Chương 85: Hiển Uy
Tĩnh Dạ Kí Tư
17/03/2013
Tiếng súng bất chợt ấy khiến cho đoàn người vừa mới bình tĩnh trở nên rối loạn hơn , tiếng gào thét chói tai liên tiếp xuất hiện ở sân bay , bất quá lúc này vô luận là đặc công của sân bay ( chắc là bảo vệ ngầm ) , hay là G4 , bọn họ đều tạm thời không còn tâm tư để khống chế đoàn người , chỉ còn hơn chục thành viên PTU đang duy trì trật tự mà thôi
Thấy chiếc xe kia sắp biến mất trong mắt mọi người , trong lúc bất chợt chỉ nghe vài tiếng "Phốc phốc phốc phốc" vang lên , bốn cái bánh của chiếc xe kia liền bị nổ tung , mà thân xe bởi vì mất đi sự chống đỡ của lốp xe , theo quán tính trượt thêm được vài thước thì dừng lại .
Trương Sở Lăng đột nhiên nổ súng làm cho mọi người suýt rớt tim ra ngoài , vẻ mặt của tất cả mọi người chấn động khi trông thấy hắn , bởi vì sự việc xảy ra quá đột ngột , hơn nữa xuất hiện sự việc bất ngờ, đối mặt sự phản bội của người phe mình , rất nhiều người nhất thời cũng không thể tiếp thu, càng không thể có khả năng phản ứng nhanh nhẹn được , mà Trương Sở Lăng vào lúc này liền phản ứng trở lại , hơn nữa thuật bắn súng như thần, thành công phá được âm mưu chạy trốn của chiếc xe có ràm che kia .
Sấu Kiểm Cao thấy chiếc xe dừng lại , hắn không khỏi sửng sốt, bất quá hắn quyết định rất nhanh , chỉ thấy hắn đá thái tử Ả Rập xuống khỏi xe , sau đó hắn cũng lăn khỏi xe , nhanh chóng lấy thái tử Ả Rập làm con tin rồi chạy vào đại sảnh của sân bay , trong miệng lớn tiếng la to không được nổ súng , nếu không thái tử Ả Rập sẽ chết cùng hắn .
Lúc này người thuộc G4 cũng phản ứng trở lại , " Hung thủ " lại là tổ trường của bọn họ cùng với một người khác , mà bọn họ lại dung túng cho " Hung thủ " mang thái tử Ả Rập đi một cách dễ dàng , nghĩ tới đây, đầu bọn họ đều toát ra một hôi lạnh , đồng thời đối với việc Trương Sở Lăng ra tay chặn chiếc xe đang chuẩn bị chạy trốn đúng lúc làm bọn họ phi thường cảm kích , tuy rằng lúc này Trương Sở Lăng đang dùng súng nhắm vào tổ trưởng của bọn họ , không thèm liếc mắt đến bọn họ. Nếu không Trương Sở Lăng phản ứng nhanh, thuật bắn súng đủ chuẩn , phỏng chừng bọn họ đều phải bị xử phạt .
Người của G4 rất nhanh chạy tới một tên " Hung thủ " , bởi vì bên cnạh tên " Hung thủ " ấy , còn có một người rất kiêu ngạo đang dùng súng nhắm vào " tổ trưởng " của bọn họ , mà tên " Hung thủ " kia lại bị khống chế mất đi khả năng dùng súng .
Thấy người đang dùng súng nhắm vào "tổ trưởng " là hai thành viên PTU , nhóm người G4 giống như bị tát một cái vào mặt vậy , trên mặt rất đau rát , bản thân bọn họ từ trước đến giờ rất xem thường những cảnh sát này , không nghĩ tới trong thời khắc mấu chốt phản ứng của PTU so với bọn họ còn nhanh hơn .
Trương Sở Lăng đối với Sấu Kiểm Cao căn bản là kinh thường , nếu như mục đích của đối phương là đưa thái tử Ả Rập vào chỗ chất , bọn họ đã sớm trực tiếp nổ súng , không có chờ đến lúc này , hơn nữa thái tử Ả Rập có chết hay không cũng không có liên quan đến hắn , hắn chỉ muốn giáo huấn tên Chó Điên mà thôi . Đương nhiên, nếu có thể cứu được thái tử Ả Rập , vậy thì càng tốt hơn.
Bất quá thấy Sấu Kiểm Cao cùng Chu Minh Cường khi nổ súng đều cố ý không làm cho thái tử Ả Rập bị thương ,trong lòng Trương Sở Lăng liền minh bạch, nhóm người của " Chó Điên " nhất định là muốn bắt sống thái tử Ả Rập , chứ không muốn một cỗ thi thể , nếu như chỉ cần giết chết , lấy thân thủ của lính đánh thuê bọn họ , căn bản là khó lòng phòng bị.
Tuy rằng Trương Sở Lăng đang dùng súng nhắm vào Sấu Kiểm Cao , thế nhưng ánh mắt của hắn vẫn chú ý đến những hành động khác xảy ra xung quanh , bởi vì cho tới bây giờ, còn không có xuất hiện bất cứ cái gì liên quan đến tổ chức " Cách mạng đỏ " , chỉ có hai tên " nội ứng " xuất hiện ngoài ánh sáng mà thôi .
"Đối phương hẳn còn có người tiếp ứng , các ngươi chú ý sự khác thường xung quanh !" Thấy sự chú ý của mấy người G4 đều tập trung lên người Sấu Kiểm Cao , Trương Sở Lăng nhắc nhở nói, "Còn có, chúng ta lập tức sơ tán đám người, ở đây bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh đấu súng giữa hai bên ."
Câu nói sau của Trương Sở Lăng là nói với đặc công của sân bay cùng các thành viên PTU , tuy rằng thân phận của hắn lúc này không có quyền ra lệnh cho mọi người , nhưng vừa rồi nếu như hắn không nổ súng kịp thời , thái tử Ả Rập đã sớm bị bắt đi mất , bất tri bất giác , mọi người đều tín nhiệm Trương Sở Lăng, không ai có ý kiến gì , mọi người đều nghe theo sự chỉ huy của hắn .
Lúc này sắc mặt của Chu Minh Cường tái nhợt , hắn tưởng rằng bản thân trốn ở chỗ đông người thì lúc nổ súng sẽ không có ai phát hiện , nếu không bị phát hiện, hắn vẫn có thể làm tốt việc che đập , nhưng làm cho hắn không nghĩ tới chính là , bản thân mới vừa giơ súng lên, hai tay liền bị khống chế , hoảng loạn giữ lấy cò súng , cũng không biết "nhiệm vụ " có thể hoàn thành hay không nữa .
Lúc hắn nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng nhìn hắn , hắn hận không thể tìm một cái lổ để chui , chẳng bao lâu sau, tinh thần của hắn cũng trở nên sa sút , ngay cả một tên lính mới mà cũng dám dùng ánh mắt ấy nhìn hắn , chỉ là trong lòng Chu Minh Cường còn nghi hoặc , nhóm người của Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng không phải là phục trách một cửa khác của sân bay sao , thế nào lại xuất hiện ở cửa mà mình phụ trách chứ ?
Bất quá Chu Minh Cường biết, số phận của mình xem như xong rồi , kỳ thực lúc nam nhân thần bí kia tìm đến hắn , hắn cũng biết việc này có thể xảy ra , chỉ là không nghĩ tới có thể trửo thành hiện thực , tâm lsy cầu may của hắn đã huỷ đi tiền đồ của hắn .
Chu Minh Cường bị Lưu Tuấn Hi khống chế không còn khả năng dùng súng , hắn trơ mắt nhìn Đường dũng cùng Trương Sở Lăng nổ súng phá đi kế hoạch cướp người do người thần bí kia sắp xếp , bất quá hắn biết sự việc còn chưa có kết thúc , đây chỉ là kế hoạch A mà thôi , trong kế hoạch của người thần bí kia , đây là một kế hoạch liên hoàn , khả năng thất bại là cực kỳ nhỏ bé .
Chu Minh Cường không ngừng nháy mắt với Sấu Kiểm Cao , kỳ vọng hắn có thể cứu mình một mạng, hắn biết lúc này chỉ cần Sấu Kiểm Cao đưa ra yêu cầu , bản thân có thể thoát khỏi tay của Lưu Tuấn Hi , sau đó cùng Sấu Kiểm Cao ở chung một chỗ , cùng người thần bí kia đến tiếp ứng bọn họ . Bất quá lúc này hắn bị Lưu Tuấn Hi khống chế , cũng không dám lộn xộn, chỉ có thể la lên ở trong lòng mà thôi .
Lo lắng đến các hành khách vô tội trong sân bay , Trương Sở Lăng ra hiệu Đường dũng tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại hắn cần có thời gian , chờ các thành viên PTU , đặc công của sân bay cùng nhân viên công tác sơ tán xong tất cả hành khách rồi mới hành động tiếp .
"Thả hắn ra mau lên, nếu không ta sẽ giết chết thái tử ." trong lúc Chu Minh Cường la lên ở trong lòng , nội tâm của Sấu Kiểm Cao tựa hồ nghe được sự kêu gào của Chu Minh Cường , có thể là do bọn họ đồng mệnh tương lân , nên hắn quyết định ra tay cứu giúp .
Lưu Tuấn Hi nghe thấy Sấu Kiểm Cao la to nhưu vậy , mắt liếc về Trương Sở Lăng để dò hỏi , nhưng ánh mắt của Trương Sở Lăng lại nhìn về phái Quách Quân Vĩ , đáng lẽ người phụ trách G4 là Sấu Kiểm Cao cùng Quách Quân Vĩ là người phụ trách chỉ huy cho lần hành động này , nhưng lúc này Sấu Kiểm Cao đã phản bội , cho nên chỉ huy cao nhất cho lần hành động này chính là Quách Quân Vĩ .
Trên mặt Quách Quân Vĩ như phủ một tầng sương lạnh , hắn không nghĩ đến việc Chu Minh Cường lại tiếp tay cho hung thủ mà bản thân lại luôn xem trọng Chu Minh Cường , việc làm của Chu Minh Cường giống như tát mạnh vào mặt hắn vậy , do đó khi Trương Sở Lăng kêu hắn sơ tán đám người , hắn cũng gật đầu một cách vô ý thức .
Nhìn thấy biểu tình của Quách Quân Vĩ như vậy , Trương Sở Lăng cũng biết hắn tạm thời không thể quyết định được gì , ánh mắt của hắn lại nhìn một chút về phía Điền Ny cùng Phí Á Lâm , Điền Ny cùng Phí Á Lâm do dự một chút , rồi cả hai cùng gật đầu .
Nhìn thấy Điền Ny cùng Phí Á Lâm gật đầu , Chu Minh Cường thở dài một hơi, mặc dù ánh mắt của mọi người khiến hắn có cảm giác không thoải mái , bất quá lúc này hắn âm thầm vui vẻ vì bản thân vẫn giữ được một mạng , hiện tại hắn thầm nghĩ nên thoát khỏi Hồng Kông , tìm một nơi thật xa để trốn .
Khi Chu Minh Cường lảo đảo tiến gần đến gần Sấu Kiểm Cao, hành khách trong sân bay hầu như đã đựơc sơ tán hết , làm mọi người nghi hoặc chính là, hung thủ mà Trương Sở Lăng nói vẫn chưa có xuất hiện . Vì vậy ánh mắt nghi hoặc của mọi người đều hướng về Trương Sở Lăng , dù sao vừa rồi khi Trương Sở Lăng ra lệnh , bất quá bọn họ phản ứng rất nhanh , Trương Sở Lăng tựa hồ không có quyền ra lệnh , chỉ có quyền đề xuất, hơn nữa đề xuất của hắn cũng hợp tình hợp lý , là cách làm thoả đáng nhất , do đó mọi người cũng không có ý trách cứ hắn .
Ánh mắt của Trương Sở Lăng đối với việc này giống như là không thấy vậy, hắn vẫn khẩn trương chú ý sự khác thường xung quanh .
Sau khi kiểm tra thấy không có tai hạ ngầm nào trong sân bay , còi báo động của sân bay liền được tắt đi , mà lúc này hành khách cũng đã được sơ tán hết , do đó đại sảnh của sân bay hoàn toàn yên tĩnh , tất cả mọi người nín thở quan sát thái tử Ả Rập đang nằm trong tay của Sấu Kiểm Cao .
"Phanh" tiếng súng vang lên xé tan sự yên tĩnh trong đại sảnh của sân bây , thiếu chút nữa khiến cho thần kinh của mọi người đứt ra , tiếng vang của tiếng súng xoay quanh đại sảnh , mọi người không thể đoán được tiếng súng xuất phát từ đây . Thế nhưng tất cả mọi người đều thấy Chu Minh Cường đang nằm trong vũng máu .
Đùi của Chu Minh Cường bị thương , máu tươi ào ào chảy ra từ miệng vết thương , cho thấy động mạch chủ của hắn bị bắn trúng , hai mắt của Chu Minh Cường lúc này đỏ lên , trong mắt tràn đầy sự oán hận cùng không cam lòng .
Thấy chiếc xe kia sắp biến mất trong mắt mọi người , trong lúc bất chợt chỉ nghe vài tiếng "Phốc phốc phốc phốc" vang lên , bốn cái bánh của chiếc xe kia liền bị nổ tung , mà thân xe bởi vì mất đi sự chống đỡ của lốp xe , theo quán tính trượt thêm được vài thước thì dừng lại .
Trương Sở Lăng đột nhiên nổ súng làm cho mọi người suýt rớt tim ra ngoài , vẻ mặt của tất cả mọi người chấn động khi trông thấy hắn , bởi vì sự việc xảy ra quá đột ngột , hơn nữa xuất hiện sự việc bất ngờ, đối mặt sự phản bội của người phe mình , rất nhiều người nhất thời cũng không thể tiếp thu, càng không thể có khả năng phản ứng nhanh nhẹn được , mà Trương Sở Lăng vào lúc này liền phản ứng trở lại , hơn nữa thuật bắn súng như thần, thành công phá được âm mưu chạy trốn của chiếc xe có ràm che kia .
Sấu Kiểm Cao thấy chiếc xe dừng lại , hắn không khỏi sửng sốt, bất quá hắn quyết định rất nhanh , chỉ thấy hắn đá thái tử Ả Rập xuống khỏi xe , sau đó hắn cũng lăn khỏi xe , nhanh chóng lấy thái tử Ả Rập làm con tin rồi chạy vào đại sảnh của sân bay , trong miệng lớn tiếng la to không được nổ súng , nếu không thái tử Ả Rập sẽ chết cùng hắn .
Lúc này người thuộc G4 cũng phản ứng trở lại , " Hung thủ " lại là tổ trường của bọn họ cùng với một người khác , mà bọn họ lại dung túng cho " Hung thủ " mang thái tử Ả Rập đi một cách dễ dàng , nghĩ tới đây, đầu bọn họ đều toát ra một hôi lạnh , đồng thời đối với việc Trương Sở Lăng ra tay chặn chiếc xe đang chuẩn bị chạy trốn đúng lúc làm bọn họ phi thường cảm kích , tuy rằng lúc này Trương Sở Lăng đang dùng súng nhắm vào tổ trưởng của bọn họ , không thèm liếc mắt đến bọn họ. Nếu không Trương Sở Lăng phản ứng nhanh, thuật bắn súng đủ chuẩn , phỏng chừng bọn họ đều phải bị xử phạt .
Người của G4 rất nhanh chạy tới một tên " Hung thủ " , bởi vì bên cnạh tên " Hung thủ " ấy , còn có một người rất kiêu ngạo đang dùng súng nhắm vào " tổ trưởng " của bọn họ , mà tên " Hung thủ " kia lại bị khống chế mất đi khả năng dùng súng .
Thấy người đang dùng súng nhắm vào "tổ trưởng " là hai thành viên PTU , nhóm người G4 giống như bị tát một cái vào mặt vậy , trên mặt rất đau rát , bản thân bọn họ từ trước đến giờ rất xem thường những cảnh sát này , không nghĩ tới trong thời khắc mấu chốt phản ứng của PTU so với bọn họ còn nhanh hơn .
Trương Sở Lăng đối với Sấu Kiểm Cao căn bản là kinh thường , nếu như mục đích của đối phương là đưa thái tử Ả Rập vào chỗ chất , bọn họ đã sớm trực tiếp nổ súng , không có chờ đến lúc này , hơn nữa thái tử Ả Rập có chết hay không cũng không có liên quan đến hắn , hắn chỉ muốn giáo huấn tên Chó Điên mà thôi . Đương nhiên, nếu có thể cứu được thái tử Ả Rập , vậy thì càng tốt hơn.
Bất quá thấy Sấu Kiểm Cao cùng Chu Minh Cường khi nổ súng đều cố ý không làm cho thái tử Ả Rập bị thương ,trong lòng Trương Sở Lăng liền minh bạch, nhóm người của " Chó Điên " nhất định là muốn bắt sống thái tử Ả Rập , chứ không muốn một cỗ thi thể , nếu như chỉ cần giết chết , lấy thân thủ của lính đánh thuê bọn họ , căn bản là khó lòng phòng bị.
Tuy rằng Trương Sở Lăng đang dùng súng nhắm vào Sấu Kiểm Cao , thế nhưng ánh mắt của hắn vẫn chú ý đến những hành động khác xảy ra xung quanh , bởi vì cho tới bây giờ, còn không có xuất hiện bất cứ cái gì liên quan đến tổ chức " Cách mạng đỏ " , chỉ có hai tên " nội ứng " xuất hiện ngoài ánh sáng mà thôi .
"Đối phương hẳn còn có người tiếp ứng , các ngươi chú ý sự khác thường xung quanh !" Thấy sự chú ý của mấy người G4 đều tập trung lên người Sấu Kiểm Cao , Trương Sở Lăng nhắc nhở nói, "Còn có, chúng ta lập tức sơ tán đám người, ở đây bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh đấu súng giữa hai bên ."
Câu nói sau của Trương Sở Lăng là nói với đặc công của sân bay cùng các thành viên PTU , tuy rằng thân phận của hắn lúc này không có quyền ra lệnh cho mọi người , nhưng vừa rồi nếu như hắn không nổ súng kịp thời , thái tử Ả Rập đã sớm bị bắt đi mất , bất tri bất giác , mọi người đều tín nhiệm Trương Sở Lăng, không ai có ý kiến gì , mọi người đều nghe theo sự chỉ huy của hắn .
Lúc này sắc mặt của Chu Minh Cường tái nhợt , hắn tưởng rằng bản thân trốn ở chỗ đông người thì lúc nổ súng sẽ không có ai phát hiện , nếu không bị phát hiện, hắn vẫn có thể làm tốt việc che đập , nhưng làm cho hắn không nghĩ tới chính là , bản thân mới vừa giơ súng lên, hai tay liền bị khống chế , hoảng loạn giữ lấy cò súng , cũng không biết "nhiệm vụ " có thể hoàn thành hay không nữa .
Lúc hắn nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng nhìn hắn , hắn hận không thể tìm một cái lổ để chui , chẳng bao lâu sau, tinh thần của hắn cũng trở nên sa sút , ngay cả một tên lính mới mà cũng dám dùng ánh mắt ấy nhìn hắn , chỉ là trong lòng Chu Minh Cường còn nghi hoặc , nhóm người của Lưu Tuấn Hi cùng Đường Dũng không phải là phục trách một cửa khác của sân bay sao , thế nào lại xuất hiện ở cửa mà mình phụ trách chứ ?
Bất quá Chu Minh Cường biết, số phận của mình xem như xong rồi , kỳ thực lúc nam nhân thần bí kia tìm đến hắn , hắn cũng biết việc này có thể xảy ra , chỉ là không nghĩ tới có thể trửo thành hiện thực , tâm lsy cầu may của hắn đã huỷ đi tiền đồ của hắn .
Chu Minh Cường bị Lưu Tuấn Hi khống chế không còn khả năng dùng súng , hắn trơ mắt nhìn Đường dũng cùng Trương Sở Lăng nổ súng phá đi kế hoạch cướp người do người thần bí kia sắp xếp , bất quá hắn biết sự việc còn chưa có kết thúc , đây chỉ là kế hoạch A mà thôi , trong kế hoạch của người thần bí kia , đây là một kế hoạch liên hoàn , khả năng thất bại là cực kỳ nhỏ bé .
Chu Minh Cường không ngừng nháy mắt với Sấu Kiểm Cao , kỳ vọng hắn có thể cứu mình một mạng, hắn biết lúc này chỉ cần Sấu Kiểm Cao đưa ra yêu cầu , bản thân có thể thoát khỏi tay của Lưu Tuấn Hi , sau đó cùng Sấu Kiểm Cao ở chung một chỗ , cùng người thần bí kia đến tiếp ứng bọn họ . Bất quá lúc này hắn bị Lưu Tuấn Hi khống chế , cũng không dám lộn xộn, chỉ có thể la lên ở trong lòng mà thôi .
Lo lắng đến các hành khách vô tội trong sân bay , Trương Sở Lăng ra hiệu Đường dũng tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại hắn cần có thời gian , chờ các thành viên PTU , đặc công của sân bay cùng nhân viên công tác sơ tán xong tất cả hành khách rồi mới hành động tiếp .
"Thả hắn ra mau lên, nếu không ta sẽ giết chết thái tử ." trong lúc Chu Minh Cường la lên ở trong lòng , nội tâm của Sấu Kiểm Cao tựa hồ nghe được sự kêu gào của Chu Minh Cường , có thể là do bọn họ đồng mệnh tương lân , nên hắn quyết định ra tay cứu giúp .
Lưu Tuấn Hi nghe thấy Sấu Kiểm Cao la to nhưu vậy , mắt liếc về Trương Sở Lăng để dò hỏi , nhưng ánh mắt của Trương Sở Lăng lại nhìn về phái Quách Quân Vĩ , đáng lẽ người phụ trách G4 là Sấu Kiểm Cao cùng Quách Quân Vĩ là người phụ trách chỉ huy cho lần hành động này , nhưng lúc này Sấu Kiểm Cao đã phản bội , cho nên chỉ huy cao nhất cho lần hành động này chính là Quách Quân Vĩ .
Trên mặt Quách Quân Vĩ như phủ một tầng sương lạnh , hắn không nghĩ đến việc Chu Minh Cường lại tiếp tay cho hung thủ mà bản thân lại luôn xem trọng Chu Minh Cường , việc làm của Chu Minh Cường giống như tát mạnh vào mặt hắn vậy , do đó khi Trương Sở Lăng kêu hắn sơ tán đám người , hắn cũng gật đầu một cách vô ý thức .
Nhìn thấy biểu tình của Quách Quân Vĩ như vậy , Trương Sở Lăng cũng biết hắn tạm thời không thể quyết định được gì , ánh mắt của hắn lại nhìn một chút về phía Điền Ny cùng Phí Á Lâm , Điền Ny cùng Phí Á Lâm do dự một chút , rồi cả hai cùng gật đầu .
Nhìn thấy Điền Ny cùng Phí Á Lâm gật đầu , Chu Minh Cường thở dài một hơi, mặc dù ánh mắt của mọi người khiến hắn có cảm giác không thoải mái , bất quá lúc này hắn âm thầm vui vẻ vì bản thân vẫn giữ được một mạng , hiện tại hắn thầm nghĩ nên thoát khỏi Hồng Kông , tìm một nơi thật xa để trốn .
Khi Chu Minh Cường lảo đảo tiến gần đến gần Sấu Kiểm Cao, hành khách trong sân bay hầu như đã đựơc sơ tán hết , làm mọi người nghi hoặc chính là, hung thủ mà Trương Sở Lăng nói vẫn chưa có xuất hiện . Vì vậy ánh mắt nghi hoặc của mọi người đều hướng về Trương Sở Lăng , dù sao vừa rồi khi Trương Sở Lăng ra lệnh , bất quá bọn họ phản ứng rất nhanh , Trương Sở Lăng tựa hồ không có quyền ra lệnh , chỉ có quyền đề xuất, hơn nữa đề xuất của hắn cũng hợp tình hợp lý , là cách làm thoả đáng nhất , do đó mọi người cũng không có ý trách cứ hắn .
Ánh mắt của Trương Sở Lăng đối với việc này giống như là không thấy vậy, hắn vẫn khẩn trương chú ý sự khác thường xung quanh .
Sau khi kiểm tra thấy không có tai hạ ngầm nào trong sân bay , còi báo động của sân bay liền được tắt đi , mà lúc này hành khách cũng đã được sơ tán hết , do đó đại sảnh của sân bay hoàn toàn yên tĩnh , tất cả mọi người nín thở quan sát thái tử Ả Rập đang nằm trong tay của Sấu Kiểm Cao .
"Phanh" tiếng súng vang lên xé tan sự yên tĩnh trong đại sảnh của sân bây , thiếu chút nữa khiến cho thần kinh của mọi người đứt ra , tiếng vang của tiếng súng xoay quanh đại sảnh , mọi người không thể đoán được tiếng súng xuất phát từ đây . Thế nhưng tất cả mọi người đều thấy Chu Minh Cường đang nằm trong vũng máu .
Đùi của Chu Minh Cường bị thương , máu tươi ào ào chảy ra từ miệng vết thương , cho thấy động mạch chủ của hắn bị bắn trúng , hai mắt của Chu Minh Cường lúc này đỏ lên , trong mắt tràn đầy sự oán hận cùng không cam lòng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.