Chương 29
Moon
25/07/2019
- EM... THƯA.. CÔ.. – cô nhìn nó tròn mắt..lắp bắp.. vì giật mình.. (@.@)
- E..em.. b..bị.. đ..đau.. bụ...bụn..bụng..à ? (^^)
- EM.. MUỐN.. RA.. KHỎI..CHỖ.. – vẫn cái giọng ấy mà sao hắn đánh hơi đâu đây 1 mùi nguy hiểm cận kề.. (giống chó nhỉ?), hắn nhìn cô giáo lắc đầu, còn cô nhìn nó xong quay ra nhìn hắn và gật đầu cái rụp.. ôi thôi, dì ơi là dì.. dì hại cháu chết rồi.. hắn khẽ chắp tay lạy trời.. (^^)
Nó bước ra khỏi chỗ và nhìn hắn, với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống hắn luôn, nó từ từ tiến về phía hắn.. hai cánh tay xoay xoay.. (0.0)..
- Cô..ơi.. – hắn nhìn cô với ánh mắt cầu cứu.. - ..sắp có án mạng.. nhanh cô cứu em..cô ơi.. cô.. nhỏ này là kẻ bạo lực.. (@.@)
- Bạo..lực hả? – nó xắn ống ay áo.. (^^)
- E.. hèm.. này em kia! – Cô nhìn nó với vẻ mặt nghiêm nghị, nó quay lên nhìn cô, hắn thì thở phào.. may là có cô không thì.. bỗng cô nở nụ cười tươi roi rói, lấp lánh ánh vàng và hết sức thiên thần.. - ..nhẹ tay thôi, và đừng đánh vào mặt nhé! (^^)
Hắn té cái rầm, còn nó thì tiếp tục công việc sát thủ của mình, nó cầm thước gỗ tiến về hắn từ từ, nó muốn đánh thì đánh luôn đi hắn còn đỡ.. chứ khủng bố tinh thần hắn thế này thì bố thằng nào chịu được..(tài năng là đây!)
- Này.. – nó nhìn hắn cười, cả lớp nuốt nước bọt cái ực nhìn theo nó.. một số đứa nhìn nó với con mắt khinh bỉ và căm ghét.. nó thì không để ý gì hết.. (=.=”)
- Ơ.. gì.. –hắn nhìn nó cảnh giác.. – này.. không được đánh ng nhé! Không được hành hung ng khác nhé! (T_T)
- Không có cảnh tội phạm bảo gì là cảnh sát nghe theo nhá! – nó quát lên..(=.=”)
- Làm gì có kiểu ví von như cô.. – hắn nhìn nó, con mắt cảnh giác..(T_T)
- Vậy giờ.. – nó gõ gõ cái thước lên vai.. (giống du côn) - .. tôi cho anh 2 lựa chọn.. (???)
- Chọn gì? – hắn đang lấy dần sự tự tin..(T_T)
- Chết trong quằn quại… - nó nhìn hắn cười gian (o.o)
- Còn.. –hắn nuốt nước bọt cái ực.. (T_T)
- …hay chết trong đau đớn.. – nó nói tiếp.. (O.O)
- Thế thì có khác gì nhau đâu chứ..? –hắn bực mình, những lúc thế này mới để ý, Hải Tường biến đi đâu rồi không biết, hắn cầu cứu ai đây? Bỗng, hắn sực nhớ.. bèn hét lên..- Bà cô không ai lấy kia .. không bênh cháu à?
- BÀ CÔ?????????????????????
Viu.. bụp.. rầm… 1 cuốn sách nhạc bay vèo và đáp gọn lỏn hết sức “nhẹ nhàng” lên giữa trán của thằng cháu iu wí. Hắn lăn ra xỉu ngay tại chỗ.. cả lớp và cả nó rùng mình nhìn ng vừa cho đáp cuốn sách vào giữa mặt hắn một cú cực kì ngoạn mục .. còn ai có thể có tài ném đồ chuẩn vậy chứ? Bà cô chứ ai? Cô giáo đang trong bộ dạng thật khủng khiếp, hai tay áo xắn lên, đầu nổ lửa phừng phừng, 2 mắt tóe ra…… tia laze.. bỗng cô thay đổi 180 độ, khí lạnh tỏa ra với ánh mắt sắc đến chết ng.. nhìn đám học sinh tò mò..
- Sao? Còn đứa nào muốn ý kiến ý cò gì nữa? (T_T, tụi em sợ rồi)
Cả lớp quay đi chỗ khác.. và đương nhiên đứa nào cũng lo cho hotboy của tụi nó rồi, nhưng ng làm hotboy ngất là dì của hắn mà.. ai dám làm gì, và thế là mọi ánh mắt nảy lửa tỏa ra chằm chằm vào nó.. nó mặt tỉnh bơ, quay về chỗ,… đang định đặt mông xuống thì..
- Kiều Nguyệt Nga? – nó đứng phắt dậy “Dạ”, cô nói với giọng ngọt hết mức.. - ..em đưa Minh Tuấn xuống phòng y tế hộ cô nha! (^^)
- Ơ.. – nó ngơ ngác.. - ..sao lại là em (T_T)
- LÀ EM KHÔNG ĐƯỢC SAO? – cô thay đổi thái độ, nhìn nó với ánh mắt lạnh sắc như có thể cắt từng miếng thịt của nó vậy? (>” - V..â..ng… - nó lắp bắp (T_T híc, sợ quá)
- Thế mới ngoan chứ? – cô cười tươi, và nói rất nhẹ nhàng.. (mẹ ơi, bà này thay đổi thái độ nhanh thật..)
Hức,.. tội nghiệp nó quá.. nó đã đánh hắn được cái nào đâu mà sao nó phải vác cái tên trời đánh này xuống phòng y tế chứ? Hắn nặng hơn nó bao nhiêu, muốn xuống sao hắn không tự đi mà xuống.. hay là.. nhốt hắn dưới gầm cầu thang, cho hắn bị muỗi đốt chết lun.. không, thế không được.. hay nhốt hắn trong nhà kho.. cho hắn bị bỏ đói chết lun? À hay là cho hắn vào 1 chuồng đầy thú dữ nhỉ ? Cách nào cũng được, cũng hay hết á ! hô hô (lại tự sướng, mà đầu nó nghĩ nhiều thứ kì lạ thật).
- E..em.. b..bị.. đ..đau.. bụ...bụn..bụng..à ? (^^)
- EM.. MUỐN.. RA.. KHỎI..CHỖ.. – vẫn cái giọng ấy mà sao hắn đánh hơi đâu đây 1 mùi nguy hiểm cận kề.. (giống chó nhỉ?), hắn nhìn cô giáo lắc đầu, còn cô nhìn nó xong quay ra nhìn hắn và gật đầu cái rụp.. ôi thôi, dì ơi là dì.. dì hại cháu chết rồi.. hắn khẽ chắp tay lạy trời.. (^^)
Nó bước ra khỏi chỗ và nhìn hắn, với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống hắn luôn, nó từ từ tiến về phía hắn.. hai cánh tay xoay xoay.. (0.0)..
- Cô..ơi.. – hắn nhìn cô với ánh mắt cầu cứu.. - ..sắp có án mạng.. nhanh cô cứu em..cô ơi.. cô.. nhỏ này là kẻ bạo lực.. (@.@)
- Bạo..lực hả? – nó xắn ống ay áo.. (^^)
- E.. hèm.. này em kia! – Cô nhìn nó với vẻ mặt nghiêm nghị, nó quay lên nhìn cô, hắn thì thở phào.. may là có cô không thì.. bỗng cô nở nụ cười tươi roi rói, lấp lánh ánh vàng và hết sức thiên thần.. - ..nhẹ tay thôi, và đừng đánh vào mặt nhé! (^^)
Hắn té cái rầm, còn nó thì tiếp tục công việc sát thủ của mình, nó cầm thước gỗ tiến về hắn từ từ, nó muốn đánh thì đánh luôn đi hắn còn đỡ.. chứ khủng bố tinh thần hắn thế này thì bố thằng nào chịu được..(tài năng là đây!)
- Này.. – nó nhìn hắn cười, cả lớp nuốt nước bọt cái ực nhìn theo nó.. một số đứa nhìn nó với con mắt khinh bỉ và căm ghét.. nó thì không để ý gì hết.. (=.=”)
- Ơ.. gì.. –hắn nhìn nó cảnh giác.. – này.. không được đánh ng nhé! Không được hành hung ng khác nhé! (T_T)
- Không có cảnh tội phạm bảo gì là cảnh sát nghe theo nhá! – nó quát lên..(=.=”)
- Làm gì có kiểu ví von như cô.. – hắn nhìn nó, con mắt cảnh giác..(T_T)
- Vậy giờ.. – nó gõ gõ cái thước lên vai.. (giống du côn) - .. tôi cho anh 2 lựa chọn.. (???)
- Chọn gì? – hắn đang lấy dần sự tự tin..(T_T)
- Chết trong quằn quại… - nó nhìn hắn cười gian (o.o)
- Còn.. –hắn nuốt nước bọt cái ực.. (T_T)
- …hay chết trong đau đớn.. – nó nói tiếp.. (O.O)
- Thế thì có khác gì nhau đâu chứ..? –hắn bực mình, những lúc thế này mới để ý, Hải Tường biến đi đâu rồi không biết, hắn cầu cứu ai đây? Bỗng, hắn sực nhớ.. bèn hét lên..- Bà cô không ai lấy kia .. không bênh cháu à?
- BÀ CÔ?????????????????????
Viu.. bụp.. rầm… 1 cuốn sách nhạc bay vèo và đáp gọn lỏn hết sức “nhẹ nhàng” lên giữa trán của thằng cháu iu wí. Hắn lăn ra xỉu ngay tại chỗ.. cả lớp và cả nó rùng mình nhìn ng vừa cho đáp cuốn sách vào giữa mặt hắn một cú cực kì ngoạn mục .. còn ai có thể có tài ném đồ chuẩn vậy chứ? Bà cô chứ ai? Cô giáo đang trong bộ dạng thật khủng khiếp, hai tay áo xắn lên, đầu nổ lửa phừng phừng, 2 mắt tóe ra…… tia laze.. bỗng cô thay đổi 180 độ, khí lạnh tỏa ra với ánh mắt sắc đến chết ng.. nhìn đám học sinh tò mò..
- Sao? Còn đứa nào muốn ý kiến ý cò gì nữa? (T_T, tụi em sợ rồi)
Cả lớp quay đi chỗ khác.. và đương nhiên đứa nào cũng lo cho hotboy của tụi nó rồi, nhưng ng làm hotboy ngất là dì của hắn mà.. ai dám làm gì, và thế là mọi ánh mắt nảy lửa tỏa ra chằm chằm vào nó.. nó mặt tỉnh bơ, quay về chỗ,… đang định đặt mông xuống thì..
- Kiều Nguyệt Nga? – nó đứng phắt dậy “Dạ”, cô nói với giọng ngọt hết mức.. - ..em đưa Minh Tuấn xuống phòng y tế hộ cô nha! (^^)
- Ơ.. – nó ngơ ngác.. - ..sao lại là em (T_T)
- LÀ EM KHÔNG ĐƯỢC SAO? – cô thay đổi thái độ, nhìn nó với ánh mắt lạnh sắc như có thể cắt từng miếng thịt của nó vậy? (>” - V..â..ng… - nó lắp bắp (T_T híc, sợ quá)
- Thế mới ngoan chứ? – cô cười tươi, và nói rất nhẹ nhàng.. (mẹ ơi, bà này thay đổi thái độ nhanh thật..)
Hức,.. tội nghiệp nó quá.. nó đã đánh hắn được cái nào đâu mà sao nó phải vác cái tên trời đánh này xuống phòng y tế chứ? Hắn nặng hơn nó bao nhiêu, muốn xuống sao hắn không tự đi mà xuống.. hay là.. nhốt hắn dưới gầm cầu thang, cho hắn bị muỗi đốt chết lun.. không, thế không được.. hay nhốt hắn trong nhà kho.. cho hắn bị bỏ đói chết lun? À hay là cho hắn vào 1 chuồng đầy thú dữ nhỉ ? Cách nào cũng được, cũng hay hết á ! hô hô (lại tự sướng, mà đầu nó nghĩ nhiều thứ kì lạ thật).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.