Chương 199
Song
25/07/2019
Lâm Lam cúp máy cho Diêm Quân Lệnh ở bên kia chuẩn bị, cô không muốn
gọi hai lần anh đều không bắt máy nên đành thôi. Cô nói với Tăng Tuyết
liên lạc với Trình Phi xem buổi chiều có thể sắp xếp được thời gian
không.
Trình Phi nhanh chóng gửi thời gian cụ thể, sau đó Vương Đại lái xe đưa Lâm Lam và Tăng Tuyết đến phòng làm việc riêng của Trình Phi.
Lâm Lam tạo hình xong vừa đúng bảy giờ.
Khi bước ra từ phòng thay đồ, trên người cô đã khoác lên lễ phục màu tím dành cho tối nay. Dung nhan thanh thoát, mái tóc dài được búi lên cao, phá vỡ cảm giác trang trọng vốn có, thay vào đó là nét tươi tắn và thanh lịch.
“Quá đẹp! Vừa rồi chị còn lo lắng nhà thiết kế Trình chuyên tạo hình theo gam màu tối, thật không ngờ phong cách này cũng có thể đẹp đến như vậy.” Tăng Tuyết nhìn Lâm Lam, tấm tắc cảm thán.
“Một nhà thiết kế nếu không thể thiên biến vạn hóa thì không phải là một nhà thiết kế giỏi.” Trình Phi cười đầy hài lòng, nhìn Lâm Lam. “Được khoác lên người cô, đó chính là may mắn của bộ lễ phục.”
“Còn phải nói sao, Tiểu Lam của chúng tôi chính là người mẫu trời sinh mà.”
Lâm Lam phì cười: “Có ai tự mình tâng bốc như chị chứ?”
“Không phải tự mình tâng bốc, mà là chị tâng bốc em.” Tăng Tuyết ngay lập tức nói rõ.
Trình Phi và Lâm Lam cười không ngừng được, họ không cách nào nói lại Tăng Tuyết. Trình Phi cũng đồng ý với nhận định của Tăng Tuyết: “Chị Tuyết nói rất đúng.”
“Xem đi, nhà thiết kế Trình cũng nói như vậy rồi.” Tăng Tuyết tranh thủ cơ hội nói thêm. Trình Phi cười tươi, sửa lại: “Gọi em là Trình Phi hoặc Tiểu Phi đi, sau này chúng ta cũng xem như đồng nghiệp.”
Tăng Tuyết vò mái tóc ngắn, nhận ra vừa rồi chính mình gọi Trình Phi có đôi chút xa lạ, vội vàng sửa lại: “Được rồi Tiểu Phi, chúng ta sau này đều là người của Tiểu Lam rồi.”
“Đúng, đều là người của em.” Lâm Lam cười nói tiếp.
Tăng Tuyết lập tức nói theo: “Em phải chịu trách nhiệm với bọn chị!”
“Có chút khó khăn rồi, người đàn ông của em sẽ không đồng ý.” Lâm Lam cười xấu xa nói.
Kết quả là Tăng Tuyết liếc Lâm Lam bằng ánh mắt khinh bỉ, Trình Phi ngập ngừng, nhưng cuối cùng chỉ im lặng.
Rời khỏi phòng làm việc của Trình Phi, Lâm Lam vừa kịp đến địa điểm tổ chức buổi công chiếu.
Khi Lâm Lam và Tăng Tuyết cùng nhau bước vào rạp chiếu phim, Tần Sâm đã đợi sẵn ở đó. Vừa nhìn thấy Lâm Lam, anh ta vô cùng lịch thiệp đưa họ đến chỗ ngồi. Lúc này cô và tăng Tuyết mới phát hiện, hôm nay có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng cũng đến tham dự.
Ngoài ảnh hậu Vân Bích ra còn có một số ngôi sao mới nổi khác với lượng người hâm mộ vô cùng hùng hậu, cả những người có kinh nghiệm lâu năm trong nghề mà những bộ phim họ đóng gắn liền với tuổi thơ của Lâm Lam.
Hơn nữa, Tiêu Chấn Nhạc cũng đến, đối phương nhìn thấy cô thì ngẩn ra, Lâm Lam mỉm cười xem như chào hỏi.
Có rất nhiều ngôi sao đến tham gia buổi công chiếu, không ngờ Lý Húc cũng có mặt.
Đây cũng không tính là gì, Lý Húc đã khiến cô bất ngờ, càng ngạc nhiên hơn khi Thẩm Hoằng rất lâu không xuất hiện lại được Tần Sâm mời đến.
“Nào ngờ ba người họ đều đến, không biết anh có xuất hiện không.” Đột nhiên Lâm Lam có chút mong đợi.
“À! Hay là em thử hỏi xem sao?” Tăng Tuyết cũng không ngờ Thẩm Hoằng cũng tới tham dự, tinh thần có chút hoảng hốt, lại nghe được Lâm Lam tự hỏi liền à lên một tiếng trả lời.
“Thôi vậy, có lẽ là đang bận.” Nghĩ tới anh không nhận điện thoại của cô, Lâm Lam lắc lắc đầu.
Tăng Tuyết cũng không nói gì thêm, nhịp tim càng thêm gấp gáp. Vừa rồi cô cũng nhìn thấy ánh mắt Thẩm Hoằng nhìn về phía này. Hôm nay cùng Lâm Lam tham gia lễ công chiếu nên cô mặc một bộ đồ tây, mái tóc ngắn được Trình Phi chỉnh sửa, trông vô cùng cuốn hút.
Nếu không có vấn đề về chiều cao thì Tăng Tuyết và Lâm Lam là sự phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
Khi Lâm Lam và Tăng Tuyết cảm thấy người họ quen biết đến quá nhiều thì đột nhiên thấy Hàn Hinh Nhi khoác tay Lỗ Trấn Hải vào muộn.
Biểu cảm của Tăng Tuyết lập tức thay đổi: “Cuối cùng chị cũng phải tin tưởng kiếp trước em và cô ta có duyên phận.”
“Đều là người ở trong giới người mẫu không gặp mới là lạ.” Lâm Lam trái lại có suy nghĩ cởi mở hơn, trong thế giới của các cô nói nhỏ không phải nhỏ, mà nói lớn cũng không hẳn là lớn.
Gặp phải Hàn Hinh Nhi cũng không xem là bất ngờ gì.
Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi, dẫn chương trình vui vẻ mời biên kịch, đạo diễn, nhà sản xuất cùng với các diễn viên chính của bộ phim bước lên.
Bằng giọng nói nhất quán lạnh lùng, từng câu nói của Vân Bích toát lên con người tài hoa, các ngôi sao mới nổi thì hoạt bát, phản ứng nhanh nhạy, khiến mọi người trên sân khấu và khán giả bên dưới đều hoan nghênh nhiệt liệt. Các diễn viên gạo cội biểu hiện đầy chuẩn mực lại thêm người dẫn chương trình tạo sức nóng nên không khí trên sân khấu vô cùng náo nhiệt.
Trước khi đến với buổi công chiếu bộ phim, Lâm Lam đã tìm hiểu qua cốt chuyện. Nó được xây dựng dựa trên câu chuyện ở triều đại nhà Đường, kể về một cặp đôi vô cùng tài hoa sinh ra không hợp thời đại, câu chuyện kết thúc trong bi thảm, một người chết đi và một người chịu tổn thương.
Câu chuyện tập trung xoay quanh nhân vật chính, được dàn dựng công phu kết hợp với kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của Vân Bích và dàn diễn viên mới nổi, như vậy không cháy vé mới là lạ.
Người dẫn chưng trình giới thiệu xong, Tần Sâm thay mặt chủ đầu tư lên phát biểu. Khí chất dịu dàng như ngọc, vừa lịch thiệp vừa thân thiện, lại trẻ trung tuấn tú, anh xuất hiện đã làm rung động vô số trái tim thiếu nữ.
Lâm Lam khẽ thở dài, cùng là người nhưng vận mệnh lại khác nhau, vừa lúc đó điện thoại cô báo tin nhắn mới.
Lâm Lam tưởng rằng cuối cùng Diêm Quân Lệnh cũng trả lời tin nhắn của cô. Cô rút điện thoại ra xem, thật không ngờ lại là tin nhắn từ số điện thoại của Hàn Hinh Nhi.
Cô ta gửi cho cô một số bức hình kỳ lạ, liếc qua cô bắt gặp ánh mắt khiêu khích của Hàn Hinh Nhi. Lâm Lam cúi xuống mở tin nhắn ra xem. Đó là ảnh chụp Diêm Quân Lệnh và công chúa Saya.
Trước đây Lâm Lam có xem qua ảnh chụp Diêm Quân Lệnh và công chúa Saya. Mặc dù trong tình huống làm nhiệm vụ bảo vệ công chúa nhưng qua hình ảnh Lâm Lam cũng cảm thấy được sự xa cách của hai người họ, nhưng tấm hình này lại khác.
Tấm hình chụp công chúa và Diêm Quân Lệnh cùng nhau ăn cơm, hai người họ ngồi cùng nhau, hơn nữa lại là đối diện. Lâm Lam không nhìn thấy vẻ mặt của Diêm Quân Lệnh nhưng công chúa Saya thì lại rất rõ ràng.
Tình cảm dịu dàng, sự yêu thích và ngưỡng mộ được thể hiện chân thực trong bức ảnh, cho dù là ai đi nữa, khi nhìn thấy chồng mình cùng người con gái khác nhìn nhau như vậy đều không có cách nào chấp nhận được.
Nhịp đập con tim Lâm Lam không thể kiểm soát nổi, cô lại nghĩ đến việc buổi chiều cô có gọi anh hai cuộc điện thoại, anh đều không nghe máy.
Ngay lập tức nỗi bất an được khuyếch tán rộng rãi trong lòng cô. Nhưng như thế vẫn chưa phải là tất cả, điện thoại “Đinh” một tiếng, có tin nhắn được gửi đến.
Ngẩng đầu liếc nhìn Hàn Hinh Nhi một cái sau đó Lâm Lam mới tiếp tục ấn xem. Đập vào mắt Lâm Lam đều là hình ảnh thân mật của chủ tịch Đỉnh Thành cùng công chúa Saya. Tuy tất cả những bức ảnh này chỉ chụp từ sau lưng Diêm Quân Lệnh nhưng Lâm Lam biết ngay chính là anh ấy.
Thời gian trong bài đưa tin chính là khoảng thời gian trước đây, hơn nữa còn nói rằng Diêm Quân Lệnh qua đêm tại phòng riêng của công chúa Saya. Lâm Lam nhớ lại khi đó chính khoảng thời gian diễn ra tuần lễ từ thiện, cô và anh giận dỗi nhau nên không có liên lạc.
Không thể nào...
Lâm Lam theo bản năng phủ nhận chuyện này, cô tự nhủ với bản thân cần phải tin tưởng Diêm Quân Lệnh, không để Hàn Hinh Nhi khiêu khích sinh ra rạn nứt.
Nhưng mà trong lòng cô đầy nỗi bất an, Lâm Lam siết chặt diện thoại trong tay có chút không hiểu. Loại tin tức này Hàn Hinh Nhi biết được vì sao cô lại không hề nhìn thấy chứ?
“Tểu Lam, em sao vậy?” Nhìn thấy Lâm Lam xem điện thoại tới ngẩn người, Tăng Tuyết lo lắng hỏi. Phim đã bắt đầu chiếu rồi, trước mắt tất cả đều thuận lợi.
“Em không sao.” Lâm Lam tuy nói vậy nhưng vẫn bấm máy gọi cho Diêm Quân Lệnh mà anh vẫn không hề nghe.
Lâm Lam trực tiếp gửi cho Lý Húc, người bên cạnh anh một tin nhắn: "Sếp của các anh đang ở đâu? "
"Đang ở công ty." Lý Húc nhanh chóng trả lời tin nhắn của cô.
Lâm Lam mím môi bấm tiếp: "Muộn như vậy rồi còn ở đó?"
Lý Húc có chút bối rối sau đó nhanh chóng trả lời tin nhắn của Lâm Lam: "Gần đây có nhiều việc phải giải quyết."
"Ừm!" Lâm Lam chỉ ừm một tiếng, cũng không hỏi gì thêm, cô ngẩng đầu nhìn lên màn hình lớn.
Hàn Hinh Nhi thấy vậy lại gửi tin nhắn cho cô: "Vẫn cho rằng cô có bản lĩnh trói chặt trái tim chủ tịch Diêm, nhưng xem ra cũng chỉ có thế."
"Liên quan cái rắm gì tới cô! " Lâm Lam không nhịn được gay gắt đáp trả. Cô không cách nào khống chế được sự đau đớn trong lòng, một loại dày vò khổ sở không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả được.
Ngay khi bắt đầu cô đã có sự chuẩn bị cho việc ly hôn nhưng giờ đây cô đã đem lòng yêu anh. Chưa nói đến ly hôn, chỉ cần nhìn thấy anh thân mật với người phụ nữ khác cô đã không thể nào chịu được.
Nhưng mà, Diêm Quân Lệnh thật sự thích công chúa Saya sao?
Trình Phi nhanh chóng gửi thời gian cụ thể, sau đó Vương Đại lái xe đưa Lâm Lam và Tăng Tuyết đến phòng làm việc riêng của Trình Phi.
Lâm Lam tạo hình xong vừa đúng bảy giờ.
Khi bước ra từ phòng thay đồ, trên người cô đã khoác lên lễ phục màu tím dành cho tối nay. Dung nhan thanh thoát, mái tóc dài được búi lên cao, phá vỡ cảm giác trang trọng vốn có, thay vào đó là nét tươi tắn và thanh lịch.
“Quá đẹp! Vừa rồi chị còn lo lắng nhà thiết kế Trình chuyên tạo hình theo gam màu tối, thật không ngờ phong cách này cũng có thể đẹp đến như vậy.” Tăng Tuyết nhìn Lâm Lam, tấm tắc cảm thán.
“Một nhà thiết kế nếu không thể thiên biến vạn hóa thì không phải là một nhà thiết kế giỏi.” Trình Phi cười đầy hài lòng, nhìn Lâm Lam. “Được khoác lên người cô, đó chính là may mắn của bộ lễ phục.”
“Còn phải nói sao, Tiểu Lam của chúng tôi chính là người mẫu trời sinh mà.”
Lâm Lam phì cười: “Có ai tự mình tâng bốc như chị chứ?”
“Không phải tự mình tâng bốc, mà là chị tâng bốc em.” Tăng Tuyết ngay lập tức nói rõ.
Trình Phi và Lâm Lam cười không ngừng được, họ không cách nào nói lại Tăng Tuyết. Trình Phi cũng đồng ý với nhận định của Tăng Tuyết: “Chị Tuyết nói rất đúng.”
“Xem đi, nhà thiết kế Trình cũng nói như vậy rồi.” Tăng Tuyết tranh thủ cơ hội nói thêm. Trình Phi cười tươi, sửa lại: “Gọi em là Trình Phi hoặc Tiểu Phi đi, sau này chúng ta cũng xem như đồng nghiệp.”
Tăng Tuyết vò mái tóc ngắn, nhận ra vừa rồi chính mình gọi Trình Phi có đôi chút xa lạ, vội vàng sửa lại: “Được rồi Tiểu Phi, chúng ta sau này đều là người của Tiểu Lam rồi.”
“Đúng, đều là người của em.” Lâm Lam cười nói tiếp.
Tăng Tuyết lập tức nói theo: “Em phải chịu trách nhiệm với bọn chị!”
“Có chút khó khăn rồi, người đàn ông của em sẽ không đồng ý.” Lâm Lam cười xấu xa nói.
Kết quả là Tăng Tuyết liếc Lâm Lam bằng ánh mắt khinh bỉ, Trình Phi ngập ngừng, nhưng cuối cùng chỉ im lặng.
Rời khỏi phòng làm việc của Trình Phi, Lâm Lam vừa kịp đến địa điểm tổ chức buổi công chiếu.
Khi Lâm Lam và Tăng Tuyết cùng nhau bước vào rạp chiếu phim, Tần Sâm đã đợi sẵn ở đó. Vừa nhìn thấy Lâm Lam, anh ta vô cùng lịch thiệp đưa họ đến chỗ ngồi. Lúc này cô và tăng Tuyết mới phát hiện, hôm nay có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng cũng đến tham dự.
Ngoài ảnh hậu Vân Bích ra còn có một số ngôi sao mới nổi khác với lượng người hâm mộ vô cùng hùng hậu, cả những người có kinh nghiệm lâu năm trong nghề mà những bộ phim họ đóng gắn liền với tuổi thơ của Lâm Lam.
Hơn nữa, Tiêu Chấn Nhạc cũng đến, đối phương nhìn thấy cô thì ngẩn ra, Lâm Lam mỉm cười xem như chào hỏi.
Có rất nhiều ngôi sao đến tham gia buổi công chiếu, không ngờ Lý Húc cũng có mặt.
Đây cũng không tính là gì, Lý Húc đã khiến cô bất ngờ, càng ngạc nhiên hơn khi Thẩm Hoằng rất lâu không xuất hiện lại được Tần Sâm mời đến.
“Nào ngờ ba người họ đều đến, không biết anh có xuất hiện không.” Đột nhiên Lâm Lam có chút mong đợi.
“À! Hay là em thử hỏi xem sao?” Tăng Tuyết cũng không ngờ Thẩm Hoằng cũng tới tham dự, tinh thần có chút hoảng hốt, lại nghe được Lâm Lam tự hỏi liền à lên một tiếng trả lời.
“Thôi vậy, có lẽ là đang bận.” Nghĩ tới anh không nhận điện thoại của cô, Lâm Lam lắc lắc đầu.
Tăng Tuyết cũng không nói gì thêm, nhịp tim càng thêm gấp gáp. Vừa rồi cô cũng nhìn thấy ánh mắt Thẩm Hoằng nhìn về phía này. Hôm nay cùng Lâm Lam tham gia lễ công chiếu nên cô mặc một bộ đồ tây, mái tóc ngắn được Trình Phi chỉnh sửa, trông vô cùng cuốn hút.
Nếu không có vấn đề về chiều cao thì Tăng Tuyết và Lâm Lam là sự phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
Khi Lâm Lam và Tăng Tuyết cảm thấy người họ quen biết đến quá nhiều thì đột nhiên thấy Hàn Hinh Nhi khoác tay Lỗ Trấn Hải vào muộn.
Biểu cảm của Tăng Tuyết lập tức thay đổi: “Cuối cùng chị cũng phải tin tưởng kiếp trước em và cô ta có duyên phận.”
“Đều là người ở trong giới người mẫu không gặp mới là lạ.” Lâm Lam trái lại có suy nghĩ cởi mở hơn, trong thế giới của các cô nói nhỏ không phải nhỏ, mà nói lớn cũng không hẳn là lớn.
Gặp phải Hàn Hinh Nhi cũng không xem là bất ngờ gì.
Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi, dẫn chương trình vui vẻ mời biên kịch, đạo diễn, nhà sản xuất cùng với các diễn viên chính của bộ phim bước lên.
Bằng giọng nói nhất quán lạnh lùng, từng câu nói của Vân Bích toát lên con người tài hoa, các ngôi sao mới nổi thì hoạt bát, phản ứng nhanh nhạy, khiến mọi người trên sân khấu và khán giả bên dưới đều hoan nghênh nhiệt liệt. Các diễn viên gạo cội biểu hiện đầy chuẩn mực lại thêm người dẫn chương trình tạo sức nóng nên không khí trên sân khấu vô cùng náo nhiệt.
Trước khi đến với buổi công chiếu bộ phim, Lâm Lam đã tìm hiểu qua cốt chuyện. Nó được xây dựng dựa trên câu chuyện ở triều đại nhà Đường, kể về một cặp đôi vô cùng tài hoa sinh ra không hợp thời đại, câu chuyện kết thúc trong bi thảm, một người chết đi và một người chịu tổn thương.
Câu chuyện tập trung xoay quanh nhân vật chính, được dàn dựng công phu kết hợp với kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của Vân Bích và dàn diễn viên mới nổi, như vậy không cháy vé mới là lạ.
Người dẫn chưng trình giới thiệu xong, Tần Sâm thay mặt chủ đầu tư lên phát biểu. Khí chất dịu dàng như ngọc, vừa lịch thiệp vừa thân thiện, lại trẻ trung tuấn tú, anh xuất hiện đã làm rung động vô số trái tim thiếu nữ.
Lâm Lam khẽ thở dài, cùng là người nhưng vận mệnh lại khác nhau, vừa lúc đó điện thoại cô báo tin nhắn mới.
Lâm Lam tưởng rằng cuối cùng Diêm Quân Lệnh cũng trả lời tin nhắn của cô. Cô rút điện thoại ra xem, thật không ngờ lại là tin nhắn từ số điện thoại của Hàn Hinh Nhi.
Cô ta gửi cho cô một số bức hình kỳ lạ, liếc qua cô bắt gặp ánh mắt khiêu khích của Hàn Hinh Nhi. Lâm Lam cúi xuống mở tin nhắn ra xem. Đó là ảnh chụp Diêm Quân Lệnh và công chúa Saya.
Trước đây Lâm Lam có xem qua ảnh chụp Diêm Quân Lệnh và công chúa Saya. Mặc dù trong tình huống làm nhiệm vụ bảo vệ công chúa nhưng qua hình ảnh Lâm Lam cũng cảm thấy được sự xa cách của hai người họ, nhưng tấm hình này lại khác.
Tấm hình chụp công chúa và Diêm Quân Lệnh cùng nhau ăn cơm, hai người họ ngồi cùng nhau, hơn nữa lại là đối diện. Lâm Lam không nhìn thấy vẻ mặt của Diêm Quân Lệnh nhưng công chúa Saya thì lại rất rõ ràng.
Tình cảm dịu dàng, sự yêu thích và ngưỡng mộ được thể hiện chân thực trong bức ảnh, cho dù là ai đi nữa, khi nhìn thấy chồng mình cùng người con gái khác nhìn nhau như vậy đều không có cách nào chấp nhận được.
Nhịp đập con tim Lâm Lam không thể kiểm soát nổi, cô lại nghĩ đến việc buổi chiều cô có gọi anh hai cuộc điện thoại, anh đều không nghe máy.
Ngay lập tức nỗi bất an được khuyếch tán rộng rãi trong lòng cô. Nhưng như thế vẫn chưa phải là tất cả, điện thoại “Đinh” một tiếng, có tin nhắn được gửi đến.
Ngẩng đầu liếc nhìn Hàn Hinh Nhi một cái sau đó Lâm Lam mới tiếp tục ấn xem. Đập vào mắt Lâm Lam đều là hình ảnh thân mật của chủ tịch Đỉnh Thành cùng công chúa Saya. Tuy tất cả những bức ảnh này chỉ chụp từ sau lưng Diêm Quân Lệnh nhưng Lâm Lam biết ngay chính là anh ấy.
Thời gian trong bài đưa tin chính là khoảng thời gian trước đây, hơn nữa còn nói rằng Diêm Quân Lệnh qua đêm tại phòng riêng của công chúa Saya. Lâm Lam nhớ lại khi đó chính khoảng thời gian diễn ra tuần lễ từ thiện, cô và anh giận dỗi nhau nên không có liên lạc.
Không thể nào...
Lâm Lam theo bản năng phủ nhận chuyện này, cô tự nhủ với bản thân cần phải tin tưởng Diêm Quân Lệnh, không để Hàn Hinh Nhi khiêu khích sinh ra rạn nứt.
Nhưng mà trong lòng cô đầy nỗi bất an, Lâm Lam siết chặt diện thoại trong tay có chút không hiểu. Loại tin tức này Hàn Hinh Nhi biết được vì sao cô lại không hề nhìn thấy chứ?
“Tểu Lam, em sao vậy?” Nhìn thấy Lâm Lam xem điện thoại tới ngẩn người, Tăng Tuyết lo lắng hỏi. Phim đã bắt đầu chiếu rồi, trước mắt tất cả đều thuận lợi.
“Em không sao.” Lâm Lam tuy nói vậy nhưng vẫn bấm máy gọi cho Diêm Quân Lệnh mà anh vẫn không hề nghe.
Lâm Lam trực tiếp gửi cho Lý Húc, người bên cạnh anh một tin nhắn: "Sếp của các anh đang ở đâu? "
"Đang ở công ty." Lý Húc nhanh chóng trả lời tin nhắn của cô.
Lâm Lam mím môi bấm tiếp: "Muộn như vậy rồi còn ở đó?"
Lý Húc có chút bối rối sau đó nhanh chóng trả lời tin nhắn của Lâm Lam: "Gần đây có nhiều việc phải giải quyết."
"Ừm!" Lâm Lam chỉ ừm một tiếng, cũng không hỏi gì thêm, cô ngẩng đầu nhìn lên màn hình lớn.
Hàn Hinh Nhi thấy vậy lại gửi tin nhắn cho cô: "Vẫn cho rằng cô có bản lĩnh trói chặt trái tim chủ tịch Diêm, nhưng xem ra cũng chỉ có thế."
"Liên quan cái rắm gì tới cô! " Lâm Lam không nhịn được gay gắt đáp trả. Cô không cách nào khống chế được sự đau đớn trong lòng, một loại dày vò khổ sở không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả được.
Ngay khi bắt đầu cô đã có sự chuẩn bị cho việc ly hôn nhưng giờ đây cô đã đem lòng yêu anh. Chưa nói đến ly hôn, chỉ cần nhìn thấy anh thân mật với người phụ nữ khác cô đã không thể nào chịu được.
Nhưng mà, Diêm Quân Lệnh thật sự thích công chúa Saya sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.