Chương 20
Moon
25/07/2019
- Thảo Uyên, mày nhìn thái độ của nó kìa ! – Kim Anh khẽ hích nhẹ Thảo Uyên.
- Tao chỉ thấy nó nổi khùng vào buổi đêm thôi, chứ.. – Thảo Uyên lo lắng nói thầm với Kim Anh nhưng mắt vẫn dán vào nó ko chớp.. - ..chưa thấy nó thế này bao giờ.. (0.o)
- Nhớ lại hôm qua ý. – Kim Anh nhìn Thảo Uyên - .. nhỡ..
Chưa để Kim Anh nói hết câu, Thảo Uyên đã kéo tay nhỏ tiến về phía nó..
- Nguyệt Nga, mày ổn chứ ? – Kim Anh lên tiếng hỏi nhẹ..
Lúc này Hải Tường mới dừng cuộc cãi vã lại, nhìn nó, nó vẫn im lặng.. Kim Anh và Thảo Uyên lo lắng ko dám nhìn mặt nó vì 2 nhỏ rất sợ.. nhỡ nó.. lại mất kiểm soát.. nó rất đáng sợ.. Kim Anh khẽ lại, định đẩy Hải Tường ra thì tay cậu bỗng nắm chặt lấy tay nó và nói..
- Đừng sợ.. nếu cô cảm thấy sợ, tôi sẽ bảo vệ cô...
Hắn há hốc mồm, câu nói này, hôm qua hắn đã nói.. Còn nó, đôi đồng tử của nó khẽ giãn ra.. nó từ từ ngước lên nhìn.. Hải Tường, nó đã nghe được những lời đó, nhưng trong đầu nó, chỉ nghe được dư âm giọng của 1 ng con trai kéo nó về thế giới thực tại.. ‘Nếu cô sợ... tôi sẽ bảo vệ cô’, đó là giọng của 1 ng khác.. 1 ng mà khiến nó thấy ấm áp, dù trong tiềm thức nó cũng ko biết được là ai.. 2 mắt nó rưng rưng như sắp khóc vì đau.. nó thấy tức ngực,. Chân đau ê ẩm.. nó nhìn Hải Tường mà cute hết mức (-O.O-), khiến trái tim ai kia đã đập lệch 1 nhịp, bao gồm cả... hắn.. Bỗng.. Bốp.. Bốp.. Bốp.. chưa kịp để nó phản ứng, Kim Anh đã đập rõ đau vào vai nó và cười để cho nó... tỉnh. (=.=’’, bà này có ngày vô viện lun á)
- A..ha..ha..ko..sao..thì tốt rồi.. ko đau thì bỏ qua thôi.. (^^)
Bụp.. nó giơ hẳn 1 đấm vào bụng nhỏ bạn rồi quay sang nhìn Hải Tường với ánh mắt ‘ko mấy thiện cảm’.. giứt mạnh cái tay ra, nó càu nhàu..
- Này nhé, tôi ngã nhưng cũng tự biết dậy nhé.. ko cần anh phải đỡ.. tôi ko cần anh đỡ mà anh đừng thấy tay tôi đẹp mà lợi dụng tí nhá (=.=’’, mẹ ơi, anh ý có lòng tốt mà..).. – nó quay phắt sang hắn trong sự ngạc nhiên tột độ của Hải Tường và hắn cùng với mọi ng, còn với 2 con bạn là chuyện thường xuyên như cơm bữa.. – nhóc kia, (ối mẹ ơi, gọi ng hơn mình 1 tuổi là nhóc mới kinh) (@.@).. tôi cho anh 2 sự lựa chọn.. hoặc là.. ra đấu với tôi 1 trận.. 2 là nhận thua để tôi sẽ bỏ qua cho anh.. (^^, hí hí, chị ý lại nghĩ ra trò gì đây)
- Hơ hơ.. cô nghĩ sao mà đòi thắng được tôi ? – hắn khoanh tay cười gian.. - ..lấy đầu chọi đất à ? (^^ đầu chọi đá)
- Ko biết ai lấy đầu chọi đất đâu hen (=.=’’, ngu ko kém..).. – nó cũng khoanh tay cười nham hiểm.. -.. cuối chiều, đi 1 mình, ko gọi ng giúp, ko có ng xem.. chỉ cần bạn anh làm nhân chứng, thi thể thao...ở gần hồ cá của trường..(@@)
- Thể thao.. – hắn búng tay cái chóc.. - .. được.. thi gì..
- Ra đó sẽ quyết.. – nó nhìn hắn bằng ánh mắt thích thú.. (~.~.. chị này lại có trò để phá rồi đây)
Gì chứ thể thao thì bản lĩnh nó đầy mình, chạy có, bơi có, môn cầu vượt, nhảy bờ rào có nốt.. he he.. phen này hắn thua là cái chắc.. hô..hô.. (=.=” lại tự sướng rồi kìa..)
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- Tao chỉ thấy nó nổi khùng vào buổi đêm thôi, chứ.. – Thảo Uyên lo lắng nói thầm với Kim Anh nhưng mắt vẫn dán vào nó ko chớp.. - ..chưa thấy nó thế này bao giờ.. (0.o)
- Nhớ lại hôm qua ý. – Kim Anh nhìn Thảo Uyên - .. nhỡ..
Chưa để Kim Anh nói hết câu, Thảo Uyên đã kéo tay nhỏ tiến về phía nó..
- Nguyệt Nga, mày ổn chứ ? – Kim Anh lên tiếng hỏi nhẹ..
Lúc này Hải Tường mới dừng cuộc cãi vã lại, nhìn nó, nó vẫn im lặng.. Kim Anh và Thảo Uyên lo lắng ko dám nhìn mặt nó vì 2 nhỏ rất sợ.. nhỡ nó.. lại mất kiểm soát.. nó rất đáng sợ.. Kim Anh khẽ lại, định đẩy Hải Tường ra thì tay cậu bỗng nắm chặt lấy tay nó và nói..
- Đừng sợ.. nếu cô cảm thấy sợ, tôi sẽ bảo vệ cô...
Hắn há hốc mồm, câu nói này, hôm qua hắn đã nói.. Còn nó, đôi đồng tử của nó khẽ giãn ra.. nó từ từ ngước lên nhìn.. Hải Tường, nó đã nghe được những lời đó, nhưng trong đầu nó, chỉ nghe được dư âm giọng của 1 ng con trai kéo nó về thế giới thực tại.. ‘Nếu cô sợ... tôi sẽ bảo vệ cô’, đó là giọng của 1 ng khác.. 1 ng mà khiến nó thấy ấm áp, dù trong tiềm thức nó cũng ko biết được là ai.. 2 mắt nó rưng rưng như sắp khóc vì đau.. nó thấy tức ngực,. Chân đau ê ẩm.. nó nhìn Hải Tường mà cute hết mức (-O.O-), khiến trái tim ai kia đã đập lệch 1 nhịp, bao gồm cả... hắn.. Bỗng.. Bốp.. Bốp.. Bốp.. chưa kịp để nó phản ứng, Kim Anh đã đập rõ đau vào vai nó và cười để cho nó... tỉnh. (=.=’’, bà này có ngày vô viện lun á)
- A..ha..ha..ko..sao..thì tốt rồi.. ko đau thì bỏ qua thôi.. (^^)
Bụp.. nó giơ hẳn 1 đấm vào bụng nhỏ bạn rồi quay sang nhìn Hải Tường với ánh mắt ‘ko mấy thiện cảm’.. giứt mạnh cái tay ra, nó càu nhàu..
- Này nhé, tôi ngã nhưng cũng tự biết dậy nhé.. ko cần anh phải đỡ.. tôi ko cần anh đỡ mà anh đừng thấy tay tôi đẹp mà lợi dụng tí nhá (=.=’’, mẹ ơi, anh ý có lòng tốt mà..).. – nó quay phắt sang hắn trong sự ngạc nhiên tột độ của Hải Tường và hắn cùng với mọi ng, còn với 2 con bạn là chuyện thường xuyên như cơm bữa.. – nhóc kia, (ối mẹ ơi, gọi ng hơn mình 1 tuổi là nhóc mới kinh) (@.@).. tôi cho anh 2 sự lựa chọn.. hoặc là.. ra đấu với tôi 1 trận.. 2 là nhận thua để tôi sẽ bỏ qua cho anh.. (^^, hí hí, chị ý lại nghĩ ra trò gì đây)
- Hơ hơ.. cô nghĩ sao mà đòi thắng được tôi ? – hắn khoanh tay cười gian.. - ..lấy đầu chọi đất à ? (^^ đầu chọi đá)
- Ko biết ai lấy đầu chọi đất đâu hen (=.=’’, ngu ko kém..).. – nó cũng khoanh tay cười nham hiểm.. -.. cuối chiều, đi 1 mình, ko gọi ng giúp, ko có ng xem.. chỉ cần bạn anh làm nhân chứng, thi thể thao...ở gần hồ cá của trường..(@@)
- Thể thao.. – hắn búng tay cái chóc.. - .. được.. thi gì..
- Ra đó sẽ quyết.. – nó nhìn hắn bằng ánh mắt thích thú.. (~.~.. chị này lại có trò để phá rồi đây)
Gì chứ thể thao thì bản lĩnh nó đầy mình, chạy có, bơi có, môn cầu vượt, nhảy bờ rào có nốt.. he he.. phen này hắn thua là cái chắc.. hô..hô.. (=.=” lại tự sướng rồi kìa..)
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.