Chương 49: Phút một lần
Time
27/12/2016
Nghe được tiếng hệ thống âm thanh, Minh Hạo ngây ra, +100% mị lực với người khác giới? Vương Tử Ngựa Giống?
Danh hiệu cùng cái mị lực làm được cái quỷ gì a…
Lại nghe hệ thống nâng cấp phiên bản mới, trong lòng hắn vô cùng vui mừng, có chút chờ mong, tò mò phiên bản mới có những chức năng mới gì nửa đây.
Bỏ ra hơn một tiếng đồng hồ dọn dẹp, căn phòng đã vô cùng sạch sẽ, không còn bất cứ dấu vết nào, nhưng Minh Hạo vẫn nghe mùi, ở trước đó hệ thống đóng lại các chức năng, hắn đã bỏ hơn 100.000 điểm mua sắm, mua bình xịt khử mùi để phòng trường hợp này.
Lấy bình xịt lại xịt vào lần quanh phòng Minh Hạo mới yên tâm.
Sau đó là mở cửa ra phòng học ra.
Khi mở cửa, một đám người đứng phía trước, dẫn đầu là Bắc Nhị Hà, hắn sắc mặt lo lắng nhìn vào bên trong.
Bắc Nhị Hà không nghĩ dến, Minh Hạo vừa vào lớp nửa ngày thời gian, liền cửa phòng bị khóa lại, sau đó Cơ Ngọc Nhiên đến báo là không vào lớp dạy học được, bọn hắn liền đứng đây chờ 3 ngày, ở lúc bọn muốn cậy mạnh xông vào liền cửa mở ra.
Khi nhìn thấy Minh Hạo cùng đám người ra ngoài Bắc Nhị Hà không khỏi thở phào một hơi, đứng phía sau hắn là Cơ Ngọc Nhiên, cùng các lớp giáo viên khác.
Nhưng là, khi nhìn đám mỹ nữ sau lưng Minh Hạo, sắc mặt bọn hắn thay đổi, ánh mắt quái lạ nhìn Minh Hạo, lại nhìn phía sau đám mỹ nữ.
Nhất là tướng đi của nàng, không còn ‘thẳng’ như trước, hơn nửa, quần áo cũ hoàn toàn thay đổi…
Bị đám người nhìn Minh Hạo cùng các mỹ nữ sắc mặt đỏ lên, biết không thể qua mặt được những người kinh nghiệm lâu năm này.
Minh Hạo ho khan một cái, nhìn Bắc Nhị Hà, nói: “Ta cùng các mỹ nữ 3 ngày qua chỉ là ‘học hỏi’ cùng ‘giao lưu’ thôi, không có gì đáng lo.”
Bắc Nhị Hà nghe vậy gật đầu không nói gì, sau đó ra hiệu cho đám giáo viên phía sau giải tán.
Nhưng là, các giáo viên nữ phía sau, bao gồm Cơ Ngọc Nhiên đứng im không nhúc nhích, trong hai mắt các nàng lóe ra hình trái tim, nhìn chằm chằm Minh Hạo, như muốn ăn tươi róc thịt hắn đồng dạng.
Bắc Nhị Hà thấy thế không khỏi nhíu mày, nhìn về phía Minh Hạo, cảm thấy hắn không có gì khác với 3 ngày trước a, nếu có thì thân thể lại cao thêm vài centimet thôi.
Lại nhìn phía sau ánh mắt đám giáo viên nữ, trong mắt ai cũng hiện lên hình trái tim, nhìn về phía Minh Hạo, như bị hắn cho bùa mê thuốc lú đồng dạng.
Bắc Nhị Hà không khỏi ho một cái, quay đầu lớn tiếng với phía sau đám giáo viên nữ: “Giải tán!”
Nghe Bắc Nhị Hà âm thanh, lập tức phía sau các giáo viên nữ tỉnh ngộ lại, sau đó sắc mặt một mảnh hồng lên, không dám tiếp tục nhìn Minh Hạo nửa.
Khi nãy khi các nàng nhìn về Minh Hạo đột nhiên cảm thấy Minh Hạo vô cùng đẹp trai, khí chất vô cùng đặc biệt, sau đó trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác khác thường, làm tim của các nàng không khỏi đập nhanh hơn, sau đó, từ trên người Minh Hạo giống như có lực hút vậy, không tự chủ được, làm các nàng lâm vào vòng xoáy bên trong, bắt đầu chìm đắm mê muội, không thể tự kìm chế dời mắt ra chỗ khác được.
Cũng may, Bắc Nhị Hà kịp lúc đánh thức các nàng, nếu không thật sự nhìn lâu, bị Minh Hạo câu dẫn đi luôn trái tim các nàng.
“Chào viên trưởng” Các nàng làm lễ chào, sau đó nhanh chóng rời đi.
Thấy tất cả mọi người rời đi, Bắc Nhị Hà nhìn Minh Hạo hỏi thăm: “Ngươi 3 ngày 3 đêm nay ‘vẫn khỏe’ chứ.”
Minh Hạo nghe vậy, khóe miệng giật giật, gật đầu nói: “Ta không sao.”
Lại thấy Minh Hạo lần nửa xác nhận, nhìn sắc mặt Minh Hạo như thường ngày không đổi sắc hay là kiệt sức, trong lòng lão viện trưởng thầm khen ngợi: “Không hổ 20 tinh thiên phú, việc ấy cũng khủng bố không kém gì thiên phú, 1 với 59, 3 ngày 3 đêm sắc mặt không đổi, khí lực không kiệt a…”
Thấy ánh mắt viện trưởng đầy khen ngợ nhìn mình, là nam nhân sao không hiểu gì, hắn xấu hổ cười nói: “Được rồi, ta cũng là cảm thấy mệt mỏi, cần về phòng nghỉ ngơi.”
Bắc Nhị Hà gật đầu nói: “Được ngươi về đi”
Sau đó quay nhìn đám mỹ nữ sau lưng Minh Hạo, ánh mắt hỏi thăm, định mở miệng thì bị một người mỹ nữ đánh gãy: “A chúng ta đều khỏe, trong ngươi cũng là cảm thấy có chút hơi mệt, muốn về phòng nghỉ ngơi, a đúng rồi, chúng ta muốn xin nghỉ dài hạn, trở về gia tộc của mình.” Không chờ hắn trả lời, cả đám mỹ nữ ồ ạt chạy ra ngoài, trở về phòng riêng của mình.
Minh Hạo cũng là làm cái lễ, rồi đi theo đám mỹ nữ trở về phòng mình.
Bắc Nhị Hà thấy vậy thì ngẩn người cười khổ, nhìn xem từng cái làm cái lễ với hắn rồi chạy mất như sợ ma đồng dạng, đành phải lắc đầu ngao ngán trở lại phòng của mình, phê duyệt từng cái giấy nghỉ học cho các nàng.
…
Sau khi trở về phòng thì Minh Hạo nằm trên giường, sau đó liền không quan tâm gì nửa, nhắm mắt lại ngủ say như chết, chơi 3 ngày 3 đêm với 59 mỹ nữ khiến cơ thể cùng tinh thần của hắn vô cùng tiêu hao, mệt mỏi.
Mà 58 mỹ nữ kia, trừ Tuyết Linh Nhi, sau khi trở về phòng liền gọi điện thoại cho thân nhân của các nàng.
“Alo”
“Vâng, con(cháu) đã hoàn thành nhiệm vụ”
Sau đó các nàng đều kể lại sự việc điên cuồng 3 ngày 3 đêm trước, mặc dù có chút xấu hổ nhưng vẫn phải nói a.
…
“Cái gì, hắn một lúc chơi hơn 59 người, còn vô cùng trâu bò, càng đánh càng thăng, còn chinh chiến hơn 2 lần?, ôi mai gót, hắn là thần à!!!.” Giọng nói từ đầu điện thoại kia vang lên tiếng kinh ngạc, sau đó là một trận nói năng lộn xộn…
Mà 58 nơi khác mỹ nữ gian phòng, đầu bên kia điện thoại cũng là một trận vang lên kinh ngạc, có thán phục, có sợ hãi, có ngây dại…
……
Sáng sớm hôm sau, Minh Hạo mở mắt tỉnh dậy, sau đó như thường ngày tắm rửa súc miệng thay đồ, rồi đến lớp học, nhìn trong phòng học trống vắng chỗ ngồi, chỉ có Tuyết Linh Nhi là còn, còn có một vị mỹ phụ Cơ Ngọc Nhiên nửa, vậy là tổng cộng ba người, một nam hai nữ…
Ạch, sau đó liền là nghe Cơ Ngọc Nhiên giảng bài nhàm chán.
“Này Minh Hạo, ngươi nhận được giấy đăng ký tùy chọn môn học chưa?” Cơ Ngọc Nhiên đột nhiên hỏi, nhưng kỳ lạ là, nàng mắt không dám nhìn thẳng Minh Hạo, giống như sợ hãi khi nhìn vào Minh Hạo, sợ bị hắn ăn thịt vậy.
“Chưa nhận” Minh Hạo lặc đầu nói.
Cơ Ngọc Nhiên nhíu mày, sau đó từ trong túi móc ra tờ giấy đưa cho Minh Hạo, nàng không dám nhìn thẳng, quay đầu đi.
Tiếp nhận tờ giấy, Minh Hạo tò mò nhìn vào bên trong, có mấy ô vuông trống, bên cạnh có đề tên: máy tính, nấu ăn, y dược, cơ giới sư, quân sự….
“Đây, nhận đi, ngươi muốn học môn nào thì gạch dấu vào, còn không thì bỏ trống ô đó, cứ thoải mái tùy chọn, môn học này không bắt buộc.” Cơ Ngọc Nhiên đưa cho Minh Hạo tờ giấy, sau đó giải thích.
Nghe Cơ Ngọc Nhiên giải thích, Minh Hạo gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó liền không chút do dự gạch hết tất cả môn học rồi đưa tờ giấy cho Cơ Ngọc Nhiên.
Nhận lại tờ giấy, Cơ Ngọc Nhiên nhìn vào, bên trong, hoàn toàn là gạch, không có ô nào bỏ trống, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Minh Hạo, ánh mắt như nhìn con quái vật.
Đột nhiên, trong lòng cảm giác khác thường lại tới, ánh mắt của nàng dần biến thành mê ly nhìn chằm chằm Minh Hạo.
“Này, ngươi có sao không?” Minh Hạo nhìn thấy Cơ Ngọc Nhiên đột nhiên nhìn chằm chằm mình, buồn bực kêu lên một tiếng.
Nghe Minh Hạo kêu, Cơ Ngọc Nhiên tỉnh lại, sau đó quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn tiếp Minh Hạo, nàng lắc đầu nói:” Ta không sao.”
Minh Hạo khó hiểu nhìn nàng không nói gì, nhưng trong lòng thầm nghĩ: “Chắc hẳn đây là tác dụng mị lực +100% a…”
“Reng Reng Reng…”
Vài tiếng sau, chuông báo tan học vang lên, nghe tiếng chuông, Cơ Ngọc Nhiên nói với Minh Hạo:” đi thôi, ta dẫn ngươi đi lớp học các môn phụ khác”
Minh Hạo gật gật đầu, quay lại nói với Tuyết Linh Nhi một tiếng: “Linh Nhi, ngươi về phòng trước đi, ta đi trước nha.”
Tuyết Linh Nhi nghe vậy gật đầu, mỉm cười dịu dàng nói: “Nhai ca đi trước đi.”
…
Ở lúc đang đi, đột nhiên trong đầu Minh Hạo hệ thống vang lên: “Đing! Nâng cấp phiên bản mới hoàn tất, tạm thời mở ra các chức năng cũ, nhưng các chức năng mới phải chờ thêm 12 giờ để truyền tải dữ liệu…”
Nghe vậy Minh Hạo hơi thất vọng, nhưng chỉ cần nửa ngày nửa là chức năng mới mở ra, nên hắn không cần gấp.
Một đường đi, các thiếu nữ xung quanh khi thấy Minh Hạo thì đều đứng lại, sau đó ánh mắt hiện lên hình trái tim nhìn chằm chằm Minh Hạo, hai má các nàng đỏ lên như sốt cà chua vậy
Thậm chí có người mỹ nữ càng can đảm kêu lên: “Ta yêu ngươi!”
Đang đi trên đường, nghe vậy Minh Hạo cùng Cơ Ngọc Nhiên đầu đầy hắc tuyến, bước chân càng nhanh hơn.
Rốt cuộc, đến cái gian phòng, phía trên để bảng: Y Dược Gien.
Cơ Ngọc Nhiên quay đầu sang chỗ khác không nhìn Minh Hạo, nàng đưa đồ nhét vào tay Minh Hạo, sau đó nói: “Đã đến nơi, đây là y dược phòng, ngươi cầm cái thẻ này vào đưa cho chủ nhiệm phòng là được, còn đây là tấm bản đồ học viện.”
Sau đó liền nhanh chân rời khỏi.
Minh Hạo nhìn trong tay hai cái, một cái thẻ màu xanh, phía trên có hình cùng tên Minh Hạo, lại nhìn tấm bản đồ một lần, sau đó đem tấm bản đồ cất vào túi đồ hệ thống.
Mở cửa ra, bước vào phòng y dược gien, bên trong có một nam tử tuổi trẻ 27 28 đang đứng trên bàn làm thí nghiệm gì đó, trên bàn là một đống ống thủy tinh, lọ chai các thứ.
Thấy Minh Hạo vào, người nam tử lập tức đi tới hỏi thăm Minh Hạo có thẻ không, Minh Hạo lập tức đưa thẻ cho hắn.
Sau khi xác nhận có thẻ, nam tử bắt đầu về lại chỗ bàn thí nghiệm, tiếp túc vừa thử nghiệm, vừa giảng giải cho các học sinh của mình.
“Đing! Phát hiện nghề nghiệp y dược sư, phải chăng toàn bộ học tập?, từ cấp E đến cấp S tất cả tri thức tổng cộng là 10 triệu điểm mua sắm.”
“Phải” Minh Hạo lập tức nói, vừa dứt lời, sau đó là một luồng tri thức, truyền vào trong óc hắn.
Sau khi học xong tất cả tri thức về môn dược tề, hắn nói với nam tử kia một tiếng xin lỗi, sau đó liền rời phòng học, đi đến các môn học khác.
Mà nam tử kia cũng là ngu ngơ, sau đó sắc mặt xanh mét, tên tiểu tử kia chỉ vào 5 phút đồng hồ, sau đó liền xin nghỉ không học tiếp? Đây là khinh thường vui đùa với chính mình? Lập tức hắn có ý định đưa lên việc này cho viện trưởng, phải đuổi học tên tiểu tử này mới được.
Minh Hạo sau khi đi ra y dược phòng học, liền đến các lớp khác: máy tính, nấu ăn, cơ giới sư… toàn bộ môn học đều bị Minh Hạo ghé qua một lần, sau đó tốn một số điểm mua sắm toàn bộ học tập, sau khi làm xong hết thảy, hắn quay về phòng mình nằm ngủ tiếp…
Chuyện Minh Hạo ghé 5 phút một phòng học nhanh chóng liền lan truyền ra ngoài, trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của các bạn học cùng giáo viên khác, mà những chủ nhiệm lớp học bị Minh Hạo ghé qua, đều sắc mặt xanh một mảnh, sau đó liền không để ý giờ dạy của mình, tất cả tập trung đi vào phòng viện trưởng để kiện cáo việc này, trong lòng đều có ý: phải đuổi học tên tiểu tử này!
....
Do khuya + buồn ngủ, nên mình giảng sơ lược ( không tả sâu vào lắm), mai tiếp, G9
Danh hiệu cùng cái mị lực làm được cái quỷ gì a…
Lại nghe hệ thống nâng cấp phiên bản mới, trong lòng hắn vô cùng vui mừng, có chút chờ mong, tò mò phiên bản mới có những chức năng mới gì nửa đây.
Bỏ ra hơn một tiếng đồng hồ dọn dẹp, căn phòng đã vô cùng sạch sẽ, không còn bất cứ dấu vết nào, nhưng Minh Hạo vẫn nghe mùi, ở trước đó hệ thống đóng lại các chức năng, hắn đã bỏ hơn 100.000 điểm mua sắm, mua bình xịt khử mùi để phòng trường hợp này.
Lấy bình xịt lại xịt vào lần quanh phòng Minh Hạo mới yên tâm.
Sau đó là mở cửa ra phòng học ra.
Khi mở cửa, một đám người đứng phía trước, dẫn đầu là Bắc Nhị Hà, hắn sắc mặt lo lắng nhìn vào bên trong.
Bắc Nhị Hà không nghĩ dến, Minh Hạo vừa vào lớp nửa ngày thời gian, liền cửa phòng bị khóa lại, sau đó Cơ Ngọc Nhiên đến báo là không vào lớp dạy học được, bọn hắn liền đứng đây chờ 3 ngày, ở lúc bọn muốn cậy mạnh xông vào liền cửa mở ra.
Khi nhìn thấy Minh Hạo cùng đám người ra ngoài Bắc Nhị Hà không khỏi thở phào một hơi, đứng phía sau hắn là Cơ Ngọc Nhiên, cùng các lớp giáo viên khác.
Nhưng là, khi nhìn đám mỹ nữ sau lưng Minh Hạo, sắc mặt bọn hắn thay đổi, ánh mắt quái lạ nhìn Minh Hạo, lại nhìn phía sau đám mỹ nữ.
Nhất là tướng đi của nàng, không còn ‘thẳng’ như trước, hơn nửa, quần áo cũ hoàn toàn thay đổi…
Bị đám người nhìn Minh Hạo cùng các mỹ nữ sắc mặt đỏ lên, biết không thể qua mặt được những người kinh nghiệm lâu năm này.
Minh Hạo ho khan một cái, nhìn Bắc Nhị Hà, nói: “Ta cùng các mỹ nữ 3 ngày qua chỉ là ‘học hỏi’ cùng ‘giao lưu’ thôi, không có gì đáng lo.”
Bắc Nhị Hà nghe vậy gật đầu không nói gì, sau đó ra hiệu cho đám giáo viên phía sau giải tán.
Nhưng là, các giáo viên nữ phía sau, bao gồm Cơ Ngọc Nhiên đứng im không nhúc nhích, trong hai mắt các nàng lóe ra hình trái tim, nhìn chằm chằm Minh Hạo, như muốn ăn tươi róc thịt hắn đồng dạng.
Bắc Nhị Hà thấy thế không khỏi nhíu mày, nhìn về phía Minh Hạo, cảm thấy hắn không có gì khác với 3 ngày trước a, nếu có thì thân thể lại cao thêm vài centimet thôi.
Lại nhìn phía sau ánh mắt đám giáo viên nữ, trong mắt ai cũng hiện lên hình trái tim, nhìn về phía Minh Hạo, như bị hắn cho bùa mê thuốc lú đồng dạng.
Bắc Nhị Hà không khỏi ho một cái, quay đầu lớn tiếng với phía sau đám giáo viên nữ: “Giải tán!”
Nghe Bắc Nhị Hà âm thanh, lập tức phía sau các giáo viên nữ tỉnh ngộ lại, sau đó sắc mặt một mảnh hồng lên, không dám tiếp tục nhìn Minh Hạo nửa.
Khi nãy khi các nàng nhìn về Minh Hạo đột nhiên cảm thấy Minh Hạo vô cùng đẹp trai, khí chất vô cùng đặc biệt, sau đó trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác khác thường, làm tim của các nàng không khỏi đập nhanh hơn, sau đó, từ trên người Minh Hạo giống như có lực hút vậy, không tự chủ được, làm các nàng lâm vào vòng xoáy bên trong, bắt đầu chìm đắm mê muội, không thể tự kìm chế dời mắt ra chỗ khác được.
Cũng may, Bắc Nhị Hà kịp lúc đánh thức các nàng, nếu không thật sự nhìn lâu, bị Minh Hạo câu dẫn đi luôn trái tim các nàng.
“Chào viên trưởng” Các nàng làm lễ chào, sau đó nhanh chóng rời đi.
Thấy tất cả mọi người rời đi, Bắc Nhị Hà nhìn Minh Hạo hỏi thăm: “Ngươi 3 ngày 3 đêm nay ‘vẫn khỏe’ chứ.”
Minh Hạo nghe vậy, khóe miệng giật giật, gật đầu nói: “Ta không sao.”
Lại thấy Minh Hạo lần nửa xác nhận, nhìn sắc mặt Minh Hạo như thường ngày không đổi sắc hay là kiệt sức, trong lòng lão viện trưởng thầm khen ngợi: “Không hổ 20 tinh thiên phú, việc ấy cũng khủng bố không kém gì thiên phú, 1 với 59, 3 ngày 3 đêm sắc mặt không đổi, khí lực không kiệt a…”
Thấy ánh mắt viện trưởng đầy khen ngợ nhìn mình, là nam nhân sao không hiểu gì, hắn xấu hổ cười nói: “Được rồi, ta cũng là cảm thấy mệt mỏi, cần về phòng nghỉ ngơi.”
Bắc Nhị Hà gật đầu nói: “Được ngươi về đi”
Sau đó quay nhìn đám mỹ nữ sau lưng Minh Hạo, ánh mắt hỏi thăm, định mở miệng thì bị một người mỹ nữ đánh gãy: “A chúng ta đều khỏe, trong ngươi cũng là cảm thấy có chút hơi mệt, muốn về phòng nghỉ ngơi, a đúng rồi, chúng ta muốn xin nghỉ dài hạn, trở về gia tộc của mình.” Không chờ hắn trả lời, cả đám mỹ nữ ồ ạt chạy ra ngoài, trở về phòng riêng của mình.
Minh Hạo cũng là làm cái lễ, rồi đi theo đám mỹ nữ trở về phòng mình.
Bắc Nhị Hà thấy vậy thì ngẩn người cười khổ, nhìn xem từng cái làm cái lễ với hắn rồi chạy mất như sợ ma đồng dạng, đành phải lắc đầu ngao ngán trở lại phòng của mình, phê duyệt từng cái giấy nghỉ học cho các nàng.
…
Sau khi trở về phòng thì Minh Hạo nằm trên giường, sau đó liền không quan tâm gì nửa, nhắm mắt lại ngủ say như chết, chơi 3 ngày 3 đêm với 59 mỹ nữ khiến cơ thể cùng tinh thần của hắn vô cùng tiêu hao, mệt mỏi.
Mà 58 mỹ nữ kia, trừ Tuyết Linh Nhi, sau khi trở về phòng liền gọi điện thoại cho thân nhân của các nàng.
“Alo”
“Vâng, con(cháu) đã hoàn thành nhiệm vụ”
Sau đó các nàng đều kể lại sự việc điên cuồng 3 ngày 3 đêm trước, mặc dù có chút xấu hổ nhưng vẫn phải nói a.
…
“Cái gì, hắn một lúc chơi hơn 59 người, còn vô cùng trâu bò, càng đánh càng thăng, còn chinh chiến hơn 2 lần?, ôi mai gót, hắn là thần à!!!.” Giọng nói từ đầu điện thoại kia vang lên tiếng kinh ngạc, sau đó là một trận nói năng lộn xộn…
Mà 58 nơi khác mỹ nữ gian phòng, đầu bên kia điện thoại cũng là một trận vang lên kinh ngạc, có thán phục, có sợ hãi, có ngây dại…
……
Sáng sớm hôm sau, Minh Hạo mở mắt tỉnh dậy, sau đó như thường ngày tắm rửa súc miệng thay đồ, rồi đến lớp học, nhìn trong phòng học trống vắng chỗ ngồi, chỉ có Tuyết Linh Nhi là còn, còn có một vị mỹ phụ Cơ Ngọc Nhiên nửa, vậy là tổng cộng ba người, một nam hai nữ…
Ạch, sau đó liền là nghe Cơ Ngọc Nhiên giảng bài nhàm chán.
“Này Minh Hạo, ngươi nhận được giấy đăng ký tùy chọn môn học chưa?” Cơ Ngọc Nhiên đột nhiên hỏi, nhưng kỳ lạ là, nàng mắt không dám nhìn thẳng Minh Hạo, giống như sợ hãi khi nhìn vào Minh Hạo, sợ bị hắn ăn thịt vậy.
“Chưa nhận” Minh Hạo lặc đầu nói.
Cơ Ngọc Nhiên nhíu mày, sau đó từ trong túi móc ra tờ giấy đưa cho Minh Hạo, nàng không dám nhìn thẳng, quay đầu đi.
Tiếp nhận tờ giấy, Minh Hạo tò mò nhìn vào bên trong, có mấy ô vuông trống, bên cạnh có đề tên: máy tính, nấu ăn, y dược, cơ giới sư, quân sự….
“Đây, nhận đi, ngươi muốn học môn nào thì gạch dấu vào, còn không thì bỏ trống ô đó, cứ thoải mái tùy chọn, môn học này không bắt buộc.” Cơ Ngọc Nhiên đưa cho Minh Hạo tờ giấy, sau đó giải thích.
Nghe Cơ Ngọc Nhiên giải thích, Minh Hạo gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó liền không chút do dự gạch hết tất cả môn học rồi đưa tờ giấy cho Cơ Ngọc Nhiên.
Nhận lại tờ giấy, Cơ Ngọc Nhiên nhìn vào, bên trong, hoàn toàn là gạch, không có ô nào bỏ trống, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Minh Hạo, ánh mắt như nhìn con quái vật.
Đột nhiên, trong lòng cảm giác khác thường lại tới, ánh mắt của nàng dần biến thành mê ly nhìn chằm chằm Minh Hạo.
“Này, ngươi có sao không?” Minh Hạo nhìn thấy Cơ Ngọc Nhiên đột nhiên nhìn chằm chằm mình, buồn bực kêu lên một tiếng.
Nghe Minh Hạo kêu, Cơ Ngọc Nhiên tỉnh lại, sau đó quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn tiếp Minh Hạo, nàng lắc đầu nói:” Ta không sao.”
Minh Hạo khó hiểu nhìn nàng không nói gì, nhưng trong lòng thầm nghĩ: “Chắc hẳn đây là tác dụng mị lực +100% a…”
“Reng Reng Reng…”
Vài tiếng sau, chuông báo tan học vang lên, nghe tiếng chuông, Cơ Ngọc Nhiên nói với Minh Hạo:” đi thôi, ta dẫn ngươi đi lớp học các môn phụ khác”
Minh Hạo gật gật đầu, quay lại nói với Tuyết Linh Nhi một tiếng: “Linh Nhi, ngươi về phòng trước đi, ta đi trước nha.”
Tuyết Linh Nhi nghe vậy gật đầu, mỉm cười dịu dàng nói: “Nhai ca đi trước đi.”
…
Ở lúc đang đi, đột nhiên trong đầu Minh Hạo hệ thống vang lên: “Đing! Nâng cấp phiên bản mới hoàn tất, tạm thời mở ra các chức năng cũ, nhưng các chức năng mới phải chờ thêm 12 giờ để truyền tải dữ liệu…”
Nghe vậy Minh Hạo hơi thất vọng, nhưng chỉ cần nửa ngày nửa là chức năng mới mở ra, nên hắn không cần gấp.
Một đường đi, các thiếu nữ xung quanh khi thấy Minh Hạo thì đều đứng lại, sau đó ánh mắt hiện lên hình trái tim nhìn chằm chằm Minh Hạo, hai má các nàng đỏ lên như sốt cà chua vậy
Thậm chí có người mỹ nữ càng can đảm kêu lên: “Ta yêu ngươi!”
Đang đi trên đường, nghe vậy Minh Hạo cùng Cơ Ngọc Nhiên đầu đầy hắc tuyến, bước chân càng nhanh hơn.
Rốt cuộc, đến cái gian phòng, phía trên để bảng: Y Dược Gien.
Cơ Ngọc Nhiên quay đầu sang chỗ khác không nhìn Minh Hạo, nàng đưa đồ nhét vào tay Minh Hạo, sau đó nói: “Đã đến nơi, đây là y dược phòng, ngươi cầm cái thẻ này vào đưa cho chủ nhiệm phòng là được, còn đây là tấm bản đồ học viện.”
Sau đó liền nhanh chân rời khỏi.
Minh Hạo nhìn trong tay hai cái, một cái thẻ màu xanh, phía trên có hình cùng tên Minh Hạo, lại nhìn tấm bản đồ một lần, sau đó đem tấm bản đồ cất vào túi đồ hệ thống.
Mở cửa ra, bước vào phòng y dược gien, bên trong có một nam tử tuổi trẻ 27 28 đang đứng trên bàn làm thí nghiệm gì đó, trên bàn là một đống ống thủy tinh, lọ chai các thứ.
Thấy Minh Hạo vào, người nam tử lập tức đi tới hỏi thăm Minh Hạo có thẻ không, Minh Hạo lập tức đưa thẻ cho hắn.
Sau khi xác nhận có thẻ, nam tử bắt đầu về lại chỗ bàn thí nghiệm, tiếp túc vừa thử nghiệm, vừa giảng giải cho các học sinh của mình.
“Đing! Phát hiện nghề nghiệp y dược sư, phải chăng toàn bộ học tập?, từ cấp E đến cấp S tất cả tri thức tổng cộng là 10 triệu điểm mua sắm.”
“Phải” Minh Hạo lập tức nói, vừa dứt lời, sau đó là một luồng tri thức, truyền vào trong óc hắn.
Sau khi học xong tất cả tri thức về môn dược tề, hắn nói với nam tử kia một tiếng xin lỗi, sau đó liền rời phòng học, đi đến các môn học khác.
Mà nam tử kia cũng là ngu ngơ, sau đó sắc mặt xanh mét, tên tiểu tử kia chỉ vào 5 phút đồng hồ, sau đó liền xin nghỉ không học tiếp? Đây là khinh thường vui đùa với chính mình? Lập tức hắn có ý định đưa lên việc này cho viện trưởng, phải đuổi học tên tiểu tử này mới được.
Minh Hạo sau khi đi ra y dược phòng học, liền đến các lớp khác: máy tính, nấu ăn, cơ giới sư… toàn bộ môn học đều bị Minh Hạo ghé qua một lần, sau đó tốn một số điểm mua sắm toàn bộ học tập, sau khi làm xong hết thảy, hắn quay về phòng mình nằm ngủ tiếp…
Chuyện Minh Hạo ghé 5 phút một phòng học nhanh chóng liền lan truyền ra ngoài, trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi của các bạn học cùng giáo viên khác, mà những chủ nhiệm lớp học bị Minh Hạo ghé qua, đều sắc mặt xanh một mảnh, sau đó liền không để ý giờ dạy của mình, tất cả tập trung đi vào phòng viện trưởng để kiện cáo việc này, trong lòng đều có ý: phải đuổi học tên tiểu tử này!
....
Do khuya + buồn ngủ, nên mình giảng sơ lược ( không tả sâu vào lắm), mai tiếp, G9
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.