Chương 19
Tiếu Mị Mị
10/09/2020
“Là ngươi.” Ngạn Vũ Trì nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chứ này, mày nhíu ngày càng sâu, hô hấp cũng tăng thêm một chút.
Vẻ mặt của Ngạn Vũ Trì như là làm thế nào hắn cũng không nghĩ tới, loại sai lầm này sẽ phát sinh từ người đang ở trước mặt hắn.
Không thể không nói kĩ năng của Ngạn Vũ Trì vẫn rất tốt, mấy vẻ mặt của hắn cùng với lời thoại, lập tức khiến khán giả hiện trường đều cảm thấy rất hứng thú.
Khán giả không khỏi sẽ nghĩ, người này đến tột cùng đã làm chuyện không thể tha thứ gì mới có thể khiến thiếu gia tức giận như vậy?
Ngạn Vũ Trì thấy phản ứng của khán giả không sai, liền càng mang hết kĩ xảo của mình ra, lấy trăm phần trăm thực lực đến, không hề e dè mà diễn.
Một tiết mục giải trí lại có thể khiến cho Ngạn Vũ Trì làm như đang đóng phim, suy nghĩ một chút, kì thực lý do rất đơn giản. Hắn chính là muốn làm cho Cố Diễn xấu mặt. Để thời điểm hắn cùng mình diễn không thể nói lên lời, để khán giả thấy trước mặt mình hành động của hắn rác rưởi đến cỡ nào.
Cố Diễn trước đây không phải là kiêu ngạo như vậy sao? Không phải là không coi ai ra gì sao? Mong hắn có thể diễn thật tốt!
Hiện tại Ngạn Vũ Trì chờ rốt cuộc là chờ cơ hội này, nếu như không cố gắng lợi dụng một phen, quả thực là có lỗi với chính mình!
Tựa như đã dự liệu trước đợi lát nữa Cố Diễn diễn bi kịch đến mức nào, Ngạn Vũ Trì ở tận đáy lòng nở nụ cười.
Đối với Ngạn Vũ Trì biểu diễn ra sức gây sức ép như vậy, Cố Diễn đương nhiên là biết hắn muốn dùng hành động để gây áp lực cho mình.
Thế nhưng Cố Diễn làm sao có thể để cho hắn thực hiện được?
Hành động của Ngạn Vũ Trì coi như là không tệ lắm, thế nhưng thời điểm Cố Diễn từng là Tô Việt, tuy rằng cậu gọi Ngạn Vũ Trì là tiền bối, thế nhưng kĩ năng vẫn vượt qua hắn rất xa.
Nếu như hắn muốn dùng diễn xuất làm cho mình xấu mặt…
Như vậy có thật là chọn đúng phương thúc hay không đây…
Cố Diễn đối với tất cả những suy nghĩ của Ngạn Vũ Trì rất xem thường…
Trước mình khiến cho Ngạn Vũ Trì ăn mấy quả ngọt, đương nhiên lần này cậu sẽ cố gắng không làm hắn thất vọng.
Cố Diễn đưa tay sát lại mép quần, đầu ngón tay phải hơi cong, ở trên quần cọ cọ, dáng vẻ như là rất sốt sắng.
Mọi người đều mong chờ giờ khắc này không biết vẻ mặt cùng lời thoại của Cố Diễn như thế nào.
Thế nhưng những hành động mờ ám cơ hồ bị khán giả bỏ quên, kỳ thực càng thể hiện tâm tình của nhân vật bây giờ.
Tỷ như một ít động tác tay theo bản năng, là của hạ nhân phạm sai lầm giờ khắc này đang căng thẳng, hơn nữa…
Ngón tay của cậu đang nắm hờ có thể thấy, cậu hiện tại đang có chút chột dạ.
“Thiếu gia, tiêu nhân, tiểu nhân thực sự không biết sẽ bị người tra được…” nương theo thanh âm hơi run run, thân thể cậu cũng có chút run, tuy rằng bởi vì cong người cúi đầu mà không thấy quá rõ vẻ mặt của cậu, nhưng có thể cảm nhận được giờ khắc này cậu đang khủng hoảng.
“Ha ha… Tiểu nhân đã sớm nói người này không thể tin, thiếu gia ngài thế mà lại không nghe tiểu nhân, hiện tại lại xảy ra chuyện đi.” Thẩm Kim nắm khăn tay ẻo lả đi lên, giọng nói cùng dáng vẻ đều quái gở.
Bầu không khí vốn có chút nghiêm túc, thế nhưng nhìn thấy vai Thẩm Kim lên sân khấu không ít người đều nhịn không được nở nụ cười.
Ngạn Vũ Trì tựa hồ chưa thấy được hiệu ứng như mình muốn liền tiếp tục diễn kịch.
Hai mắt hắn trầm xuống, có chút lạnh lùng nhìn Thẩm Kim hừ ra tiếng.
“Hừ.”
“Ai u, không tin ngài hỏi hắn một chút đi~” thấy Ngạn Vũ Trì không tin, Thẩm Kim lại thức thời lên tiếng.
Ngạn Vũ Trì không có phản ứng lại hắn, chỉ lạnh lùng nhìn Cố Diễn.
Lúc này, hết thảy tiêu điểm đều tập trung trên người Cố Diễn.
Khán giả đều chuẩn bị đầy đủ tinh thần.
Cố Diễn sẽ nói cái gì tiếp theo đây? Hắn đến cùng là đã làm cái gì a?
Dưới ánh mắt của mọi người, Cố Diễn vốn đang cúi đầu lúc này đột ngột ngẩng lên.
Cậu mạnh mẽ trừng Thẩm Kim đang có ý đồ gây xích mích một chút, trong mắt đầy phẫn nộ.
Cậu há miệng nhưng lại không nói lên lời, đại khái là bởi vì quá kích động, lồng ngực mãnh liệt phập phồng, tựa hồ đang kìm nén cơn giận trong nội tâm.
Ngay khi mọi người cho rằng cậu muốn biện hộ cho mình, chỉ trích Thẩm Kim nói hưu nói vượn, thì Cố Diễn lại vượt ngoài dự đoán của mọi người, tiến lên phía trước đi tới trước mặt Ngạn Vũ Trì.
Khán giả trợn tròn mắt, cậu muốn làm gì?
Lúc này máy quay đặc biệt tập trung vào cậu.
Bên trong màn ảnh, cặp mắt Cố Diễn nhìn Ngạn Vũ Trì kia, giờ khắc này ngoài áy náy cùng phẫn nộ, càng nhiều hơn chính là oan ức…
Cặp mắt giống như không hề có tiếng động mà nói với thiếu gia của mình, cậu không có hai lòng với thiếu gia.
“Thiếu gia, ngài tin hắn sao?” Ngữ khí của Cố Diễn thay đổi, không khúm núm như lúc trước, trong giọng nói tràn đầy kiên định.
Ngữ khí cùng ánh mắt kia, tựa hồ như xen lẫn một tia tuyệt vọng.
Vốn mọi người căn bản không biết ba người diễn đoạn ngắn gì. Lúc trước Ngạn Vũ Trì diễn kịch khiến cho mọi người cảm thấy rất nghi hoặc, hơn nữa còn có Thẩm Kim, mọi người đều nghi ngờ Cố Diễn có phải thực sự là một tên vô lại hay không.
Thế nhưng bây giờ nhìn thấy ánh mắt của Cố Diễn, rất nhiều người đều dao động.
Lúc diễn kịch người đóng vai người hầu rất nhiều thời điểm đều sẽ thông qua nhiều ngôn ngữ để diễn tả.
Mà Cố Diễn lại không nói trực tiếp rằng “Tiểu nhân đối với ngài là trung thành tuyệt đối, không thể làm ra loại sự tình có lỗi với ngài”. Thế nhưng chính cảnh trước khiến cho mọi người theo trực giác khiến cho mọi người tin tưởng cậu.
Trong nhất thời Ngạn Vũ Trì sửng sốt.
Hắn không tin những gì Cố Diễn vừa diễn lúc nãy…
Một người ở trước màn ảnh chỉ có thể diễn vai lãnh khốc, ánh mắt lại có thể phong phú như vậy… hơn nữa những động tác nhỏ trên tay hắn khán giả có thể không chú ý tới, thế nhưng hắn có thấy toàn bộ! Trên kịch bản căn bản không có yêu cầu làm những động tác này, vì vậy mà, nếu như không phải là diễn viên có kinh nghiệm phong phú, làm sao lại nghĩ tới dùng những động tác đó để thể hiện nhân vật.
Cố Diễn là một diễn viên bình hoa làm sao có thể diễn tốt như vậy?
Lẽ nào phía bên sản xuất chương trình sợ hắn mất mặt, trực tiếp cho hắn biết trước kịch bản.
Sau khi suy nghĩ như vậy, trong lòng Ngạn Vũ Trì liền nảy ra một ý kiến khác.
“Ta đương nhiên…” Ngạn Vũ Trì dừng một chút, sau đó nhanh chóng mở miệng, “Không tin ngươi.”
Thẩm Kim nghe được câu đó thì kinh ngạc nhìn về phía Ngạn Vũ Trì.
Chẳng trách Thẩm Kim kinh ngạc như vậy.
Bởi vì tình tiết.. vốn dĩ không phải là như vậy.
Vốn là Ngạn Vũ Trì nên nói tin tưởng Cố Diễn, nhưng mà bởi vì hắn gây ra lỗi lầm đó nên vẫn phải chịu phạt.
Sau đó Thẩm Kim sẽ làm bộ như giúp hắn trừng phạt Cố Diễn, giả vờ giả vịt đuổi theo Cố Diễn làm bộ muốn đánh, mà Cố Diễn sẽ ôm đầu cười cười chạy đi. Trong bầu không khí hài hước người dẫn chương trình sẽ bước ra kết thúc.
Thế nhưng trước khi bắt đầu Thẩm Kim liền cảm giác được bầu không khí có chút không đúng, mặc dù chỉ là diễn lại, nhưng song phương diễn lại có cảm giác hồi hộp như đang quay phim vậy. Tuy rằng bầu không khí không đúng, nhưng cũng may là còn tuân theo kịch bản.
Thế nhưng hiện tại, Ngạn Vũ Trì lại trực tiếp sửa lời kịch, hơn nữa còn bỏ thêm một câu mang tính chuyển ngoặt.
Thẩm Kim có chút bất mãn, tuy rằng Ngạn Vũ Trì là muốn cho Cố Diễn lúng túng, thế nhưng cũng không cần thiết phải làm như vậy a? Có cùng mình thương lượng qua sao?
Cố Diễn trong lòng đương nhiên hiểu rõ Ngạn Vũ Trì có ý tứ gì.
Lúc trước là muốn dùng hành động để lấn át mình chưa thành công, hiện tại là muốn sửa lời thoại khiến mình lúng túng sao?
Thời điểm đang diễn xuất, một ít tiền bối vì muốn chèn ép hậu bối cũng thích dùng những thủ đoạn như vậy. Chính là sửa lại kịch bản tức thời.
Thường thường hậu bối sẽ bởi vì không đủ kinh nghiệm mà nhất thời không phản ứng được dẫn đến NG. Vì vậy mà Ngạn Vũ Trì muốn dùng chiêu như vậy đối với mình sao.
Quả nhiên không đạt được mục đích không bỏ qua sao?
Cố Diễn đương nhiên có đối sách.
Cậu cố ý sững sờ, kinh ngạc nhìn Ngạn Vũ Trì.
Thấy phản ứng của Cố Diễn như vậy, trong đáy mắt của Ngại Vũ Trì mơ hồ lộ ra một tia vui mừng, hắn chờ mong dáng vẻ kế tiếp Cố Diễn xấu mặt trước mọi người vì không thể nói được lời thoại.
Dưới đài, người dẫn chương trình cũng căng thẳng, bất mãn nhìn Ngạn Vũ Trì, không biết đến tột cùng là hắn đang làm cái gì?
Trong lòng đạo diễn cũng nhảy lên một cái… Hắn cũng rõ ràng khả năng của Cố Diễn là như thế nào.
Trước đó cùng người đại diện của Cố Diễn đảm bảo nhiều lần rằng sẽ không xảy ra bất kì tình huống nào, mới đồng ý cho hắn diễn kịch, hiện tại nếu như Cố Diễn bởi vì Ngạn Vũ Trì nhất thời sửa kịch bản làm cho không thể tiếp được lời thoại, đến thời điểm đó bị người nói ra nói vào cười nhạo, Cố Diễn đại khái là sau này sẽ không tham gia vào chương trình của bọn họ đi.
Ngắn ngủi mấy giây, đạo diễn gấp đến độ mồ hôi đều chảy ra. Trong lòng nghĩ làm sao để cứu lại.
Cố Diễn nhìn Ngạn Vũ Trì không nói gì, dưới đài mọi người cũng có chút ngạc nhiên, Cố Diễn làm sao vậy?
Thời điểm mọi người còn chưa kịp phản ứng, Cố Diễn lạnh lùng mở miệng.
“Thật không?” Trong giọng nói của Cố Diễn mang theo một tia trào phúng, khóe miệng cũng hơi giương lên.
Cố Diễn vẫn như trước hơi hơi cúi đầu, thế nhưng lúc này trên màn ảnh đem vẻ mặt của cậu lột tả rõ ràng.
Bên trong màn ảnh, Cố Diễn híp mắt, nụ cười làm cho người ta có chút sợ hãi. Hơn nữa cả người cũng không còn dáng vẻ hạ nhân bị sợ đến thất kinh nữa, bỗng nhiên cả người trở nên đặc biệt có khí thế.
Cậu bây giờ cùng dáng vẻ lúc trước như hai người khác nhau!
Không ít khán giả đều kinh ngạc đến ngây người.
Lẽ nào, bọn họ vừa nãy đoán sai?
Cố Diễn kỳ thực chính là một người xấu?
Vừa rồi tất cả bọn họ đều bị lừa.
Rõ ràng mới vừa rồi khán giả ôm tưởng tượng xem cảnh khôi hài giờ này tâm đều bị nâng lên, không ít người muốn xem vẻ mặt của Cố Diễn rõ hơn một chút.
Trong lòng bọn họ đều có nghi vấn, nhân vật kia của Cố Diễn rốt cuộc có thân phận gì?
Tâm tình của khán giả đều bị Cố Diễn trước sau treo lên, đều nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt. Mà Ngạn Vũ Trì ở một bên, hiện tại hoàn toàn bị coi là cảnh nền.
Ngạn Vũ Trì không tin nổi nhìn chằm chằm Cố Diễn, hắn không nghĩ tới Cố Diễn có thể tiếp được, càng không nghĩ tới Cố Diễn có thể tiếp thuận lợi như vậy, còn đem đoạn kịch ngắn này đẩy tới cao trào.
Đây thật sự là Cố Diễn hành động vô cùng nát sao?
Cố Diễn đối với Ngạn Vũ Trì ngáng chân cho một đòn phản kích đẹp đẽ.
Cậu không quan tâm Ngạn Vũ Trì có tiếp được hay không, chính mình lập tức cười lên, “Ngạn Vũ Trì, ngươi đoán không lầm…”
Cố Diễn chậm rãi xoay người lại, nhìn màn ảnh, nhíu mày: “Đáng tiếc, đã muộn!”
Cố Diễn lắc lắc đầu, ý tứ sâu xa cười nói, “Những việc trước kia ngươi lén lút làm đừng tưởng không có người biết…”
Đại khái là ngữ khí của Cố Diễn quá mức thật, Ngạn Vũ Trì nghe được câu đó nháy mắt liền trắng bệch, không dám nhìn vào đôi mắt của Cố Diễn.
Tại sao Cố Diễn đột nhiên lại nói như vậy?
Cố Diễn nhìn thấy biến hóa trên gương mặt của Ngạn Vũ Trì, nở nụ cười.
Xem ra cậu dọa sợ Ngạn Vũ Trì rồi.
Thấy đã gần đủ rồi, Cố Diễn lúc này mới chậm rãi mở miệng, “Phía trên phái người điều tra đại khái đã sắp đến rồi, ngươi tự lo liệu đi!”
Nói xong câu đó, Cố Diễn xoay người, để cho mặt mình hướng tới màn ảnh.
Cậu nhìn về phía màn ảnh tà tà cười, làm một kiểu tạo dáng lãnh khốc, sau đó tiêu sái xoay người.
Sau khi Cố Diễn biểu diễn xong, hiện trường lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người như còn đắm chìm bên trong đoạn kịch. Tuy rằng đây chỉ là một đoạn ngắn, thế nhưng từ đầu tới cuối đều vô cùng hồi hộp.
Biết được lời nói cuối cùng của Cố Diễn kia, mọi người mới hiểu được thân thân thực sự của Cố Diễn. Nguyên lai trước kia mọi người bị hắn lừa hai lần!
Từ một hạ nhân lúc đầu ăn nói khép nép, đến “người xấu” không rõ thân phận, cuối cùng lắc mình biến hóa, trở thành nội gián vạch trần thiếu gia đáng ghê tởm.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi lời thoại của Cố Diễn không nhiều cùng vẻ mặt của cậu khiến cho nội dung vở kịch lên xuống, khiến cho không ít người xem suýt chút nữa quên hô hấp.
Trước đây là ai nói Cố Diễn là một bình hoa?
Quả thực chính là nói bậy!
Qua mấy giây, không biết ai phản ứng đầu tiên, tất cả mọi người đều đứng dậy vỗ tay.
Tiếp theo tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
Thật đẹp trai a! Cố Diễn cuối cùng nở nụ cười kia, quả thực rất đẹp trai! Fans liền vẫy tay không ngừng, hưng phấn không ngừng được.
Nhìn thấy Cố Diễn không bị người ta ngáng ngã, hơn nữa biểu hiện cũng dị thường suất sắc, đạo diễn nở nụ cười nhẹ nhõm….
Xem ra vẫn là chính mình coi thường Cố Diễn.
Giờ khắc này trong mắt mọi người đều là Cố Diễn, mà Ngạn Vũ Trì lúc này trên sân khấu sững sờ, dưới màn biểu diễn của Cố Diễn lại có vẻ như bị phai mờ ảm đạm.
Hắn căn bản không có nghĩ tới, chính mình ngáng chân không chỉ khiến cho Cố Diễn không bị lúng túng, kết quả ngược lại lại thành hòn đá kê chân cho hắn, khiến hắn càng nổi tiếng.
Trong lòng Ngạn Vũ Trì lúc này rất phiền muộn, quả thực chính là muốn cho mình một cái bạt tai. Trước kia sao mình lại ngu ngốc như vậy!
Vẻ mặt của Ngạn Vũ Trì như là làm thế nào hắn cũng không nghĩ tới, loại sai lầm này sẽ phát sinh từ người đang ở trước mặt hắn.
Không thể không nói kĩ năng của Ngạn Vũ Trì vẫn rất tốt, mấy vẻ mặt của hắn cùng với lời thoại, lập tức khiến khán giả hiện trường đều cảm thấy rất hứng thú.
Khán giả không khỏi sẽ nghĩ, người này đến tột cùng đã làm chuyện không thể tha thứ gì mới có thể khiến thiếu gia tức giận như vậy?
Ngạn Vũ Trì thấy phản ứng của khán giả không sai, liền càng mang hết kĩ xảo của mình ra, lấy trăm phần trăm thực lực đến, không hề e dè mà diễn.
Một tiết mục giải trí lại có thể khiến cho Ngạn Vũ Trì làm như đang đóng phim, suy nghĩ một chút, kì thực lý do rất đơn giản. Hắn chính là muốn làm cho Cố Diễn xấu mặt. Để thời điểm hắn cùng mình diễn không thể nói lên lời, để khán giả thấy trước mặt mình hành động của hắn rác rưởi đến cỡ nào.
Cố Diễn trước đây không phải là kiêu ngạo như vậy sao? Không phải là không coi ai ra gì sao? Mong hắn có thể diễn thật tốt!
Hiện tại Ngạn Vũ Trì chờ rốt cuộc là chờ cơ hội này, nếu như không cố gắng lợi dụng một phen, quả thực là có lỗi với chính mình!
Tựa như đã dự liệu trước đợi lát nữa Cố Diễn diễn bi kịch đến mức nào, Ngạn Vũ Trì ở tận đáy lòng nở nụ cười.
Đối với Ngạn Vũ Trì biểu diễn ra sức gây sức ép như vậy, Cố Diễn đương nhiên là biết hắn muốn dùng hành động để gây áp lực cho mình.
Thế nhưng Cố Diễn làm sao có thể để cho hắn thực hiện được?
Hành động của Ngạn Vũ Trì coi như là không tệ lắm, thế nhưng thời điểm Cố Diễn từng là Tô Việt, tuy rằng cậu gọi Ngạn Vũ Trì là tiền bối, thế nhưng kĩ năng vẫn vượt qua hắn rất xa.
Nếu như hắn muốn dùng diễn xuất làm cho mình xấu mặt…
Như vậy có thật là chọn đúng phương thúc hay không đây…
Cố Diễn đối với tất cả những suy nghĩ của Ngạn Vũ Trì rất xem thường…
Trước mình khiến cho Ngạn Vũ Trì ăn mấy quả ngọt, đương nhiên lần này cậu sẽ cố gắng không làm hắn thất vọng.
Cố Diễn đưa tay sát lại mép quần, đầu ngón tay phải hơi cong, ở trên quần cọ cọ, dáng vẻ như là rất sốt sắng.
Mọi người đều mong chờ giờ khắc này không biết vẻ mặt cùng lời thoại của Cố Diễn như thế nào.
Thế nhưng những hành động mờ ám cơ hồ bị khán giả bỏ quên, kỳ thực càng thể hiện tâm tình của nhân vật bây giờ.
Tỷ như một ít động tác tay theo bản năng, là của hạ nhân phạm sai lầm giờ khắc này đang căng thẳng, hơn nữa…
Ngón tay của cậu đang nắm hờ có thể thấy, cậu hiện tại đang có chút chột dạ.
“Thiếu gia, tiêu nhân, tiểu nhân thực sự không biết sẽ bị người tra được…” nương theo thanh âm hơi run run, thân thể cậu cũng có chút run, tuy rằng bởi vì cong người cúi đầu mà không thấy quá rõ vẻ mặt của cậu, nhưng có thể cảm nhận được giờ khắc này cậu đang khủng hoảng.
“Ha ha… Tiểu nhân đã sớm nói người này không thể tin, thiếu gia ngài thế mà lại không nghe tiểu nhân, hiện tại lại xảy ra chuyện đi.” Thẩm Kim nắm khăn tay ẻo lả đi lên, giọng nói cùng dáng vẻ đều quái gở.
Bầu không khí vốn có chút nghiêm túc, thế nhưng nhìn thấy vai Thẩm Kim lên sân khấu không ít người đều nhịn không được nở nụ cười.
Ngạn Vũ Trì tựa hồ chưa thấy được hiệu ứng như mình muốn liền tiếp tục diễn kịch.
Hai mắt hắn trầm xuống, có chút lạnh lùng nhìn Thẩm Kim hừ ra tiếng.
“Hừ.”
“Ai u, không tin ngài hỏi hắn một chút đi~” thấy Ngạn Vũ Trì không tin, Thẩm Kim lại thức thời lên tiếng.
Ngạn Vũ Trì không có phản ứng lại hắn, chỉ lạnh lùng nhìn Cố Diễn.
Lúc này, hết thảy tiêu điểm đều tập trung trên người Cố Diễn.
Khán giả đều chuẩn bị đầy đủ tinh thần.
Cố Diễn sẽ nói cái gì tiếp theo đây? Hắn đến cùng là đã làm cái gì a?
Dưới ánh mắt của mọi người, Cố Diễn vốn đang cúi đầu lúc này đột ngột ngẩng lên.
Cậu mạnh mẽ trừng Thẩm Kim đang có ý đồ gây xích mích một chút, trong mắt đầy phẫn nộ.
Cậu há miệng nhưng lại không nói lên lời, đại khái là bởi vì quá kích động, lồng ngực mãnh liệt phập phồng, tựa hồ đang kìm nén cơn giận trong nội tâm.
Ngay khi mọi người cho rằng cậu muốn biện hộ cho mình, chỉ trích Thẩm Kim nói hưu nói vượn, thì Cố Diễn lại vượt ngoài dự đoán của mọi người, tiến lên phía trước đi tới trước mặt Ngạn Vũ Trì.
Khán giả trợn tròn mắt, cậu muốn làm gì?
Lúc này máy quay đặc biệt tập trung vào cậu.
Bên trong màn ảnh, cặp mắt Cố Diễn nhìn Ngạn Vũ Trì kia, giờ khắc này ngoài áy náy cùng phẫn nộ, càng nhiều hơn chính là oan ức…
Cặp mắt giống như không hề có tiếng động mà nói với thiếu gia của mình, cậu không có hai lòng với thiếu gia.
“Thiếu gia, ngài tin hắn sao?” Ngữ khí của Cố Diễn thay đổi, không khúm núm như lúc trước, trong giọng nói tràn đầy kiên định.
Ngữ khí cùng ánh mắt kia, tựa hồ như xen lẫn một tia tuyệt vọng.
Vốn mọi người căn bản không biết ba người diễn đoạn ngắn gì. Lúc trước Ngạn Vũ Trì diễn kịch khiến cho mọi người cảm thấy rất nghi hoặc, hơn nữa còn có Thẩm Kim, mọi người đều nghi ngờ Cố Diễn có phải thực sự là một tên vô lại hay không.
Thế nhưng bây giờ nhìn thấy ánh mắt của Cố Diễn, rất nhiều người đều dao động.
Lúc diễn kịch người đóng vai người hầu rất nhiều thời điểm đều sẽ thông qua nhiều ngôn ngữ để diễn tả.
Mà Cố Diễn lại không nói trực tiếp rằng “Tiểu nhân đối với ngài là trung thành tuyệt đối, không thể làm ra loại sự tình có lỗi với ngài”. Thế nhưng chính cảnh trước khiến cho mọi người theo trực giác khiến cho mọi người tin tưởng cậu.
Trong nhất thời Ngạn Vũ Trì sửng sốt.
Hắn không tin những gì Cố Diễn vừa diễn lúc nãy…
Một người ở trước màn ảnh chỉ có thể diễn vai lãnh khốc, ánh mắt lại có thể phong phú như vậy… hơn nữa những động tác nhỏ trên tay hắn khán giả có thể không chú ý tới, thế nhưng hắn có thấy toàn bộ! Trên kịch bản căn bản không có yêu cầu làm những động tác này, vì vậy mà, nếu như không phải là diễn viên có kinh nghiệm phong phú, làm sao lại nghĩ tới dùng những động tác đó để thể hiện nhân vật.
Cố Diễn là một diễn viên bình hoa làm sao có thể diễn tốt như vậy?
Lẽ nào phía bên sản xuất chương trình sợ hắn mất mặt, trực tiếp cho hắn biết trước kịch bản.
Sau khi suy nghĩ như vậy, trong lòng Ngạn Vũ Trì liền nảy ra một ý kiến khác.
“Ta đương nhiên…” Ngạn Vũ Trì dừng một chút, sau đó nhanh chóng mở miệng, “Không tin ngươi.”
Thẩm Kim nghe được câu đó thì kinh ngạc nhìn về phía Ngạn Vũ Trì.
Chẳng trách Thẩm Kim kinh ngạc như vậy.
Bởi vì tình tiết.. vốn dĩ không phải là như vậy.
Vốn là Ngạn Vũ Trì nên nói tin tưởng Cố Diễn, nhưng mà bởi vì hắn gây ra lỗi lầm đó nên vẫn phải chịu phạt.
Sau đó Thẩm Kim sẽ làm bộ như giúp hắn trừng phạt Cố Diễn, giả vờ giả vịt đuổi theo Cố Diễn làm bộ muốn đánh, mà Cố Diễn sẽ ôm đầu cười cười chạy đi. Trong bầu không khí hài hước người dẫn chương trình sẽ bước ra kết thúc.
Thế nhưng trước khi bắt đầu Thẩm Kim liền cảm giác được bầu không khí có chút không đúng, mặc dù chỉ là diễn lại, nhưng song phương diễn lại có cảm giác hồi hộp như đang quay phim vậy. Tuy rằng bầu không khí không đúng, nhưng cũng may là còn tuân theo kịch bản.
Thế nhưng hiện tại, Ngạn Vũ Trì lại trực tiếp sửa lời kịch, hơn nữa còn bỏ thêm một câu mang tính chuyển ngoặt.
Thẩm Kim có chút bất mãn, tuy rằng Ngạn Vũ Trì là muốn cho Cố Diễn lúng túng, thế nhưng cũng không cần thiết phải làm như vậy a? Có cùng mình thương lượng qua sao?
Cố Diễn trong lòng đương nhiên hiểu rõ Ngạn Vũ Trì có ý tứ gì.
Lúc trước là muốn dùng hành động để lấn át mình chưa thành công, hiện tại là muốn sửa lời thoại khiến mình lúng túng sao?
Thời điểm đang diễn xuất, một ít tiền bối vì muốn chèn ép hậu bối cũng thích dùng những thủ đoạn như vậy. Chính là sửa lại kịch bản tức thời.
Thường thường hậu bối sẽ bởi vì không đủ kinh nghiệm mà nhất thời không phản ứng được dẫn đến NG. Vì vậy mà Ngạn Vũ Trì muốn dùng chiêu như vậy đối với mình sao.
Quả nhiên không đạt được mục đích không bỏ qua sao?
Cố Diễn đương nhiên có đối sách.
Cậu cố ý sững sờ, kinh ngạc nhìn Ngạn Vũ Trì.
Thấy phản ứng của Cố Diễn như vậy, trong đáy mắt của Ngại Vũ Trì mơ hồ lộ ra một tia vui mừng, hắn chờ mong dáng vẻ kế tiếp Cố Diễn xấu mặt trước mọi người vì không thể nói được lời thoại.
Dưới đài, người dẫn chương trình cũng căng thẳng, bất mãn nhìn Ngạn Vũ Trì, không biết đến tột cùng là hắn đang làm cái gì?
Trong lòng đạo diễn cũng nhảy lên một cái… Hắn cũng rõ ràng khả năng của Cố Diễn là như thế nào.
Trước đó cùng người đại diện của Cố Diễn đảm bảo nhiều lần rằng sẽ không xảy ra bất kì tình huống nào, mới đồng ý cho hắn diễn kịch, hiện tại nếu như Cố Diễn bởi vì Ngạn Vũ Trì nhất thời sửa kịch bản làm cho không thể tiếp được lời thoại, đến thời điểm đó bị người nói ra nói vào cười nhạo, Cố Diễn đại khái là sau này sẽ không tham gia vào chương trình của bọn họ đi.
Ngắn ngủi mấy giây, đạo diễn gấp đến độ mồ hôi đều chảy ra. Trong lòng nghĩ làm sao để cứu lại.
Cố Diễn nhìn Ngạn Vũ Trì không nói gì, dưới đài mọi người cũng có chút ngạc nhiên, Cố Diễn làm sao vậy?
Thời điểm mọi người còn chưa kịp phản ứng, Cố Diễn lạnh lùng mở miệng.
“Thật không?” Trong giọng nói của Cố Diễn mang theo một tia trào phúng, khóe miệng cũng hơi giương lên.
Cố Diễn vẫn như trước hơi hơi cúi đầu, thế nhưng lúc này trên màn ảnh đem vẻ mặt của cậu lột tả rõ ràng.
Bên trong màn ảnh, Cố Diễn híp mắt, nụ cười làm cho người ta có chút sợ hãi. Hơn nữa cả người cũng không còn dáng vẻ hạ nhân bị sợ đến thất kinh nữa, bỗng nhiên cả người trở nên đặc biệt có khí thế.
Cậu bây giờ cùng dáng vẻ lúc trước như hai người khác nhau!
Không ít khán giả đều kinh ngạc đến ngây người.
Lẽ nào, bọn họ vừa nãy đoán sai?
Cố Diễn kỳ thực chính là một người xấu?
Vừa rồi tất cả bọn họ đều bị lừa.
Rõ ràng mới vừa rồi khán giả ôm tưởng tượng xem cảnh khôi hài giờ này tâm đều bị nâng lên, không ít người muốn xem vẻ mặt của Cố Diễn rõ hơn một chút.
Trong lòng bọn họ đều có nghi vấn, nhân vật kia của Cố Diễn rốt cuộc có thân phận gì?
Tâm tình của khán giả đều bị Cố Diễn trước sau treo lên, đều nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt. Mà Ngạn Vũ Trì ở một bên, hiện tại hoàn toàn bị coi là cảnh nền.
Ngạn Vũ Trì không tin nổi nhìn chằm chằm Cố Diễn, hắn không nghĩ tới Cố Diễn có thể tiếp được, càng không nghĩ tới Cố Diễn có thể tiếp thuận lợi như vậy, còn đem đoạn kịch ngắn này đẩy tới cao trào.
Đây thật sự là Cố Diễn hành động vô cùng nát sao?
Cố Diễn đối với Ngạn Vũ Trì ngáng chân cho một đòn phản kích đẹp đẽ.
Cậu không quan tâm Ngạn Vũ Trì có tiếp được hay không, chính mình lập tức cười lên, “Ngạn Vũ Trì, ngươi đoán không lầm…”
Cố Diễn chậm rãi xoay người lại, nhìn màn ảnh, nhíu mày: “Đáng tiếc, đã muộn!”
Cố Diễn lắc lắc đầu, ý tứ sâu xa cười nói, “Những việc trước kia ngươi lén lút làm đừng tưởng không có người biết…”
Đại khái là ngữ khí của Cố Diễn quá mức thật, Ngạn Vũ Trì nghe được câu đó nháy mắt liền trắng bệch, không dám nhìn vào đôi mắt của Cố Diễn.
Tại sao Cố Diễn đột nhiên lại nói như vậy?
Cố Diễn nhìn thấy biến hóa trên gương mặt của Ngạn Vũ Trì, nở nụ cười.
Xem ra cậu dọa sợ Ngạn Vũ Trì rồi.
Thấy đã gần đủ rồi, Cố Diễn lúc này mới chậm rãi mở miệng, “Phía trên phái người điều tra đại khái đã sắp đến rồi, ngươi tự lo liệu đi!”
Nói xong câu đó, Cố Diễn xoay người, để cho mặt mình hướng tới màn ảnh.
Cậu nhìn về phía màn ảnh tà tà cười, làm một kiểu tạo dáng lãnh khốc, sau đó tiêu sái xoay người.
Sau khi Cố Diễn biểu diễn xong, hiện trường lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người như còn đắm chìm bên trong đoạn kịch. Tuy rằng đây chỉ là một đoạn ngắn, thế nhưng từ đầu tới cuối đều vô cùng hồi hộp.
Biết được lời nói cuối cùng của Cố Diễn kia, mọi người mới hiểu được thân thân thực sự của Cố Diễn. Nguyên lai trước kia mọi người bị hắn lừa hai lần!
Từ một hạ nhân lúc đầu ăn nói khép nép, đến “người xấu” không rõ thân phận, cuối cùng lắc mình biến hóa, trở thành nội gián vạch trần thiếu gia đáng ghê tởm.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi lời thoại của Cố Diễn không nhiều cùng vẻ mặt của cậu khiến cho nội dung vở kịch lên xuống, khiến cho không ít người xem suýt chút nữa quên hô hấp.
Trước đây là ai nói Cố Diễn là một bình hoa?
Quả thực chính là nói bậy!
Qua mấy giây, không biết ai phản ứng đầu tiên, tất cả mọi người đều đứng dậy vỗ tay.
Tiếp theo tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
Thật đẹp trai a! Cố Diễn cuối cùng nở nụ cười kia, quả thực rất đẹp trai! Fans liền vẫy tay không ngừng, hưng phấn không ngừng được.
Nhìn thấy Cố Diễn không bị người ta ngáng ngã, hơn nữa biểu hiện cũng dị thường suất sắc, đạo diễn nở nụ cười nhẹ nhõm….
Xem ra vẫn là chính mình coi thường Cố Diễn.
Giờ khắc này trong mắt mọi người đều là Cố Diễn, mà Ngạn Vũ Trì lúc này trên sân khấu sững sờ, dưới màn biểu diễn của Cố Diễn lại có vẻ như bị phai mờ ảm đạm.
Hắn căn bản không có nghĩ tới, chính mình ngáng chân không chỉ khiến cho Cố Diễn không bị lúng túng, kết quả ngược lại lại thành hòn đá kê chân cho hắn, khiến hắn càng nổi tiếng.
Trong lòng Ngạn Vũ Trì lúc này rất phiền muộn, quả thực chính là muốn cho mình một cái bạt tai. Trước kia sao mình lại ngu ngốc như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.