Chương 35: Gia đình
Kangnam
06/05/2016
Sau khi tiết học cuối cùng kết thúc thì
đồng hồ đã điểm mười một giờ. Tất cả học sinh đồng loạt cất vở đứng lên
rồi lục tục ra về.
"A, cặp vợ chồng trẻ. Tớ đi chung được không?" Habai lon ton chạy tới, hai má phúng phính đáng yêu lại thêm vẻ lí lắc lúc hai mắt cong lên khiến người khác cảm thấy một bầu không khí yêu đời tỏa ra từ người cô.
Lidia vừa nghe thấy lời trêu chọc thì nổi cho mấy vạch hắc tuyến sau đầu "Cậu...đừng có trêu tớ nữa được không?"
"Được rồi, tớ không trêu nữa. Nhưng cậu thực sự là người ngoại vực sao, Lidia?" Habai trả lại vẻ bình thường vô cùng thân thiện hỏi.
"Tớ thực sự là người ngoại vực. Có vấn đề gì sao?" Lidia thừa nhận gật đầu nói.
"Không có gì. Chỉ là cậu rất khác Kasto. Cậu biết không khi tên đó mới vào trong này hắn hách dịch lắm, luôn dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề, ỷ mình mạnh liền tự cho quyền bắt nạt và sai khiến người khác." Habai nhíu mày bĩu môi nói, đối với Kasto là sự chán ghét cực điểm.
"Tùy người thôi. Nhưng đa phần những người ngoại vực hay có xu hướng bạo lực thay vì dùng lời để giải quyết vấn đề." Lidia nâng cằm mình, có hơi nhíu mày nói. Bản thân cô cũng là kẻ bạo lực nhưng đó là đối với những tên không biết điều.
"Tớ thì nghĩ Lidia không phải vậy a. Cậu rất yểu điệu thục nữ." Habai vỗ vai Lidia a a cười nói.
Lidia nổi cho giọt mồ hôi to đùng, cô nàng mũm mĩm này nhìn thế nào mà cô lại yểu điệu thục nữ vậy?
"Này, giờ hai người đi về luôn hay là còn đi đâu?" Habai chớp chớp hai mắt, có chút tò mò tự hỏi hai người này sau khi tan học có hẹn hò như mấy cặp đôi khác không?
Lidia thì chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hẹn hò nên không để ý lắm dụng ý trong lời nói của Habai, cô rất tự nhiên trả lời "Bọn tớ định đi mua ít đồ. Ừm...mua nguyên liệu nấu ăn và mua đồ cho Leaka rèn luyện thân thể."
"Ồ. Rèn luyện thân thể! Leaka, rốt cuộc cậu cũng biết cố gắng!" Habai ngạc nhiên thốt lên.
"Cố gắng là sao?" Lidia kì quái hỏi.
Habai ngập ngừng "À..." rồi nhìn Bá Thông.
Bá Thông hiển nhiên biết trước đây Leaka là cái loại gì, rất lười và điểm thể chất rất là tệ. Nhưng từ nay về sau sẽ không có chuyện đó đâu bởi vì cơ thể này là do hắn điều khiển. Nhìn Habai để ý thái độ của mình, Bá Thông không câu nệ nói "Cậu không cần lo. Cứ nói cho Lidia biết đi."
Habai có chút ngạc nhiên, không ngờ cái tên lúc nào cũng trầm mặc ít nói này lại dễ gần đến thế. Habai rất không khách khí nói toạt ra "Cậu ta luôn là người bét bảng trong môn thể chất. Mà cậu ấy cũng không cố gắng chạy đến cùng, cứ nửa đường thì đã lăn quay ra nằm dài rồi sau đó là lên phòng y tế. Cậu ấy dễ bị đám con trai coi thường bởi vì yếu hơn cả con gái."
Lidia không hề phản bác, bởi những gì Habai nói hoàn toàn giống với Leaka sáu năm về trước mà cô biết.
"Tuy nhiên, sau khi xuất viện thì cậu ấy có chút thay đổi." Habai trộm nhìn Bá Thông, vô cùng tò mò.
Bá Thông chống nạnh cười ha ha nói "Bởi vì bị một gậy đập đầu nên não tớ được thông suốt ấy mà." hắn chẳng sợ ai phát hiện Leaka đã bị thay thế bởi hắn, vì điều này chỉ có hắn, Leaka và Albert biết mà thôi.
Lidia nhìn trân trân vào Bá Thông "Đúng là...cậu ấy giống như một người khác vậy...tuy nhiên, thế cũng tốt." cô luôn luôn lo lắng bản chất yếu đuối của Leaka sẽ khiến hắn dễ bị người khác bắt nạt, nếu hắn trở nên mạnh mẽ thì dù cô có đi đâu cũng đỡ phải lo xa.
Ba người nói chuyện rôm rả cho đến khi đến trước cửa siêu thị nhỏ gần trường. Sau khi mua nguyên liệu nấu ăn xong, cả ba lại đến tiệm giầy kế bên siêu thị để mua giầy cho Bá Thông.
Bởi vì tạ đeo tay, chân không có bán ở gần trường nên Leaka và Lidia chia tay với Habai rồi ai về nhà nấy.
Trong gian bếp nhà Leaka, Bá Thông không ngồi yên đứng bên cạnh Lidia nói "Cho tớ phụ với! Một mình tớ hưởng mà không làm thì không được."
Lidia nhìn sang Bá Thông lùn tịt đứng cạnh thì cười mỉm nói "Cậu cứ ngồi chờ hoặc xem truyền hình đi, một mình tớ làm được."
Bá Thông chau mày "Không, để tớ giúp! Tớ biết cắt rau đấy!" Hắn từng là quân nhân hiển nhiên về phần nấu nướng cũng được dạy qua và làm mỗi ngày.
Lidia nhìn Bá Thông ương bướng thì lắc đầu cười "Được rồi. Cậu cắt đều cho tớ ba cái củ cải đỏ kia. Sau đó lặt rau leo rồi đem rửa sạch."
Bá Thông cầm cái củ tròn trông như củ hành nhưng lớp vỏ như cà-rốt thầm nghĩ "Thứ này...liệu vị có giống củ cải đỏ ở Trái đất không ta? Với cả..." hắn nhìn sang mớ rau có màu xanh tím, lá như lá xà lách xoong nhưng có chút uốn éo "Còn thứ rau này...chẳng biết mùi vị thế nào?"
Trong khi Bá Thông chuẩn bị phần rau củ thì Lidia đang bắt một cái nồi nước lên bếp. Trong lúc chờ nước sôi, cô lại chuẩn bị gia vị và cắt thịt thành từng lát mỏng thật bắt mắt.
Bá Thông vừa gọt củ cải đỏ vừa kinh ngạc nhìn đôi tay khéo léo làm bếp của Lidia "Hỏi sao mà đồ ăn con nhóc này nấu ngon vậy. Nhìn hai bàn tay như tay đầu bếp kia..."
Một tiếng trôi qua, rốt cuộc món lẩu nhúng đã hoàn thành. Bá Thông đưa mũi ngửi thì trầm trồ tán thưởng "Mùi thơm quá. Lidia, cậu đúng là một đầu bếp tài năng xuất chúng."
Lidia bưng lên một cái đĩa lớn chứa thịt và rau củ được trang trí đẹp mắt, cười nói "Đừng có nịnh nữa. Nào, ăn xong rồi còn đi mua đồ cho cậu rèn luyện thân thể."
Bá Thông vừa thấy Lidia đặt đĩa rau thịt lớn lên bàn lập tức động đũa. Hắn gắp liền mấy miếng thịt nhúng vào nồi lẩu và ăn rồi sau đó là rau củ. Cứ thế tay liền tay, hắn gắp lấy gắp để ăn như hổ đói nhưng Lidia chẳng có ý kiến gì đã vậy còn rất vui vẻ gắp thêm thịt nhúng lẩu đưa cho hắn.
Bá Thông đang ăn bất chợt lại nhớ đến lúc ở Trái Đất, những ngày mẹ hắn nấu một cái lẩu to và cả nhà sum vầy bên nhau, cười nói và ăn thật ngon miệng. Hắn chợt dừng đũa nhìn cái đĩa lớn chỉ còn phân nửa đồ nhúng, rồi lại nhìn cái lẩu nghi ngút khói đặt trên cái bếp điện nhỏ sau đó nhìn sang Lidia. Mặc dù chỉ có hai người thôi nhưng cái không khí ấm áp đầy ấp tình thương gia đình vẫn hiện rõ trong mắt hắn.
Lidia đang định gắp miếng thịt cho vào miệng, chợt thấy Bá Thông yên lặng nhìn cô đăm đăm thì kì quái hỏi "Sao cậu không ăn tiếp đi?"
Bá Thông kéo dài khóe miệng, dùng âm thanh trầm ấm trẻ con nói "Cám ơn...Lidia."
"Sao lại cảm ơn chứ? Chúng ta là gia đình, cậu cứ khách sáo mãi." Lidia khó hiểu, lắc đầu cười nhẹ nói. Đây là lần thứ hai cô nghe hai tiếng cảm ơn chân thành một cách kì quái của hắn như thể lâu rồi mới được ăn ngon vậy.
Bá Thông có chút khó hiểu tại sao Lidia cứ luôn miệng bảo "chúng ta là gia đình"? Rồi cả cách đối xử ân cần dịu dàng với cơ thể này nữa. Rốt cuộc, trước đây Leaka và cô có mối quan hệ thế nào?
Tuy nhiên, tò mò thì tò mò, hắn không phải loại thích đào sâu tâm tư người khác. Nhưng mà đồ ăn ngon quá, mỗi ngày đều được thế này hắn cảm thấy rất hạnh phúc và sung sướng, cái cơ thể còi cộc này cũng nhờ thế sẽ béo lên một tí.
"Nhóc Leaka...Lidia là một cô gái tốt...anh đảm bảo bằng linh hồn của mình sẽ bảo vệ con bé..." Bá Thông cảm động định nói một câu đầy trách nhiệm liền bị Albert chen vào "Đừng có bày đặt mình là người cao cả. Ngươi thực ra chỉ muốn có con bé ở bên để nấu đồ cho ăn thôi!"
"Hừ, đúng là đồ xấu xa có khác. Nếu cô ấy nấu không ngon thì còn lâu ông anh mới có cái ý nghĩ sẽ bảo vệ cô ấy đúng không? Anh xem cô ấy là đầu bếp riêng à?" Leaka cộc cằn xen vào một câu.
Đuôi lông mày Bá Thông giật giật mấy cái, tâm trạng xúc động lập tức bị đánh gãy, hắn trầm mặc rủa một câu trong lòng "Cầu cho hai người bị tiêu hóa càng nhanh càng tốt!"
"A, cặp vợ chồng trẻ. Tớ đi chung được không?" Habai lon ton chạy tới, hai má phúng phính đáng yêu lại thêm vẻ lí lắc lúc hai mắt cong lên khiến người khác cảm thấy một bầu không khí yêu đời tỏa ra từ người cô.
Lidia vừa nghe thấy lời trêu chọc thì nổi cho mấy vạch hắc tuyến sau đầu "Cậu...đừng có trêu tớ nữa được không?"
"Được rồi, tớ không trêu nữa. Nhưng cậu thực sự là người ngoại vực sao, Lidia?" Habai trả lại vẻ bình thường vô cùng thân thiện hỏi.
"Tớ thực sự là người ngoại vực. Có vấn đề gì sao?" Lidia thừa nhận gật đầu nói.
"Không có gì. Chỉ là cậu rất khác Kasto. Cậu biết không khi tên đó mới vào trong này hắn hách dịch lắm, luôn dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề, ỷ mình mạnh liền tự cho quyền bắt nạt và sai khiến người khác." Habai nhíu mày bĩu môi nói, đối với Kasto là sự chán ghét cực điểm.
"Tùy người thôi. Nhưng đa phần những người ngoại vực hay có xu hướng bạo lực thay vì dùng lời để giải quyết vấn đề." Lidia nâng cằm mình, có hơi nhíu mày nói. Bản thân cô cũng là kẻ bạo lực nhưng đó là đối với những tên không biết điều.
"Tớ thì nghĩ Lidia không phải vậy a. Cậu rất yểu điệu thục nữ." Habai vỗ vai Lidia a a cười nói.
Lidia nổi cho giọt mồ hôi to đùng, cô nàng mũm mĩm này nhìn thế nào mà cô lại yểu điệu thục nữ vậy?
"Này, giờ hai người đi về luôn hay là còn đi đâu?" Habai chớp chớp hai mắt, có chút tò mò tự hỏi hai người này sau khi tan học có hẹn hò như mấy cặp đôi khác không?
Lidia thì chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hẹn hò nên không để ý lắm dụng ý trong lời nói của Habai, cô rất tự nhiên trả lời "Bọn tớ định đi mua ít đồ. Ừm...mua nguyên liệu nấu ăn và mua đồ cho Leaka rèn luyện thân thể."
"Ồ. Rèn luyện thân thể! Leaka, rốt cuộc cậu cũng biết cố gắng!" Habai ngạc nhiên thốt lên.
"Cố gắng là sao?" Lidia kì quái hỏi.
Habai ngập ngừng "À..." rồi nhìn Bá Thông.
Bá Thông hiển nhiên biết trước đây Leaka là cái loại gì, rất lười và điểm thể chất rất là tệ. Nhưng từ nay về sau sẽ không có chuyện đó đâu bởi vì cơ thể này là do hắn điều khiển. Nhìn Habai để ý thái độ của mình, Bá Thông không câu nệ nói "Cậu không cần lo. Cứ nói cho Lidia biết đi."
Habai có chút ngạc nhiên, không ngờ cái tên lúc nào cũng trầm mặc ít nói này lại dễ gần đến thế. Habai rất không khách khí nói toạt ra "Cậu ta luôn là người bét bảng trong môn thể chất. Mà cậu ấy cũng không cố gắng chạy đến cùng, cứ nửa đường thì đã lăn quay ra nằm dài rồi sau đó là lên phòng y tế. Cậu ấy dễ bị đám con trai coi thường bởi vì yếu hơn cả con gái."
Lidia không hề phản bác, bởi những gì Habai nói hoàn toàn giống với Leaka sáu năm về trước mà cô biết.
"Tuy nhiên, sau khi xuất viện thì cậu ấy có chút thay đổi." Habai trộm nhìn Bá Thông, vô cùng tò mò.
Bá Thông chống nạnh cười ha ha nói "Bởi vì bị một gậy đập đầu nên não tớ được thông suốt ấy mà." hắn chẳng sợ ai phát hiện Leaka đã bị thay thế bởi hắn, vì điều này chỉ có hắn, Leaka và Albert biết mà thôi.
Lidia nhìn trân trân vào Bá Thông "Đúng là...cậu ấy giống như một người khác vậy...tuy nhiên, thế cũng tốt." cô luôn luôn lo lắng bản chất yếu đuối của Leaka sẽ khiến hắn dễ bị người khác bắt nạt, nếu hắn trở nên mạnh mẽ thì dù cô có đi đâu cũng đỡ phải lo xa.
Ba người nói chuyện rôm rả cho đến khi đến trước cửa siêu thị nhỏ gần trường. Sau khi mua nguyên liệu nấu ăn xong, cả ba lại đến tiệm giầy kế bên siêu thị để mua giầy cho Bá Thông.
Bởi vì tạ đeo tay, chân không có bán ở gần trường nên Leaka và Lidia chia tay với Habai rồi ai về nhà nấy.
Trong gian bếp nhà Leaka, Bá Thông không ngồi yên đứng bên cạnh Lidia nói "Cho tớ phụ với! Một mình tớ hưởng mà không làm thì không được."
Lidia nhìn sang Bá Thông lùn tịt đứng cạnh thì cười mỉm nói "Cậu cứ ngồi chờ hoặc xem truyền hình đi, một mình tớ làm được."
Bá Thông chau mày "Không, để tớ giúp! Tớ biết cắt rau đấy!" Hắn từng là quân nhân hiển nhiên về phần nấu nướng cũng được dạy qua và làm mỗi ngày.
Lidia nhìn Bá Thông ương bướng thì lắc đầu cười "Được rồi. Cậu cắt đều cho tớ ba cái củ cải đỏ kia. Sau đó lặt rau leo rồi đem rửa sạch."
Bá Thông cầm cái củ tròn trông như củ hành nhưng lớp vỏ như cà-rốt thầm nghĩ "Thứ này...liệu vị có giống củ cải đỏ ở Trái đất không ta? Với cả..." hắn nhìn sang mớ rau có màu xanh tím, lá như lá xà lách xoong nhưng có chút uốn éo "Còn thứ rau này...chẳng biết mùi vị thế nào?"
Trong khi Bá Thông chuẩn bị phần rau củ thì Lidia đang bắt một cái nồi nước lên bếp. Trong lúc chờ nước sôi, cô lại chuẩn bị gia vị và cắt thịt thành từng lát mỏng thật bắt mắt.
Bá Thông vừa gọt củ cải đỏ vừa kinh ngạc nhìn đôi tay khéo léo làm bếp của Lidia "Hỏi sao mà đồ ăn con nhóc này nấu ngon vậy. Nhìn hai bàn tay như tay đầu bếp kia..."
Một tiếng trôi qua, rốt cuộc món lẩu nhúng đã hoàn thành. Bá Thông đưa mũi ngửi thì trầm trồ tán thưởng "Mùi thơm quá. Lidia, cậu đúng là một đầu bếp tài năng xuất chúng."
Lidia bưng lên một cái đĩa lớn chứa thịt và rau củ được trang trí đẹp mắt, cười nói "Đừng có nịnh nữa. Nào, ăn xong rồi còn đi mua đồ cho cậu rèn luyện thân thể."
Bá Thông vừa thấy Lidia đặt đĩa rau thịt lớn lên bàn lập tức động đũa. Hắn gắp liền mấy miếng thịt nhúng vào nồi lẩu và ăn rồi sau đó là rau củ. Cứ thế tay liền tay, hắn gắp lấy gắp để ăn như hổ đói nhưng Lidia chẳng có ý kiến gì đã vậy còn rất vui vẻ gắp thêm thịt nhúng lẩu đưa cho hắn.
Bá Thông đang ăn bất chợt lại nhớ đến lúc ở Trái Đất, những ngày mẹ hắn nấu một cái lẩu to và cả nhà sum vầy bên nhau, cười nói và ăn thật ngon miệng. Hắn chợt dừng đũa nhìn cái đĩa lớn chỉ còn phân nửa đồ nhúng, rồi lại nhìn cái lẩu nghi ngút khói đặt trên cái bếp điện nhỏ sau đó nhìn sang Lidia. Mặc dù chỉ có hai người thôi nhưng cái không khí ấm áp đầy ấp tình thương gia đình vẫn hiện rõ trong mắt hắn.
Lidia đang định gắp miếng thịt cho vào miệng, chợt thấy Bá Thông yên lặng nhìn cô đăm đăm thì kì quái hỏi "Sao cậu không ăn tiếp đi?"
Bá Thông kéo dài khóe miệng, dùng âm thanh trầm ấm trẻ con nói "Cám ơn...Lidia."
"Sao lại cảm ơn chứ? Chúng ta là gia đình, cậu cứ khách sáo mãi." Lidia khó hiểu, lắc đầu cười nhẹ nói. Đây là lần thứ hai cô nghe hai tiếng cảm ơn chân thành một cách kì quái của hắn như thể lâu rồi mới được ăn ngon vậy.
Bá Thông có chút khó hiểu tại sao Lidia cứ luôn miệng bảo "chúng ta là gia đình"? Rồi cả cách đối xử ân cần dịu dàng với cơ thể này nữa. Rốt cuộc, trước đây Leaka và cô có mối quan hệ thế nào?
Tuy nhiên, tò mò thì tò mò, hắn không phải loại thích đào sâu tâm tư người khác. Nhưng mà đồ ăn ngon quá, mỗi ngày đều được thế này hắn cảm thấy rất hạnh phúc và sung sướng, cái cơ thể còi cộc này cũng nhờ thế sẽ béo lên một tí.
"Nhóc Leaka...Lidia là một cô gái tốt...anh đảm bảo bằng linh hồn của mình sẽ bảo vệ con bé..." Bá Thông cảm động định nói một câu đầy trách nhiệm liền bị Albert chen vào "Đừng có bày đặt mình là người cao cả. Ngươi thực ra chỉ muốn có con bé ở bên để nấu đồ cho ăn thôi!"
"Hừ, đúng là đồ xấu xa có khác. Nếu cô ấy nấu không ngon thì còn lâu ông anh mới có cái ý nghĩ sẽ bảo vệ cô ấy đúng không? Anh xem cô ấy là đầu bếp riêng à?" Leaka cộc cằn xen vào một câu.
Đuôi lông mày Bá Thông giật giật mấy cái, tâm trạng xúc động lập tức bị đánh gãy, hắn trầm mặc rủa một câu trong lòng "Cầu cho hai người bị tiêu hóa càng nhanh càng tốt!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.