Siêu Quậy Học Viện Noble School

Chương 41

Thúy Shyndy

19/08/2017

Vin vẫn cứ mãi mất tích như vậy cho đến hết buổi tối khiến bọn nó không khỏi lo lắng, đi qua đi lại trước cánh cổng to chà bá của nhà Kai, chỉ có mỗi Ran là bình tĩnh, nhàn nhạt khuyên bảo:

- Này, kệ anh ta đi, anh ta không sao đâu!

- Em buồn ngủ thì cứ vào trước đi, bọn anh ngồi ngoài này đợi thằng Vin! Nhất là tối nay ôm lề đường ngủ thôi mà!

Cười hì hì, Kan nói

Ran trầm mặc nhìn đám " giặc " trước mặt mình đang dựa vào người nhau ngáp ngắn ngáp dài kia, lại nhìn đến Kan đang ngồi bên cạnh mình, ánh mắt lo lắng nhìn ra ngoài đường mà không khỏi xót lòng

Khe dựa đầu vào vai Kan, máu trong người Ran nóng lên sôi sùng sục

" Vin, anh thử vác cái mặt thớt của anh về mà xem! "

...

Sáng hôm sau:

Tám người xếp thành hai hàng dọc dựa vào người nhau mà ngủ ngon lành dọc hai bên hàng trúc, đến cả mấy anh bảo vệ cũng bó tay chấm com. Đã thế, lại còn toàn nam thanh nữ tú, tụ họp vào một chỗ như vậy, đương nhiên là tạo thành kỳ quan, khiến cho người đi đường không khỏi ngoái đầu lại nhìn một cái cho bõ con mắt.

Đột nhiên một giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

- Này, dậy đi, sao mọi người lại lăn ra ngoài này ngủ vậy?!

Kan là người tỉnh giấc đầu tiên

Đang lơ mơ đánh cờ với " Chu Công " thì bị giọng nói quen thuộc kia làm cho bay về trần gian, kéo theo đó là những đứa còn lại đang vi vu trên cung trăng =.=

- Vin, thằng khốn nạn, tao tưởng mày bỏ nhà đi bụi rồi chứ!

Kan gào ầm lên, suýt chút nữa thì xong vào đấm cho Vin một trận

Hiệu quả của giọng ca này là khiến cái bọn đang lơ mơ chưa biết mình đang ở đâu tỉnh ngủ hẳn. Bọn nó nhìn thấy Vin, ríu ra ríu rít:

- Anh Vin về rồi à?

- Em còn tưởng anh bỏ về nhà rồi cơ!

- Haiz ... đau lưng quá, vào ngủ tiếp đây!

Nhìn theo đám người đang uể oải lết từng bước đi bộ vào trong nhà mà Vin không khỏi thấy ấm lòng

Đột nhiên một giọng nói ngang tàn vang lên:

- Vin, qua đây nói chuyện với tôi một chút được không?!

Vin ngạc nhiên nhìn Ran, trước giờ Ran không hay nói chuyện với Vin cho lắm, hay nói chính xác là không nói với nhau được câu nào luôn ý chứ! Vậy mà giờ đây lại tự động đòi đi nói chuyện riêng, chắc chắn là phải có chuyện gì đó rất rất quan trọng

Nghĩ rồi, Vin nhìn Ran gật đầu

...

Hai người kéo nhau ra cái đình ở hồ cá nói chuyện

Cầm nắm mồi trên tay thả xuống hồ cá, nhìn những chú cá vàng đang nổi lên thì nhau ăn thì Ran cười nhẹ, lên tiếng hỏi:

- Vin này, ngày hôm qua anh đi đâu vậy? Mọi người đều rất lo cho anh!

Vin đang nhấp một ngụm cafe, nghe thế thì động tác hơi dừng lại, nhưng chưa đến 1 giây sau, anh đã lên tiếng trả lời:

- Tôi rỗi rãi thăm thú thành phố thôi, chả mấy khi được đi chơi mà!

- Vậy à?!

Ran hơi cười, phủi tay rồi ngồi xuống đối diện vin, đôi mắt xanh sâu thẳm nhìn Vin như là muốn đọc được hết suy nghĩ của Vin, khiến Vin bất giác nhíu mày khó chịu

- Ý anh là xung quanh thành phố?!

Vin không trả lời nhưng thay vào đó là cái gật đầu nhẹ nhàng

- Haiz ... vậy mà lại có người nói với tôi là nhìn thấy anh vào bar! Khỉ thật, lại dám lừa dối tôi, làm tôi lo xa rồi!

Vin nghe thế, sững người, động tác uống cafe có chút mất tự nhiên

Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng hẳn sau câu nói của Ran



Ran từ đầu đến cối luôn để ý tới từng cử động nhỏ của Vin, giờ đây lại thấy anh ngồi lì ra không có phản ứng gì thì không khỏi tức giận, tay ném cái điện thoại về phía Vin, gắt lên:

- NẾU MUỐN NGƯỜI TA KHÔNG BIẾT, TỐT NHẤT LÀ ĐỪNG NÊN LÀM! ANH TỰ XEM RỒI TỰ SUY NGẪM ĐI!

Nói rồi tức giận đi ra chỗ mồi cá cầm cả hộp lên mở nắp ra ném xuống hồ bơi rơi cái " Tõm " một tiếng, ngay lập tức đàn cá lại ngoi lên làm mặt hồ phẳng lặng hơi gợn sóng

( ... Thánh xa xỉ =.= thánh hoang phí là đây chứ đâu! =.= )

Vin nhìn thái độ khác lạ của Ran, lại nhìn đến cái điện thoại, trong đầu chợt xẹt qua một ý nghĩ gì đó khiến đôi đồng tử anh mở to, vội vàng cầm chiếc điện thoại lên xem

Là một bức ảnh chụp màn hình của máy tính

Trong một bức ảnh đó lại có đến 4 bức ảnh khác

Mà trong 4 bức ảnh đó lại có anh

Một bức là lúc Vin bắt đầu đi vào quán bar, tầm buổi tối

Một bức là lúc Vin mở cửa đi vào căn phòng VIP mà Tiên và Kai hẹn nhau, sớm hơn Kai 1 tiếng đồng hồ

Một bức là lúc Vin rời khỏi căn phòng kia, thời gian là lúc rạng sáng

Bức cuối cùng ... chụp ảnh Vin cùng Tiên đi ra ngoài

Vin sững sờ, đôi mắt xám tro trợn lên đầy ngạc nhiên nhưng rất nhanh sau đó lại trở nên phẫn uất, kích động mà đứng dậy khỏi ghế

Vin là một người nghiêm túc và biết kiềm chế, lại là người thừa kế vị trí Bá tước của Hoàng gia cho nên biểu cảm thừng trực trên khuôn mặt luôn là sự bình thản và bình tĩnh, khiến cho người khác nhìn vào đều cảm thấy cực kỳ áp lực

Vậy mà giờ đây, Vin hoàn toàn mất kiểm soát, bàn tay bóp chặt chiếc điện thoại khiến nó như muốn vỡ vụn, gằn từng chữ:

- Cô ... theo dõi tôi?!

- Nói thế không phải rồi! Tôi chỉ là gỡ nút thắt hộ em trai của tôi thôi!

Ran cũng đâu có vừa, mặt vênh lên thấy ghét luôn

Vin nghe thế, bàn tay đang nắm chặt chiếc điện thoại bất giác buông lỏng khiến chiếc điện thoại sớm đã vỡ màn hình rơi xuống, vỡ tan, gương mặt ngập tràn khó xử

Ran đột nhiên mỉm cười, quay ra đằng sau vui vẻ đẩy Vin vào chỗ ngồi, cô cũng ngồi luôn vào chiếc ghế đối diện

Mắt đói mắt, mặt đối mặt, cứ như vậy phải có đến 5 phút

Cuối cùng, Vin không chịu được nữa, đành thở dài giương cờ trắng đầu hàng:

- Được rồi, tôi thừa nhận! chứng cớ rành rành ra đấy rồi, muốn chối cũng không được!

- Vậy ra cái người tôi nhìn thấy ở Đức chính là anh!

Ran mỉm cười đầy vui vẻ, cái cảm giác mà gỡ được toàn bộ nút thắt trong lòng, phấn khởi vui sướng đến nhường nào có mấy ai hiểu được

Vin nghe thế, lại kích động đến mức kinh ngạc không thốt nổi nên lời

Ran tay chống cằm, mắt nhìn chăm chú vào từng làn khói mỏng bay lên từ ly cafe, mỉm cười:

- Thật ra tôi đã thấy hai người ở Đức rồi cho nên mới chắc chắn để mà tìm chứng cứ, còn nếu không chắc chắn thì tôi đâu rảnh mà chơi trò cá cược!

Đoạn, dời hướng ánh mắt từ làn khói mỏng lên gương mặt điển trai của Vin:

- Nói đi, toàn bộ!

Vin nghe Ran nói thế, lưỡng lự hồi lâu rồi bắt đầu tường thuật lại toàn bộ quá trình.

...

Phải, Tiên và Vin đã yêu nhau ngay từ lần gặp đầu tiên tại Đức. Lúc đó, cô thì chán chường đi dạo còn Vin vì muốn vứt bỏ trọng trách sức nặng và áp lực của sự nghiệp mà bỏ ra bên ngoài chơi. Cuối cùng, hai người gặp nhau.

Ngày hôm đó, sau khi gặp Tiên ở nhà hàng Japan, Vin đã rất ngạc nhiên, xen lẫn vui mừng bởi sau khi chia tay nhau ở Đức, anh và cô đã gần 1 năm rồi chưa gặp nhau, liệu rằng cô có còn yêu anh như anh hằng ngày vẫn luôn mong ngóng chờ đợi được ra ngoài để tìm cô.

Nhưng rồi, nhìn thấy Tiên nững nịu với Kai, Vin dường như đã hiểu ra tất cả

Thì ra ... đây mới là người Tiên yêu thật lòng, tình yêu từ cái thuở còn cắp sách đi học mà, cái tình cảm gặp nhau và ở bên nhau có chưa trọn vẹn 1 tháng của Tiên và Vin đâu thể mang ra so sánh được

Vin gần như chìm vào sự tuyệt vọng, cảm giác người mình yêu thương lại hạnh phúc trong vòng ôm của người khác, mấy ai hiểu được cảm giác này, thậm chí còn có những lúc, Vin đã muốn gọi điện cho phi cơ sang đón anh về nhà, vĩnh viễn không bao giờ phải đặt chân lên mảnh đất này, để nhìn thấy 2 người kia tình tứ bên nhau nữa

Vin đã quyết, nhất định là tối nay sẽ xuất phát, nhưng rồi Rin lại bị bệnh, Vin đành ở lại, đợi cho đến khi Rin hoàn toàn bình phục thì mới đi, bởi dù sao ... anh chỉ có mỗi một đứa em họ là Rin thôi mà!

Thế rồi, Rin bình phục, Vin tự nhủ trong đầu rằng ngay tối nay sẽ rời sang Anh rồi đợi phi cơ sang đón. Nhưng rồi ... lúc Vin đang đứng ở sân bay thì Tiên lại gọi điện cho anh, nức nở một hồi. Vin nghe vậy, ngay lập tức bỏ chuyến bay mà quay trở về bar với Tiên



Tiên trong lúc say rượu đã mang toàn bộ kế hoạch ra kể cho anh, nói rằng cô cần phải chia rẽ Rin và Kai. Vin trong tim nhói đau, đương nhiên là không đồng ý. Tiên tức mình liền cho anh một bạt tai, đuổi anh về. Nhưng đời thật lắm niềm bất ngờ, lúc Vin chạm tay đến nắm cửa thì Kai lại đến.

Tiên quẫn trí, bèn kêu anh vào trong phòng ngủ trốn tạm, rồi bao giờ Kai và Tiên vào trong đấy thì chuồn ra ngoài

Vin còn biết làm gì khác ngoài trốn vào trong đó, toàn bộ sự việc tối hôm đó đều thu toàn bộ vào mắt anh, lồng ngực như bị ai đó hung hăng nện một cú vậy, đau nhói

Thế rồi, lúc mà Kai bế Tiên vào phòng, theo dự tính ban đầu thì sẽ là Vin nhân cơ hội chạy ra ngoài, nhưng không, anh đứng im, mặc kệ cho Tiên có trừng mắt hay lườm nguýt ra hiệu. Cuối cùng, anh giơ tay lên, giáng cho Kai một cú vào gáy khiến cậu ta bất tỉnh, ngã gục xuống trước ánh mắt giận dữ của Tiên.

...

Kể đến đây, Vin bất giác cười khổ

Còn đối diện, Ran trầm tư nghe không sót một chữ, cuối cùng, phẫn uất đập bàn khiến mặt bàn hơi nứt, nghiến răng ken két:

- Nghĩa là Kai nhà tôi chưa làm gì đâu chứ gì?! Nó vẫn còn tấm thân trong trắng chứ gì?!

- Đương nhiên, tôi ngồi trong đó để cho Tiên trút giận cả đêm, còn Kai nằm im như tượng làm tôi còn tưởng tôi trượt tay đánh chết cậu ta luôn rồi!

Vin bất đắc dĩ nói

Nghĩ lại trận đòn hôm đó, anh vẫn còn thấy má hơi tê tê, phải trốn vào bệnh viện trốn 1 ngày cho nó đỡ rồi mới dám mò về nhà.

Ran nghe thế thì mỉm cười hài lòng, giơ ngón cái về phía Vin cảm thán:

- Vin, cảm ơn anh! Tôi thay mặt thằng Kai cảm ơn anh!

Vin hơi cười:

- Tôi cũng phải xin lỗi cậu ta, tại hôm đấy tôi hơi quá tay! vậy ... Kai và Rin ...

Nói đến đây, lòng anh lại ngập tràn ăn năn

Ran cười lớn:

- HAHA ... giờ dính nhau như keo con voi rồi, cũng nhờ công của anh mà thằng Kai mới sáng mắt nó ra!

Vin nghe thế, hơi nhíu mày:

- Vậy còn ...

- CÓ TIN QUAN TRỌNG, YÊU CẦU HAI ÔNG BÀ GIÀ ĐANG NGỒI CHÉM GIÓ NGOÀI KIA ĐI VÀO HỌP!

Tiếng Eri lanh lảnh vang lên cắt ngang lời Vin chuẩn bị nói

Ran nghe thế thì cười một nụ cười không thể rạng rỡ hơn, nhìn Vin vui vẻ nói:

- Xem chừng là có kết quả rồi đó! Đi thôi, Vin!

- Kết quả? Kết quả gì?

- Danh tính của kẻ ám sát!

Ran nói một câu sặc mùi hắc ám rồi nhanh chóng kéo Vin chạy đi như bay, thẳng hướng phòng họp dưới lòng đất

Sự thật cuối cùng rồi cũng sẽ được bày ra ngoài ánh sáng!

...

Shyn: * chấm chấm nước mắt * viết xong chap này tự nhiên thấy thương anh Vin ghê luôn, đập troai mà lại còn có 1 tềnh êu thật vĩ đại làm sao!

Vin :* vuốt tóc đầy tự hào *

Shyn: em quyết định rồi, anh Vin đập choai, chap sau em sẽ cho anh tìm được ghệ, đảm bảo thoát kiếp FA!

Vin: * mắt lấp lánh * Camon sìn, ai vậy em?

Shyn: * cười hở lợi * em tia một bà chị xinh đẹp mà dễ thương lắm anh, dạo này lại cực kỳ là nổi tiếng luôn!

Vin: * mắt sáng hơn sao * Ai vậy? anh hóng!

Shyn: chị An Na Beo ( Annabell ) đó anh, vừa xinh gái lại dễ thương, giờ đây lại còn siêu cấp nổi tiếng luôn, người người nhà nhà đều biết đến! Em thương anh lắm em mới ship anh với chị ý 1 cặp ấy nhé!

Vin: ... thôi anh ở giá cung được!

_ _ _ _ _ 3 phút xàm của bạn Sìn xin được phép kết thúc, cảm ơn các chế đã đón xem! >0< _ _ _ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Quậy Học Viện Noble School

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook