Siêu Quậy Học Viện Noble School
Chương 13
Thúy Shyndy
19/07/2017
Cùng lúc đó, ở ngôi biệt thự bình thường cách khá xa trung tâm thủ đô
Tokyo, bà giáo dạy Hóa vừa cất được cái cặp lên giường, chưa kịp thay đồ gì thì chợt 1 giọng nói cao vút vang lên ở sau lưng khiến bà ta giật
mình hoảng sợ:
- Khá khen cho bà!
Bà giáo hoảng sợ, vội quỳ xuống, dập đầu:
- Tôi xin lỗi … tôi xin lỗi … tôi đâu có thể lường trước được sự việc sẽ như vậy! Tôi xin lỗi!
- Hừ, xin lỗi? Trong từ điển của tôi không có cái từ ngữ này!
Giọng nói kia vẫn tiếp tục vang lên lên, người bí ẩn kia cầm khẩu súng giảm thanh chĩa thẳng vào đầu bà giáo
Bà giáo hoảng sợ hét lớn:
- CÔ … XIN CÔ CHO TÔI 1 CƠ HỘI NỮA! TÔI XIN CÔ!
- Tôi không có nhiều cơ hội đến thế để cho bà đâu! Camera đã bị phát hiện rồi, chỉ còn mỗi mình bà là nhân chứng sống duy nhất nữa thôi!
Người kia quay lưng đi, giọng nói vang lên, bình thản đến đáng sợ
Bà giáo sợ sệt toát mồ hôi hột, biết rằng số mình không thể thoát chết được trong ngày hôm nay, bà ta liếc xung quanh, liền thấy 1 tờ giấy A4 ở dưới gầm giường, trong đầu bà ta chợt xẹt qua 1 suy nghĩ. Bàn tay bà ta rón rén lấy tờ giấy, vì không có bút cho nên bà ta đành phải cắn ngón tay rồi viết vội lên đó.
Như cảm thấy được điều kỳ lạ của người ở sau lưng mình, người bí ẩn kia liền quay lại, bắt gặp bà giáo đang cắm cúi cặm cụi làm gì đó. Người bí ẩn kia không nghĩ ngợi gì nhiều, liền đi đến giật phắt tờ giấy kia của bà giáo khiến bà ta mất đà liền ngã sõng soài ra đất
Người kia nhíu mày, nhìn những chữ cái trên tờ giấy trắng tinh được viết bằng máu lem luốc, trông rất đáng sợ:
H
H He
He Li
He Li Be
H He2 Li Be
Nhìn những dòng chữ kỳ lạ này, lúc đầu người bí ẩn kia có chút không hiểu, nhưng cho đến khi nhìn thấy cả chồng sách Hóa học trên kệ của bà giáo kia, người đó mới chợt tỉnh ngộ
Mỗi chữ cái trên kia tương ứng với một kí hiệu hóa học. Liếc qua sẽ thấy khó hiểu, nhưng nếu cộng các số proton của mỗi chất tương ứng, ta sẽ có những phép tính sau:
H = 1
H He = 1 + 2 = 3
He Li = 2 + 3 = 5
He Li Be = 2 + 3 + 4 = 9
H He2 Li Be = 1 + 2.2 + 3 + 4 = 12
Nếu thay những chữ số trên vào bảng chữ cái Alphabet thì sẽ có các chữ: A, C, E, I, L
Chỉ mới nghĩ đến đây thôi, sắc mặt của người bí ẩn kia đã trở nên cực kỳ khó coi. Ánh mắt sẫm lại chứa đầy vẻ giận dữ … mụ già này lại giám để lại bằng chứng?!
Người bí ẩn kia cất giọng cao vút:
- Bà được lắm, đừng trách tôi vô tình!
Nói rồi, viên đạn bạc từ khẩu súng giảm thanh bay thẳng vào thái dương của bà giáo khiến bà ta đổ gục xuống, tử vong ngay tại chỗ, môi bặm lại, mắt trợn tròn
Người bí ẩn kia nhếch mép bỏ đi
Khi người bí ẩn kia vừa khuất dạng cũng là lúc Taxi của Kai và Rin đến nơi. Xe chưa dừng mà 2 bạn trẻ đã mở cửa chạy xuống, để lại bác tài bấm còi inh ỏi:
- 2 cô cậu kia chưa thanh toán!
2 người chạy trước đã bước vào trong nhà và vẫn chưa có dấu hiệu muốn quay lại, bác tài bất đắc dĩ nhấn khởi động xe phóng đi, không quên bỏ lại 1 câu:
- Thanh niên dạo này láo toét thật! Haiz …
Lại nói đến Kai và Rin, sau khi vào bên trong nhà thì tìm khắp mọi ngóc ngách thì không thấy bà giáo đâu cả, căn nhà lạnh lẽo trống trải đến lạ
Kai ức, tìm hết tủ lạnh đến ngăn tủ bếp, đều không có
Rin cũng bực, đến cả tủ quần áo trong phòng bà giáo cũng mở ra tìm, tuyệt nhiên lại không mở 2 cái ngăn kéo ra vì đơn giản nó nghĩ … ngăn kéo bé thế này làm gì có ai chui lọt
2 người gặp nhau ở dưới nhà bếp
Kai ngước mắt hỏi:
- Thấy không?!
- Không!
- Tìm kĩ hơn tí nữa đi!
Kai ra lệnh, cậu lại lục soát nhà bếp và phòng khách 1 lần nữa. Rin gật đầu rồi lại tức tốc chạy lên phòng bà giáo để tìm
Rin lục tung cả cái phòng đó lên, đến sợi lông chân của bà giáo còn không thấy chứ đừng có nói là tìm được bà giáo.
Rin bất lực, nghĩ kỹ chỉ còn mỗi 2 cái ngăn kéo là chưa tìm, nó liền mở ra tìm, sắc mặt đột nhiên thay đổi
Rin hít 1 hơi sâu rồi vội chạy xuống nói với Kai, giọng cực kỳ gấp gáp:
- Kai ơi, tìm … tìm thấy rồi!
Kai nghe thấy thế, liền tức tốc chạy theo Rin lên phòng bà giáo, căn phòng đã bị xáo trộn, nhìn không khác vừa có 1 cơn bão đi qua là mấy.
Kai nín cười:
- Tôi tưởng ở đây vừa trải qua cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 chứ!
- Hứ!
Rin vểu môi, không mấy để ý đến lời trêu chọc của Kai, 1 lòng 1 dạ đi đến cái tủ treo quần áo, lôi cùng lúc 2 cái ngăn kéo ra, kể cả vách ngăn thì nửa thân trên của bà giáo đổ xuống ngay trước mặt Rin và Kai. Đôi mắt bà ta vẫn trợn tròn, miệng vẫn mím chặt lại
Mặt Kai hơi biến sắc, cậu vội chạy đến lôi bà giáo ra hẳn ngoài, thân người vẫn còn mềm và ấm chứng tỏ bà ta mới chết cách đây không lâu
Kai tức điên người, chửi thề 1 tiếng:
- Shit!
Bà giáo này thật to gan! Có gan làm mà lại không có gan chịu! Suýt nữa thì đụng đến bọn cậu mà lại dám tự sát, được lắm!
Chợt Rin lên tiếng:
- Kai ơi, có chút kỳ lạ!
- Chỗ nào?!
- Miệng của bà ta!
Rin nói, tay chỉ vào miệng của bà giáo đang được mím chặt lại như cố ý vậy, có lẽ vì bà ta biết, sẽ có người đến tìm bà ta!
Kai vội vàng lấy tay bóp mạnh miệng bà giáo thì phát hiện có 1 mảnh giấy rất nhỏ được bà ta nghiến chặt giữa 2 hàm răng. Kai nhíu mày, lực ở tay càng thêm chặt hơn khiến 2 hàm răng tách ra, Rin nhanh chóng lấy mảnh giấy đó ra, quan sát rồi chợt nhíu mày
- Là cái gì vậy?!
- Là chữ L!
Rin nói rồi để mảnh giấy lên bàn tay phải rồi giơ ra cho Kai xem.
- Mảnh giấy này được viết bằng máu, có lẽ do ngậm trong miệng đã bị nhòe đi nhưng vẫn còn những nét mờ mờ! Tôi chắc chắn đây là chữ L!
Rin nói giọng chắc nịch
Kai gật gù, dù hơi mờ nhưng đúng là chữ L. Có lẽ đằng sau chữ L này vẫn còn điều bí ẩn gì đó, cậu nên về cho người đi điều tra thêm thì tốt hơn!
Màn đêm buông xuống tối tăm, chỉ còn le lói ánh trăng sáng dịu nhẹ chiếu xuống vạn vật.
Bí ẩn … liệu bao giờ mới có thể được giải thích?!
- Khá khen cho bà!
Bà giáo hoảng sợ, vội quỳ xuống, dập đầu:
- Tôi xin lỗi … tôi xin lỗi … tôi đâu có thể lường trước được sự việc sẽ như vậy! Tôi xin lỗi!
- Hừ, xin lỗi? Trong từ điển của tôi không có cái từ ngữ này!
Giọng nói kia vẫn tiếp tục vang lên lên, người bí ẩn kia cầm khẩu súng giảm thanh chĩa thẳng vào đầu bà giáo
Bà giáo hoảng sợ hét lớn:
- CÔ … XIN CÔ CHO TÔI 1 CƠ HỘI NỮA! TÔI XIN CÔ!
- Tôi không có nhiều cơ hội đến thế để cho bà đâu! Camera đã bị phát hiện rồi, chỉ còn mỗi mình bà là nhân chứng sống duy nhất nữa thôi!
Người kia quay lưng đi, giọng nói vang lên, bình thản đến đáng sợ
Bà giáo sợ sệt toát mồ hôi hột, biết rằng số mình không thể thoát chết được trong ngày hôm nay, bà ta liếc xung quanh, liền thấy 1 tờ giấy A4 ở dưới gầm giường, trong đầu bà ta chợt xẹt qua 1 suy nghĩ. Bàn tay bà ta rón rén lấy tờ giấy, vì không có bút cho nên bà ta đành phải cắn ngón tay rồi viết vội lên đó.
Như cảm thấy được điều kỳ lạ của người ở sau lưng mình, người bí ẩn kia liền quay lại, bắt gặp bà giáo đang cắm cúi cặm cụi làm gì đó. Người bí ẩn kia không nghĩ ngợi gì nhiều, liền đi đến giật phắt tờ giấy kia của bà giáo khiến bà ta mất đà liền ngã sõng soài ra đất
Người kia nhíu mày, nhìn những chữ cái trên tờ giấy trắng tinh được viết bằng máu lem luốc, trông rất đáng sợ:
H
H He
He Li
He Li Be
H He2 Li Be
Nhìn những dòng chữ kỳ lạ này, lúc đầu người bí ẩn kia có chút không hiểu, nhưng cho đến khi nhìn thấy cả chồng sách Hóa học trên kệ của bà giáo kia, người đó mới chợt tỉnh ngộ
Mỗi chữ cái trên kia tương ứng với một kí hiệu hóa học. Liếc qua sẽ thấy khó hiểu, nhưng nếu cộng các số proton của mỗi chất tương ứng, ta sẽ có những phép tính sau:
H = 1
H He = 1 + 2 = 3
He Li = 2 + 3 = 5
He Li Be = 2 + 3 + 4 = 9
H He2 Li Be = 1 + 2.2 + 3 + 4 = 12
Nếu thay những chữ số trên vào bảng chữ cái Alphabet thì sẽ có các chữ: A, C, E, I, L
Chỉ mới nghĩ đến đây thôi, sắc mặt của người bí ẩn kia đã trở nên cực kỳ khó coi. Ánh mắt sẫm lại chứa đầy vẻ giận dữ … mụ già này lại giám để lại bằng chứng?!
Người bí ẩn kia cất giọng cao vút:
- Bà được lắm, đừng trách tôi vô tình!
Nói rồi, viên đạn bạc từ khẩu súng giảm thanh bay thẳng vào thái dương của bà giáo khiến bà ta đổ gục xuống, tử vong ngay tại chỗ, môi bặm lại, mắt trợn tròn
Người bí ẩn kia nhếch mép bỏ đi
Khi người bí ẩn kia vừa khuất dạng cũng là lúc Taxi của Kai và Rin đến nơi. Xe chưa dừng mà 2 bạn trẻ đã mở cửa chạy xuống, để lại bác tài bấm còi inh ỏi:
- 2 cô cậu kia chưa thanh toán!
2 người chạy trước đã bước vào trong nhà và vẫn chưa có dấu hiệu muốn quay lại, bác tài bất đắc dĩ nhấn khởi động xe phóng đi, không quên bỏ lại 1 câu:
- Thanh niên dạo này láo toét thật! Haiz …
Lại nói đến Kai và Rin, sau khi vào bên trong nhà thì tìm khắp mọi ngóc ngách thì không thấy bà giáo đâu cả, căn nhà lạnh lẽo trống trải đến lạ
Kai ức, tìm hết tủ lạnh đến ngăn tủ bếp, đều không có
Rin cũng bực, đến cả tủ quần áo trong phòng bà giáo cũng mở ra tìm, tuyệt nhiên lại không mở 2 cái ngăn kéo ra vì đơn giản nó nghĩ … ngăn kéo bé thế này làm gì có ai chui lọt
2 người gặp nhau ở dưới nhà bếp
Kai ngước mắt hỏi:
- Thấy không?!
- Không!
- Tìm kĩ hơn tí nữa đi!
Kai ra lệnh, cậu lại lục soát nhà bếp và phòng khách 1 lần nữa. Rin gật đầu rồi lại tức tốc chạy lên phòng bà giáo để tìm
Rin lục tung cả cái phòng đó lên, đến sợi lông chân của bà giáo còn không thấy chứ đừng có nói là tìm được bà giáo.
Rin bất lực, nghĩ kỹ chỉ còn mỗi 2 cái ngăn kéo là chưa tìm, nó liền mở ra tìm, sắc mặt đột nhiên thay đổi
Rin hít 1 hơi sâu rồi vội chạy xuống nói với Kai, giọng cực kỳ gấp gáp:
- Kai ơi, tìm … tìm thấy rồi!
Kai nghe thấy thế, liền tức tốc chạy theo Rin lên phòng bà giáo, căn phòng đã bị xáo trộn, nhìn không khác vừa có 1 cơn bão đi qua là mấy.
Kai nín cười:
- Tôi tưởng ở đây vừa trải qua cuộc chiến tranh thế giới thứ 2 chứ!
- Hứ!
Rin vểu môi, không mấy để ý đến lời trêu chọc của Kai, 1 lòng 1 dạ đi đến cái tủ treo quần áo, lôi cùng lúc 2 cái ngăn kéo ra, kể cả vách ngăn thì nửa thân trên của bà giáo đổ xuống ngay trước mặt Rin và Kai. Đôi mắt bà ta vẫn trợn tròn, miệng vẫn mím chặt lại
Mặt Kai hơi biến sắc, cậu vội chạy đến lôi bà giáo ra hẳn ngoài, thân người vẫn còn mềm và ấm chứng tỏ bà ta mới chết cách đây không lâu
Kai tức điên người, chửi thề 1 tiếng:
- Shit!
Bà giáo này thật to gan! Có gan làm mà lại không có gan chịu! Suýt nữa thì đụng đến bọn cậu mà lại dám tự sát, được lắm!
Chợt Rin lên tiếng:
- Kai ơi, có chút kỳ lạ!
- Chỗ nào?!
- Miệng của bà ta!
Rin nói, tay chỉ vào miệng của bà giáo đang được mím chặt lại như cố ý vậy, có lẽ vì bà ta biết, sẽ có người đến tìm bà ta!
Kai vội vàng lấy tay bóp mạnh miệng bà giáo thì phát hiện có 1 mảnh giấy rất nhỏ được bà ta nghiến chặt giữa 2 hàm răng. Kai nhíu mày, lực ở tay càng thêm chặt hơn khiến 2 hàm răng tách ra, Rin nhanh chóng lấy mảnh giấy đó ra, quan sát rồi chợt nhíu mày
- Là cái gì vậy?!
- Là chữ L!
Rin nói rồi để mảnh giấy lên bàn tay phải rồi giơ ra cho Kai xem.
- Mảnh giấy này được viết bằng máu, có lẽ do ngậm trong miệng đã bị nhòe đi nhưng vẫn còn những nét mờ mờ! Tôi chắc chắn đây là chữ L!
Rin nói giọng chắc nịch
Kai gật gù, dù hơi mờ nhưng đúng là chữ L. Có lẽ đằng sau chữ L này vẫn còn điều bí ẩn gì đó, cậu nên về cho người đi điều tra thêm thì tốt hơn!
Màn đêm buông xuống tối tăm, chỉ còn le lói ánh trăng sáng dịu nhẹ chiếu xuống vạn vật.
Bí ẩn … liệu bao giờ mới có thể được giải thích?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.