Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng
Chương 130: Giữ khoảng cách với người nào đó.
Lê Manh Ngư
10/10/2024
Ngày đầu tiên đến trường, Thẩm Chiêu Chiêu bị tiếng gõ cửa đánh thức.
Khi mở cửa, cô đã thấy Thịnh Trử Ý đang đứng ở cửa.
Người kia nhìn bộ đồ ngủ cô đang mặc, nói: "Em quên hôm nay đi báo danh rồi phải không?"
Thẩm Chiêu Chiêu đột nhiên tỉnh táo lại, lập tức chạy về phía phòng tắm: "Chờ em một chút, em sẽ xong ngay thôi."
Thịnh Trử Ý xác định cô đã tỉnh rồi mới xoay người đi xuống lầu.
Khi Thẩm Chiêu Chiêu từ tầng hai đi xuống, cô đã thấy Thịnh Trử Ý chuẩn bị xong bữa sáng.
Thẩm Chiêu Chiêu không khách khí đi tới.
Đang ăn sáng, cô chợt nhớ ra điều gì đó, hỏi Thịnh Trử Ý: "À mà, em vẫn chưa biết mình học lớp nào?"
Thịnh Trử Ý: "Lớp 11-11."
Thẩm Chiêu Chiêu ngẩng đầu: "Chúng ta học cùng lớp sao?"
"Ừm!"
Thịnh Trử Ý nhìn cô nói: "Đừng căng thẳng, lát nữa anh sẽ đưa em đi gặp chủ nhiệm lớp."
"Anh không cần đi cùng em đâu, em tự mình làm được." Thẩm Chiêu Chiêu nhanh chóng nói.
Cô không muốn mọi người biết về mối quan hệ của cô và Thịnh Trử Ý ngay khi năm học mới bắt đầu.
Thịnh Trử Ý nghi ngờ nhìn cô, tuy không biết cô đang nghĩ gì nhưng anh vẫn nói: "Cũng được! Chủ nhiệm lớp tên là Từ Thái Vân, cô ấy là một người rất tốt, em có thể trực tiếp đến văn phòng tìm cô ấy."
"Đã rõ!"
Đi ra khỏi tiểu khu, Thẩm Chiêu Chiêu nhìn Thịnh Trử Ý đang đi bên cạnh, cô đột nhiên dừng bước.
"Có chuyện gì vậy?" Thịnh Trử Ý hỏi.
Thẩm Chiêu Chiêu: "Anh đi trước đi."
Chắc chắn tên này là một nhân vật nổi tiếng trong trường, càng nhiều người chú ý anh thì cô sẽ càng gặp nhiều rắc rối.
Cô đã hứa với mẹ Thư Nhiễm, sẽ an phận, không gây rắc rối cho bà.
Không muốn vừa mới chuyển trường đã bị người ta để mắt tới, Thẩm Chiêu Chiêu nghĩ, tốt hơn hết là nên giữ khoảng cách thích hợp với người nào đó.
Lúc này Thịnh Trử Ý mới hiểu tại sao trước đó cô gái này không cần mình đưa đi tìm giáo viên chủ nhiệm, anh lườm cô, lạnh lùng nói: "Tùy em!"
Thẩm Chiêu Chiêu cố ý chờ anh băng qua đường mới tiếp tục tiến về phía trước.
......
Trước cửa văn phòng khối 11.
Thẩm Chiêu Chiêu gõ cửa nói: "Xin chào, em đến tìm cô Từ ạ."
"Em là Thẩm Chiêu Chiêu phải không? Chờ cô một chút." Một người phụ nữ ngồi sau bàn làm việc ngẩng đầu lên, cô ấy mặc áo sơ mi trắng, áo khoác đen, tóc buộc gọn lại, đeo một cặp kính gọng vàng.
Khoảnh khắc người phụ nữ ngẩng đầu lên, trong đầu Thẩm Chiêu Chiêu tự động nổi lên hai chữ "Ngự tỷ".
Một lúc sau, người phụ nữ cầm một tập bài thi đứng dậy, nói với Thẩm Chiêu Chiêu: "Đi thôi, cô đưa em lên lớp."
Trường Trung học phổ thông Cửu Trung, lớp 11-11.
"Nghe gì chưa? Lớp chúng ta có một bạn học mới, là nữ sinh đó." Chu Hoài Vũ gõ gõ bàn, nhìn về phía đám người vây quanh.
"Thật không đấy?" Vừa nói xong liền có người đáp.
"Đương nhiên là thật rồi." Người nào đó đắc ý nhướng mày, "Tớ còn nghe nói, cậu ấy là người từ huyện nhỏ nào đó chuyển đến trường học của chúng ta." Ba cậu ấy là ủy viên quản trị của trường học, nắm được tin tức trực tiếp, tuyệt đối không sai được.
Ngược lại, Cố Thừa Châu bên cạnh ngẩng đầu nhìn về phía Thịnh Trử Ý.
"Cậu đang nhìn gì vậy?"
Chu Hoài Vũ nhìn theo ánh mắt của cậu, thấy cậu đang nhìn Thịnh Trử Ý, lập tức nói: "Đừng nhìn nữa, có bao giờ cậu thấy anh Ý của chúng ta có hứng thú với chuyện khác ngoài việc học chưa? Đừng nói là nữ sinh mới chuyển đến, cho dù có tiên nữ đến đây, tớ nghĩ anh ấy sẽ không nhìn lần hai đâu."
Cố Thừa Châu không trả lời.
Nếu cậu không nhìn lầm, sáng nay người này đi cùng một cô gái ra khỏi tiểu khu đối diện.
Khi mở cửa, cô đã thấy Thịnh Trử Ý đang đứng ở cửa.
Người kia nhìn bộ đồ ngủ cô đang mặc, nói: "Em quên hôm nay đi báo danh rồi phải không?"
Thẩm Chiêu Chiêu đột nhiên tỉnh táo lại, lập tức chạy về phía phòng tắm: "Chờ em một chút, em sẽ xong ngay thôi."
Thịnh Trử Ý xác định cô đã tỉnh rồi mới xoay người đi xuống lầu.
Khi Thẩm Chiêu Chiêu từ tầng hai đi xuống, cô đã thấy Thịnh Trử Ý chuẩn bị xong bữa sáng.
Thẩm Chiêu Chiêu không khách khí đi tới.
Đang ăn sáng, cô chợt nhớ ra điều gì đó, hỏi Thịnh Trử Ý: "À mà, em vẫn chưa biết mình học lớp nào?"
Thịnh Trử Ý: "Lớp 11-11."
Thẩm Chiêu Chiêu ngẩng đầu: "Chúng ta học cùng lớp sao?"
"Ừm!"
Thịnh Trử Ý nhìn cô nói: "Đừng căng thẳng, lát nữa anh sẽ đưa em đi gặp chủ nhiệm lớp."
"Anh không cần đi cùng em đâu, em tự mình làm được." Thẩm Chiêu Chiêu nhanh chóng nói.
Cô không muốn mọi người biết về mối quan hệ của cô và Thịnh Trử Ý ngay khi năm học mới bắt đầu.
Thịnh Trử Ý nghi ngờ nhìn cô, tuy không biết cô đang nghĩ gì nhưng anh vẫn nói: "Cũng được! Chủ nhiệm lớp tên là Từ Thái Vân, cô ấy là một người rất tốt, em có thể trực tiếp đến văn phòng tìm cô ấy."
"Đã rõ!"
Đi ra khỏi tiểu khu, Thẩm Chiêu Chiêu nhìn Thịnh Trử Ý đang đi bên cạnh, cô đột nhiên dừng bước.
"Có chuyện gì vậy?" Thịnh Trử Ý hỏi.
Thẩm Chiêu Chiêu: "Anh đi trước đi."
Chắc chắn tên này là một nhân vật nổi tiếng trong trường, càng nhiều người chú ý anh thì cô sẽ càng gặp nhiều rắc rối.
Cô đã hứa với mẹ Thư Nhiễm, sẽ an phận, không gây rắc rối cho bà.
Không muốn vừa mới chuyển trường đã bị người ta để mắt tới, Thẩm Chiêu Chiêu nghĩ, tốt hơn hết là nên giữ khoảng cách thích hợp với người nào đó.
Lúc này Thịnh Trử Ý mới hiểu tại sao trước đó cô gái này không cần mình đưa đi tìm giáo viên chủ nhiệm, anh lườm cô, lạnh lùng nói: "Tùy em!"
Thẩm Chiêu Chiêu cố ý chờ anh băng qua đường mới tiếp tục tiến về phía trước.
......
Trước cửa văn phòng khối 11.
Thẩm Chiêu Chiêu gõ cửa nói: "Xin chào, em đến tìm cô Từ ạ."
"Em là Thẩm Chiêu Chiêu phải không? Chờ cô một chút." Một người phụ nữ ngồi sau bàn làm việc ngẩng đầu lên, cô ấy mặc áo sơ mi trắng, áo khoác đen, tóc buộc gọn lại, đeo một cặp kính gọng vàng.
Khoảnh khắc người phụ nữ ngẩng đầu lên, trong đầu Thẩm Chiêu Chiêu tự động nổi lên hai chữ "Ngự tỷ".
Một lúc sau, người phụ nữ cầm một tập bài thi đứng dậy, nói với Thẩm Chiêu Chiêu: "Đi thôi, cô đưa em lên lớp."
Trường Trung học phổ thông Cửu Trung, lớp 11-11.
"Nghe gì chưa? Lớp chúng ta có một bạn học mới, là nữ sinh đó." Chu Hoài Vũ gõ gõ bàn, nhìn về phía đám người vây quanh.
"Thật không đấy?" Vừa nói xong liền có người đáp.
"Đương nhiên là thật rồi." Người nào đó đắc ý nhướng mày, "Tớ còn nghe nói, cậu ấy là người từ huyện nhỏ nào đó chuyển đến trường học của chúng ta." Ba cậu ấy là ủy viên quản trị của trường học, nắm được tin tức trực tiếp, tuyệt đối không sai được.
Ngược lại, Cố Thừa Châu bên cạnh ngẩng đầu nhìn về phía Thịnh Trử Ý.
"Cậu đang nhìn gì vậy?"
Chu Hoài Vũ nhìn theo ánh mắt của cậu, thấy cậu đang nhìn Thịnh Trử Ý, lập tức nói: "Đừng nhìn nữa, có bao giờ cậu thấy anh Ý của chúng ta có hứng thú với chuyện khác ngoài việc học chưa? Đừng nói là nữ sinh mới chuyển đến, cho dù có tiên nữ đến đây, tớ nghĩ anh ấy sẽ không nhìn lần hai đâu."
Cố Thừa Châu không trả lời.
Nếu cậu không nhìn lầm, sáng nay người này đi cùng một cô gái ra khỏi tiểu khu đối diện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.