Chương 141
Song
24/07/2019
Ngày hôm sau tỉnh giấc Lâm Lam đã không thấy người nằm bên cạnh đâu
rồi. Dạo này Diêm Quân Lệnh có vẻ rất bận, cô có chút nhớ nhung cảm giác trước đây được ngủ dậy trong lòng người đàn ông.
Thói quen của con người có lúc rất đáng sợ.
Rửa mặt xong thì Tăng Tuyết cũng gọi điện tới giục đi.
“Không phải hai giờ mới bắt đầu sao?” lâm lam vừa đánh răng vừa hỏi.
“Đúng là hai giờ bắt đầu, nhưng giám đốc thiết kế bên đó nói muốn đích thân giám sát, kêu người mẫu đến sớm hơn hai tiếng đồng hồ. “tăng tuyết cũng sáng nay mới nhận được thông báo, cho nên mới vội vàng thông báo cho Lâm Lam.
Triển lãm trang sức ngọc lần này, thu hút Tăng tuyết không chỉ là giá tiền mà còn là cơ hội hợp tác về sau. Dr cũng xem như một dòng nhãn hiệu trang sức ngọc trong nước, nếu như triển lãm lần này có thể giành được thiện cảm từ đối phương, nói không chừng sau này có cơ hội trình diễn bộ sưu tập của dr, đây đối với bất kỳ người mẫu nào mà nói đều là sự vinh hạnh.
Nền móng của lâm lam chưa vững chắc, đang cần sự đánh giá cao của thương hiệu lớn này.
“Được rồi, lát nữa tôi tới.”
Lâm lam súc miệng, trả lời Tăng Tuyết, lại liếc nhìn đồng hồ rồi xuống lầu ăn sáng.
“tiểu lam, cậu chủ nói mợ hôm nay xong việc thì tới công ty.” Thím Vương vừa lấy cháo cho Lâm lam vừa nói.
Lâm lam húp miếng cháo rồi hỏi, “tới công ty anh ấy làm gì vậy?”
“Nói là tăng ca cùng cậu, tôi đoán là cậu chủ muốn gặp mợ.” Thím vương nói ý sâu xa, bà lần đầu nhìn thấy hai vợ chồng tình cảm thắm thiết, đặc biệt là nhà giàu rất hiếm gặp.
“tôi thấy anh ấy một mình tăng ca không vui mà, muốn kéo tôi theo đây.” Lâm lam nhếch mày nói lời mỉa mai, trong lòng dấy lên cảm giác ngọt ngào, có ngán tới mấy cô cũng vẫn cảm thấy ngon ngọt.
“Đó là vì cậu chủ thương mợ.” Thím vương cười nói.
Lâm lam kiêu ngạo vênh mặt lên, “Ai nói tôi dễ thương như vậy chứ.”
Thím vương lắc lắc đầu, con bé này đúng thật là lanh lợi mà. Không có cảm giác như lúc đầu, dường như càng thấy thân quen hơn, những điểm đặc biệt trong tính cách ấy càng ngày càng rõ, càng khiến người ta yêu mến.
“Đúng rồi thím Vương, Vương Đại và Lộc tam hai người họ khi nào ăn cơm?” lâm lam biết Vương đại và lộc tam ngày nào cũng đi theo cô, nhưng nếu lúc không cần thiết thì hiếm nhìn thấy bọn họ, cho dù họ đang ở cách cô không xa, cô đều rất khó để ý tới, chẳng lẽ đây là ẩn vệ mà giang hồ đồn sao?
“bọn họ ăn từ sớm rồi, sức ăn của hai đứa nó cũng thật đáng nể, lại khỏe mạnh, mỗi ngày 5 giờ rưỡi dậy chạy bộ, 7 giờ đúng ăn cơm, tối muộn chạy bộ 1 giờ đồng hồ, thật là giỏi.” Thím vương chỉ biết vương đại và lộc tam bảo vệ lâm lam, nhưng không biết thân phận thật sự của họ, đơn giản cảm thấy hai người sức khỏe rất tốt.
Lâm lam nuốt miếng màn thầu, vương đại và lộc tam khi cô không biết thì ra siêng năng như vậy? Tự dưng phát hiện bản thân thật tệ.
“Nhưng mà cậu chủ cũng rất lợi hại, công việc mỗi ngày bận như thế, nhưng sáng sớm cũng chạy bộ 1 tiếng, tối lại cùng mợ tập luyện.” Lâm lam vẫn chưa nói thì thím vương lại nói thêm.
“Cái gì? Lâm lam ngạc nhiên, người đàn ông của cô buổi sáng đều chạy bộ 1 tiếng?
“Mợ không biết sao?” lần này đổi lại là thím vương ngạc nhiên.
Lâm lam bần thần lắc đầu, mỗi buổi chiều cô đều mệt muốn chết, có khi còn bị lôi ra làm kiểu vận động kia nữa, sáng dậy ngủ như heo vậy. Nào biết diêm quân lệnh dậy sớm đâu chỉ đơn giản ăn mỗi bữa sáng.
Trước đây cô rất tò mò người đàn ông phúc nhị đại ( ý chỉ thế hệ giàu có thứ hai) rất bận rộn này nên có bụng bia chứ? Nhưng diêm quân lệnh tên đại yêu nghiệt này, cho dù là cơ thể hay là cơ bắp, ngực đều rất đẹp, giống như photoshop vậy, bây giờ cô mới hiểu cái gì gọi là xuất thân hơn người, thông minh hơn người và siêng năng nỗ lực hơn người.
Ngay lúc này Lâm Lam thấy xấu hổ muốn chui vào gầm bàn cho xong, thì ra đàn ông giống như diêm quân lệnh cũng là trải qua thời gian và bỏ công sức mới làm ra được như vậy.
“tiểu lam...” thấy lâm lam ngây người không nói gì, thím vương liền gọi nhỏ.
Đúng lúc này lâm lam đứng phắt dậy, “tôi phải cố gắng, nhất định phải trở thành siêu mẫu, trở thành người phụ nữ xứng với diêm quân lệnh!”
“ừ, tiểu lam...” thím vương sao lại cảm thấy mợ chủ hình như trúng tà rồi.
Nhưng lâm lam không để ý tới bà, nhanh chóng ăn xong rồi lên lầu lấy lễ phục và giày cao gót hướng về phí thím vương vẫy tay biểu thị sựu quyết chí, “tôi đi làm đây, thím vương tạm biệt.” Dứt lời lại vuốt ve chú chó được tự do sau khi diêm quân lệnh đi làm, “vượng tài, mama đi kiếm cơm cho con đây, tối gặp lại.”
Nói xong phóng lên Lâm tiểu hồng chạy mất.
Tuy vẫn còn hơn tiếng đồng hồ, nhưng kỹ thuật lái xe của lâm lam thật sự không ổn, từ Đỉnh Thành lái chạy tới bách hóa Hán Hưng mất hơn nửa tiếng đồng hồ, tới nơi đúng 12 giờ.
Tăng tuyết nhìn thấy tiểu hồng liền chạy tới, “tôi nói con bé này đúng thật là kịp giờ, vừa hay 11h58’.
“Đây có được coi là đang khen không?” lâm lam đỗ xong xe, nhìn tăng tuyết giả ngốc.
Tăng tuyết cầm chiếc túi xách từ tay cô, “Mau vào trong đi, nghe nói giám đốc nghệ thuật của dr rất khó chịu, cô tự cầu phúc đi.”
Lâm lam đá lưỡi lục bục, cùng tăng tuyết từ lối đi dành cho ekip đi vào bách hóa HÁn Hưng.
Giám đốc nghệ thuật dr mà mội người nói đã đợi ở bên trong rồi, nhìn thấy lâm lam đén muộn bèn nói móc, “tôi biết hôm nay chẳng qua là một buổi triển làm ngọc bảo, đối với các vị mà nói chẳng là cái gì cả, nhưng đói với dr chúng tôi lại khác, ngày hôm nay thanh công hay không quyết định dr có thể đứng ở Tấn thị, có thể khai thác thị trường mới hay không, tôi không muốn để một số người mẫu không ra gì làm ảnh hưởng tới sự phát triển của dr chúng tôi.
Vị giám đốc liếc liếc mắt, vẻ ngoài đạo mạo cao sang.
Lâm lam đứng ở một bên nghe, càng nghe càng thấy lời nói chanh chua, nhỏ giọng hỏi tăng tuyết, “Ông ấy đang nói tôi sao?”
“Sao lại thế được?” tăng tuyết phủ nhận.
Lâm lam thạt thà gật đầu, tiếp tục nghe.
“tuy đã ký hợp đồng, nhưng hôm nay nếu không đạt chúng tôi vẫn sẽ sa thải, yên tâm sẽ không để các cô phải bồi thường, chỉ là sau này chỉ cần là bộ sưu tập của dr, e là không có cơ hội trình diễn nữa.” Giám đốc thiết kế đó nói xong liền đưa mắt hướng về phía lâm lam đang đứng.
Khiến lâm lam bất giác nhíu mày, cô đắc tội giám đốc nghệ thuật dr rồi sao? Dường như ngay cả tên của ông ta là gì cô vẫn còn chưa biết mà.”
Đám người mẫu xì xào bàn tán, trong hợp đồng trước đây hình như đâu có nói như vậy?
“Được rồi, bây giờ mọi người chuẩn bị đeo thử.” nhìn xung quanh một lượt, giám đốc nghệ thuật dr nói giọng như đàn bà.
Lâm lam cùng với người khác cùng đi, nào ngờ chưa bước vào thì giám đốc nghệ thuật cả người sực nức mùi son phấn chặn lại bên ngoài, cô chau mày hỏi, “tổng giám đây là ý gì?”
“Cô không phù hợp với đại diện thương hiệu dr chúng tôi, phiền cô lâm chọn nơi khác tốt hơn.” Ông giám đốc nghệ thuật nói lời không hề khách sáo.
Lâm lam cũng không phải lần đầu tiên bị ăn hiếp, vốn dĩ cho rằng có chút danh tiếng sẽ dễ làm việc hơn, bây giờ mới biết đâu có giống như vậy.
“Nếu tôi nhớ không lầm, hợp đồng đã ký rồi mà? Tổng giám bây giờ nói không phù hợp, có lẽ có chút muộn rồi.” Lâm lam cảm tháy người này cố ý với mình, bây giờ đã xác định đó không phải ý chủ quan của cô.
“Muộn sao? Chỉ cần chưa bắt đầu thì không gọi là muộn được.” Ông tổng giám nghệ thuật tính đàn bà đó hống hách, ông ta từ chỗ Trương Việt biết được cô gái này thủ đoạn rất khá, còn có mối quan hệ tốt với Lý trợ lý của Đỉnh Thành, nhưng ông ta lại không tin cô có thể làm gì dr.
Lý trợ lý ở Đỉnh Thành có thể hô mưa gọi gió, nắm đại quyền sinh quyền sát, chẳng lẽ ở dr cũng có thể? ông ta không tin như vậy.
Thói quen của con người có lúc rất đáng sợ.
Rửa mặt xong thì Tăng Tuyết cũng gọi điện tới giục đi.
“Không phải hai giờ mới bắt đầu sao?” lâm lam vừa đánh răng vừa hỏi.
“Đúng là hai giờ bắt đầu, nhưng giám đốc thiết kế bên đó nói muốn đích thân giám sát, kêu người mẫu đến sớm hơn hai tiếng đồng hồ. “tăng tuyết cũng sáng nay mới nhận được thông báo, cho nên mới vội vàng thông báo cho Lâm Lam.
Triển lãm trang sức ngọc lần này, thu hút Tăng tuyết không chỉ là giá tiền mà còn là cơ hội hợp tác về sau. Dr cũng xem như một dòng nhãn hiệu trang sức ngọc trong nước, nếu như triển lãm lần này có thể giành được thiện cảm từ đối phương, nói không chừng sau này có cơ hội trình diễn bộ sưu tập của dr, đây đối với bất kỳ người mẫu nào mà nói đều là sự vinh hạnh.
Nền móng của lâm lam chưa vững chắc, đang cần sự đánh giá cao của thương hiệu lớn này.
“Được rồi, lát nữa tôi tới.”
Lâm lam súc miệng, trả lời Tăng Tuyết, lại liếc nhìn đồng hồ rồi xuống lầu ăn sáng.
“tiểu lam, cậu chủ nói mợ hôm nay xong việc thì tới công ty.” Thím Vương vừa lấy cháo cho Lâm lam vừa nói.
Lâm lam húp miếng cháo rồi hỏi, “tới công ty anh ấy làm gì vậy?”
“Nói là tăng ca cùng cậu, tôi đoán là cậu chủ muốn gặp mợ.” Thím vương nói ý sâu xa, bà lần đầu nhìn thấy hai vợ chồng tình cảm thắm thiết, đặc biệt là nhà giàu rất hiếm gặp.
“tôi thấy anh ấy một mình tăng ca không vui mà, muốn kéo tôi theo đây.” Lâm lam nhếch mày nói lời mỉa mai, trong lòng dấy lên cảm giác ngọt ngào, có ngán tới mấy cô cũng vẫn cảm thấy ngon ngọt.
“Đó là vì cậu chủ thương mợ.” Thím vương cười nói.
Lâm lam kiêu ngạo vênh mặt lên, “Ai nói tôi dễ thương như vậy chứ.”
Thím vương lắc lắc đầu, con bé này đúng thật là lanh lợi mà. Không có cảm giác như lúc đầu, dường như càng thấy thân quen hơn, những điểm đặc biệt trong tính cách ấy càng ngày càng rõ, càng khiến người ta yêu mến.
“Đúng rồi thím Vương, Vương Đại và Lộc tam hai người họ khi nào ăn cơm?” lâm lam biết Vương đại và lộc tam ngày nào cũng đi theo cô, nhưng nếu lúc không cần thiết thì hiếm nhìn thấy bọn họ, cho dù họ đang ở cách cô không xa, cô đều rất khó để ý tới, chẳng lẽ đây là ẩn vệ mà giang hồ đồn sao?
“bọn họ ăn từ sớm rồi, sức ăn của hai đứa nó cũng thật đáng nể, lại khỏe mạnh, mỗi ngày 5 giờ rưỡi dậy chạy bộ, 7 giờ đúng ăn cơm, tối muộn chạy bộ 1 giờ đồng hồ, thật là giỏi.” Thím vương chỉ biết vương đại và lộc tam bảo vệ lâm lam, nhưng không biết thân phận thật sự của họ, đơn giản cảm thấy hai người sức khỏe rất tốt.
Lâm lam nuốt miếng màn thầu, vương đại và lộc tam khi cô không biết thì ra siêng năng như vậy? Tự dưng phát hiện bản thân thật tệ.
“Nhưng mà cậu chủ cũng rất lợi hại, công việc mỗi ngày bận như thế, nhưng sáng sớm cũng chạy bộ 1 tiếng, tối lại cùng mợ tập luyện.” Lâm lam vẫn chưa nói thì thím vương lại nói thêm.
“Cái gì? Lâm lam ngạc nhiên, người đàn ông của cô buổi sáng đều chạy bộ 1 tiếng?
“Mợ không biết sao?” lần này đổi lại là thím vương ngạc nhiên.
Lâm lam bần thần lắc đầu, mỗi buổi chiều cô đều mệt muốn chết, có khi còn bị lôi ra làm kiểu vận động kia nữa, sáng dậy ngủ như heo vậy. Nào biết diêm quân lệnh dậy sớm đâu chỉ đơn giản ăn mỗi bữa sáng.
Trước đây cô rất tò mò người đàn ông phúc nhị đại ( ý chỉ thế hệ giàu có thứ hai) rất bận rộn này nên có bụng bia chứ? Nhưng diêm quân lệnh tên đại yêu nghiệt này, cho dù là cơ thể hay là cơ bắp, ngực đều rất đẹp, giống như photoshop vậy, bây giờ cô mới hiểu cái gì gọi là xuất thân hơn người, thông minh hơn người và siêng năng nỗ lực hơn người.
Ngay lúc này Lâm Lam thấy xấu hổ muốn chui vào gầm bàn cho xong, thì ra đàn ông giống như diêm quân lệnh cũng là trải qua thời gian và bỏ công sức mới làm ra được như vậy.
“tiểu lam...” thấy lâm lam ngây người không nói gì, thím vương liền gọi nhỏ.
Đúng lúc này lâm lam đứng phắt dậy, “tôi phải cố gắng, nhất định phải trở thành siêu mẫu, trở thành người phụ nữ xứng với diêm quân lệnh!”
“ừ, tiểu lam...” thím vương sao lại cảm thấy mợ chủ hình như trúng tà rồi.
Nhưng lâm lam không để ý tới bà, nhanh chóng ăn xong rồi lên lầu lấy lễ phục và giày cao gót hướng về phí thím vương vẫy tay biểu thị sựu quyết chí, “tôi đi làm đây, thím vương tạm biệt.” Dứt lời lại vuốt ve chú chó được tự do sau khi diêm quân lệnh đi làm, “vượng tài, mama đi kiếm cơm cho con đây, tối gặp lại.”
Nói xong phóng lên Lâm tiểu hồng chạy mất.
Tuy vẫn còn hơn tiếng đồng hồ, nhưng kỹ thuật lái xe của lâm lam thật sự không ổn, từ Đỉnh Thành lái chạy tới bách hóa Hán Hưng mất hơn nửa tiếng đồng hồ, tới nơi đúng 12 giờ.
Tăng tuyết nhìn thấy tiểu hồng liền chạy tới, “tôi nói con bé này đúng thật là kịp giờ, vừa hay 11h58’.
“Đây có được coi là đang khen không?” lâm lam đỗ xong xe, nhìn tăng tuyết giả ngốc.
Tăng tuyết cầm chiếc túi xách từ tay cô, “Mau vào trong đi, nghe nói giám đốc nghệ thuật của dr rất khó chịu, cô tự cầu phúc đi.”
Lâm lam đá lưỡi lục bục, cùng tăng tuyết từ lối đi dành cho ekip đi vào bách hóa HÁn Hưng.
Giám đốc nghệ thuật dr mà mội người nói đã đợi ở bên trong rồi, nhìn thấy lâm lam đén muộn bèn nói móc, “tôi biết hôm nay chẳng qua là một buổi triển làm ngọc bảo, đối với các vị mà nói chẳng là cái gì cả, nhưng đói với dr chúng tôi lại khác, ngày hôm nay thanh công hay không quyết định dr có thể đứng ở Tấn thị, có thể khai thác thị trường mới hay không, tôi không muốn để một số người mẫu không ra gì làm ảnh hưởng tới sự phát triển của dr chúng tôi.
Vị giám đốc liếc liếc mắt, vẻ ngoài đạo mạo cao sang.
Lâm lam đứng ở một bên nghe, càng nghe càng thấy lời nói chanh chua, nhỏ giọng hỏi tăng tuyết, “Ông ấy đang nói tôi sao?”
“Sao lại thế được?” tăng tuyết phủ nhận.
Lâm lam thạt thà gật đầu, tiếp tục nghe.
“tuy đã ký hợp đồng, nhưng hôm nay nếu không đạt chúng tôi vẫn sẽ sa thải, yên tâm sẽ không để các cô phải bồi thường, chỉ là sau này chỉ cần là bộ sưu tập của dr, e là không có cơ hội trình diễn nữa.” Giám đốc thiết kế đó nói xong liền đưa mắt hướng về phía lâm lam đang đứng.
Khiến lâm lam bất giác nhíu mày, cô đắc tội giám đốc nghệ thuật dr rồi sao? Dường như ngay cả tên của ông ta là gì cô vẫn còn chưa biết mà.”
Đám người mẫu xì xào bàn tán, trong hợp đồng trước đây hình như đâu có nói như vậy?
“Được rồi, bây giờ mọi người chuẩn bị đeo thử.” nhìn xung quanh một lượt, giám đốc nghệ thuật dr nói giọng như đàn bà.
Lâm lam cùng với người khác cùng đi, nào ngờ chưa bước vào thì giám đốc nghệ thuật cả người sực nức mùi son phấn chặn lại bên ngoài, cô chau mày hỏi, “tổng giám đây là ý gì?”
“Cô không phù hợp với đại diện thương hiệu dr chúng tôi, phiền cô lâm chọn nơi khác tốt hơn.” Ông giám đốc nghệ thuật nói lời không hề khách sáo.
Lâm lam cũng không phải lần đầu tiên bị ăn hiếp, vốn dĩ cho rằng có chút danh tiếng sẽ dễ làm việc hơn, bây giờ mới biết đâu có giống như vậy.
“Nếu tôi nhớ không lầm, hợp đồng đã ký rồi mà? Tổng giám bây giờ nói không phù hợp, có lẽ có chút muộn rồi.” Lâm lam cảm tháy người này cố ý với mình, bây giờ đã xác định đó không phải ý chủ quan của cô.
“Muộn sao? Chỉ cần chưa bắt đầu thì không gọi là muộn được.” Ông tổng giám nghệ thuật tính đàn bà đó hống hách, ông ta từ chỗ Trương Việt biết được cô gái này thủ đoạn rất khá, còn có mối quan hệ tốt với Lý trợ lý của Đỉnh Thành, nhưng ông ta lại không tin cô có thể làm gì dr.
Lý trợ lý ở Đỉnh Thành có thể hô mưa gọi gió, nắm đại quyền sinh quyền sát, chẳng lẽ ở dr cũng có thể? ông ta không tin như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.