Chương 21
phansang
04/11/2018
Vừa đi được vài phút hai người đàn ông Trung niên hướng ngoại thành đi tới nhìn bãi chiến trường một người trong đó nhíu mày hỏi
"Hoàng Minh huynh có nhìn ra chút gì sao?"
Người được gọi Hoàng Minh nhíu mày lắc đầu nói
"Không có mọi thứ rất mờ nhạt chỉ có thể xác định đối phương là yêu tôn cùng Huyết tộc hoàng giả, nơi này lưu lại yêu khí cùng mùi máu tươi rất mỏng nếu chúng ta đến chậm chút thì cái gì đều không biết, Diệp Phong huynh chúng ta về thôi chuyện này để Liên Minh giải quyết đi"
Diệp Phong nghe vậy tức giận nói
"Cũng tại chúng ta tới trễ nếu không mọi chuyện cũng không tới nước này "
Hoàng Minh nghe vậy cười khổ nói
"Diệp huynh cũng quá tự tin đi ta đang cảm thấy may mắn vì tới chậm dùng trước mắt đến xem đối phương là muốn che giấu gì đó không muốn gây động tĩnh lớn chưa dùng tới tuyệt kỹ hoặc trọng thương hoặc vừa trải qua kịch chiến không đủ yêu lực hơn nữa theo Dương huynh gửi tin tức có lẽ đối phương đang bảo vệ thứ gì đó từ sát khí tạo thành hơn nữa đủ để che lấp Thiên Lam thành ngàn dặm sát khí vậy đối phương cũng là cái Đại Ma Đầu tới nhanh cũng chỉ để nạp mạng, đi chúng ta đi an ủi một Dương phu nhân cùng hài tử còn lại để Liên Minh lo đi "
Nói xong thở dài Hoàng Minh quay người đi vào thành Diệp Phong nhìn chiến trường một hồi cũng đi vào thành
...
Tiểu hồ ly chạy một mạch cho tới bờ biển vừa lúc trời ngả về chiều dừng chân trên một vách núi sát biển đem cái kén thả một bên hình thể thu nhỏ lại một bộ mệt mỏi gục trên một tảng đá
Bóng của cái kén hơi động Nha Y từ đó ngoi lên nói với tiểu hồ ly
"Nghỉ ngơi đi nơi này để ta "
Nghe vậy tiểu hồ ly mới nhắm mắt hô hấp đều đều, tiểu hồ ly ngủ được một lúc Nha Y nhích lại gần cái kén dùng ngón tay chọc chọc một hồi thấy không có phản ứng mới buồn bực đi ra vách núi ngồi ngắm cảnh gió biển có chút mạnh thổi tóc Nha Y bay tán loạn phía trước là biển rộng mênh mông sóng gợn nhưng tại trời chiều phủ xuống lộ ra có chút cô độc ngồi được một lúc Nha Y buồn bực nói
"Chán ngắt cảnh là đẹp nhưng nhìn hoài có gì vui tại sao trước kia chủ nhân lại thích ngồi thế này cả ngày nhỉ? "
Dù nói vậy nhưng Nha Y vẫn ngồi đó mãi tới khi trăng lên cái kén mới động Nha Y vui mừng chạy tới ngồi xổm cái kén nứt ra long hạo thiên từ trong đó chui ra cả người trần truồng ngã trên mặt đất trùng hợp mặt hướng Nha Y ngồi xổm trước mắt long hạo thiên là một màu trắng tinh nhìn long hạo thiên xịt máu mũi, ý thức được không hợp lý Nha Y vội đứng lên mặt hơi hồng ho nhẹ nói
"Chủ nhân ngươi cái mông thật trắng nha "
Nghe câu nói này long hạo thiên mới để ý tới phía dưới mát lạnh vội lấy tay che sau lưng cái kén biến thành từng sợi hắc khí biến thành quần áo mặc lên người long hạo thiên dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng không khoả thân là được
Giải quyết tình trạng khoả thân long hạo thiên mới ngẩng đầu lên vừa ngẩng đầu liền chửi thề
"Đậu mè đây chẳng phải biển sao ta làm sao lại xuất hiện ở đây không lẽ ta có năng lực không gian mỗi lần ngủ khi tỉnh dậy sẽ ở một nơi khác nhau?"
Nha Y đứng một bên che miệng cười nói
"Chủ nhân ngươi đang diễn hài sao dù không hiểu lắm nhưng ta khẳng định chủ nhân ngươi không có cái gì năng lực không gian "
Nghe Nha Y nói long hạo thiên mới ý thức được bản thân thất thố ngượng ngùng hỏi
"Ây thật xin lỗi có thể cho tớ hỏi đây là đâu "
Nha Y giống như không nghe rõ hỏi lại
"Chủ nhân ngươi hỏi gì ta nghe không rõ "
Cảm thấy hơi lạ nhưng long hạo thiên vẫn đọc lại câu hỏi
"Cậu có biết đây là đâu sao? "
Nha Y không hỏi lại mà nhìn chằm chằm long hạo thiên sau đó hướng tiểu hồ ly kêu to
"Tiểu hồ ly mau lại đây xem chủ nhân này giống như biến thành người khác "
Đang ngủ tiểu hồ ly một mặt khó chịu nhìn Nha Y lại nhìn long hạo thiên khuôn mặt mới giãn ra từng bước đi tới ngồi trước mặt long hạo thiên
Nha Y mới chỉ tiểu hồ ly hỏi long hạo thiên
"Chủ nhân ngươi nhớ con hồ ly này tên gì sao? "
Long hạo thiên nghi hoặc nhìn tiểu hồ ly nói
"Nó không phải là hồ ly sao còn tên gì chẳng lẽ Lục vĩ yêu hồ còn nữa đừng gọi tớ là chủ nhân tớ tên long hạo thiên "
Tiểu hồ ly nghe câu trả lời một mặt mê mang sau đó đi quanh long hạo thiên mấy vòng lâu lâu lại ngửi một cái sau đó quay về ngồi trước mặt long hạo thiên Nha Y vội vàng hỏi
"Thế nào là chủ nhân phải không? "
Tiểu hồ ly gật đầu Nha Y giống như nghĩ tới điều gì đó một mặt nham hiểm nói
"Chủ... À không hạo thiên ta là đại tỷ của ngươi A... A.... A.... "
Mới nói được một nữa Nha Y liền bị tiểu hồ ly dùng đuôi quấn lấy chân ném xuống dưới biển từ dưới đó còn nghe được được tiếng kêu vọng lại
Long hạo thiên giật mình nhìn tiểu hồ ly nó đang dùng móng vuốt chỉ long hạo thiên mũi, long hạo thiên mới nhớ tới màn lúc nãy đưa tay lên lau nhìn lại máu dường như màu đậm hơn bình thường có lẽ tại trời tối nên nhìn nhầm nhìn lại tiểu hồ ly dùng móng vuốt ở dưới mặt đất viết hai chữ
"Mạc Tà"
đùa đấy:))
"Hoàng Minh huynh có nhìn ra chút gì sao?"
Người được gọi Hoàng Minh nhíu mày lắc đầu nói
"Không có mọi thứ rất mờ nhạt chỉ có thể xác định đối phương là yêu tôn cùng Huyết tộc hoàng giả, nơi này lưu lại yêu khí cùng mùi máu tươi rất mỏng nếu chúng ta đến chậm chút thì cái gì đều không biết, Diệp Phong huynh chúng ta về thôi chuyện này để Liên Minh giải quyết đi"
Diệp Phong nghe vậy tức giận nói
"Cũng tại chúng ta tới trễ nếu không mọi chuyện cũng không tới nước này "
Hoàng Minh nghe vậy cười khổ nói
"Diệp huynh cũng quá tự tin đi ta đang cảm thấy may mắn vì tới chậm dùng trước mắt đến xem đối phương là muốn che giấu gì đó không muốn gây động tĩnh lớn chưa dùng tới tuyệt kỹ hoặc trọng thương hoặc vừa trải qua kịch chiến không đủ yêu lực hơn nữa theo Dương huynh gửi tin tức có lẽ đối phương đang bảo vệ thứ gì đó từ sát khí tạo thành hơn nữa đủ để che lấp Thiên Lam thành ngàn dặm sát khí vậy đối phương cũng là cái Đại Ma Đầu tới nhanh cũng chỉ để nạp mạng, đi chúng ta đi an ủi một Dương phu nhân cùng hài tử còn lại để Liên Minh lo đi "
Nói xong thở dài Hoàng Minh quay người đi vào thành Diệp Phong nhìn chiến trường một hồi cũng đi vào thành
...
Tiểu hồ ly chạy một mạch cho tới bờ biển vừa lúc trời ngả về chiều dừng chân trên một vách núi sát biển đem cái kén thả một bên hình thể thu nhỏ lại một bộ mệt mỏi gục trên một tảng đá
Bóng của cái kén hơi động Nha Y từ đó ngoi lên nói với tiểu hồ ly
"Nghỉ ngơi đi nơi này để ta "
Nghe vậy tiểu hồ ly mới nhắm mắt hô hấp đều đều, tiểu hồ ly ngủ được một lúc Nha Y nhích lại gần cái kén dùng ngón tay chọc chọc một hồi thấy không có phản ứng mới buồn bực đi ra vách núi ngồi ngắm cảnh gió biển có chút mạnh thổi tóc Nha Y bay tán loạn phía trước là biển rộng mênh mông sóng gợn nhưng tại trời chiều phủ xuống lộ ra có chút cô độc ngồi được một lúc Nha Y buồn bực nói
"Chán ngắt cảnh là đẹp nhưng nhìn hoài có gì vui tại sao trước kia chủ nhân lại thích ngồi thế này cả ngày nhỉ? "
Dù nói vậy nhưng Nha Y vẫn ngồi đó mãi tới khi trăng lên cái kén mới động Nha Y vui mừng chạy tới ngồi xổm cái kén nứt ra long hạo thiên từ trong đó chui ra cả người trần truồng ngã trên mặt đất trùng hợp mặt hướng Nha Y ngồi xổm trước mắt long hạo thiên là một màu trắng tinh nhìn long hạo thiên xịt máu mũi, ý thức được không hợp lý Nha Y vội đứng lên mặt hơi hồng ho nhẹ nói
"Chủ nhân ngươi cái mông thật trắng nha "
Nghe câu nói này long hạo thiên mới để ý tới phía dưới mát lạnh vội lấy tay che sau lưng cái kén biến thành từng sợi hắc khí biến thành quần áo mặc lên người long hạo thiên dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng không khoả thân là được
Giải quyết tình trạng khoả thân long hạo thiên mới ngẩng đầu lên vừa ngẩng đầu liền chửi thề
"Đậu mè đây chẳng phải biển sao ta làm sao lại xuất hiện ở đây không lẽ ta có năng lực không gian mỗi lần ngủ khi tỉnh dậy sẽ ở một nơi khác nhau?"
Nha Y đứng một bên che miệng cười nói
"Chủ nhân ngươi đang diễn hài sao dù không hiểu lắm nhưng ta khẳng định chủ nhân ngươi không có cái gì năng lực không gian "
Nghe Nha Y nói long hạo thiên mới ý thức được bản thân thất thố ngượng ngùng hỏi
"Ây thật xin lỗi có thể cho tớ hỏi đây là đâu "
Nha Y giống như không nghe rõ hỏi lại
"Chủ nhân ngươi hỏi gì ta nghe không rõ "
Cảm thấy hơi lạ nhưng long hạo thiên vẫn đọc lại câu hỏi
"Cậu có biết đây là đâu sao? "
Nha Y không hỏi lại mà nhìn chằm chằm long hạo thiên sau đó hướng tiểu hồ ly kêu to
"Tiểu hồ ly mau lại đây xem chủ nhân này giống như biến thành người khác "
Đang ngủ tiểu hồ ly một mặt khó chịu nhìn Nha Y lại nhìn long hạo thiên khuôn mặt mới giãn ra từng bước đi tới ngồi trước mặt long hạo thiên
Nha Y mới chỉ tiểu hồ ly hỏi long hạo thiên
"Chủ nhân ngươi nhớ con hồ ly này tên gì sao? "
Long hạo thiên nghi hoặc nhìn tiểu hồ ly nói
"Nó không phải là hồ ly sao còn tên gì chẳng lẽ Lục vĩ yêu hồ còn nữa đừng gọi tớ là chủ nhân tớ tên long hạo thiên "
Tiểu hồ ly nghe câu trả lời một mặt mê mang sau đó đi quanh long hạo thiên mấy vòng lâu lâu lại ngửi một cái sau đó quay về ngồi trước mặt long hạo thiên Nha Y vội vàng hỏi
"Thế nào là chủ nhân phải không? "
Tiểu hồ ly gật đầu Nha Y giống như nghĩ tới điều gì đó một mặt nham hiểm nói
"Chủ... À không hạo thiên ta là đại tỷ của ngươi A... A.... A.... "
Mới nói được một nữa Nha Y liền bị tiểu hồ ly dùng đuôi quấn lấy chân ném xuống dưới biển từ dưới đó còn nghe được được tiếng kêu vọng lại
Long hạo thiên giật mình nhìn tiểu hồ ly nó đang dùng móng vuốt chỉ long hạo thiên mũi, long hạo thiên mới nhớ tới màn lúc nãy đưa tay lên lau nhìn lại máu dường như màu đậm hơn bình thường có lẽ tại trời tối nên nhìn nhầm nhìn lại tiểu hồ ly dùng móng vuốt ở dưới mặt đất viết hai chữ
"Mạc Tà"
đùa đấy:))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.