Siêu Quậy Học Viện Noble School
Chương 7
Thúy Shyndy
14/07/2017
Sau giờ học căng thẳng và quẩy muốn banh cái nhà hàng, siêu thị, shop
quần áo đủ thể loại thì 3 đứa nó mới chịu về nhà. Nhưng chỉ được 1 lúc
thôi, người ta lại thấy từ ngôi biệt thự mới có người chuyển đến lại có 1 chiếc siêu xe phóng vụt ra ngoài và người cầm lái là Lyn
- Let's go, Lyn!
- Phóng hết ga cho phiêu đi mày!
Eri và Rin ngồi sau, quẩy muốn bay cả cái ô tô
10 phút sau:
- Ơ sao cái chỗ này quen quen á mày!
- Ờ, tao cũng thấy thế!
Rin và Eri bắt đầu xì xầm
- Im, chúng mày nhìn nhầm rồi!
Lyn gắt, giọng điệu đúng kiểu cái đợt nhỏ vẫn còn là công chúa cưng của dòng họ Fullbuster ý =.=
10 phút sau nữa:
- Ơ, hình như vẫn là chỗ vừa nãy mà!
- Đúng rồi, hình như thế mà nhỉ!
- Im, đã đui rồi còn phát biểu liều!
10 phút sau sau nữa:
- Đây rồi! Đúng chỗ vừa nãy bọn mình đi qua đây rồi!
Rin vỗ đùi cái đét, nói giọng chắc nịch
Lyn định lên tiếng phủ nhận thì Eri đã gân cổ lên cãi:
- Mày dám cãi không?! Cái quán ăn sáng ở trước cửa có cái cây này, bên cạnh là cây cột điện nhá! Tao nhìn thấy 3 lần rồi đấy con ạ!
Vừa nói tay lại còn chỉ chỉ vào cái quán ăn sáng làm vật chứng
Khoa trương hết chỗ nói luôn!
Lyn cạn lời, không cãi được mà cũng không thể nhận tội về mình, nhận tội về mình khác nào tự nhận mình lệch phương hướng cho nên lựa chọn ý tốt nhất, im lặng
Người ta kể rằng, tối ngày hôm đó, có 1 chiếc siêu xe cứ đi lòng vòng quanh khu phố đó suốt cả tiếng đồng hồ làm người ta cứ tưởng nhóm khủng bố IS sang đây tham khảo địa hình mà chui hết vào trong nhà.
Lòng vòng phải đến cả tiếng đồng hồ, cuối cùng chiếc siêu xe cũng dừng lại được trước cái biển to lớn, ánh đèn nhấp nháy nhấp nháy 2 chữ: " Bar Devin "
Mà bên ngoài đang có 1 cậu con trai gọi điện về cho gia đình:
- Alo, mẹ à?!
- " Suốt ngày chỉ biết có mẹ mày thôi, tao đây, thằng bố mày đây! "
- ... Bố à?! Bố mẹ đang làm gì thế ạ?!
- " Bọn tôi đang ngủ thì bị anh phá đám đây! "
- Con ... con xin lỗi!
- " Lỗi lầm gì, biết điều thì tắt máy đi! "
Giọng Nhật Duy oang oác, Joey bên này còn có thể nghe loáng thoáng giọng nói nhẹ nhàng của mẹ cậu:
- " Duy, đưa điện thoại đây, mau! Anh đưa đây để mẹ con tôi tâm sự tí nào! "
- " Không, nó tắt máy rồi, nó bảo nó đang bận đi bar! "
Joey nghe thế mà giật mình ... hình như bố cậu đặt vệ tinh định vị coi cậu đang làm gì, ở đâu thì phải mà phán chuẩn như thánh ý!
Joey cười mỉm, giọng nói dịu dàng tràn ngập yêu thương:
- Thôi, con chào bố mẹ! Bố mẹ làm gì thì cứ làm tiếp đi nhé!
- " Thằng quỷ, mày nghĩ cái gì ở trong đầu thế hả?! Tin mai tao sang đấy gô cổ mày đá cho 1 trận không?! "
- Haha ... bố có sang thì rủ luôn cả mọi người sang cho vui nhá!
Joey cười rồi tắt ngay điện thoại vì cậu biết, nếu còn chần chừ thì cái lỗ tai này sẽ bị tra tấn ngay và luôn bởi giọng ca vàng của Nhật Duy đại lão gia. Nhưng mà, công nhận là có chút nhớ mọi người. Joey nghĩ, tâm trạng chợt có chút buồn
Cậu định bụng là đi vào kia " quẩy " tiếp, cơ mà đi được giữa đường thì đột nhiên đổi hướng sang WC =.=
5 phút sau:
" Cạch "
2 cánh cửa phòng WC đối diện nhau cùng lúc mở ra, 2 gương mặt 2 đôi mắt trợn tròn nhìn nhau. Và rồi, tiếp đó, 2 giọng ca thánh thót cùng lên sàn:
- Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- CẬU LÀM GÌ Ở ĐÂY VẬY?!
Lyn trợn mắt nhìn Joey, rồi trong đầu nhỏ chợt nghĩ ra cái gì đó, Lyn giơ nắm đấm vào thế chuẩn bị uýnh nhau:
- Cậu ... biến thái! Định đi rình người ta đi WC phải không?!
Joey tức đến hộc máu mồm. Đường đường là cậu chủ của 2 tập đoàn lớn mà phải đi làm cái việc đáng hổ thẹn như thế ư?! Có mà chỉ cần cậu hú 1 cái là cả tá người đến " show " ra cho cậu xem ấy chứ! =.=
Nghĩ thôi mà đã ức, nhưng rồi, lại tỉnh ngộ ra việc gì đo, Joey chỉ tay thẳng mặt Lyn:
- Cậu mới là người biến thái ấy! Đây là WC nam mà, cậu vô đây làm gì?!
- WC thì còn để làm gì nữa?! Mà đây rõ là WC nữ nhá, chính cậu mới là người biến thái!
- WC nam thì có!
- Nữ!
- Nam!
- Không tin thì ra ngoài kiểm nghiệm!
- Đi!
2 người, hừng hực lửa giận đi ra ngoài kiểm chứng
Lyn chắc chắn là nhỏ không đi sai, tại chính mồm Kai chỉ cho nhỏ là WC nữ ở bên phải mà, mà cái loại hắn, có cho tiền chắc cũng không dám chỉ sai!
Joey cũng chắc chắn là cậu không đi sai. Tại sao ư?! Tại vì cái WC của cái quán bar này chính là do chính tay Joey này thiết kế lên đó! Không khéo cậu còn thuộc cái đường đi WC này hơn cả đường về nhà nữa ấy chứ!
2 người, 2 suy nghĩ, cả 2 đều cho rằng mình đúng mà không ai chịu nhường nhịn ai.
Cho đến khi, nhìn thấy cái tấm bảng to tướng kia thì 1 người há hốc còn 1 người thì cười khinh:
- Thế nào?! Biến thái thì nhận đi lại còn chối! Vừa ăn cắp vừa la làng!
Joey cười há há, ánh mắt ra vẻ thông cảm
- Ơ ... rõ ràng ...
Lyn há hốc, không biết nên nói như thế nào
Cho đến khi ra ngoài ngoài kia, hòa vào sự nồng cháy của những con người đang quẩy hết mình kia, Joey ngứa mồm liền mang ra kể, Rin, Eri và Kai được dịp cười muốn banh nóc nhà, Erik vì do bị " ép " phải đi viện mà không thể hòa vào cuộc vui tối nay được cho nên bọn nó vẫn chưa hề biết Joey, Kai và Erik có quen biết.
Lyn ngượng chín mặt, đành đổ tội cho Kai:
- Là do Kai, cậu ta chỉ đường cho tôi!
- Ơ ... tôi chỉ đúng đường mà!
Kai ngớ người ra
Lyn lăm le nắm đấm:
- Cậu còn cãi?! Chính mồm cậu bảo tôi là đi thẳng rẻ phải xong lại rẽ phải tiếp nhá!
- Bà trẻ ơi, tôi bảo đi thẳng rẽ phải xong rẽ trái! =.=
Kai khóc không ra nước mắt, cậu đã giúp người ta rồi còn bị người ta chửi lại nữa, nhục ... quá nhục!
- Này, nếu muốn rình tôi đi WC thì cứ nói thẳng ra đi, có khhi tôi thương tôi tặng cho mấy bức hình show hàng của tôi đó!
Joey nói giọng rõ là gạ đòn
Cả bọn được dịp cười banh xác, cười nổ lửa, cười như chưa được cười
Chỉ có Lyn là ngồi 1 góc, tay nắm thành quyền, tự nhủ trong đầu:
" Joey, đợi đó, sẽ có ngày tôi đòi lại lòng tự tôn của tôi! Cậu cứ đợi đấy! "
Có 1 sự thật mà cả thế giới biết, mỗi Lyn nhà ta đã không biết rồi còn tỏ vẻ, chính là bệnh không xác định được phương hướng. Vâng, chính do cái bệnh thâm niên này đã tạo nên bi kịch của ngày hôm nay.
=.=
- Let's go, Lyn!
- Phóng hết ga cho phiêu đi mày!
Eri và Rin ngồi sau, quẩy muốn bay cả cái ô tô
10 phút sau:
- Ơ sao cái chỗ này quen quen á mày!
- Ờ, tao cũng thấy thế!
Rin và Eri bắt đầu xì xầm
- Im, chúng mày nhìn nhầm rồi!
Lyn gắt, giọng điệu đúng kiểu cái đợt nhỏ vẫn còn là công chúa cưng của dòng họ Fullbuster ý =.=
10 phút sau nữa:
- Ơ, hình như vẫn là chỗ vừa nãy mà!
- Đúng rồi, hình như thế mà nhỉ!
- Im, đã đui rồi còn phát biểu liều!
10 phút sau sau nữa:
- Đây rồi! Đúng chỗ vừa nãy bọn mình đi qua đây rồi!
Rin vỗ đùi cái đét, nói giọng chắc nịch
Lyn định lên tiếng phủ nhận thì Eri đã gân cổ lên cãi:
- Mày dám cãi không?! Cái quán ăn sáng ở trước cửa có cái cây này, bên cạnh là cây cột điện nhá! Tao nhìn thấy 3 lần rồi đấy con ạ!
Vừa nói tay lại còn chỉ chỉ vào cái quán ăn sáng làm vật chứng
Khoa trương hết chỗ nói luôn!
Lyn cạn lời, không cãi được mà cũng không thể nhận tội về mình, nhận tội về mình khác nào tự nhận mình lệch phương hướng cho nên lựa chọn ý tốt nhất, im lặng
Người ta kể rằng, tối ngày hôm đó, có 1 chiếc siêu xe cứ đi lòng vòng quanh khu phố đó suốt cả tiếng đồng hồ làm người ta cứ tưởng nhóm khủng bố IS sang đây tham khảo địa hình mà chui hết vào trong nhà.
Lòng vòng phải đến cả tiếng đồng hồ, cuối cùng chiếc siêu xe cũng dừng lại được trước cái biển to lớn, ánh đèn nhấp nháy nhấp nháy 2 chữ: " Bar Devin "
Mà bên ngoài đang có 1 cậu con trai gọi điện về cho gia đình:
- Alo, mẹ à?!
- " Suốt ngày chỉ biết có mẹ mày thôi, tao đây, thằng bố mày đây! "
- ... Bố à?! Bố mẹ đang làm gì thế ạ?!
- " Bọn tôi đang ngủ thì bị anh phá đám đây! "
- Con ... con xin lỗi!
- " Lỗi lầm gì, biết điều thì tắt máy đi! "
Giọng Nhật Duy oang oác, Joey bên này còn có thể nghe loáng thoáng giọng nói nhẹ nhàng của mẹ cậu:
- " Duy, đưa điện thoại đây, mau! Anh đưa đây để mẹ con tôi tâm sự tí nào! "
- " Không, nó tắt máy rồi, nó bảo nó đang bận đi bar! "
Joey nghe thế mà giật mình ... hình như bố cậu đặt vệ tinh định vị coi cậu đang làm gì, ở đâu thì phải mà phán chuẩn như thánh ý!
Joey cười mỉm, giọng nói dịu dàng tràn ngập yêu thương:
- Thôi, con chào bố mẹ! Bố mẹ làm gì thì cứ làm tiếp đi nhé!
- " Thằng quỷ, mày nghĩ cái gì ở trong đầu thế hả?! Tin mai tao sang đấy gô cổ mày đá cho 1 trận không?! "
- Haha ... bố có sang thì rủ luôn cả mọi người sang cho vui nhá!
Joey cười rồi tắt ngay điện thoại vì cậu biết, nếu còn chần chừ thì cái lỗ tai này sẽ bị tra tấn ngay và luôn bởi giọng ca vàng của Nhật Duy đại lão gia. Nhưng mà, công nhận là có chút nhớ mọi người. Joey nghĩ, tâm trạng chợt có chút buồn
Cậu định bụng là đi vào kia " quẩy " tiếp, cơ mà đi được giữa đường thì đột nhiên đổi hướng sang WC =.=
5 phút sau:
" Cạch "
2 cánh cửa phòng WC đối diện nhau cùng lúc mở ra, 2 gương mặt 2 đôi mắt trợn tròn nhìn nhau. Và rồi, tiếp đó, 2 giọng ca thánh thót cùng lên sàn:
- Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- CẬU LÀM GÌ Ở ĐÂY VẬY?!
Lyn trợn mắt nhìn Joey, rồi trong đầu nhỏ chợt nghĩ ra cái gì đó, Lyn giơ nắm đấm vào thế chuẩn bị uýnh nhau:
- Cậu ... biến thái! Định đi rình người ta đi WC phải không?!
Joey tức đến hộc máu mồm. Đường đường là cậu chủ của 2 tập đoàn lớn mà phải đi làm cái việc đáng hổ thẹn như thế ư?! Có mà chỉ cần cậu hú 1 cái là cả tá người đến " show " ra cho cậu xem ấy chứ! =.=
Nghĩ thôi mà đã ức, nhưng rồi, lại tỉnh ngộ ra việc gì đo, Joey chỉ tay thẳng mặt Lyn:
- Cậu mới là người biến thái ấy! Đây là WC nam mà, cậu vô đây làm gì?!
- WC thì còn để làm gì nữa?! Mà đây rõ là WC nữ nhá, chính cậu mới là người biến thái!
- WC nam thì có!
- Nữ!
- Nam!
- Không tin thì ra ngoài kiểm nghiệm!
- Đi!
2 người, hừng hực lửa giận đi ra ngoài kiểm chứng
Lyn chắc chắn là nhỏ không đi sai, tại chính mồm Kai chỉ cho nhỏ là WC nữ ở bên phải mà, mà cái loại hắn, có cho tiền chắc cũng không dám chỉ sai!
Joey cũng chắc chắn là cậu không đi sai. Tại sao ư?! Tại vì cái WC của cái quán bar này chính là do chính tay Joey này thiết kế lên đó! Không khéo cậu còn thuộc cái đường đi WC này hơn cả đường về nhà nữa ấy chứ!
2 người, 2 suy nghĩ, cả 2 đều cho rằng mình đúng mà không ai chịu nhường nhịn ai.
Cho đến khi, nhìn thấy cái tấm bảng to tướng kia thì 1 người há hốc còn 1 người thì cười khinh:
- Thế nào?! Biến thái thì nhận đi lại còn chối! Vừa ăn cắp vừa la làng!
Joey cười há há, ánh mắt ra vẻ thông cảm
- Ơ ... rõ ràng ...
Lyn há hốc, không biết nên nói như thế nào
Cho đến khi ra ngoài ngoài kia, hòa vào sự nồng cháy của những con người đang quẩy hết mình kia, Joey ngứa mồm liền mang ra kể, Rin, Eri và Kai được dịp cười muốn banh nóc nhà, Erik vì do bị " ép " phải đi viện mà không thể hòa vào cuộc vui tối nay được cho nên bọn nó vẫn chưa hề biết Joey, Kai và Erik có quen biết.
Lyn ngượng chín mặt, đành đổ tội cho Kai:
- Là do Kai, cậu ta chỉ đường cho tôi!
- Ơ ... tôi chỉ đúng đường mà!
Kai ngớ người ra
Lyn lăm le nắm đấm:
- Cậu còn cãi?! Chính mồm cậu bảo tôi là đi thẳng rẻ phải xong lại rẽ phải tiếp nhá!
- Bà trẻ ơi, tôi bảo đi thẳng rẽ phải xong rẽ trái! =.=
Kai khóc không ra nước mắt, cậu đã giúp người ta rồi còn bị người ta chửi lại nữa, nhục ... quá nhục!
- Này, nếu muốn rình tôi đi WC thì cứ nói thẳng ra đi, có khhi tôi thương tôi tặng cho mấy bức hình show hàng của tôi đó!
Joey nói giọng rõ là gạ đòn
Cả bọn được dịp cười banh xác, cười nổ lửa, cười như chưa được cười
Chỉ có Lyn là ngồi 1 góc, tay nắm thành quyền, tự nhủ trong đầu:
" Joey, đợi đó, sẽ có ngày tôi đòi lại lòng tự tôn của tôi! Cậu cứ đợi đấy! "
Có 1 sự thật mà cả thế giới biết, mỗi Lyn nhà ta đã không biết rồi còn tỏ vẻ, chính là bệnh không xác định được phương hướng. Vâng, chính do cái bệnh thâm niên này đã tạo nên bi kịch của ngày hôm nay.
=.=
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.