Chương 231: Mới tới bị hiếp
Time
07/01/2017
Đang xuyên không, Minh Hạo đột nhiên cảm giác đầu choáng váng, từng
luồng khủng bố sức mạnh trong cơ thể nhanh chóng bóc hơi, tạo thành một
màng bảo vệ xung quanh cơ thể.
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm"
Không gian chấn nát, từng luồng pho thiên cái địa hủy diệt đập tới.
Cái này một hồi biến cố đem Minh Hạo trở tay không kịp, một lúc sau Minh Hạo cảm giác hắn đang trong lốc xoáy, bay từ cao đến thấp, từ thấp đến cao, di chuyển hơn ngàn vòng có hơn, màn bảo vệ giống như không chịu nổi nửa, bắt đầu tan rã, Minh Hạo cơ thể xương thịt nát bấy, thần hồn gần như câu diệt, một tia linh hồn may mắn bay ra khỏi vòng xoáy này......
...
"Ừm? Có gì đó không đúng..." Minh Hạo tỉnh dậy mở mắt ra, nhìn xung quanh căn phòng ngẫm nghĩ, căn phòng này rất đơn sơ, một cái giường gỗ, một cái bàn mục nát, trên bàn chỉ có một tấm gương nhỏ cùng đám phấn son như để trang điểm?
Căn phòng này phủ một đống bụi, trên trần nhà đầy ấp mạng nhện, giống như căn phòng mấy năm rồi chưa được quét dọn.
Minh Hạo trở mình ngồi dậy, nhìn cơ thể mình...Tay chân thu nhỏ lại, nhìn giống như 10 tuổi tiểu hài tử, hơn nửa hình như sức mạnh trong cơ thể giống như biến mất a.
"Đây là sao? Tại sao lại vậy? Chẳng lẽ sau khi dung hợp với hệ thống xảy ra lỗi gì?" Minh Hạo trong lòng một trận buồn bực nghĩ nghĩ.
"Đing! Chính xác chủ nhân, bởi vì hệ thống đang trong quá trình dung hợp, cho nên lúc chủ nhân xuyên không bị trục trặc, hơn nửa còn xui xẻo gặp Phong Nguyên..."
Minh Hạo nghe âm thanh hệ thống vẫn còn, có chút bó tay, vậy cũng được? Hắn tưởng rằng sau khi dung hợp với hệ thống xong thì hệ thống sẽ biến mất chứ.
"Vậy tại sao không báo hệ thống? Hơn nửa Phong Nguyên là gì?" Minh Hạo hỏi, hệ thống nguồn gốc chính là linh hồn kiếp trước của hắn, có thể nói hệ thống chính là phân thân của hắn thôi, nắm giữ trí tuệ và một tia linh hồn.
"Đing! Tại vì hệ thống bận rộn dung hợp với chủ nhân nên không thể thông báo được, còn về Phong Nguyên chính là một cơn gió có thể hủy diệt vạn vật."
"Có thể hiểu sơ nó là từ thuở mở trời đất xa xưa kia, lúc đó còn chưa có Bản Nguyên,, cơn gió này đã xuất hiện từ sớm, nó thoát khỏi đại đạo điều khiển, có sức mạnh đủ cho vạn thế tan biết. Dù là đại đạo khi gặp cũng phải đi đường vòng...." Hệ thống lạnh lùng trả lời.
Minh Hạo mặt đen lại, bận rộn dung hợp? Và Phong Nguyên? Quá nhiều bí ẩn chưa được khám phá, hắn tưởng rằng mình là Bản Nguyên liền bất diệt, nhưng hiện tại vấn đề này không quan trọng, quan trọng là hắn "lạc trôi" tới đâu rồi, với lại sức mạnh cũng "lạc trôi" đi đâu rồi?
Như biết ý nghĩ của Minh Hạo, hệ thống lần nửa nói: "Đing! Chủ nhân đã đạt đến bản nguyên thế giới của mình, còn sức mạnh của chủ nhân trong lúc dung hợp xảy ra trục trặc như đã nói, nên biến mất, muốn có lại chủ nhân cần phải thăng cấp."
"Thăng cấp? F*** thăng cấp bà già ngươi, ta đâu rãnh hán mà thăng cấp." Minh Hạo nghe vậy càng bực bội thêm, chỉ là xảy ra một chút sự cố thôi mà, không cần làm như vậy a.
"Đing! Nhấc nhở chủ nhân lần nửa, hiện tại hệ thống trừ ba chức năng chính ra: thăng cấp, cửa hàng, điều tra, còn lại tất cả chức năng khác như dung hợp đều tạm thời đóng lại."
Minh Hạo mặt càng đen thêm, cái này không phải trở lại cấp 0 à? Chỉ là hắn tò mò một vấn đề khác: "thế giới bản nguyên là sao hệ thống?"
"Đing! Là lúc trước chủ nhân còn lúc là Dâm Đạo, đã dùng sức mạnh chế tạo ra một thế giới cho riêng mình. Nơi này chính là bản nguyên của chủ nhân, còn có tên gọi khác là: Dâm Giới!"
"Dâm Giới?" Minh Hạo sửng sốt, cái gì đây?
"Đing! Không chỉ chủ nhân, còn có tám đạo bản nguyên khác cũng thành lập nên: Sát Giới, Âm Dương Giới, trừ Đại Đạo ra, tất cả đều thành lập nên bản nguyên thế giới của mình. Lấy bọn chúng (người trong bản nguyên) làm tín ngưỡng cung cấp sức mạnh bất diệt cho Nguyên Chủ."
"Kiểm tra!" Minh Hạo nhanh chóng nói, hắn không biết cái gọi là dâm giới như thế nào, nhưng trong lòng hắn có linh cảm xấu đến việc này.
"Tên vị diện (bản nguyên Dâm Đạo): Dâm Giới
Tuổi: 9687715741xxx? Tỷ năm.
Giới thiệu: do Dâm Đạo tạo ra, lấy Dâm Lực tu luyện, cảm ngộ dâm đạo, siêu thoát âm dương, lấy dâm lực tu bổ thân thể, rèn luyện, cảm ngộ...
Thế giới lấy nữ làm chủ, nam làm nô hoặc
Làm theo 4 nguyên tắc:
-Bóp vú để cảm ngộ.
-Sờ chim để đột phá.
-Chịch để hiểu sâu về dâm đạo
-Cuối cùng là thông dâm nhiều người để có ngày siêu thoát vạn vật, trở thành thần linh.
7 Cảnh giới lớn: Dâm Sinh, Dâm Sư, Dâm Thế, Dâm Vương, Dâm Đế, Dâm Tổ, Dâm Thần.
Chia làm 3 cảnh giới nhỏ: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp."
Minh Hạo nhịn không được tay che mặt lại, cái này cũng quá biến thái a...
"Kẹ....t!"
Hắn còn đang muốn hỏi nửa thì lúc này cửa phòng mở ra.
Nàng nhìn Minh Hạo nằm trên giường vẻ mặt ngớ ngẩn, trong mắt hiện ra một tia chán ghét thần sắc, quát mắng: "Tiểu tử, còn không mau làm việc!?"
Minh Hạo nghe người kêu lấy lại tinh thần, nhìn qua nơi cửa.
Một người nữ trang tóc đen dài, thân cao tầm 1m9, ăn mặc đơn sơ, tay áo ngắn, quần đùi màu đen ngắn tới bắp đùi, coi như đủ che lại phần bí ẩn kia.
Nàng sở hữu màu da lúa mạch đồng trông rất khỏe mạnh, đáng chú ý nhất chính là đôi ngực nàng, trước ngực treo hai khỏa bưởi to đùng, không biết là cúp E hay F nhưng có thể so với Phượng Mị Nương chỉ to hơn chứ không kém.
Chỉ có điều, cơ bắp nàng rất là săn chắc, cuồn cuộn, từng bắp thịt hai tay, hai chân khá lớn, giống như người tập GYM lâu năm vậy.
"Tiểu tử, nhìn cái gì? Còn không mau xéo đi làm việc?" Người nữ kia quát tháo một tiếng, âm thanh như sấm lôi, đem Minh Hạo một trận giật mình tỉnh lại
"Tiểu tử con em ngươi, cút đi con khủng long!" Minh Hạo nào chịu để một con nít nhỏ hơn mình đè đầu quát mắng? Thế là hắn mắng lại.
"Ha ha, giỏi lắm, tiểu tử gan lắm, dám chửi lại ta nha, hôm nay bà nương không cho ngươi chết đi sống lại thì ta không phải là Tam Nương."
Người nữ kia không những giận, mà còn lấy làm cười, nhìn nàng cái kia bộ dáng thần kinh không bình thường, Minh Hạo khóe miệng giật giật vài cái, nghĩ "Thế giới này nữ nhân bị điên hết à?"
Bất quá, hắn hiện tại không còn sức mạnh, cơ thể yếu đuối như người bình thường thậm chí kém hơn, nhưng vậy thì sao? Minh Hạo dù không có sức mạnh gì, nhưng hắn tin tưởng vào kỹ thuật chiến đấu của mình.
Nhưng chưa đợi Minh Hạo hành động gì, nữ nhân xưng là Tam Nương không biết từ đâu lấy ra cái roi màu đỏ, nàng tay phải cầm roi, hướng Minh Hạo quất roi tới.
Khoảng cách giữa Minh Hạo và nữ nhân không xa lắm, chỉ 6-7m là tới, cái roi rất nhanh quất tới Minh Hạo.
Minh Hạo khi thấy nữ nhân kia lấy roi ra đã biết ý định của nàng, vội vàng nhảy xuống đất, nhưng lúc này thân toàn bộ sức mạnh, cơ thể, năng lực trở về số 0 rồi, dù hắn tin tưởng kỹ thuật chiến đấu, nhưng vấn đề quan trọng là không có sức mạnh, thì làm nên trò trống gì?
Cả thân thể nhỏ Minh Hạo vừa nhảy xuống đất, ngay lập tức cả cơ thể mất thân bằng, bước chân lảo đảo rồi ngã xuống.
"Đệt, má nó, hệ thống, ta muốn rest sức mạnh a, ta phải dạy cho con mụ điên kia một bài học." Minh Hạo cảm giác thân thể cực độ suy yếu, sắc mặt biến, tức giận nói.
"Đing! Đáng tiếc là hệ thống không giúp gì được, chủ nhân muốn có lại sức mạnh thì có hai cách."
"Cách thứ nhất: đem bản nguyên tín ngưỡng ở thế giới này cắn nuốt. Cách thứ hai chính là đánh quái thăng cấp trở lại."
Minh Hạo không còn thời gian để nói chuyện với hệ thống, vì khi này roi đã quật tới trước người, hắn nhanh chóng bò dậy, nhưng đã không kịp.
Chỉ thấy dây roi đã đem hai chân Minh Hạo bao quanh siết chặt lại. Tam Nương nhìn "cá đã vào lưới" liền tay kia cầm roi mạnh mẽ kéo lại.
Minh Hạo bị kéo như đứa bé không có sức phản kháng, cả người vừa đứng lên lại bị té xuống mặt đất, khuôn mặt ăn chầu, mặc cho Tam Nương kéo đi.
Vài giây sau, Minh Hạo cả thân thể bị kéo lê đến chân của Tam Nương mới dừng lại.
Tam Nương cười vui vẻ, nói ra: "Tiểu tử, dám cãi lệnh bà, hôm nay bà không cho ngươi chết đi sống lại**"
Tam Nương còn chưa nói xong thì lúc này Minh Hạo đã ngẩng đầu lên chửi bới: "Cút chỗ khác con ***, ta nghe đủ rồi không cần giới thiệu, mau thả ta ra, nếu dám đụng đến sợi lông nào của ta, ta sẽ cho ngươi hối hận con đàn bà thối!"
"Ô hô, dám chửi ta, tốt lắm tiểu tử, ta thích ngươi rồi." Tam Nương cười càng vui vẻ hơn, nếu không phải nàng cái kia săn chắc cuồn cuộn cơ bắp, chắc hẳn nàng là một mỹ nữ tuyệt sắc. Nhưng trong mắt Minh Hạo thì lúc này Tam Nương như một con khủng long mẫu a, dị vãi nồi***.
Tam Nương nói xong, nàng cả thân thể lớn ngồi lên lưng Minh Hạo.
"A!" Cảm giác xương sống muốn bị đập nát, Minh Hạo đau đớn thét lên một tiếng, cắn răng chịu đựng để cho nước mắt không chảy xuống.
Tam Nương thấy khuôn mặt vặn vẹo của Minh Hạo, nàng nở nụ cười nói ra: "Không phải ngươi cứng à? Sao, lớn lối nửa đi tiểu tử."
"Phì, ta đập nát mặt ngươi!" Minh Hạo cắn răng chịu đựng, sau đó đầu đưa ra sau đập thật mạnh, ý định muốn cho đầu hắn đập vào khuôn mặt Tam Nương đang ngồi trên lưng hắn, đáng tiếc là đã đập hụt vào ngực nàng.
"Nh~a" Tam Nương nơi ngực lớn của nàng bị đầu của Minh Hạo đập vào không khỏi rên rỉ một tiếng, có thể thấy được sắc mặt nàng nhanh chóng hồng lên, hơi thở không còn ổn định mà là một hồi gấp gáp, nơi ngực từng sóng dâng trào lên xuống trập trùng.
"Giỏi lắm, dám khích dục ta, bản lĩnh của ngươi thật tốt, không hổ là nô lệ bị bắt về." Tam Nương cười nói, sau đó nàng tự nhiên đem quần áo từng món cở ra. Quần áo của nàng rất đơn sơ, chỉ có áo – quần ngoài mà thôi, không có quần áo trong, nên nàng chỉ mất 2-3 giây là cở xong.
Minh Hạo nghe tiếng xột xoẹt ở sau liền biết cái gì, hắn không có tâm để hưởng thức. Hai tay nắm chặc lại, cố gắng trường người thoát ra, nhưng Tam Nương cả cơ thể như cục đá vạn cân, dù cho cố gắng di chuyển thân thể như thế nào cũng không có tác dụng.
Tam Nương thấy Minh Hạo ngọ ngoạy liền cười nói: "Sợ rồi sao tiểu tử? Nhưng đừng hòng ta tha cho ngươi, dám xúc phạm ta phải nhận lấy trừng phạt!"
Tam Nương lúc này động, nàng hai tay cơ bắp dễ dàng đem trên người quần áo Minh Hạo xé ra, sau đó nàng đứng lên, không để Minh Hạo làm gì, hai tay cơ bắp cuồng cuộn của nàng thuận lợi đem cả người Minh Hạo xoay lại, sau đó canh ngay cái kia tiểu jj của Minh Hạo, ngồi xuống.
"Phốc!"
Minh Hạo nhìn tiểu jj mình đang "nhún nhảy", một mặt khóc rơi lệ, mới ngày đầu tiên xuyên qua bị người hiếp dâm rồi a, cuộc sống sau này biết sống thế nào đây!?
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm"
Không gian chấn nát, từng luồng pho thiên cái địa hủy diệt đập tới.
Cái này một hồi biến cố đem Minh Hạo trở tay không kịp, một lúc sau Minh Hạo cảm giác hắn đang trong lốc xoáy, bay từ cao đến thấp, từ thấp đến cao, di chuyển hơn ngàn vòng có hơn, màn bảo vệ giống như không chịu nổi nửa, bắt đầu tan rã, Minh Hạo cơ thể xương thịt nát bấy, thần hồn gần như câu diệt, một tia linh hồn may mắn bay ra khỏi vòng xoáy này......
...
"Ừm? Có gì đó không đúng..." Minh Hạo tỉnh dậy mở mắt ra, nhìn xung quanh căn phòng ngẫm nghĩ, căn phòng này rất đơn sơ, một cái giường gỗ, một cái bàn mục nát, trên bàn chỉ có một tấm gương nhỏ cùng đám phấn son như để trang điểm?
Căn phòng này phủ một đống bụi, trên trần nhà đầy ấp mạng nhện, giống như căn phòng mấy năm rồi chưa được quét dọn.
Minh Hạo trở mình ngồi dậy, nhìn cơ thể mình...Tay chân thu nhỏ lại, nhìn giống như 10 tuổi tiểu hài tử, hơn nửa hình như sức mạnh trong cơ thể giống như biến mất a.
"Đây là sao? Tại sao lại vậy? Chẳng lẽ sau khi dung hợp với hệ thống xảy ra lỗi gì?" Minh Hạo trong lòng một trận buồn bực nghĩ nghĩ.
"Đing! Chính xác chủ nhân, bởi vì hệ thống đang trong quá trình dung hợp, cho nên lúc chủ nhân xuyên không bị trục trặc, hơn nửa còn xui xẻo gặp Phong Nguyên..."
Minh Hạo nghe âm thanh hệ thống vẫn còn, có chút bó tay, vậy cũng được? Hắn tưởng rằng sau khi dung hợp với hệ thống xong thì hệ thống sẽ biến mất chứ.
"Vậy tại sao không báo hệ thống? Hơn nửa Phong Nguyên là gì?" Minh Hạo hỏi, hệ thống nguồn gốc chính là linh hồn kiếp trước của hắn, có thể nói hệ thống chính là phân thân của hắn thôi, nắm giữ trí tuệ và một tia linh hồn.
"Đing! Tại vì hệ thống bận rộn dung hợp với chủ nhân nên không thể thông báo được, còn về Phong Nguyên chính là một cơn gió có thể hủy diệt vạn vật."
"Có thể hiểu sơ nó là từ thuở mở trời đất xa xưa kia, lúc đó còn chưa có Bản Nguyên,, cơn gió này đã xuất hiện từ sớm, nó thoát khỏi đại đạo điều khiển, có sức mạnh đủ cho vạn thế tan biết. Dù là đại đạo khi gặp cũng phải đi đường vòng...." Hệ thống lạnh lùng trả lời.
Minh Hạo mặt đen lại, bận rộn dung hợp? Và Phong Nguyên? Quá nhiều bí ẩn chưa được khám phá, hắn tưởng rằng mình là Bản Nguyên liền bất diệt, nhưng hiện tại vấn đề này không quan trọng, quan trọng là hắn "lạc trôi" tới đâu rồi, với lại sức mạnh cũng "lạc trôi" đi đâu rồi?
Như biết ý nghĩ của Minh Hạo, hệ thống lần nửa nói: "Đing! Chủ nhân đã đạt đến bản nguyên thế giới của mình, còn sức mạnh của chủ nhân trong lúc dung hợp xảy ra trục trặc như đã nói, nên biến mất, muốn có lại chủ nhân cần phải thăng cấp."
"Thăng cấp? F*** thăng cấp bà già ngươi, ta đâu rãnh hán mà thăng cấp." Minh Hạo nghe vậy càng bực bội thêm, chỉ là xảy ra một chút sự cố thôi mà, không cần làm như vậy a.
"Đing! Nhấc nhở chủ nhân lần nửa, hiện tại hệ thống trừ ba chức năng chính ra: thăng cấp, cửa hàng, điều tra, còn lại tất cả chức năng khác như dung hợp đều tạm thời đóng lại."
Minh Hạo mặt càng đen thêm, cái này không phải trở lại cấp 0 à? Chỉ là hắn tò mò một vấn đề khác: "thế giới bản nguyên là sao hệ thống?"
"Đing! Là lúc trước chủ nhân còn lúc là Dâm Đạo, đã dùng sức mạnh chế tạo ra một thế giới cho riêng mình. Nơi này chính là bản nguyên của chủ nhân, còn có tên gọi khác là: Dâm Giới!"
"Dâm Giới?" Minh Hạo sửng sốt, cái gì đây?
"Đing! Không chỉ chủ nhân, còn có tám đạo bản nguyên khác cũng thành lập nên: Sát Giới, Âm Dương Giới, trừ Đại Đạo ra, tất cả đều thành lập nên bản nguyên thế giới của mình. Lấy bọn chúng (người trong bản nguyên) làm tín ngưỡng cung cấp sức mạnh bất diệt cho Nguyên Chủ."
"Kiểm tra!" Minh Hạo nhanh chóng nói, hắn không biết cái gọi là dâm giới như thế nào, nhưng trong lòng hắn có linh cảm xấu đến việc này.
"Tên vị diện (bản nguyên Dâm Đạo): Dâm Giới
Tuổi: 9687715741xxx? Tỷ năm.
Giới thiệu: do Dâm Đạo tạo ra, lấy Dâm Lực tu luyện, cảm ngộ dâm đạo, siêu thoát âm dương, lấy dâm lực tu bổ thân thể, rèn luyện, cảm ngộ...
Thế giới lấy nữ làm chủ, nam làm nô hoặc
Làm theo 4 nguyên tắc:
-Bóp vú để cảm ngộ.
-Sờ chim để đột phá.
-Chịch để hiểu sâu về dâm đạo
-Cuối cùng là thông dâm nhiều người để có ngày siêu thoát vạn vật, trở thành thần linh.
7 Cảnh giới lớn: Dâm Sinh, Dâm Sư, Dâm Thế, Dâm Vương, Dâm Đế, Dâm Tổ, Dâm Thần.
Chia làm 3 cảnh giới nhỏ: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp."
Minh Hạo nhịn không được tay che mặt lại, cái này cũng quá biến thái a...
"Kẹ....t!"
Hắn còn đang muốn hỏi nửa thì lúc này cửa phòng mở ra.
Nàng nhìn Minh Hạo nằm trên giường vẻ mặt ngớ ngẩn, trong mắt hiện ra một tia chán ghét thần sắc, quát mắng: "Tiểu tử, còn không mau làm việc!?"
Minh Hạo nghe người kêu lấy lại tinh thần, nhìn qua nơi cửa.
Một người nữ trang tóc đen dài, thân cao tầm 1m9, ăn mặc đơn sơ, tay áo ngắn, quần đùi màu đen ngắn tới bắp đùi, coi như đủ che lại phần bí ẩn kia.
Nàng sở hữu màu da lúa mạch đồng trông rất khỏe mạnh, đáng chú ý nhất chính là đôi ngực nàng, trước ngực treo hai khỏa bưởi to đùng, không biết là cúp E hay F nhưng có thể so với Phượng Mị Nương chỉ to hơn chứ không kém.
Chỉ có điều, cơ bắp nàng rất là săn chắc, cuồn cuộn, từng bắp thịt hai tay, hai chân khá lớn, giống như người tập GYM lâu năm vậy.
"Tiểu tử, nhìn cái gì? Còn không mau xéo đi làm việc?" Người nữ kia quát tháo một tiếng, âm thanh như sấm lôi, đem Minh Hạo một trận giật mình tỉnh lại
"Tiểu tử con em ngươi, cút đi con khủng long!" Minh Hạo nào chịu để một con nít nhỏ hơn mình đè đầu quát mắng? Thế là hắn mắng lại.
"Ha ha, giỏi lắm, tiểu tử gan lắm, dám chửi lại ta nha, hôm nay bà nương không cho ngươi chết đi sống lại thì ta không phải là Tam Nương."
Người nữ kia không những giận, mà còn lấy làm cười, nhìn nàng cái kia bộ dáng thần kinh không bình thường, Minh Hạo khóe miệng giật giật vài cái, nghĩ "Thế giới này nữ nhân bị điên hết à?"
Bất quá, hắn hiện tại không còn sức mạnh, cơ thể yếu đuối như người bình thường thậm chí kém hơn, nhưng vậy thì sao? Minh Hạo dù không có sức mạnh gì, nhưng hắn tin tưởng vào kỹ thuật chiến đấu của mình.
Nhưng chưa đợi Minh Hạo hành động gì, nữ nhân xưng là Tam Nương không biết từ đâu lấy ra cái roi màu đỏ, nàng tay phải cầm roi, hướng Minh Hạo quất roi tới.
Khoảng cách giữa Minh Hạo và nữ nhân không xa lắm, chỉ 6-7m là tới, cái roi rất nhanh quất tới Minh Hạo.
Minh Hạo khi thấy nữ nhân kia lấy roi ra đã biết ý định của nàng, vội vàng nhảy xuống đất, nhưng lúc này thân toàn bộ sức mạnh, cơ thể, năng lực trở về số 0 rồi, dù hắn tin tưởng kỹ thuật chiến đấu, nhưng vấn đề quan trọng là không có sức mạnh, thì làm nên trò trống gì?
Cả thân thể nhỏ Minh Hạo vừa nhảy xuống đất, ngay lập tức cả cơ thể mất thân bằng, bước chân lảo đảo rồi ngã xuống.
"Đệt, má nó, hệ thống, ta muốn rest sức mạnh a, ta phải dạy cho con mụ điên kia một bài học." Minh Hạo cảm giác thân thể cực độ suy yếu, sắc mặt biến, tức giận nói.
"Đing! Đáng tiếc là hệ thống không giúp gì được, chủ nhân muốn có lại sức mạnh thì có hai cách."
"Cách thứ nhất: đem bản nguyên tín ngưỡng ở thế giới này cắn nuốt. Cách thứ hai chính là đánh quái thăng cấp trở lại."
Minh Hạo không còn thời gian để nói chuyện với hệ thống, vì khi này roi đã quật tới trước người, hắn nhanh chóng bò dậy, nhưng đã không kịp.
Chỉ thấy dây roi đã đem hai chân Minh Hạo bao quanh siết chặt lại. Tam Nương nhìn "cá đã vào lưới" liền tay kia cầm roi mạnh mẽ kéo lại.
Minh Hạo bị kéo như đứa bé không có sức phản kháng, cả người vừa đứng lên lại bị té xuống mặt đất, khuôn mặt ăn chầu, mặc cho Tam Nương kéo đi.
Vài giây sau, Minh Hạo cả thân thể bị kéo lê đến chân của Tam Nương mới dừng lại.
Tam Nương cười vui vẻ, nói ra: "Tiểu tử, dám cãi lệnh bà, hôm nay bà không cho ngươi chết đi sống lại**"
Tam Nương còn chưa nói xong thì lúc này Minh Hạo đã ngẩng đầu lên chửi bới: "Cút chỗ khác con ***, ta nghe đủ rồi không cần giới thiệu, mau thả ta ra, nếu dám đụng đến sợi lông nào của ta, ta sẽ cho ngươi hối hận con đàn bà thối!"
"Ô hô, dám chửi ta, tốt lắm tiểu tử, ta thích ngươi rồi." Tam Nương cười càng vui vẻ hơn, nếu không phải nàng cái kia săn chắc cuồn cuộn cơ bắp, chắc hẳn nàng là một mỹ nữ tuyệt sắc. Nhưng trong mắt Minh Hạo thì lúc này Tam Nương như một con khủng long mẫu a, dị vãi nồi***.
Tam Nương nói xong, nàng cả thân thể lớn ngồi lên lưng Minh Hạo.
"A!" Cảm giác xương sống muốn bị đập nát, Minh Hạo đau đớn thét lên một tiếng, cắn răng chịu đựng để cho nước mắt không chảy xuống.
Tam Nương thấy khuôn mặt vặn vẹo của Minh Hạo, nàng nở nụ cười nói ra: "Không phải ngươi cứng à? Sao, lớn lối nửa đi tiểu tử."
"Phì, ta đập nát mặt ngươi!" Minh Hạo cắn răng chịu đựng, sau đó đầu đưa ra sau đập thật mạnh, ý định muốn cho đầu hắn đập vào khuôn mặt Tam Nương đang ngồi trên lưng hắn, đáng tiếc là đã đập hụt vào ngực nàng.
"Nh~a" Tam Nương nơi ngực lớn của nàng bị đầu của Minh Hạo đập vào không khỏi rên rỉ một tiếng, có thể thấy được sắc mặt nàng nhanh chóng hồng lên, hơi thở không còn ổn định mà là một hồi gấp gáp, nơi ngực từng sóng dâng trào lên xuống trập trùng.
"Giỏi lắm, dám khích dục ta, bản lĩnh của ngươi thật tốt, không hổ là nô lệ bị bắt về." Tam Nương cười nói, sau đó nàng tự nhiên đem quần áo từng món cở ra. Quần áo của nàng rất đơn sơ, chỉ có áo – quần ngoài mà thôi, không có quần áo trong, nên nàng chỉ mất 2-3 giây là cở xong.
Minh Hạo nghe tiếng xột xoẹt ở sau liền biết cái gì, hắn không có tâm để hưởng thức. Hai tay nắm chặc lại, cố gắng trường người thoát ra, nhưng Tam Nương cả cơ thể như cục đá vạn cân, dù cho cố gắng di chuyển thân thể như thế nào cũng không có tác dụng.
Tam Nương thấy Minh Hạo ngọ ngoạy liền cười nói: "Sợ rồi sao tiểu tử? Nhưng đừng hòng ta tha cho ngươi, dám xúc phạm ta phải nhận lấy trừng phạt!"
Tam Nương lúc này động, nàng hai tay cơ bắp dễ dàng đem trên người quần áo Minh Hạo xé ra, sau đó nàng đứng lên, không để Minh Hạo làm gì, hai tay cơ bắp cuồng cuộn của nàng thuận lợi đem cả người Minh Hạo xoay lại, sau đó canh ngay cái kia tiểu jj của Minh Hạo, ngồi xuống.
"Phốc!"
Minh Hạo nhìn tiểu jj mình đang "nhún nhảy", một mặt khóc rơi lệ, mới ngày đầu tiên xuyên qua bị người hiếp dâm rồi a, cuộc sống sau này biết sống thế nào đây!?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.