Chương 267: Triệu hồi Râu Trắng
Time
09/02/2017
Minh Hạo thở dài, thông qua ký ức Kim Thiên Ân, hắn rốt cuộc biết tại sao Kim Thiên Ân làm ra loại hành vi bất nghịch đạo này.
Kim Thiên Ân khác với anh trai mình là Tôn Yểm, từ khi sinh ra, trắc thí thiên phú rơi vào diện phế vật bao cỏ.
Hắn cũng là người đầu tiên trong gia tộc siêu cấp như Kim gia mang thiên phú phế như vậy.
Vì lý do đó, từ nhỏ đến lớn luôn bị mọi người khinh thường, kể cả Mị Yểm cũng vậy, tất cả mọi người thái độ luôn luôn khinh thường hắn.
Mị Yểm không phải loại người để tâm bàn tán kẻ khác, nhưng không bao giờ chấp nhận sinh ra một đứa con phế vật như vậy.
Cho nên từ nhỏ đến lớn, Kim Thiên Ân sống trong vòng tay người lạ nuôi nấng, ít khi gặp mẹ mình. Cho dù gặp, cũng là mặt lạnh với nhau.
Càng lớn lên, hắn càng hiểu ra vấn đề, tâm tính từ vui vẻ lạc quan dần trở nên âm trầm, lạnh lùng.
Tại trong sự kiện Minh Hạo mất tích, hắn bị Mị Yểm phái đi tìm kiếm Minh Hạo.
Sau một quãng thời gian ngao du trong vũ trụ. Có một ngày hắn gặp được một người.
Người đó hình dáng giống như trong lời kể của Linh Thần Mộ, một cái bóng đen, không có mặt mũi gì, chỉ một cái bóng màu đen.
Chuyện xảy ra tiếp theo chính là…
Tại Minh Hạo đang hồi tưởng lại ký ức Kim Thuận An, đột nhiên một đạo bóng đen hiện ra trong đầu, hắn nhìn Minh Hạo, giọng hơi khàn khàn nói: “Vô Thượng Dâm Đạo, chúng ta rốt cuộc gặp nhau.”
“Ngươi là ai, chúng ta từng quen biết?” Minh Hạo trong thần thức hải ánh mắt co rút lại.
Hình ảnh xung quanh biến mất, thay vào đó là căn phòng trắng xóa rộng lớn, hai thân ảnh đối diện nhìn nhau.
“Ta là ngươi.” Bóng đen kia trầm thấp nói.
Minh Hạo ngẩn ra, trong đầu đầy chấm hỏi. Cái vẹo gì xảy ra?
“Là sao?” Minh Hạo khó hiểu hỏi, nếu nói bóng đen là phân thân, thì chỉ có một cái là ý chí tử thần kia, làm sao có thể thêm một cái khác mà hắn chẳng hề hay biết? Chẳng lẽ xảy ra lỗi gì sao?
Bóng đen lạnh lùng nói: “Ta là kiếp trước của ngươi.”
Minh Hạo mặt đen lại, cái này giống như câu nói lần trước, khi mà gặp bóng đen tia kia linh hồn hắn đều nói câu giống vậy.
“Ta nhớ rõ, lần trước ta dung hợp với tia kia linh hồn, trở thanh Vô Thượng Dâm Đạo, làm sao lại thêm một cái?” Minh Hạo có hơi khó hiểu hỏi.
Bóng đen cười, lắc đầu nói: “Ha ha, ta quên nói với ngươi. Ta là tâm ma của kiếp trước, sau lần bị đám kia Đạo đánh nát thân thể, linh hồn chia làm hai cái, một cái là kiếp trước của ngươi, một cái là tâm ma kiếp trước, và ta chính là tâm ma của ngươi ở kiếp trước.”
“Bởi vì trong lúc trốn chạy, cho nên tia kia linh hồn không chú ý lúc ta cùng hắn thoát ra.”
Minh Hạo hoàn toàn bó tay, vậy cũng được? Nhưng theo ký ức của Vô Thượng Dâm Đạo, làm một trong mười đạo cao quý nhất vũ trụ, làm sao lại sinh ra tâm ma, cái này không theo lẽ thường a, thậm chí là chuyện không thể nào xảy ra.
Như biết ý nghĩ của Minh Hạo, tên kia bóng đen nói tiếp: “Ngươi có thể không biết, Đạo bên trong, Dâm Đạo là kẻ dâm nhất, giờ giờ phút phút đều tham muốn chịch. Chính vì thế, tâm ma của Dâm Đạo lớn nhất trong tất các đạo.”
Minh Hạo rốt cuộc hiểu, hắn gật đầu bình tĩnh, khoanh tay trước ngực hỏi: “Như vậy ngươi hiện tại muốn làm sao? Phá nát gia đình ta? Giết ta? Ngươi nói đi.”
“Tất cả đều không.” Bóng đen lắc đầu, giọng buồn thiu cô đơn nói: “Dù phá nát gia đình, giết người thân ngươi thì thế nào, chỉ cần thực lực ngươi trở về, toàn bộ việc làm của ta trở thành hư vô.”
“Về giết ngươi càng không thể, bởi vì trong số mệnh, ngươi là bất tử bất diệt, dù lần này có giết ngươi thì lần sau vẫn có thể trùng sinh sống lại được.”
Bóng đen lạnh nhạt nói: “Ta gặp ngươi chính là muốn…”
Nói đến chữ muốn, bóng đen có hơi ngập ngừng, tựa như có hơi xấu hổ vấn đề tiếp theo muốn nói.
“Nói, chỉ cần ngươi không phá ta là được.”
Minh Hạo biết ý định bóng đen không phải là phá mình thì thở phào, dù sao năng lực của bóng đen còn quá bí ẩn, cộng với hắn chính là kẻ địch trong bóng tối, quan trọng nhất. Bóng đen chính là một tia linh hồn tâm ma kiếp trước của hắn, là ngươi hiểu về hắn nhất.
Bóng đen gật đầu, giọng nhỏ như muỗi nói ra: “Ta muốn một cơ thể, nhưng là nữ, ta muốn thử cảm giác bị người chờ ích nặng chịch thế nào…”
“Phốc!” Minh Hạo nước miếng phun ra, đùa à, tưởng tên tâm ma này muốn gì, ai ngờ muốn biến thành nữ để bị ngươi ta chịch, đcm nó, vãi lụa thật.
“Tốt tốt tốt.” Minh Hạo nhanh chóng gật đầu, nói ra: “Nếu ngay từ đâu ngươi nếu muốn vậy cứ nói, ta sẽ thực hiện mong muốn của ngươi, tại sao phải phá nát gia đình ta.”
Bóng đen lắc đầu, cười lạnh nói ra: “Tên ngu Kim Thiên Ân chỉ là bị ta dùng năng lực mê hoặc, thật ra hắn chỉ đi vòng vòng vị diện thôn phệ vài cái phế vật mạnh lên thôi, chứ không phải là giết người thân như câu chuyện hắn kể.”
“Bởi vì của ta năng lực rất hạn chế, cho nên chỉ có thể thay đổi vận mệnh của ngươi một ít chứ không thông thiên kinh khủng gì đó như người nghĩ. Ví dụ ngươi tại Tử Vong Sa Mạc, ta nhân cơ hội ngươi đang được Tam Nương BJ, ta điều khiển rắn ma cắn jj ngươi. Mục đích là dẫn dụ ngươi đến đây…”
Minh Hạo gật đầu, hóa ra ngay từ đầu tên kia đáng thương bị tâm ma hắn lợi dụng, làm đầu óc u mê rơi vào điên điên khùng khùng.
Minh Hạo hỏi: “Như vậy chuyện Kim gia đánh nhau có thật không?”
Bóng đen lắc đầu nói ra: “Không, toàn bộ câu chuyện là giả, có 5000 tên chấp pháp canh chừng tại đó, ta và hắn nào dám động, trong câu chuyện hắn kể, chỉ có phần hắn bị ghẻ lạnh cùng với bị phái đi tìm ngươi là thật.”
Minh Hạo gật đầu, trong lòng thở phào một cái, buông lỏng tảng đá đặt nặng trong lòng, nở nụ cười vui vẻ nhìn bóng đen, hỏi: “Ngươi hiện tại ở đâu, ta lập tức cho ngươi cái thân thể nữ.”
“Ta đang ở trong đầu ngươi, hoặc nói là thức hải.” Bóng đen trầm thấp nói.
Minh Hạo nghe vậy tim đập thình thịch, nhưng nhớ trong đầu mình có cái hệ thống nên yên tâm.
“Tốt, ngươi đợi ta vài ngày, kiếm lại bản nguyên dung hợp, sau đó ta sẽ cho ngươi cái thân thể nữ.” Minh Hạo gật đầu nói.
Bóng đen gật đầu, nói: “Ta chờ ngươi.”
“Chờ con mẹ ngươi.” Minh Hạo nghe hắn nói mà lạnh cúc, chửi một câu vội vàng thoát ra ngoài, để lại một trận cười đùa bóng đen phát ra, tựa như rất hứng thú khi trêu chọc Minh Hạo như vậy.
…
Minh Hạo mồ hôi rơi xuống, cuối cùng giải quyết được một vấn đề lớn. Có điều còn một cái, là người viết bức thư cùng ai sắp xếp cho Long Thần Nguyệt bị phong ấn tại đây chờ mình cứu?
Về bóng đen kia thì không thể nào là hắn được, dù sao hắn là linh hồn không có thực thể a…
Minh Hạo không tiếp tục quan tâm đến vấn đề này nửa, hướng hệ thống click vào túi đồ kiểm tra bên trong.
Bên trong xuất hiện thêm hai thứ, một cái hình con thuyền khồng lộ, một cái tấm thẻ để hình râu trắng.
Minh Hạo trước tiên ý niệm click vào hình râu trắng kiểm tra.
“Tên: Râu Trắng
Cảnh giới: Tiên Đế đỉnh phong
Độ thân mật: 90. (trung thành)
Cấp: SSSSS
Giới thiệu: là đỉnh phong nhân vật, một trong tứ hoàng ở Vua Hải Tặc. Có sức mạnh nhất one piece lúc bấy giờ. Bởi vì bị bệnh cho nên chiến lực giảm đến hơn 90%. Sau khi trải qua hệ thống tăng thực lực đã đạt đến đỉnh phong 100.000% thực lực, ngang bằng với cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong.
- Ông được xem là “người gần nhất với kho báu One Piece” hay “người mạnh nhất trên thế giới” và cũng là một trong tứ hoàng thống lĩnh Tân Thế Giới.
- Râu Trắng hi sinh năm 72 tuổi, trong cuộc chiến tại Marinford để giải cứu Portgas D. Ace. Ông đã hứng chịu vô số vết thương chí mạng từ kẻ thù và bị kết liễu bởi Râu Đen cùng đồng bọn của hắn.
Là người đàn ông vui vẻ, hay cười. Một người đức cao trọng vọng, được mọi hải tặc, kể cả một số người bên hải quân dành lòng kính trọng cho ông dù đã hi sinh sau trận chiến tại Marinford.
Khả năng sức mạnh của Râu Trắng là tạo ra các chấn động di chuyển qua đất, biển và không khí. Sức mạnh này có thể tạo ra các dư chấn, chấn động từ rất xa. Có 3 kĩ năng chính được sử dụng:
Kĩ năng đầu tiên: Râu Trắng sử dụng nắm đấm của mình và tạo ra sóng chấn động giữa không trung. Nếu như kĩ năng này sử dụng lên mặt đất, nó sẽ gây ra động đất lớn và kèm theo đó là sóng thần. Kĩ năng này cũng có thể phòng ngự, giúp đánh bật các đòn tấn công từ đối thủ.
Kĩ năng thứ 2: tập trung sức mạnh vào một điểm (tâm chấn) có hình bong bóng tạo ra các chấn động, các vụ nổ lớn. Kĩ năng này ông tạo ra các sóng chấn động bằng nắm đấm hoặc cây đao.
Kĩ năng thứ 3: Râu Trắng “nắm” lấy hẳn một khu vực và xoay chuyển nó. Với chiêu này, Râu Trắng đã làm nghiêng cả hòn đảo Marineford và vùng biển xung quanh. Kĩ năng này đủ để phá hủy cả một tòa nhà lớn hay đánh gục cả một người khổng lồ.
Minh Hạo xem xong nuốt nước bọt, không nghĩ đến râu trắng được hệ thống buff lên liền cảnh giới đạt Tiên Đế đỉnh phong, cái này có hơi bá a. Có điều, ta thích!
Minh Hạo click vào tấm thẻ “sử dụng.”
“Phải chăng triệu hồi nhân vật Râu Trắng?”
“Phải.” Minh Hạo âm thầm nói.
Trước giường ánh sáng trắng xuất hiện chiếu rọi căn phòng. Dần, ánh sáng ngày càng nhỏ, một thân hình vạm vỡ, làn da ram nắng, cao lớn xuất hiện trước mắt Minh Hạo.
Không ai khác chính là Râu Trắng. Ông ta c ó một khuôn mặt dài với cái cằm nhọn và nhiều nếp nhăn bao xung quanh mắt, nhưng thân hình vẫn cân đối, lực lượng dị thường, nơi miệng, ông để râu hình dáng trăng lưỡi liềm bên mép miệng của mình.
Râu trắng để một chiếc khăn rằn quanh đầu và khoác lỏng lẻo lên thân hình to lớn của mình bằng một chiếc áo khoác thuyền trưởng cũng có in biểu tượng của mình, nơi ngực của mình để trần để lộ ra đầy vết sẹo trên ngực cùng cơ bụng sân chắc của ông ta.
Thân dưới mặc một chiếc quần rộng màu sáng hơi nâu nhạt, được đúc vào 2 ống giày lớn và khăn thắt lưng đeo quanh hông.
Tay phải cầm một thanh đại đao cỡ lớn trông có vẻ nặng nề, đem mặt đất phía dưới đâm hụt sâu vào trong.
“Chàng trai trẻ, cậu gọi ta?”
Âm thanh hùng hồn từ Râu Trắng phát ra, ánh mắt tràn ngập uy nghiêm khó tả nhìn Minh Hạo hỏi.
Kim Thiên Ân khác với anh trai mình là Tôn Yểm, từ khi sinh ra, trắc thí thiên phú rơi vào diện phế vật bao cỏ.
Hắn cũng là người đầu tiên trong gia tộc siêu cấp như Kim gia mang thiên phú phế như vậy.
Vì lý do đó, từ nhỏ đến lớn luôn bị mọi người khinh thường, kể cả Mị Yểm cũng vậy, tất cả mọi người thái độ luôn luôn khinh thường hắn.
Mị Yểm không phải loại người để tâm bàn tán kẻ khác, nhưng không bao giờ chấp nhận sinh ra một đứa con phế vật như vậy.
Cho nên từ nhỏ đến lớn, Kim Thiên Ân sống trong vòng tay người lạ nuôi nấng, ít khi gặp mẹ mình. Cho dù gặp, cũng là mặt lạnh với nhau.
Càng lớn lên, hắn càng hiểu ra vấn đề, tâm tính từ vui vẻ lạc quan dần trở nên âm trầm, lạnh lùng.
Tại trong sự kiện Minh Hạo mất tích, hắn bị Mị Yểm phái đi tìm kiếm Minh Hạo.
Sau một quãng thời gian ngao du trong vũ trụ. Có một ngày hắn gặp được một người.
Người đó hình dáng giống như trong lời kể của Linh Thần Mộ, một cái bóng đen, không có mặt mũi gì, chỉ một cái bóng màu đen.
Chuyện xảy ra tiếp theo chính là…
Tại Minh Hạo đang hồi tưởng lại ký ức Kim Thuận An, đột nhiên một đạo bóng đen hiện ra trong đầu, hắn nhìn Minh Hạo, giọng hơi khàn khàn nói: “Vô Thượng Dâm Đạo, chúng ta rốt cuộc gặp nhau.”
“Ngươi là ai, chúng ta từng quen biết?” Minh Hạo trong thần thức hải ánh mắt co rút lại.
Hình ảnh xung quanh biến mất, thay vào đó là căn phòng trắng xóa rộng lớn, hai thân ảnh đối diện nhìn nhau.
“Ta là ngươi.” Bóng đen kia trầm thấp nói.
Minh Hạo ngẩn ra, trong đầu đầy chấm hỏi. Cái vẹo gì xảy ra?
“Là sao?” Minh Hạo khó hiểu hỏi, nếu nói bóng đen là phân thân, thì chỉ có một cái là ý chí tử thần kia, làm sao có thể thêm một cái khác mà hắn chẳng hề hay biết? Chẳng lẽ xảy ra lỗi gì sao?
Bóng đen lạnh lùng nói: “Ta là kiếp trước của ngươi.”
Minh Hạo mặt đen lại, cái này giống như câu nói lần trước, khi mà gặp bóng đen tia kia linh hồn hắn đều nói câu giống vậy.
“Ta nhớ rõ, lần trước ta dung hợp với tia kia linh hồn, trở thanh Vô Thượng Dâm Đạo, làm sao lại thêm một cái?” Minh Hạo có hơi khó hiểu hỏi.
Bóng đen cười, lắc đầu nói: “Ha ha, ta quên nói với ngươi. Ta là tâm ma của kiếp trước, sau lần bị đám kia Đạo đánh nát thân thể, linh hồn chia làm hai cái, một cái là kiếp trước của ngươi, một cái là tâm ma kiếp trước, và ta chính là tâm ma của ngươi ở kiếp trước.”
“Bởi vì trong lúc trốn chạy, cho nên tia kia linh hồn không chú ý lúc ta cùng hắn thoát ra.”
Minh Hạo hoàn toàn bó tay, vậy cũng được? Nhưng theo ký ức của Vô Thượng Dâm Đạo, làm một trong mười đạo cao quý nhất vũ trụ, làm sao lại sinh ra tâm ma, cái này không theo lẽ thường a, thậm chí là chuyện không thể nào xảy ra.
Như biết ý nghĩ của Minh Hạo, tên kia bóng đen nói tiếp: “Ngươi có thể không biết, Đạo bên trong, Dâm Đạo là kẻ dâm nhất, giờ giờ phút phút đều tham muốn chịch. Chính vì thế, tâm ma của Dâm Đạo lớn nhất trong tất các đạo.”
Minh Hạo rốt cuộc hiểu, hắn gật đầu bình tĩnh, khoanh tay trước ngực hỏi: “Như vậy ngươi hiện tại muốn làm sao? Phá nát gia đình ta? Giết ta? Ngươi nói đi.”
“Tất cả đều không.” Bóng đen lắc đầu, giọng buồn thiu cô đơn nói: “Dù phá nát gia đình, giết người thân ngươi thì thế nào, chỉ cần thực lực ngươi trở về, toàn bộ việc làm của ta trở thành hư vô.”
“Về giết ngươi càng không thể, bởi vì trong số mệnh, ngươi là bất tử bất diệt, dù lần này có giết ngươi thì lần sau vẫn có thể trùng sinh sống lại được.”
Bóng đen lạnh nhạt nói: “Ta gặp ngươi chính là muốn…”
Nói đến chữ muốn, bóng đen có hơi ngập ngừng, tựa như có hơi xấu hổ vấn đề tiếp theo muốn nói.
“Nói, chỉ cần ngươi không phá ta là được.”
Minh Hạo biết ý định bóng đen không phải là phá mình thì thở phào, dù sao năng lực của bóng đen còn quá bí ẩn, cộng với hắn chính là kẻ địch trong bóng tối, quan trọng nhất. Bóng đen chính là một tia linh hồn tâm ma kiếp trước của hắn, là ngươi hiểu về hắn nhất.
Bóng đen gật đầu, giọng nhỏ như muỗi nói ra: “Ta muốn một cơ thể, nhưng là nữ, ta muốn thử cảm giác bị người chờ ích nặng chịch thế nào…”
“Phốc!” Minh Hạo nước miếng phun ra, đùa à, tưởng tên tâm ma này muốn gì, ai ngờ muốn biến thành nữ để bị ngươi ta chịch, đcm nó, vãi lụa thật.
“Tốt tốt tốt.” Minh Hạo nhanh chóng gật đầu, nói ra: “Nếu ngay từ đâu ngươi nếu muốn vậy cứ nói, ta sẽ thực hiện mong muốn của ngươi, tại sao phải phá nát gia đình ta.”
Bóng đen lắc đầu, cười lạnh nói ra: “Tên ngu Kim Thiên Ân chỉ là bị ta dùng năng lực mê hoặc, thật ra hắn chỉ đi vòng vòng vị diện thôn phệ vài cái phế vật mạnh lên thôi, chứ không phải là giết người thân như câu chuyện hắn kể.”
“Bởi vì của ta năng lực rất hạn chế, cho nên chỉ có thể thay đổi vận mệnh của ngươi một ít chứ không thông thiên kinh khủng gì đó như người nghĩ. Ví dụ ngươi tại Tử Vong Sa Mạc, ta nhân cơ hội ngươi đang được Tam Nương BJ, ta điều khiển rắn ma cắn jj ngươi. Mục đích là dẫn dụ ngươi đến đây…”
Minh Hạo gật đầu, hóa ra ngay từ đầu tên kia đáng thương bị tâm ma hắn lợi dụng, làm đầu óc u mê rơi vào điên điên khùng khùng.
Minh Hạo hỏi: “Như vậy chuyện Kim gia đánh nhau có thật không?”
Bóng đen lắc đầu nói ra: “Không, toàn bộ câu chuyện là giả, có 5000 tên chấp pháp canh chừng tại đó, ta và hắn nào dám động, trong câu chuyện hắn kể, chỉ có phần hắn bị ghẻ lạnh cùng với bị phái đi tìm ngươi là thật.”
Minh Hạo gật đầu, trong lòng thở phào một cái, buông lỏng tảng đá đặt nặng trong lòng, nở nụ cười vui vẻ nhìn bóng đen, hỏi: “Ngươi hiện tại ở đâu, ta lập tức cho ngươi cái thân thể nữ.”
“Ta đang ở trong đầu ngươi, hoặc nói là thức hải.” Bóng đen trầm thấp nói.
Minh Hạo nghe vậy tim đập thình thịch, nhưng nhớ trong đầu mình có cái hệ thống nên yên tâm.
“Tốt, ngươi đợi ta vài ngày, kiếm lại bản nguyên dung hợp, sau đó ta sẽ cho ngươi cái thân thể nữ.” Minh Hạo gật đầu nói.
Bóng đen gật đầu, nói: “Ta chờ ngươi.”
“Chờ con mẹ ngươi.” Minh Hạo nghe hắn nói mà lạnh cúc, chửi một câu vội vàng thoát ra ngoài, để lại một trận cười đùa bóng đen phát ra, tựa như rất hứng thú khi trêu chọc Minh Hạo như vậy.
…
Minh Hạo mồ hôi rơi xuống, cuối cùng giải quyết được một vấn đề lớn. Có điều còn một cái, là người viết bức thư cùng ai sắp xếp cho Long Thần Nguyệt bị phong ấn tại đây chờ mình cứu?
Về bóng đen kia thì không thể nào là hắn được, dù sao hắn là linh hồn không có thực thể a…
Minh Hạo không tiếp tục quan tâm đến vấn đề này nửa, hướng hệ thống click vào túi đồ kiểm tra bên trong.
Bên trong xuất hiện thêm hai thứ, một cái hình con thuyền khồng lộ, một cái tấm thẻ để hình râu trắng.
Minh Hạo trước tiên ý niệm click vào hình râu trắng kiểm tra.
“Tên: Râu Trắng
Cảnh giới: Tiên Đế đỉnh phong
Độ thân mật: 90. (trung thành)
Cấp: SSSSS
Giới thiệu: là đỉnh phong nhân vật, một trong tứ hoàng ở Vua Hải Tặc. Có sức mạnh nhất one piece lúc bấy giờ. Bởi vì bị bệnh cho nên chiến lực giảm đến hơn 90%. Sau khi trải qua hệ thống tăng thực lực đã đạt đến đỉnh phong 100.000% thực lực, ngang bằng với cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong.
- Ông được xem là “người gần nhất với kho báu One Piece” hay “người mạnh nhất trên thế giới” và cũng là một trong tứ hoàng thống lĩnh Tân Thế Giới.
- Râu Trắng hi sinh năm 72 tuổi, trong cuộc chiến tại Marinford để giải cứu Portgas D. Ace. Ông đã hứng chịu vô số vết thương chí mạng từ kẻ thù và bị kết liễu bởi Râu Đen cùng đồng bọn của hắn.
Là người đàn ông vui vẻ, hay cười. Một người đức cao trọng vọng, được mọi hải tặc, kể cả một số người bên hải quân dành lòng kính trọng cho ông dù đã hi sinh sau trận chiến tại Marinford.
Khả năng sức mạnh của Râu Trắng là tạo ra các chấn động di chuyển qua đất, biển và không khí. Sức mạnh này có thể tạo ra các dư chấn, chấn động từ rất xa. Có 3 kĩ năng chính được sử dụng:
Kĩ năng đầu tiên: Râu Trắng sử dụng nắm đấm của mình và tạo ra sóng chấn động giữa không trung. Nếu như kĩ năng này sử dụng lên mặt đất, nó sẽ gây ra động đất lớn và kèm theo đó là sóng thần. Kĩ năng này cũng có thể phòng ngự, giúp đánh bật các đòn tấn công từ đối thủ.
Kĩ năng thứ 2: tập trung sức mạnh vào một điểm (tâm chấn) có hình bong bóng tạo ra các chấn động, các vụ nổ lớn. Kĩ năng này ông tạo ra các sóng chấn động bằng nắm đấm hoặc cây đao.
Kĩ năng thứ 3: Râu Trắng “nắm” lấy hẳn một khu vực và xoay chuyển nó. Với chiêu này, Râu Trắng đã làm nghiêng cả hòn đảo Marineford và vùng biển xung quanh. Kĩ năng này đủ để phá hủy cả một tòa nhà lớn hay đánh gục cả một người khổng lồ.
Minh Hạo xem xong nuốt nước bọt, không nghĩ đến râu trắng được hệ thống buff lên liền cảnh giới đạt Tiên Đế đỉnh phong, cái này có hơi bá a. Có điều, ta thích!
Minh Hạo click vào tấm thẻ “sử dụng.”
“Phải chăng triệu hồi nhân vật Râu Trắng?”
“Phải.” Minh Hạo âm thầm nói.
Trước giường ánh sáng trắng xuất hiện chiếu rọi căn phòng. Dần, ánh sáng ngày càng nhỏ, một thân hình vạm vỡ, làn da ram nắng, cao lớn xuất hiện trước mắt Minh Hạo.
Không ai khác chính là Râu Trắng. Ông ta c ó một khuôn mặt dài với cái cằm nhọn và nhiều nếp nhăn bao xung quanh mắt, nhưng thân hình vẫn cân đối, lực lượng dị thường, nơi miệng, ông để râu hình dáng trăng lưỡi liềm bên mép miệng của mình.
Râu trắng để một chiếc khăn rằn quanh đầu và khoác lỏng lẻo lên thân hình to lớn của mình bằng một chiếc áo khoác thuyền trưởng cũng có in biểu tượng của mình, nơi ngực của mình để trần để lộ ra đầy vết sẹo trên ngực cùng cơ bụng sân chắc của ông ta.
Thân dưới mặc một chiếc quần rộng màu sáng hơi nâu nhạt, được đúc vào 2 ống giày lớn và khăn thắt lưng đeo quanh hông.
Tay phải cầm một thanh đại đao cỡ lớn trông có vẻ nặng nề, đem mặt đất phía dưới đâm hụt sâu vào trong.
“Chàng trai trẻ, cậu gọi ta?”
Âm thanh hùng hồn từ Râu Trắng phát ra, ánh mắt tràn ngập uy nghiêm khó tả nhìn Minh Hạo hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.