Chương 97: Cậu rất được hoan nghênh (hai)
Vạn Diệt Chi Thương
02/12/2016
Chương 97 Cậu rất được hoan nghênh (hai)
Đường Phong theo Lục Thiên Thần về phòng, cậu vừa đóng cửa quay đầu lại thì đã thấy Lục Thiên Thần mang sắc mặt nghiêm túc bất thiện nhìn cậu.
“Tôi nhớ rõ tôi đã nói, sau khi nói chuyện với đạo diễn xong liền trở về phòng, tôi ở chỗ này chờ cậu, thế nhưng cậu lại không nói một tiếng đã chạy đến quán cà phê cùng người khác uống cà phê.” Một bên đem áo khoác cởi ra vất trên salon, một bên ngồi xuống tùy ý cởi ra cà vạt, Lục Thiên Thần mang một bộ dạng đang thẩm vấn nhìn Đường Phong.
Nghĩ làm như vậy đã hù được cậu? Quá non rồi.
Người họ Đường nào đó chỉ là cười cười, học theo Lục Thiên Thần đem áo khoác cởi ra, đem cà vạt giải khai, bất quá toàn bộ quá trình đều cực kì thong thả, thoạt nhìn như là đang khiêu vũ, thế nhưng vẫn có chút sai khác, sau khi cởi bỏ áo ngoài cùng cà vạt Đường Phong không có quyết định tiếp tục cởi quần áo khác.
“Tôi cũng nhớ rõ trên hợp đồng không có điều khoản nào nói tôi phải nghe lời anh như một nô lệ.” Đi tới trước quầy bar trong phòng, Đường Phong tự rót cho mình một ly whisky có đá, khí trời có chút nóng.
“Phải không? Như vậy trong hợp đồng cũng không có ghi vừa có rắc rối liền gọi lão bản đến giải quyết đi?”
Ngửa đầu uống một ngụm rượu, Đường Phong xoay người dựa vào quầy bar nở nụ cười: “Lục Thiên Thần, đừng nói như vậy, anh cho là ai khiến tôi chọc phải một người như Albert? Nếu như không phải anh đem tôi đưa cho Charles, Charles mang tôi đi cùng, tôi như thế nào sẽ gặp được Albert đây?”
“Cái tôi muốn không nhiều, tôi chỉ muốn làm một diễn viên đơn thuần, hưởng thụ niềm vui khi được diễn xuất, hưởng thụ danh lợi cùng tài phú của việc thành danh mang đến, hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, đối với việc tham dự hắc bang liền một chút cũng không hứng thú.”
Đường Phong mới nói xong “hắc bang…”, Lục Thiên Thần đã từ sau lưng rút ra một khẩu súng màu đen, đem nó bỏ vào trong một cái hộp.
Thở dài, nói: “Tôi cũng không muốn thấy… những thứ này.”
“Cậu đã thấy được.” Lục Thiên Thần nói một câu vô cùng ức chế.
Đường Phong đảo một cặp mắt trắng: “Lục Thiên Thần, anh có thể làm một lão bản tốt của tôi sao?”
“Tôi vẫn luôn là một lão bản tốt của cậu.”
Nhíu mày, Đường Phong buồn cười chế nhạo: “Đương nhiên rồi, lúc nhân viên nhảy xuống biển được đưa vào viện đến khi xuất viện nhưng vẫn còn bị dư âm của việc chấn động não liền đem đến trên giường của người khác, cho uống thuốc mê chờ bị người thượng, Lục tổng thực sự là một lão bản tốt.”
“Cậu không có nói cho tôi những việc này.” Lục Thiên Thần tựa hồ có chút nhíu mày.
“Tôi lúc ấy ngay cả anh là ai cũng không biết, xin hỏi Lục tổng tôi phải nói với ai? Charles?” Nếu nói về độc mồm độc miệng, Đường Phong cũng không thua kém.
Lục Thiên Thần chỉ lắc đầu: “Chuyện này khi trở về tôi sẽ xử lý, hiện tại cậu chỉ cần biết tôi sẽ không đem cậu đưa lên giường của người khác.”
“Còn có giường của anh.” Nhất định phải bổ sung thêm một câu như vậy.
“Tôi là một người đàn ông, nhưng cũng là một thương nhân, có thể đi đến địa vị như ngày hôm nay cũng không phải chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, Đường Phong, tôi có thể thấy tiềm lực của cậu, mặc kệ trước đây cậu là ai cũng như đã làm cái gì, từ giờ trở đi cậu là người của Lục Thiên Thần, tôi biết cậu nhất định sẽ trở thành một siêu sao chân chính.” Lục Thiên Thần từ ghế salon đứng dậy hướng Đường Phong đi tới.
Lắc lắc ly rượu trong tay, Đường Phong lên tiếng: “Đương nhiên, tôi là nhân viên của anh, sẽ không để cho anh thất vọng.”
Đi tới bên cạnh Đường Phong, Lục Thiên Thần cùng hai mắt của cậu đối diện, hắn lại đưa tay cầm lấy ly rượu của Đường Phong, cho dù là lúc ngửa đầu uống rượu thì mắt vẫn không rời khỏi người Đường Phong.
“Đó là rượu của tôi.”
Lục Thiên Thần đem chiếc ly rỗng trả lại cho Đường Phong : « Hiện tại chúng nó đang ở trong bụng của tôi. »
« Rất nhanh chúng nó sẽ ở trong bồn cầu. » Một câu nói hoàn toàn phá tan bầu không khí.
Lục Thiên Thần nhịn không được mà nở nụ cười một chút, hai tay chống lên quầy bar đem cậu giam ở giữa mình cùng quầy bar : « Cậu càng ngày càng nói chuyện không kiêng nể, cậu trước đây không phải như vậy. »
« Có thể là cho tới bây giờ anh cũng chưa từng thật sự lý giải tôi đi ? »
« Tôi sẽ hảo hảo đi lý giải cậu. » Mi mắt của Lục Thiên Thần có chút hạ xuống, thanh âm tựa hồ cũng mềm mại hẳn đi.
« Nếu anh có thể làm như vậy tôi thực sự cám ơn nhiều lắm. » Đường Phong đưa tay đem Lục Thiên Thần đẩy ra, lúc ta nói chuyện yêu đương ngươi vẫn còn mặc yếm ở nhà trẻ đấy, tiểu hài tử xấu xa, muốn cùng ta ngoạn ái muội sao.
…
…
Đường Phong không phải hacker nên không thể tìm được quá nhiều tin tức về Albert, nơi có thể tìm được tốt nhất dĩ nhiên là từ người từng có quan hệ hợp tác với Albert, Lục Thiên Thần rồi.
Từ vài lời nói của Lục Thiên Thần, Đường Phong có thể đại khái lý giải cái người tên Albert này.
Albert là người Bắc Âu, nguyên quán Đan Mạch, sinh ở Pháp, lớn lên ở Anh, gia tộc rất có địa vị ở Tây Âu, sinh ý dưới tay tương đối nhiều, nói trắng ra thì là một kẻ có tiền có quyền có thế. Người này mất cha mẹ từ lúc còn rất nhỏ, được gia gia nuôi lớn, trong một gia tộc có huyết mạch đông đảo nhưng Albert đã ở lúc còn trẻ như vậy mà bước đến cuối cùng dĩ nhiên thủ đoạn cùng trí óc không hề tầm thường.
Bất quá việc Đường Phong muốn tìm hiểu không phải là lịch sử làm giàu của Albert, đại khái là do kí ức tuổi thơ không tốt đẹp cùng áp lực của gia tộc khiến cho Albert từ nhỏ đã phải sinh hoạt trong hoàn cảnh tranh đấu lục đục với nhau cho nên tình cách của Albert người này bị vặn vẹo, làm việc không có quy luật, có đôi khi thích xằng bậy, sinh hoạt cá nhân cũng cực kì hỗn loạn.
Albert thích cả trai lẫn gái chỉ cần thoạt nhìn thiện lương sạch sẽ, nhưng người ở cạnh lâu nhất cũng chỉ có một tháng sau đó lại đổi người, theo lý thuyết Albert hẳn là thích loại « Thiên sứ » như Ca Trần, cũng không biết vì sao lại đột nhiên có hứng thú với Đường Phong, cái này cả Lục Thiên Thần cũng không rõ.
Nhưng hiện tại có thể xác định một việc, thứ già càng không chiếm được thì lại càng muốn có được.
Cũng may Albert không phải là một người điên không có đầu óc, Lục Thiên Thần một câu « Đường Phong là người của tôi và Charles » rốt cuộc cho Đường Phong có một tấm bùa hộ mạng trong tay, nếu như chỉ có Lục Thiên Thần hoặc chỉ riêng Charles, Albert còn có thể dẫn ra hai thanh hỏa đốt một, nhưng đối phương là hai người có thế lực ngang mình, Albert không có thể là loại vai nam chính ngu ngốc vì một người đàn ông mà liều mạng trong phim tám giờ.
Được rồi, nói là nói như vậy, nhưng Đường Phong vẫn cảm thấy có điểm là lạ, mị lực của cậu cũng không lớn như vậy, đúng không ?
« Hiện tại, trước lúc Albert hoàn toàn buông tha cậu, cậu không thể cùng những người khác nói chuyện yêu thương, cậu đồng ý với điều kiện này không ? » Nói xong lời cuối cùng, Lục Thiên Thần đem kết luận nói cho Đường Phong.
Bọn họ phải bảo trì lời nói dối cho đến khi Albert dời đi đường nhìn, vấn đề là bao lâu ? Một tháng ? Hai tháng ? Hay là một năm ? Vì sao hết lần này đến lần khác chọc phải loại nhân vật phiền phức như vậy ?
« Anh khiến tôi phải dự đoán tôi trong tương lai có thể gặp gỡ một người đàn ông hay phụ nữ khiến tôi động tâm hay không, việc này cũng quá khó khăn rồi. » Đường Phong cau mũi, cậu không thích sinh hoạt bị ràng buộc như vậy, « Tôi không thích như vậy. »
Lục Thiên Thần đột nhiên hỏi : « Cậu có động tâm với Charles không ? »
Đường Phong không hề do dự mà lắc đầu : « Chí ít cho tới bây giờ, không có. »
« Vậy cậu cũng rất khó động tâm với người khác. » Loại tự tin này rốt cuộc là nhảy từ đâu ra vậy ?
Lục Thiên Thần lại bổ sung thêm một câu : « Nếu như cậu cảm thấy không công bằng, vậy cả Charles và tôi trong khoảng thời gian này cũng sẽ không gặp người khác. »
Đường Phong trưng ra vẻ mặt không thể tin nhìn Lục Thiên Thần, những lời này đối với Lục Thiên Thần có thể không quan tâm, dù sao Đường Phong ở cạnh Lục Thiên Thần không phải ngày một ngày hai, chưa từng thấy qua Lục Thiên Thần cùng ai đi ra ngoài làm loạn, Ca Trần miễn cưỡng tính một cái. Thế nhưng Charles, Charles a ! Cái tên siêu cấp hoa hoa công tử một ngày không có người làm ấm giường thì sống không nổi kia sẽ nhịn được ?
« Tôi đáng giá để các anh làm như vậy ? » Đường Phong mở to hai mắt nhìn, mắt của cậu vốn không nhỏ, lại trừng đến tròn tròn ngập nước, thoạt nhìn có một loại cảm giác kỳ diệu.
Lục Thiên Thần nhìn mắt chàng trai, hình như trước đó hắn không có phát hiện mắt của Đường Phong rất đẹp, lông mi trên dưới thật dài và dày, hiện tại đôi mắt này đang nhìn hắn, trong con ngươi chỉ phản chiếu duy nhất hình ảnh của hắn lại bởi vì tình tự phập phồng mà toát ra độ sáng tối khác nhau.
« Tôi không muốn thiếu nhân tình của các anh, lẽ nào chúng ta không thể suy nghĩ biện pháp đối phó hắn ? »
« Không phải trước đó cậu đã nói rồi sao ? Cậu bị Albert săm xoi đều là ‘công lao’ của tôi và Charles, cho nên cậu cũng không cần cảm thấy có cái gì thiếu thừa, về phần biện pháp đối phó hắn không phải không có, hắn chỉ là thích mới mẻ mà thôi, cậu chỉ cần cùng hắn lên giường một lần thì hắn sẽ không quấn quýt lấy cậu nữa. » Nói đến đây Lục Thiên Thần nhíu mày một chút.
Lục Thiên Thần liếc mắt nhìn Đường Phong đang tự hỏi : « Cậu đang lo lắng ? »
« Tôi không có đối với việc lựa chọn bạn giường tùy tiện như vậy, hơn nữa làm sao anh biết hắn cùng tôi ăn nằm với nhau một lần rồi sẽ buông ra ? Đàn ông hoa tâm như Charles là một ví dụ. » Nói đến vấn đề này thật quỷ dị, Đường Phong lắc đầu ngăn lại, « Quên đi, đi một bước tính một bước, trước nói đến biện pháp của anh, thế nhưng Charles sẽ đồng ý chứ ? »
« Cậu cũng nói, Charles là một ví dụ, tôi nghĩ hắn sẽ. » Lục Thiên Thần thấy Đường Phong nhìn chằm chằm vào mình thì nhịn không được giải thích, « Chúng tôi bảo vệ cậu là vì cậu là một diễn viên có tiềm lực, không muốn cậu vì mấy chuyện không đâu mà hủy chính mình. »
« Tôi biết. » Đường Phong nhún vai.
Đột nhiên nhớ tới một việc, Lục Thiên Thần lại hỏi : « Albert có nói gì với cậu không ? » Bởi vì điện thoại bị Albert cắt đứt, Lục Thiên Thần không có nghe hết những gì Albert nói với Đường Phong.
Đường Phong suy nghĩ một chút, từ trong một đống lời vô ích của Albert rút ra một cái tổng kết, nói ra hẳn là như vậy : « Chờ tôi thành siêu sao, hắn sẽ đem tôi ăn tươi. »
« Cho nên hiện tại kỳ thực không quan hệ, tôi còn là một tiểu minh tinh, Albert chướng mắt tôi. » Đường Phong nói một câu khiến sắc mặt của Lục Thiên Thần rất khó coi, vậy hắn cùng tên kia nói một đống lớn ở cửa lại tính là cái gì ?
Lục Thiên Thần thoải mái nói : « Vậy chờ đến khi cậu trở thành siêu sao thì có thể phát huy công dụng rồi. »
Đường Phong gật đầu, trước đó cậu cũng có thể tự do nói chuyện yêu đương.
Đường Phong theo Lục Thiên Thần về phòng, cậu vừa đóng cửa quay đầu lại thì đã thấy Lục Thiên Thần mang sắc mặt nghiêm túc bất thiện nhìn cậu.
“Tôi nhớ rõ tôi đã nói, sau khi nói chuyện với đạo diễn xong liền trở về phòng, tôi ở chỗ này chờ cậu, thế nhưng cậu lại không nói một tiếng đã chạy đến quán cà phê cùng người khác uống cà phê.” Một bên đem áo khoác cởi ra vất trên salon, một bên ngồi xuống tùy ý cởi ra cà vạt, Lục Thiên Thần mang một bộ dạng đang thẩm vấn nhìn Đường Phong.
Nghĩ làm như vậy đã hù được cậu? Quá non rồi.
Người họ Đường nào đó chỉ là cười cười, học theo Lục Thiên Thần đem áo khoác cởi ra, đem cà vạt giải khai, bất quá toàn bộ quá trình đều cực kì thong thả, thoạt nhìn như là đang khiêu vũ, thế nhưng vẫn có chút sai khác, sau khi cởi bỏ áo ngoài cùng cà vạt Đường Phong không có quyết định tiếp tục cởi quần áo khác.
“Tôi cũng nhớ rõ trên hợp đồng không có điều khoản nào nói tôi phải nghe lời anh như một nô lệ.” Đi tới trước quầy bar trong phòng, Đường Phong tự rót cho mình một ly whisky có đá, khí trời có chút nóng.
“Phải không? Như vậy trong hợp đồng cũng không có ghi vừa có rắc rối liền gọi lão bản đến giải quyết đi?”
Ngửa đầu uống một ngụm rượu, Đường Phong xoay người dựa vào quầy bar nở nụ cười: “Lục Thiên Thần, đừng nói như vậy, anh cho là ai khiến tôi chọc phải một người như Albert? Nếu như không phải anh đem tôi đưa cho Charles, Charles mang tôi đi cùng, tôi như thế nào sẽ gặp được Albert đây?”
“Cái tôi muốn không nhiều, tôi chỉ muốn làm một diễn viên đơn thuần, hưởng thụ niềm vui khi được diễn xuất, hưởng thụ danh lợi cùng tài phú của việc thành danh mang đến, hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, đối với việc tham dự hắc bang liền một chút cũng không hứng thú.”
Đường Phong mới nói xong “hắc bang…”, Lục Thiên Thần đã từ sau lưng rút ra một khẩu súng màu đen, đem nó bỏ vào trong một cái hộp.
Thở dài, nói: “Tôi cũng không muốn thấy… những thứ này.”
“Cậu đã thấy được.” Lục Thiên Thần nói một câu vô cùng ức chế.
Đường Phong đảo một cặp mắt trắng: “Lục Thiên Thần, anh có thể làm một lão bản tốt của tôi sao?”
“Tôi vẫn luôn là một lão bản tốt của cậu.”
Nhíu mày, Đường Phong buồn cười chế nhạo: “Đương nhiên rồi, lúc nhân viên nhảy xuống biển được đưa vào viện đến khi xuất viện nhưng vẫn còn bị dư âm của việc chấn động não liền đem đến trên giường của người khác, cho uống thuốc mê chờ bị người thượng, Lục tổng thực sự là một lão bản tốt.”
“Cậu không có nói cho tôi những việc này.” Lục Thiên Thần tựa hồ có chút nhíu mày.
“Tôi lúc ấy ngay cả anh là ai cũng không biết, xin hỏi Lục tổng tôi phải nói với ai? Charles?” Nếu nói về độc mồm độc miệng, Đường Phong cũng không thua kém.
Lục Thiên Thần chỉ lắc đầu: “Chuyện này khi trở về tôi sẽ xử lý, hiện tại cậu chỉ cần biết tôi sẽ không đem cậu đưa lên giường của người khác.”
“Còn có giường của anh.” Nhất định phải bổ sung thêm một câu như vậy.
“Tôi là một người đàn ông, nhưng cũng là một thương nhân, có thể đi đến địa vị như ngày hôm nay cũng không phải chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, Đường Phong, tôi có thể thấy tiềm lực của cậu, mặc kệ trước đây cậu là ai cũng như đã làm cái gì, từ giờ trở đi cậu là người của Lục Thiên Thần, tôi biết cậu nhất định sẽ trở thành một siêu sao chân chính.” Lục Thiên Thần từ ghế salon đứng dậy hướng Đường Phong đi tới.
Lắc lắc ly rượu trong tay, Đường Phong lên tiếng: “Đương nhiên, tôi là nhân viên của anh, sẽ không để cho anh thất vọng.”
Đi tới bên cạnh Đường Phong, Lục Thiên Thần cùng hai mắt của cậu đối diện, hắn lại đưa tay cầm lấy ly rượu của Đường Phong, cho dù là lúc ngửa đầu uống rượu thì mắt vẫn không rời khỏi người Đường Phong.
“Đó là rượu của tôi.”
Lục Thiên Thần đem chiếc ly rỗng trả lại cho Đường Phong : « Hiện tại chúng nó đang ở trong bụng của tôi. »
« Rất nhanh chúng nó sẽ ở trong bồn cầu. » Một câu nói hoàn toàn phá tan bầu không khí.
Lục Thiên Thần nhịn không được mà nở nụ cười một chút, hai tay chống lên quầy bar đem cậu giam ở giữa mình cùng quầy bar : « Cậu càng ngày càng nói chuyện không kiêng nể, cậu trước đây không phải như vậy. »
« Có thể là cho tới bây giờ anh cũng chưa từng thật sự lý giải tôi đi ? »
« Tôi sẽ hảo hảo đi lý giải cậu. » Mi mắt của Lục Thiên Thần có chút hạ xuống, thanh âm tựa hồ cũng mềm mại hẳn đi.
« Nếu anh có thể làm như vậy tôi thực sự cám ơn nhiều lắm. » Đường Phong đưa tay đem Lục Thiên Thần đẩy ra, lúc ta nói chuyện yêu đương ngươi vẫn còn mặc yếm ở nhà trẻ đấy, tiểu hài tử xấu xa, muốn cùng ta ngoạn ái muội sao.
…
…
Đường Phong không phải hacker nên không thể tìm được quá nhiều tin tức về Albert, nơi có thể tìm được tốt nhất dĩ nhiên là từ người từng có quan hệ hợp tác với Albert, Lục Thiên Thần rồi.
Từ vài lời nói của Lục Thiên Thần, Đường Phong có thể đại khái lý giải cái người tên Albert này.
Albert là người Bắc Âu, nguyên quán Đan Mạch, sinh ở Pháp, lớn lên ở Anh, gia tộc rất có địa vị ở Tây Âu, sinh ý dưới tay tương đối nhiều, nói trắng ra thì là một kẻ có tiền có quyền có thế. Người này mất cha mẹ từ lúc còn rất nhỏ, được gia gia nuôi lớn, trong một gia tộc có huyết mạch đông đảo nhưng Albert đã ở lúc còn trẻ như vậy mà bước đến cuối cùng dĩ nhiên thủ đoạn cùng trí óc không hề tầm thường.
Bất quá việc Đường Phong muốn tìm hiểu không phải là lịch sử làm giàu của Albert, đại khái là do kí ức tuổi thơ không tốt đẹp cùng áp lực của gia tộc khiến cho Albert từ nhỏ đã phải sinh hoạt trong hoàn cảnh tranh đấu lục đục với nhau cho nên tình cách của Albert người này bị vặn vẹo, làm việc không có quy luật, có đôi khi thích xằng bậy, sinh hoạt cá nhân cũng cực kì hỗn loạn.
Albert thích cả trai lẫn gái chỉ cần thoạt nhìn thiện lương sạch sẽ, nhưng người ở cạnh lâu nhất cũng chỉ có một tháng sau đó lại đổi người, theo lý thuyết Albert hẳn là thích loại « Thiên sứ » như Ca Trần, cũng không biết vì sao lại đột nhiên có hứng thú với Đường Phong, cái này cả Lục Thiên Thần cũng không rõ.
Nhưng hiện tại có thể xác định một việc, thứ già càng không chiếm được thì lại càng muốn có được.
Cũng may Albert không phải là một người điên không có đầu óc, Lục Thiên Thần một câu « Đường Phong là người của tôi và Charles » rốt cuộc cho Đường Phong có một tấm bùa hộ mạng trong tay, nếu như chỉ có Lục Thiên Thần hoặc chỉ riêng Charles, Albert còn có thể dẫn ra hai thanh hỏa đốt một, nhưng đối phương là hai người có thế lực ngang mình, Albert không có thể là loại vai nam chính ngu ngốc vì một người đàn ông mà liều mạng trong phim tám giờ.
Được rồi, nói là nói như vậy, nhưng Đường Phong vẫn cảm thấy có điểm là lạ, mị lực của cậu cũng không lớn như vậy, đúng không ?
« Hiện tại, trước lúc Albert hoàn toàn buông tha cậu, cậu không thể cùng những người khác nói chuyện yêu thương, cậu đồng ý với điều kiện này không ? » Nói xong lời cuối cùng, Lục Thiên Thần đem kết luận nói cho Đường Phong.
Bọn họ phải bảo trì lời nói dối cho đến khi Albert dời đi đường nhìn, vấn đề là bao lâu ? Một tháng ? Hai tháng ? Hay là một năm ? Vì sao hết lần này đến lần khác chọc phải loại nhân vật phiền phức như vậy ?
« Anh khiến tôi phải dự đoán tôi trong tương lai có thể gặp gỡ một người đàn ông hay phụ nữ khiến tôi động tâm hay không, việc này cũng quá khó khăn rồi. » Đường Phong cau mũi, cậu không thích sinh hoạt bị ràng buộc như vậy, « Tôi không thích như vậy. »
Lục Thiên Thần đột nhiên hỏi : « Cậu có động tâm với Charles không ? »
Đường Phong không hề do dự mà lắc đầu : « Chí ít cho tới bây giờ, không có. »
« Vậy cậu cũng rất khó động tâm với người khác. » Loại tự tin này rốt cuộc là nhảy từ đâu ra vậy ?
Lục Thiên Thần lại bổ sung thêm một câu : « Nếu như cậu cảm thấy không công bằng, vậy cả Charles và tôi trong khoảng thời gian này cũng sẽ không gặp người khác. »
Đường Phong trưng ra vẻ mặt không thể tin nhìn Lục Thiên Thần, những lời này đối với Lục Thiên Thần có thể không quan tâm, dù sao Đường Phong ở cạnh Lục Thiên Thần không phải ngày một ngày hai, chưa từng thấy qua Lục Thiên Thần cùng ai đi ra ngoài làm loạn, Ca Trần miễn cưỡng tính một cái. Thế nhưng Charles, Charles a ! Cái tên siêu cấp hoa hoa công tử một ngày không có người làm ấm giường thì sống không nổi kia sẽ nhịn được ?
« Tôi đáng giá để các anh làm như vậy ? » Đường Phong mở to hai mắt nhìn, mắt của cậu vốn không nhỏ, lại trừng đến tròn tròn ngập nước, thoạt nhìn có một loại cảm giác kỳ diệu.
Lục Thiên Thần nhìn mắt chàng trai, hình như trước đó hắn không có phát hiện mắt của Đường Phong rất đẹp, lông mi trên dưới thật dài và dày, hiện tại đôi mắt này đang nhìn hắn, trong con ngươi chỉ phản chiếu duy nhất hình ảnh của hắn lại bởi vì tình tự phập phồng mà toát ra độ sáng tối khác nhau.
« Tôi không muốn thiếu nhân tình của các anh, lẽ nào chúng ta không thể suy nghĩ biện pháp đối phó hắn ? »
« Không phải trước đó cậu đã nói rồi sao ? Cậu bị Albert săm xoi đều là ‘công lao’ của tôi và Charles, cho nên cậu cũng không cần cảm thấy có cái gì thiếu thừa, về phần biện pháp đối phó hắn không phải không có, hắn chỉ là thích mới mẻ mà thôi, cậu chỉ cần cùng hắn lên giường một lần thì hắn sẽ không quấn quýt lấy cậu nữa. » Nói đến đây Lục Thiên Thần nhíu mày một chút.
Lục Thiên Thần liếc mắt nhìn Đường Phong đang tự hỏi : « Cậu đang lo lắng ? »
« Tôi không có đối với việc lựa chọn bạn giường tùy tiện như vậy, hơn nữa làm sao anh biết hắn cùng tôi ăn nằm với nhau một lần rồi sẽ buông ra ? Đàn ông hoa tâm như Charles là một ví dụ. » Nói đến vấn đề này thật quỷ dị, Đường Phong lắc đầu ngăn lại, « Quên đi, đi một bước tính một bước, trước nói đến biện pháp của anh, thế nhưng Charles sẽ đồng ý chứ ? »
« Cậu cũng nói, Charles là một ví dụ, tôi nghĩ hắn sẽ. » Lục Thiên Thần thấy Đường Phong nhìn chằm chằm vào mình thì nhịn không được giải thích, « Chúng tôi bảo vệ cậu là vì cậu là một diễn viên có tiềm lực, không muốn cậu vì mấy chuyện không đâu mà hủy chính mình. »
« Tôi biết. » Đường Phong nhún vai.
Đột nhiên nhớ tới một việc, Lục Thiên Thần lại hỏi : « Albert có nói gì với cậu không ? » Bởi vì điện thoại bị Albert cắt đứt, Lục Thiên Thần không có nghe hết những gì Albert nói với Đường Phong.
Đường Phong suy nghĩ một chút, từ trong một đống lời vô ích của Albert rút ra một cái tổng kết, nói ra hẳn là như vậy : « Chờ tôi thành siêu sao, hắn sẽ đem tôi ăn tươi. »
« Cho nên hiện tại kỳ thực không quan hệ, tôi còn là một tiểu minh tinh, Albert chướng mắt tôi. » Đường Phong nói một câu khiến sắc mặt của Lục Thiên Thần rất khó coi, vậy hắn cùng tên kia nói một đống lớn ở cửa lại tính là cái gì ?
Lục Thiên Thần thoải mái nói : « Vậy chờ đến khi cậu trở thành siêu sao thì có thể phát huy công dụng rồi. »
Đường Phong gật đầu, trước đó cậu cũng có thể tự do nói chuyện yêu đương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.