Chương 24
Moon
25/07/2019
Còn nó, đang trên đường về, nó nghĩ sao mà hả hê quá.. hihi, nay chơi đẹp hắn cũng gọi là tạm ổn.. he he.. không phải hắn định đánh nó sao? Con trai gì mà kém quá.. hô hô hô (=.=” muốn độn thổ quá) toàn thua nó thui..
- Cảm giác thế nào? – Thảo Uyên khẽ hỏi nó khiến nó giật mình.. (hỏi giống anh Hải Tường ghê ^^)
- Cái gì? – nó tròn mắt nhìn nhỏ Uyên không hiểu.. (ngây!!!)
- Fist kiss! – Kim Anh reo lên, và cười cười với nó, lúc này nó mới hơi ngớ ng ra.. (^^)
- Cái.. cái.. gì? – nó nhìn con bạn trân trân, rồi xí dài.. - ..đó không phải là kiss, mà đó là..
- Hôn.. – nhỏ Kim Anh ngắt lời nó và chạy 1 quãng xa.. nó tức tối đuổi theo..
- … con kia.. – nó hét ầm lên.. - ..ko phải đâu, đấy là hô hấp nhân tạo.. ai mà thèm hôn tên đó chứ.. đứng lại.. (=.=’’ làm như hò đứng lại thì ng ta sẽ đứng lại ý)
- Đồ ngu.. – Kim Anh hét lại to không kém.. - .. làm gì có đứa nào chạy trốn mà đứng lại khi tên sát nhân đang lùa đằng sau chứ.. ha ha.. (chuẩn !!!)
Và thế là cảnh rượt đuổi cứ diễn ra trên phố.. khiến cho ng đi đường nghĩ rằng tụi nó bị hâm dẫm phải cái mâm.. tội nghiệp chúng nó.. cho tới khi nó về nhà..bước vào nhà, nó hơi bâng khuâng, nó chợt nghĩ về tối qua.. 1 cảm giác ấm áp tràn ngập.. trong phút chốc, nó đã nghe tiếng ng con trai ấy.. một ng con trai đã che chở cho nó.. nhưng đó là ai.. nó không biết, mà cũng không muốn nghĩ đến, nó cần thay quần áo, ăn 1 bữa no, đi ngủ và sáng mai đi học.. lên trường và chọc quê hắn.. nghĩ mà thấy vui..(=.=’’ tự hỏi có cái gì lưu trong đầu nó nổi 1 ngày không ta?).. hihi.
Còn hắn, trằn trọc cả tối nghĩ về nó, về nụ hôn mà nó trao (>” - Con nhóc đó thú vị lắm phải không? – 1 giọng nói trầm ấm vang lên..
- Ơ.. – hắn ngước lên.. nhìn.. ối dì của hắn đây mà.. (xin nhắc nhở, ác quỷ thực sự là đây ạ..) - …dì Liên..sa..sao dì lại ở đây..??? (???)
- Thằng nhóc này.. – dì khẽ cốc đầu hắn 1 cái.. - ..ý gì đây hả? Dì không được ở nhà này sao? (>” - Ơ.. – hắn đơ vài giây nữa.. - ..ko..nhưng dì vừa nói cái gì? (???)
- Dì thấy.. – dì nhìn hắn lém lỉnh rồi nói.. - .. nhóc đó hợp với cháu đấy.. dì muốn.. đón con bé về đây.. ở chung cho vui.. (^^)
- CÁI GÌ Ạ? – hắn tròn mắt hét lớn, nhận thấy tất cả sự chú ý của ng hầu đều dành cho hắn, hắn vội thắng giọng và nhìn dì không hiểu.. - .. con bé đó.. (O.O)
- Ngay lần đầu tiên.. dì thấy nó, dì đã mến.. – dì hắn kéo hắn ra khỏi ghế và ngồi phịch xuống (đểu sợ) - …chỉ có nhỏ đó mới đủ khả năng trị cháu thay dì nhỉ? – Nhìn thấy hắn như không hiểu, dì bèn nói tiếp. - ..cháu không nhận ra sao? Con nhỏ đó và con nhỏ đâm phải cháu hôm trước là 1 đó.. (@.@ sao bà này biết hay ta?)
- Hả? – hắn há hốc miệng.. (O.O)
- Ngậm miệng lại đi cháu, xấu hình tượng lắm.. - dì hắn vẫn điềm nhiên nói tiếp, giải thích cái sự ngạc nhiên tột độ của hắn lúc này.. - ..lẽ ra dì không biết, hôm ấy, thấy cháu chọc tay quản lí, dì bực lắm.. dì định cho cháu 1 bài học thì thấy cháu đâm vào con nhỏ đó.. biết điều gì khiến dì thấy khác biệt ở con nhỏ đó không? Đó là.. nhỏ đã thẳng tay tương cháu 1 cú chết ng.. (dì gì vậy?).. khiến dì thấy hả hê lắm.. chiều đó, con bé quay lại.. đánh tay quản lí bầm dập luôn.. dì càng nhìn càng thấy nó giống dì ở 1 số điểm.. (điểm bá đạo chứ gì?).. nên dì rất thích, lại hôm nay.. mặc dù đang cãi nhau với cháu, Hải Tường vào can ngăn thì nó đã thẳng thừng mắng nhóc.. nó rất công bằng đấy.. với lại, chưa đứa nào dám ngông như vậy với 2 hotboy do chính tay ta đào tạo cả.. ha ha.. nên nó rất đặc biệt.. haizz.. lẽ ra ta cũng không nhận ra đâu.. chỉ là,.. bảo vệ công ty chỉ có duy nhất 1 đứa con gái độc nhất.. làm gì có đến tận 2 đứa chứ.. nên ta nghĩ con nhóc đó là con bé mà đã đâm vào cháu, đồng thời là đứa đã nhận học bổng của ta….
- Cảm giác thế nào? – Thảo Uyên khẽ hỏi nó khiến nó giật mình.. (hỏi giống anh Hải Tường ghê ^^)
- Cái gì? – nó tròn mắt nhìn nhỏ Uyên không hiểu.. (ngây!!!)
- Fist kiss! – Kim Anh reo lên, và cười cười với nó, lúc này nó mới hơi ngớ ng ra.. (^^)
- Cái.. cái.. gì? – nó nhìn con bạn trân trân, rồi xí dài.. - ..đó không phải là kiss, mà đó là..
- Hôn.. – nhỏ Kim Anh ngắt lời nó và chạy 1 quãng xa.. nó tức tối đuổi theo..
- … con kia.. – nó hét ầm lên.. - ..ko phải đâu, đấy là hô hấp nhân tạo.. ai mà thèm hôn tên đó chứ.. đứng lại.. (=.=’’ làm như hò đứng lại thì ng ta sẽ đứng lại ý)
- Đồ ngu.. – Kim Anh hét lại to không kém.. - .. làm gì có đứa nào chạy trốn mà đứng lại khi tên sát nhân đang lùa đằng sau chứ.. ha ha.. (chuẩn !!!)
Và thế là cảnh rượt đuổi cứ diễn ra trên phố.. khiến cho ng đi đường nghĩ rằng tụi nó bị hâm dẫm phải cái mâm.. tội nghiệp chúng nó.. cho tới khi nó về nhà..bước vào nhà, nó hơi bâng khuâng, nó chợt nghĩ về tối qua.. 1 cảm giác ấm áp tràn ngập.. trong phút chốc, nó đã nghe tiếng ng con trai ấy.. một ng con trai đã che chở cho nó.. nhưng đó là ai.. nó không biết, mà cũng không muốn nghĩ đến, nó cần thay quần áo, ăn 1 bữa no, đi ngủ và sáng mai đi học.. lên trường và chọc quê hắn.. nghĩ mà thấy vui..(=.=’’ tự hỏi có cái gì lưu trong đầu nó nổi 1 ngày không ta?).. hihi.
Còn hắn, trằn trọc cả tối nghĩ về nó, về nụ hôn mà nó trao (>” - Con nhóc đó thú vị lắm phải không? – 1 giọng nói trầm ấm vang lên..
- Ơ.. – hắn ngước lên.. nhìn.. ối dì của hắn đây mà.. (xin nhắc nhở, ác quỷ thực sự là đây ạ..) - …dì Liên..sa..sao dì lại ở đây..??? (???)
- Thằng nhóc này.. – dì khẽ cốc đầu hắn 1 cái.. - ..ý gì đây hả? Dì không được ở nhà này sao? (>” - Ơ.. – hắn đơ vài giây nữa.. - ..ko..nhưng dì vừa nói cái gì? (???)
- Dì thấy.. – dì nhìn hắn lém lỉnh rồi nói.. - .. nhóc đó hợp với cháu đấy.. dì muốn.. đón con bé về đây.. ở chung cho vui.. (^^)
- CÁI GÌ Ạ? – hắn tròn mắt hét lớn, nhận thấy tất cả sự chú ý của ng hầu đều dành cho hắn, hắn vội thắng giọng và nhìn dì không hiểu.. - .. con bé đó.. (O.O)
- Ngay lần đầu tiên.. dì thấy nó, dì đã mến.. – dì hắn kéo hắn ra khỏi ghế và ngồi phịch xuống (đểu sợ) - …chỉ có nhỏ đó mới đủ khả năng trị cháu thay dì nhỉ? – Nhìn thấy hắn như không hiểu, dì bèn nói tiếp. - ..cháu không nhận ra sao? Con nhỏ đó và con nhỏ đâm phải cháu hôm trước là 1 đó.. (@.@ sao bà này biết hay ta?)
- Hả? – hắn há hốc miệng.. (O.O)
- Ngậm miệng lại đi cháu, xấu hình tượng lắm.. - dì hắn vẫn điềm nhiên nói tiếp, giải thích cái sự ngạc nhiên tột độ của hắn lúc này.. - ..lẽ ra dì không biết, hôm ấy, thấy cháu chọc tay quản lí, dì bực lắm.. dì định cho cháu 1 bài học thì thấy cháu đâm vào con nhỏ đó.. biết điều gì khiến dì thấy khác biệt ở con nhỏ đó không? Đó là.. nhỏ đã thẳng tay tương cháu 1 cú chết ng.. (dì gì vậy?).. khiến dì thấy hả hê lắm.. chiều đó, con bé quay lại.. đánh tay quản lí bầm dập luôn.. dì càng nhìn càng thấy nó giống dì ở 1 số điểm.. (điểm bá đạo chứ gì?).. nên dì rất thích, lại hôm nay.. mặc dù đang cãi nhau với cháu, Hải Tường vào can ngăn thì nó đã thẳng thừng mắng nhóc.. nó rất công bằng đấy.. với lại, chưa đứa nào dám ngông như vậy với 2 hotboy do chính tay ta đào tạo cả.. ha ha.. nên nó rất đặc biệt.. haizz.. lẽ ra ta cũng không nhận ra đâu.. chỉ là,.. bảo vệ công ty chỉ có duy nhất 1 đứa con gái độc nhất.. làm gì có đến tận 2 đứa chứ.. nên ta nghĩ con nhóc đó là con bé mà đã đâm vào cháu, đồng thời là đứa đã nhận học bổng của ta….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.