Siêu Quậy Trường King And Queen
Chương 12
Phương Anh
15/09/2014
Sau 2 vòng thi vô cùng “mệt mỏi” thì bọn nó lại tiếp tục chuẩn bị cho vòng thi cuối cùng- vòng thi thiết kế. Nói là chuẩn bị thôi chứ bọn nó chỉ toàn ăn, ngủ, nghỉ, chơi.
Đến ngày thi, sau khi đã chuẩn bị xong, nó và con nhỏ Zyzy được đưa vào hai phòng tách biệt. Hai bên có tất cả 5 tiếng để hoàn thành một chiếc váy và một bộ trang sức đi kèm (trong phòng người ta có tất cả nguyên liệu rồi). Hai bên có một người mẫu đi cùng để thử đồ. Chiếc váy và bộ trang sức của ai được toàn thể học viên bên dưới chọn thì sẽ thắng cuộc thi.
Cả hai cùng bước vào căn phòng đó. Vẻ mặt của nhỏ Zyzy thì kênh kiệu nghĩ thầm “ha ha con nhỏ kia chết chắc, ai cũng bảo mình thiết kế váy đẹp, mẫu trang sức cũng thế”. Còn nó thì vẻ mặt thản nhiên như không bước vào phòng. Các học viên ở ngoài thì hồi hộp chờ đời. Một tiếng trôi qua, hai tiếng rồi cuối cùng là năm tiếng trôi qua, đã hết thời gian. Nhỏ Zyzy bước ra đầu tiên cùng với cô người mẫu làm cả học viên bên dưới hò hét. Căn bản là vì con trai thì vì gái đẹp con gái thì bộ váy và bộ trang sức. Thấy các học viên bên dưới hò hét cổ vũ cho em gái mình như thế thì ả Sasa mỉm cười kênh kiệu. Cuối cùng là đến nó cùng cô người mẫu bước ra. Không khí hội trường đã nóng này càng nóng hơn khi nó bước ra với cô người mẫu.
Các học viên bên dưới lại được dịp bùng nổ. Lúc bỏ phiếu thì hơn nửa số học viên ủng hộ nhỏ Zyzy còn nó thì tất cả các học viên lẫn giáo viên đều ủng hộ (có mỗi cô giáo thôi à). Bọn hắn thì khỏi nói ôm nhau nhảy, ai cũng vui sướng, ôm hôn nó làm nó suýt nghẹt thở, mặt mũi đỏ bừng, tóc tai bù xù. Nó đến trước mặt mấy ả mỉm cười “trìu mến” nói
_Mấy bạn”thân yêu” của mình… mấy bạn nhớ lời hứa chứ-nó nói giọng ngọt sớt làm cả bọn da gà, da vịt thi nhau nổi hết lên
_Grrr mi cứ đợi đấy- ả Sasa nghiến răng rồi định quay gót bỏ đi
_Ấy, đi nhanh thế, điều kiện của tôi là làm osin cho tôi 3 tháng nhé, mai gặp lại- nó nói rồi nở nụ cười tươi nhất có thể.
Mấy ả kia thì quê quá nên bỏ đi luôn sau câu nói của nó. Bọn nó thì được trận cười vỡ bụng. Thấy chán nên bọn nó phóng về nhà thay quần áo rồi qua bar của nó chơi. Về đến nhà thì nó gọi Sam, Chin và Chen xuống
_Chị Sam, Chin, Chen xuống đây nhanh lên- nó dùng volum to nhất để hét các “nạn nhân” xuống
_Đây đây, gọi cái gì mà gọi đau hết cả đầu- Chin gắt nhẹ
_Thế hả định tặng mọi người cái váy với bộ trang sức mà mọi người nói thế thì thôi vậy- nó chép miệng
_Ấy ấy bạn Chun cứ bình tĩnh mình nhỡ nhời ý mà- Chen chạy vào chữa cháy
_Đây tặng ba người- nó nói đưa cho mỗi người một bộ váy và trang sức
_Oa đẹp thế, mà sao em có thời gian làm- Sam thắc mắc vì nhà thiết kế thường mất mấy ngày mới làm ra một bộ mà nó thì 5 tiếng làm được 5 bộ quần áo và trang sức(cho t/g chém tý )
Còn bọn hắn đang uống nước nghe xong thì phun hết ra, trợn mắt, há mồm ra nhìn nó
_Thôi thay quần áo nhanh lên đi bar- nó giục
Đừng có ném gạch nhá, nhà xây đủ rồi tối t/g đăng típ
Đến ngày thi, sau khi đã chuẩn bị xong, nó và con nhỏ Zyzy được đưa vào hai phòng tách biệt. Hai bên có tất cả 5 tiếng để hoàn thành một chiếc váy và một bộ trang sức đi kèm (trong phòng người ta có tất cả nguyên liệu rồi). Hai bên có một người mẫu đi cùng để thử đồ. Chiếc váy và bộ trang sức của ai được toàn thể học viên bên dưới chọn thì sẽ thắng cuộc thi.
Cả hai cùng bước vào căn phòng đó. Vẻ mặt của nhỏ Zyzy thì kênh kiệu nghĩ thầm “ha ha con nhỏ kia chết chắc, ai cũng bảo mình thiết kế váy đẹp, mẫu trang sức cũng thế”. Còn nó thì vẻ mặt thản nhiên như không bước vào phòng. Các học viên ở ngoài thì hồi hộp chờ đời. Một tiếng trôi qua, hai tiếng rồi cuối cùng là năm tiếng trôi qua, đã hết thời gian. Nhỏ Zyzy bước ra đầu tiên cùng với cô người mẫu làm cả học viên bên dưới hò hét. Căn bản là vì con trai thì vì gái đẹp con gái thì bộ váy và bộ trang sức. Thấy các học viên bên dưới hò hét cổ vũ cho em gái mình như thế thì ả Sasa mỉm cười kênh kiệu. Cuối cùng là đến nó cùng cô người mẫu bước ra. Không khí hội trường đã nóng này càng nóng hơn khi nó bước ra với cô người mẫu.
Các học viên bên dưới lại được dịp bùng nổ. Lúc bỏ phiếu thì hơn nửa số học viên ủng hộ nhỏ Zyzy còn nó thì tất cả các học viên lẫn giáo viên đều ủng hộ (có mỗi cô giáo thôi à). Bọn hắn thì khỏi nói ôm nhau nhảy, ai cũng vui sướng, ôm hôn nó làm nó suýt nghẹt thở, mặt mũi đỏ bừng, tóc tai bù xù. Nó đến trước mặt mấy ả mỉm cười “trìu mến” nói
_Mấy bạn”thân yêu” của mình… mấy bạn nhớ lời hứa chứ-nó nói giọng ngọt sớt làm cả bọn da gà, da vịt thi nhau nổi hết lên
_Grrr mi cứ đợi đấy- ả Sasa nghiến răng rồi định quay gót bỏ đi
_Ấy, đi nhanh thế, điều kiện của tôi là làm osin cho tôi 3 tháng nhé, mai gặp lại- nó nói rồi nở nụ cười tươi nhất có thể.
Mấy ả kia thì quê quá nên bỏ đi luôn sau câu nói của nó. Bọn nó thì được trận cười vỡ bụng. Thấy chán nên bọn nó phóng về nhà thay quần áo rồi qua bar của nó chơi. Về đến nhà thì nó gọi Sam, Chin và Chen xuống
_Chị Sam, Chin, Chen xuống đây nhanh lên- nó dùng volum to nhất để hét các “nạn nhân” xuống
_Đây đây, gọi cái gì mà gọi đau hết cả đầu- Chin gắt nhẹ
_Thế hả định tặng mọi người cái váy với bộ trang sức mà mọi người nói thế thì thôi vậy- nó chép miệng
_Ấy ấy bạn Chun cứ bình tĩnh mình nhỡ nhời ý mà- Chen chạy vào chữa cháy
_Đây tặng ba người- nó nói đưa cho mỗi người một bộ váy và trang sức
_Oa đẹp thế, mà sao em có thời gian làm- Sam thắc mắc vì nhà thiết kế thường mất mấy ngày mới làm ra một bộ mà nó thì 5 tiếng làm được 5 bộ quần áo và trang sức(cho t/g chém tý )
Còn bọn hắn đang uống nước nghe xong thì phun hết ra, trợn mắt, há mồm ra nhìn nó
_Thôi thay quần áo nhanh lên đi bar- nó giục
Đừng có ném gạch nhá, nhà xây đủ rồi tối t/g đăng típ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.