Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Chương 48: Rhodes

Văn Sao Công

26/05/2023

Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm

Trong thế giới siêu phàm này có lẽ có cao thủ có thể thông linh tử linh, để người chết mở miệng nói chuyện, hoặc là dòm ngó suy nghĩ trong lòng của người khác nhưng điều này cần một số nghề nghiệp đặc thù, hoặc là chức nghiệp càng cao.

Mà trước mắt linh khí vừa mới thức tỉnh, loại người siêu phàm cao giai kia là có thực tồn tại hay không đều là một vấn đề cần tìm hiểu.

Cho tới Chức nghiệp giả sở trường thông linh thì theo Suru thấy giáo hội dù cho có, cũng sẽ không quá nhiều.

‘Thẩm tra cần thời gian, xóa giảm cũng cần thời gian ...’

Sau khi đi ra Câu lạc bộ võ thuật, Suru híp mắt, nhìn ánh mặt trời sáng rỡ trên không trung: ‘Dù là nghi thức cùng kiến thức cấm kỵ khác bị xóa sạch cũng không đáng kể, nhưng ta nhất định phải chiếm được phần nghiên cứu về tiếng Gusram kia.’

Nghĩ đến tiếng Gusram, hắn lại nghĩ đến Molly.

người học sinh này của Katharine tuyệt đối có quan hệ đến một đống chuyện đã phát sinh trong khoảng thời gian gần đây.

Thế nhưng, vừa nãy Donald nói cho hắn, vào ngày hôm qua, sau khi chuyện tập kích diễn ra, nữ sinh kia mạc danh kỳ diệu mất tích.

Đây cũng không phải là các cảnh sát không góp sức mà thực sự là không nghĩ tới.

Dù sao Katharine cùng Aranise có rất nhiều học sinh, một phần trong đó cũng có bối cảnh.

Giáo viên của bọn họ có vấn đề, cũng không có nghĩa là muốn quản chế bọn họ.

Vì lẽ đó, ở tối hôm qua, sau khi tin tức cơ quan chức năng vây quét Katharine truyền ra, Molly liền mất tích.

Suru thở dài một tiếng, trong đầu nhớ lại hình tượng một thiếu nữ rụt rè nào đó.

Hắn thực sự không nghĩ tới, đối phương dĩ nhiên liên luỵ sâu đến như thế, nói không chừng nàng chính là học sinh Katharine thu, học tập về phương diện thần bí!

‘Mặc kệ Molly đi nơi nào, một ít chuyện cuối cùng cũng coi như là đã xử lý xong xuôi, sau đó, ta phải làm cái gì đấy?’

Suru đi dạo lung tung không có mục đích, trong lúc không hề để ý, hắn đã đi tới ký túc xá.



Đột nhiên, con ngươi của hắn co vào.

Ở dưới lầu, một tên nam tử thân hình cao lớn, nhấc theo một cái vali xách tay màu đen đang đứng sừng sững ở đó, con ngươi xanh thẳm nhìn lướt qua những học sinh đang đi lại hơi có chút thất thần.

Khuôn mặt cương nghị, ngũ quan góc cạnh rõ ràng kia dĩ nhiên làm nổi lên một phần trí nhớ ở trong nội tâm của Suru.

Tựa hồ là chú ý tới ánh mắt của hắn, nam tử kia xoay đầu lại, nhanh chân tiến lên, ôm chặt lấy hắn:

- Suru ... Hi vọng anh không tới chậm!

---

Một lúc sau, ở bên trong cửa hàng thức ăn nhanh, nhìn trước mặt thân thể này ca ca, biểu cảm ở trên mặt của Suru phức tạp, đánh giá từ trên xuống dưới người ở phía đối diện một lượt.

Không di truyền dung mạo của mẹ giống như nguyên chủ, Rhodes này càng nhiều di truyền đặc thù của người cha Tonks Broadley của bọn họ, khuôn mặt góc cạnh cương nghị, mũi ưng khoằm xuống, đôi môi dày thường thường nhếch lên, tạo thành vẻ mặt kiên nghị.

Lúc này, đối phương không có hình tượng chút nào miệng lớn mở đóng, nhét chiếc bánh kẹp thịt bò vào trong miệng, ực ực ực nuốt vào cổ họng hầu như không cần nhai.

- Anh ... Đã mấy ngày không ăn rồi?

Trạng thái như thế này, khiến cho Suru liên tưởng đến quỷ chết đói, hoặc là người lang thang đã du đãng mấy ngày ở trong công viên.

- Hai ngày một đêm ... Hiện tại rất khó mua vé ngồi trên tàu hỏa hơi nước đường dài, mà đồ ăn cung ứng trên tàu hỏa lại quá đắt ...

Sau khi chén sạch bảy cái bánh kẹp thịt cỡ lớn, Rhodes Broadley lại một hơi uống cạn một cốc nước lớn, rốt cục thỏa mãn thở dài:

- Ngay khi nhận được thư của em, anh đã lập tức chạy tới.

- Rất xin lỗi ... Phiền phức của em đã xử lý xong!

Suru nhún nhún vai, nội tâm có chút tiếc nuối.

Nếu như Rhodes này lại tới sớm hơn một ngày, hắn có lẽ sẽ làm ra lựa chọn hoàn toàn khác biệt.

- Vậy sao? Xem ra anh đến muộn rồi!



Rhodes gật gù, lại đánh giá Suru vài lần:

- Ừm ... Thằng nhóc năm nào đã cao lên và cường tráng không ít! Anh nghĩ nói lại một lần nữa ... Gặp lại em thật tốt!

Trên mặt của Rhodes nỗ lực nở nụ cười nhu hòa, Suru có thể thấy, đối phương đã tận lực.

‘Tính từ lúc nguyên chủ cắt đứt quan hệ với gia đình, ta đã bốn năm không có về nhà rồi nhỉ?’

Vẻ mặt của Suru trở nên thất vọng:

- Lão gia hỏa kia ... Hắn ... thế nào rồi? Còn có, tại sao lúc trước anh phải gửi thư cho em? Thứ trong thư ... Lại là chuyện gì?

Bởi vì ở chung quanh lúc này có rất nhiều người, hắn không có nói thẳng rõ ràng trang sách ghi ma thuật đen.

- Hắn ... Không được, thật không tốt!

Nghe thấy câu hỏi của Suru động tác của Rhodes hơi ngưng lại.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Ngươi cũng không nên nói người cha già kia đã mất tích, điều này sẽ để ta liên tưởng tới một bộ phim về hai anh em chuyên bắt quỷ đó.

Suru âm thầm oán thầm, chợt nghe đến Rhodes cố ý hạ thấp giọng trả lời:

- Hắn ... ừm ... Nói như thế nào đây? Đi đến một chỗ rất xa, thông qua ... ừm ... biện pháp ... em cũng biết đến kia!

- Biện pháp mà ta cũng biết đến sao?

Suru hơi hơi nắm chặt tay lại, trước mắt tựa hồ hiện ra một biển lửa.

Đó là cảnh tượng thâm trầm nhất, thống khổ nhất ở trong ký ức của nguyên chủ, đó là cảnh tượng nghi thức lên cấp chức nghiệp của Tonks thất bại!

Cho dù chỉ là một phần trí nhớ, thân thể của hắn cũng không khỏi khẽ run rẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook