Chương 113: trước giờ
Oai Đảo Thần
02/05/2018
Sau khi xác định Lâm Phi chính là Thiên Hạ Đệ
Nhị. con hắc mã thần bí trong trò chơi Cơ Giáp Đế Quốc và đồng ý làm
trưởng lão chưa chính thức của Thánh Giáo. Ám Phi Hoa bắt đầu không
ngừng nói với hắn việc gia nhập Thảnh Giáo vinh quang đến mức nào lấy vô số ví dụ về những vụ bê bối của Thiên Long Liên Bang, không ngừng tuyên dương giáo nghĩa của Thánh Giáo và miêu tả một thế giới tươi đẹp sau
khi lật đổ Thiên Long Liên Bang.
Nói đến tận khuya, Ám Phi Hoa cũng mệt rồi thấy Lâm Phi không có ý định giữ lại. Ám Phi Hoa chuẩn bị từ biệt, trao đổi phương thức liên lạc với hắn.
Ám Phi Hoa đứng trước cửa, có chút không nỡ nói:
- Tôi phải đi rồi, Thánh Giáo đang ở những bước khởi đầu, còn rất nhiều việc cần sự quyết đoán của tôi. Nếu có trận đấu nào anh không giải quyết được thì có thể liên lạc với tôi hoặc có thể ấn nút khẩn cấp màu đỏ phía sau huy hiệu trưởng lão. Ấn liên tiếp ba lần sẽ điều động quân đội Tinh Hệ ngầm gần nhất của Thánh Giáo. Thánh Giáo bất diệt, giáo nghĩa vĩnh tồn hàng vạn chiến sĩ Cơ Giáo, dù có cách nhau hàng trăm năm ánh sáng cũng sẽ tới chỗ anh.
- Đại sự của quân khởi nghĩa là quan trọng, Thánh Giáo cần cô.
Lâm Phi nghe xong, vội vàng tiễn người thủ lĩnh Tà Giáo này, cất cái huy hiệu trưởng lão Thánh Giáo màu đen hình vuông có khắc hình thiên sứ mười hai cánh này vào Vạn năng không gian giới chỉ. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Lâm Phi biết nếu gặp trận chiến không giải quyết được ấn nút khẩn cấp này sẽ có được quân cứu viện lớn mạnh, nhưng một khi ấn thì hắn sẽ hoàn toàn bị gắn chặt với tổ chức phản loạn Thánh Giáo này.
Điều động chiến lực ẩn tàng của Thánh Giáo đến lúc đó có muốn âm thầm làm trưởng lão Thánh Giáo cũng không được nữa, hắn sẽ không thể sống cuộc sống quân đội như bình thường nữa, phải đối mặt với chính quyền và quân đội của Thiên Long Liên Bang, còn là đối kháng chính diện nữa chứ. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì Lâm Phi tuyệt đối sẽ không ấn nút cầu cứu này.
Tối hôm trước ngày quyết chiến với Thiên Hạ Đệ Nhị, đô thành của Bách Thú Đế Quốc.
Vương Hân Nhi đang ngồi trên chiếc ghế gỗ trong tiểu viện cho cá trong hồ ăn cô biết trận đấu ngày mai không chỉ liên quan đến tỷ lệ thắng bại và vinh quang của bản thân mà ngay vinh quang của Bách Thú Đế Quốc cũng bị đặt cược rồi. Trên diễn đàn Cơ Giáp Đế Quốc đang có một chủ đề lớn là trận đấu quyết giữa Bách Thú Đế Quốc và tay bắn tỉa mạnh nhất Thiên Long Liên Bang.
Hai ngày nay, khi nhận được lời chấp nhận khiêu chiến của Thiên Hạ Đệ Nhị, Vương Hân Nhi không đăng nhập khoang trò chơi để tập luyện mà chỉ ở trong khu vườn nhỏ của mình tưới hoa, cho cá ăn, cắt tỉa cây cối. Cô biết mình nên bình tĩnh trước trận đại chiến, thả lỏng cả cơ thể lẫn tinh thần, như thế sẽ phát huy được tốt hơn trong trận đấu ngày mai.
Những việc cô đang làm là để cho tâm trạng thực sự bình tĩnh.
Vương Hân Nhi đang cho cá ăn, nhìn đàn cá túm tụm lại tranh giành đồ ăn cô lại nhớ tới Thiên Hạ Đệ Nhị, chiến sĩ Cơ Giáp của Thiên Long Liên Bang mình chưa từng gặp mặt.
- Giờ anh đang làm gì? Đang chiến đấu trên chiến trường hay đang liều mạng tập luyện, hay như tôi làm mấy việc linh tinh thả lỏng đầu óc?
Vương Hân Nhi không biết ở Thiên Long Liên Bang xa xôi lúc này, Lâm Phi đang rửa con dao phẫu thuật của mình, đồng thời đổ nước vào khay và cho vào tủ đá.
Lâm Phi đang dự tính, nếu trận đấu ngày mai mà thua thì hắn phải làm nghề cũ thôi, vì thế chuẩn bị dụng cụ trước, nếu không thì nghèo không có gì bỏ vào mồm mất. Đương nhiên nếu thất bại, Lâm Phi vẫn chưa biết nên nói thế nào với Ám Phi Hoa. Nhưng dự tính xấu nhất là làm cố vấn kỹ thuật và sách lược cho việc cướp ngân hàng tinh tế. Tuy hắn không biết gì về sách lược với kỹ thuật nhưng giả bộ một chút cũng coi như có lòng, có lẽ Ám Phi Hoa sẽ không làm khó hắn.
Sáng ngày quyết đấu.
Trận đấu giữa nữ súng thần Lưu Ly Kinh Thiên của Bách Thú Đế Quốc và Thiên Hạ Đệ Nhị thu hút sự chú ý của vô số người chơi.
Đối thủ trước đây của Thiên Hạ Đệ Nhị luôn là người máy cận chiến và chiến cơ, đối thủ lần này lại là tay súng bắn tỉa tầm xa, hơn nữa còn là Vương Hân Nhi, con gái của vương gia Bách Thú Đế Quốc Chiến Thần thế gia.
Đối thủ trước đây của Thiên Hạ Đệ Nhị đều không tránh được một kiếm và một súng đầu tiên của hắn. Đối thủ lần nào cũng là một chiêu hạ gục, nay gặp phải người của Chiến Thần gia rồi.
Rốt cuộc lần này Thiên Hạ Đệ Nhị có giữ được kỳ tích, có giữ được chiến tích bất bại không, liệu có như trước một chiêu kích bại đối thủ, vô số người ủng hộ Thiên Hạ Đệ Nhị đều ôm kỳ vọng xem trận tỉ thí này.
Đương nhiên, cũng có không ít người ủng hộ Lưu Ly Kinh Thiên, mỹ nữ của Bách Thú Đế Quốc. Thiên Hạ Đệ Nhị va Lưu Ly Kinh Thiên còn chưa khai chiến mà người chơi đã đấu võ mồm trên diễn đàn rồi.
Người chơi hai quốc gia cũng điên cuồng đặt cược cho trận đấu. Tuy phần lớn mọi người không đặt nhiều tiền nhưng bù lại số người thì vô kể.
Lãnh đạo của tổ chức Thánh Giáo, Ám Phi Hoa cũng dùng số tiền có thể huy động được đặt hết vào cửa "Thiên Hạ Đệ Nhị tiến tới trước mặt Lưu Ly Kinh Thiên, một kiếm đâm xuyên". Nhưng với lượng tiền lớn của hai quốc gia, số tiền đặt của Thánh Giáo cũng không ảnh hưởng gì đến tỉ lệ đặt cược.
Chín giờ sáng Thiên Hạ Đệ Nhị đăng nhập trò chơi, cỗ máy Thanh Long sáng lên, đối diện hắn là súng thần Lưu Ly Kinh Thiên của Bách Thú Đế quốc, lái cỗ máy bắn tỉa Tử Thần. Thể tích súng bắn tỉa chiếm đến hai phần ba toàn bộ cỗ máy, nòng súng dài và nhỏ mang hàn khí lạnh lẽo.
- Thiên Hạ Đệ Nhị, tôi rất tò mò về thân phận thật của anh, rốt cuộc anh là nick của đội viên nào trong bộ đội Thiên Long Liên Bang? Anh không thấy dòng ký tên của anh quá ngạo mạn sao? Tôi là đệ nhị, thiên hạ liệu có đệ nhất không? Lẽ nào anh cho rằng kỹ thuật của mình là vô địch thiên hạ? Thanh niên thì nên khiêm tốn một chút.
Trước khi khai chiến, Lưu Ly Kinh Thiên mở máy liên lạc, ngữ khí chậm rãi nói.
- Hà hà, tôi chỉ là một tiểu tốt vô danh của Thiên Long Liên Bang, hình như cô cũng chỉ hơn hai mươi tuổi phải không, lẽ nào cô lại là một bà cô? Thực lực của tôi có thể thành đệ nhất thiên hạ không, đợi quyết đấu xong cô sẽ biết thôi. Tôi sẽ khiến cô tâm phục khẩu phục.
Lâm Phi khẽ cười nói.
Trận đấu hôm nay khiến hắn cảm giác huyết dịch trong người sục sôi, cuối cùng cũng gặp được đối thủ nặng ký rồi. Lâm Phi tập trung tinh thần một cách cao độ.
Trận đấu này hắn đã đặt toàn bộ gia tài là mười vạn liên bang tệ, thua là đến tối hắn phải cầm dao phẫu thuật đi trừ gian diệt ác, bán cơ quan nội tạng kiếm tiền. Hắn còn biết rõ, hôm nay không phải một mình hắn chiến đấu mà hắn là trưởng lão danh dự của Thánh Giáo, phía sau còn có sự ủng hộ của hàng nghìn vạn giáo đồ Tà Giáo, cả tiền mua quan tài của họ cũng đang ủng hộ hắn. Họ đang đợi thắng lợi của hắn đem về cho họ số tiền khổng lồ.
Nói đến tận khuya, Ám Phi Hoa cũng mệt rồi thấy Lâm Phi không có ý định giữ lại. Ám Phi Hoa chuẩn bị từ biệt, trao đổi phương thức liên lạc với hắn.
Ám Phi Hoa đứng trước cửa, có chút không nỡ nói:
- Tôi phải đi rồi, Thánh Giáo đang ở những bước khởi đầu, còn rất nhiều việc cần sự quyết đoán của tôi. Nếu có trận đấu nào anh không giải quyết được thì có thể liên lạc với tôi hoặc có thể ấn nút khẩn cấp màu đỏ phía sau huy hiệu trưởng lão. Ấn liên tiếp ba lần sẽ điều động quân đội Tinh Hệ ngầm gần nhất của Thánh Giáo. Thánh Giáo bất diệt, giáo nghĩa vĩnh tồn hàng vạn chiến sĩ Cơ Giáo, dù có cách nhau hàng trăm năm ánh sáng cũng sẽ tới chỗ anh.
- Đại sự của quân khởi nghĩa là quan trọng, Thánh Giáo cần cô.
Lâm Phi nghe xong, vội vàng tiễn người thủ lĩnh Tà Giáo này, cất cái huy hiệu trưởng lão Thánh Giáo màu đen hình vuông có khắc hình thiên sứ mười hai cánh này vào Vạn năng không gian giới chỉ. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Lâm Phi biết nếu gặp trận chiến không giải quyết được ấn nút khẩn cấp này sẽ có được quân cứu viện lớn mạnh, nhưng một khi ấn thì hắn sẽ hoàn toàn bị gắn chặt với tổ chức phản loạn Thánh Giáo này.
Điều động chiến lực ẩn tàng của Thánh Giáo đến lúc đó có muốn âm thầm làm trưởng lão Thánh Giáo cũng không được nữa, hắn sẽ không thể sống cuộc sống quân đội như bình thường nữa, phải đối mặt với chính quyền và quân đội của Thiên Long Liên Bang, còn là đối kháng chính diện nữa chứ. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì Lâm Phi tuyệt đối sẽ không ấn nút cầu cứu này.
Tối hôm trước ngày quyết chiến với Thiên Hạ Đệ Nhị, đô thành của Bách Thú Đế Quốc.
Vương Hân Nhi đang ngồi trên chiếc ghế gỗ trong tiểu viện cho cá trong hồ ăn cô biết trận đấu ngày mai không chỉ liên quan đến tỷ lệ thắng bại và vinh quang của bản thân mà ngay vinh quang của Bách Thú Đế Quốc cũng bị đặt cược rồi. Trên diễn đàn Cơ Giáp Đế Quốc đang có một chủ đề lớn là trận đấu quyết giữa Bách Thú Đế Quốc và tay bắn tỉa mạnh nhất Thiên Long Liên Bang.
Hai ngày nay, khi nhận được lời chấp nhận khiêu chiến của Thiên Hạ Đệ Nhị, Vương Hân Nhi không đăng nhập khoang trò chơi để tập luyện mà chỉ ở trong khu vườn nhỏ của mình tưới hoa, cho cá ăn, cắt tỉa cây cối. Cô biết mình nên bình tĩnh trước trận đại chiến, thả lỏng cả cơ thể lẫn tinh thần, như thế sẽ phát huy được tốt hơn trong trận đấu ngày mai.
Những việc cô đang làm là để cho tâm trạng thực sự bình tĩnh.
Vương Hân Nhi đang cho cá ăn, nhìn đàn cá túm tụm lại tranh giành đồ ăn cô lại nhớ tới Thiên Hạ Đệ Nhị, chiến sĩ Cơ Giáp của Thiên Long Liên Bang mình chưa từng gặp mặt.
- Giờ anh đang làm gì? Đang chiến đấu trên chiến trường hay đang liều mạng tập luyện, hay như tôi làm mấy việc linh tinh thả lỏng đầu óc?
Vương Hân Nhi không biết ở Thiên Long Liên Bang xa xôi lúc này, Lâm Phi đang rửa con dao phẫu thuật của mình, đồng thời đổ nước vào khay và cho vào tủ đá.
Lâm Phi đang dự tính, nếu trận đấu ngày mai mà thua thì hắn phải làm nghề cũ thôi, vì thế chuẩn bị dụng cụ trước, nếu không thì nghèo không có gì bỏ vào mồm mất. Đương nhiên nếu thất bại, Lâm Phi vẫn chưa biết nên nói thế nào với Ám Phi Hoa. Nhưng dự tính xấu nhất là làm cố vấn kỹ thuật và sách lược cho việc cướp ngân hàng tinh tế. Tuy hắn không biết gì về sách lược với kỹ thuật nhưng giả bộ một chút cũng coi như có lòng, có lẽ Ám Phi Hoa sẽ không làm khó hắn.
Sáng ngày quyết đấu.
Trận đấu giữa nữ súng thần Lưu Ly Kinh Thiên của Bách Thú Đế Quốc và Thiên Hạ Đệ Nhị thu hút sự chú ý của vô số người chơi.
Đối thủ trước đây của Thiên Hạ Đệ Nhị luôn là người máy cận chiến và chiến cơ, đối thủ lần này lại là tay súng bắn tỉa tầm xa, hơn nữa còn là Vương Hân Nhi, con gái của vương gia Bách Thú Đế Quốc Chiến Thần thế gia.
Đối thủ trước đây của Thiên Hạ Đệ Nhị đều không tránh được một kiếm và một súng đầu tiên của hắn. Đối thủ lần nào cũng là một chiêu hạ gục, nay gặp phải người của Chiến Thần gia rồi.
Rốt cuộc lần này Thiên Hạ Đệ Nhị có giữ được kỳ tích, có giữ được chiến tích bất bại không, liệu có như trước một chiêu kích bại đối thủ, vô số người ủng hộ Thiên Hạ Đệ Nhị đều ôm kỳ vọng xem trận tỉ thí này.
Đương nhiên, cũng có không ít người ủng hộ Lưu Ly Kinh Thiên, mỹ nữ của Bách Thú Đế Quốc. Thiên Hạ Đệ Nhị va Lưu Ly Kinh Thiên còn chưa khai chiến mà người chơi đã đấu võ mồm trên diễn đàn rồi.
Người chơi hai quốc gia cũng điên cuồng đặt cược cho trận đấu. Tuy phần lớn mọi người không đặt nhiều tiền nhưng bù lại số người thì vô kể.
Lãnh đạo của tổ chức Thánh Giáo, Ám Phi Hoa cũng dùng số tiền có thể huy động được đặt hết vào cửa "Thiên Hạ Đệ Nhị tiến tới trước mặt Lưu Ly Kinh Thiên, một kiếm đâm xuyên". Nhưng với lượng tiền lớn của hai quốc gia, số tiền đặt của Thánh Giáo cũng không ảnh hưởng gì đến tỉ lệ đặt cược.
Chín giờ sáng Thiên Hạ Đệ Nhị đăng nhập trò chơi, cỗ máy Thanh Long sáng lên, đối diện hắn là súng thần Lưu Ly Kinh Thiên của Bách Thú Đế quốc, lái cỗ máy bắn tỉa Tử Thần. Thể tích súng bắn tỉa chiếm đến hai phần ba toàn bộ cỗ máy, nòng súng dài và nhỏ mang hàn khí lạnh lẽo.
- Thiên Hạ Đệ Nhị, tôi rất tò mò về thân phận thật của anh, rốt cuộc anh là nick của đội viên nào trong bộ đội Thiên Long Liên Bang? Anh không thấy dòng ký tên của anh quá ngạo mạn sao? Tôi là đệ nhị, thiên hạ liệu có đệ nhất không? Lẽ nào anh cho rằng kỹ thuật của mình là vô địch thiên hạ? Thanh niên thì nên khiêm tốn một chút.
Trước khi khai chiến, Lưu Ly Kinh Thiên mở máy liên lạc, ngữ khí chậm rãi nói.
- Hà hà, tôi chỉ là một tiểu tốt vô danh của Thiên Long Liên Bang, hình như cô cũng chỉ hơn hai mươi tuổi phải không, lẽ nào cô lại là một bà cô? Thực lực của tôi có thể thành đệ nhất thiên hạ không, đợi quyết đấu xong cô sẽ biết thôi. Tôi sẽ khiến cô tâm phục khẩu phục.
Lâm Phi khẽ cười nói.
Trận đấu hôm nay khiến hắn cảm giác huyết dịch trong người sục sôi, cuối cùng cũng gặp được đối thủ nặng ký rồi. Lâm Phi tập trung tinh thần một cách cao độ.
Trận đấu này hắn đã đặt toàn bộ gia tài là mười vạn liên bang tệ, thua là đến tối hắn phải cầm dao phẫu thuật đi trừ gian diệt ác, bán cơ quan nội tạng kiếm tiền. Hắn còn biết rõ, hôm nay không phải một mình hắn chiến đấu mà hắn là trưởng lão danh dự của Thánh Giáo, phía sau còn có sự ủng hộ của hàng nghìn vạn giáo đồ Tà Giáo, cả tiền mua quan tài của họ cũng đang ủng hộ hắn. Họ đang đợi thắng lợi của hắn đem về cho họ số tiền khổng lồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.