Chương 136: nên làm gì nàng?
Time
27/12/2016
Ẩn giấu trong hư không đám tiên đế, chí tôn đi theo Băng tộc xem trò vui, khi thấy cảnh này, sắc mặt bọn hắn một mảnh tái xanh, trong lòng âm thầm hô may mắn không chọc đến vị ác ma này, còn đối với Băng tộc toàn quân chết chỉ là khinh thường, cười lạnh, thậm chí có vài người muốn nhân cơ hội này đi cháy nhà hôi của.
Minh Hạo đứng trên vách núi nhìn thấy toàn bộ, nhưng không làm gì, thần sắc bình tĩnh như nước, quay qua nhìn Lý Tôn Dạ, cười nói: “Ngươi bắn bọn hắn xem.”
Lý Tôn Dạ hiểu ý hắn, nàng gật gật đầu, sau đó giương cung lên, một mắt nhắm ngay hư không.
“Vù!”
Tay thả ra, tiễn rời cung, chỉ nghe một tiếng xé gió vang lên, trong chớp mắt, tiễn này bắn phá hư không, một tiễn bắn xuyên qua tầng tầng không gian, bay đến nơi đám tiên đế, chí tôn.
Đám chí tôn, tiên đế đang ẩn trong không gian, như cảm nhận được gì, cùng lúc quay lại, khi thấy một tiễn bay đến, thần sắc có chút khinh thường, nhưng vẫn cẩn thận.
Từng luồng sáng nồng đậm ở sau lưng bọn hắn hiện lên, chỉ thấy một mảnh hình chiếu lộng lẫy cao hơn trăm ngàn mét dựng đứng, bên trong chính là hình ảnh một cái lâu đài cao cao nguy nga, sừng sững, phía dưới chính là hơn trăm vạn sinh linh đang quỳ bái.
Đây chính là quốc độ, lấy tín ngưỡng lập nên quốc độ, chỉ cần tín ngưỡng, quốc độ còn, cơ thể bọn hắn bất diệt, sức mạnh kinh khủng vô cùng!
Đám Băng tộc ở trong trận với Minh Hạo, bọn hắn mặc dù có tín ngưỡng duy trì, nhưng bởi vì ỉa mất máu nhiều quá, khiến cơ thể không còn máu ngã xuống chết, mà tín ngưỡng chỉ cung cấp sức mạnh, duy trì sức sống. Nhưng không đồng nghĩa là cung cấp máu cho cơ thể bọn hắn sống tiếp.
Cho nên có thể nói, đám băng tộc vô cùng nhọ, nhất là khi đấu với tên quái dị như Minh Hạo này, hắn không dùng sức mạnh để đánh chết người, mà hắn dùng skill để người ỉa ra máu tới chết, cho dù bọn Băng tộc đẳng cấp đạt đến đỉnh phong Tiên Đế, Chí Tôn, nhưng chưa bao giờ nghĩ gặp phải loại nào như ỉa ra máu đến chết, cái dị ở chỗ đó.
…
Đám chí tôn, tiên đế sau khi bày ra quốc độ, một quyền đánh đến mũi tên.
“Ầm!”
Hư không vỡ nát, một luồng sóng hủy diệt lan tràn xung quanh, đám tiên tôn, chí tôn sắc mặt biến, muốn nhanh chóng thuấn di chạy đi, nhưng đã muộn.
“Phốc!”
Đám tiên đế bay ra xa, phun ra một ngụm máu, cả thân thể nát bấy, nhưng ít nhất chỉ là trọng thương chưa chết. Chí tôn đỡ hơn, nhưng là chật vật không kém.
Quốc độ sau lưng chịu không nổi, dần dần suy sụp tan rã, hình ảnh mờ nhạt biến mất.
Đám tiên đế, chí tôn không lo lắng thân thể trọng thương, bọn hắn nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất thuấn di rời đi, một mặt kinh hoàng, trong lòng thề từ nay về sau không đến nơi đáng sợ này nửa.
…
Minh Hạo hài hước nhìn đám người kia, quay qua Lý Tôn Dạ cười nói: “Không nghĩ lũ này ngu như vậy, phải biết mũi tên kia vô cùng kinh khủng, đừng nói Tiên Đế, cho dù Chí Tôn cũng không dám đón đỡ nó.”
Lý Tôn Dạ gật đầu, thần sắc bình tĩnh như biết trước việc này, khóe miệng vểnh lên đường cong, trong lòng có chút kiêu ngạo đối với tài bắn cung của mình.
Mũi tên của nàng vừa bắn ra, chính là ngưng tụ pháp tắc xuyên thủng, xuyên qua toàn bộ thời gian, không gian, không gì không xuyên.
Mũi tên này, không chú trọng chữ nhanh, mà chính là chú trọng tính xuyên!
“Đi thôi, mục đích chúng ta đã đạt được.”
Minh Hạo âm thầm truyền âm cho đám người máy thu dọn chiến trường, sau đó quay người đi vào trong.
Lý Tôn Dạ gật đầu, đem cung bỏ vào bao, nhanh chân bước theo Minh Hạo.
…
Một ngày trôi qua, đại thiên thế giới lưu truyền một truyền thuyết cấm kỵ mới.
Sau lần này, các thế lực lớn nhỏ nhao nhao truyền tụng một câu nói: Văn Phòng Dục Vọng là nơi thần linh ở, kẻ nào ngu muội tự tiện xông vào tất phải chết! Đi vào đây phải có lễ, nếu không đừng mong sống qua ngày.
Điển hình như Băng tộc, một gia tộc cổ xưa đứng sừng sững ở đại thiên thế giới hơn trăm vạn năm, mang theo đội hình kinh khủng, hơn trăm người Cổ Tiên, chục người Tiên Vương hơn năm vị Tiên Đế, 3 vị Chí Tôn xông vào cấm địa, vậy mà trong vòng nửa ngày cả đoàn toàn diệt.
Phải biết, với đội hình này, đủ để tiêu diệt một cổ tộc khác, nhưng vậy mà chỉ trong tíc tấc nửa ngày toàn diệt, tiên vương, tiên đế, tiên tôn toàn bộ ngã xuống.
…
Minh Hạo đi vào nhà, hắn nhìn Băng Lung Linh bị trói dưới đất, cười nói: “À, khi nãy ta mới giết cha ngươi cùng ông nội ngươi, hình như bên trong còn có chú, ông anh gì nửa a…”
“Ngươi, ngươi nói dối, cha ta Tiên Đế, ông ta Chí Tôn, làm sao có thể dễ dàng chết trong tay ngươi!?”
Băng Lung Linh ngẩng đầu lên, một mặt không tin tưởng nhìn Minh Hạo, cười lạnh nói.
Minh Hạo không nói nhảm, cước bộ chậm rãi đi tới chỗ Băng Lung Linh.
Băng Lung Linh thấy Minh Hạo đi tới, trong mắt hiện lên sợ hãi, run giọng nói: “Ngươi muốn làm gì? Cho dù ta có thành quỷ cũng không tha cho ngươi!”
Minh Hạo như không nghe thấy, đi tới bên cạnh nàng, lạnh lùng nói: “Nhìn vào mắt ta.”
Băng Lung Linh nghe Minh Hạo nói, theo bản năng nhìn vào mắt hắn, chỉ thấy đó là một đôi mắt vô cùng đẹp trai, ánh mắt nàng dần trở nên đờ đẫn, mê ly.
15 phút sau.
Băng Lung Linh hồi phục lại tinh thần, con mắt tràn đầy linh tính, có điều lúc này đôi mắt nàng hoàn toàn đỏ lên, từng giọt lệ lại tràn ra ngoài.
Không biết hôm nay nàng đã khóc bao nhiêu lần, lần thứ nhất, chính là thấy người yêu chết, lần thứ hai bị đạp vào mặt, lần thứ ba thấy nhân tộc chết trước mặt…lần thứ 4….lần 5 … lần 6 thấy người thân mình, từng người ỉa ra cức đến mất máu chết.
Nàng sinh ra tại cổ tộc, bởi vì mẹ nàng khó sinh mà qua đời, để lại cha cùng anh em, ông nội nàng…
Lúc này, toàn bộ tộc nhân chết, cha chết, ông, am em, chú bác trong đó toàn bộ chết.
Việc này đồng nghĩa toàn bộ người thân yêu thương của nàng đều chết, trên thế gian chỉ còn lại một người cô đơn như nàng.
“Oa~~!”
Vừa nghĩ đến toàn bộ người thân, anh em chết hết, nàng chợt cảm thấy vô cùng tủi thân, cô đơn, nhịn không được òa khóc lên như đứa trẻ, nước mắt bắt đầu rơi rớt như mưa.
Minh Hạo nhìn nàng khóc, hắn lạnh lùng nói: “Ta chỉ giết đám vô dụng thôi, ngươi khóc cái gì?”
“Ta hận ngươi, tên ác ma! Ngươi chờ đấy, nếu ngươi để ta còn sống, ta thề cho dù đến chết cũng phải bằng mọi cách giết được ngươi!” Băng Lung Linh ngẩn đầu lên, hai mắt đỏ thẫm, âm thanh khàn khàn lạnh lùng nói, môi hoàn toàn tím ngất, từ trong miệng nàng máu tươi chảy ra, toàn thân khí chất cũng là thay đổi, từ tiểu thư cuồng ngạo trở nên lạnh lùng như hàn băng.
“Hận ta đi, càng hận ta càng nhiều càng tốt.” Minh Hạo nhìn nàng, thần sắc lạnh nhạt nói.
“Tướng công, vậy có quá đáng không?”
Lý Tôn Dạ đứng bên cạnh, lòng có chút mềm yếu nói, mặc dù khi nãy bị Băng Lung Linh sỉ nhục, nhưng bây giờ thấy nàng toàn bộ người thân chết, chỉ còn lại một mình, hơn nửa Lý Tôn Dạ cũng từng tại thế giới kia trải qua loại cảm giác này, hiện tại không khỏi cảm thấy nàng hiện tại có chút đáng thương.
Minh Hạo lắc đầu, nhìn về Băng Lung Lạnh bị trói dưới đất, lạnh lùng nói:”Có gì đáng thương? Nàng chỉ là con cờ để cho ta sử dụng, không hơn không kém.”
Lý Tôn Dạ chỉ có thể gật đầu không nói gì, quay sang Minh Hạo, nói: “Thiếp cảm thấy có chút mệt, về thế giới kia nghỉ ngơi một chút.”
Trong giọng nói nàng có chút u buồn, lại có chút tưởng niệm, hiển nhiên đang nhớ về chuyện xưa.
“Ngươi đi đi.” Minh Hạo có chút bất ngờ, gật gật đầu nói.
Lý Tôn Dạ nở nụ cười tuyệt mỹ, sau đó liền hóa thành ánh sáng biến mất, để lại hai người Minh Hạo cùng Băng Lung Linh trong phòng.
…
Minh Hạo quay lại nhìn Băng Lung Linh, click xem chức năng quan hệ trong hệ thống.
“Tên: Băng Lung Linh
Độ thân mặt: -300 (âm)
Giới thiệu: Con gái Băng tộc…hiện tại toàn bộ thân nhân chết, chỉ còn lại một mình.”
...
“Đồ hảo cảm mới âm 300? Còn kém 200 điểm nửa là đủ.” Minh Hạo nhíu mày, lại click xem tiến độ nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ chính tuyến: Giải phong ấn cho Quỷ Yểm (bắt buộc)
Giới thiệu: tại vùng đất Ngũ Hành Sơn Lâm ở vô tận tuế nguyệt các thời đại xa xưa kia, từng có 10 vị thần linh phong ấn Quỷ Yểm tại đây, nhiệm vụ hiện tại của chủ nhận là giải trừ phong ấn, mở ra nhiều bí mật của đại thiên thế giới.
-Cách thức mở phong ấn: bắt một người con gái còn trinh làm nàng đau khổ, hận thù âm đến -500, sau đó hiếp dâm đến chết, khi nàng chết, chôn thi thể tại nơi Ngũ Hành Sơn Lâm, lưu ý, nơi chôn cất phải nhuốm máu của người thân thiết nhất.
-Phần thưởng: Tùy chọn huyết mạch: Ma Thần, Thiên Sứ, Hồn Tộc, Bất Tử Tộc…
-Thất Bại: thời gian 7 ngày, nếu thất bại cúc Hoa nổ tung, từ nay về sau đi ỉa bằng đường jj. “
“Nên hành hạ nàng theo cách nào đây? Hay là như japan sex video thế kỷ 21, đem toàn bộ dung dịch bôm vào? Hay là cho cúc hoa của nàng nở rộ? Hay…” Minh Hạo hai mắt dâm đãng, nhìn chằm chằm Băng Lung Linh ngẫm nghĩ các loại cách dâm ác nhất.
Băng Lung Linh cảm nhận Minh Hạo lấy ánh mắt con sói dâm tà nhìn mình, thân thể nàng theo bản năng run rẩy.
....
Mấy chương trước có chút thiếu cảm xúc, bởi vì lâu ngày chưa xem hentai, nên có chút tụt, hôm nay đọc 1 bạn cmt mình mới nhận ra được cái này, mình xin lỗi, sẽ cố gắng khắc phục bằng cách xem nhiều phim hentai hơn.
Tiện dây, các bạn cho mình ý kiến, nên hành hạ con BLL làm sao cho nó âm đến 500 điểm nha, + với mấy bạn thích huyết mạch nào thì cmt nhé, dựa vào số động để chọn!
P/s: Main hiện tại vô cùng bá, có huyết mạch Super Saiyan God MM rồi, nên ae nghĩ xem có huyết mạch nào công dụng không, ví như tác động đến thể chất chẳng hạn.
Minh Hạo đứng trên vách núi nhìn thấy toàn bộ, nhưng không làm gì, thần sắc bình tĩnh như nước, quay qua nhìn Lý Tôn Dạ, cười nói: “Ngươi bắn bọn hắn xem.”
Lý Tôn Dạ hiểu ý hắn, nàng gật gật đầu, sau đó giương cung lên, một mắt nhắm ngay hư không.
“Vù!”
Tay thả ra, tiễn rời cung, chỉ nghe một tiếng xé gió vang lên, trong chớp mắt, tiễn này bắn phá hư không, một tiễn bắn xuyên qua tầng tầng không gian, bay đến nơi đám tiên đế, chí tôn.
Đám chí tôn, tiên đế đang ẩn trong không gian, như cảm nhận được gì, cùng lúc quay lại, khi thấy một tiễn bay đến, thần sắc có chút khinh thường, nhưng vẫn cẩn thận.
Từng luồng sáng nồng đậm ở sau lưng bọn hắn hiện lên, chỉ thấy một mảnh hình chiếu lộng lẫy cao hơn trăm ngàn mét dựng đứng, bên trong chính là hình ảnh một cái lâu đài cao cao nguy nga, sừng sững, phía dưới chính là hơn trăm vạn sinh linh đang quỳ bái.
Đây chính là quốc độ, lấy tín ngưỡng lập nên quốc độ, chỉ cần tín ngưỡng, quốc độ còn, cơ thể bọn hắn bất diệt, sức mạnh kinh khủng vô cùng!
Đám Băng tộc ở trong trận với Minh Hạo, bọn hắn mặc dù có tín ngưỡng duy trì, nhưng bởi vì ỉa mất máu nhiều quá, khiến cơ thể không còn máu ngã xuống chết, mà tín ngưỡng chỉ cung cấp sức mạnh, duy trì sức sống. Nhưng không đồng nghĩa là cung cấp máu cho cơ thể bọn hắn sống tiếp.
Cho nên có thể nói, đám băng tộc vô cùng nhọ, nhất là khi đấu với tên quái dị như Minh Hạo này, hắn không dùng sức mạnh để đánh chết người, mà hắn dùng skill để người ỉa ra máu tới chết, cho dù bọn Băng tộc đẳng cấp đạt đến đỉnh phong Tiên Đế, Chí Tôn, nhưng chưa bao giờ nghĩ gặp phải loại nào như ỉa ra máu đến chết, cái dị ở chỗ đó.
…
Đám chí tôn, tiên đế sau khi bày ra quốc độ, một quyền đánh đến mũi tên.
“Ầm!”
Hư không vỡ nát, một luồng sóng hủy diệt lan tràn xung quanh, đám tiên tôn, chí tôn sắc mặt biến, muốn nhanh chóng thuấn di chạy đi, nhưng đã muộn.
“Phốc!”
Đám tiên đế bay ra xa, phun ra một ngụm máu, cả thân thể nát bấy, nhưng ít nhất chỉ là trọng thương chưa chết. Chí tôn đỡ hơn, nhưng là chật vật không kém.
Quốc độ sau lưng chịu không nổi, dần dần suy sụp tan rã, hình ảnh mờ nhạt biến mất.
Đám tiên đế, chí tôn không lo lắng thân thể trọng thương, bọn hắn nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất thuấn di rời đi, một mặt kinh hoàng, trong lòng thề từ nay về sau không đến nơi đáng sợ này nửa.
…
Minh Hạo hài hước nhìn đám người kia, quay qua Lý Tôn Dạ cười nói: “Không nghĩ lũ này ngu như vậy, phải biết mũi tên kia vô cùng kinh khủng, đừng nói Tiên Đế, cho dù Chí Tôn cũng không dám đón đỡ nó.”
Lý Tôn Dạ gật đầu, thần sắc bình tĩnh như biết trước việc này, khóe miệng vểnh lên đường cong, trong lòng có chút kiêu ngạo đối với tài bắn cung của mình.
Mũi tên của nàng vừa bắn ra, chính là ngưng tụ pháp tắc xuyên thủng, xuyên qua toàn bộ thời gian, không gian, không gì không xuyên.
Mũi tên này, không chú trọng chữ nhanh, mà chính là chú trọng tính xuyên!
“Đi thôi, mục đích chúng ta đã đạt được.”
Minh Hạo âm thầm truyền âm cho đám người máy thu dọn chiến trường, sau đó quay người đi vào trong.
Lý Tôn Dạ gật đầu, đem cung bỏ vào bao, nhanh chân bước theo Minh Hạo.
…
Một ngày trôi qua, đại thiên thế giới lưu truyền một truyền thuyết cấm kỵ mới.
Sau lần này, các thế lực lớn nhỏ nhao nhao truyền tụng một câu nói: Văn Phòng Dục Vọng là nơi thần linh ở, kẻ nào ngu muội tự tiện xông vào tất phải chết! Đi vào đây phải có lễ, nếu không đừng mong sống qua ngày.
Điển hình như Băng tộc, một gia tộc cổ xưa đứng sừng sững ở đại thiên thế giới hơn trăm vạn năm, mang theo đội hình kinh khủng, hơn trăm người Cổ Tiên, chục người Tiên Vương hơn năm vị Tiên Đế, 3 vị Chí Tôn xông vào cấm địa, vậy mà trong vòng nửa ngày cả đoàn toàn diệt.
Phải biết, với đội hình này, đủ để tiêu diệt một cổ tộc khác, nhưng vậy mà chỉ trong tíc tấc nửa ngày toàn diệt, tiên vương, tiên đế, tiên tôn toàn bộ ngã xuống.
…
Minh Hạo đi vào nhà, hắn nhìn Băng Lung Linh bị trói dưới đất, cười nói: “À, khi nãy ta mới giết cha ngươi cùng ông nội ngươi, hình như bên trong còn có chú, ông anh gì nửa a…”
“Ngươi, ngươi nói dối, cha ta Tiên Đế, ông ta Chí Tôn, làm sao có thể dễ dàng chết trong tay ngươi!?”
Băng Lung Linh ngẩng đầu lên, một mặt không tin tưởng nhìn Minh Hạo, cười lạnh nói.
Minh Hạo không nói nhảm, cước bộ chậm rãi đi tới chỗ Băng Lung Linh.
Băng Lung Linh thấy Minh Hạo đi tới, trong mắt hiện lên sợ hãi, run giọng nói: “Ngươi muốn làm gì? Cho dù ta có thành quỷ cũng không tha cho ngươi!”
Minh Hạo như không nghe thấy, đi tới bên cạnh nàng, lạnh lùng nói: “Nhìn vào mắt ta.”
Băng Lung Linh nghe Minh Hạo nói, theo bản năng nhìn vào mắt hắn, chỉ thấy đó là một đôi mắt vô cùng đẹp trai, ánh mắt nàng dần trở nên đờ đẫn, mê ly.
15 phút sau.
Băng Lung Linh hồi phục lại tinh thần, con mắt tràn đầy linh tính, có điều lúc này đôi mắt nàng hoàn toàn đỏ lên, từng giọt lệ lại tràn ra ngoài.
Không biết hôm nay nàng đã khóc bao nhiêu lần, lần thứ nhất, chính là thấy người yêu chết, lần thứ hai bị đạp vào mặt, lần thứ ba thấy nhân tộc chết trước mặt…lần thứ 4….lần 5 … lần 6 thấy người thân mình, từng người ỉa ra cức đến mất máu chết.
Nàng sinh ra tại cổ tộc, bởi vì mẹ nàng khó sinh mà qua đời, để lại cha cùng anh em, ông nội nàng…
Lúc này, toàn bộ tộc nhân chết, cha chết, ông, am em, chú bác trong đó toàn bộ chết.
Việc này đồng nghĩa toàn bộ người thân yêu thương của nàng đều chết, trên thế gian chỉ còn lại một người cô đơn như nàng.
“Oa~~!”
Vừa nghĩ đến toàn bộ người thân, anh em chết hết, nàng chợt cảm thấy vô cùng tủi thân, cô đơn, nhịn không được òa khóc lên như đứa trẻ, nước mắt bắt đầu rơi rớt như mưa.
Minh Hạo nhìn nàng khóc, hắn lạnh lùng nói: “Ta chỉ giết đám vô dụng thôi, ngươi khóc cái gì?”
“Ta hận ngươi, tên ác ma! Ngươi chờ đấy, nếu ngươi để ta còn sống, ta thề cho dù đến chết cũng phải bằng mọi cách giết được ngươi!” Băng Lung Linh ngẩn đầu lên, hai mắt đỏ thẫm, âm thanh khàn khàn lạnh lùng nói, môi hoàn toàn tím ngất, từ trong miệng nàng máu tươi chảy ra, toàn thân khí chất cũng là thay đổi, từ tiểu thư cuồng ngạo trở nên lạnh lùng như hàn băng.
“Hận ta đi, càng hận ta càng nhiều càng tốt.” Minh Hạo nhìn nàng, thần sắc lạnh nhạt nói.
“Tướng công, vậy có quá đáng không?”
Lý Tôn Dạ đứng bên cạnh, lòng có chút mềm yếu nói, mặc dù khi nãy bị Băng Lung Linh sỉ nhục, nhưng bây giờ thấy nàng toàn bộ người thân chết, chỉ còn lại một mình, hơn nửa Lý Tôn Dạ cũng từng tại thế giới kia trải qua loại cảm giác này, hiện tại không khỏi cảm thấy nàng hiện tại có chút đáng thương.
Minh Hạo lắc đầu, nhìn về Băng Lung Lạnh bị trói dưới đất, lạnh lùng nói:”Có gì đáng thương? Nàng chỉ là con cờ để cho ta sử dụng, không hơn không kém.”
Lý Tôn Dạ chỉ có thể gật đầu không nói gì, quay sang Minh Hạo, nói: “Thiếp cảm thấy có chút mệt, về thế giới kia nghỉ ngơi một chút.”
Trong giọng nói nàng có chút u buồn, lại có chút tưởng niệm, hiển nhiên đang nhớ về chuyện xưa.
“Ngươi đi đi.” Minh Hạo có chút bất ngờ, gật gật đầu nói.
Lý Tôn Dạ nở nụ cười tuyệt mỹ, sau đó liền hóa thành ánh sáng biến mất, để lại hai người Minh Hạo cùng Băng Lung Linh trong phòng.
…
Minh Hạo quay lại nhìn Băng Lung Linh, click xem chức năng quan hệ trong hệ thống.
“Tên: Băng Lung Linh
Độ thân mặt: -300 (âm)
Giới thiệu: Con gái Băng tộc…hiện tại toàn bộ thân nhân chết, chỉ còn lại một mình.”
...
“Đồ hảo cảm mới âm 300? Còn kém 200 điểm nửa là đủ.” Minh Hạo nhíu mày, lại click xem tiến độ nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ chính tuyến: Giải phong ấn cho Quỷ Yểm (bắt buộc)
Giới thiệu: tại vùng đất Ngũ Hành Sơn Lâm ở vô tận tuế nguyệt các thời đại xa xưa kia, từng có 10 vị thần linh phong ấn Quỷ Yểm tại đây, nhiệm vụ hiện tại của chủ nhận là giải trừ phong ấn, mở ra nhiều bí mật của đại thiên thế giới.
-Cách thức mở phong ấn: bắt một người con gái còn trinh làm nàng đau khổ, hận thù âm đến -500, sau đó hiếp dâm đến chết, khi nàng chết, chôn thi thể tại nơi Ngũ Hành Sơn Lâm, lưu ý, nơi chôn cất phải nhuốm máu của người thân thiết nhất.
-Phần thưởng: Tùy chọn huyết mạch: Ma Thần, Thiên Sứ, Hồn Tộc, Bất Tử Tộc…
-Thất Bại: thời gian 7 ngày, nếu thất bại cúc Hoa nổ tung, từ nay về sau đi ỉa bằng đường jj. “
“Nên hành hạ nàng theo cách nào đây? Hay là như japan sex video thế kỷ 21, đem toàn bộ dung dịch bôm vào? Hay là cho cúc hoa của nàng nở rộ? Hay…” Minh Hạo hai mắt dâm đãng, nhìn chằm chằm Băng Lung Linh ngẫm nghĩ các loại cách dâm ác nhất.
Băng Lung Linh cảm nhận Minh Hạo lấy ánh mắt con sói dâm tà nhìn mình, thân thể nàng theo bản năng run rẩy.
....
Mấy chương trước có chút thiếu cảm xúc, bởi vì lâu ngày chưa xem hentai, nên có chút tụt, hôm nay đọc 1 bạn cmt mình mới nhận ra được cái này, mình xin lỗi, sẽ cố gắng khắc phục bằng cách xem nhiều phim hentai hơn.
Tiện dây, các bạn cho mình ý kiến, nên hành hạ con BLL làm sao cho nó âm đến 500 điểm nha, + với mấy bạn thích huyết mạch nào thì cmt nhé, dựa vào số động để chọn!
P/s: Main hiện tại vô cùng bá, có huyết mạch Super Saiyan God MM rồi, nên ae nghĩ xem có huyết mạch nào công dụng không, ví như tác động đến thể chất chẳng hạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.