Siêu Quậy Học Viện Noble School
Chương 24
Thúy Shyndy
08/08/2017
" Ting ... "
Cửa thang máy mở ra, 4 con người ngay lập tức đụng độ với 2 chàng trai mặc quần bò áo sơ mi chạy đến.
Họ nhìn nhau, không giấu nổi xúc động
- ANH KAN, ANH VIN!
Eri và Lyn nức nở gào lên, 2 chàng trai tên Kan tên Vin kia cũng lên tiếng:
- Lyn, Eri!
Tiếp sau đó, Eri và Lyn chạy về phía Kan và Vin, Kan và Vin cũng nhanh chân đi về phía 2 nhỏ khiến mặt Joey và Erik ngắn tũn.
Cứ ngỡ là sẽ được coi một màn tình cảm sướt mướt sau nhiều ngày chia li như phim Hàn, đột nhiên cánh cửa phẫu thuật mở ra, cắt ngang cảnh quay cảm động.
Tiếng cô y tá vang lên:
- Anh là người nhà của bệnh nhân?
- Phải ... có việc gì sao? Ca phẫu thuật thành công rồi?
Kai đứng bật dậy, sốt sắng hỏi cô ý tá, mái tóc cậu rối bù lên trông rất thảm
Ai ngờ, cô y tá cúi gằm đầu xuống, nhỏ giọng:
- Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi cũng hết cách rồi, máu ... không đủ!
- BỆNH VIỆN CÁC CÔ LÀM VIỆC KIỂU GÌ THẾ HẢ? CÓ TÍ MÁU CŨNG KHÔNG ĐỦ, TÔI NGHĨ CÁI BỆNH VIỆN NÀY NÊN ĐÓNG CỬA ĐI!
Một giọng nói phẫn nộ vang lên, không phải của Kai mà là của Kan đang vội chạy tới
Bận diễn phim mà mấy người kia suýt quên mất chuyện này
=.=
Cô y tá hoảng sợ nhìn chàng soái ca vừa bước đến, lắp bắp:
- Là do ... bệnh nhân mắc chứng bệnh kỳ lạ ... máu không đông ... cho nên ...
- CÔ KHÔNG PHẢI BIỆN MINH!
Kan lại tức giận gào lên
Con Rin nhà anh ... tuyệt đối không thể có chuyện gì xảy ra!
Tuyệt đối không thể!
Vin đứng cạnh nói giọng ôn nhu, trái lại với cái bản tính nóng nảy từ trong trứng của Kan:
- Con Rin chưa chết là tốt rồi, đưa thuốc cho cô ta đi!
Kan hậm hực, định chửi thêm mấy câu nữa nhưng lại nghĩ đến tính mạng con em gái mình đang nằm trong tay mấy người này nên đành nhịn, lấy trong túi áo ra một lọ thuốc, nhưng nhìn tới nhìn lui vẫn không đưa nó cho cô ý tá, vẻ mặt hết sức là ngạc nhiên
Lyn sốt sắng hỏi:
- Anh Kan, sao vậy?
- Anh đưa cho cô y tá đi!
Eri thúc giục
Mọi người tất cả đều đổ dồn ánh mắt kì lạ về phía Kan đang đứng trợn mắt nhìn lọ thuốc trên tay
Cuối cùng, Kan cũng quay ra, dở khóc dở cười nói:
- Lấy ... nhầm thuốc rồi!
- HẢ?!
Vin, Eri và Lyn trợn tròn mắt nhìn Kan, ánh mắt tựa hồ như có dao găm. Còn Kai, Joey và Erik không hiểu gì cho nên cũng chẳng biết nên biểu hiện như thế nào, chỉ biết là nhìn vẻ mặt của 3 người kia như vậy thì chắc anh chàng kia đã gây ra chuyện tày đình gì rồi!
Vin tức mình, suýt nữa thì không khống chế được bản thân mà xông đến đấm cho Kan mấy phát. Nhưng rồi anh chỉ biết thở dài, tức giận bây giờ cũng không có ích gì cả
- Mày lấy nhầm thuốc? Tao nhớ là mày chạy hẳn vào phòng con Rin tìm thuốc cơ mà, sao lại nhầm được?
- Thì ở đó có 1 cái hộp, tao mở ra thì trong đó có 2 loại, tao thấy lọ màu hường đẹp hơn lọ màu đỏ cho nên tao ... lấy lọ này!
Kan cúi gằm mặt nói, tay giơ lọ thuốc màu hường lên, bên trên vỏ có in chữ ... " Hemostatic Drugs "
( Nghĩa là thuốc cầm máu đó bà con! )
" Quác ... quác ... quác ... "
Dường như có 1 đàn quạ đen đang bay trên đầu tất thảy mọi người ở đây
Vin tức mình, dồn hết tức giận mà đáp xuống đầu Kan một cái đập, đập cho nó bớt ngu đi
Đoạn, giật lấy lọ thuốc từ tay Kan, đưa cho cô y tá nói:
- Cô lấy thuốc trong này chuyền cho con bé trong kia là sẽ cầm được máu, nhưng chỉ cầm được trong 1 giờ đồng hồ thôi!
- Vâng!
Cô y tá nhận lấy, nhìn lọ thuốc như nhìn thấy vàng, lọ thuốc này đủ để cứu sống một mạng người đấy!
Nhưng trước khi cô y tá kia vào phòng phẫu thuật, đột nhiên Kan lên tiếng:
- Cô chuyền hết lọ thuốc đấy thì bảo họ chuyển con bé ra đây!
- Hả?!
Không chỉ cô ý tá mà Vin, Eri, Lyn, Erik, Joey và Kai cũng ngớ người ra nhìn cái con người vừa mới phát ngôn
Liệu ... anh ta có ý thức được anh ta vừa nói gì không?!
- Cô điếc à? Tôi không nói lại lần 2!
Kan lạnh lùng nói, điệu bộ giống như 1 vị quân vương cao cao tại thượng
Cô y tá thấy bộ dạng đáng sợ này, liền biết điều mà gật đầu, chạy vội vào trong phòng bệnh ... cứu người vẫn là trên hết
Lúc này, bên ngoài phòng phẫu thuật, không khí hết sức căng thẳng
Phải 1 lúc sau, Kai mới lên tiếng:
- Sao ... anh lại làm như vậy?!
- Tôi muốn đưa nó về nhà!
Kan nói, ánh mắt đầy bất lực xen lẫn xót xa:
- Nếu lần này tôi và Vin không đến kịp, hay là Eri nhắn tin muộn 1 chút nữa thôi ... thì chẳng phải là ... tôi ... không muốn mất nó!
Mọi người nghe lời Kan, ai cũng đều xúc động
Ở đây, có lẽ chỉ có Eri, Lyn và Vin biết được Kan thương Rin nhiều như thế nào.
Kan là người con duy nhất của nhà Vua ( ông Ren đó các chế ), tương lai đã được định sẵn làm một vị vua của đất nước. Kan không có anh em gì cả, lại sống trong môi trường dạy học khắc nghiệt của hoàng tộc do ông vua từ cái thời nảo thời nao đề xuất ra nên anh càng ngày càng cô đơn, ngày càng khó gần, đợt 5 tuổi còn bị mắc bệnh trầm cảm nặng, tin đó truyền ra, cả đất nước xôn xao đòi phế ngôi của Thế tử.
Năm đó, cũng là năm Rin ra đời
Thời gian thấm thoắt trôi, lại thêm 3 năm nữa trôi qua, Kan giờ đây đã 8 tuổi, đã vào Tiểu học rồi, còn Rin, đã được 3 tuổi, đã biết bi bô chạy nhảy gây náo loạn cả tòa lâu đài
Lần đầu tiên Kan và Rin gặp nhau là Rin trốn vào phòng Kan sau khi " nhỡ tay " đập vỡ cái lọ hoa được cho là " đồ cổ vô giá " của ông Ren, ông Ren biết tin, đang đi họp " cơ quan " ngay lập tức hủy buổi họp, tức tốc chạy về nhà, thề rằng nếu mà tìm được tiểu quỷ kia sẽ cho ăn đòn nát đít, cho lên núi tu luyện với ông thầy biến thái 1 tháng
- Ai cho ngươi vào phòng ta?
Thế Tử Kan lúc đó vẫn còn lạnh lùng lắm, hậu di chứng của lần bị trầm cảm kia
Mặt Rin tái mét, không phải do sợ Kan mà là sợ anh kị lâm binh đang vác kiếm đi vòng quanh bên ngoài kia ... nhỡ mà bị phát hiện ra ... thì thảm rồi!
Kan lúc đó như kiểu hiểu ý Rin ý, mà đóng sầm cửa lại, mặt vẫn không biến sắc cao ngạo nhìn Rin nói:
- Nói đi, nhà ngươi là ai?
- Em là con ba Ken và mẹ Ari!
Cái giọng nói của trẻ 3 tuổi ấy, nghe ngọng ngọng líu lo dễ thương lắm
Kan " Hừm " 1 tiếng ... ra là con của chú Ken và cô Ari, đoạn tiếp tục hỏi:
- Nhà ngươi sao lại vào phòng ta? Tính ăn trộm gì hả?
Rin lắc đầu, xua tay, tiếp tục bập bẹ:
- Không có đâu ... nhà em đầy đồ, nhà em có điều kiện thì cần gì em phải đi ăn trộm!
Cuộc đời Kan ... lần đầu tiên biết đến 2 chữ " cạn lời " =.=
Thế là Kan cứ hỏi, Rin cứ trả lời, nhiều lần khiến Kan tức muốn nghẹn họng
Dần dà, 2 đứa thân nhau lúc nào không hay
- Anh Kan, ra đây chơi!
Kan đang đọc về lịch sử của Fiore thì nghe thấy tiếng Rin, ngước lên thì thấy con bé đang lấp ló sau cánh cửa
Kan thận trọng liếc nhìn ông giáo đang chăm chú ngắm con vẹt quý ở trong phòng, nhân cơ hội " tẩu thoát ".
Rin dẫn Kan đi ra khu vườn của tòa lâu đài, đó là 1 khu vườn rất đẹp, có biết bao nhiêu hoa là hoa, nào hoa hồng, hoa hướng dương, hoa cẩm tú cầu, ... bla blo ... còn ở giữ khu vườn đẹp lung linh đó, có 1 chiếc bàn màu trắng xinh xinh, bên tràn bày đầy những thứ đồ ăn vặt nào là bánh ngọt, bim bim, nước uống, xung quanh đang có 1 cậu con trai tầm tuổi Kan và 2 đứa con gái tầm tuổi Rin đang lúi húi châm lửa vào nến trên bánh kem
- Gì đây? Tiệc hả?
Kan hơi cười nói, chỉ có trước mặt Rin, anh mới có bộ dạng này
- Vâng!
Rin gật đầu, lon ton kéo Kan đi đến, ấn anh ngồi xuống 1 chiếc ghế, hào hứng mở đầu:
- Xin cảm ơn các vị tiểu thư công tử đã bớt chút thời gian quý giá mà đến đây dự lễ " sinh thần " của tôi!
Bên dưới vang lên 1 tràng pháo tay ... bất đắc dĩ
Đột nhiên, con nhỏ tóc nâu lên tiếng:
- Rin, ai đây, đẹp trai thế!
Hám trai thế này, còn ai khác ngoài Eri
- Anh tao, tên là Kan! Tao cấm mày xun xoe anh ấy nhá, tao không nỡ để cuộc đời anh Kan bị tàn phá trong tay mày đâu!
Rin khinh khỉnh nói, ánh mắt rõ là kỳ thị nhìn Eri
Eri nhăn mặt:
- Xí, tao cũng không thèm nhá! Tao có anh Vin là được rồi!
=.=
Vin nhìn Eri, gượng cười, trong lòng thầm nghĩ ...
" Anh cũng không nỡ để tương lai của anh vào tay cô rồi bị phá hoại đâu! "
- Anh mày? Sao tao chưa thấy anh Kan bao giờ thế!
Lyn hơi nghi hoặc nói, kể cũng phải, sống trong cái tòa lâu đài ngần đấy năm, có 1 soái ca như này bọn nó phải biết chứ nhỉ!
- Lúc đấy anh bận học, không phải là cái dạng người sung sướng suốt ngày chạy nhảy như chúng mày đâu!
Rin hất mặt nói
- ... Mày cũng như bọn tao thôi! Chó chê mèo lắm lông!
Lyn bĩu môi, liếc Rin một cái nói giọng rõ đành hanh
- À, mọi người làm quen nhau đi!
Rin cười phớ lớ
Người từ nãy đến giờ im lặng là kan đột ngột đứng lên, cứ ngỡ anh bỏ đi, ai dè anh lại cầm cốc nước lên, giơ ra nói:
- Xin chào, tôi tên Kan!
Từ đó, họ lập thành đội ngũ siêu cấp của hoàng gia. Nếu 3 con nhỏ kia mà nghịch ngợm hay như nào thì chắc chắn Kan và Vin sẽ chạy ra một mực bênh vực, giúp bọn nó thoát tội không biết bao nhiêu lần. Ngược lại, mỗi lần kan và Vin học hành bị street, sẽ luôn có 3 con em mồm miệng líu lo trò chuyện không ngừng giúp cho bọn anh tâm trí thoải mái hơn, vui vẻ hơn.
Kan dần dần cũng thay tính đổi nết, từ 1 thế tử của 1 đất nước, lạnh lùng cao ngạo khó gần đến 1 cậu bé hài hước, lại có chút nóng tính khiến Vua Ren và hoàng hậu Kell hết sức vui mừng
Nhớ lại kỉ niệm xưa, trên môi ai cũng đều nở 1 nụ cười
" Ting "
Cửa phòng phẫu thuật bật mở, cắt ngang suy nghĩ của 4 người
Cửa thang máy mở ra, 4 con người ngay lập tức đụng độ với 2 chàng trai mặc quần bò áo sơ mi chạy đến.
Họ nhìn nhau, không giấu nổi xúc động
- ANH KAN, ANH VIN!
Eri và Lyn nức nở gào lên, 2 chàng trai tên Kan tên Vin kia cũng lên tiếng:
- Lyn, Eri!
Tiếp sau đó, Eri và Lyn chạy về phía Kan và Vin, Kan và Vin cũng nhanh chân đi về phía 2 nhỏ khiến mặt Joey và Erik ngắn tũn.
Cứ ngỡ là sẽ được coi một màn tình cảm sướt mướt sau nhiều ngày chia li như phim Hàn, đột nhiên cánh cửa phẫu thuật mở ra, cắt ngang cảnh quay cảm động.
Tiếng cô y tá vang lên:
- Anh là người nhà của bệnh nhân?
- Phải ... có việc gì sao? Ca phẫu thuật thành công rồi?
Kai đứng bật dậy, sốt sắng hỏi cô ý tá, mái tóc cậu rối bù lên trông rất thảm
Ai ngờ, cô y tá cúi gằm đầu xuống, nhỏ giọng:
- Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi cũng hết cách rồi, máu ... không đủ!
- BỆNH VIỆN CÁC CÔ LÀM VIỆC KIỂU GÌ THẾ HẢ? CÓ TÍ MÁU CŨNG KHÔNG ĐỦ, TÔI NGHĨ CÁI BỆNH VIỆN NÀY NÊN ĐÓNG CỬA ĐI!
Một giọng nói phẫn nộ vang lên, không phải của Kai mà là của Kan đang vội chạy tới
Bận diễn phim mà mấy người kia suýt quên mất chuyện này
=.=
Cô y tá hoảng sợ nhìn chàng soái ca vừa bước đến, lắp bắp:
- Là do ... bệnh nhân mắc chứng bệnh kỳ lạ ... máu không đông ... cho nên ...
- CÔ KHÔNG PHẢI BIỆN MINH!
Kan lại tức giận gào lên
Con Rin nhà anh ... tuyệt đối không thể có chuyện gì xảy ra!
Tuyệt đối không thể!
Vin đứng cạnh nói giọng ôn nhu, trái lại với cái bản tính nóng nảy từ trong trứng của Kan:
- Con Rin chưa chết là tốt rồi, đưa thuốc cho cô ta đi!
Kan hậm hực, định chửi thêm mấy câu nữa nhưng lại nghĩ đến tính mạng con em gái mình đang nằm trong tay mấy người này nên đành nhịn, lấy trong túi áo ra một lọ thuốc, nhưng nhìn tới nhìn lui vẫn không đưa nó cho cô ý tá, vẻ mặt hết sức là ngạc nhiên
Lyn sốt sắng hỏi:
- Anh Kan, sao vậy?
- Anh đưa cho cô y tá đi!
Eri thúc giục
Mọi người tất cả đều đổ dồn ánh mắt kì lạ về phía Kan đang đứng trợn mắt nhìn lọ thuốc trên tay
Cuối cùng, Kan cũng quay ra, dở khóc dở cười nói:
- Lấy ... nhầm thuốc rồi!
- HẢ?!
Vin, Eri và Lyn trợn tròn mắt nhìn Kan, ánh mắt tựa hồ như có dao găm. Còn Kai, Joey và Erik không hiểu gì cho nên cũng chẳng biết nên biểu hiện như thế nào, chỉ biết là nhìn vẻ mặt của 3 người kia như vậy thì chắc anh chàng kia đã gây ra chuyện tày đình gì rồi!
Vin tức mình, suýt nữa thì không khống chế được bản thân mà xông đến đấm cho Kan mấy phát. Nhưng rồi anh chỉ biết thở dài, tức giận bây giờ cũng không có ích gì cả
- Mày lấy nhầm thuốc? Tao nhớ là mày chạy hẳn vào phòng con Rin tìm thuốc cơ mà, sao lại nhầm được?
- Thì ở đó có 1 cái hộp, tao mở ra thì trong đó có 2 loại, tao thấy lọ màu hường đẹp hơn lọ màu đỏ cho nên tao ... lấy lọ này!
Kan cúi gằm mặt nói, tay giơ lọ thuốc màu hường lên, bên trên vỏ có in chữ ... " Hemostatic Drugs "
( Nghĩa là thuốc cầm máu đó bà con! )
" Quác ... quác ... quác ... "
Dường như có 1 đàn quạ đen đang bay trên đầu tất thảy mọi người ở đây
Vin tức mình, dồn hết tức giận mà đáp xuống đầu Kan một cái đập, đập cho nó bớt ngu đi
Đoạn, giật lấy lọ thuốc từ tay Kan, đưa cho cô y tá nói:
- Cô lấy thuốc trong này chuyền cho con bé trong kia là sẽ cầm được máu, nhưng chỉ cầm được trong 1 giờ đồng hồ thôi!
- Vâng!
Cô y tá nhận lấy, nhìn lọ thuốc như nhìn thấy vàng, lọ thuốc này đủ để cứu sống một mạng người đấy!
Nhưng trước khi cô y tá kia vào phòng phẫu thuật, đột nhiên Kan lên tiếng:
- Cô chuyền hết lọ thuốc đấy thì bảo họ chuyển con bé ra đây!
- Hả?!
Không chỉ cô ý tá mà Vin, Eri, Lyn, Erik, Joey và Kai cũng ngớ người ra nhìn cái con người vừa mới phát ngôn
Liệu ... anh ta có ý thức được anh ta vừa nói gì không?!
- Cô điếc à? Tôi không nói lại lần 2!
Kan lạnh lùng nói, điệu bộ giống như 1 vị quân vương cao cao tại thượng
Cô y tá thấy bộ dạng đáng sợ này, liền biết điều mà gật đầu, chạy vội vào trong phòng bệnh ... cứu người vẫn là trên hết
Lúc này, bên ngoài phòng phẫu thuật, không khí hết sức căng thẳng
Phải 1 lúc sau, Kai mới lên tiếng:
- Sao ... anh lại làm như vậy?!
- Tôi muốn đưa nó về nhà!
Kan nói, ánh mắt đầy bất lực xen lẫn xót xa:
- Nếu lần này tôi và Vin không đến kịp, hay là Eri nhắn tin muộn 1 chút nữa thôi ... thì chẳng phải là ... tôi ... không muốn mất nó!
Mọi người nghe lời Kan, ai cũng đều xúc động
Ở đây, có lẽ chỉ có Eri, Lyn và Vin biết được Kan thương Rin nhiều như thế nào.
Kan là người con duy nhất của nhà Vua ( ông Ren đó các chế ), tương lai đã được định sẵn làm một vị vua của đất nước. Kan không có anh em gì cả, lại sống trong môi trường dạy học khắc nghiệt của hoàng tộc do ông vua từ cái thời nảo thời nao đề xuất ra nên anh càng ngày càng cô đơn, ngày càng khó gần, đợt 5 tuổi còn bị mắc bệnh trầm cảm nặng, tin đó truyền ra, cả đất nước xôn xao đòi phế ngôi của Thế tử.
Năm đó, cũng là năm Rin ra đời
Thời gian thấm thoắt trôi, lại thêm 3 năm nữa trôi qua, Kan giờ đây đã 8 tuổi, đã vào Tiểu học rồi, còn Rin, đã được 3 tuổi, đã biết bi bô chạy nhảy gây náo loạn cả tòa lâu đài
Lần đầu tiên Kan và Rin gặp nhau là Rin trốn vào phòng Kan sau khi " nhỡ tay " đập vỡ cái lọ hoa được cho là " đồ cổ vô giá " của ông Ren, ông Ren biết tin, đang đi họp " cơ quan " ngay lập tức hủy buổi họp, tức tốc chạy về nhà, thề rằng nếu mà tìm được tiểu quỷ kia sẽ cho ăn đòn nát đít, cho lên núi tu luyện với ông thầy biến thái 1 tháng
- Ai cho ngươi vào phòng ta?
Thế Tử Kan lúc đó vẫn còn lạnh lùng lắm, hậu di chứng của lần bị trầm cảm kia
Mặt Rin tái mét, không phải do sợ Kan mà là sợ anh kị lâm binh đang vác kiếm đi vòng quanh bên ngoài kia ... nhỡ mà bị phát hiện ra ... thì thảm rồi!
Kan lúc đó như kiểu hiểu ý Rin ý, mà đóng sầm cửa lại, mặt vẫn không biến sắc cao ngạo nhìn Rin nói:
- Nói đi, nhà ngươi là ai?
- Em là con ba Ken và mẹ Ari!
Cái giọng nói của trẻ 3 tuổi ấy, nghe ngọng ngọng líu lo dễ thương lắm
Kan " Hừm " 1 tiếng ... ra là con của chú Ken và cô Ari, đoạn tiếp tục hỏi:
- Nhà ngươi sao lại vào phòng ta? Tính ăn trộm gì hả?
Rin lắc đầu, xua tay, tiếp tục bập bẹ:
- Không có đâu ... nhà em đầy đồ, nhà em có điều kiện thì cần gì em phải đi ăn trộm!
Cuộc đời Kan ... lần đầu tiên biết đến 2 chữ " cạn lời " =.=
Thế là Kan cứ hỏi, Rin cứ trả lời, nhiều lần khiến Kan tức muốn nghẹn họng
Dần dà, 2 đứa thân nhau lúc nào không hay
- Anh Kan, ra đây chơi!
Kan đang đọc về lịch sử của Fiore thì nghe thấy tiếng Rin, ngước lên thì thấy con bé đang lấp ló sau cánh cửa
Kan thận trọng liếc nhìn ông giáo đang chăm chú ngắm con vẹt quý ở trong phòng, nhân cơ hội " tẩu thoát ".
Rin dẫn Kan đi ra khu vườn của tòa lâu đài, đó là 1 khu vườn rất đẹp, có biết bao nhiêu hoa là hoa, nào hoa hồng, hoa hướng dương, hoa cẩm tú cầu, ... bla blo ... còn ở giữ khu vườn đẹp lung linh đó, có 1 chiếc bàn màu trắng xinh xinh, bên tràn bày đầy những thứ đồ ăn vặt nào là bánh ngọt, bim bim, nước uống, xung quanh đang có 1 cậu con trai tầm tuổi Kan và 2 đứa con gái tầm tuổi Rin đang lúi húi châm lửa vào nến trên bánh kem
- Gì đây? Tiệc hả?
Kan hơi cười nói, chỉ có trước mặt Rin, anh mới có bộ dạng này
- Vâng!
Rin gật đầu, lon ton kéo Kan đi đến, ấn anh ngồi xuống 1 chiếc ghế, hào hứng mở đầu:
- Xin cảm ơn các vị tiểu thư công tử đã bớt chút thời gian quý giá mà đến đây dự lễ " sinh thần " của tôi!
Bên dưới vang lên 1 tràng pháo tay ... bất đắc dĩ
Đột nhiên, con nhỏ tóc nâu lên tiếng:
- Rin, ai đây, đẹp trai thế!
Hám trai thế này, còn ai khác ngoài Eri
- Anh tao, tên là Kan! Tao cấm mày xun xoe anh ấy nhá, tao không nỡ để cuộc đời anh Kan bị tàn phá trong tay mày đâu!
Rin khinh khỉnh nói, ánh mắt rõ là kỳ thị nhìn Eri
Eri nhăn mặt:
- Xí, tao cũng không thèm nhá! Tao có anh Vin là được rồi!
=.=
Vin nhìn Eri, gượng cười, trong lòng thầm nghĩ ...
" Anh cũng không nỡ để tương lai của anh vào tay cô rồi bị phá hoại đâu! "
- Anh mày? Sao tao chưa thấy anh Kan bao giờ thế!
Lyn hơi nghi hoặc nói, kể cũng phải, sống trong cái tòa lâu đài ngần đấy năm, có 1 soái ca như này bọn nó phải biết chứ nhỉ!
- Lúc đấy anh bận học, không phải là cái dạng người sung sướng suốt ngày chạy nhảy như chúng mày đâu!
Rin hất mặt nói
- ... Mày cũng như bọn tao thôi! Chó chê mèo lắm lông!
Lyn bĩu môi, liếc Rin một cái nói giọng rõ đành hanh
- À, mọi người làm quen nhau đi!
Rin cười phớ lớ
Người từ nãy đến giờ im lặng là kan đột ngột đứng lên, cứ ngỡ anh bỏ đi, ai dè anh lại cầm cốc nước lên, giơ ra nói:
- Xin chào, tôi tên Kan!
Từ đó, họ lập thành đội ngũ siêu cấp của hoàng gia. Nếu 3 con nhỏ kia mà nghịch ngợm hay như nào thì chắc chắn Kan và Vin sẽ chạy ra một mực bênh vực, giúp bọn nó thoát tội không biết bao nhiêu lần. Ngược lại, mỗi lần kan và Vin học hành bị street, sẽ luôn có 3 con em mồm miệng líu lo trò chuyện không ngừng giúp cho bọn anh tâm trí thoải mái hơn, vui vẻ hơn.
Kan dần dần cũng thay tính đổi nết, từ 1 thế tử của 1 đất nước, lạnh lùng cao ngạo khó gần đến 1 cậu bé hài hước, lại có chút nóng tính khiến Vua Ren và hoàng hậu Kell hết sức vui mừng
Nhớ lại kỉ niệm xưa, trên môi ai cũng đều nở 1 nụ cười
" Ting "
Cửa phòng phẫu thuật bật mở, cắt ngang suy nghĩ của 4 người
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.