Siêu Quậy Học Viện Noble School
Chương 29
Thúy Shyndy
13/08/2017
Joey và Lyn cứ đứng vậy ôm nhau, không biết thời gian đã trôi qua bao
lâu nữa, cho đến khi tiếng " E hèm " vang lên, tiếng sau đó là giọng nói sặc mùi châm chọc:
- Hai anh chị có gì về nhà đắp chăn ôm nhau sau nhé, hôm nay bọn này đến đây là để bàn chuyện lớn chứ không phải tới coi hai anh chị tình tứ đâu!
Rin nén cười nói
Joey và Lyn nghe thế, lập tức như có phản xạ mà buông nhau ra, mặt đỏ ửng
Tiếng nhạc bốc lửa nhanh chóng nổi lên khiến mọi người lại trở về với cuộc vui ban đầu, câu chuyện lãng mạn vừa nãy hoàn toàn rơi vào quên lãng
Ở cái bàn nọ, tổng cộng 9 người ngồi đó, gương mặt ai cũng đều rất nghiêm túc
Vin thở 1 hơi dài, nhìn Rick đang ngồi cạnh Rin, giọng nói có phần khiêm nhường đàn anh lớn tuổi:
- Anh Rick, anh về trước đi, Rin tí để nó về cùng bọn em là được rồi!
Rick nghe thế cũng không chần chừ chút nào mà đứng dậy đi ngay, trước khi đi còn xoa đầu Rin một cái
Ai kia ngồi đối diện, hơi nhíu mày
Rin mắt cong cong nhìn theo bóng dáng cao ráo của Rick, mãi đến khi cánh cửa đóng " SẦM " lại mới chịu thu ánh mắt về
- Được rồi, nói đi!
Vin lên tiếng trước, mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt khôi ngô tuấn tú của 3 cạu trai ngồi đối diện mình
- Trước khi đề cập đến chuyện đó, bọn em có vài câu hỏi và cũng muốn các anh trả lời và giải thích!
Erik kiên quyết nói
Eri ngồi cạnh hơi nhíu mày, khẽ nhéo vào tay Erik cảnh cáo nhưng Erik không mấy quan tâm, chỉ quan tâm tới sắc mặt 2 ông anh già kia
- Được!
Kan thoải mái gật đầu
- Đằng nào sau này mấy con kia các chú chả rước về, trước sau cũng nên biết!
Kan nói, khóe miệng hơi cong
Một câu nói, mà khiến 4 đứa ngượng, 2 đứa đang nốc rượu nghe thế thì ho sặc sụa
Kan nhìn Rin đang ho sặc sụa, rất chi là dịu dàng quan tâm mà lấy một cái khăn ra, ân cần lau rượu trên miệng cho Rin
- Khụ khụ ... anh Kan, anh nói 2 con kia là được rồi, sao còn lôi em vào?
Rin trừng mắt, đôi mắt tím đẹp đẽ toát lên có 1 chút khó chịu
- Đằng nào sau này em chả như 2 đứa nó!
Kan cười gian, tay vẫn ân cần chấm chấm từng chút rượu còn vương trên môi Rin
Rin nghe thế, ánh mắt có chút đau đớn, quyết định giữ im lặng
- Được rồi, các chú hỏi đi!
Vin ngả người ra sau ghế, bộ dạng có chút lười biếng lên tiếng
Mở đầu là Kai, khẽ nhìn mắt Rin, cậu nói:
- Sao mắt mọi người lại có màu như vậy? Chắc chắn không phải là đeo lens!
Câu trước là hỏi, còn câu sau chính là khẳng định
Không hề đeo lens, Kai đã để ý chuyện này từ cái lúc học bơi rồi. Thường thì để tránh tổn hại đến mắt, giờ học bơi không có một ai đeo lens cả, thậm chí cả những bà cô điệu đà mang danh hot girl ở trường đến giờ học bơi dù không muốn nhưng cũng vẫn phải bỏ lens ra
Còn 3 người này, trước sau như một, đều là những màu sắc đẹp đẽ kia
Giờ đây, không chỉ bọn nó mà tất cả mọi người ở đây đều có những đôi mắt có màu kì lạ, màu tràm, màu hồng, màu xám, thậm chí mắt của Kan còn có màu bạc, mắt của Vin có màu xám tro kì lạ.
càng nghĩ, nghi vấn trong lòng Kai càng cao hơn
Kan nghe xong câu hỏi này thì khóe môi cong lên tạo thành 1 nụ cười, Kan thoải mái giải thích:
- Anh cũng không biết, từ khi sinh ra đã vậy rồi! Theo như khoa học chứng minh thì chính là di truyền theo gen đó!
Kai há hốc ... việc này ai chả biết
- Nhưng ...
Kai định lên tiếng thì bị Rin cắt ngang bởi giọng nói lãnh đạm:
- Câu tiếp theo!
Kai á khẩu, chỉ biết ngồi im 1 chỗ nốc rượu, tự nhiên cảm thấy bản thân mình tủi thân ghê ghớm
Tiếp theo là Joey, cậu nhìn vào Rin, hạnh phúc trong ánh mắt vẫn chưa hết, vẫn còn le lói trong ánh mắt của Joey
- Nơi này rốt cuộc là ở đâu vậy?
- Khá gần Anh quốc, chếch về hướng 8 giờ!
Vin nhàn nhạt đáp
- Vậy sao? Vậy tại sao bọn em lại chưa từng nghe đến thành phố xa hoa này, thậm chí trên bản đồ cũng không thấy! Từ khi tới đây em đã cảm thấy nơi này thật kỳ lạ rồi!
Erik hỏi 1 tràng, mong sao câu hỏi của mình sẽ có người giải đáp
Không khí thoáng chốc im lặng
Nhìn ánh mắt hi vọng và chờ đợi của Erik, cuối cùng Rin đành bất đắc dĩ lên tiếng:
- Nơi này không xuất hiện trên bản đồ!
1 câu nói đơn giản như cũng là sự lí giải cho những câu hỏi dồn dập của Erik
3 cái người kia suýt nữa thì rớt hàm
Không ... có trên bản đồ
OMG ... cái quễ gì đang xảy ra vậy?
- Hai anh chị có gì về nhà đắp chăn ôm nhau sau nhé, hôm nay bọn này đến đây là để bàn chuyện lớn chứ không phải tới coi hai anh chị tình tứ đâu!
Rin nén cười nói
Joey và Lyn nghe thế, lập tức như có phản xạ mà buông nhau ra, mặt đỏ ửng
Tiếng nhạc bốc lửa nhanh chóng nổi lên khiến mọi người lại trở về với cuộc vui ban đầu, câu chuyện lãng mạn vừa nãy hoàn toàn rơi vào quên lãng
Ở cái bàn nọ, tổng cộng 9 người ngồi đó, gương mặt ai cũng đều rất nghiêm túc
Vin thở 1 hơi dài, nhìn Rick đang ngồi cạnh Rin, giọng nói có phần khiêm nhường đàn anh lớn tuổi:
- Anh Rick, anh về trước đi, Rin tí để nó về cùng bọn em là được rồi!
Rick nghe thế cũng không chần chừ chút nào mà đứng dậy đi ngay, trước khi đi còn xoa đầu Rin một cái
Ai kia ngồi đối diện, hơi nhíu mày
Rin mắt cong cong nhìn theo bóng dáng cao ráo của Rick, mãi đến khi cánh cửa đóng " SẦM " lại mới chịu thu ánh mắt về
- Được rồi, nói đi!
Vin lên tiếng trước, mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt khôi ngô tuấn tú của 3 cạu trai ngồi đối diện mình
- Trước khi đề cập đến chuyện đó, bọn em có vài câu hỏi và cũng muốn các anh trả lời và giải thích!
Erik kiên quyết nói
Eri ngồi cạnh hơi nhíu mày, khẽ nhéo vào tay Erik cảnh cáo nhưng Erik không mấy quan tâm, chỉ quan tâm tới sắc mặt 2 ông anh già kia
- Được!
Kan thoải mái gật đầu
- Đằng nào sau này mấy con kia các chú chả rước về, trước sau cũng nên biết!
Kan nói, khóe miệng hơi cong
Một câu nói, mà khiến 4 đứa ngượng, 2 đứa đang nốc rượu nghe thế thì ho sặc sụa
Kan nhìn Rin đang ho sặc sụa, rất chi là dịu dàng quan tâm mà lấy một cái khăn ra, ân cần lau rượu trên miệng cho Rin
- Khụ khụ ... anh Kan, anh nói 2 con kia là được rồi, sao còn lôi em vào?
Rin trừng mắt, đôi mắt tím đẹp đẽ toát lên có 1 chút khó chịu
- Đằng nào sau này em chả như 2 đứa nó!
Kan cười gian, tay vẫn ân cần chấm chấm từng chút rượu còn vương trên môi Rin
Rin nghe thế, ánh mắt có chút đau đớn, quyết định giữ im lặng
- Được rồi, các chú hỏi đi!
Vin ngả người ra sau ghế, bộ dạng có chút lười biếng lên tiếng
Mở đầu là Kai, khẽ nhìn mắt Rin, cậu nói:
- Sao mắt mọi người lại có màu như vậy? Chắc chắn không phải là đeo lens!
Câu trước là hỏi, còn câu sau chính là khẳng định
Không hề đeo lens, Kai đã để ý chuyện này từ cái lúc học bơi rồi. Thường thì để tránh tổn hại đến mắt, giờ học bơi không có một ai đeo lens cả, thậm chí cả những bà cô điệu đà mang danh hot girl ở trường đến giờ học bơi dù không muốn nhưng cũng vẫn phải bỏ lens ra
Còn 3 người này, trước sau như một, đều là những màu sắc đẹp đẽ kia
Giờ đây, không chỉ bọn nó mà tất cả mọi người ở đây đều có những đôi mắt có màu kì lạ, màu tràm, màu hồng, màu xám, thậm chí mắt của Kan còn có màu bạc, mắt của Vin có màu xám tro kì lạ.
càng nghĩ, nghi vấn trong lòng Kai càng cao hơn
Kan nghe xong câu hỏi này thì khóe môi cong lên tạo thành 1 nụ cười, Kan thoải mái giải thích:
- Anh cũng không biết, từ khi sinh ra đã vậy rồi! Theo như khoa học chứng minh thì chính là di truyền theo gen đó!
Kai há hốc ... việc này ai chả biết
- Nhưng ...
Kai định lên tiếng thì bị Rin cắt ngang bởi giọng nói lãnh đạm:
- Câu tiếp theo!
Kai á khẩu, chỉ biết ngồi im 1 chỗ nốc rượu, tự nhiên cảm thấy bản thân mình tủi thân ghê ghớm
Tiếp theo là Joey, cậu nhìn vào Rin, hạnh phúc trong ánh mắt vẫn chưa hết, vẫn còn le lói trong ánh mắt của Joey
- Nơi này rốt cuộc là ở đâu vậy?
- Khá gần Anh quốc, chếch về hướng 8 giờ!
Vin nhàn nhạt đáp
- Vậy sao? Vậy tại sao bọn em lại chưa từng nghe đến thành phố xa hoa này, thậm chí trên bản đồ cũng không thấy! Từ khi tới đây em đã cảm thấy nơi này thật kỳ lạ rồi!
Erik hỏi 1 tràng, mong sao câu hỏi của mình sẽ có người giải đáp
Không khí thoáng chốc im lặng
Nhìn ánh mắt hi vọng và chờ đợi của Erik, cuối cùng Rin đành bất đắc dĩ lên tiếng:
- Nơi này không xuất hiện trên bản đồ!
1 câu nói đơn giản như cũng là sự lí giải cho những câu hỏi dồn dập của Erik
3 cái người kia suýt nữa thì rớt hàm
Không ... có trên bản đồ
OMG ... cái quễ gì đang xảy ra vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.