Chương 364: Thời đại phù văn
Oai Đảo Thần
28/08/2014
Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi.
- Cô cô, thời đại phù văn cấm cố cô là năm cụ thể nào thế?
Lâm Phi dò hỏi.
- Ngày đó tôi vĩnh viễn không quên, là ngày thời đại phù văn kết thúc, năm 1873, tháng 3, ngày 4 của thời đại phù văn.
Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi.
- Bởi vì lần này chúng ta chỉ có bảy ngày, để chắc chắc địa điểm chúng tôi xuất hiện tốt nhất là gần chiến trường thời đại phù văn một chút. Chúng ta ngồi phi thuyền tới ngục giam Tạp Nhĩ tại ngôi sao Vô Tội đi.
- Lộ trình này phải mất mấy ngày. Trong thời gian này cô khôi phục thể lực một chút, chuẩn bị đón đại chiến với đám thánh nhân đi.
Lâm Phi nói với cô gái hủy diệt.
- Được, lập tức sắp xếp chiến hạm tốc độ cao, chúng ta lên đường luôn.
Cô gái hủy diệt đáp lời hắn.
Lâm Phi cầm đồng hồ, gọi điện cho Phùng Hợp Bà Bà.
Một giờ vũ trụ sau, Lâm Phi ngồi một chiếc chiến hạm tốc độ cao do Phùng Hợp Bà Bà cung cấp, bay về phía ngôi sao Vô Tội.
Mà cô gái hủy diệt tìm một phòng nghỉ trên chiến hạm, bắt đầu ngồi xuống khôi phục thể lực. Rất nhiều phù văn xoay tròn bốn xung quanh cơ thể cô.
Lâm Phi cầm một chén rượu, vừa uống vừa nhìn vũ trụ bên ngoài chiến hạm. Hắn nghĩ tới những năm trước, khi đó mình mới nhận được Hệ Thống Chiến Thần này, bị hệ thống điều khiển giết hết thầy giáo và bạn học.
Khi đó hắn có thân phận tù nhân, bị đưa lên chiến hạm vận chuyển, đi tới ngôi sao Vô Tội.
Hiện giờ đã qua vài năm, mình còn sống ngoan cường, hơn nữa thực lực đề cao vô số lần, cũng có thế lực khổng lồ âm thầm phát triển trong Thiên Long Liên Bang. Hiện giờ có thể nói mình là người ảnh hưởng tới cách cục toàn bộ Thiên Long Liên Bang trong tương lai cũng không quá chút nào.
Lâm Phi cảm khái vạn phần.
Hoàn thành nhiệm vụ chết người của Hệ Thống Chiến Thần, sống sót, mạnh hơn, lại càng mạnh hơn. Tất cả đều là vì sống sót. Đó là suy nghĩ hiện giờ của Lâm Phi.
Vài ngày đi đường trôi qua rất nhanh. Chiến hạm của quân đội lấy tiếng là chấp hành nhiệm vụ bí mật của Phùng Hợp Bà Bà, đi tới sa mạc trên ngôi sao Vô Tội rất nhanh.
Lâm Phi và cô gái hủy diệt thử tìm địa điểm của Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng nhưng nhìn toàn bộ tinh cầu là cát vàng, căn bản không có đầu mối gì cả.
- Sử dụng quyển trục xuyên thời không đi Lâm Phi. Tinh cầu này chính là cứ địa cuối cùng của văn minh phù văn. Đây chính là thủ đô của văn minh phù văn, Hải Dương Tinh Thông Thiên Môn của thế giới phù văn.
Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi.
Lâm Phi lấy quyển trục xuyên thời không màu vàng ra, mở nó ra.
- Mời nhập thời không muốn tới.
Tiếng nói máy móc vang lên trong não Lâm Phi.
- Đi tới khi thời đại phù văn kết thúc, ngày 4, tháng 3, năm 1873 theo lịch phù văn.
Lâm Phi nói với quyển trục.
Quyển trục mở ra rất nhanh. Một cánh cửa vàng lớn tới hai thước, bên trên có nhiều hoa văn kỳ lạ hiện ra. Toàn bộ cánh cửa như liền một khối, không có điểm nối nào, đứng trước mặt Lâm Phi và cô gái hủy diệt.
Cánh cửa kim loại lớn từ từ mở ra, bên trong đen kịt mảnh.
- Đi nào cô cô.
Lâm Phi nắm tay cô gái hủy diệt, tiến vào bên trong cánh cửa màu vàng.
Khi hai người tiến vào cánh cửa thời không xong, cánh cửa vàng này liền đóng lại, biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.
Năm thời đại phù văn kết thúc, ngày 4, tháng 3, năm 1873, Hải Dương Tinh, một tinh cầu toàn màu xanh của nước biển đã trở thành một vùng bị tàn phá. Trên mặt biển trôi đầy những mảnh vụn, phòng ốc, người chết. Trên bầu trời có mười mấy kiến trúc phù văn trôi nổi đã bị hư hại.
Cả trăm thánh nhân pháp lực cường đại thông thiên trôi nổi trên không trung, đang cầm quyền trượng trong tay, tạo thành một đại trận phong ấn đặc thù. Một tinh thạch năng lượng rất lớn trôi nổi ở trung tâm đại trận.
Bên trong đại trận có một cô gái hủy diệt tóc bạc mắt đỏ đang đau đớn kêu lên.
- Cô gái hủy diệt, cô chém giết thành tính. Tôi lấy tên Thông Thiên Thánh Nhân, hôm nay phong ấn cô vĩnh viễn dưới đáy biển trên Hải Dương Tinh này, để cô bị cấm cố cả vạn vạn năm chịu cô độc, vắng lặng cho tới khi cô chết. Cô hãy dùng thời gian này mà sám hối tội lỗi của mình đi.
Tiếng nói của Đại Thánh Giả vang lên trong không trung.
Đại trận phù văn rất lớn bắt đầu biến hóa. Trong nhất thời trên người cô gái hủy diệt trong trận liền sinh ra một tầng thủy tinh trong suốt. Thủy tinh không ngừng dầy lên, mãu tới khi đạt một trăm lẻ tám tầng mới dừng lại.
Cô gái hủy diệt bị đè ở tầng thấp nhất, hình thành Thông Thiên Tháp một trăm lẻ tám tầng.
Cả trăm thánh nhân lại hợp lực lần nữa, bắt đầu đọc chú ngữ, tạo thành phong ấn năng lượng, cường hóa thủy tinh, tràn vào bên trong Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng.
Cô gái hủy diệt bị phong ấn lúc đầu còn phẫn nộ vùng vẫy, cuối cùng càng ngày càng yếu, bắt đầu không nhúc nhích nữa. Quần áo trên người cũng bị năng lượng đánh nát.
Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng bị mấy trăm Thánh nhân hợp lực, đẩy vào vùng biển sâu trong Hải Dương Tinh.
Vốn dĩ có mấy trăm Thánh nhân, trong đó có hơn trăm Thánh nhân đã trực tiếp hi sinh tính mạng bản thân, dùng năng lượng tính mạng để gia cố thêm cho Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng.
Những người còn sống trong kiến trúc trên Hải Dương nhìn thấy cô gái hủy diệt ác ma này rốt cục đã bị phong ấn thành công, bắt đầu hoan hô.
Phong ấn cô gái hủy diệt này xong, mấy trăm Thánh nhân còn sống cũng trong tình trạng kiệt sức.
- Ác ma đã bị trừ. Cô ta đã bị phong ấn vĩnh cửu, không thể đi ra làm loạn nữa. Chúng tôi…
Thánh nhân cầm đầu vừa mới nói được mấy câu như vậy, lời còn chưa nói xong.
Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một cánh cửa năng lượng màu vàng khổng lồ. Cánh cửa màu vàng khổng lồ mang theo khí tức thần bí trôi nổi giữa không trung, chậm rãi mở ra, khiến người ta thấy uy nghiêm không thể xâm phạm.
Tóc bạc, mắt hồng, mặc chiến giáp năng lượng màu đỏ như máu, tay cầm cây roi dài màu máu đỏ, chân đạp trên một Cổ Long bằng phù văn khổng lồ.
Cô gái hủy diệt lại xuất hiện, bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông thần bí đang đứng.
Lâm Phi và cô gái hủy diệt xuyên qua thời không thành công, đi tới thời đại Phù văn.
Đám người vừa mới hoan hô nhìn thấy cảnh tượng này, đều phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.
- Không thể nào! Chúng tôi vừa phong ấn cô. Cho dù cô là cô gái hủy diệt thì cũng không thể từ không gian phong bế mà đi ra khỏi Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng ở dưới biển sâu trong Hải Dương Tinh được.
Giờ phút này, Thánh nhân cầm đầu liền quát lên với cô gái hủy diệt đứng trên Cự Long bằng phù văn.
- Cô cô, thời đại phù văn cấm cố cô là năm cụ thể nào thế?
Lâm Phi dò hỏi.
- Ngày đó tôi vĩnh viễn không quên, là ngày thời đại phù văn kết thúc, năm 1873, tháng 3, ngày 4 của thời đại phù văn.
Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi.
- Bởi vì lần này chúng ta chỉ có bảy ngày, để chắc chắc địa điểm chúng tôi xuất hiện tốt nhất là gần chiến trường thời đại phù văn một chút. Chúng ta ngồi phi thuyền tới ngục giam Tạp Nhĩ tại ngôi sao Vô Tội đi.
- Lộ trình này phải mất mấy ngày. Trong thời gian này cô khôi phục thể lực một chút, chuẩn bị đón đại chiến với đám thánh nhân đi.
Lâm Phi nói với cô gái hủy diệt.
- Được, lập tức sắp xếp chiến hạm tốc độ cao, chúng ta lên đường luôn.
Cô gái hủy diệt đáp lời hắn.
Lâm Phi cầm đồng hồ, gọi điện cho Phùng Hợp Bà Bà.
Một giờ vũ trụ sau, Lâm Phi ngồi một chiếc chiến hạm tốc độ cao do Phùng Hợp Bà Bà cung cấp, bay về phía ngôi sao Vô Tội.
Mà cô gái hủy diệt tìm một phòng nghỉ trên chiến hạm, bắt đầu ngồi xuống khôi phục thể lực. Rất nhiều phù văn xoay tròn bốn xung quanh cơ thể cô.
Lâm Phi cầm một chén rượu, vừa uống vừa nhìn vũ trụ bên ngoài chiến hạm. Hắn nghĩ tới những năm trước, khi đó mình mới nhận được Hệ Thống Chiến Thần này, bị hệ thống điều khiển giết hết thầy giáo và bạn học.
Khi đó hắn có thân phận tù nhân, bị đưa lên chiến hạm vận chuyển, đi tới ngôi sao Vô Tội.
Hiện giờ đã qua vài năm, mình còn sống ngoan cường, hơn nữa thực lực đề cao vô số lần, cũng có thế lực khổng lồ âm thầm phát triển trong Thiên Long Liên Bang. Hiện giờ có thể nói mình là người ảnh hưởng tới cách cục toàn bộ Thiên Long Liên Bang trong tương lai cũng không quá chút nào.
Lâm Phi cảm khái vạn phần.
Hoàn thành nhiệm vụ chết người của Hệ Thống Chiến Thần, sống sót, mạnh hơn, lại càng mạnh hơn. Tất cả đều là vì sống sót. Đó là suy nghĩ hiện giờ của Lâm Phi.
Vài ngày đi đường trôi qua rất nhanh. Chiến hạm của quân đội lấy tiếng là chấp hành nhiệm vụ bí mật của Phùng Hợp Bà Bà, đi tới sa mạc trên ngôi sao Vô Tội rất nhanh.
Lâm Phi và cô gái hủy diệt thử tìm địa điểm của Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng nhưng nhìn toàn bộ tinh cầu là cát vàng, căn bản không có đầu mối gì cả.
- Sử dụng quyển trục xuyên thời không đi Lâm Phi. Tinh cầu này chính là cứ địa cuối cùng của văn minh phù văn. Đây chính là thủ đô của văn minh phù văn, Hải Dương Tinh Thông Thiên Môn của thế giới phù văn.
Cô gái hủy diệt nói với Lâm Phi.
Lâm Phi lấy quyển trục xuyên thời không màu vàng ra, mở nó ra.
- Mời nhập thời không muốn tới.
Tiếng nói máy móc vang lên trong não Lâm Phi.
- Đi tới khi thời đại phù văn kết thúc, ngày 4, tháng 3, năm 1873 theo lịch phù văn.
Lâm Phi nói với quyển trục.
Quyển trục mở ra rất nhanh. Một cánh cửa vàng lớn tới hai thước, bên trên có nhiều hoa văn kỳ lạ hiện ra. Toàn bộ cánh cửa như liền một khối, không có điểm nối nào, đứng trước mặt Lâm Phi và cô gái hủy diệt.
Cánh cửa kim loại lớn từ từ mở ra, bên trong đen kịt mảnh.
- Đi nào cô cô.
Lâm Phi nắm tay cô gái hủy diệt, tiến vào bên trong cánh cửa màu vàng.
Khi hai người tiến vào cánh cửa thời không xong, cánh cửa vàng này liền đóng lại, biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.
Năm thời đại phù văn kết thúc, ngày 4, tháng 3, năm 1873, Hải Dương Tinh, một tinh cầu toàn màu xanh của nước biển đã trở thành một vùng bị tàn phá. Trên mặt biển trôi đầy những mảnh vụn, phòng ốc, người chết. Trên bầu trời có mười mấy kiến trúc phù văn trôi nổi đã bị hư hại.
Cả trăm thánh nhân pháp lực cường đại thông thiên trôi nổi trên không trung, đang cầm quyền trượng trong tay, tạo thành một đại trận phong ấn đặc thù. Một tinh thạch năng lượng rất lớn trôi nổi ở trung tâm đại trận.
Bên trong đại trận có một cô gái hủy diệt tóc bạc mắt đỏ đang đau đớn kêu lên.
- Cô gái hủy diệt, cô chém giết thành tính. Tôi lấy tên Thông Thiên Thánh Nhân, hôm nay phong ấn cô vĩnh viễn dưới đáy biển trên Hải Dương Tinh này, để cô bị cấm cố cả vạn vạn năm chịu cô độc, vắng lặng cho tới khi cô chết. Cô hãy dùng thời gian này mà sám hối tội lỗi của mình đi.
Tiếng nói của Đại Thánh Giả vang lên trong không trung.
Đại trận phù văn rất lớn bắt đầu biến hóa. Trong nhất thời trên người cô gái hủy diệt trong trận liền sinh ra một tầng thủy tinh trong suốt. Thủy tinh không ngừng dầy lên, mãu tới khi đạt một trăm lẻ tám tầng mới dừng lại.
Cô gái hủy diệt bị đè ở tầng thấp nhất, hình thành Thông Thiên Tháp một trăm lẻ tám tầng.
Cả trăm thánh nhân lại hợp lực lần nữa, bắt đầu đọc chú ngữ, tạo thành phong ấn năng lượng, cường hóa thủy tinh, tràn vào bên trong Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng.
Cô gái hủy diệt bị phong ấn lúc đầu còn phẫn nộ vùng vẫy, cuối cùng càng ngày càng yếu, bắt đầu không nhúc nhích nữa. Quần áo trên người cũng bị năng lượng đánh nát.
Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng bị mấy trăm Thánh nhân hợp lực, đẩy vào vùng biển sâu trong Hải Dương Tinh.
Vốn dĩ có mấy trăm Thánh nhân, trong đó có hơn trăm Thánh nhân đã trực tiếp hi sinh tính mạng bản thân, dùng năng lượng tính mạng để gia cố thêm cho Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng.
Những người còn sống trong kiến trúc trên Hải Dương nhìn thấy cô gái hủy diệt ác ma này rốt cục đã bị phong ấn thành công, bắt đầu hoan hô.
Phong ấn cô gái hủy diệt này xong, mấy trăm Thánh nhân còn sống cũng trong tình trạng kiệt sức.
- Ác ma đã bị trừ. Cô ta đã bị phong ấn vĩnh cửu, không thể đi ra làm loạn nữa. Chúng tôi…
Thánh nhân cầm đầu vừa mới nói được mấy câu như vậy, lời còn chưa nói xong.
Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một cánh cửa năng lượng màu vàng khổng lồ. Cánh cửa màu vàng khổng lồ mang theo khí tức thần bí trôi nổi giữa không trung, chậm rãi mở ra, khiến người ta thấy uy nghiêm không thể xâm phạm.
Tóc bạc, mắt hồng, mặc chiến giáp năng lượng màu đỏ như máu, tay cầm cây roi dài màu máu đỏ, chân đạp trên một Cổ Long bằng phù văn khổng lồ.
Cô gái hủy diệt lại xuất hiện, bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông thần bí đang đứng.
Lâm Phi và cô gái hủy diệt xuyên qua thời không thành công, đi tới thời đại Phù văn.
Đám người vừa mới hoan hô nhìn thấy cảnh tượng này, đều phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.
- Không thể nào! Chúng tôi vừa phong ấn cô. Cho dù cô là cô gái hủy diệt thì cũng không thể từ không gian phong bế mà đi ra khỏi Thông Thiên Tháp một trăm linh tám tầng ở dưới biển sâu trong Hải Dương Tinh được.
Giờ phút này, Thánh nhân cầm đầu liền quát lên với cô gái hủy diệt đứng trên Cự Long bằng phù văn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.