Chương 8
mimi203
24/05/2013
Bắt cóc
Sau vụ tụi nó náo loạn trường học thì không còn ai nhắc tợi vụ việc đó nữa. Vì hiệu trưởng nào có tìm được thủ phạm.
Hôm nay tụi nó tới lớp như mọi ngày, nhưng có điều, giờ tụi nó thân hơn với tụi hắn, và đặc biệt giờ đây có thêm Jay trong nhóm. 5 đứa tụi nó đi lúc nào cũng đi với nhau. Hắn vẫn luôn lạnh lùng nhưng khi ở bên nó, hắn luôn tươi cười, không còn bộ măt lạnh lùng đó nữa.
Quay về 2 ngày trước, buổi tối đó, hắn và Jay đã gặp nhau
- Cậu thích Carol đúng không?……………… Jay hỏi
- Đúng… mà không, phải nói rằng tôi yêu cô ấy.
- Tui thích Carol, lần này về, tui muốn chính thức bày tỏ tình cảm của mình với Carol…………..Jay đi thẳng vào vấn đề
- Tui cũng sẽ không để mất cô ấy đâu
- Vậy được, chúng ta cạnh tranh công bằng. Nếu cô ấy chọn ai, chúng ta sẽ đều tôn trọng và sẽ là bạn
- Được. Cứ quyết định vậy đi
Kết thúc hồi tưởng.
Hôm nay nó cảm thấy hơi mệt trong người, nên giờ ra chơi, mọi người đi ăn rồi mua đồ ăn đem lên cho nó. Nằm trong lớp thấy chán quá, nó đi dạo quanh trường. Từ ngày vào đây học, nó chưa vào giờ đi dạo xung quanh, đây là lần đầu nó đi. Nó đi mãi tới 1 cây to ở sau trường, cảnh ở đây rất đẹp, nó mãi ngắm cảnh nên không để ý nguy hiểm đang đến gần nó.
Lúc nó đang mãi ngắm nhìn cảnh vật xung quanh rồi đắm chìm trong suy nghĩ của chính bản thân, nó bị 2 người lạ mặt bịt mắt, và bắt nó đi. Họ tống nó lên một chiếc xe, rồi chở đi đâu nó không biết. Sau 30 phút, chiếc xe dừng lại ở một ngôi nhà hoang, nằm ngoài thành phố. Tụi bắt cóc kéo nó xuống xe rồi đưa nó vào trong.
Quay về với bọn hắn
Sau khi bọn hắn đi ăn thì kéo nhau về lớp đem đồ ăn về cho nó. Vào lớp, không thấy nó đâu. Tụi nó đi tìm xung quanh cũng không thấy. Hắn và Jay bắt đầu lo cho nó, vô lớp nãy giờ mà vẫn không thấy nó đâu, tụi nó bắt đầu lo sợ, đứng dậy và chia nhau ra tìm kiếm nó. Hắn rất lo cho nó, tìm hoài không thấy nó, hắn vòng ra sau trường kiếm cũng không thấy, nhưng đang đi, hắn đạp trúng cái kẹp tóc của nó, hắn cầm lên xem thì thấy đúng là kẹp tóc của nó. Hắn nhanh chóng trở về gặp mấy đứa kia.
- Cái này là của Carol mà…………Boo hét lên
- Sao cậu tìm thấy nó…………..Nick hỏi
- Tớ thấy ở sau trường.
- Không biết ai đã bắt Carol đi, cô ấy ở bên VN này chưa lâu thì làm sao mà bị bắt cóc được chứ………..Jay
- Carol có đụng chạm đến ai không……………Nick
- Làm gì có, 2 tụi tớ toàn đi học rồi về nhà, thỉnh thoảng đi với các cậu thì gây với được……….Boo
Sau một hồi suy nghĩ, hắn nghĩ có lẽ đã biết ai làm chuyện này
- Đi theo tớ…………..Hắn
Sau khi hắn nói cả bọn đi theo, đi qua lớp 11a3 kiếm nhỏ Châu và nhỏ Anh thì được biết hôm nay tụi nó nghĩ, bọn nó phóng xe tớ nhà 2 nhỏ đó
- Cho tôi gặp cô Châu
- Dạ tiểu thư không có nhà ah, cô ấy đi đâu đó được khoảng 1 tiếng rồi ah
- Các người biết cô ấy đi đâu không
- Dạ không, nãy cô ấy kêu tài xế chở đ. Để tôi đi hỏi tài xế
Sau một hồi hỏi chuyện thì tụi nó biết được chỗ của nó.
Quay lại với nó lúc này, khi được tụi kia dẫn vào trong, nó được tháo bịt mắt ra nó mờ mờ nhìn thấy có 2 người con gái đang ngồi trước mặt nó. Do bị bịt mắt lâu quá, phải mất mấy phút nó mời nhìn rõ 2 người kia là ai
- Thì ra là 2 đứa tụi bây, muốn gì?……………Nó hỏi với giọng nói cực lạnh lùng
-Bốp………………………. Huh, mày chỉ là con nhỏ nghèo nàn mà đòi đi chung với anh Ken ư. Mày không đủ tư cách…………Nhỏ Anh bước tới trước mặt nó và tát nó
Do đang bị trói nên nó ko thể nào đánh trả lại được. Cũng nói thêm, do nó và Boo vào trường ko muốn ai biết thân phận nên đã khai lý lịch giả, mấy chị này tưởng nhà nó nghèo thật…. Haiz
- Mày nghĩ mày là ai mà dám ngày ngày đi theo 2 hotboy của bọn tao……….. Nhỏ Châu lên tiếng
- Liên quan gì tụi mày………………Nó căm giận nhìn tụi kia
- Mày ngoan cố lắm, hôm nay tao sẽ cho mày biết ai là người mới xứng đáng đi bên cạnh anh Ken………….Nhỏ Anh vừa nói vừa giơ tay tính tát nó thì cánh cửa đột nhiên bị đạp ngã, bọn hắn xuất hiện
- Anh….anh sao lại ở đây……………Nhỏ Anh thấy hắn thì nói cà lăm luôn
- Bốp…………..Hăn tát nhỏ Anh rồi chạy lại cởi trói cho nó còn tụi kia thì lo đánh mấy tên còn lại
- Hãy nhơ đó, tui sẽ không tha cho 2 cô đâu…………Hắn lạnh lùng nhìn 2 đứa
- Tại sao anh vì nhỏ nghèo nàn này mà đánh em…………Nhỏ Anh vừa tức giận nhìn nó vừa nói với hắn
- Cô không đủ tư cách để nói điều đó.
Sau khi hắn cởi trói cho nó, nó tức giận đứng dậy, đi đến nhỏ trước mặt nhỏ Anh
- Bốp…………… Cái tát này là tôi trả lại cho cô. Rồi nó quay qua Châu
- Bốp……………Cái tát này tôi giành cho cô, giám giở trò với tôi. Các cô không đủ tư cách đâu……………Nó lạnh lùng nói rồi bước đi, hắn đi theo sau nó
Sau khi tụi nó giải quyết cái đám lâu la kia thì cũng chạy theo nó và hắn. Nhfin trên mặt nó bị sưng 1 bên má, hắn đau lòng lắm. Hắn quyết không tha cho 2 nhỏ kia nhưng chưa kịp làm gì thì nó đã ra tay trước.
- ALo. là tôi đây. Điều tra cho tôi 2 người , tôi muốn càng nhanh càng tốt. Mau lên………………..Nó lạnh lùng nói
- Da. Tôi biết rồi thưa tiểu thư
Nói rồi nó cúp điện thoại, trên xe ai cũng biết tâm trạng của nó lúc này nên không ai dám lên tiếng. Chiếc xe dừng lại trước nhà của nó, nó bước vào bọn hắn cũng theo sau
- Thưa 2 tiểu thư đã về………..Ông quản gia thấy tụi nó về thì chạy ra
- Được rồi, bác kêu người làm nước mời bạn con đi……………Boo nói rồi nhìn nó bước đi lên phòng
- Mọi người ngồi đi, để cho nó yên tĩnh 1 chút đi.
Lúc này hắn mới lên tiếng
- Tại sao 2 người lại khai ly lịch giả…………Hắn thắc mắc
- Tại Carol không muốn ai biết về thân phận nó, để tranh phiền phức, nên khi về nước tụi mình đã làm lý lịch giả đưa cho hiệu trưởng và kêu ông ấy im lặng không được tiết lộ
- Không ngờ 2 nhỏ kia dám đụng đến Carol……………..Jay tức giận nói
- Không biết Carol tính làm gì với tụi nó, nãy trên xe nhìn cô ấy dễ sợ quá……………Nick
- Nó sẽ tự có cách của nó, mọi người yên tâm đi. Ah, mọi người tới rồi thì ở lại ăn cơm luôn rồi về. Để tớ đi kêu người làm thêm đồ ăn.
Sau khi Boo đi, tụi hắn ngồi lại ở phòng khách mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Hắn lo cho nó, nên vào bếp nhờ bác quản gia luộc cho trái trứng gà. Boo lúc này đã tắm rửa thay đồ đi xuống,
- Phòng Carol ở đâu vậy. Tớ muốn đưa trứng cho cô ấy lăn mặt……………..Hắn
- Ở trên đó, phòng bên phải……..Boo
- Biết rồi, cảm ơn cậu
Hắn lên lầu, gõ phòng nó nhưng không thấy nó trả lời, thử mở nhẹ cửa thì thấy cửa không khóa, hắn đẩy vào, đập vào mắt hắn là một căn phòng bố trí rất đẹp, rất hợp với tính cách của nó. Trên chiếc giường đầy gấu bông, nó nằm đó và khóc. Hắn nhẹ nhàng bước tới
- Hãy khóc đi, cậu có thể dựa vào người tớ mà khóc, đừng cố gắng chịu đựng 1 mình
Nghe tiếng hắn, nó ngẩn mặt lên nhìn rồi ôm hắn mà khóc. Hắn nhẹ nhàng ôm nó vào lòng để nó khóc thoải mái
- Tớ hứa, sẽ không để ai đụng đến cậu
- Cảm ơn……….lúc này nó vẫn con ôm hắn
- Đưa mặt đây……………Hắn kéo nó ra, nhẹ nhàng nâng mặt nó lên, lăn trứng lên mặt nó
- Ah… nóng
- Ngoan đi, làm vậy nó mới bớt sưng
Trong lúc đó có 1 người con trai nhìn thấy cảnh đó, thì rất buồn
Chưa bao giờ nó thấy hắn hiền như lúc này. Nó để yên cho hắn lăn trứng lên má
- Lần sau, nếu muốn khóc, cậu hãy khóc cho một mình tớ thấy thôi nhé.
- Tại sao?
- Vì cậu khóc xấu lắm biết khóc, chỉ để mình tớ thấy được rồi…hihiihi
- Đồ đáng ghét………….. Nó cảm thấy tâm trạng đỡ hơn rất nhiều
- Thôi thay đồ đi xuống ăn cơm, mọi người đang đợi cậu đó
- Ok. cậu xuống đi, tớ xuống liền
Xuống dưới, nó thấy mọi người ai cũng lo lắng cho nó
- Hey. xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng
- Biết vậy là tốt rồi…. hihihih……..Jay
- Xí, cậu cười gì chứ
- Ăn cơm đi, tớ đói bụng lắm rồi…………Boo than thở
- Ok…. nó kéo tay hắn ngồi vào bàn ăn. Ai cũng nhìn nó, hắn thì càng bất ngờ hơn về hành động của nó
- Gì mà nhìn tớ vậy……….Nó nhìn xuống thấy tay mình đang cầm tay hắn nên bất giác đỏ mặt tha tay hắn ra
-Uhm…Uhm… ăn cơm thôi, ăn cơm thôi……Nó giả vờ không để ý nói
- Woa, nhìn ngon quá………..Nick
- Ngon thì ăn nhiều vào, không có dịp sau đâu…….hehehehe…..Boo
Thế là trong bữa cơm, tụi nó vừa ăn vừa giỡn rất vui vẻ.Trong ngôi nhà của tụi nó giờ đây tràn ngập tiếng cười đùa. Thế là một ngày lại trôi qua tuy có hơi phiền phức 1 chút nhưng mọi chuyện cũng trôi qua êm đẹp.
Sau vụ tụi nó náo loạn trường học thì không còn ai nhắc tợi vụ việc đó nữa. Vì hiệu trưởng nào có tìm được thủ phạm.
Hôm nay tụi nó tới lớp như mọi ngày, nhưng có điều, giờ tụi nó thân hơn với tụi hắn, và đặc biệt giờ đây có thêm Jay trong nhóm. 5 đứa tụi nó đi lúc nào cũng đi với nhau. Hắn vẫn luôn lạnh lùng nhưng khi ở bên nó, hắn luôn tươi cười, không còn bộ măt lạnh lùng đó nữa.
Quay về 2 ngày trước, buổi tối đó, hắn và Jay đã gặp nhau
- Cậu thích Carol đúng không?……………… Jay hỏi
- Đúng… mà không, phải nói rằng tôi yêu cô ấy.
- Tui thích Carol, lần này về, tui muốn chính thức bày tỏ tình cảm của mình với Carol…………..Jay đi thẳng vào vấn đề
- Tui cũng sẽ không để mất cô ấy đâu
- Vậy được, chúng ta cạnh tranh công bằng. Nếu cô ấy chọn ai, chúng ta sẽ đều tôn trọng và sẽ là bạn
- Được. Cứ quyết định vậy đi
Kết thúc hồi tưởng.
Hôm nay nó cảm thấy hơi mệt trong người, nên giờ ra chơi, mọi người đi ăn rồi mua đồ ăn đem lên cho nó. Nằm trong lớp thấy chán quá, nó đi dạo quanh trường. Từ ngày vào đây học, nó chưa vào giờ đi dạo xung quanh, đây là lần đầu nó đi. Nó đi mãi tới 1 cây to ở sau trường, cảnh ở đây rất đẹp, nó mãi ngắm cảnh nên không để ý nguy hiểm đang đến gần nó.
Lúc nó đang mãi ngắm nhìn cảnh vật xung quanh rồi đắm chìm trong suy nghĩ của chính bản thân, nó bị 2 người lạ mặt bịt mắt, và bắt nó đi. Họ tống nó lên một chiếc xe, rồi chở đi đâu nó không biết. Sau 30 phút, chiếc xe dừng lại ở một ngôi nhà hoang, nằm ngoài thành phố. Tụi bắt cóc kéo nó xuống xe rồi đưa nó vào trong.
Quay về với bọn hắn
Sau khi bọn hắn đi ăn thì kéo nhau về lớp đem đồ ăn về cho nó. Vào lớp, không thấy nó đâu. Tụi nó đi tìm xung quanh cũng không thấy. Hắn và Jay bắt đầu lo cho nó, vô lớp nãy giờ mà vẫn không thấy nó đâu, tụi nó bắt đầu lo sợ, đứng dậy và chia nhau ra tìm kiếm nó. Hắn rất lo cho nó, tìm hoài không thấy nó, hắn vòng ra sau trường kiếm cũng không thấy, nhưng đang đi, hắn đạp trúng cái kẹp tóc của nó, hắn cầm lên xem thì thấy đúng là kẹp tóc của nó. Hắn nhanh chóng trở về gặp mấy đứa kia.
- Cái này là của Carol mà…………Boo hét lên
- Sao cậu tìm thấy nó…………..Nick hỏi
- Tớ thấy ở sau trường.
- Không biết ai đã bắt Carol đi, cô ấy ở bên VN này chưa lâu thì làm sao mà bị bắt cóc được chứ………..Jay
- Carol có đụng chạm đến ai không……………Nick
- Làm gì có, 2 tụi tớ toàn đi học rồi về nhà, thỉnh thoảng đi với các cậu thì gây với được……….Boo
Sau một hồi suy nghĩ, hắn nghĩ có lẽ đã biết ai làm chuyện này
- Đi theo tớ…………..Hắn
Sau khi hắn nói cả bọn đi theo, đi qua lớp 11a3 kiếm nhỏ Châu và nhỏ Anh thì được biết hôm nay tụi nó nghĩ, bọn nó phóng xe tớ nhà 2 nhỏ đó
- Cho tôi gặp cô Châu
- Dạ tiểu thư không có nhà ah, cô ấy đi đâu đó được khoảng 1 tiếng rồi ah
- Các người biết cô ấy đi đâu không
- Dạ không, nãy cô ấy kêu tài xế chở đ. Để tôi đi hỏi tài xế
Sau một hồi hỏi chuyện thì tụi nó biết được chỗ của nó.
Quay lại với nó lúc này, khi được tụi kia dẫn vào trong, nó được tháo bịt mắt ra nó mờ mờ nhìn thấy có 2 người con gái đang ngồi trước mặt nó. Do bị bịt mắt lâu quá, phải mất mấy phút nó mời nhìn rõ 2 người kia là ai
- Thì ra là 2 đứa tụi bây, muốn gì?……………Nó hỏi với giọng nói cực lạnh lùng
-Bốp………………………. Huh, mày chỉ là con nhỏ nghèo nàn mà đòi đi chung với anh Ken ư. Mày không đủ tư cách…………Nhỏ Anh bước tới trước mặt nó và tát nó
Do đang bị trói nên nó ko thể nào đánh trả lại được. Cũng nói thêm, do nó và Boo vào trường ko muốn ai biết thân phận nên đã khai lý lịch giả, mấy chị này tưởng nhà nó nghèo thật…. Haiz
- Mày nghĩ mày là ai mà dám ngày ngày đi theo 2 hotboy của bọn tao……….. Nhỏ Châu lên tiếng
- Liên quan gì tụi mày………………Nó căm giận nhìn tụi kia
- Mày ngoan cố lắm, hôm nay tao sẽ cho mày biết ai là người mới xứng đáng đi bên cạnh anh Ken………….Nhỏ Anh vừa nói vừa giơ tay tính tát nó thì cánh cửa đột nhiên bị đạp ngã, bọn hắn xuất hiện
- Anh….anh sao lại ở đây……………Nhỏ Anh thấy hắn thì nói cà lăm luôn
- Bốp…………..Hăn tát nhỏ Anh rồi chạy lại cởi trói cho nó còn tụi kia thì lo đánh mấy tên còn lại
- Hãy nhơ đó, tui sẽ không tha cho 2 cô đâu…………Hắn lạnh lùng nhìn 2 đứa
- Tại sao anh vì nhỏ nghèo nàn này mà đánh em…………Nhỏ Anh vừa tức giận nhìn nó vừa nói với hắn
- Cô không đủ tư cách để nói điều đó.
Sau khi hắn cởi trói cho nó, nó tức giận đứng dậy, đi đến nhỏ trước mặt nhỏ Anh
- Bốp…………… Cái tát này là tôi trả lại cho cô. Rồi nó quay qua Châu
- Bốp……………Cái tát này tôi giành cho cô, giám giở trò với tôi. Các cô không đủ tư cách đâu……………Nó lạnh lùng nói rồi bước đi, hắn đi theo sau nó
Sau khi tụi nó giải quyết cái đám lâu la kia thì cũng chạy theo nó và hắn. Nhfin trên mặt nó bị sưng 1 bên má, hắn đau lòng lắm. Hắn quyết không tha cho 2 nhỏ kia nhưng chưa kịp làm gì thì nó đã ra tay trước.
- ALo. là tôi đây. Điều tra cho tôi 2 người , tôi muốn càng nhanh càng tốt. Mau lên………………..Nó lạnh lùng nói
- Da. Tôi biết rồi thưa tiểu thư
Nói rồi nó cúp điện thoại, trên xe ai cũng biết tâm trạng của nó lúc này nên không ai dám lên tiếng. Chiếc xe dừng lại trước nhà của nó, nó bước vào bọn hắn cũng theo sau
- Thưa 2 tiểu thư đã về………..Ông quản gia thấy tụi nó về thì chạy ra
- Được rồi, bác kêu người làm nước mời bạn con đi……………Boo nói rồi nhìn nó bước đi lên phòng
- Mọi người ngồi đi, để cho nó yên tĩnh 1 chút đi.
Lúc này hắn mới lên tiếng
- Tại sao 2 người lại khai ly lịch giả…………Hắn thắc mắc
- Tại Carol không muốn ai biết về thân phận nó, để tranh phiền phức, nên khi về nước tụi mình đã làm lý lịch giả đưa cho hiệu trưởng và kêu ông ấy im lặng không được tiết lộ
- Không ngờ 2 nhỏ kia dám đụng đến Carol……………..Jay tức giận nói
- Không biết Carol tính làm gì với tụi nó, nãy trên xe nhìn cô ấy dễ sợ quá……………Nick
- Nó sẽ tự có cách của nó, mọi người yên tâm đi. Ah, mọi người tới rồi thì ở lại ăn cơm luôn rồi về. Để tớ đi kêu người làm thêm đồ ăn.
Sau khi Boo đi, tụi hắn ngồi lại ở phòng khách mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Hắn lo cho nó, nên vào bếp nhờ bác quản gia luộc cho trái trứng gà. Boo lúc này đã tắm rửa thay đồ đi xuống,
- Phòng Carol ở đâu vậy. Tớ muốn đưa trứng cho cô ấy lăn mặt……………..Hắn
- Ở trên đó, phòng bên phải……..Boo
- Biết rồi, cảm ơn cậu
Hắn lên lầu, gõ phòng nó nhưng không thấy nó trả lời, thử mở nhẹ cửa thì thấy cửa không khóa, hắn đẩy vào, đập vào mắt hắn là một căn phòng bố trí rất đẹp, rất hợp với tính cách của nó. Trên chiếc giường đầy gấu bông, nó nằm đó và khóc. Hắn nhẹ nhàng bước tới
- Hãy khóc đi, cậu có thể dựa vào người tớ mà khóc, đừng cố gắng chịu đựng 1 mình
Nghe tiếng hắn, nó ngẩn mặt lên nhìn rồi ôm hắn mà khóc. Hắn nhẹ nhàng ôm nó vào lòng để nó khóc thoải mái
- Tớ hứa, sẽ không để ai đụng đến cậu
- Cảm ơn……….lúc này nó vẫn con ôm hắn
- Đưa mặt đây……………Hắn kéo nó ra, nhẹ nhàng nâng mặt nó lên, lăn trứng lên mặt nó
- Ah… nóng
- Ngoan đi, làm vậy nó mới bớt sưng
Trong lúc đó có 1 người con trai nhìn thấy cảnh đó, thì rất buồn
Chưa bao giờ nó thấy hắn hiền như lúc này. Nó để yên cho hắn lăn trứng lên má
- Lần sau, nếu muốn khóc, cậu hãy khóc cho một mình tớ thấy thôi nhé.
- Tại sao?
- Vì cậu khóc xấu lắm biết khóc, chỉ để mình tớ thấy được rồi…hihiihi
- Đồ đáng ghét………….. Nó cảm thấy tâm trạng đỡ hơn rất nhiều
- Thôi thay đồ đi xuống ăn cơm, mọi người đang đợi cậu đó
- Ok. cậu xuống đi, tớ xuống liền
Xuống dưới, nó thấy mọi người ai cũng lo lắng cho nó
- Hey. xin lỗi đã làm cho mọi người lo lắng
- Biết vậy là tốt rồi…. hihihih……..Jay
- Xí, cậu cười gì chứ
- Ăn cơm đi, tớ đói bụng lắm rồi…………Boo than thở
- Ok…. nó kéo tay hắn ngồi vào bàn ăn. Ai cũng nhìn nó, hắn thì càng bất ngờ hơn về hành động của nó
- Gì mà nhìn tớ vậy……….Nó nhìn xuống thấy tay mình đang cầm tay hắn nên bất giác đỏ mặt tha tay hắn ra
-Uhm…Uhm… ăn cơm thôi, ăn cơm thôi……Nó giả vờ không để ý nói
- Woa, nhìn ngon quá………..Nick
- Ngon thì ăn nhiều vào, không có dịp sau đâu…….hehehehe…..Boo
Thế là trong bữa cơm, tụi nó vừa ăn vừa giỡn rất vui vẻ.Trong ngôi nhà của tụi nó giờ đây tràn ngập tiếng cười đùa. Thế là một ngày lại trôi qua tuy có hơi phiền phức 1 chút nhưng mọi chuyện cũng trôi qua êm đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.