Chương 441: Thế giới tiên hiệp
Oai Đảo Thần
29/08/2014
Tối đến, Lâm Phi trở về biệt thự, vừa nằm xuống chiếc giường dễ chịu, chuẩn bị ngủ thi đột nhiên nghe thấy tiếng thông báo nhiệm vụ đáng sợ
của hệ thống Chiến Thần.
- Ding doong, quét không gian, thời gian của ký chủ, mô thức nhiệm vụ hàng năm của ký chủ sắp khởi động, lần này sẽ là nhiệm vụ ngẫu nhiên. Giờ khởi động mô thức tự động chọn nhiệm vụ.
Sau một câu giới thiệu của hệ thống Chiến Thần, Lâm Phi phát hiện trong đầu mình xuất hiện một cái đĩa quay tròn.
Trên đĩa có tới mấy trăm ô nhỏ, Lâm Phi nhìn thấy có những nhiệm vụ như “vùng đất của người chết sống, pháo đài thái không, cứu Cao Đạt Đại Yêu, tai hoạ đán cá ăn thịt người” vân vân.
- Dừng!
Lâm Phi dùng ý thức của mình cho cái đĩa xoay dừng lại.
Cái kim vượt qua “thế giới long kỵ sĩ”, dao động một chút rồi dừng lại ở ô nhiệm vụ “tai hoạ của không gian vô vọng trong thế giới tiên hiệp”.
Sau đó trong đầu Lâm Phi vang lên lời giải thích về nhiệm vụ lần này.
- Chúc mừng ký chủ đã chọn nhiệm vụ không gian vô vọng trong thế giới tiên hiệp làm nhiệm vụ hàng năm lần này. Ký chủ sẽ đối mặt với những khảo nghiệm trong thế giới tiên hiệp sắp tới.
Tên nhiệm vụ: Tối cường giả của không gian vô vọng.
Miêu tả nhiệm vụ: Ký chủ là Chiến Thần trong tương lai, Chiến Thần nên là tối cường giả của tất cả Vị Diện. Ký chủ sẽ được truyền tống đến thế giới tiên hiệp trong không gian vô vọng, chiến đấu cùng thần tiên và yêu ma, không ngừng nâng cao thực lực của mình.
Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Ký chú vào thế giới tiên hiệp – không gian vô vọng, trở thành tối cường giả của thế giới tiên hiệp.
Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Nhục thân và linh hồn của ý chủ hoàn toàn tử vong.
Phần thưởng: Căn cứ mức độ hoàn thành của ký chủ phát thưởng.
Trừng phạt: Nếu nhiệm vụ thất bại, linh hồn ký chủ sẽ hoàn toàn chết đi, hệ thống Chiến Thần khoan dung một lần, không trừng phạt ký chủ, sẽ tặng ký chủ một vòng hoa phúng viếng.
Nhắc nhở: Thế giới tiên hiệp có rất nhiều yêu mà và kiếm tiên thực lực cường hãn, là không gian nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao. Không gian vô vọng không lâu nữa sẽ bị yêu ma tấn công. Ký chủ có một giờ để chuẩn bị, sau đó cửa không gian thời gian sẽ mở ra, ký chủ sẽ vào không gian vô vọng để thực hiện nhiệm vụ.
Lâm Phi nghe xong thì trong lòng đầy giận dữ.
- Mẹ kiếp, mình vừa hoàn thành nhiệm vụ xong không lâu, mới chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì đã lại có nhiệm vụ hàng năm. Hơn nữa còn là thế giới tiên hiệp quỷ quái, không lâu nữa lại có yêu ma tấn công nữa chứ. Nghe đã thấy nguy hiểm trùng trùng. Đây đâu phải hệ thống bồi dưỡng Chiến Thần mà là muốn khiến Lâm Phi hắn chết mới yên lòng ấy chứ.
Lâm Phi kêu gào trong đầu.
Lâm Phi cũng nhớ ra trước đây không lâu trong không gian nhiệm vụ “cánh cửa quá khứ” đã có thuốc cải tử hoàn sinh.
Mà người kế thừa Chiến Thần trước, cô gái nhỏ bị hệ thống Chiến Thần hại chết đó, khi để lại di ngôn cho mình đã nhắc tới nhục thân của cô ấy ở trong không gian vô vọng, muốn Lâm Phi hắn sau khi có thuốc cải tử hoàn sinh thì đi cứu cô ấy, cô ấy sẽ làm tuỳ tùng cho hắn.
- Thôi vậy, coi như vào thế giới tiên hiệp để mở rộng tầm mắt vậy, nếu may mắn sống sót trở về thì còn có khả năng dự đoán tương lai, hiểu được một số tuỳ tùng công năng ẩn tàng của hệ thống Chiến Thần.
Lâm Phi tự an ủi mình.
Lâm Phi nghĩ vẫn còn một tiếng nữa phải tận dụng mới được.
Hắn lập tức cầm máy liên lạc gọi cho bà Phùng Hợp.
- Lâm Phi đồ đệ, muộn này còn làm phiền tôi có việc gì thế? Đúng rồi, Lâm Phi, tôi có một chủ đề thí nghiệm trên cơ thể người, gần đây tôi có một số ý tưởng mới, có thể cải tạo con người thành sinh vật cao cấp lưỡng tính. Cậu có hứng thú cùng tôi nghiên cứu về chủ đề tiến hoá của con người này không?
Giọng nói the thé của bà Phùng Hợp vọng ra.
- Bà bà, vấn đề này để sau đi. Giờ tôi đang cần một nhóm chiến sĩ sinh hoá mới nghiên cứu và hệ thống dẫn nước chiến sĩ sinh hoá, còn một số thuốc tác dụng mạnh. Giờ tôi qua phòng thí nghiệm của bà lấy ngay bây giờ. Tôi gặp chút rắc rối, nếu bà không chuẩn bị kịp thì có lẽ mai không gặp lại tôi nữa đâu, tôi sẽ tan thành tro bụi, không còn cơ hội cùng bà thí nghiệm nữa..
Lâm Phi dùng ngữ khí đáng thương nói.
- Nghiêm trọng thế sao? Được rồi, tôi cho người chuẩn bị cho cậu ngay. Cậu đến cứ xuống thẳng kho mà lấy là được. Còn cần tôi giúp gì nữa không? Bắc Đẩu Tinh đều là chiến sĩ sinh hoá, tôi còn có vũ khí sinh hoá nữa.
Bà Phùng Hợp nói.
Nghe thấy bà Phùng Hợp quan tâm như vậy Lâm Phi cũng thấy ấm áp, không thấy giọng của bà Phùng Hợp khó nghe chút nào.
- Bà bà, cứ chuẩn bị như tôi nói được rồi. Những việc khác bà không giúp được đâu.
Vì thời gian đang gấp nên Lâm Phi nói xong tắt máy luôn, rồi dọn đồ một chút, thay bộ quần áo thể thao. Sau đó hắn mở cửa sổ tầng hai nhảy thẳng xuống.
Lâm Phi khởi động xe bay, lao vút đi.
Lâm Phi lái xe bay thẳng tới khu cấm ở viện nghiên cứu của Học viện quân sự Bắc Đẩu.
Lâm Phi nhìn đồng hồ, chỉ còn nửa tiếng nữa, hắn nhảy xuống xe chạy vào viện nghiên cứu.
Chạy qua thông đạo dài ngoằng, Lâm Phi đến trước một cái thang máy bí mật. Vào trong, hắn nhập một dãy mật mã, cầu thang đi xuống, đi thẳng tới phòng nghiên cứu ngầm rồi tới kho.
Lâm Phi mở cửa vào kho ngầm của bà Phùng Hợp.
Trong kho có hai người sinh hoá mặc áo choàng trắng, dẫn Lâm Phi đến nơi đặt vật phẩm mà bà Phùng Hợp đã chuẩn bị cho hắn.
Lâm Phi thấy trong căn phòng lớn có một nghìn chiến sĩ sinh hoá cao to, rắn chắc, tay trái cầm súng năng lượng, tay phải cầm kiếm năng lượng, còn có hai hàng máy chế tạo tuyến ống dẫn nước chế tạo chiến sĩ sinh hoá và một đống thuốc.
Lâm Phi giơ tay lên mở nhẫn không gian cho tất cả vào trong.
Lâm Phi lại lấy trong kho một số miếng đá năng lượng.
Vừa có đá năng lượng Lâm Phi lập tức nghĩ ngay tới trong nhẫn còn thiếu mấy cỗ máy Thanh Long.
Hắn nhìn thời gian, chỉ còn mười lăm phút là tới thời gian nhiệm vụ.
Lâm Phi lại gọi cho bà Phùng Hợp.
- Lâm Phi, tôi đã chuẩn bị hết đồ cho cậu rồi, còn muốn thứ gì nữa không? Bà Phùng Hợp nói.
- Đúng là vẫn cần thêm. Bà bà có người máy Thanh Long không? Hoặc trong mười phút bà có làm được mười cỗ máy Thanh Long không?
Lâm Phi không chút khách sáo nói.
- Mười phút không đủ, trong kho vũ khí của tôi hình như còn hai cỗ, tôi đưa cậu trước. Tám cỗ còn lại thì hai mươi phút nữa tôi sẽ làm cho cậu.
Bà Phùng Hợp nói.
- Thôi, hai cỗ cũng tạm đủ dùng rồi. Bà bà thật tuyệt, nếu mai tôi còn sống quay về thì sẽ đem cho bà một ít xác yêu ma cổ xưa cho bà nghiên cứu gen. Được rồi, tôi đi đây.
Lâm Phi nói rồi tắt máy luôn.
Lâm Phi lập tức đến kho vũ khí mà bà Phùng Hợp cho biết, thấy trong kho ngoài hai cỗ Thanh Long còn có một số cỗ pháo di động loại nhỏ và bệ phóng đạn đạo.
Lâm Phi không chút khách sáo cho hết những món vũ khí này vào nhẫn không gian.
Xong xuôi, nhìn đồng hồ thì còn ba phút nữa sẽ tới thời gian nhiệm vụ.
Lâm Phi lập tức vào thang máy, đồng thời trong đầu vang lên giọng nói của hệ thống Chiến Thần.
- Ding doong, nhiệm vụ hàng năm “tối cường giả của không gian vô vọng” khởi động!
Hệ thống Chiến Thần vừa dứt lời thì một vòng kim quang xuất hiện trên đầu Lâm Phi.
Vòng kim quang to dần, trùm xuống Lâm Phi, thân thể hắn bắt đầu biến mất, thời gian thế giới bên ngoài bắt đầu ngừng lại.
Lâm Phi biến mất trong thang máy.
Khi tỉnh lại thì Lâm Phi thấy mình ở dưới chân một ngọn núi rất cao.
Mấy trăm người cả nam và nữ với độ tuổi tương đương Lâm Phi, mặc đủ kiểu trang phục đang đứng cùng hắn.
Có người mặc đạo bào, có người mặc áo vải thô, cũng có người mặc áo vải lụa vải lanh.
Lâm Phi nhìn lên ngọn núi cao trước mặt, đỉnh núi chọc trời, không nhìn thấy đỉnh đâu.
Trên núi có con đường lát đá rất rộng, những hòn đá cao thấp xếp thành bậc thang xuyên qua tầng mây lên tận đỉnh núi.
Bậc thang ở đây cao thấp không đều, bậc cao thì tới một mét, bậc thấp lại chỉ mười phân. Hơn nữa bên cạnh bậc thang mọc những ngọn cây rất cổ xưa.
Khi Lâm Phi đang làm quen với khung cảnh trong không gian này thì đột nhiên nghe “soạt” một tiếng, một tia ngân quang bay lướt qua.
Một người đàn ông trung niên mặc quần áo đạo sĩ, chân đứng trên kiếm bay đến phái trên đỉnh đầu chỗ mấy người Lâm Phi đứng.
- Cuộc tuyển chọn đồ đệ trăm năm một lần của phái Thục Sơn sắp bắt đầu, những người trẻ tuổi các ngươi đều đã thông qua cuộc sơ tuyển, là những người nổi bật trong thế giới con người. Nhưng lần này phái Thục Sơn chỉ thu nhận ba đồ đệ mà thôi. Trước mặt các ngươi là cuộc thi đầu tiên, điểm tận cùng của những bậc thang này chính là cổng lớn của phái Thục Sơn. Các ngươi sẽ được biết độ cao của những bậc thang này sớm thôi. Các ngươi chỉ có thể dựa vào sức lực của bản thân, không được dùng phù trú, pháp báo để leo núi. Trước khi mặt trời lặn, cổng lớn phái Thục Sơn sẽ đóng, những người không leo lên đỉnh trước khi mặt trời lặn thì sẽ bị loại.
Đạo sĩ trên không trung nói. Người đó vừa dứt lời thì hàng trăm nam nữ bắt đầu di chuyển.
Những người này tranh nhau leo lên bậc thang.
Coi như Lâm Phi cũng được biết sự biết thái của thể lực con người trong thế giới tiên hiệp. Hắn thấy một thiếu niên béo núc cạnh mình nhấc chân một cái là bay lên ba mét, cứ như ếch nhảy vậy, không ngừng nhảy lên những bậc thang.
Hắn lại nhìn thấy một thiếu nữ dường như rất yếu ớt, tốc độ leo cũng không hề thua kém lính đặc chủng của Thiên Long Liên Bang, nhấc chân là hơn một trượng, nhảy năm sáu lần liền mà tốc độ không hề giảm đi.
- Ding doong, nhiệm vụ tuyến đầu tiên của ký chủ trong không gian vô vọng khởi động: Phái Thục Sơn thu nhận đồ đệ.
Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Trước khi mặt trời lặn, ký chủ bước vào cổng lớn của phái Thục Sơn.
Phần thưởng: Ký chủ sẽ có cơ hội gia nhập Thục Sơn Kiếm Phái.
Trừng phạt: Thật ra không có trừng phạt gì đặc biệt, chỉ là nếu đến việc trèo lên những bậc thang kia mà ký chủ cũng không làm được thì trong mười ngày ký chủ sẽ phải leo thang mười lần.
Giọng nói của hệ thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi.
Lâm Phi nhìn lên những bậc thang không nhìn thấy điểm tận cùng kia, ban đầu có vào Thục Sơn Kiếm Phái hay không hắn chẳng quan tâm, nhưng mười ngày leo mười lần thì đúng là tự tìm tội mà chịu.
Lâm Phi lập tức nhấc chân cùng những nam thanh nữ tú kia leo lên từng bậc thang.
Chỉ số thân thể Lâm Phi rất tốt, khi chạy nhanh thì chỉ thấy được một bóng đen, nhưng leo lên những bậc thang cao thấp không đều nhau thế này tốc độ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Lâm Phi toàn lực leo trong một tiếng, tuy hắn đã vượt qua mấy trăm người nhưng phía trước hắn vẫn còn đến bảy tám chục người có thể lực biến thái hơn.
Sau một tiếng, bậc thang trở nên gập ghềnh hơn nhiều, hơn nữa gió trên núi cũng rất mạnh, đứng không vững có thể bị gió thổi bay xuống. Tốc độ leo của mọi người không thể không giảm xuống. Có mấy người đã chọn cách đứng ở đường đất bên rìa bậc thang, chầm chậm leo xuống, từ bỏ cuộc sát hạch này.
Lâm Phi nhìn lên chỉ thấy sườn núi bị mây mù bao phủ, căn bản không thể thấy được đỉnh núi.
Hắn quay lại nhìn xuống dưới thì những toà kiến trúc dưới chân núi giờ nhỏ như kiến, không thể nhìn rõ hình dạng nữa.
Trong số rất nhiều nhiệm vụ biến thái của hệ thống Chiến Thần, Lâm Phi đã sớm luyện được sự gan dạ hơn người, hơn nữa cũng đã nhảy xuống vực sâu vô số lần, độ cao và gió núi này tuy có chút trở ngại nhưng không thể doạ được hắn.
Lâm Phi lúc này cũng không để ý tới hình tượng nữa, bắt đầu leo bằng cả tay và chân. Gặp những bậc thang cao hắn dùng tay bám vào rìa bậc thang để leo lên.
Ba tiếng trôi qua, việc leo trèo khó khăn cộng với gió lớn, còn cả ánh nắng gay gắt chiếu rọi khiến mọi người mồm miệng khô khốc cả.
Lâm Phi định lấy thuốc hồi phục từ trong nhẫn không gian ra uống thì thấy một cô gái ở bên cạnh lén lấy ra một cái lọ sứ màu trắng bạc có hoa văn ra. Cô gái mở nắp lọ, mùi hương thanh mát bay ra. Dốc lọ thì từ bên trong lăn ra một viên thuốc màu đen. Cô gái nhanh chóng nuốt viên thuốc đó xuống bụng.
Sau khi nuốt viên thuốc, cô gái đó lập tức có thay đổi, vốn đang rất mệt mỏi bỗng chốc thần sắc hồng hào, tốc độ leo tăng lên đến ba phần.
- Thế cũng được!
Lâm Phi cảm hán, cũng định lấy trong nhẫn không gian ra thuốc hồi phục thể lực nhưng lại nhìn thấy người đàn ông trung niên bay trên thanh kiếm.
- Ngươi trong quá trình sát hạch đã dùng thuốc, tước bỏ tư cách thi đấu, trong một trăm năm không được vào Thục Sơn. Giờ ngươi có thể xuống núi.
Người đó bay tới trên đầu cô gái kia, nói xong lại tiêu sái bay đi.
Lâm Phi nhìn cô gái nhỏ bên cạnh rồi nghe lời đại thúc kia nói xong thì sững người.
Cô gái kia không leo nữa, ngẩn ra mất mấy giây rồi hai mắt lưng tròng. Nhưng cô gái này cũng rất có sỹ khí, cũng biết xin xỏ vô ích, quay đầu xuống núi luôn.
Việc này khiến Lâm Phi biết rằng quá trình leo này có người của Thục Sơn Kiếm Phái theo dõi, hơn nữa không được uống các loại thuốc trong quá trình leo.
- Còn nghiêm ngặt hơn trông thi trong Học viện quân sự Bắc Đẩu.
Lâm Phi nghĩ bụng, cũng từ bỏ ý định uống thuốc hồi phục, tiếp tục cố gắng leo lên.
Trán Lâm Phi đẫm mồ hôi, tuy tốc độ không tăng lên nhưng tốc độ của những người tham gia cũng giảm đi, trong mấy tiếng hắn đã vượt qua tiếp mấy chục người nữa.
Lâm Phi được hệ thống Chiến Thần bồi dưỡng nên nghị lực và thể lực kinh người, đến chiều cuối cùng hắn cũng nhìn thấy đỉnh núi. Cánh cổng lớn của Thục Sơn Kiếm Phái cũng xuất hiện trên bầu trời đầy mây mù.
Lại hơn một tiếng sau qua đi, cuối cùng Lâm Phi cũng bước lên bậc thang cuối cùng, đến trước cánh cửa gỗ khắc Tu Chân trận pháp.
Lâm Phi bước vào cánh cổng lập tức cảm thấy một luồng khí mát lành, sảng khoái vây quanh người, mệt mỏi khi leo núi giảm đi một nửa.
Lâm Phi nhìn vào trong thì thấy có một vài toà kiến trúc hình bảo tháp, hơn nữa đỉnh núi này diện tích thực vô cùng lớn, giống như không gian được mở rộng vậy.
Diện tích các công trình kiến trúc ở đây đều sánh được với căn cứ quân sự của chính phủ Thiên Long Liên Bang.
Lâm Phi thấy trước mặt mình có bảy nam hai nữ, tất cả mười người, hắn là người thứ mười một lên đến đỉnh núi.
Lâm Phi vừa tìm được một tảng đá để ngồi xuống thì cánh cổng lớn của Thục Sơn Kiếm Phái tự động đóng lại.
- Cuộc sát hạch đầu tiên của Thục Sơn Kiếm Phái hết thúc. Những người không đến đỉnh núi tự động quay về.
Trên đỉnh núi vang lên giọng của đạo sĩ trung niên kia. Tuy giọng nói không lớn nhưng truyền đến tai tất cả thí sinh.
Lâm Phi cảm thấy rất may mắn vì mình là người cuối cùng thông qua, suýt chút nữa đã mất tư cách rồi.
- Ding doong, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành vòng sát hạch thu nhận đồ đệ của Thục Sơn Kiếm Phái. Khởi động nhiệm vụ liên hoàn, đệ nhất cường giả của cuộc tuyển chọn đồ đệ Thuần Dương Kim Thân.
Miêu tả nhiệm vụ: Thân là người kế thừa Chiến Thần, ký chủ đã thành công thông qua vòng sát hạch đầu tiên của Thục Sơn Kiếm Phái. Trong những cuộc sát hạch tiếp theo, ký chủ nên chiến đấu vì danh dự, tuy không nhất định phải vào Thục Sơn Kiếm Phái nhưng nên trở thành quán quân cuộc sát hạch của Thục Sơn Kiếm Phái.
Phần thưởng: Căn cứ độ khó của sát hạch và biểu hiện của ký chủ để quyết định.
Trừng phạt: Khuyên ký chủ đừng nên thử.
Nhắc nhở: Tỉ lệ tử vong của trừng phạt nhiệm vụ lần này cực cao, hãy quý trọng tính mạng.
Giọng nói của hệ thống Chiến Thần lại vang lên trong đầu Lâm Phi.
Lâm Phi nghe xong, cũng đã quen với sự vô sỉ của hệ thống Chiến Thần nên cũng chẳng thèm than vãn hãy nghĩ ngợi gì nữa.
Sau đó vị đạo sĩ kia tiến lại trước mặt Lâm Phi và mười người kia. Nhìn đạo sĩ đó có vẻ ất chậm chạp nhưng mỗi bước đi được đến mấy trượng.
Ban đầu Lâm Phi thấy đạo sĩ đó vẫn ở bên cạnh những toà đại điện hình tháp kia, nhưng chỉ sau mấy bước là đã đến trước mặt mọi người ở trước cổng rồi.
- Các ngươi rất giỏi, hôm nay lại có nhiều người thông qua vòng đầu tiên như vậy. Vòng này là thử thách nghị lực và thể lực, Thục Sơn Kiếm Phái chỉ cần những người kiệt xuất nhất. Tiếp theo sẽ là vòng hai, thi khả năng chiến đấu và sinh tồn. Con đường tu luyện luôn gặp phải những nguy cơ, để tìm kiếm thiên đạo, Thục Sơn Kiếm Phái sẽ đầu tư rất nhiều cho môn đồ.
Vòng hai này khá nguy hiểm, các ngươi sẽ lên tầng bày của Toả Yêu Tháp chiến đấu trong một tháng.Sau một tháng, nếu còn sống thì Thục Sơn Kiếm Phái sẽ căn cứ vào biểu hiện của các ngươi để chọn ra ba người hoặc nhiều hơn làm đệ tử Thục Sơn Kiếm Phái.
Lão đạo sĩ nói rồi vung tay, mười một người bọn Lâm Phi và cả lão đạo sĩ cùng xuất hiện trên đỉnh ngọn tháp bảy tầng.
Có cô gái nghe nói đến việc phải vào Toả Yêu Tháp thì hỏi:
- Nghe nói Toả Yêu Tháp là nơi giam cầm yêu a làm loạn, thời gian trong này khác với bên ngoài, một năm trong tháp chỉ bằng mấy ngày bên ngoài. Hơn nữa Toả Yêu Tháp chỉ vào chứ không ra được. Bọn ta vào rồi làm thế nào để ra ngoài? Không đánh lại được yêu ma thì làm thế nào?
- Tầng bảy Toả Yêu Tháp có thể tự do ra vào, tầng thứ bảy được Thục Sơn Kiếm Phái giám sát, dưới tầng bảy sau khi vào thì chỉ ra được từ tầng một. Thực lực yêu quái càng xuống dưới càng mạnh. Một khi đã vào Toả Yêu Tháp, sinh tử do mệnh, thành bại tại trời. Nếu các ngươi sợ hoặc cho rằng thực lực bản thân không đủ thì có thể từ bỏ.
Lão đạo sĩ nói.
Lão vừa dứt lời thì một thanh niên từ bỏ, quyết đoạn đi ra cửa lớn.
Bao gồm của Lâm Phi thì còn lại tám nam hai nữ.
Lâm Phi cảm giác trong Toả Yêu Tháp sát khí xung thiên, cũng muốn bỏ cuộc nhưng hệ thống Chiến Thần không cho hắn cơ hội.
- Giờ các ngươi theo ta vào Toả Yêu Tháp, sau một tháng ở trong này ta sẽ đón các ngươi ra.
Lão đạo sĩ nói rồi tay vẽ một cái kiếm phù, khởi động cửa của tầng thứ bảy.
Mười người Lâm Phi bước vào thì cánh cửa nhanh chóng đóng lại.
Một thứ khí tức lạnh lẽo và mùi tanh nồng toả ra từ trong Toả Yêu Tháp.
Lâm Phi cảm giác cái Toả Yêu Tháp của Thục Sơn Kiếm Phái này giống như Toả Yêu Tháp mà hệ thống Chiến Thần bắt hắn hoàn thành nhiệm vụ “là đàn ông thì xuống 100 tầng” ấy.
Nhưng Toả Yêu Tháp ở tầng bảy có sự giám sát của Thục Sơn Kiếm Phái nên Lâm Phi không tiện lấy ra đường dây chế tạo chiến sĩ sinh hoá mà thế giới này không có.
Lâm Phi sợ lấy ra sẽ bị Thục Sơn Kiếm Phái cho đó là tà ma ngoại đạo và huỷ hoại.
Lâm Phi lấy ra con dao phẫu thuật bắt đầu cùng những người kia đi lại trong Toả Yêu Tháp.
Mấy người mới vào trong tháp được một lúc thì gặp một con yêu quái giống như hổ, màu đỏ rực, nhưng đáng thương cho nó chỉ mấy giây sau đã bị mười người đánh thành đống thịt nhão nhoét.
Chín người ngoài Lâm Phi ra đều vô cùng tự tin, có cảm giác rất mới mẻ.
Nhưng Lâm Phi nhìn đống thịt của con yêu quái kia mà có dự cảm chẳng lành.
Đúng như Lâm Phi dự liệu, tai hoạ lập tức bắt đầu rồi. Mùi máu tanh của con quái vật kia dụ yêu ma tới, chỉ một lát có đến bảy tám con yêu quái đủ mọi hình dạng lao về phía mấy người Lâm Phi.
Hội Lâm Phi sau khi giết được chúng, mùi máu của đám yêu quáii này lại dụ tới nhiều yêu ma hơn. Mấy người Lâm Phi giống như một đống lửa trong bóng tối, còn đám yêu ma thì như con thiêu thân, bay tới thành từng đàn.
Mười người Lâm Phi lúc này không thể chạy được nữa rồi, chỉ còn cách giết đám yêu ma không ngừng xuất hiện, máu tươi bắn tung toé, đao kiếm vung lên không ngớt.
Lâm Phi nhìn cách chiến đấu của người trong thế giới tiên hiệp, họ có thể khống chế kiếm bay trong không trung, hơn nữa trường kiếm trong tay lại có thể đánh ra kiếm khí để sát thương địch.
Tuy Lâm Phi không đánh ra được kiếm khí nhưng con dao trong tay cũng có thể tự do biến dài, thu nhỏ.
Con dao phẫu thuật sắc bén cộng với những sát chiêu gọn gàng sạch sẽ của Lâm Phi, tốc độ giết quái cũng không hề thua kém những người kia.
Nhưng số lượng yêu ma thực sự quá lớn, yêu ma bay trên trời, chạy hay trườn bò dưới đất đều có cả, một đàn lúc nhúc bao vây mấy người Lâm Phi.
- Cứ giết thế này cũng không phải cách hay, chúng ta chia nhau ra, rút lui thôi. Nếu không trước khi giết hết được đám yêu ma này thì chúng ta đã cạn nguyên khí rồi.
- Toả Yêu Tháp không hổ là một trong Tứ đại cấm địa khủng khiếp nhất, ngay tầng thứ bảy yêu ma yếu nhất cũng khó đối phó như vậy.
Một người nam và một người nữ lên tiếng đề nghị.
Đề nghị của họ rất nhanh được mọi người tán đồng.
Chín người nói phân tán là phân tán, không hề do dự, có người điều khiển phi kiếm bay đi, có người bóp nát phù chú di chuyển trong nháy mắt, có người thu nhỏ lại bỏ chạy.
Chín người, trừ Lâm Phi ra, chỉ trong vài giây đã thoát khỏi vòng vây của đám yêu quái.
- Mẹ kiếp, giết yêu quái không thấy mấy người lợi hại hơn tôi bao nhiêu, sao chạy thì nhanh thế? Người tu luyện đúng là chạy nhanh thật!
Lâm Phi lầm bầm.
Chiến trường vốn có mười người giờ chỉ còn lại một mình Lâm Phi vẫn đang liều mạng giết quái. Hắn cảm giác áp lực bỗng chốc tăng cao.
Trong một tiếng Lâm Phi cố gắng kiên trì, xung quanh chất đầy xác yêu quái nhưng số lượng bao vây Lâm Phi còn đông hơn trước gấp mấy lần. Lâm Phi sắp sụp đổ đến nơi rồi.
- Ding doong, ký chủ một mình bị yêu ma vây khốn, không lâm trận bỏ chạy, trong một tiếng vừa rồi ký chủ đã thể hiện sự anh dũng của Chiến Thần, tặng thưởng cho ký chủ một quyển trục truyền tống ngẫu nhiên.
Quyển trục truyền tống ngẫu nhiên: Khi dùng có thể truyền tống đến một vị trí bất kỳ trong không gian gần đó.
Tiếng của hệ thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi, rồi quyển trục truyền tống ngẫu nhiên kim sắc xuất hiện trong nhẫn không gian của hăn.
- Ồ, hệ thống Chiến Thần, từ bao giờ mà ngươi tốt thế, yêu ngươi chết mất! Lẽ nào chương trình của ngươi bị hỏng? Cái này không giống phong cách thường ngày của ngươi nha.
Lâm Phi nghĩ bụng.
Hắn vội lấy quyển trục ra, thấy đám yêu ma đang lao tới, giờ hắn cũng không thể nghĩ nhiều nữa, lập tức mở quyển trục.
Một đạo kim quang loé lên rồi Lâm Phi biến mất trong không gian.
Khi mở mắt ra thì Lâm Phi thấy mình đang đứng trên một cái truyền tống trận cổ xưa màu bạc. Hắn cảm giác mùi tanh và khí tức lạnh lẽo càng nặng hơn, mà dường như đây vẫn là bên trong Toả Yêu Tháp.
Hắn có dự cảm không lành.
- Hệ thống Chiến Thần, giờ ta đang ở đâu vậy?
Lâm Phi hỏi hệ thống Chiến Thần.
- Chúc mừng ký chủ đã thử thành công quyển trục truyền tống rời khỏi vòng vây của yêu ma tầng bảy Toả Yêu Tháp để đến tầng sáu.
Giọng của hệ thống Chiến Thần vang lên.
- Cái gì, tầng sáu Toả Yêu Tháp? Lão đạo sĩ Thục Sơn Kiếm Phái đã nói chỉ có tầng bảy là tự do ra vào, muốn từ tầng sáu đi ra thì phải xuống đến tầng cuối cùng, mà càng xuống dưới thì càng nguy hiểm. Hệ thống Chiến Thần, ngươi muốn ta chết sao?!
Lâm Phi gầm lên.
Lâm Phi đã biết rồi, không phải hệ thống Cổ Thần bị rối loạn, phát thưởng linh tinh mà là nó càng nguy hiểm hơn, cho Lâm Phi hắn thoát khỏi tầng bảy để vào sâu hơn trong sào huyệt của yêu ma.
- Quyển trục truyền tống ngẫu nhiên không xác định phương hướng truyền tống, hệ thống Chiến Thần đã nhắc nhở ký chủ rồi. Toả Yêu Tháp là không gian có thể nhanh chóng nâng cao thực lực, thời gian trong này lệch rất nhiều so với không gian bên ngoài. Ký chủ có thể không ngừng chiến đấu, nâng cao năng lực bản thân, đánh qua sáu tầng phía dưới của Toả Yêu Tháp, sống sót ra khỏi tháp thể hiện thực lực của Chiến Thần tương lai.
- Còn thể hiện cái quái gì, sớm muộn gì ta cũng bị ngươi hại chết!
Lâm Phi nói.
Sau đó mặc cho hắn gọi thế nào, hệ thống Chiến Thần cũng không xuất hiện nữa.
Lâm Phi cảm nhận không gian lạnh lẽo xung quanh, cũng không để ý được nhiều nữa, vội vàng lấy ra một nghìn chiến sĩ sinh hoá và trang bị vũ khí cho chúng.
Lâm Phi cầu nguyên trước khi đám chiến sĩ sinh hoá này thành hình đừng gặp phải yêu ma lợi hại hoặc đám đông yêu ma. Nhưng Lâm Phi càng sợ điều gì thì điều đó càng nhanh xuất hiện.
Từ trong bóng tôi, một đàn chó sói có ba đầu mắt đỏ quạch đến hơn trăm con xông về phía một nghìn chiến sĩ sinh hoá mà Lâm Phi vừa lấy ra.
Chiến sĩ sinh hoá có thể đối phó với mấy chục người bình thường nhưng gặp phải yêu ma của tầng sáu Toả Yêu Tháp thì khó khăn rồi.
Hoả tiễn, kiếm laze, pháo không ngừng được bắn ra, nhưng xung quanh đàn yêu ma hình chó sói ba đầu kia lại có lớp hồng quang, chống lại được công kích của vũ khí.
Hoả lực chỉ khiến chúng thối lui mấy bước hoặc bị thương nhẹ. Khi bị đau, đàn chó sói như phát điên, bắt đầu điên cuồng xông tới.
Một nghìn chiến sĩ sinh hoá của Lâm Phi bắt đầu đổi vũ khí cận chiến quần thảo với đám chó sói.
Chỉ một lúc đàn chó soi đã tiêu diệt mất một phần ba lượng chiến sĩ sinh hoá, trong khi chúng chỉ chết có mấy con.
Lâm Phi nhìn sát thương lực của đám yêu ma tầng sáu Toả Yêu Tháp, biết rằng chiến thuật lấy đông đánh ít không có tác dụng rồi.
Lâm Phi quyết đoán bỏ lại chiến sĩ sinh hoá rút lui trước.
Chạy được một đoạn xa, Lâm Phi quay lại nhìn, trong mấy phút mà một nghìn chiến sĩ sinh hoá cường tráng đã bị đám yêu ma chó sói tiêu diệt sạch sẽ.
Đám yêu ma lúc này đang vây quanh ngấu nghiến thi thể của các chiến sĩ sinh hoá.
Lâm Phi thấy thế, tốc độ rút lui càng nhanh hơn. Hắn cẩn thận ẩn đi thần hành, bất an đi trong tầng sáu Toả Yêu Tháp.
- Á!
Lâm Phi vấp phải một thứ dưới chân ngã ra.
Cúi đầu nhìn thì thấy một cái đầu lâu. Nó vẫn còn sống và đang bò dậy.
Lâm Phi vội nắm chặt dao phẫu thuật chuẩn bị chiến đấu. Đột nhiên hắn thấy ánh sáng màu đỏ từ trong cái đầu đó chiếu thẳng vào mặt.
Cái đầu lâu đột nhiên xuất hiện này bắt đầu nhanh chóng bay về phía Lâm Phi, rồi bắt đầu phân giải, hơn một trăm mảnh xương rải đều từ đầu xuống chân Lâm Phi.
Trong đầu Lâm Phi vang lên một giọng nói lạnh lẽo.
- Nhiều năm lắm rồi, cuối cùng ta cũng đợi được có người sống vào Toả Yêu Tháp. Tiểu tử, là là Thiên Tự Bối trưởng lão của Thục Sơn Kiếm Phái, nhìn ngươi chắc là đệ tử Thục Sơn Kiếm Phái. Ta với thân phận là tổ sư công lệnh cho ngươi giao nhục thân cho ta. Ngươi có nguyện vọng gì đợi ta chiếm hữu được nhục thân của ngươi rồi sẽ thực hiện cho. Đây chính là vinh hạnh của ngươi. Không lâu nữa là thế gian gặp đại kiếp nạn rồi, ta cần nhục thân của ngươi để cứu thế giới.
Lâm Phi nghe xong trong lòng vô cùng giận dữ, đây rõ ràng là cướp đoạt trắng trợn mà còn nói nghe đường hoàng thế.
- Giao cái mẹ gì.
Lâm Phi nói, bắt đầu dùng tinh thần lực chiến đấu với lão quái đầu lâu này.
Nhưng tinh thần lực của Lâm Phi chỉ là một cái ao nhỏ, còn lão quái vật kia lại là biển lớn, căn bản không thể sánh được.
Sau một lúc, tinh thần lực của Lâm Phi dùng quá độ, sắc mặt tái nhợt, thất khiếu chảy máu, mắt thấy nhục thể sắp không giữ được, linh hồn tiêu tán rồi.
Đột nhiên thân thể Lâm Phi xuất hiện kim quang.
- Thân thể của Lâm Phi thuộc về ký chủ của hệ thống Chiến Thần, là nơi cư trú của hệ thống Chiến Thần. Mọi thứ của Chiến Thần đều không được xâm phạm. Sự uy nghiêm của Chiến Thần không được coi thường!
Giọng nói của hệ thống Chiến Thần vang lên.
Rồi Lâm Phi nghe thấy linh hồn của lão quái vật đầu lâu kia phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đớn.
Năng lượng linh hồn lớn mạnh của lão quái vật kia đối mặt với kim quang của hệ thống Chiến Thần thì chẳng là gì, không ngừng bị hệ thống Chiến Thần hấp thụ. Lão quái vật muốn chạy cũng không chạy nổi nữa rồi.
- Thế gian sao lại có loại năng lượng này, nó không thuộc thế giới này!
Giọng nói run rẩy của lão quái vật vang lên trong đầu Lâm Phi.
Mấy phút sau, năng lượng linh hồn của lão quái vật đã bị hệ thống Chiến Thần hút cạn kiệt. Sau đó hệ thống Chiến Thần lại ẩn tàng trong cơ thể Lâm Phi.
Tà Ác Ngự Kiếm Thuật của Thục Sơn Kiếm Phái. Có lẽ trước khi chết lão quái vật đã để lại, cũng có thể là do hệ thống Chiến Thần sau khi thôn phệ lão, tâm trạng tốt nên thưởng cho Lâm Phi. Hắn nhanh chóng đem ra đọc.
Lâm Phi phát hiện công pháp này giống công pháp của tà phái chứ không phải của Thục Sơn Kiếm Phái, chẳng trách mà lão quái vật này bị nhốt trong Toả Yêu Tháp.
Ngự Kiếm Thuật này mỗi lần giết chết kẻ địch sẽ hấp thụ tinh khí của đối phương để nâng cao thực lực bản thân. Giết được càng nhiều sẽ càng mạnh, tốc độ nâng cấp cũng càng nhanh.
Lâm Phi cũng không phân biệt chính nghĩa với tà ác, cứ giúp hắn sống được là công pháp tốt cả. Hắn bắt đầu thử tu luyện. Có lẽ vì có tâm đắc của lão quái vật mà hắn tu luyện chẳng gặp trở ngại gì, rất nhanh đã nắm được sơ cấp tầng một Vạn Kiếm Quỷ Trủng.
Vạn Kiếm Quỷ Trùng sơ cấp có thể bắn ra ba đạo kiếm khí, đánh giá của Lâm Phi với nó là bắn tầm xa, uy lực lớn, độ ngắm chuẩn tốt, lực xuyên thấu mạnh.
Sau đó Lâm Phi dựa vào Vạn Kiếm Quỷ Trủng điều khiển con dao phẫu thuật của mình, bắt đầu tìm yêu ma quái vật trong tầng sáu để giết.
Linh hồn yêu ma sau khi chết bay vào Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung trong đầu hắn, còn nhục thân và tinh khí được dùng để luyện hoá Tà Ác Ngự Kiếm Thuật.
Lâm Phi không ngừng giết quái vật trong tầng sáu, gặp phải con không đánh lại được hoặc bị nhiều quái vật bao vây quá, hắn lập tức dùng dị năng quay lại quá khứ. Được sự trợ giúp của dị năng, hắn chuyên mềm nắn rắn buông, kiếm pháp Ngự Kiếm Thuật không ngừng được nâng lên.
Lâm Phi hấp thụ tinh khí từ thi thể quái vật, đã sắp tu luyện đến Ngự Kiếm Thuật trung cấp rồi. Lúc này hắn có thể khống chế dao phẫu thuật biến thành thanh trường kiếm bắn ra hơn chục đạo kiếm khí.
- Ding doong, quét không gian, thời gian của ký chủ, mô thức nhiệm vụ hàng năm của ký chủ sắp khởi động, lần này sẽ là nhiệm vụ ngẫu nhiên. Giờ khởi động mô thức tự động chọn nhiệm vụ.
Sau một câu giới thiệu của hệ thống Chiến Thần, Lâm Phi phát hiện trong đầu mình xuất hiện một cái đĩa quay tròn.
Trên đĩa có tới mấy trăm ô nhỏ, Lâm Phi nhìn thấy có những nhiệm vụ như “vùng đất của người chết sống, pháo đài thái không, cứu Cao Đạt Đại Yêu, tai hoạ đán cá ăn thịt người” vân vân.
- Dừng!
Lâm Phi dùng ý thức của mình cho cái đĩa xoay dừng lại.
Cái kim vượt qua “thế giới long kỵ sĩ”, dao động một chút rồi dừng lại ở ô nhiệm vụ “tai hoạ của không gian vô vọng trong thế giới tiên hiệp”.
Sau đó trong đầu Lâm Phi vang lên lời giải thích về nhiệm vụ lần này.
- Chúc mừng ký chủ đã chọn nhiệm vụ không gian vô vọng trong thế giới tiên hiệp làm nhiệm vụ hàng năm lần này. Ký chủ sẽ đối mặt với những khảo nghiệm trong thế giới tiên hiệp sắp tới.
Tên nhiệm vụ: Tối cường giả của không gian vô vọng.
Miêu tả nhiệm vụ: Ký chủ là Chiến Thần trong tương lai, Chiến Thần nên là tối cường giả của tất cả Vị Diện. Ký chủ sẽ được truyền tống đến thế giới tiên hiệp trong không gian vô vọng, chiến đấu cùng thần tiên và yêu ma, không ngừng nâng cao thực lực của mình.
Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Ký chú vào thế giới tiên hiệp – không gian vô vọng, trở thành tối cường giả của thế giới tiên hiệp.
Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Nhục thân và linh hồn của ý chủ hoàn toàn tử vong.
Phần thưởng: Căn cứ mức độ hoàn thành của ký chủ phát thưởng.
Trừng phạt: Nếu nhiệm vụ thất bại, linh hồn ký chủ sẽ hoàn toàn chết đi, hệ thống Chiến Thần khoan dung một lần, không trừng phạt ký chủ, sẽ tặng ký chủ một vòng hoa phúng viếng.
Nhắc nhở: Thế giới tiên hiệp có rất nhiều yêu mà và kiếm tiên thực lực cường hãn, là không gian nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao. Không gian vô vọng không lâu nữa sẽ bị yêu ma tấn công. Ký chủ có một giờ để chuẩn bị, sau đó cửa không gian thời gian sẽ mở ra, ký chủ sẽ vào không gian vô vọng để thực hiện nhiệm vụ.
Lâm Phi nghe xong thì trong lòng đầy giận dữ.
- Mẹ kiếp, mình vừa hoàn thành nhiệm vụ xong không lâu, mới chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì đã lại có nhiệm vụ hàng năm. Hơn nữa còn là thế giới tiên hiệp quỷ quái, không lâu nữa lại có yêu ma tấn công nữa chứ. Nghe đã thấy nguy hiểm trùng trùng. Đây đâu phải hệ thống bồi dưỡng Chiến Thần mà là muốn khiến Lâm Phi hắn chết mới yên lòng ấy chứ.
Lâm Phi kêu gào trong đầu.
Lâm Phi cũng nhớ ra trước đây không lâu trong không gian nhiệm vụ “cánh cửa quá khứ” đã có thuốc cải tử hoàn sinh.
Mà người kế thừa Chiến Thần trước, cô gái nhỏ bị hệ thống Chiến Thần hại chết đó, khi để lại di ngôn cho mình đã nhắc tới nhục thân của cô ấy ở trong không gian vô vọng, muốn Lâm Phi hắn sau khi có thuốc cải tử hoàn sinh thì đi cứu cô ấy, cô ấy sẽ làm tuỳ tùng cho hắn.
- Thôi vậy, coi như vào thế giới tiên hiệp để mở rộng tầm mắt vậy, nếu may mắn sống sót trở về thì còn có khả năng dự đoán tương lai, hiểu được một số tuỳ tùng công năng ẩn tàng của hệ thống Chiến Thần.
Lâm Phi tự an ủi mình.
Lâm Phi nghĩ vẫn còn một tiếng nữa phải tận dụng mới được.
Hắn lập tức cầm máy liên lạc gọi cho bà Phùng Hợp.
- Lâm Phi đồ đệ, muộn này còn làm phiền tôi có việc gì thế? Đúng rồi, Lâm Phi, tôi có một chủ đề thí nghiệm trên cơ thể người, gần đây tôi có một số ý tưởng mới, có thể cải tạo con người thành sinh vật cao cấp lưỡng tính. Cậu có hứng thú cùng tôi nghiên cứu về chủ đề tiến hoá của con người này không?
Giọng nói the thé của bà Phùng Hợp vọng ra.
- Bà bà, vấn đề này để sau đi. Giờ tôi đang cần một nhóm chiến sĩ sinh hoá mới nghiên cứu và hệ thống dẫn nước chiến sĩ sinh hoá, còn một số thuốc tác dụng mạnh. Giờ tôi qua phòng thí nghiệm của bà lấy ngay bây giờ. Tôi gặp chút rắc rối, nếu bà không chuẩn bị kịp thì có lẽ mai không gặp lại tôi nữa đâu, tôi sẽ tan thành tro bụi, không còn cơ hội cùng bà thí nghiệm nữa..
Lâm Phi dùng ngữ khí đáng thương nói.
- Nghiêm trọng thế sao? Được rồi, tôi cho người chuẩn bị cho cậu ngay. Cậu đến cứ xuống thẳng kho mà lấy là được. Còn cần tôi giúp gì nữa không? Bắc Đẩu Tinh đều là chiến sĩ sinh hoá, tôi còn có vũ khí sinh hoá nữa.
Bà Phùng Hợp nói.
Nghe thấy bà Phùng Hợp quan tâm như vậy Lâm Phi cũng thấy ấm áp, không thấy giọng của bà Phùng Hợp khó nghe chút nào.
- Bà bà, cứ chuẩn bị như tôi nói được rồi. Những việc khác bà không giúp được đâu.
Vì thời gian đang gấp nên Lâm Phi nói xong tắt máy luôn, rồi dọn đồ một chút, thay bộ quần áo thể thao. Sau đó hắn mở cửa sổ tầng hai nhảy thẳng xuống.
Lâm Phi khởi động xe bay, lao vút đi.
Lâm Phi lái xe bay thẳng tới khu cấm ở viện nghiên cứu của Học viện quân sự Bắc Đẩu.
Lâm Phi nhìn đồng hồ, chỉ còn nửa tiếng nữa, hắn nhảy xuống xe chạy vào viện nghiên cứu.
Chạy qua thông đạo dài ngoằng, Lâm Phi đến trước một cái thang máy bí mật. Vào trong, hắn nhập một dãy mật mã, cầu thang đi xuống, đi thẳng tới phòng nghiên cứu ngầm rồi tới kho.
Lâm Phi mở cửa vào kho ngầm của bà Phùng Hợp.
Trong kho có hai người sinh hoá mặc áo choàng trắng, dẫn Lâm Phi đến nơi đặt vật phẩm mà bà Phùng Hợp đã chuẩn bị cho hắn.
Lâm Phi thấy trong căn phòng lớn có một nghìn chiến sĩ sinh hoá cao to, rắn chắc, tay trái cầm súng năng lượng, tay phải cầm kiếm năng lượng, còn có hai hàng máy chế tạo tuyến ống dẫn nước chế tạo chiến sĩ sinh hoá và một đống thuốc.
Lâm Phi giơ tay lên mở nhẫn không gian cho tất cả vào trong.
Lâm Phi lại lấy trong kho một số miếng đá năng lượng.
Vừa có đá năng lượng Lâm Phi lập tức nghĩ ngay tới trong nhẫn còn thiếu mấy cỗ máy Thanh Long.
Hắn nhìn thời gian, chỉ còn mười lăm phút là tới thời gian nhiệm vụ.
Lâm Phi lại gọi cho bà Phùng Hợp.
- Lâm Phi, tôi đã chuẩn bị hết đồ cho cậu rồi, còn muốn thứ gì nữa không? Bà Phùng Hợp nói.
- Đúng là vẫn cần thêm. Bà bà có người máy Thanh Long không? Hoặc trong mười phút bà có làm được mười cỗ máy Thanh Long không?
Lâm Phi không chút khách sáo nói.
- Mười phút không đủ, trong kho vũ khí của tôi hình như còn hai cỗ, tôi đưa cậu trước. Tám cỗ còn lại thì hai mươi phút nữa tôi sẽ làm cho cậu.
Bà Phùng Hợp nói.
- Thôi, hai cỗ cũng tạm đủ dùng rồi. Bà bà thật tuyệt, nếu mai tôi còn sống quay về thì sẽ đem cho bà một ít xác yêu ma cổ xưa cho bà nghiên cứu gen. Được rồi, tôi đi đây.
Lâm Phi nói rồi tắt máy luôn.
Lâm Phi lập tức đến kho vũ khí mà bà Phùng Hợp cho biết, thấy trong kho ngoài hai cỗ Thanh Long còn có một số cỗ pháo di động loại nhỏ và bệ phóng đạn đạo.
Lâm Phi không chút khách sáo cho hết những món vũ khí này vào nhẫn không gian.
Xong xuôi, nhìn đồng hồ thì còn ba phút nữa sẽ tới thời gian nhiệm vụ.
Lâm Phi lập tức vào thang máy, đồng thời trong đầu vang lên giọng nói của hệ thống Chiến Thần.
- Ding doong, nhiệm vụ hàng năm “tối cường giả của không gian vô vọng” khởi động!
Hệ thống Chiến Thần vừa dứt lời thì một vòng kim quang xuất hiện trên đầu Lâm Phi.
Vòng kim quang to dần, trùm xuống Lâm Phi, thân thể hắn bắt đầu biến mất, thời gian thế giới bên ngoài bắt đầu ngừng lại.
Lâm Phi biến mất trong thang máy.
Khi tỉnh lại thì Lâm Phi thấy mình ở dưới chân một ngọn núi rất cao.
Mấy trăm người cả nam và nữ với độ tuổi tương đương Lâm Phi, mặc đủ kiểu trang phục đang đứng cùng hắn.
Có người mặc đạo bào, có người mặc áo vải thô, cũng có người mặc áo vải lụa vải lanh.
Lâm Phi nhìn lên ngọn núi cao trước mặt, đỉnh núi chọc trời, không nhìn thấy đỉnh đâu.
Trên núi có con đường lát đá rất rộng, những hòn đá cao thấp xếp thành bậc thang xuyên qua tầng mây lên tận đỉnh núi.
Bậc thang ở đây cao thấp không đều, bậc cao thì tới một mét, bậc thấp lại chỉ mười phân. Hơn nữa bên cạnh bậc thang mọc những ngọn cây rất cổ xưa.
Khi Lâm Phi đang làm quen với khung cảnh trong không gian này thì đột nhiên nghe “soạt” một tiếng, một tia ngân quang bay lướt qua.
Một người đàn ông trung niên mặc quần áo đạo sĩ, chân đứng trên kiếm bay đến phái trên đỉnh đầu chỗ mấy người Lâm Phi đứng.
- Cuộc tuyển chọn đồ đệ trăm năm một lần của phái Thục Sơn sắp bắt đầu, những người trẻ tuổi các ngươi đều đã thông qua cuộc sơ tuyển, là những người nổi bật trong thế giới con người. Nhưng lần này phái Thục Sơn chỉ thu nhận ba đồ đệ mà thôi. Trước mặt các ngươi là cuộc thi đầu tiên, điểm tận cùng của những bậc thang này chính là cổng lớn của phái Thục Sơn. Các ngươi sẽ được biết độ cao của những bậc thang này sớm thôi. Các ngươi chỉ có thể dựa vào sức lực của bản thân, không được dùng phù trú, pháp báo để leo núi. Trước khi mặt trời lặn, cổng lớn phái Thục Sơn sẽ đóng, những người không leo lên đỉnh trước khi mặt trời lặn thì sẽ bị loại.
Đạo sĩ trên không trung nói. Người đó vừa dứt lời thì hàng trăm nam nữ bắt đầu di chuyển.
Những người này tranh nhau leo lên bậc thang.
Coi như Lâm Phi cũng được biết sự biết thái của thể lực con người trong thế giới tiên hiệp. Hắn thấy một thiếu niên béo núc cạnh mình nhấc chân một cái là bay lên ba mét, cứ như ếch nhảy vậy, không ngừng nhảy lên những bậc thang.
Hắn lại nhìn thấy một thiếu nữ dường như rất yếu ớt, tốc độ leo cũng không hề thua kém lính đặc chủng của Thiên Long Liên Bang, nhấc chân là hơn một trượng, nhảy năm sáu lần liền mà tốc độ không hề giảm đi.
- Ding doong, nhiệm vụ tuyến đầu tiên của ký chủ trong không gian vô vọng khởi động: Phái Thục Sơn thu nhận đồ đệ.
Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Trước khi mặt trời lặn, ký chủ bước vào cổng lớn của phái Thục Sơn.
Phần thưởng: Ký chủ sẽ có cơ hội gia nhập Thục Sơn Kiếm Phái.
Trừng phạt: Thật ra không có trừng phạt gì đặc biệt, chỉ là nếu đến việc trèo lên những bậc thang kia mà ký chủ cũng không làm được thì trong mười ngày ký chủ sẽ phải leo thang mười lần.
Giọng nói của hệ thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi.
Lâm Phi nhìn lên những bậc thang không nhìn thấy điểm tận cùng kia, ban đầu có vào Thục Sơn Kiếm Phái hay không hắn chẳng quan tâm, nhưng mười ngày leo mười lần thì đúng là tự tìm tội mà chịu.
Lâm Phi lập tức nhấc chân cùng những nam thanh nữ tú kia leo lên từng bậc thang.
Chỉ số thân thể Lâm Phi rất tốt, khi chạy nhanh thì chỉ thấy được một bóng đen, nhưng leo lên những bậc thang cao thấp không đều nhau thế này tốc độ bị ảnh hưởng rất nhiều.
Lâm Phi toàn lực leo trong một tiếng, tuy hắn đã vượt qua mấy trăm người nhưng phía trước hắn vẫn còn đến bảy tám chục người có thể lực biến thái hơn.
Sau một tiếng, bậc thang trở nên gập ghềnh hơn nhiều, hơn nữa gió trên núi cũng rất mạnh, đứng không vững có thể bị gió thổi bay xuống. Tốc độ leo của mọi người không thể không giảm xuống. Có mấy người đã chọn cách đứng ở đường đất bên rìa bậc thang, chầm chậm leo xuống, từ bỏ cuộc sát hạch này.
Lâm Phi nhìn lên chỉ thấy sườn núi bị mây mù bao phủ, căn bản không thể thấy được đỉnh núi.
Hắn quay lại nhìn xuống dưới thì những toà kiến trúc dưới chân núi giờ nhỏ như kiến, không thể nhìn rõ hình dạng nữa.
Trong số rất nhiều nhiệm vụ biến thái của hệ thống Chiến Thần, Lâm Phi đã sớm luyện được sự gan dạ hơn người, hơn nữa cũng đã nhảy xuống vực sâu vô số lần, độ cao và gió núi này tuy có chút trở ngại nhưng không thể doạ được hắn.
Lâm Phi lúc này cũng không để ý tới hình tượng nữa, bắt đầu leo bằng cả tay và chân. Gặp những bậc thang cao hắn dùng tay bám vào rìa bậc thang để leo lên.
Ba tiếng trôi qua, việc leo trèo khó khăn cộng với gió lớn, còn cả ánh nắng gay gắt chiếu rọi khiến mọi người mồm miệng khô khốc cả.
Lâm Phi định lấy thuốc hồi phục từ trong nhẫn không gian ra uống thì thấy một cô gái ở bên cạnh lén lấy ra một cái lọ sứ màu trắng bạc có hoa văn ra. Cô gái mở nắp lọ, mùi hương thanh mát bay ra. Dốc lọ thì từ bên trong lăn ra một viên thuốc màu đen. Cô gái nhanh chóng nuốt viên thuốc đó xuống bụng.
Sau khi nuốt viên thuốc, cô gái đó lập tức có thay đổi, vốn đang rất mệt mỏi bỗng chốc thần sắc hồng hào, tốc độ leo tăng lên đến ba phần.
- Thế cũng được!
Lâm Phi cảm hán, cũng định lấy trong nhẫn không gian ra thuốc hồi phục thể lực nhưng lại nhìn thấy người đàn ông trung niên bay trên thanh kiếm.
- Ngươi trong quá trình sát hạch đã dùng thuốc, tước bỏ tư cách thi đấu, trong một trăm năm không được vào Thục Sơn. Giờ ngươi có thể xuống núi.
Người đó bay tới trên đầu cô gái kia, nói xong lại tiêu sái bay đi.
Lâm Phi nhìn cô gái nhỏ bên cạnh rồi nghe lời đại thúc kia nói xong thì sững người.
Cô gái kia không leo nữa, ngẩn ra mất mấy giây rồi hai mắt lưng tròng. Nhưng cô gái này cũng rất có sỹ khí, cũng biết xin xỏ vô ích, quay đầu xuống núi luôn.
Việc này khiến Lâm Phi biết rằng quá trình leo này có người của Thục Sơn Kiếm Phái theo dõi, hơn nữa không được uống các loại thuốc trong quá trình leo.
- Còn nghiêm ngặt hơn trông thi trong Học viện quân sự Bắc Đẩu.
Lâm Phi nghĩ bụng, cũng từ bỏ ý định uống thuốc hồi phục, tiếp tục cố gắng leo lên.
Trán Lâm Phi đẫm mồ hôi, tuy tốc độ không tăng lên nhưng tốc độ của những người tham gia cũng giảm đi, trong mấy tiếng hắn đã vượt qua tiếp mấy chục người nữa.
Lâm Phi được hệ thống Chiến Thần bồi dưỡng nên nghị lực và thể lực kinh người, đến chiều cuối cùng hắn cũng nhìn thấy đỉnh núi. Cánh cổng lớn của Thục Sơn Kiếm Phái cũng xuất hiện trên bầu trời đầy mây mù.
Lại hơn một tiếng sau qua đi, cuối cùng Lâm Phi cũng bước lên bậc thang cuối cùng, đến trước cánh cửa gỗ khắc Tu Chân trận pháp.
Lâm Phi bước vào cánh cổng lập tức cảm thấy một luồng khí mát lành, sảng khoái vây quanh người, mệt mỏi khi leo núi giảm đi một nửa.
Lâm Phi nhìn vào trong thì thấy có một vài toà kiến trúc hình bảo tháp, hơn nữa đỉnh núi này diện tích thực vô cùng lớn, giống như không gian được mở rộng vậy.
Diện tích các công trình kiến trúc ở đây đều sánh được với căn cứ quân sự của chính phủ Thiên Long Liên Bang.
Lâm Phi thấy trước mặt mình có bảy nam hai nữ, tất cả mười người, hắn là người thứ mười một lên đến đỉnh núi.
Lâm Phi vừa tìm được một tảng đá để ngồi xuống thì cánh cổng lớn của Thục Sơn Kiếm Phái tự động đóng lại.
- Cuộc sát hạch đầu tiên của Thục Sơn Kiếm Phái hết thúc. Những người không đến đỉnh núi tự động quay về.
Trên đỉnh núi vang lên giọng của đạo sĩ trung niên kia. Tuy giọng nói không lớn nhưng truyền đến tai tất cả thí sinh.
Lâm Phi cảm thấy rất may mắn vì mình là người cuối cùng thông qua, suýt chút nữa đã mất tư cách rồi.
- Ding doong, chúc mừng ký chủ đã hoàn thành vòng sát hạch thu nhận đồ đệ của Thục Sơn Kiếm Phái. Khởi động nhiệm vụ liên hoàn, đệ nhất cường giả của cuộc tuyển chọn đồ đệ Thuần Dương Kim Thân.
Miêu tả nhiệm vụ: Thân là người kế thừa Chiến Thần, ký chủ đã thành công thông qua vòng sát hạch đầu tiên của Thục Sơn Kiếm Phái. Trong những cuộc sát hạch tiếp theo, ký chủ nên chiến đấu vì danh dự, tuy không nhất định phải vào Thục Sơn Kiếm Phái nhưng nên trở thành quán quân cuộc sát hạch của Thục Sơn Kiếm Phái.
Phần thưởng: Căn cứ độ khó của sát hạch và biểu hiện của ký chủ để quyết định.
Trừng phạt: Khuyên ký chủ đừng nên thử.
Nhắc nhở: Tỉ lệ tử vong của trừng phạt nhiệm vụ lần này cực cao, hãy quý trọng tính mạng.
Giọng nói của hệ thống Chiến Thần lại vang lên trong đầu Lâm Phi.
Lâm Phi nghe xong, cũng đã quen với sự vô sỉ của hệ thống Chiến Thần nên cũng chẳng thèm than vãn hãy nghĩ ngợi gì nữa.
Sau đó vị đạo sĩ kia tiến lại trước mặt Lâm Phi và mười người kia. Nhìn đạo sĩ đó có vẻ ất chậm chạp nhưng mỗi bước đi được đến mấy trượng.
Ban đầu Lâm Phi thấy đạo sĩ đó vẫn ở bên cạnh những toà đại điện hình tháp kia, nhưng chỉ sau mấy bước là đã đến trước mặt mọi người ở trước cổng rồi.
- Các ngươi rất giỏi, hôm nay lại có nhiều người thông qua vòng đầu tiên như vậy. Vòng này là thử thách nghị lực và thể lực, Thục Sơn Kiếm Phái chỉ cần những người kiệt xuất nhất. Tiếp theo sẽ là vòng hai, thi khả năng chiến đấu và sinh tồn. Con đường tu luyện luôn gặp phải những nguy cơ, để tìm kiếm thiên đạo, Thục Sơn Kiếm Phái sẽ đầu tư rất nhiều cho môn đồ.
Vòng hai này khá nguy hiểm, các ngươi sẽ lên tầng bày của Toả Yêu Tháp chiến đấu trong một tháng.Sau một tháng, nếu còn sống thì Thục Sơn Kiếm Phái sẽ căn cứ vào biểu hiện của các ngươi để chọn ra ba người hoặc nhiều hơn làm đệ tử Thục Sơn Kiếm Phái.
Lão đạo sĩ nói rồi vung tay, mười một người bọn Lâm Phi và cả lão đạo sĩ cùng xuất hiện trên đỉnh ngọn tháp bảy tầng.
Có cô gái nghe nói đến việc phải vào Toả Yêu Tháp thì hỏi:
- Nghe nói Toả Yêu Tháp là nơi giam cầm yêu a làm loạn, thời gian trong này khác với bên ngoài, một năm trong tháp chỉ bằng mấy ngày bên ngoài. Hơn nữa Toả Yêu Tháp chỉ vào chứ không ra được. Bọn ta vào rồi làm thế nào để ra ngoài? Không đánh lại được yêu ma thì làm thế nào?
- Tầng bảy Toả Yêu Tháp có thể tự do ra vào, tầng thứ bảy được Thục Sơn Kiếm Phái giám sát, dưới tầng bảy sau khi vào thì chỉ ra được từ tầng một. Thực lực yêu quái càng xuống dưới càng mạnh. Một khi đã vào Toả Yêu Tháp, sinh tử do mệnh, thành bại tại trời. Nếu các ngươi sợ hoặc cho rằng thực lực bản thân không đủ thì có thể từ bỏ.
Lão đạo sĩ nói.
Lão vừa dứt lời thì một thanh niên từ bỏ, quyết đoạn đi ra cửa lớn.
Bao gồm của Lâm Phi thì còn lại tám nam hai nữ.
Lâm Phi cảm giác trong Toả Yêu Tháp sát khí xung thiên, cũng muốn bỏ cuộc nhưng hệ thống Chiến Thần không cho hắn cơ hội.
- Giờ các ngươi theo ta vào Toả Yêu Tháp, sau một tháng ở trong này ta sẽ đón các ngươi ra.
Lão đạo sĩ nói rồi tay vẽ một cái kiếm phù, khởi động cửa của tầng thứ bảy.
Mười người Lâm Phi bước vào thì cánh cửa nhanh chóng đóng lại.
Một thứ khí tức lạnh lẽo và mùi tanh nồng toả ra từ trong Toả Yêu Tháp.
Lâm Phi cảm giác cái Toả Yêu Tháp của Thục Sơn Kiếm Phái này giống như Toả Yêu Tháp mà hệ thống Chiến Thần bắt hắn hoàn thành nhiệm vụ “là đàn ông thì xuống 100 tầng” ấy.
Nhưng Toả Yêu Tháp ở tầng bảy có sự giám sát của Thục Sơn Kiếm Phái nên Lâm Phi không tiện lấy ra đường dây chế tạo chiến sĩ sinh hoá mà thế giới này không có.
Lâm Phi sợ lấy ra sẽ bị Thục Sơn Kiếm Phái cho đó là tà ma ngoại đạo và huỷ hoại.
Lâm Phi lấy ra con dao phẫu thuật bắt đầu cùng những người kia đi lại trong Toả Yêu Tháp.
Mấy người mới vào trong tháp được một lúc thì gặp một con yêu quái giống như hổ, màu đỏ rực, nhưng đáng thương cho nó chỉ mấy giây sau đã bị mười người đánh thành đống thịt nhão nhoét.
Chín người ngoài Lâm Phi ra đều vô cùng tự tin, có cảm giác rất mới mẻ.
Nhưng Lâm Phi nhìn đống thịt của con yêu quái kia mà có dự cảm chẳng lành.
Đúng như Lâm Phi dự liệu, tai hoạ lập tức bắt đầu rồi. Mùi máu tanh của con quái vật kia dụ yêu ma tới, chỉ một lát có đến bảy tám con yêu quái đủ mọi hình dạng lao về phía mấy người Lâm Phi.
Hội Lâm Phi sau khi giết được chúng, mùi máu của đám yêu quáii này lại dụ tới nhiều yêu ma hơn. Mấy người Lâm Phi giống như một đống lửa trong bóng tối, còn đám yêu ma thì như con thiêu thân, bay tới thành từng đàn.
Mười người Lâm Phi lúc này không thể chạy được nữa rồi, chỉ còn cách giết đám yêu ma không ngừng xuất hiện, máu tươi bắn tung toé, đao kiếm vung lên không ngớt.
Lâm Phi nhìn cách chiến đấu của người trong thế giới tiên hiệp, họ có thể khống chế kiếm bay trong không trung, hơn nữa trường kiếm trong tay lại có thể đánh ra kiếm khí để sát thương địch.
Tuy Lâm Phi không đánh ra được kiếm khí nhưng con dao trong tay cũng có thể tự do biến dài, thu nhỏ.
Con dao phẫu thuật sắc bén cộng với những sát chiêu gọn gàng sạch sẽ của Lâm Phi, tốc độ giết quái cũng không hề thua kém những người kia.
Nhưng số lượng yêu ma thực sự quá lớn, yêu ma bay trên trời, chạy hay trườn bò dưới đất đều có cả, một đàn lúc nhúc bao vây mấy người Lâm Phi.
- Cứ giết thế này cũng không phải cách hay, chúng ta chia nhau ra, rút lui thôi. Nếu không trước khi giết hết được đám yêu ma này thì chúng ta đã cạn nguyên khí rồi.
- Toả Yêu Tháp không hổ là một trong Tứ đại cấm địa khủng khiếp nhất, ngay tầng thứ bảy yêu ma yếu nhất cũng khó đối phó như vậy.
Một người nam và một người nữ lên tiếng đề nghị.
Đề nghị của họ rất nhanh được mọi người tán đồng.
Chín người nói phân tán là phân tán, không hề do dự, có người điều khiển phi kiếm bay đi, có người bóp nát phù chú di chuyển trong nháy mắt, có người thu nhỏ lại bỏ chạy.
Chín người, trừ Lâm Phi ra, chỉ trong vài giây đã thoát khỏi vòng vây của đám yêu quái.
- Mẹ kiếp, giết yêu quái không thấy mấy người lợi hại hơn tôi bao nhiêu, sao chạy thì nhanh thế? Người tu luyện đúng là chạy nhanh thật!
Lâm Phi lầm bầm.
Chiến trường vốn có mười người giờ chỉ còn lại một mình Lâm Phi vẫn đang liều mạng giết quái. Hắn cảm giác áp lực bỗng chốc tăng cao.
Trong một tiếng Lâm Phi cố gắng kiên trì, xung quanh chất đầy xác yêu quái nhưng số lượng bao vây Lâm Phi còn đông hơn trước gấp mấy lần. Lâm Phi sắp sụp đổ đến nơi rồi.
- Ding doong, ký chủ một mình bị yêu ma vây khốn, không lâm trận bỏ chạy, trong một tiếng vừa rồi ký chủ đã thể hiện sự anh dũng của Chiến Thần, tặng thưởng cho ký chủ một quyển trục truyền tống ngẫu nhiên.
Quyển trục truyền tống ngẫu nhiên: Khi dùng có thể truyền tống đến một vị trí bất kỳ trong không gian gần đó.
Tiếng của hệ thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi, rồi quyển trục truyền tống ngẫu nhiên kim sắc xuất hiện trong nhẫn không gian của hăn.
- Ồ, hệ thống Chiến Thần, từ bao giờ mà ngươi tốt thế, yêu ngươi chết mất! Lẽ nào chương trình của ngươi bị hỏng? Cái này không giống phong cách thường ngày của ngươi nha.
Lâm Phi nghĩ bụng.
Hắn vội lấy quyển trục ra, thấy đám yêu ma đang lao tới, giờ hắn cũng không thể nghĩ nhiều nữa, lập tức mở quyển trục.
Một đạo kim quang loé lên rồi Lâm Phi biến mất trong không gian.
Khi mở mắt ra thì Lâm Phi thấy mình đang đứng trên một cái truyền tống trận cổ xưa màu bạc. Hắn cảm giác mùi tanh và khí tức lạnh lẽo càng nặng hơn, mà dường như đây vẫn là bên trong Toả Yêu Tháp.
Hắn có dự cảm không lành.
- Hệ thống Chiến Thần, giờ ta đang ở đâu vậy?
Lâm Phi hỏi hệ thống Chiến Thần.
- Chúc mừng ký chủ đã thử thành công quyển trục truyền tống rời khỏi vòng vây của yêu ma tầng bảy Toả Yêu Tháp để đến tầng sáu.
Giọng của hệ thống Chiến Thần vang lên.
- Cái gì, tầng sáu Toả Yêu Tháp? Lão đạo sĩ Thục Sơn Kiếm Phái đã nói chỉ có tầng bảy là tự do ra vào, muốn từ tầng sáu đi ra thì phải xuống đến tầng cuối cùng, mà càng xuống dưới thì càng nguy hiểm. Hệ thống Chiến Thần, ngươi muốn ta chết sao?!
Lâm Phi gầm lên.
Lâm Phi đã biết rồi, không phải hệ thống Cổ Thần bị rối loạn, phát thưởng linh tinh mà là nó càng nguy hiểm hơn, cho Lâm Phi hắn thoát khỏi tầng bảy để vào sâu hơn trong sào huyệt của yêu ma.
- Quyển trục truyền tống ngẫu nhiên không xác định phương hướng truyền tống, hệ thống Chiến Thần đã nhắc nhở ký chủ rồi. Toả Yêu Tháp là không gian có thể nhanh chóng nâng cao thực lực, thời gian trong này lệch rất nhiều so với không gian bên ngoài. Ký chủ có thể không ngừng chiến đấu, nâng cao năng lực bản thân, đánh qua sáu tầng phía dưới của Toả Yêu Tháp, sống sót ra khỏi tháp thể hiện thực lực của Chiến Thần tương lai.
- Còn thể hiện cái quái gì, sớm muộn gì ta cũng bị ngươi hại chết!
Lâm Phi nói.
Sau đó mặc cho hắn gọi thế nào, hệ thống Chiến Thần cũng không xuất hiện nữa.
Lâm Phi cảm nhận không gian lạnh lẽo xung quanh, cũng không để ý được nhiều nữa, vội vàng lấy ra một nghìn chiến sĩ sinh hoá và trang bị vũ khí cho chúng.
Lâm Phi cầu nguyên trước khi đám chiến sĩ sinh hoá này thành hình đừng gặp phải yêu ma lợi hại hoặc đám đông yêu ma. Nhưng Lâm Phi càng sợ điều gì thì điều đó càng nhanh xuất hiện.
Từ trong bóng tôi, một đàn chó sói có ba đầu mắt đỏ quạch đến hơn trăm con xông về phía một nghìn chiến sĩ sinh hoá mà Lâm Phi vừa lấy ra.
Chiến sĩ sinh hoá có thể đối phó với mấy chục người bình thường nhưng gặp phải yêu ma của tầng sáu Toả Yêu Tháp thì khó khăn rồi.
Hoả tiễn, kiếm laze, pháo không ngừng được bắn ra, nhưng xung quanh đàn yêu ma hình chó sói ba đầu kia lại có lớp hồng quang, chống lại được công kích của vũ khí.
Hoả lực chỉ khiến chúng thối lui mấy bước hoặc bị thương nhẹ. Khi bị đau, đàn chó sói như phát điên, bắt đầu điên cuồng xông tới.
Một nghìn chiến sĩ sinh hoá của Lâm Phi bắt đầu đổi vũ khí cận chiến quần thảo với đám chó sói.
Chỉ một lúc đàn chó soi đã tiêu diệt mất một phần ba lượng chiến sĩ sinh hoá, trong khi chúng chỉ chết có mấy con.
Lâm Phi nhìn sát thương lực của đám yêu ma tầng sáu Toả Yêu Tháp, biết rằng chiến thuật lấy đông đánh ít không có tác dụng rồi.
Lâm Phi quyết đoán bỏ lại chiến sĩ sinh hoá rút lui trước.
Chạy được một đoạn xa, Lâm Phi quay lại nhìn, trong mấy phút mà một nghìn chiến sĩ sinh hoá cường tráng đã bị đám yêu ma chó sói tiêu diệt sạch sẽ.
Đám yêu ma lúc này đang vây quanh ngấu nghiến thi thể của các chiến sĩ sinh hoá.
Lâm Phi thấy thế, tốc độ rút lui càng nhanh hơn. Hắn cẩn thận ẩn đi thần hành, bất an đi trong tầng sáu Toả Yêu Tháp.
- Á!
Lâm Phi vấp phải một thứ dưới chân ngã ra.
Cúi đầu nhìn thì thấy một cái đầu lâu. Nó vẫn còn sống và đang bò dậy.
Lâm Phi vội nắm chặt dao phẫu thuật chuẩn bị chiến đấu. Đột nhiên hắn thấy ánh sáng màu đỏ từ trong cái đầu đó chiếu thẳng vào mặt.
Cái đầu lâu đột nhiên xuất hiện này bắt đầu nhanh chóng bay về phía Lâm Phi, rồi bắt đầu phân giải, hơn một trăm mảnh xương rải đều từ đầu xuống chân Lâm Phi.
Trong đầu Lâm Phi vang lên một giọng nói lạnh lẽo.
- Nhiều năm lắm rồi, cuối cùng ta cũng đợi được có người sống vào Toả Yêu Tháp. Tiểu tử, là là Thiên Tự Bối trưởng lão của Thục Sơn Kiếm Phái, nhìn ngươi chắc là đệ tử Thục Sơn Kiếm Phái. Ta với thân phận là tổ sư công lệnh cho ngươi giao nhục thân cho ta. Ngươi có nguyện vọng gì đợi ta chiếm hữu được nhục thân của ngươi rồi sẽ thực hiện cho. Đây chính là vinh hạnh của ngươi. Không lâu nữa là thế gian gặp đại kiếp nạn rồi, ta cần nhục thân của ngươi để cứu thế giới.
Lâm Phi nghe xong trong lòng vô cùng giận dữ, đây rõ ràng là cướp đoạt trắng trợn mà còn nói nghe đường hoàng thế.
- Giao cái mẹ gì.
Lâm Phi nói, bắt đầu dùng tinh thần lực chiến đấu với lão quái đầu lâu này.
Nhưng tinh thần lực của Lâm Phi chỉ là một cái ao nhỏ, còn lão quái vật kia lại là biển lớn, căn bản không thể sánh được.
Sau một lúc, tinh thần lực của Lâm Phi dùng quá độ, sắc mặt tái nhợt, thất khiếu chảy máu, mắt thấy nhục thể sắp không giữ được, linh hồn tiêu tán rồi.
Đột nhiên thân thể Lâm Phi xuất hiện kim quang.
- Thân thể của Lâm Phi thuộc về ký chủ của hệ thống Chiến Thần, là nơi cư trú của hệ thống Chiến Thần. Mọi thứ của Chiến Thần đều không được xâm phạm. Sự uy nghiêm của Chiến Thần không được coi thường!
Giọng nói của hệ thống Chiến Thần vang lên.
Rồi Lâm Phi nghe thấy linh hồn của lão quái vật đầu lâu kia phát ra tiếng kêu thảm thiết, đau đớn.
Năng lượng linh hồn lớn mạnh của lão quái vật kia đối mặt với kim quang của hệ thống Chiến Thần thì chẳng là gì, không ngừng bị hệ thống Chiến Thần hấp thụ. Lão quái vật muốn chạy cũng không chạy nổi nữa rồi.
- Thế gian sao lại có loại năng lượng này, nó không thuộc thế giới này!
Giọng nói run rẩy của lão quái vật vang lên trong đầu Lâm Phi.
Mấy phút sau, năng lượng linh hồn của lão quái vật đã bị hệ thống Chiến Thần hút cạn kiệt. Sau đó hệ thống Chiến Thần lại ẩn tàng trong cơ thể Lâm Phi.
Tà Ác Ngự Kiếm Thuật của Thục Sơn Kiếm Phái. Có lẽ trước khi chết lão quái vật đã để lại, cũng có thể là do hệ thống Chiến Thần sau khi thôn phệ lão, tâm trạng tốt nên thưởng cho Lâm Phi. Hắn nhanh chóng đem ra đọc.
Lâm Phi phát hiện công pháp này giống công pháp của tà phái chứ không phải của Thục Sơn Kiếm Phái, chẳng trách mà lão quái vật này bị nhốt trong Toả Yêu Tháp.
Ngự Kiếm Thuật này mỗi lần giết chết kẻ địch sẽ hấp thụ tinh khí của đối phương để nâng cao thực lực bản thân. Giết được càng nhiều sẽ càng mạnh, tốc độ nâng cấp cũng càng nhanh.
Lâm Phi cũng không phân biệt chính nghĩa với tà ác, cứ giúp hắn sống được là công pháp tốt cả. Hắn bắt đầu thử tu luyện. Có lẽ vì có tâm đắc của lão quái vật mà hắn tu luyện chẳng gặp trở ngại gì, rất nhanh đã nắm được sơ cấp tầng một Vạn Kiếm Quỷ Trủng.
Vạn Kiếm Quỷ Trùng sơ cấp có thể bắn ra ba đạo kiếm khí, đánh giá của Lâm Phi với nó là bắn tầm xa, uy lực lớn, độ ngắm chuẩn tốt, lực xuyên thấu mạnh.
Sau đó Lâm Phi dựa vào Vạn Kiếm Quỷ Trủng điều khiển con dao phẫu thuật của mình, bắt đầu tìm yêu ma quái vật trong tầng sáu để giết.
Linh hồn yêu ma sau khi chết bay vào Linh Hồn Thuỷ Tinh Cung trong đầu hắn, còn nhục thân và tinh khí được dùng để luyện hoá Tà Ác Ngự Kiếm Thuật.
Lâm Phi không ngừng giết quái vật trong tầng sáu, gặp phải con không đánh lại được hoặc bị nhiều quái vật bao vây quá, hắn lập tức dùng dị năng quay lại quá khứ. Được sự trợ giúp của dị năng, hắn chuyên mềm nắn rắn buông, kiếm pháp Ngự Kiếm Thuật không ngừng được nâng lên.
Lâm Phi hấp thụ tinh khí từ thi thể quái vật, đã sắp tu luyện đến Ngự Kiếm Thuật trung cấp rồi. Lúc này hắn có thể khống chế dao phẫu thuật biến thành thanh trường kiếm bắn ra hơn chục đạo kiếm khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.