Chương 205: Lừa tình (2)
Time
27/12/2016
Minh Hạo biết cá đã cắn câu hắn nở nụ cười vui vẻ, nói ra: "Hai vị mỹ nữ, nhưng là, nếu ta cứu xong, cần phải có thưởng gì chứ?"
Đầu tiên có người kêu hai nàng là mỹ nữ có chút ngẩn ra, rất nhanh Băng Đế cùng Tuyết Đế hồi phục lại tinh thần, Băng Đế lạnh giọng nói: "Thưởng? Hừ! Ngươi được một bước lại muốn tiến tới một bước? Nếu ngươi thật sự cứu được thì còn có thể còn sống rời đi..."
"Còn không thì đừng hòng mà còn sống rời khỏi nơi này!"
Lời này chính là của Tuyết Đế, ánh mắt xanh lam của nàng nhìn Minh Hạo lạnh lẽo hơn.
Thấy cái kia ánh mắt nhìn mình, không biết vì sao Minh Hạo cảm giác được vị này Tuyết Đế đang trong trạng thái tức giận, chẳng lẽ vì nói nàng là mỹ nữ?
Con gái đúng là phiền phức, hắn không hiểu nổi lòng các nàng a.
Minh Hạo tạm thời không nghĩ đến vấn đề nhỏ nhặt này, hắn nói ra: "Vậy...nếu thêm một cái nửa thì thê nào?"
"Thêm?" Băng Đế lạnh lùng hỏi.
Minh Hạo gật đầu, nói ra: "Ta có thể giúp vị bên cạnh ngươi, ta cũng đã nghe danh từ lâu, chắc nàng tên là Tuyết Đế đúng chứ? Ta có thể giúp Tuyết Đế hóa thành hình người mà không lo nhân loại phát hiện."
Minh Hạo biết nàng điểm yếu. Trong nguyên tác, Tuyết Đế mặc dù thực lực cường hãn, nhưng không thể ra thế giới bên ngoài vui chơi được, suốt ngày phải ở đây như trong tù, nhu con chim trong lồng bị giam lỏng, cảm giác cô đơn cùng loại bi ai này hắn là người từng trải nghiệm có thể hiểu.
"Ngươi thật sự có thể giúp ta hóa người?" Tuyết Đế không vì lời nói Minh Hạo mà kích động, ngược lại, thần sắc bình tĩnh, nàng nhìn Minh Hạo lạnh lùng hỏi. Tính cách nàng thuộc loại đa nghi, trong sinh tồn, vì thường xuyên vặt lộn sinh tử cho nên không dễ tin tưởng bất kỳ ai, trừ vị tỷ muội Băng Đế đang đứng bên cạnh nàng ra.
"Có thể." Minh Hạo gật đầu nói ra.
"Ngươi có gì để chứng minh?" Tuyết Đế hồ nghi hỏi.
"Như vậy, nếu ta có thể hồi sinh cho đồng bạn của các ngươi cùng giúp ngươi trở thành con người, ta được gì?" Minh Hạo nhìn nàng, bình tĩnh hỏi.
Tuyết Đế còn chưa nói, Băng Đế đã giành nói trước: "Nếu ngươi có thể thật sự hồi sinh cùng khiến Tuyết nữ trở thành người, ngươi muốn gì cũng được."
"Kể cả hai ngươi?" Minh Hạo mỉm cười, hỏi.
"To gan giun dế! Ngươi muốn chết?" Tuyết Đế lườm Băng Đế một cái, sau đó nàng hướng Minh Hạo lạnh lùng nói.
Băng Đế bị Tuyết Đế lườm, nàng co đầu lại, biết mình lỡ lời.
"Thứ nhất, ta không muốn chết. Thứ hai, vị này Tuyết Đế chắc cũng nghe, Băng Đế nói rằng "ta muốn gì cũng được". Như vậy nếu ta thật sự làm được thì sao?" Minh Hạo lắc đầu, cười hỏi.
Tuyết Đế nhíu mày, lúc nàng nhíu lại thiên địa một khắc đứng hình. Cho dù Minh Hạo lịch duyệt vô số gái nhưng thủy chung cũng bị nàng loại này xinh đẹp hấp dẫn.
"Hồi sinh người chết? Chuyện này là không thể nào thành sự thật. Còn về biến ta thành người, loài này càng không thể, trừ phi trong tay hắn có thiên tài địa bảo gì đó...Dù hắn có thể giúp ta thành người, nhưng nếu không cứu được....hừ hừ"
Tuyết Đế nhìn Minh Hạo nghĩ nghĩ, ánh mắt xanh thẩm của nàng chớp chớp, thỉnh thoảng trong mắt lóe ra tia sáng lạnh lẽo, khiến bên cạnh Băng Đế có chút sợ hãi. Nàng chung sống bao nhiêu năm với vị này Tuyết nữ, nàng hiểu rõ tính cách của Tuyết Nữ hơn bất kỳ ai, Tuyết nữ bộ dáng như vậy là đang tính kế con mồi a, nhưng nàng đối với người thanh niên trước mắt này không có một chút đồng tình, mà còn có chút hả hê...
"Tốt, ta đáp ứng." Nghĩ một hồi, Tuyết Đế gật đầu.
Minh Hạo nở nụ cười, cá lớn cắn câu! Hắn nói với hai nàng "Hai ngươi đi tới đây, nhắm mắt lại, sau đó hô to Úm Ba La Bà Già Lái Máy Bay, Hô Biến!" Toàn bộ mọi thứ sẽ quay lại như cũ."
Băng Đế cùng Tuyết Đế nghi hoặc, khó hiểu nhìn hắn, do dự một lát, nghĩ đến mình bản thân siêu cường thực lực liền yên tâm.
Hai nàng làm theo lời Minh Hạo, đi đến chỗ hắn, sau đó nhắm mắt lại, cùng lúc hô to: "Úm Ba La Bà Già Lái Máy Bay, Hô Biến!"
Minh Hạo nhân lúc hai nàng nhắm mắt lại, hắn từ trong túi đồ lấy ra cái đèn pin màu đen nhỏ cỡ nắm tay, trên đèn pin chỉ có cái nút đỏ.
Đây chính là bảo bối của Doremon mà lần trước Minh Hạo mới mượn.
Đèn pin tua ngược: Quay ngược thời gian bất cứ thứ gì mà đèn pin chiếu vào theo suy nghĩ của người sử dụng
Hắn suy nghĩ một lát, tua lại 10 phút lúc trước, đợi đến khi hai nàng hô xong, hắn bấm nút đỏ trên đèn pin một cái.
Ánh sáng từ đèn pin chiếu ra...
Hai nàng tại lúc này vừa mở mắt ra, đập vào mắt hai nàng là mọi thứ trở lại như cũ.
Cảnh tượng thi thể, biển máu hồn thú chồng chất biến mất, thay vào đó từng con thú to lớn "sống dậy"...
Gió máu trở lại như bình thường gió tuyết.
Các nơi đánh boom nổ thành hố to khôi phục lại như cũ.
Thê lương Bắc Cực Chi Địa trở lại như lúc ban đầu, yên tĩnh thanh vắng, tựa như chưa có gì xảy ra, giống như là mơ, ảo giác gây nên.
Băng Đế, Tuyết Đế hai mắt trừng to ra, trong mắt hiện lên không thể tin tưởng.
"Cái này là saoTuyết nữ?" Băng Đế lúc này tâm tình không còn giống lúc trước lạnh lùng trấn định, mà là thần sắc chấn động, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc, khó hiểu, không thể tin quay qua Tuyết Đế run rẩy hỏi.
"Ta...ta cũng không biết..." Tuyết Đế cũng giống như bộ dáng Băng Đế, thần sắc lạnh lùng tan biến, thay vào đó là khó tin, rung động, thần sắc mờ mịt tựa như gặp ma,nàng khó hiểu lắc đầu nói.
Hai nàng kế đó liên tục dụi dụi mắt, các nàng cho rằng là mình đang trong mơ, hay ảo giác gây ra, nhưng các nàng biết chuyện này không thể do ảo giác hoặc mơ gây ra a.
"Hai vị Băng Đế, Tuyết Đế có chuyện gì xảy ra?" Một con bò cạp toàn thân màu trắng đi đến, thần sắc cung kính nhìn hai người hỏi.
"Ngươi còn sống?" Băng Đế run run hỏi, không còn giữ được nữ vương phong phạm nửa, chuyện này là đi quá tầm hiểu biết, thế giới quan của nàng rồi.
Con bò cạp kia ngây ra, trong mắt hiện lên khó hiểu, nhưng rất nhanh cung kính nói: "Thưa nữ vương, ta tất nhiên còn sống."
"Vậy những người khác, lúc nãy có ai chết không?" Tới phiên Tuyết Đế hỏi.
"Thưa Tuyết Đế, mọi chuyện như thường ngày, không có gì xảy ra." Con kia bò cạp càng ngày càng khó hiểu hai vị nữ vương này, nhưng vẫn cung kính đáp.
Tuyết Đế và Băng Đế đồng thời ngẩn ra, chuyện này ra sao? Không phải bị nổ chết toàn bộ trừ hồn thú 20 vạn năm trở xuống à?
Sau trận mưa boom, chỉ còn có hai nàng là còn sống, còn lại tất cả hồn thú dưới 20 vạn năm đều chết hết...
"Tốt rồi, ngươi lui ra đi." Băng Đế hít sâu một hơi lạnh để nội tâm mình bình tĩnh lại, nàng trở lại nữ vương phong phạm lạnh lùng nói.
"Vâng nữ vương." Con bò cạp kia lui ra ngoài, để lại không gian riêng cho ba người.
"Kế tiếp, chính là giúp ngươi trở thành nhân loại nhỉ Tuyết Đế." Minh Hạo nở nụ cười vui vẻ, nhìn Tuyết Đế hỏi.
Tuyết Đế cùng Băng Đế không thèm đoái hoài đến lời của hắn, hai nàng nhìn nhau, Băng Đế nhỏ giọng hỏi: "Tuyết nữ, hiện tại làm sao đây, nếu hắn thực sự biến ngươi trở thành nhân loại đây? Đến lúc đó, chúng ta không phải...."
Tuyết Đế lườm nàng, gằn giọng nói ra: "Đồ ngóc, ngươi là một hồn thú trên 20 vạn năm, hơn nửa lại là cao quý Băng Đế, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn quy phục nhân loại yếu đuối? Nếu hắn thật sự có thể biến ta thành nhân loại, ta sẽ tiễn hắn, xây mộ, coi như là công lao của hắn."
Băng Đế nghe vậy gật đầu.
Mỗi hồn thú đều có lòng tự trọng của mình, nhất là hồn thú có trí tuệ cùng sức chiến đấu siêu cường như Băng Đế và Tuyết Đế đây. Mà nhân loại muốn mạnh lên phải săn giết hồn thú có hồn hoàn để đột phá đến cảnh giới mạnh hơn. Cho nên vì thế nhân loại cùng hồn thú thường xuyên chém giết lẫn nhau chưa bao giờ có thể sống chung hòa bình.
Trừ vị Hoắc Vũ Hạo nhân vật chính tầng sáng ở Đấu La 2 kia.
***
Minh Hạo không cần nghĩ cũng đoán được cuộc trò chuyện của hai nàng, hắn mỉm cười, nói ra: "Ta đã thu âm lại toàn bộ cuộc nói chuyện của hai ngươi, nếu ngươi dám giết ta, đoạn này ghi âm sẽ được tuyên truyền rộng rãi ở mọi ngóc ngách Đấu La Đại Lục."
"Ghi âm?" Băng Đế nghi ngờ hỏi, Tuyết Đế không nói gì nhưng nàng cũng giống Băng Đế, ánh mắt nghi đồng dạng hoặc nhìn Minh Hạo, cái từ ngữ này có chút mới lạ đối với hai nàng.
Minh Hạo không nói lời nào, từ trong túi đồ lấy ra cái ấm nước kỳ lạ.
"Cạch"
Hắn mở ra nắp ấm nước, tại lúc này, một đoàn bong bóng màu trắng từ bên trong ấm nước bay ra ngoài.
Minh Hạo hai tay nhanh chóng đập cái bong bóng nước một cái.
"Bốp" Bong bóng nổ vang, theo đó một loạt âm thanh trong trẻo vang lên.
***
"Như vậy, nếu ta có thể hồi sinh cho đồng bạn của các ngươi cùng giúp ngươi trở thành con người, ta được gì?" Đây là giọng của Minh Hạo. Hai nàng sửng sờ, chuyện gì xảy ra? Rõ ràng hia nàng nhìn thấy hắn không có mở miệng nói chuyện a.
"Nếu ngươi có thể thật sự hồi sinh cùng khiến Tuyết nữ trở thành người, ngươi muốn gì cũng được."
Băng Đế nghe âm thanh này sửng sốt, lời này không phải của nàng vừa mới nói ra sao?
"Tốt, ta đáp ứng."
Tới lượt Tuyết Đế sửng sốt, đây không phải giọng nói của nàng à?
"Úm Ba La Bà Già Lái Máy Bay, Hô Biến!"
"Tuyết nữ, hiện tại làm sao đây, nếu hắn thực sự biến ngươi trở thành nhân loại đây? Đến lúc đó, chúng ta không phải...."
"Đồ ngóc, ngươi là một hồn thú trên 20 vạn năm, hơn nửa lại là cao quý Băng Đế, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn quy phục nhân loại yếu đuối? Nếu hắn thật sự có thể biến ta thành nhân loại, ta sẽ tiễn hắn, xây mộ, coi như là công lao của hắn."
***
Hai nàng hoàn toàn sững sờ, đứng im đó, si ngốc lắng nghe toàn bộ câu chuyện mà hai nàng vừa nói.
"Nhân loại vô sỉ!"
"Đê tiện"
Đến khi câu chuyện kết thúc, hai nàng mới lấy lại tinh thần, không để ý đến vấn đề tại sao lời của hai nàng nói ra bị ghi lại, lúc này tâm tình của hai nàng cực độ phẫn nộ, chỉ nghĩ rằng mình bị tên nhân loại này tính kế, ánh mắt tức giận nhìn Minh Hạo, hai nàng cùng lúc kêu lên.
Từng luồng hàn khí kinh khủng trong cơ thể hai nàng bộc phát, đem xung quanh không khí trong nháy mắt đông đặc lại.
Minh Hạo thần sắc không thay đổi, hắn bình tĩnh nhìn các nàng hỏi: "Như vậy, ta giúp các ngươi xong không những không được trả ơn, mà còn bị các ngươi giết, là ta vô sỉ hay các ngươi vô sỉ?"
Đầu tiên có người kêu hai nàng là mỹ nữ có chút ngẩn ra, rất nhanh Băng Đế cùng Tuyết Đế hồi phục lại tinh thần, Băng Đế lạnh giọng nói: "Thưởng? Hừ! Ngươi được một bước lại muốn tiến tới một bước? Nếu ngươi thật sự cứu được thì còn có thể còn sống rời đi..."
"Còn không thì đừng hòng mà còn sống rời khỏi nơi này!"
Lời này chính là của Tuyết Đế, ánh mắt xanh lam của nàng nhìn Minh Hạo lạnh lẽo hơn.
Thấy cái kia ánh mắt nhìn mình, không biết vì sao Minh Hạo cảm giác được vị này Tuyết Đế đang trong trạng thái tức giận, chẳng lẽ vì nói nàng là mỹ nữ?
Con gái đúng là phiền phức, hắn không hiểu nổi lòng các nàng a.
Minh Hạo tạm thời không nghĩ đến vấn đề nhỏ nhặt này, hắn nói ra: "Vậy...nếu thêm một cái nửa thì thê nào?"
"Thêm?" Băng Đế lạnh lùng hỏi.
Minh Hạo gật đầu, nói ra: "Ta có thể giúp vị bên cạnh ngươi, ta cũng đã nghe danh từ lâu, chắc nàng tên là Tuyết Đế đúng chứ? Ta có thể giúp Tuyết Đế hóa thành hình người mà không lo nhân loại phát hiện."
Minh Hạo biết nàng điểm yếu. Trong nguyên tác, Tuyết Đế mặc dù thực lực cường hãn, nhưng không thể ra thế giới bên ngoài vui chơi được, suốt ngày phải ở đây như trong tù, nhu con chim trong lồng bị giam lỏng, cảm giác cô đơn cùng loại bi ai này hắn là người từng trải nghiệm có thể hiểu.
"Ngươi thật sự có thể giúp ta hóa người?" Tuyết Đế không vì lời nói Minh Hạo mà kích động, ngược lại, thần sắc bình tĩnh, nàng nhìn Minh Hạo lạnh lùng hỏi. Tính cách nàng thuộc loại đa nghi, trong sinh tồn, vì thường xuyên vặt lộn sinh tử cho nên không dễ tin tưởng bất kỳ ai, trừ vị tỷ muội Băng Đế đang đứng bên cạnh nàng ra.
"Có thể." Minh Hạo gật đầu nói ra.
"Ngươi có gì để chứng minh?" Tuyết Đế hồ nghi hỏi.
"Như vậy, nếu ta có thể hồi sinh cho đồng bạn của các ngươi cùng giúp ngươi trở thành con người, ta được gì?" Minh Hạo nhìn nàng, bình tĩnh hỏi.
Tuyết Đế còn chưa nói, Băng Đế đã giành nói trước: "Nếu ngươi có thể thật sự hồi sinh cùng khiến Tuyết nữ trở thành người, ngươi muốn gì cũng được."
"Kể cả hai ngươi?" Minh Hạo mỉm cười, hỏi.
"To gan giun dế! Ngươi muốn chết?" Tuyết Đế lườm Băng Đế một cái, sau đó nàng hướng Minh Hạo lạnh lùng nói.
Băng Đế bị Tuyết Đế lườm, nàng co đầu lại, biết mình lỡ lời.
"Thứ nhất, ta không muốn chết. Thứ hai, vị này Tuyết Đế chắc cũng nghe, Băng Đế nói rằng "ta muốn gì cũng được". Như vậy nếu ta thật sự làm được thì sao?" Minh Hạo lắc đầu, cười hỏi.
Tuyết Đế nhíu mày, lúc nàng nhíu lại thiên địa một khắc đứng hình. Cho dù Minh Hạo lịch duyệt vô số gái nhưng thủy chung cũng bị nàng loại này xinh đẹp hấp dẫn.
"Hồi sinh người chết? Chuyện này là không thể nào thành sự thật. Còn về biến ta thành người, loài này càng không thể, trừ phi trong tay hắn có thiên tài địa bảo gì đó...Dù hắn có thể giúp ta thành người, nhưng nếu không cứu được....hừ hừ"
Tuyết Đế nhìn Minh Hạo nghĩ nghĩ, ánh mắt xanh thẩm của nàng chớp chớp, thỉnh thoảng trong mắt lóe ra tia sáng lạnh lẽo, khiến bên cạnh Băng Đế có chút sợ hãi. Nàng chung sống bao nhiêu năm với vị này Tuyết nữ, nàng hiểu rõ tính cách của Tuyết Nữ hơn bất kỳ ai, Tuyết nữ bộ dáng như vậy là đang tính kế con mồi a, nhưng nàng đối với người thanh niên trước mắt này không có một chút đồng tình, mà còn có chút hả hê...
"Tốt, ta đáp ứng." Nghĩ một hồi, Tuyết Đế gật đầu.
Minh Hạo nở nụ cười, cá lớn cắn câu! Hắn nói với hai nàng "Hai ngươi đi tới đây, nhắm mắt lại, sau đó hô to Úm Ba La Bà Già Lái Máy Bay, Hô Biến!" Toàn bộ mọi thứ sẽ quay lại như cũ."
Băng Đế cùng Tuyết Đế nghi hoặc, khó hiểu nhìn hắn, do dự một lát, nghĩ đến mình bản thân siêu cường thực lực liền yên tâm.
Hai nàng làm theo lời Minh Hạo, đi đến chỗ hắn, sau đó nhắm mắt lại, cùng lúc hô to: "Úm Ba La Bà Già Lái Máy Bay, Hô Biến!"
Minh Hạo nhân lúc hai nàng nhắm mắt lại, hắn từ trong túi đồ lấy ra cái đèn pin màu đen nhỏ cỡ nắm tay, trên đèn pin chỉ có cái nút đỏ.
Đây chính là bảo bối của Doremon mà lần trước Minh Hạo mới mượn.
Đèn pin tua ngược: Quay ngược thời gian bất cứ thứ gì mà đèn pin chiếu vào theo suy nghĩ của người sử dụng
Hắn suy nghĩ một lát, tua lại 10 phút lúc trước, đợi đến khi hai nàng hô xong, hắn bấm nút đỏ trên đèn pin một cái.
Ánh sáng từ đèn pin chiếu ra...
Hai nàng tại lúc này vừa mở mắt ra, đập vào mắt hai nàng là mọi thứ trở lại như cũ.
Cảnh tượng thi thể, biển máu hồn thú chồng chất biến mất, thay vào đó từng con thú to lớn "sống dậy"...
Gió máu trở lại như bình thường gió tuyết.
Các nơi đánh boom nổ thành hố to khôi phục lại như cũ.
Thê lương Bắc Cực Chi Địa trở lại như lúc ban đầu, yên tĩnh thanh vắng, tựa như chưa có gì xảy ra, giống như là mơ, ảo giác gây nên.
Băng Đế, Tuyết Đế hai mắt trừng to ra, trong mắt hiện lên không thể tin tưởng.
"Cái này là saoTuyết nữ?" Băng Đế lúc này tâm tình không còn giống lúc trước lạnh lùng trấn định, mà là thần sắc chấn động, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc, khó hiểu, không thể tin quay qua Tuyết Đế run rẩy hỏi.
"Ta...ta cũng không biết..." Tuyết Đế cũng giống như bộ dáng Băng Đế, thần sắc lạnh lùng tan biến, thay vào đó là khó tin, rung động, thần sắc mờ mịt tựa như gặp ma,nàng khó hiểu lắc đầu nói.
Hai nàng kế đó liên tục dụi dụi mắt, các nàng cho rằng là mình đang trong mơ, hay ảo giác gây ra, nhưng các nàng biết chuyện này không thể do ảo giác hoặc mơ gây ra a.
"Hai vị Băng Đế, Tuyết Đế có chuyện gì xảy ra?" Một con bò cạp toàn thân màu trắng đi đến, thần sắc cung kính nhìn hai người hỏi.
"Ngươi còn sống?" Băng Đế run run hỏi, không còn giữ được nữ vương phong phạm nửa, chuyện này là đi quá tầm hiểu biết, thế giới quan của nàng rồi.
Con bò cạp kia ngây ra, trong mắt hiện lên khó hiểu, nhưng rất nhanh cung kính nói: "Thưa nữ vương, ta tất nhiên còn sống."
"Vậy những người khác, lúc nãy có ai chết không?" Tới phiên Tuyết Đế hỏi.
"Thưa Tuyết Đế, mọi chuyện như thường ngày, không có gì xảy ra." Con kia bò cạp càng ngày càng khó hiểu hai vị nữ vương này, nhưng vẫn cung kính đáp.
Tuyết Đế và Băng Đế đồng thời ngẩn ra, chuyện này ra sao? Không phải bị nổ chết toàn bộ trừ hồn thú 20 vạn năm trở xuống à?
Sau trận mưa boom, chỉ còn có hai nàng là còn sống, còn lại tất cả hồn thú dưới 20 vạn năm đều chết hết...
"Tốt rồi, ngươi lui ra đi." Băng Đế hít sâu một hơi lạnh để nội tâm mình bình tĩnh lại, nàng trở lại nữ vương phong phạm lạnh lùng nói.
"Vâng nữ vương." Con bò cạp kia lui ra ngoài, để lại không gian riêng cho ba người.
"Kế tiếp, chính là giúp ngươi trở thành nhân loại nhỉ Tuyết Đế." Minh Hạo nở nụ cười vui vẻ, nhìn Tuyết Đế hỏi.
Tuyết Đế cùng Băng Đế không thèm đoái hoài đến lời của hắn, hai nàng nhìn nhau, Băng Đế nhỏ giọng hỏi: "Tuyết nữ, hiện tại làm sao đây, nếu hắn thực sự biến ngươi trở thành nhân loại đây? Đến lúc đó, chúng ta không phải...."
Tuyết Đế lườm nàng, gằn giọng nói ra: "Đồ ngóc, ngươi là một hồn thú trên 20 vạn năm, hơn nửa lại là cao quý Băng Đế, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn quy phục nhân loại yếu đuối? Nếu hắn thật sự có thể biến ta thành nhân loại, ta sẽ tiễn hắn, xây mộ, coi như là công lao của hắn."
Băng Đế nghe vậy gật đầu.
Mỗi hồn thú đều có lòng tự trọng của mình, nhất là hồn thú có trí tuệ cùng sức chiến đấu siêu cường như Băng Đế và Tuyết Đế đây. Mà nhân loại muốn mạnh lên phải săn giết hồn thú có hồn hoàn để đột phá đến cảnh giới mạnh hơn. Cho nên vì thế nhân loại cùng hồn thú thường xuyên chém giết lẫn nhau chưa bao giờ có thể sống chung hòa bình.
Trừ vị Hoắc Vũ Hạo nhân vật chính tầng sáng ở Đấu La 2 kia.
***
Minh Hạo không cần nghĩ cũng đoán được cuộc trò chuyện của hai nàng, hắn mỉm cười, nói ra: "Ta đã thu âm lại toàn bộ cuộc nói chuyện của hai ngươi, nếu ngươi dám giết ta, đoạn này ghi âm sẽ được tuyên truyền rộng rãi ở mọi ngóc ngách Đấu La Đại Lục."
"Ghi âm?" Băng Đế nghi ngờ hỏi, Tuyết Đế không nói gì nhưng nàng cũng giống Băng Đế, ánh mắt nghi đồng dạng hoặc nhìn Minh Hạo, cái từ ngữ này có chút mới lạ đối với hai nàng.
Minh Hạo không nói lời nào, từ trong túi đồ lấy ra cái ấm nước kỳ lạ.
"Cạch"
Hắn mở ra nắp ấm nước, tại lúc này, một đoàn bong bóng màu trắng từ bên trong ấm nước bay ra ngoài.
Minh Hạo hai tay nhanh chóng đập cái bong bóng nước một cái.
"Bốp" Bong bóng nổ vang, theo đó một loạt âm thanh trong trẻo vang lên.
***
"Như vậy, nếu ta có thể hồi sinh cho đồng bạn của các ngươi cùng giúp ngươi trở thành con người, ta được gì?" Đây là giọng của Minh Hạo. Hai nàng sửng sờ, chuyện gì xảy ra? Rõ ràng hia nàng nhìn thấy hắn không có mở miệng nói chuyện a.
"Nếu ngươi có thể thật sự hồi sinh cùng khiến Tuyết nữ trở thành người, ngươi muốn gì cũng được."
Băng Đế nghe âm thanh này sửng sốt, lời này không phải của nàng vừa mới nói ra sao?
"Tốt, ta đáp ứng."
Tới lượt Tuyết Đế sửng sốt, đây không phải giọng nói của nàng à?
"Úm Ba La Bà Già Lái Máy Bay, Hô Biến!"
"Tuyết nữ, hiện tại làm sao đây, nếu hắn thực sự biến ngươi trở thành nhân loại đây? Đến lúc đó, chúng ta không phải...."
"Đồ ngóc, ngươi là một hồn thú trên 20 vạn năm, hơn nửa lại là cao quý Băng Đế, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn quy phục nhân loại yếu đuối? Nếu hắn thật sự có thể biến ta thành nhân loại, ta sẽ tiễn hắn, xây mộ, coi như là công lao của hắn."
***
Hai nàng hoàn toàn sững sờ, đứng im đó, si ngốc lắng nghe toàn bộ câu chuyện mà hai nàng vừa nói.
"Nhân loại vô sỉ!"
"Đê tiện"
Đến khi câu chuyện kết thúc, hai nàng mới lấy lại tinh thần, không để ý đến vấn đề tại sao lời của hai nàng nói ra bị ghi lại, lúc này tâm tình của hai nàng cực độ phẫn nộ, chỉ nghĩ rằng mình bị tên nhân loại này tính kế, ánh mắt tức giận nhìn Minh Hạo, hai nàng cùng lúc kêu lên.
Từng luồng hàn khí kinh khủng trong cơ thể hai nàng bộc phát, đem xung quanh không khí trong nháy mắt đông đặc lại.
Minh Hạo thần sắc không thay đổi, hắn bình tĩnh nhìn các nàng hỏi: "Như vậy, ta giúp các ngươi xong không những không được trả ơn, mà còn bị các ngươi giết, là ta vô sỉ hay các ngươi vô sỉ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.