Chương 117: trầm lặng một chút
Oai Đảo Thần
02/05/2018
Sau khi nói chuyện điện thoại với Ám Phi Hoa
xong. Lâm Phi nhớ đến bài tập mà giáo quan Lưu Lệ giao, xem trận đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị và Lưu Ly Kinh Thiên rồi viết bài cảm tưởng.
Lâm Phi từ trên người có mười vạn trở thành tiểu phú ông tâm trạng hôm nay rất tốt hắn cầm giấy bút ra bàn bắt đầu viết cảm tưởng.
Lâm Phi quyết định viết về cảm tưởng thật sự của mình khi chiến đấu rồi căn cứ vào đó để sửa sau.
Hồi tường lại một chút, Lâm Phi bắt đầu động bút.
- Đối mặt với tay súng bắn tỉa hàng đầu Bách Thú Đế Quốc, khi trận đấu vừa bắt đầu tôi đã quyết định tiến lại trước mặt đối phương và dùng kiếm năng lượng đâm xuyên đối thủ để kết thúc trận đấu.
Không phải một mình tôi đang chiến đấu, phía sau tôi còn có hàng nghìn vạn giáo đồ Tà Giáo ủng hộ. Quan trọng nhất là tôi đã đặt hết tiền sinh hoạt vào trận đấu này.
Không có áp lực thì không có động lực tiến lên. Trong trận đấu này, tiền sinh hoạt và áp lực từ Tà Giáo đã không ngừng khích lệ tôi tiến về phía trước.
Trận đấu vừa bắt đầu Lưu Ly Kinh Thiên đã ngắm bắn tôi một cách chính xác, nhưng vô ích. Không phải cô ta bắn không trúng mà là tôi đã dùng dị năng tránh được một cách hoàn hảo.
Trận đấu cứ diễn ra, tôi không ngừng thi triển dị năng, từng bước từng bước tiền lại gần Lưu Ly Kinh Thiên, cuối cùng một kiếm kết thúc.
Lâm Phi biết là không thể nộp bài viết này được nên là bắt đầu sửa, bắt đầu đổi sang đại từ nhân xưng ngôi thứ ba trần thuật lại phương pháp chiến đấu, cho thêm vài câu ca ngợi Thiên Hạ Đệ Nhị.
...
- Hôm nay là ngày Thiện Hạ Đệ Nhị và Lưu Ly Kinh Thiên quyết đấu, ngày quyết đấu của hai tay bắn tỉa mạnh nhất Bách Thú đế quốc và Thiên Long Liên Bang.
Khi trận đấu bắt đầu Thiên Hạ Đệ Nhị đã dùng tư thái cao ngất hành hạ sự tự tin của Lưu Ly Kinh Thiên.
Anh ta đã dựa vào ý thức chiến đấu thần cấp và lòng trung thành với liên bang. Anh ta biết nếu thất bại sẽ khiến vinh dự của quốc gia bị ảnh hưởng, vì thế anh ta đã từng bước dùng ý thức chiến đấu hơn người tiến lại trước mặt Lưu Ly Kinh Thiên.
Không phải một mình anh ta đang chiến đấu, phía sau còn có hàng trăm triệu người chơi của Thiên Long Liên Bang ủng hộ. Trong trận đấu, Thiên Hạ Đệ Nhị đã thi triển ý thức thần cấp, phán đoán một cách chính xác quỹ đạo đường đạn của Lưu Ly Kinh Thiên và dễ dàng tránh né.
Anh đã tạo nên một câu chuyện thần thoại về trận chiến với một tay bắn tỉa.
Thông qua trận đấu hôm nay, tôi có vinh hạnh được chứng kiến kỹ thuật lái thần cấp, Thiên Hạ Đệ Nhị sẽ trở thành tấm gương cho tôi học tập...
Lâm Phi viết, viết mãi, chữ bắt đầu phiêu, viết tự khen mình thật quá sảng khoái.
Lưu Lệ ở trong phòng xem đi xem lại trận đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị.
Trận đấu hôm nay khiến cô quá đỗi chấn kinh.
Trước đây Lưu Lệ cho rằng Thiên Hạ Đệ Nhị có thể là một chiến sĩ Cơ Giáp đang có kỹ thuật không tồi, đang trên đường trưởng thành.
Nhưng sau khi xem trận đấu một tiếng rưỡi này. Lưu Lệ mới biết suy nghĩ trước đây của mình quá sai lầm.
Thực lực mà Thiên Hạ Đệ Nhị thể hiện hôm nay đã là một chân bước vào thực lực Chiến Thần rồi.
Lưu Lệ là tay súng bắn tỉa, biết rất rõ khả năng lái và bắn tỉa tầm xa của mình, cô còn kém Lưu Ly Kinh Thiên một bậc.
Nhưng hôm nay Thiên Hạ Đệ Nhị đã hoàn toàn hành hạ đối thủ.
Trong trận đấu một tiếng rưỡi, Thiên Hạ Đệ Nhị dùng thực lực cường đại từng bước phá vỡ sự tự tin của Lưu Ly Kinh Thiên.
Thực lực của Thiên Hạ Đệ Nhị đã hoàn toàn chấn nhiếp được Lưu Lệ. Giáo quan Lưu Lệ đã bắt đầu sùng bái vị chiến sĩ Cơ Giáp thần cấp thần bí này của Thiên Long Liên Bang rồi.
Lãnh đạo phản quân Ám Phi Hoa cũng không nhàn rỗi, sau khi có được số tiền tương đối, cô bắt đầu an bài cho thủ hạ ngầm thu mua vài công xưởng quân sự loại nhỏ của tư nhân Thiên Long Liên Bang để cung cấp người máy và tàu chiến nhỏ cho phản quân.
ũ khí của phản quân bắt đầu mạnh dần.
Trận đấu trong Cơ Giáp Đế Quốc hôm nay với toàn bộ Bách Thú đế quốc là một sự sỉ nhục lớn lao.
Các chuyên gia quân sự Bách Thú Đế Quốc bắt đầu nghiên cứu trận đấu, hy vọng sẽ tìm ra được sơ hở nào đó của Thiên Hạ Đệ Nhị, và tìm bí mật tại sao hắn có thể tránh được hơn một nghìn lần ngắm bắn và tiến tới trước mặt Lưu Ly Kinh Thiên mà không hề bị tổn thương gì.
Tổ chuyên gia Bách Thú Đế Quốc trước tiên cho trận đấu chạy chậm mười lần để xem phản ứng của cỗ máy Thanh Long và khoảnh khắc Lưu Ly Kinh Thiên ấn nút bắn.
Kết quả rất nhanh đã có. Mỗi lần Lưu Ly Kinh Thiên ấn nút bắn là Thiên Hạ Đệ Nhị lại bước một bước nhỏ tránh tầm bắn của đối phương.
- Tại sao? Tại sao hắn lại tránh được nhiều lần như vậy?
Các chuyên gia nghi vấn, tiếp tục nghiên cứu.
- Hai trận đối chiến trước Thiên Hạ Đệ Nhị thể hiện là tay bắn tỉa đỉnh cấp. Trận đấu hôm nay có lẽ hắn đã dự đoán đường đạn thông qua nòng súng của đối phương. Hắn dùng máy thăm dò quan sát góc độ súng của Lưu Ly Kinh Thiên, dùng bộ não tính toán quỹ đạo đường đạn rồi tránh. Mỗi bước tránh của hắn nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng đều được tính toán rất chính xác.
Một nghiên cứu viên phát biểu quan điểm.
- Tốc độ tay của hắn là bao nhiêu? Có tính ra được không?
Người phụ trách hỏi thủ hạ.
- tốc độ rất bình thường.
Nghiên cứu viên phụ trách thống kê số liệu chiến đấu đáp.
- Một chiến sĩ đáng sợ! Hắn ta là chiến sĩ trời sinh!
Người phụ trách trong tổ chuyên gia cảm thán.
- Đối mặt với Thiên Hạ Đệ Nhị có ý thức chiến đấu thần cấp, có lẽ chỉ có thần mới biết làm thế nào để đánh bại hắn.
Người phụ trách rút ra kết luận, nhưng không nói ra.
Ngày hôm sau lên lớp.
Lâm Phi đến lớp đúng giờ, lại ngồi ở vị trí cuối lớp gần cửa sổ quen thuộc.
Giáo quan Lưu Lệ vẫn chưa tới, các bạn trong lớp đang bàn tán trận đấu giữa Thiên Hạ Đệ Nhị và Lưu Ly Kinh Thiên hôm qua.
- Tôi thua mất một tháng sinh hoạt phí đấy. Trời ơi, không ngờ Thiên Hạ Đệ Nhị lại không dùng súng giết Lưu Ly Kinh Thiên mà lại bước từng bước lại gần. Tuy thua mất một tháng sinh hoạt phí nhưng sau khi xem xong tôi phấn khích đến không ngủ được. Lần sau tôi không đặt anh ta dùng chiêu thức gì nữa mà chỉ đặt một chiêu hạ gục đối thủ.
Một người nói với người bên cạnh.
- Thiên Hạ Đệ Nhị quá mạnh. Trận đấu đó căn bản là hành hạ đến chết, Lưu Ly Kinh Thiên không phải đối thủ cùng đẳng cấp với anh ta.
Người khác nói.
- Có lẽ anh ta thực sự có thực lực đệ nhất, vốn dĩ tôi nghĩ cái dòng chữ ký của anh ta là trò cười, nhưng sau trận đấu hôm qua tôi mới biết chắc chắn Thiên Hạ Đệ Nhị có thực lực coi thường mọi địch thủ khác. Quá cừ! Khi nào thì tôi mới có thể đường hoàng tiến lại đối thủ là tay súng bắn tỉa, rồi rút kiếm hạ gục đối thủ giống như vậy đây?
Một người khác cảm thán.
Trong tiếng ồn ã của lớp học, giáo quan Lưu Lệ bước vào, lập tức lớp học trở nên yên tĩnh.
Giáo quan Lưu Lệ đứng nghiêm trang trên bục giảng:
- Chắc tất cả các bạn đều đã xem trận đấu hôm qua. Trước tiên tôi muốn chúc mừng các bạn. Các bạn nên thấy may mắn khi Thiên Hạ Đệ Nhị là chiến sĩ Cơ Giáp của Thiên Long Liên Bang chúng ta. Nếu không anh ta sẽ là ác mộng trên chiến trường của các bạn.
Nói xong câu này, Lưu Lệ ngừng lại, học sinh trong lớp nghe thế vẻ mặt đều căng thẳng có lẽ đang nghĩ tới hậu quả khi mình thành đối thủ của Thiên Hạ Đệ Nhị.
- Được rồi, bài tập hôm qua tôi giao, viết cảm tưởng sau khi xem trận đấu. Từng người hãy đứng lên đọc cho cả lớp nghe. Bắt đầu từ hàng đầu tiên, cậu đứng lên! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Lưu Lệ chỉ học sinh ngồi hàng đầu tiên.
- Vâng.
Cậu học sinh đó đứng dậy, bắt đầu đọc tờ giấy trong tay:
- Thiên Hạ Đệ Nhị, thần tượng của tôi...
Ba phút sau, cậu học sinh này đọc xong người bên cạnh đứng lên đọc cảm tưởng:
- Chiến sĩ Cơ Giáp cường đại, anh ấy đang dùng hành động để tạo nên kỳ tích.
Cứ thế lần lượt từng học sinh đọc bài cảm tưởng của mình.
- Thiên Hạ Đệ Nhị không chiến đấu cho riêng mình anh ấy. Tất cả trận đấu của anh ấy đều là khích lệ sĩ khí của liên bang tất cả tướng sĩ liên bang sẽ tự hào vì biểu hiện của Thiên Hạ Đệ Nhị.
Lâm Phi ngồi cuối lớp nghe các bạn tán dương mình thì vô cùng sung sướng. Trong mắt giáo quan và các bạn, Thiên Hạ Đệ Nhị đúng là anh hùng của liên bang là tuyệt thế cường giả không ngừng chiến đấu vì dân vì nước.
Được tâng bốc liên tục như vậy. Lâm Phi có cảth giác như đang bay trên mây.
Cái gì mà anh hùng liên bang trung thành với liên bang chỉ có Lâm Phi mới hiểu đó đều là giả dối. Thán phận thật sự của Thiên Hạ Đệ Nhị chính là trưởng lão của Thánh Giáo, phản quân chống đối chính phủ liên bang trận chiến của hắn chỉ là để kiếm tiền cho phản quân lật đổ chính quyền liên bang.
Mười chín người đọc xong cảm tưởng giờ đến lượt Lâm Phi.
Hắn đứng dậy, cầm bài viết lên đọc thật lớn:
- Thông qua trận đấu hôm nay, tôi đã có vinh hạnh nhìn thấy kỹ thuật lái thần cấp, Thiên Hạ Đệ Nhị sẽ là tấm gương cho tôi học tập và noi theo...
Hôm qua Lâm Phi còn nghĩ mình viết như thế này là tán dương Thiên Hạ Đệ Nhị hơi quá đà, nhưng khi nghe xong mười chín bài cảm tưởng thì hắn biết mình coi như là khiêm tốn rồi.
Lâm Phi dùng ngữ khí chậm rãi đọc xong bài cảm tưởng của mình.
- Rất tốt, Lâm Phi, cậu có thiên phú về lái người máy, qua bài cảm tượng tôi có thể thấy cậu thật sự khâm phục Thiên Hạ Đệ Nhị. chỉ khi đặt ra mục tiêu lớn thì sau này mới trở thành chiến sĩ hàng đầu. Thiên Hạ Đệ Nhị chính là mục tiêu của cậu.
Lưu Lệ nghe xong trịnh trọng nói.
- Vâng giáo quan, tôi nhất định sẽ lấy Thiên Hạ Đệ Nhị làm mục tiêu tiến về phía trước, nỗ lực học lái người máy.
Lâm Phi vừa nói vừa nghĩ bụng:
- Nếu tất cả đều coi Thiên Hạ Đệ Nhị là tấm gương thì có lẽ Tà Giáo có cơ hội lật đổ liên bang rồi.
- Được rồi, tiếp theo chúng ta làm bài kiểm tra viết. Tất cả có hai mươi câu hỏi, trả lời đúng mười hai câu, sáu mươi điểm là đạt. Ai không qua một tuần sau kiểm tra lại, đồng thời tuần sau không được huấn luyện trong máy thật.
Lưu Lệ nói xong lấy ra hai mươi bài kiểm tra đã chuẩn bị trong cặp ra.
Hai mươi câu hỏi trong bài đều là nội dung Lưu Lệ đã giảng trong một tháng lên lớp.
Lâm Phi từ trên người có mười vạn trở thành tiểu phú ông tâm trạng hôm nay rất tốt hắn cầm giấy bút ra bàn bắt đầu viết cảm tưởng.
Lâm Phi quyết định viết về cảm tưởng thật sự của mình khi chiến đấu rồi căn cứ vào đó để sửa sau.
Hồi tường lại một chút, Lâm Phi bắt đầu động bút.
- Đối mặt với tay súng bắn tỉa hàng đầu Bách Thú Đế Quốc, khi trận đấu vừa bắt đầu tôi đã quyết định tiến lại trước mặt đối phương và dùng kiếm năng lượng đâm xuyên đối thủ để kết thúc trận đấu.
Không phải một mình tôi đang chiến đấu, phía sau tôi còn có hàng nghìn vạn giáo đồ Tà Giáo ủng hộ. Quan trọng nhất là tôi đã đặt hết tiền sinh hoạt vào trận đấu này.
Không có áp lực thì không có động lực tiến lên. Trong trận đấu này, tiền sinh hoạt và áp lực từ Tà Giáo đã không ngừng khích lệ tôi tiến về phía trước.
Trận đấu vừa bắt đầu Lưu Ly Kinh Thiên đã ngắm bắn tôi một cách chính xác, nhưng vô ích. Không phải cô ta bắn không trúng mà là tôi đã dùng dị năng tránh được một cách hoàn hảo.
Trận đấu cứ diễn ra, tôi không ngừng thi triển dị năng, từng bước từng bước tiền lại gần Lưu Ly Kinh Thiên, cuối cùng một kiếm kết thúc.
Lâm Phi biết là không thể nộp bài viết này được nên là bắt đầu sửa, bắt đầu đổi sang đại từ nhân xưng ngôi thứ ba trần thuật lại phương pháp chiến đấu, cho thêm vài câu ca ngợi Thiên Hạ Đệ Nhị.
...
- Hôm nay là ngày Thiện Hạ Đệ Nhị và Lưu Ly Kinh Thiên quyết đấu, ngày quyết đấu của hai tay bắn tỉa mạnh nhất Bách Thú đế quốc và Thiên Long Liên Bang.
Khi trận đấu bắt đầu Thiên Hạ Đệ Nhị đã dùng tư thái cao ngất hành hạ sự tự tin của Lưu Ly Kinh Thiên.
Anh ta đã dựa vào ý thức chiến đấu thần cấp và lòng trung thành với liên bang. Anh ta biết nếu thất bại sẽ khiến vinh dự của quốc gia bị ảnh hưởng, vì thế anh ta đã từng bước dùng ý thức chiến đấu hơn người tiến lại trước mặt Lưu Ly Kinh Thiên.
Không phải một mình anh ta đang chiến đấu, phía sau còn có hàng trăm triệu người chơi của Thiên Long Liên Bang ủng hộ. Trong trận đấu, Thiên Hạ Đệ Nhị đã thi triển ý thức thần cấp, phán đoán một cách chính xác quỹ đạo đường đạn của Lưu Ly Kinh Thiên và dễ dàng tránh né.
Anh đã tạo nên một câu chuyện thần thoại về trận chiến với một tay bắn tỉa.
Thông qua trận đấu hôm nay, tôi có vinh hạnh được chứng kiến kỹ thuật lái thần cấp, Thiên Hạ Đệ Nhị sẽ trở thành tấm gương cho tôi học tập...
Lâm Phi viết, viết mãi, chữ bắt đầu phiêu, viết tự khen mình thật quá sảng khoái.
Lưu Lệ ở trong phòng xem đi xem lại trận đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị.
Trận đấu hôm nay khiến cô quá đỗi chấn kinh.
Trước đây Lưu Lệ cho rằng Thiên Hạ Đệ Nhị có thể là một chiến sĩ Cơ Giáp đang có kỹ thuật không tồi, đang trên đường trưởng thành.
Nhưng sau khi xem trận đấu một tiếng rưỡi này. Lưu Lệ mới biết suy nghĩ trước đây của mình quá sai lầm.
Thực lực mà Thiên Hạ Đệ Nhị thể hiện hôm nay đã là một chân bước vào thực lực Chiến Thần rồi.
Lưu Lệ là tay súng bắn tỉa, biết rất rõ khả năng lái và bắn tỉa tầm xa của mình, cô còn kém Lưu Ly Kinh Thiên một bậc.
Nhưng hôm nay Thiên Hạ Đệ Nhị đã hoàn toàn hành hạ đối thủ.
Trong trận đấu một tiếng rưỡi, Thiên Hạ Đệ Nhị dùng thực lực cường đại từng bước phá vỡ sự tự tin của Lưu Ly Kinh Thiên.
Thực lực của Thiên Hạ Đệ Nhị đã hoàn toàn chấn nhiếp được Lưu Lệ. Giáo quan Lưu Lệ đã bắt đầu sùng bái vị chiến sĩ Cơ Giáp thần cấp thần bí này của Thiên Long Liên Bang rồi.
Lãnh đạo phản quân Ám Phi Hoa cũng không nhàn rỗi, sau khi có được số tiền tương đối, cô bắt đầu an bài cho thủ hạ ngầm thu mua vài công xưởng quân sự loại nhỏ của tư nhân Thiên Long Liên Bang để cung cấp người máy và tàu chiến nhỏ cho phản quân.
ũ khí của phản quân bắt đầu mạnh dần.
Trận đấu trong Cơ Giáp Đế Quốc hôm nay với toàn bộ Bách Thú đế quốc là một sự sỉ nhục lớn lao.
Các chuyên gia quân sự Bách Thú Đế Quốc bắt đầu nghiên cứu trận đấu, hy vọng sẽ tìm ra được sơ hở nào đó của Thiên Hạ Đệ Nhị, và tìm bí mật tại sao hắn có thể tránh được hơn một nghìn lần ngắm bắn và tiến tới trước mặt Lưu Ly Kinh Thiên mà không hề bị tổn thương gì.
Tổ chuyên gia Bách Thú Đế Quốc trước tiên cho trận đấu chạy chậm mười lần để xem phản ứng của cỗ máy Thanh Long và khoảnh khắc Lưu Ly Kinh Thiên ấn nút bắn.
Kết quả rất nhanh đã có. Mỗi lần Lưu Ly Kinh Thiên ấn nút bắn là Thiên Hạ Đệ Nhị lại bước một bước nhỏ tránh tầm bắn của đối phương.
- Tại sao? Tại sao hắn lại tránh được nhiều lần như vậy?
Các chuyên gia nghi vấn, tiếp tục nghiên cứu.
- Hai trận đối chiến trước Thiên Hạ Đệ Nhị thể hiện là tay bắn tỉa đỉnh cấp. Trận đấu hôm nay có lẽ hắn đã dự đoán đường đạn thông qua nòng súng của đối phương. Hắn dùng máy thăm dò quan sát góc độ súng của Lưu Ly Kinh Thiên, dùng bộ não tính toán quỹ đạo đường đạn rồi tránh. Mỗi bước tránh của hắn nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng đều được tính toán rất chính xác.
Một nghiên cứu viên phát biểu quan điểm.
- Tốc độ tay của hắn là bao nhiêu? Có tính ra được không?
Người phụ trách hỏi thủ hạ.
- tốc độ rất bình thường.
Nghiên cứu viên phụ trách thống kê số liệu chiến đấu đáp.
- Một chiến sĩ đáng sợ! Hắn ta là chiến sĩ trời sinh!
Người phụ trách trong tổ chuyên gia cảm thán.
- Đối mặt với Thiên Hạ Đệ Nhị có ý thức chiến đấu thần cấp, có lẽ chỉ có thần mới biết làm thế nào để đánh bại hắn.
Người phụ trách rút ra kết luận, nhưng không nói ra.
Ngày hôm sau lên lớp.
Lâm Phi đến lớp đúng giờ, lại ngồi ở vị trí cuối lớp gần cửa sổ quen thuộc.
Giáo quan Lưu Lệ vẫn chưa tới, các bạn trong lớp đang bàn tán trận đấu giữa Thiên Hạ Đệ Nhị và Lưu Ly Kinh Thiên hôm qua.
- Tôi thua mất một tháng sinh hoạt phí đấy. Trời ơi, không ngờ Thiên Hạ Đệ Nhị lại không dùng súng giết Lưu Ly Kinh Thiên mà lại bước từng bước lại gần. Tuy thua mất một tháng sinh hoạt phí nhưng sau khi xem xong tôi phấn khích đến không ngủ được. Lần sau tôi không đặt anh ta dùng chiêu thức gì nữa mà chỉ đặt một chiêu hạ gục đối thủ.
Một người nói với người bên cạnh.
- Thiên Hạ Đệ Nhị quá mạnh. Trận đấu đó căn bản là hành hạ đến chết, Lưu Ly Kinh Thiên không phải đối thủ cùng đẳng cấp với anh ta.
Người khác nói.
- Có lẽ anh ta thực sự có thực lực đệ nhất, vốn dĩ tôi nghĩ cái dòng chữ ký của anh ta là trò cười, nhưng sau trận đấu hôm qua tôi mới biết chắc chắn Thiên Hạ Đệ Nhị có thực lực coi thường mọi địch thủ khác. Quá cừ! Khi nào thì tôi mới có thể đường hoàng tiến lại đối thủ là tay súng bắn tỉa, rồi rút kiếm hạ gục đối thủ giống như vậy đây?
Một người khác cảm thán.
Trong tiếng ồn ã của lớp học, giáo quan Lưu Lệ bước vào, lập tức lớp học trở nên yên tĩnh.
Giáo quan Lưu Lệ đứng nghiêm trang trên bục giảng:
- Chắc tất cả các bạn đều đã xem trận đấu hôm qua. Trước tiên tôi muốn chúc mừng các bạn. Các bạn nên thấy may mắn khi Thiên Hạ Đệ Nhị là chiến sĩ Cơ Giáp của Thiên Long Liên Bang chúng ta. Nếu không anh ta sẽ là ác mộng trên chiến trường của các bạn.
Nói xong câu này, Lưu Lệ ngừng lại, học sinh trong lớp nghe thế vẻ mặt đều căng thẳng có lẽ đang nghĩ tới hậu quả khi mình thành đối thủ của Thiên Hạ Đệ Nhị.
- Được rồi, bài tập hôm qua tôi giao, viết cảm tưởng sau khi xem trận đấu. Từng người hãy đứng lên đọc cho cả lớp nghe. Bắt đầu từ hàng đầu tiên, cậu đứng lên! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Lưu Lệ chỉ học sinh ngồi hàng đầu tiên.
- Vâng.
Cậu học sinh đó đứng dậy, bắt đầu đọc tờ giấy trong tay:
- Thiên Hạ Đệ Nhị, thần tượng của tôi...
Ba phút sau, cậu học sinh này đọc xong người bên cạnh đứng lên đọc cảm tưởng:
- Chiến sĩ Cơ Giáp cường đại, anh ấy đang dùng hành động để tạo nên kỳ tích.
Cứ thế lần lượt từng học sinh đọc bài cảm tưởng của mình.
- Thiên Hạ Đệ Nhị không chiến đấu cho riêng mình anh ấy. Tất cả trận đấu của anh ấy đều là khích lệ sĩ khí của liên bang tất cả tướng sĩ liên bang sẽ tự hào vì biểu hiện của Thiên Hạ Đệ Nhị.
Lâm Phi ngồi cuối lớp nghe các bạn tán dương mình thì vô cùng sung sướng. Trong mắt giáo quan và các bạn, Thiên Hạ Đệ Nhị đúng là anh hùng của liên bang là tuyệt thế cường giả không ngừng chiến đấu vì dân vì nước.
Được tâng bốc liên tục như vậy. Lâm Phi có cảth giác như đang bay trên mây.
Cái gì mà anh hùng liên bang trung thành với liên bang chỉ có Lâm Phi mới hiểu đó đều là giả dối. Thán phận thật sự của Thiên Hạ Đệ Nhị chính là trưởng lão của Thánh Giáo, phản quân chống đối chính phủ liên bang trận chiến của hắn chỉ là để kiếm tiền cho phản quân lật đổ chính quyền liên bang.
Mười chín người đọc xong cảm tưởng giờ đến lượt Lâm Phi.
Hắn đứng dậy, cầm bài viết lên đọc thật lớn:
- Thông qua trận đấu hôm nay, tôi đã có vinh hạnh nhìn thấy kỹ thuật lái thần cấp, Thiên Hạ Đệ Nhị sẽ là tấm gương cho tôi học tập và noi theo...
Hôm qua Lâm Phi còn nghĩ mình viết như thế này là tán dương Thiên Hạ Đệ Nhị hơi quá đà, nhưng khi nghe xong mười chín bài cảm tưởng thì hắn biết mình coi như là khiêm tốn rồi.
Lâm Phi dùng ngữ khí chậm rãi đọc xong bài cảm tưởng của mình.
- Rất tốt, Lâm Phi, cậu có thiên phú về lái người máy, qua bài cảm tượng tôi có thể thấy cậu thật sự khâm phục Thiên Hạ Đệ Nhị. chỉ khi đặt ra mục tiêu lớn thì sau này mới trở thành chiến sĩ hàng đầu. Thiên Hạ Đệ Nhị chính là mục tiêu của cậu.
Lưu Lệ nghe xong trịnh trọng nói.
- Vâng giáo quan, tôi nhất định sẽ lấy Thiên Hạ Đệ Nhị làm mục tiêu tiến về phía trước, nỗ lực học lái người máy.
Lâm Phi vừa nói vừa nghĩ bụng:
- Nếu tất cả đều coi Thiên Hạ Đệ Nhị là tấm gương thì có lẽ Tà Giáo có cơ hội lật đổ liên bang rồi.
- Được rồi, tiếp theo chúng ta làm bài kiểm tra viết. Tất cả có hai mươi câu hỏi, trả lời đúng mười hai câu, sáu mươi điểm là đạt. Ai không qua một tuần sau kiểm tra lại, đồng thời tuần sau không được huấn luyện trong máy thật.
Lưu Lệ nói xong lấy ra hai mươi bài kiểm tra đã chuẩn bị trong cặp ra.
Hai mươi câu hỏi trong bài đều là nội dung Lưu Lệ đã giảng trong một tháng lên lớp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.