Siêu Cấp Trà Xanh Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 7: Gửi giáo bá ảnh chụp hoa huyệt
Dương Chi Cam Lộ
04/05/2022
--- 04/05/2022 ---
"Con đúng thật nên học bù. Ngày trước ở nông thôn, giáo viên Tiếng anh có nói con mù Tiếng anh. Học kỳ này chủ nhiệm lớp có gọi điện báo mẹ rất nhiều lần nói con thành tích quá kém, để con học lại Tiếng anh 3 năm sơ trung (THCS)."
Tần phu nhân tuy rằng biểu tình khó coi, chính là đối Đường Linh sắc mặt đã tốt hơn nhiều, thậm chí không truy vấn Đường Linh chạy đi đâu làm loạn.
Nhưng Tần Tuyết Linh lại không cao hứng. Cô ta thật vất vả làm Đường Linh để lại ấn tượng kém trong mắt Tần phu nhân, cũng hận không thể làm Đường Linh bị đuổi đi. Nếu không cô ta không còn được hưởng vinh hoa phú quý.
"Em gái không phải đi học bù sao? Vừa lúc để mẹ xem em học hành ra sao đi. Cũng làm mẹ cao hứng chút. Mẹ vui vẻ nhất định khen thưởng em hậu hĩnh."
Tần Tuyết Nhi giả bộ quan tâm lên tiếng. Cô đoán chắc Đường Linh chạy ra ngoài gặp Mạnh Tử Hạo. Toàn trường học đều biết sự tình Đường Linh theo đuổi Mạnh Tử Hạo, vì cậu ta mặt mũi cũng mất hết.
"A, cái này không tốt lắm. Em mới học bổ túc có một ngày à."
Đường Linh làm bộ rụt rè, cô 'khẩn trương' nắm chặt túi sách.
Nhìn thấy Đường Linh khẩn trương như vậy, Tần Tuyết Nhi càng thêm tin tưởng Đường Linh không có đi học bổ túc gì cả. Vừa hay đánh mặt Đường Linh một trận trước mặt Tần phu nhân, để bà biết Đường Linh chỉ biết dẻo miệng nói dối.
"Không sao, hôm nay con học bổ túc được chút gì liền nói cái đó. Nếu con có tiến bộ, mẹ sẽ khen thưởng cho con cái túi trước con nhìn trúng."
Tần phu nhân có chút chờ mong nhìn Đường Linh. Rốt cuộc đây mới là con gái thân sinh của bà. Bà vẫn rất hy vọng cô có thể thành tài.
"Mẹ, hôm nay giáo viên dạy bọn con câu chuyện xưa bằng Tiếng anh. Cô nói là chuyện kể có thể làm chúng ta học Tiếng anh đơn giản hơn. Chính là chuyện hơi dài, con sợ kể không tốt."
Đường Linh yếu ớt nói.
"Không vấn đề, em có thể đọc phần mở đầu là được."
Tần Tuyết Nhi thấy Đường Linh hồ ngôn lọa ngữ, trong lòng càng thêm chắc chắn. Học bổ túc Tiếng anh ở cao trung chủ yếu về phần ngữ pháp, lấy đâu ra đọc truyện.
"Chỉ cần con đọc được phần mở đầu, mẹ thưởng con 3 vạn tiền mặt."
Tần phu nhân thế nhưng ra tay rộng rãi.
Vì thế Đường Linh bắt đầu ngâm nga, một lời lưu loát chuẩn khẩu âm Luân Đôn, trực tiếp kể lại câu chuyện 'cô bé lọ lem'.
Dù sao, xuyên qua thế giới này lại không có Cinderella, cô tùy tiện kể chút là xong việc. Tần Tuyết Nhi không biết rằng, trước kia cô vì đuổi bắt con chim lớn ngoại quốc, hung hăng học tập Tiếng anh, cuối cùng đem ngôn ngữ này trở thành ngôn ngữ mẹ đẻ thứ hai, có thể sánh ngang nhà phiên dịch.
Tần phu nhân mở to mắt nhìn, bà không nghĩ tới Tiếng anh Đường Linh tốt như vậy, không ngừng phát ra thanh âm tiêu chuẩn, câu chuyện này càng làm Tần phu nhân khó chịu.
Cinderella bị mẹ kế ngược đãi chỉ có thể mặc váy cũ, trụ ở gác mái, cả ngày xám xịt. Này không phải sinh hoạt trước kia của Đường Linh hay sao? Chính mình đem Đường Linh trở về, sau càng ngày càng sủng Tần Tuyết Nhi hơn.
Tần phu nhân càng thêm áy náy. Mà Tần Tuyết Nhi vốn trình độ Tiếng anh cao trung (THPT) căn bản nghe không hiểu Đường Linh nhanh như vậy đã nâng cao trình độ như thế.
Nhìn đến Đường Linh ở trước mặt Tần phu nhân lộ hào quang, cô ta trong lòng thêm tức giận. Nhất định Đường Linh trí nhớ tốt, mới có thể đọc đến như vậy. Nhưng thành tích Tiếng anh không phải một tối liền tăng nhanh như vậy. Cô ta chờ xem Đường Linh xấu mặt.
"3 vạn đã chuyển qua tài khoản cho con. Về sau muốn học gì cứ nói cho mẹ."
Đường Linh lập tức ôm chầm Tần phu nhân, sụt sịt mỉm cười: "Cảm ơn mẹ, mẹ đúng là mẹ ruột con."
Tần Tuyết Nhi tức giận muốn nổ phổi. Đường Linh không biết vì cái gì luôn không ngừng nhắc tới đề tài này, không lúc nào nhắc nhở mọi người thân phận cô ở Tần gia.
Đường Linh trở về phòng nhìn đến tài khoản tăng thêm 3 vạn, không chút nào keo kiệt mua ngay một bộ váy.
Mặt khác Mạnh Tử Hạo về đến nhà vẫn có chút lo lắng Đường Linh. Vì thế hắn lần đầu tiên trong đời gải tin nhắn qua cho cô.
Mạnh Tử Hạo: Cậu về đến nhà chưa? Nơi đó thế nào?
Đường Linh trực tiếp vén váy lên, hướng tới hoa huy*t mình chụp bức ảnh.
Đường Linh: Sưng đến thật lợi hại, cậu thao quá dùng sức. Hiện tại vẫn còn đau.
Nhìn đến hoa huy*t thủy nộn sưng đỏ trên màn hình, nửa người dưới Mạnh Tử Hạo trực tiếp cứng.
[HẾT CHƯƠNG 7]
"Con đúng thật nên học bù. Ngày trước ở nông thôn, giáo viên Tiếng anh có nói con mù Tiếng anh. Học kỳ này chủ nhiệm lớp có gọi điện báo mẹ rất nhiều lần nói con thành tích quá kém, để con học lại Tiếng anh 3 năm sơ trung (THCS)."
Tần phu nhân tuy rằng biểu tình khó coi, chính là đối Đường Linh sắc mặt đã tốt hơn nhiều, thậm chí không truy vấn Đường Linh chạy đi đâu làm loạn.
Nhưng Tần Tuyết Linh lại không cao hứng. Cô ta thật vất vả làm Đường Linh để lại ấn tượng kém trong mắt Tần phu nhân, cũng hận không thể làm Đường Linh bị đuổi đi. Nếu không cô ta không còn được hưởng vinh hoa phú quý.
"Em gái không phải đi học bù sao? Vừa lúc để mẹ xem em học hành ra sao đi. Cũng làm mẹ cao hứng chút. Mẹ vui vẻ nhất định khen thưởng em hậu hĩnh."
Tần Tuyết Nhi giả bộ quan tâm lên tiếng. Cô đoán chắc Đường Linh chạy ra ngoài gặp Mạnh Tử Hạo. Toàn trường học đều biết sự tình Đường Linh theo đuổi Mạnh Tử Hạo, vì cậu ta mặt mũi cũng mất hết.
"A, cái này không tốt lắm. Em mới học bổ túc có một ngày à."
Đường Linh làm bộ rụt rè, cô 'khẩn trương' nắm chặt túi sách.
Nhìn thấy Đường Linh khẩn trương như vậy, Tần Tuyết Nhi càng thêm tin tưởng Đường Linh không có đi học bổ túc gì cả. Vừa hay đánh mặt Đường Linh một trận trước mặt Tần phu nhân, để bà biết Đường Linh chỉ biết dẻo miệng nói dối.
"Không sao, hôm nay con học bổ túc được chút gì liền nói cái đó. Nếu con có tiến bộ, mẹ sẽ khen thưởng cho con cái túi trước con nhìn trúng."
Tần phu nhân có chút chờ mong nhìn Đường Linh. Rốt cuộc đây mới là con gái thân sinh của bà. Bà vẫn rất hy vọng cô có thể thành tài.
"Mẹ, hôm nay giáo viên dạy bọn con câu chuyện xưa bằng Tiếng anh. Cô nói là chuyện kể có thể làm chúng ta học Tiếng anh đơn giản hơn. Chính là chuyện hơi dài, con sợ kể không tốt."
Đường Linh yếu ớt nói.
"Không vấn đề, em có thể đọc phần mở đầu là được."
Tần Tuyết Nhi thấy Đường Linh hồ ngôn lọa ngữ, trong lòng càng thêm chắc chắn. Học bổ túc Tiếng anh ở cao trung chủ yếu về phần ngữ pháp, lấy đâu ra đọc truyện.
"Chỉ cần con đọc được phần mở đầu, mẹ thưởng con 3 vạn tiền mặt."
Tần phu nhân thế nhưng ra tay rộng rãi.
Vì thế Đường Linh bắt đầu ngâm nga, một lời lưu loát chuẩn khẩu âm Luân Đôn, trực tiếp kể lại câu chuyện 'cô bé lọ lem'.
Dù sao, xuyên qua thế giới này lại không có Cinderella, cô tùy tiện kể chút là xong việc. Tần Tuyết Nhi không biết rằng, trước kia cô vì đuổi bắt con chim lớn ngoại quốc, hung hăng học tập Tiếng anh, cuối cùng đem ngôn ngữ này trở thành ngôn ngữ mẹ đẻ thứ hai, có thể sánh ngang nhà phiên dịch.
Tần phu nhân mở to mắt nhìn, bà không nghĩ tới Tiếng anh Đường Linh tốt như vậy, không ngừng phát ra thanh âm tiêu chuẩn, câu chuyện này càng làm Tần phu nhân khó chịu.
Cinderella bị mẹ kế ngược đãi chỉ có thể mặc váy cũ, trụ ở gác mái, cả ngày xám xịt. Này không phải sinh hoạt trước kia của Đường Linh hay sao? Chính mình đem Đường Linh trở về, sau càng ngày càng sủng Tần Tuyết Nhi hơn.
Tần phu nhân càng thêm áy náy. Mà Tần Tuyết Nhi vốn trình độ Tiếng anh cao trung (THPT) căn bản nghe không hiểu Đường Linh nhanh như vậy đã nâng cao trình độ như thế.
Nhìn đến Đường Linh ở trước mặt Tần phu nhân lộ hào quang, cô ta trong lòng thêm tức giận. Nhất định Đường Linh trí nhớ tốt, mới có thể đọc đến như vậy. Nhưng thành tích Tiếng anh không phải một tối liền tăng nhanh như vậy. Cô ta chờ xem Đường Linh xấu mặt.
"3 vạn đã chuyển qua tài khoản cho con. Về sau muốn học gì cứ nói cho mẹ."
Đường Linh lập tức ôm chầm Tần phu nhân, sụt sịt mỉm cười: "Cảm ơn mẹ, mẹ đúng là mẹ ruột con."
Tần Tuyết Nhi tức giận muốn nổ phổi. Đường Linh không biết vì cái gì luôn không ngừng nhắc tới đề tài này, không lúc nào nhắc nhở mọi người thân phận cô ở Tần gia.
Đường Linh trở về phòng nhìn đến tài khoản tăng thêm 3 vạn, không chút nào keo kiệt mua ngay một bộ váy.
Mặt khác Mạnh Tử Hạo về đến nhà vẫn có chút lo lắng Đường Linh. Vì thế hắn lần đầu tiên trong đời gải tin nhắn qua cho cô.
Mạnh Tử Hạo: Cậu về đến nhà chưa? Nơi đó thế nào?
Đường Linh trực tiếp vén váy lên, hướng tới hoa huy*t mình chụp bức ảnh.
Đường Linh: Sưng đến thật lợi hại, cậu thao quá dùng sức. Hiện tại vẫn còn đau.
Nhìn đến hoa huy*t thủy nộn sưng đỏ trên màn hình, nửa người dưới Mạnh Tử Hạo trực tiếp cứng.
[HẾT CHƯƠNG 7]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.