Chương 19: Hải tặc (2)
Time
27/12/2016
“Cảnh báo! Cảnh báo! Kẻ địch tấn công, kẻ địch tấn công!”
Ở trong lúc Minh Hạo chìm trong ảo tưởng, thì tiếng còi cảnh báo đột ngột vang lên…
Biết có chuyện xảy ra, Minh Hạo lập tức thay đồ, cẩn thận lau chùi vết máu xung quanh phòng sạch sẽ, sau khi làm xong hết thảy, đem ánh mắt đóng lại trạng thái rinnegan, khi soi gương thấy con mắt khôi phục như lúc bình thường, hắn nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài.
Đi đến buồng lái phi thuyền, Minh Hạo thấy hai người Hàm Tuyết cùng Kim Lão khuôn mặt nhìn phía trước ngưng trọng nhíu mày.
“Có chuyện gì vậy Kim Lão?” Minh Hạo thấy cảnh này cũng là tò mò hỏi.
“Ngươi nhìn” Kim Lão không quay đầu, chỉ là nhàn nhạt chỉ tay về phía trước kính thuyền.
Theo tay Kim Lão chỉ, Minh Hạo nhìn về phía trước cửa kính.
Lúc này, ở trước tàu Titan là hơn 40 chiếc phi thuyền khác nhau, có loại lớn, có nhỏ, có trung…Mà ở điểm cuối cùng, có một chiếc màu đen lớn nhất trong đám này, chiếc thuyền loại vuông, trên thuyền hơn chục loại pháo lớn nhỏ khác nhau,trên boong phi thuyền đứng một ngươi nam nhân, mặt sẹo hình con rết từ má trái kéo dài đến bên phải miệng, nhìn vô cùng dữ tợn, phía sau là hơn trăm người đang đứng đấy chấp tay, nở nụ cười thô lỗ, trên mặt mõi người đều có vết sẹo ngắn, sẹo dài khác nhau.
Mà các phi thuyền này có điểm chung là, treo lá cờ treo hình Cá Mập màu đen.
" Từng người mặt đều có sẹo, với lại trên thuyền lá cờ treo loại hình cá mập màu đen…như vậy duy nhất là bọn hải tặc” Minh Hạo lần đầu nhìn thấy tình cảnh này thầm nghĩ, khi nhin số lượng hơn 30 chiếc bao vây xung quanh thuyền mình, ánh mắt có chút sợ hãi, nhưng nghĩ đến tương lai bước đến đỉnh phong thế giới này, thì liền lập tức kiên định.
Chiến! Không chiến mà lui mới là thất bại!
“Người này ý chí kiên định, là một tảng đá thô, đáng giá bồi dưỡng…“ Kim Lão liếc nhìn thấy Minh Hạo từ sỡ hãi thành kiên định, âm thầm gật đầu khen.
Sau đấy chỉ nghe Kim Lão quay sang Minh Hạo nhỏ giọng giải thích:” Đây là đoàn hải tặc Cá Mập Đen, bọn chúng đứng thứ 80 trên bảng hải tặc nguy hiểm thế giới, là một đoàn hải tặc tàn bạo khét tiếng, chuyên nhận nhiệm vụ hắc ám ủy thác. Giết người vô tội, cướp của, hiếp dâm bọn chúng đều làm, thậm chí đáng gớm hơn, bọn hắn thích nhất chơi phụ nữ có đang thai khi đang đẻ con sau đấy phun ** vào ** ….
Làm nhiều chuyện trái lương tâm đạo đức, mặc dù đoàn hải tặc này không thuộc loại nguy hiểm nhất thế giới, nhưng là chúng ta hiện tại chỉ vài người, mà bọn chúng hơn ngàn người.
Thủ lĩnh của bọn chúng tên Sa Ngư, biệt hiệu Cá Mập Dâm Đãng, đẳng cấp Thiên Khung đỉnh phong, dị năng: hóa cá mập, khi hóa cá mập, sức mạnh hắn tăng toàn diện đến hơn 300% trong vòng 10 phút, tạm thời đạt đến Vương Giả trung kỳ.”
Hơi dừng lại một chút, Kim Lão nói tiếp:” Hắn được thế giới liên bang hải quân treo thưởng thủ lĩnh là 300 ruby triệu đầu lâu, bắt sống được 500 triệu ruby.”
Nghe vậy, Minh Hạo ánh mắt tỏa sáng, tiền thưởng thật nhiều a, đến hơn 500 triệu ruby…Phải biết đây là ruby, chứ không phải là tiền liên bang thông thường.
Ruby là loại đá năng lượng giúp người tu luyện nhanh hơn, như trong tiểu thuyết huyền huyễn linh thạch vậy, nhưng chúng có giá rất mắc, khoảng 1 viên như vậy bằng một triệu tinh tệ.
Mà hải tặc là mục tiêu chính của thợ săn tiền thưởng cùng dong binh tinh tế, thợ săn tiền thưởng tên như ý nghĩa, bọn hắn là chuyên nhận nhiệm vụ săn giết hải tặc để kiếm sống qua ngày.
Còn dong binh thì còn gọi là lính đánh thuê, thuộc loại thế lực riêng biệt không thuộc về ai, bọn hắn thường thường ở dong binh hội phát ra nhiệm vụ, khi hoàn thành nhiêm vụ thì sẽ được phần thưởng, ở bên trong có rất nhiều nhiệm vụ: ví như hộ tống, tìm kiếm dược liệu, đánh giết, ám sát….
…
Ruby được tìm thấy ở gần tận cùng vũ trụ, nơi đấy rất nhiều mỏ ruby, nhưng là nơi đấy cũng là vô cùng nguy hiểm, bởi vì nơi đấy là địa bàn của 10 nhóm hải tặc nguy hiểm nhất thế giới tụ hợp lại canh giữ, năng lượng bọn chúng còn lớn hơn cả liên bang, có thể nói là gần ngang cấp với quân đội, cho nên không ai muốn gây chiến với bọn chúng, muốn lấy được ruby, phải trao đổi thứ đồng giá hoặc là có lợi cho chúng, mới có lấy được.
Mà chính phủ lại hào phòng treo giá như vậy là vì liên bang cùng nhóm hải tặc này ký hiệp ước giao dịch…
Còn hiệp ước bên trong có cái gì thì không ai biết được.
Quy đổi giá tiền:
Tinh tệ = tiền liên bang thông thường
Ruby = đá dành cho người tu luyện.
1 triệu tinh tệ (1.000.000) = 1 ruby mà 300 triệu ruby…ặc con số này nếu tính ra loại này coi như là thiên văn số tự a….
…
Giải thích xong, không quan tâm tới vẻ mặt trư ca chảy nước miếng của Minh Hạo, Kim Lão quay sang Hàm Tuyết nói:” Ngươi liên lạc với thủ lĩnh bọn hải tặc, nói cho bọn hắn biết, cần bao nhiêu đều có thể, chỉ cần nhường một con đường thì gió yên sóng lặng, hai bên đều không thương tổn hòa khí gì, còn nếu không….” Nói đến đây, Kim Lão ánh mắt hiện lên vô tận sát cơ.
Nghe vậy Hàm Tuyết liên tục gật đầu:”Vâng tiền bối, ta sẽ chuyển lời tiền bối cho thủ lĩnh bọn hắn.”
Hàm Tuyết bắt đầu công tác liên lạc với thủ lĩnh hải tặc bên kia.
“Rẹt Rẹt Rẹt”
Màn hình sáng lên, xuất hiện trong màn hình là người đàn ông trung niên mặt sẹo con rết, hắn khuôn mặt lạnh như băng nhìn về phía màn hình.
Khi bắt được liên lạc, Hàm Tuyết nhanh chóng chuyển lời Kim Lão cho bên kia.
Hàm Tuyết nhẹ giọng nói: “Alo, chúng ta có thể thương lượng, chỉ cần ngài ra giá, bao nhiêu cũng được…”
“Muốn bao nhiêu cũng được? Đùa giỡn, chúng ta không cần tiền, chúng ta là cần tính mạng bọn ngươi! Tất nhiên, nếu ngươi chịu giao đầu đứa bé đang đứng bên cạnh, sau đó phục thị cho 3000 anh em ta ba ngày ba đêm, chúng ta sẽ lập tức thả ngươi ngay! ha ha ha ha!” Người trung niên mặt sẹo rết chưa để Hàm tuyết nói xong, lập tức cắt đứt, cười điên cuồng dâm đãng nói.
Sau đấy liền tắt máy liên lạc.
…
Nghe được Sa Ngư nói, Hàm Tuyết sắc mặt trắng bệch, đôi tay nắm chặt, trong mắt phun đầy lửa giận, nghĩ đến nếu mình bị bắt hơn 3000 tên ****, nghĩ dến đây cả thân thể nàng càng run rẩy mạnh hơn.
Kim Lão đứng bên cạnh nghe vậy, ánh mắt lóe lên tinh quang, mày nhíu lại, không biết đang suy nghĩ gì.
Còn Minh Hạo thì càng ánh mắt lóe lên mong đợi ở trận này thì mình sẽ tích lũy kinh nghiệm thực chiến, thứ hai thì…tất nhiên giết quái tăng level.
Sau
Sau khi thảo luận xong, hai người Kim Lão cùng Hàm Tuyết quyết định đi ra ngoài, còn Minh Hạo sẽ bị ‘nhốt’ lại ở bên trong thuyền cho an toàn.
Khi nghe quyết định vậy, Minh Hạo đưa ra kháng nghị, nhưng không ai đồng ý để một người bình thường đi ra ngoài… Ai kêu hắn từ trước đến nay giấu tài a?
“Ta cùng Hàm Tuyết ra ngoài đánh nhau với bọn hắn, ngươi ở trong đây đi, ta sẽ phân thân ra một phân thân để bảo vệ ngươi, cùng với phân ra khí để bảo vệ phi thuyền tránh bị những thuyền hải tặc kia bắn lén.”
Kim Lão nói xong, lập tức một người giống như đúc Kim Lão hiện ra bên cạnh, nhưng là khí tức yếu hơn.
Khi đến đẳng cấp Vương Giả, có thể tự phân thân ra một người giống mình, có trí tuệ riêng, linh hồn riêng, có được 3/10 sức mạnh của mình.
Minh Hạo tò mò lần đầu tiên nhìn thấy phân thân, sau đấy ý niệm động ‘dò xét’Kim Lão.
Kim Lão (bản tôn)
Đẳng cấp: Vương Giả đỉnh phong
Chiến lực: Bán Anh Hùng.
Giới thiệu: là quản gia trong nhà Kim Gia
….
Tên:Kim Lão (Phân thân)
Đẳng cấp: Vương giả sơ kỳ
Chiến lực: vương giả sơ kỳ
Giới thiệu: phân thân Kim Lão…
….
Lần đầu tiên Minh Hạo sử dụng chức năng dò xét này, công nhận thật tiện lợi, có thể đánh giá chiến lực đối thủ, tiếc là không dò xét được vật phẩm, HP, MB này nọ …
Sau đấy quay sang nhìn về Hàm Tuyết ‘dò xét’:
Tên: Hàm Tuyết
Đẳng cấp: Võ Ngự hậu kỳ
Chiến lực: Võ Ngự đỉnh phong
Giới thiệu: là con gái của Hàm Ngạo đại tá, đại tiểu thư nhà họ Hàm…
Hàm Tuyết bỗng nhiên cảm thấy có người nhìn chằm chằm mình, lập tức quay đầu lại thì bắt gặp Minh Hạo đang ‘trần trụi’ nhìn chằm chằm ngực mình, đang trong lòng tức giận không chỗ phát tiết, lập tức không chút do dự đưa tay ra, đánh một bạt tay mạnh về phía má Minh Hạo. Vì đang trong lúc dò xét cho nên Minh Hạo không đề phòng, lập tức ăn một bạt tay của Hàm Tuyết.
“BA~~!” tiếng ba~ vang dội phòng điều khiển, má phải Minh Hạo nhàn nhạt xuất hiện chưởng ấn màu đỏ. Minh Hạo bị đánh cũng tỉnh táo lại, cũng là choáng một trận, ta làm gì mà ngươi dám đánh ta?, lúc này hắn mắt nhìn về phía Hàm Tuyết nghi ngờ, sau đấy liền hiểu, hắn nhìn thấy được trong ánh mắt Hàm Tuyết vô tận lửa giận, lập tức trong lòng hắn vô cùng lạnh lẽo lên.
“Con đ*** ch** chờ đấy, có ngày ta phải bắt ngươi liếm ** của ta.” Minh Hạo độc ác nghĩ, mắt nhìn về phía Hàm Tuyết càng lạnh hơn. Hắn dù sao vẫn còn giữ ký ức thế kỷ 21, thử hỏi xem mình không làm gì, mà tự nhiên bị người khác đánh thì sao chịu nổi? Nếu bị cha mẹ mình đánh thì thôi đi, còn đằng này mình với con nhỏ này không có chút quan hệ gì, coi như là bèo nước gặp gỡ, mình chỉ nhìn một chút mà bị đánh, mà Hàm Tuyết càng là giận cá chém thớt đem mình làm cái bao phát tiết…
Có điều Minh Hạo biết tình hình nguy cấp cũng không tiện phát tiết, chỉ là ánh mắt lạnh lùng hơn.
Sau khi đánh xong Hàm Tuyết có chút hơi hối hận, nhưng khi thấy Minh Hạo lạnh lùng nhìn mình, không hiểu sao trong lòng tức giận càng là nhiều hơn, quay đầu kiêu ngạo hừ một tiếng.
Kim Lão đang suy tư đối sách, đột nhiên nghe tiếng vang, xoay người nhìn thấy cảnh này liền thở dài lắc đầu, con nhỏ này thật là, đến lúc nào rồi còn như vậy…Nhưng khi thấy biểu lộ của Minh Hạo thì trong mắt lão xuất hiện một tia kinh ngạc, vì hắn lần đầu tiên thấy được biểu lộ lạnh lùng của Minh Hạo. Trong suốt đường đi, Minh Hạo luôn là tỏ ra vui vẻ hòa đồng, dù bị chọc một hai cái cũng chỉ là cười cho qua thôi, còn đằng này…
Để tránh chuyện không đáng có xảy ra, hắn tranh thủ thời gian thúc giục nói:” Đi thôi nha đầu Tuyết, còn Minh Hạo ngươi vào phòng đóng cửa đi, phân thân của ta sẽ ở bên ngoài phòng bảo vệ ngươi.”
Nghe vậy Minh Hạo đành gật đầu.
…
(Còn tiếp)
Ở trong lúc Minh Hạo chìm trong ảo tưởng, thì tiếng còi cảnh báo đột ngột vang lên…
Biết có chuyện xảy ra, Minh Hạo lập tức thay đồ, cẩn thận lau chùi vết máu xung quanh phòng sạch sẽ, sau khi làm xong hết thảy, đem ánh mắt đóng lại trạng thái rinnegan, khi soi gương thấy con mắt khôi phục như lúc bình thường, hắn nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài.
Đi đến buồng lái phi thuyền, Minh Hạo thấy hai người Hàm Tuyết cùng Kim Lão khuôn mặt nhìn phía trước ngưng trọng nhíu mày.
“Có chuyện gì vậy Kim Lão?” Minh Hạo thấy cảnh này cũng là tò mò hỏi.
“Ngươi nhìn” Kim Lão không quay đầu, chỉ là nhàn nhạt chỉ tay về phía trước kính thuyền.
Theo tay Kim Lão chỉ, Minh Hạo nhìn về phía trước cửa kính.
Lúc này, ở trước tàu Titan là hơn 40 chiếc phi thuyền khác nhau, có loại lớn, có nhỏ, có trung…Mà ở điểm cuối cùng, có một chiếc màu đen lớn nhất trong đám này, chiếc thuyền loại vuông, trên thuyền hơn chục loại pháo lớn nhỏ khác nhau,trên boong phi thuyền đứng một ngươi nam nhân, mặt sẹo hình con rết từ má trái kéo dài đến bên phải miệng, nhìn vô cùng dữ tợn, phía sau là hơn trăm người đang đứng đấy chấp tay, nở nụ cười thô lỗ, trên mặt mõi người đều có vết sẹo ngắn, sẹo dài khác nhau.
Mà các phi thuyền này có điểm chung là, treo lá cờ treo hình Cá Mập màu đen.
" Từng người mặt đều có sẹo, với lại trên thuyền lá cờ treo loại hình cá mập màu đen…như vậy duy nhất là bọn hải tặc” Minh Hạo lần đầu nhìn thấy tình cảnh này thầm nghĩ, khi nhin số lượng hơn 30 chiếc bao vây xung quanh thuyền mình, ánh mắt có chút sợ hãi, nhưng nghĩ đến tương lai bước đến đỉnh phong thế giới này, thì liền lập tức kiên định.
Chiến! Không chiến mà lui mới là thất bại!
“Người này ý chí kiên định, là một tảng đá thô, đáng giá bồi dưỡng…“ Kim Lão liếc nhìn thấy Minh Hạo từ sỡ hãi thành kiên định, âm thầm gật đầu khen.
Sau đấy chỉ nghe Kim Lão quay sang Minh Hạo nhỏ giọng giải thích:” Đây là đoàn hải tặc Cá Mập Đen, bọn chúng đứng thứ 80 trên bảng hải tặc nguy hiểm thế giới, là một đoàn hải tặc tàn bạo khét tiếng, chuyên nhận nhiệm vụ hắc ám ủy thác. Giết người vô tội, cướp của, hiếp dâm bọn chúng đều làm, thậm chí đáng gớm hơn, bọn hắn thích nhất chơi phụ nữ có đang thai khi đang đẻ con sau đấy phun ** vào ** ….
Làm nhiều chuyện trái lương tâm đạo đức, mặc dù đoàn hải tặc này không thuộc loại nguy hiểm nhất thế giới, nhưng là chúng ta hiện tại chỉ vài người, mà bọn chúng hơn ngàn người.
Thủ lĩnh của bọn chúng tên Sa Ngư, biệt hiệu Cá Mập Dâm Đãng, đẳng cấp Thiên Khung đỉnh phong, dị năng: hóa cá mập, khi hóa cá mập, sức mạnh hắn tăng toàn diện đến hơn 300% trong vòng 10 phút, tạm thời đạt đến Vương Giả trung kỳ.”
Hơi dừng lại một chút, Kim Lão nói tiếp:” Hắn được thế giới liên bang hải quân treo thưởng thủ lĩnh là 300 ruby triệu đầu lâu, bắt sống được 500 triệu ruby.”
Nghe vậy, Minh Hạo ánh mắt tỏa sáng, tiền thưởng thật nhiều a, đến hơn 500 triệu ruby…Phải biết đây là ruby, chứ không phải là tiền liên bang thông thường.
Ruby là loại đá năng lượng giúp người tu luyện nhanh hơn, như trong tiểu thuyết huyền huyễn linh thạch vậy, nhưng chúng có giá rất mắc, khoảng 1 viên như vậy bằng một triệu tinh tệ.
Mà hải tặc là mục tiêu chính của thợ săn tiền thưởng cùng dong binh tinh tế, thợ săn tiền thưởng tên như ý nghĩa, bọn hắn là chuyên nhận nhiệm vụ săn giết hải tặc để kiếm sống qua ngày.
Còn dong binh thì còn gọi là lính đánh thuê, thuộc loại thế lực riêng biệt không thuộc về ai, bọn hắn thường thường ở dong binh hội phát ra nhiệm vụ, khi hoàn thành nhiêm vụ thì sẽ được phần thưởng, ở bên trong có rất nhiều nhiệm vụ: ví như hộ tống, tìm kiếm dược liệu, đánh giết, ám sát….
…
Ruby được tìm thấy ở gần tận cùng vũ trụ, nơi đấy rất nhiều mỏ ruby, nhưng là nơi đấy cũng là vô cùng nguy hiểm, bởi vì nơi đấy là địa bàn của 10 nhóm hải tặc nguy hiểm nhất thế giới tụ hợp lại canh giữ, năng lượng bọn chúng còn lớn hơn cả liên bang, có thể nói là gần ngang cấp với quân đội, cho nên không ai muốn gây chiến với bọn chúng, muốn lấy được ruby, phải trao đổi thứ đồng giá hoặc là có lợi cho chúng, mới có lấy được.
Mà chính phủ lại hào phòng treo giá như vậy là vì liên bang cùng nhóm hải tặc này ký hiệp ước giao dịch…
Còn hiệp ước bên trong có cái gì thì không ai biết được.
Quy đổi giá tiền:
Tinh tệ = tiền liên bang thông thường
Ruby = đá dành cho người tu luyện.
1 triệu tinh tệ (1.000.000) = 1 ruby mà 300 triệu ruby…ặc con số này nếu tính ra loại này coi như là thiên văn số tự a….
…
Giải thích xong, không quan tâm tới vẻ mặt trư ca chảy nước miếng của Minh Hạo, Kim Lão quay sang Hàm Tuyết nói:” Ngươi liên lạc với thủ lĩnh bọn hải tặc, nói cho bọn hắn biết, cần bao nhiêu đều có thể, chỉ cần nhường một con đường thì gió yên sóng lặng, hai bên đều không thương tổn hòa khí gì, còn nếu không….” Nói đến đây, Kim Lão ánh mắt hiện lên vô tận sát cơ.
Nghe vậy Hàm Tuyết liên tục gật đầu:”Vâng tiền bối, ta sẽ chuyển lời tiền bối cho thủ lĩnh bọn hắn.”
Hàm Tuyết bắt đầu công tác liên lạc với thủ lĩnh hải tặc bên kia.
“Rẹt Rẹt Rẹt”
Màn hình sáng lên, xuất hiện trong màn hình là người đàn ông trung niên mặt sẹo con rết, hắn khuôn mặt lạnh như băng nhìn về phía màn hình.
Khi bắt được liên lạc, Hàm Tuyết nhanh chóng chuyển lời Kim Lão cho bên kia.
Hàm Tuyết nhẹ giọng nói: “Alo, chúng ta có thể thương lượng, chỉ cần ngài ra giá, bao nhiêu cũng được…”
“Muốn bao nhiêu cũng được? Đùa giỡn, chúng ta không cần tiền, chúng ta là cần tính mạng bọn ngươi! Tất nhiên, nếu ngươi chịu giao đầu đứa bé đang đứng bên cạnh, sau đó phục thị cho 3000 anh em ta ba ngày ba đêm, chúng ta sẽ lập tức thả ngươi ngay! ha ha ha ha!” Người trung niên mặt sẹo rết chưa để Hàm tuyết nói xong, lập tức cắt đứt, cười điên cuồng dâm đãng nói.
Sau đấy liền tắt máy liên lạc.
…
Nghe được Sa Ngư nói, Hàm Tuyết sắc mặt trắng bệch, đôi tay nắm chặt, trong mắt phun đầy lửa giận, nghĩ đến nếu mình bị bắt hơn 3000 tên ****, nghĩ dến đây cả thân thể nàng càng run rẩy mạnh hơn.
Kim Lão đứng bên cạnh nghe vậy, ánh mắt lóe lên tinh quang, mày nhíu lại, không biết đang suy nghĩ gì.
Còn Minh Hạo thì càng ánh mắt lóe lên mong đợi ở trận này thì mình sẽ tích lũy kinh nghiệm thực chiến, thứ hai thì…tất nhiên giết quái tăng level.
Sau
Sau khi thảo luận xong, hai người Kim Lão cùng Hàm Tuyết quyết định đi ra ngoài, còn Minh Hạo sẽ bị ‘nhốt’ lại ở bên trong thuyền cho an toàn.
Khi nghe quyết định vậy, Minh Hạo đưa ra kháng nghị, nhưng không ai đồng ý để một người bình thường đi ra ngoài… Ai kêu hắn từ trước đến nay giấu tài a?
“Ta cùng Hàm Tuyết ra ngoài đánh nhau với bọn hắn, ngươi ở trong đây đi, ta sẽ phân thân ra một phân thân để bảo vệ ngươi, cùng với phân ra khí để bảo vệ phi thuyền tránh bị những thuyền hải tặc kia bắn lén.”
Kim Lão nói xong, lập tức một người giống như đúc Kim Lão hiện ra bên cạnh, nhưng là khí tức yếu hơn.
Khi đến đẳng cấp Vương Giả, có thể tự phân thân ra một người giống mình, có trí tuệ riêng, linh hồn riêng, có được 3/10 sức mạnh của mình.
Minh Hạo tò mò lần đầu tiên nhìn thấy phân thân, sau đấy ý niệm động ‘dò xét’Kim Lão.
Kim Lão (bản tôn)
Đẳng cấp: Vương Giả đỉnh phong
Chiến lực: Bán Anh Hùng.
Giới thiệu: là quản gia trong nhà Kim Gia
….
Tên:Kim Lão (Phân thân)
Đẳng cấp: Vương giả sơ kỳ
Chiến lực: vương giả sơ kỳ
Giới thiệu: phân thân Kim Lão…
….
Lần đầu tiên Minh Hạo sử dụng chức năng dò xét này, công nhận thật tiện lợi, có thể đánh giá chiến lực đối thủ, tiếc là không dò xét được vật phẩm, HP, MB này nọ …
Sau đấy quay sang nhìn về Hàm Tuyết ‘dò xét’:
Tên: Hàm Tuyết
Đẳng cấp: Võ Ngự hậu kỳ
Chiến lực: Võ Ngự đỉnh phong
Giới thiệu: là con gái của Hàm Ngạo đại tá, đại tiểu thư nhà họ Hàm…
Hàm Tuyết bỗng nhiên cảm thấy có người nhìn chằm chằm mình, lập tức quay đầu lại thì bắt gặp Minh Hạo đang ‘trần trụi’ nhìn chằm chằm ngực mình, đang trong lòng tức giận không chỗ phát tiết, lập tức không chút do dự đưa tay ra, đánh một bạt tay mạnh về phía má Minh Hạo. Vì đang trong lúc dò xét cho nên Minh Hạo không đề phòng, lập tức ăn một bạt tay của Hàm Tuyết.
“BA~~!” tiếng ba~ vang dội phòng điều khiển, má phải Minh Hạo nhàn nhạt xuất hiện chưởng ấn màu đỏ. Minh Hạo bị đánh cũng tỉnh táo lại, cũng là choáng một trận, ta làm gì mà ngươi dám đánh ta?, lúc này hắn mắt nhìn về phía Hàm Tuyết nghi ngờ, sau đấy liền hiểu, hắn nhìn thấy được trong ánh mắt Hàm Tuyết vô tận lửa giận, lập tức trong lòng hắn vô cùng lạnh lẽo lên.
“Con đ*** ch** chờ đấy, có ngày ta phải bắt ngươi liếm ** của ta.” Minh Hạo độc ác nghĩ, mắt nhìn về phía Hàm Tuyết càng lạnh hơn. Hắn dù sao vẫn còn giữ ký ức thế kỷ 21, thử hỏi xem mình không làm gì, mà tự nhiên bị người khác đánh thì sao chịu nổi? Nếu bị cha mẹ mình đánh thì thôi đi, còn đằng này mình với con nhỏ này không có chút quan hệ gì, coi như là bèo nước gặp gỡ, mình chỉ nhìn một chút mà bị đánh, mà Hàm Tuyết càng là giận cá chém thớt đem mình làm cái bao phát tiết…
Có điều Minh Hạo biết tình hình nguy cấp cũng không tiện phát tiết, chỉ là ánh mắt lạnh lùng hơn.
Sau khi đánh xong Hàm Tuyết có chút hơi hối hận, nhưng khi thấy Minh Hạo lạnh lùng nhìn mình, không hiểu sao trong lòng tức giận càng là nhiều hơn, quay đầu kiêu ngạo hừ một tiếng.
Kim Lão đang suy tư đối sách, đột nhiên nghe tiếng vang, xoay người nhìn thấy cảnh này liền thở dài lắc đầu, con nhỏ này thật là, đến lúc nào rồi còn như vậy…Nhưng khi thấy biểu lộ của Minh Hạo thì trong mắt lão xuất hiện một tia kinh ngạc, vì hắn lần đầu tiên thấy được biểu lộ lạnh lùng của Minh Hạo. Trong suốt đường đi, Minh Hạo luôn là tỏ ra vui vẻ hòa đồng, dù bị chọc một hai cái cũng chỉ là cười cho qua thôi, còn đằng này…
Để tránh chuyện không đáng có xảy ra, hắn tranh thủ thời gian thúc giục nói:” Đi thôi nha đầu Tuyết, còn Minh Hạo ngươi vào phòng đóng cửa đi, phân thân của ta sẽ ở bên ngoài phòng bảo vệ ngươi.”
Nghe vậy Minh Hạo đành gật đầu.
…
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.