Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 80: Chương 80: Thôi diễn tìm người

Cửu Đăng Hiền Lành

31/03/2020

Hai mắt của Lăng Sở Sở trợn thật lớn, cô thầm nghĩ lại cảnh Phương Minh và lão Sa, nhiều lần xác định hai người này qủa thật là không quen biết.

"Không đúng, lão Sa có thể không biết Phương Minh, nhưng Phương Minh rất có thể biết lão Sa.” Lăng Sở Sở cảm thấy vui mừng vì mình đã phát hiện ra điều này, bởi vì cô cảm thấy chỉ có sự phát hiện này mới có thể giải thích tình huống trước mắt, thậm chí cũng có thể giải thích rõ vì sao Phương Minh lại có thể tự tin giúp lão Sa tìm được vợ.

Phương Minh biết vợ của lão Sa, hoặc có lẽ là hắn trước đây đã gặp qua lão Sa và vợ, hơn nữa hiện tại cũng biết vợ của lão Sa đi đâu cho nên mới chắn chắn như vậy.

Hiện tại muốn biết ngày sinh tháng đẻ của lão Sa chẳng qua chỉ là giả vờ.

Suy nghĩ kĩ càng, Lăng Sở Sở vốn là muốn nói, thế nhưng nghĩ đến chuyện Phương Minh nói lúc trước, cuối cùng vẫn là nhịn được, ngược lại cô chỉ ở một bên lạnh lùng nhìn, đến lúc đó vạch trần Phương Minh là được.

"Vợ của ông bị liệt thì làm sao mà đi được?"

Phương Minh nhíu mày lại, một người bị liệt hai chân nếu không có ai trợ giúp thì không thể đi được quá xa, càng không thể nào có chuyện lão Sa tìm mấy năm cũng không tìm ra.

"Tôi cũng không biết, tôi hôm đó ở bên ngoài làm việc, bởi vì vợ tôi không đi được nên mỗi ngày tôi đều về nhà, nhưng đêm hôm đó lúc tôi về đến nhà vợ tôi đã biến mất, trong nhà trống rỗng."

Lão Sa gương mặt uể oải, sau khi vợ mất tích lão điên cuồng tìm kiếm, những ngày ấy chính là những ngày dày vò lão nhất

"Bình thường vợ của ông đều ở nhà sao? Còn cái ngày mà vợ ông mất tích có chuyện gì kì lạ không, trong nhà có mất thứ gì quý giá hay hư hại gì không?"

Phương Minh hỏi tiếp, bất quá lão Sa cũng chỉ lắc đầu đáp: "Không có, trong nhà không có gì thay đổi. Mặt khác bởi vì vợ tôi đi đứng bất tiện cho nên cô ấy vẫn luôn đợi ở nhà, vì sợ cô ấy buồn chán tôi mua cho cô ấy một cái máy tính, khi cô ấy không có chuyện gì làm có thể lên lên mạng xem phim."

"Vậy ông có biết bình thường vợ ông lên mạng làm gì không? "

"Dường như là coi phim hoặc chơi game, bất quá thông thường khi tôi ở nhà, tòan thấy cô ấy xem phim. "

Lão Sa suy nghĩ một chút rồi trả lời, nhưng ông ta không có chú ý tới một tia sáng lóe lên trong mắt Phương Minh.

"Tôi cũng biết được đại khái tình huống rồi, bất quá lão Sa không phải người ở Ma Đô, tại sao lại tìm tới đây, có phải ông biết vợ ông ở đây nên mới cố ý chạy tới đây bán nhân sâm không?"

"Có một người đồng hương hai tháng trước nói với tôi, hắn nhìn thấy một người rất giống vợ tôi ở tàu điện ngầm, hai chân bại liệt, bất quá khi đó rất nhiều người, hơn nữa tàu chạy rất nhanh, cho nên hắn cũng không dám xác định trăm phần trăm là vợ tôi. "

Người đồng hương kia của Lão Sa không dám xác định, nhưng đối với lão Sa mà nói chỉ cần có một chút khả năng ông cũng sẽ không buông bỏ, dù sao, đây là manh mối duy nhất trong mấy năm qua nên dù gì cũng phải tới Ma Đô một chuyến để tìm.

"Đương nhiên cũng có một nguyên nhân rất trọng yếu, vợ tôi luôn nói cô chưa từng được nhìn thấy viên minh châu của phương Đông, cô ấy nói đời này cô ấy nhất định phải đến Ma Đô một chuyến, cho nên tôi nghĩ rằng rất có thể vợ tôi đang ở đáy. "

"Được, tôi đoán không sai."

Phương Minh không hỏi thêm nữa mà gấp đôi tờ giấy ghi ngày sinh tháng đẻ của vợ lão Sa lại, rồi lại gấp 4, cuối cùng gấp thành hình dạng một cánh hoa.



Gấp tờ giấy xong, Phương Minh trực tiếp đặt đồng tiền vào chính giữa tờ giấy rồi đốt một cây nến bên cạnh.

Phực!

Ngọn nến đốt cháy trang giấy trong nháy mắt, trang giấy cũng không phải là cháy từ từ, mà là trong nháy mắt phực lên đám lửa, toàn bộ trang giấy bị cháy trong chớp mắt, ngay lúc đó, Phương Minh nhanh như chớp cho tay vào ngọn lửa, trực tiếp chộp lấy năm đồng tiền.

Một loạt động tác lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, Lăng Sở Sở cảm thấy giống như làm xiếc, một đám lửa xuất hiện, sau đó phực một tiếng ngọn lửa biến mất làm xuất hiện ra mấy thứ khác.

"Trời có bốn góc, đất có bốn phương, năm có bốn mùa, người có nội tâm. "

Phương Minh biểu tình bắt đầu trở nên nghiêm túc, trong miệng khẽ đọc, đồng thời tay phải bắt đầu lắc lư ba cái.

"Kỳ môn độn giáp, bốn thật một giả, giả đi thật ở, phương trả vốn nguyên."

Thả năm đồng tiền xuống, trong đó hai đồng rơi vào vị trí không xa, ba đồng tiền còn lại rơi ở mỗi chỗ một góc.

Phương Minh nhìn vào hai đồng tiền, nhặt một đồng lên đặt vào lòng bàn tay trái úp xuống, còn tay phải nhặt bốn đồng tiền còn lại.

Lúc này đây, Phương Minh buông hai tay cùng lúc, năm đồng tiền rơi trên mặt đất, bốn đồng tiền trong tay phải đều là mặt ngửa duy chỉ có đồng còn lại là mặt sấp hoàn toàn đối lập.

Thấy một màn như vậy Phương Minh trên mặt lộ ra nụ cười, lấy đồng tiền mặt sấp, còn bốn đồng còn lại thì đặt trên bàn.

"Thế gian vạn vật đều ở trong trời đất, đều phải tuân theo quy tắc của trời đất, cho nên, kỳ môn độn giáp chính là dựa vào quy tắc tinh tú của trời đất, bốn mùa, ngày sinh tháng đẻ để thôi diễn, nhưng vô luận cao nhân lợi hại thi triển kỳ môn độn giáp, mỗi một lần bắt đầu thôi diễn sẽ có một lần giả, nếu như không thể loại bỏ lần giả đó, như vậy kết quả cuối cùng liền là giả. "

Phương Minh thuận miệng giải thích một câu, hắn cũng biết lão Sa và Lăng Sở Sở nghe không hiểu hắn nói cái gì.

Về kỳ môn độn giáp, Vu sư truyền thừa từng có giới thiệu cặn kẽ, cái gọi là kỳ môn độn giáp chính là lấy quỹ tích vận hành của tinh tú ở các phương vị khác nhau sinh ra hiệu ứng khác nhau mà tiến hành một loại quy nạp và tổng kết.

"Cái gì kỳ môn độn giáp, cái gì bỏ giả giữ thật, lừa đảo nối tiếp lừa đảo." Lăng Sở Sở bĩu môi, nói thầm trong lòng.

Cầm bốn đồng tiền trên tay, Phương Minh bắt đầu thôi động, động tác rất chậm, đầu tiên là lật cổ tay một phen, lòng bàn tay hướng lên trên mở ra, sau đó lấy ngón giữa ngón trỏ và ngón áp út giữa bốn đồng tiền, tạo thành số 6.

Lật tay lại hướng xuống dưới, Phương Minh buông lỏng ngón áp út, một đồng tiền rớt xuống, tiếp theo là ngón giữa sau đó là ngón trỏ, tổng cộng là có ba đồng tiền lăn xuống mặt bàn, mấu chốt nhất là kỳ thực bàn tay của Phương Minh cách mặt bàn cũng không cao, nhưng có ba đồng tiền lăn đến một nơi xa, trong đó còn có một đồng lăn trên bàn.

Còn một đồng cuối cùng, Phương Minh không để cho nó lăn ra bên ngoài , mà lòng bàn tay trùng điệp vỗ xuống mặt bàn, dưới cái vỗ này ba đồng tiền trên mặt bàn có biến hóa nhẹ, di chuyển ra xa nhau một chút.

Buông tay ra, bốn đồng tiền nằm im tại chỗ, Phương Minh đảo mắt qua lại trên bốn đồng tiền, trong miệng còn nhỏ giọng lẩm bẩm một vài câu, bất quá ngữ tốc rất nhanh, lão Sa và Lăng Sở Sở căn bản là nghe không rõ.



Kỳ thực, cho dù là bọn họ nghe rõ ràng cũng nghe không hiểu Phương Minh nói cái gì, bởi vì giờ khắc này Phương Minh đang căn cứ cái phương vị của bốn đồng tiền mà tiến hành thôi diễn, đọc toàn là thuật ngữ chuyên nghiệp của kỳ môn độn giáp.

Đương nhiên, nếu như vẻn vẹn chỉ là thôi diễn phương vị đối với Phương Minh mà nói không thành vấn đề mà căn bản cũng không cần dùng thời gian lâu như vậy, nhưng thực tế trong lúc thôi diễn hắn còn muốn kết hợp ngày sinh tháng đẻ của vợ lão Sa một cách chính xác nhất.

Từng cái phương vị đối ứng với một ngày có tới một nghìn khả năng không giống nhau, mà mỗi một loại khả năng lại thay đổi căn cứ theo ngày sinh tháng đẻ, có chừng mấy vạn chủng biến hóa, tổng cộng lại liền là có thêm ngàn vạn khả năng.

Đây là một quá trình cực kỳ phức tạp, cho nên cần có bát tự của người khác rồi chỉ bỏ lên cái mâm sau đó mấy phút đã suy đoán ra căn bản đều là bọn bịp bợm giang hồ.

Kỳ môn độn giáp sở dĩ khó chính là khó ở chỗ này, biến hóa vô cùng, rất nhiều người nghiên cứu cả đời cũng không thể hoàn toàn lĩnh ngộ được sự bí ẩn của kỳ môn độn giáp.

Phương Minh từng nghe sư phụ hắn nói qua trên đời này có không ít môn phái chuyên môn nghiên cứu kỳ môn độn giáp, ví dụ như thời cổ đại có Thiên Cơ phái, trọn đời đều là nghiên cứu kỳ môn độn giáp, nổi tiếng nhất không ai bằng Quỷ Cốc Tử.

Đây là một thiên tài, ở kỳ môn độn giáp mà nói không ai giỏi bằng, sau đó lại sáng lập Thiên Cơ phái càng là huy hoàng trong chốc lát, chỉ bất quá, thuật kỳ môn độn giáp quá hao tổn tâm thần, càng về sau càng ít người nghiên cứu, thế cho nên cho tới bây giờ Thiên cơ môn đã biến ất, người học thuật kỳ môn độn giáp càng ít đến đáng thương.

Phương Minh sở dĩ dám thôi diễn kỳ môn độn giáp, đó là bởi vì trong Vu sư truyền thừa có chuyên môn thôi diễn thuật, loại thôi diễn thuật này không giống với thuật kỳ môn độn giáp mà Quỷ Cốc Tử sáng tạo, nếu như nói thôi diễn thuật của Quỷ Cốc Tử phiền phức vô cùng, thì thôi diễn thuật của Vu sư truyền thừa chính là hóa phức tạp thành đơn giản.

Mặc dù là như vậy, nhưng đến khi thôi diễn hoàn thành, đã trôi qua một giờ.

Một giờ sau, Phương Minh thở ra một hơi dài, cầm lấy khăn mặt xoa xoa mồ hôi trên trán, một lần thôi diễn kỳ môn độn giáp đối với hắn mà nói hao tổn tâm thần rất nhiều.

Có người sẽ hỏi Phương Minh vì sao không dùng nó để tìm kiếm La Sầm Long, nguyên nhân rất đơn giản, có thể tìm được La Sầm Long đó là bởi vì khi đó có La Sầm Long mới vừa biến mất không bao lâu, còn vợ của lão Sa vợ mất tích đã nhiều năm, coi như là tìm được đồ đạc từng dùng qua, thì đã nhiều năm như vậy, nhân khí còn sót lại cũng đã sớm tiêu tán.

"Có kết quả rồi. "

Nhìn thấy ánh mắt mogn chờ của lão Sa, Phương Minh trên mặt tươi cười, nói rằng.

"Có kết quả rồi, biết tung tích của vợ tôi rồi?" lão Sa sửng sốt, mừng như điên nói .

"Ông chờ tôi tra một chút."

Phương Minh cầm bút viết xuống vài từ.

"Phía Đông, màu đỏ, rừng rậm, canh kim... "

Viết xong Phương Minh móc điện thoại di động ra, bắt đầu online tìm kiếm, cuối cùng, bản đồ định vị đến một nơi.

"Nếu như không đoán sai, vợ của ông ở tại khu vực này, bây giờ nên xuất phát, hôm nay vận khí tốt nên có thể tìm được vợ của ông "

Phương Minh tỏ vẻ chắc chắn, thôi diễn thuật này đã tìm được nơi mà vợ của lão Sao đã ở suốt hai năm qua, bình thường mà nói trong thời gian ngắn như vậy sẽ không rời đi, mà vợ của lão Sa lại bị liệt, chỉ cần tìm đến đó hỏi một chút sẽ có đầu mối đến lúc đó đi khu vực kia tìm người hỏi thăm một chút nhất định là có đầu mối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Phẩm Vu Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook