngô Tiểu Man vẫn còn sống tốt.
Lâm Phi mở cửa kim loại của tầng hầm ngầm ra, đi xuống cầu thang, thấy Ngô Tiểu Man đang cầm con dao thái thịt, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cửa.
Ngô Tiểu Man thấy người tới là Lâm Phi thì mới an tâm, thuận tay đặt con dao xuống cạnh gối.
- Chủ nhân, mấy ngày nay tôi nghe thấy tiếng đạn nổ to. Tinh cầu của chúng tôi có phải xảy ra chiến tranh rồi không? Tôi cho rằng chủ nhân đã đi tham chiến, sợ anh chết mất rồi! Nếu thế thì tôi vĩnh viễn không ra được nữa rồi!
Ngô Tiểu Man nói với Lâm Phi.
- Tiểu Man à, tôi vừa về, cô nói chuyện an lành một chút được không? Tôi làm sao mà chết được. Tiếng nổ mạnh chẳng qua chỉ là diễn tập quân sự thôi. Biệt thự này cách cứ điểm của quân đội không xa nên cô mới nghe thấy tiếng nổ mạnh đó.
Lâm Phi đáp.
- Không phải anh trai tôi mang hạm đội của Bách Thú Đế Quốc đánh tới à? Đáng tiếc thật.
Ngô Tiểu Man nói nhỏ.
- Còn lâu nhé. Hiện tại biên giới giữa Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang đã trở thành một khu vực như máy xay thịt rồi. Hai bên đều phái binh ít thôi. Sống ít chết nhiều. Chờ tới khi máy xay thịt này mở rộng tới một bên không chịu nổi nữa thì mới có chiến tranh trên phạm vi lớn. Theo tần số giao chiến hiện giờ thì chắc cũng phải hai năm nữa.
Lâm Phi trả lời.
- Trời ạ. Chủ nhân, thế thì lâu quá. Xem ra Bách Thú Đế Quốc chúng tôi dù có thắng, muốn đánh tới đây cũng phải mất vài năm. Tôi vẫn luyện đao pháp để đánh bại anh, thoát khỏi nơi này sớm một chút thì hơn.
Ngô Tiểu Man lại cầm con dao thái thịt nọ, nói với Lâm Phi.
- Trước tiên nấu cơm cho tôi ăn đi. Hầu gái, nếu cô không đánh thắng tôi thì dù Bách Thú Đế Quốc có thắng Thiên Long Liên Bang tôi cũng không thả cô đi đâu. Cô đừng mơ tưởng nữa đi.
Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man ngồi bên cạnh.
Ngô Tiểu Man lè lưỡi với Lâm Phi, sau đó cầm dao thái thịt bắt đầu nấu ăn.
- Cái tên chủ nhân Lâm Phi khốn kiếp này. Hắn nhốt mình đường đường là công chúa Bách Thú Đế Quốc dưới tầng hầm này, lại bắt mình làm người hầu nấu cơm cho hắn. Đúng là quá bất bình thường mà. Ngô Tiểu Man nói thầm, cũng cầm dao thái thịt thái thức ăn trên thớt.
Rất nhanh, một món thức ăn, một món rau và cơm tối đã được Ngô Tiểu Man nấu ngon, bưng tới trước mặt Lâm Phi.
- Mời chủ nhân dùng cơm.
Ngô Tiểu Man nói.
- Không tồi. Gần đây tay nghề nấu ăn của cô cũng tiến bộ rồi, cũng có thể làm gần đây tôi toàn ở ngoài ăn thức ăn tổng hợp nên cảm thấy thức ăn ở nhà đúng là ngon nhất.
Lâm Phi vừa ăn vừa nói.
- Đinh đông, hệ thống sau khi cắn nuốt người cơ khí nữ dạng lỏng, hiện tại đã hấp thu hoàn toàn kim loại đặc thù.
- Hệ thống thưởng cho ký chủ, thăng cấp dao phẫu thuật của ký chủ.
- Dao phẫu thuật tăng cấp là một thanh dao phẫu thuật như ý. Ký chủ có thể căn cứ theo tinh thần lực mà biến đổi ngoại hình, lớn nhỏ của nó tùy ý nhưng không thể vượt quá trăm lần thể tích vốn có của dao phẫu thuật. Thể tích nhỏ nhất cũng không thể nhỏ hơn thể tích dao phẫu thuật.
Lâm Phi nghe tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần trong não, cũng suýt quên lần trước khi mình đối phó với người cơ khí nữ dạng lỏng, Hệ Thống Chiến Thần cắn nuốt ả xong còn hứa sẽ thưởng cho mình.
- Tiểu Man, trước tiên cô ở đây luyện tập đao pháp nhiều hơn đi. Tôi có việc phải đi lên trước.
Lâm Phi ăn xong, nói với Ngô Tiểu Man đang ngồi bên cạnh, sau đó đi lên cầu thang, khóa cửa tầng hầm ngầm lại.
Sau khi Lâm Phi trở lại phòng của mình tại biệt thự, lấy từ bên trong không gian giới chỉ vạn năng ra dao phẫu thuật như ý vừa được nâng cấp từ Hệ Thống Chiến Thần. Lâm Phi nhìn con dao phẫu thuật màu vàng này, độ sắc bén vẫn như vậy.
Lâm Phi thầm nói "biến dài", dao phẫu thuật trong tay liền lập tức dài ra. "Biến ngắn" dao phẫu thuật liền ngắn lại.
Sau đó Lâm Phi bắt đầu thử thí nghiệm biến hình dao phẫu thuật trong tay, biến cong, biến thành dạng gậy gộc, biến thành tròn như cái bánh.
Sau rất nhiều thí nghiệm, Lâm Phi kết luận, chỉ cần cơ thể mình tiếp xúc với con dao phẫu thuật này thì có thể căn cứ theo tư duy của mình để biến hóa hình dạng, thể tích, độ cứng và độ sắc bén của nó rất nhanh.
- Thanh dao phẫu thuật như ý này đúng là lợi khí đùng để chơi kẻ khác. Sau này gặp phải đối thủ thực lực tương đương, mình cầu con dao này biến cong, hoặc đang đánh đột nhiên biến thành cây gậy, tuyệt đối khiến đối thủ gặp thiệt thòi lớn.
Trong lòng Lâm Phi cười ha hả vui sướng, thả dao phẫu thuật trong tay vào không gian giới chỉ vạn năng.
Reng reng reng. Đồng hồ liên lạc lại reo vang. Lâm Phi nhìn lại, thấy hóa ra là Phùng Hợp Bà Bà gọi.
Lâm Phi nhận điện thoại của Phùng Hợp Bà Bà.
- Lâm Phi, tốt nhất là cháu tới viện nghiên cứu y học đệ nhất ngay đi.
Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà vang lên trong điện thoại.
- Tới viện nghiên cứu y học đệ nhất của bà làm gì chứ? Chẳng lẽ cơ thể Khai Thang Nữ xuất hiện vấn đề sao? Hay là người nhân bản xảy ra chuyện rồi. Lúc cháu đi, chỉ số cơ thể Khai Thang Nữ đều bình thường mà. Nếu muốn cảm tạ cháu thì thôi đi, tôi nhận tấm lòng là được.
Lâm Phi nói vào trong điện thoại.
- Khai Thang Nữ không nói là muốn cảm tạ cháu. Cơ thể nó tốt rồi. Nó nói người cơ khí gây tổn thương tới nó, cháu phải chịu trách nhiệm một phần lớn. Cháu cứu nó là việc phải làm. Người nhân bản cũng không có việc gì.
- Bà tìm cháu là vì một vấn đề khác. Vừa thu được khối vũ trụ ma phương từ đám người cơ khí, bà lại nghe tin có thế lực khác muốn chúng ta giao khối vũ trụ ma phương ra. Cô ta nói là cần dùng để xuyên qua thời không.
Phùng Hợp Bà Bà nói với Lâm Phi.
- Cái gì? Xuyên qua thời không sao? Thế lực đó có phải là giáo phải phù văn không? Giáo chủ của bọn họ là một cô gái hủy diệt tóc trắng mắt đỏ.
Lâm Phi hỏi Phùng Hợp Bà Bà.
- Làm sao cháu biết? Đúng rồi.
Phùng Hợp Bà Bà đáp.
- Con bà nó. Chắc chúng ta bị thủ lĩnh đầu tiên của người cơ khí lừa rồi. Hắn cho thủ hạ mang khối vũ trụ ma phương tới điều trị cho Khai Thang Nữ chính là để chúng ta nuốt khối vũ trụ ma phương này, sau đó dụ cô gái hủy diệt một lòng muốn về quá khứ tới đối phó với chúng tôi. Cháu tới ngay.
Lâm Phi nói với Phùng Hợp Bà Bà.
- Khối vũ trụ ma phương này có thể mở đường hầm thời không về quá khứ thật sao? Cô gái hủy diệt rất lợi hại à? Vì sao cô ta lại muốn về quá khứ?
Phùng Hợp Bà Bà hỏi.
- Chờ cháu đi. Tới lúc đó nói kỹ cho bà.
Lâm Phi nói xong liền tắt điện thoại, lập tức khởi động xe bay, phóng về hướng viện nghiên cứu y học đệ nhất của học viện quân sự Bắc Đẩu.
Sau khi tỉnh lại, rửa mặt qua loa một cái, Lâm Phi liền chuẩn bị xuống tầng hầm ngầm, thăm Ngô Tiểu Man một cái.
Còn may mà lần này mình khống chế đại quân người nhân bản, diệt hết nhân loại trên Bắc Đẩu Tinh lại đặt biệt thự của mình thành cấm khu, hơn nữa thông qua vệ tinh quan sát, biết vài ngày nay không có nhân loại nào chạy trốn tới biệt thự của mình. Ngô Tiểu Man vẫn còn sống tốt.
Lâm Phi mở cửa kim loại của tầng hầm ngầm ra, đi xuống cầu thang, thấy Ngô Tiểu Man đang cầm con dao thái thịt, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cửa.
Ngô Tiểu Man thấy người tới là Lâm Phi thì mới an tâm, thuận tay đặt con dao xuống cạnh gối.
- Chủ nhân, mấy ngày nay tôi nghe thấy tiếng đạn nổ to. Tinh cầu của chúng tôi có phải xảy ra chiến tranh rồi không? Tôi cho rằng chủ nhân đã đi tham chiến, sợ anh chết mất rồi! Nếu thế thì tôi vĩnh viễn không ra được nữa rồi!
Ngô Tiểu Man nói với Lâm Phi.
- Tiểu Man à, tôi vừa về, cô nói chuyện an lành một chút được không? Tôi làm sao mà chết được. Tiếng nổ mạnh chẳng qua chỉ là diễn tập quân sự thôi. Biệt thự này cách cứ điểm của quân đội không xa nên cô mới nghe thấy tiếng nổ mạnh đó.
Lâm Phi đáp.
- Không phải anh trai tôi mang hạm đội của Bách Thú Đế Quốc đánh tới à? Đáng tiếc thật.
Ngô Tiểu Man nói nhỏ.
- Còn lâu nhé. Hiện tại biên giới giữa Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang đã trở thành một khu vực như máy xay thịt rồi. Hai bên đều phái binh ít thôi. Sống ít chết nhiều. Chờ tới khi máy xay thịt này mở rộng tới một bên không chịu nổi nữa thì mới có chiến tranh trên phạm vi lớn. Theo tần số giao chiến hiện giờ thì chắc cũng phải hai năm nữa.
Lâm Phi trả lời.
- Trời ạ. Chủ nhân, thế thì lâu quá. Xem ra Bách Thú Đế Quốc chúng tôi dù có thắng, muốn đánh tới đây cũng phải mất vài năm. Tôi vẫn luyện đao pháp để đánh bại anh, thoát khỏi nơi này sớm một chút thì hơn.
Ngô Tiểu Man lại cầm con dao thái thịt nọ, nói với Lâm Phi.
- Trước tiên nấu cơm cho tôi ăn đi. Hầu gái, nếu cô không đánh thắng tôi thì dù Bách Thú Đế Quốc có thắng Thiên Long Liên Bang tôi cũng không thả cô đi đâu. Cô đừng mơ tưởng nữa đi.
Lâm Phi nói với Ngô Tiểu Man ngồi bên cạnh.
Ngô Tiểu Man lè lưỡi với Lâm Phi, sau đó cầm dao thái thịt bắt đầu nấu ăn.
- Cái tên chủ nhân Lâm Phi khốn kiếp này. Hắn nhốt mình đường đường là công chúa Bách Thú Đế Quốc dưới tầng hầm này, lại bắt mình làm người hầu nấu cơm cho hắn. Đúng là quá bất bình thường mà. Ngô Tiểu Man nói thầm, cũng cầm dao thái thịt thái thức ăn trên thớt.
Rất nhanh, một món thức ăn, một món rau và cơm tối đã được Ngô Tiểu Man nấu ngon, bưng tới trước mặt Lâm Phi.
- Mời chủ nhân dùng cơm.
Ngô Tiểu Man nói.
- Không tồi. Gần đây tay nghề nấu ăn của cô cũng tiến bộ rồi, cũng có thể làm gần đây tôi toàn ở ngoài ăn thức ăn tổng hợp nên cảm thấy thức ăn ở nhà đúng là ngon nhất.
Lâm Phi vừa ăn vừa nói.
- Đinh đông, hệ thống sau khi cắn nuốt người cơ khí nữ dạng lỏng, hiện tại đã hấp thu hoàn toàn kim loại đặc thù.
- Hệ thống thưởng cho ký chủ, thăng cấp dao phẫu thuật của ký chủ.
- Dao phẫu thuật tăng cấp là một thanh dao phẫu thuật như ý. Ký chủ có thể căn cứ theo tinh thần lực mà biến đổi ngoại hình, lớn nhỏ của nó tùy ý nhưng không thể vượt quá trăm lần thể tích vốn có của dao phẫu thuật. Thể tích nhỏ nhất cũng không thể nhỏ hơn thể tích dao phẫu thuật.
Lâm Phi nghe tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần trong não, cũng suýt quên lần trước khi mình đối phó với người cơ khí nữ dạng lỏng, Hệ Thống Chiến Thần cắn nuốt ả xong còn hứa sẽ thưởng cho mình.
- Tiểu Man, trước tiên cô ở đây luyện tập đao pháp nhiều hơn đi. Tôi có việc phải đi lên trước.
Lâm Phi ăn xong, nói với Ngô Tiểu Man đang ngồi bên cạnh, sau đó đi lên cầu thang, khóa cửa tầng hầm ngầm lại.
Sau khi Lâm Phi trở lại phòng của mình tại biệt thự, lấy từ bên trong không gian giới chỉ vạn năng ra dao phẫu thuật như ý vừa được nâng cấp từ Hệ Thống Chiến Thần. Lâm Phi nhìn con dao phẫu thuật màu vàng này, độ sắc bén vẫn như vậy.
Lâm Phi thầm nói "biến dài", dao phẫu thuật trong tay liền lập tức dài ra. "Biến ngắn" dao phẫu thuật liền ngắn lại.
Sau đó Lâm Phi bắt đầu thử thí nghiệm biến hình dao phẫu thuật trong tay, biến cong, biến thành dạng gậy gộc, biến thành tròn như cái bánh.
Sau rất nhiều thí nghiệm, Lâm Phi kết luận, chỉ cần cơ thể mình tiếp xúc với con dao phẫu thuật này thì có thể căn cứ theo tư duy của mình để biến hóa hình dạng, thể tích, độ cứng và độ sắc bén của nó rất nhanh.
- Thanh dao phẫu thuật như ý này đúng là lợi khí đùng để chơi kẻ khác. Sau này gặp phải đối thủ thực lực tương đương, mình cầu con dao này biến cong, hoặc đang đánh đột nhiên biến thành cây gậy, tuyệt đối khiến đối thủ gặp thiệt thòi lớn.
Trong lòng Lâm Phi cười ha hả vui sướng, thả dao phẫu thuật trong tay vào không gian giới chỉ vạn năng.
Reng reng reng. Đồng hồ liên lạc lại reo vang. Lâm Phi nhìn lại, thấy hóa ra là Phùng Hợp Bà Bà gọi.
Lâm Phi nhận điện thoại của Phùng Hợp Bà Bà.
- Lâm Phi, tốt nhất là cháu tới viện nghiên cứu y học đệ nhất ngay đi.
Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà vang lên trong điện thoại.
- Tới viện nghiên cứu y học đệ nhất của bà làm gì chứ? Chẳng lẽ cơ thể Khai Thang Nữ xuất hiện vấn đề sao? Hay là người nhân bản xảy ra chuyện rồi. Lúc cháu đi, chỉ số cơ thể Khai Thang Nữ đều bình thường mà. Nếu muốn cảm tạ cháu thì thôi đi, tôi nhận tấm lòng là được.
Lâm Phi nói vào trong điện thoại.
- Khai Thang Nữ không nói là muốn cảm tạ cháu. Cơ thể nó tốt rồi. Nó nói người cơ khí gây tổn thương tới nó, cháu phải chịu trách nhiệm một phần lớn. Cháu cứu nó là việc phải làm. Người nhân bản cũng không có việc gì.
- Bà tìm cháu là vì một vấn đề khác. Vừa thu được khối vũ trụ ma phương từ đám người cơ khí, bà lại nghe tin có thế lực khác muốn chúng ta giao khối vũ trụ ma phương ra. Cô ta nói là cần dùng để xuyên qua thời không.
Phùng Hợp Bà Bà nói với Lâm Phi.
- Cái gì? Xuyên qua thời không sao? Thế lực đó có phải là giáo phải phù văn không? Giáo chủ của bọn họ là một cô gái hủy diệt tóc trắng mắt đỏ.
Lâm Phi hỏi Phùng Hợp Bà Bà.
- Làm sao cháu biết? Đúng rồi.
Phùng Hợp Bà Bà đáp.
- Con bà nó. Chắc chúng ta bị thủ lĩnh đầu tiên của người cơ khí lừa rồi. Hắn cho thủ hạ mang khối vũ trụ ma phương tới điều trị cho Khai Thang Nữ chính là để chúng ta nuốt khối vũ trụ ma phương này, sau đó dụ cô gái hủy diệt một lòng muốn về quá khứ tới đối phó với chúng tôi. Cháu tới ngay.
Lâm Phi nói với Phùng Hợp Bà Bà.
- Khối vũ trụ ma phương này có thể mở đường hầm thời không về quá khứ thật sao? Cô gái hủy diệt rất lợi hại à? Vì sao cô ta lại muốn về quá khứ?
Phùng Hợp Bà Bà hỏi.
- Chờ cháu đi. Tới lúc đó nói kỹ cho bà.
Lâm Phi nói xong liền tắt điện thoại, lập tức khởi động xe bay, phóng về hướng viện nghiên cứu y học đệ nhất của học viện quân sự Bắc Đẩu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.