Chương 110: Đột kích (hai)
Vạn Diệt Chi Thương
02/12/2016
Chương 110 Đột kích (hai)
« Thân ái thân ái, Đường Phong thân ái của tôi, cậu cứ như vậy đối đãi người yêu cậu thật lòng sao ? » Trên mặt là biểu tình thống khổ đầy khoa trương khiến người khó có thể tin tưởng, Charles gần đây có hướng phát triển theo con đường diễn viên, hơn nữa còn là bi hài kịch tình yêu Shakespeare, có lẽ thêm chút phong cách quỳnh dao ?
« Cái gì ? » Đường Phong từ trên người Charle không nhìn ra chút tình yêu chân thật, nếu như không phải bên cạnh có Lục Thiên Thần làm chế hành, cậu nghĩ Charles có thể sớm đã nhịn không được mà động thủ rồi.
Thật sự là không rõ, rốt cuộc loại hoa hoa công tử như Charles rốt cuộc là coi trọng cậu ở chỗ nào, Đường Phong tuyệt không muốn sự việc phát triển tới trình độ là Charles càng chiếm không được càng ham muốn đạt được, mấy ngày nay ngoại trừ nghĩ đến cuộc thi ở ban huấn luyện siêu sao, sau đó quay phim cùng Kino một tháng sau, còn đang tự hỏi làm thế nào để thoát khỏi Charles.
Những loại người hoa hoa công tử này đều là người dễ chán, Đường Phong không muốn bồi Charles ngọn xuống, một tháng trước kí là lựa chọn cấp tốc mà bất đắc dĩ cậu phải quyết định, mà cậu hiện tại đã có nhiều chọn lựa hơn.
Cùng Charles ngoạn xuống cũng được nhưng kết quả không phải là thứ Đường Phong có thể nắm chặt, bảo trì ái muội không phải là lựa chọn tốt, lại càng là việc cậu không thích.
Nếu có cơ hội sẽ dùng thái độ lãnh đạm thử một lần, cho dù vì vậy mà khiến Charles ghi hận cũng không có vấn đề gì, có Lục Thiên Thần có thể bảo vệ cậu, về phần Lục Thiên Thần… bây giờ không phải là lúc để lo lắng.
Nam nhân cùng thương nhân, thuộc tính của Lục Thiên Thần hiển nhiên càng thiên về người sau.
« Cậu thực sự quá lạnh lùng, bảo bối, cậu trước đây đối với tôi không phải cái dạng này, là cái gì làm cho cậu thay đổi ? » Charles tùy tiện an vị xuống ghế salon, hai tay mở rộng đặt trên lưng sô pha một bộ dáng dấp lão đại, cằm khẽ nâng nhìn chàng trai, « Cậu nói với tôi ngày hôm nay cậu không có thời gian vì còn phải luyện tập, thế nhưng tôi vừa nhìn thấy gì, úc úc úc, Đường Phong chuyên tâm làm việc của chúng ta vừa đơn độc ở cùng một tiểu bạch thỏ hơn nửa tiếng đồng hồ. »
« Anh cảm thấy tôi thay đổi, chẳng qua là tôi sống không hề dựa theo những gì anh nghĩ, Charles, anh hoàn toàn không biết con người chân chính của tôi là thuộc dạng gì. »
Charles cười ha ha đứng lên : « Thân ái, cậu rốt cuộc là muốn nói gì, con người chân chính của cậu đang đứng ở trước mặt của tôi, tôi như thế nào sẽ không biết ? »
« Charles… »
« Để tôi đoán một cái, lẽ nào cậu muốn cùng tiểu bạch thỏ phát triển quan hệ ? Coi như hết thân ái, tiểu bạch thỏ không có chút nào thích hợp với cậu, nam nhân như cậu sinh ra là để được người yêu thương. »
« Lời của anh ngoại trừ tính ái thì còn có cái gì ? »
« Tôi một điểm cũng không cảm thấy tính ái có cái gì không tốt, chờ tôi tám mươi tuổi vẫn muốn tiếp tục ái xuống, thừa nhận đi thân ái, kỳ thực cậu muốn được tôi ôm, cậu ngớ cơ thể của tôi. » Charles càng nói càng có chút lệch, cũng nương theo suy nghĩ để mơ hồ có thể thấy được chút uấn nộ, « Mặc dù cậu luôn giả vờ trầm ổn thành thục, nhưng tôi nhìn thấy trong mắt của cậu, chúng nó nói cậu kỳ thực rất tịch mịch lại đau đớn, chỉ là cậu không có phát giác mà thôi. »
« Tôi một chút cũng không muốn phát giác. » Thở dài, Đường Phong có chút phiền não lấy tay xoa xoa cái trán, « Charles, tôi còn có chuyện phải làm, không có chuyện gì thì hôm nào khác chúng ta lại nói chuyện. »
Âm điệu thoáng đề cao mang theo không thể tin : « Cậu đổi tôi đi ? »
« Tôi chỉ là mong muốn anh thông cảm một chút. » Nhưng kỳ thực Charles cuồng dại như vậy khẳng định không biết cái gì gọi là thông cảm, đối với điểm này Đường Phong tin tưởng không chút nghi ngờ, Charles không thiếu ôn nhu săn sóc nhưng tên kia đối hình tượng bản thân càng có nhiều truy cầu hơn.
Người đàn ông bỗng nhiên đứng dậy từ ghế salon, trước khi đi thật sâu liếc mắt nhìn Đường Phong : « Tôi cho rằng tôi đối với cậu đã đủ săn sóc rồi, thân ái. »
« Phải không ? Tôi có đúng hay không phải nói một tiếng cám ơn ? » Cười khổ một chút.
« Được rồi, được rồi, tôi không quấy rầy cậu luyện tập. » Charles khó có được ở không bao lâu liền đi, Đường Phong nhìn cửa phong đóng chặt mà khe khẽ thở dài.
« Thân ái thân ái, Đường Phong thân ái của tôi, cậu cứ như vậy đối đãi người yêu cậu thật lòng sao ? » Trên mặt là biểu tình thống khổ đầy khoa trương khiến người khó có thể tin tưởng, Charles gần đây có hướng phát triển theo con đường diễn viên, hơn nữa còn là bi hài kịch tình yêu Shakespeare, có lẽ thêm chút phong cách quỳnh dao ?
« Cái gì ? » Đường Phong từ trên người Charle không nhìn ra chút tình yêu chân thật, nếu như không phải bên cạnh có Lục Thiên Thần làm chế hành, cậu nghĩ Charles có thể sớm đã nhịn không được mà động thủ rồi.
Thật sự là không rõ, rốt cuộc loại hoa hoa công tử như Charles rốt cuộc là coi trọng cậu ở chỗ nào, Đường Phong tuyệt không muốn sự việc phát triển tới trình độ là Charles càng chiếm không được càng ham muốn đạt được, mấy ngày nay ngoại trừ nghĩ đến cuộc thi ở ban huấn luyện siêu sao, sau đó quay phim cùng Kino một tháng sau, còn đang tự hỏi làm thế nào để thoát khỏi Charles.
Những loại người hoa hoa công tử này đều là người dễ chán, Đường Phong không muốn bồi Charles ngọn xuống, một tháng trước kí là lựa chọn cấp tốc mà bất đắc dĩ cậu phải quyết định, mà cậu hiện tại đã có nhiều chọn lựa hơn.
Cùng Charles ngoạn xuống cũng được nhưng kết quả không phải là thứ Đường Phong có thể nắm chặt, bảo trì ái muội không phải là lựa chọn tốt, lại càng là việc cậu không thích.
Nếu có cơ hội sẽ dùng thái độ lãnh đạm thử một lần, cho dù vì vậy mà khiến Charles ghi hận cũng không có vấn đề gì, có Lục Thiên Thần có thể bảo vệ cậu, về phần Lục Thiên Thần… bây giờ không phải là lúc để lo lắng.
Nam nhân cùng thương nhân, thuộc tính của Lục Thiên Thần hiển nhiên càng thiên về người sau.
« Cậu thực sự quá lạnh lùng, bảo bối, cậu trước đây đối với tôi không phải cái dạng này, là cái gì làm cho cậu thay đổi ? » Charles tùy tiện an vị xuống ghế salon, hai tay mở rộng đặt trên lưng sô pha một bộ dáng dấp lão đại, cằm khẽ nâng nhìn chàng trai, « Cậu nói với tôi ngày hôm nay cậu không có thời gian vì còn phải luyện tập, thế nhưng tôi vừa nhìn thấy gì, úc úc úc, Đường Phong chuyên tâm làm việc của chúng ta vừa đơn độc ở cùng một tiểu bạch thỏ hơn nửa tiếng đồng hồ. »
« Anh cảm thấy tôi thay đổi, chẳng qua là tôi sống không hề dựa theo những gì anh nghĩ, Charles, anh hoàn toàn không biết con người chân chính của tôi là thuộc dạng gì. »
Charles cười ha ha đứng lên : « Thân ái, cậu rốt cuộc là muốn nói gì, con người chân chính của cậu đang đứng ở trước mặt của tôi, tôi như thế nào sẽ không biết ? »
« Charles… »
« Để tôi đoán một cái, lẽ nào cậu muốn cùng tiểu bạch thỏ phát triển quan hệ ? Coi như hết thân ái, tiểu bạch thỏ không có chút nào thích hợp với cậu, nam nhân như cậu sinh ra là để được người yêu thương. »
« Lời của anh ngoại trừ tính ái thì còn có cái gì ? »
« Tôi một điểm cũng không cảm thấy tính ái có cái gì không tốt, chờ tôi tám mươi tuổi vẫn muốn tiếp tục ái xuống, thừa nhận đi thân ái, kỳ thực cậu muốn được tôi ôm, cậu ngớ cơ thể của tôi. » Charles càng nói càng có chút lệch, cũng nương theo suy nghĩ để mơ hồ có thể thấy được chút uấn nộ, « Mặc dù cậu luôn giả vờ trầm ổn thành thục, nhưng tôi nhìn thấy trong mắt của cậu, chúng nó nói cậu kỳ thực rất tịch mịch lại đau đớn, chỉ là cậu không có phát giác mà thôi. »
« Tôi một chút cũng không muốn phát giác. » Thở dài, Đường Phong có chút phiền não lấy tay xoa xoa cái trán, « Charles, tôi còn có chuyện phải làm, không có chuyện gì thì hôm nào khác chúng ta lại nói chuyện. »
Âm điệu thoáng đề cao mang theo không thể tin : « Cậu đổi tôi đi ? »
« Tôi chỉ là mong muốn anh thông cảm một chút. » Nhưng kỳ thực Charles cuồng dại như vậy khẳng định không biết cái gì gọi là thông cảm, đối với điểm này Đường Phong tin tưởng không chút nghi ngờ, Charles không thiếu ôn nhu săn sóc nhưng tên kia đối hình tượng bản thân càng có nhiều truy cầu hơn.
Người đàn ông bỗng nhiên đứng dậy từ ghế salon, trước khi đi thật sâu liếc mắt nhìn Đường Phong : « Tôi cho rằng tôi đối với cậu đã đủ săn sóc rồi, thân ái. »
« Phải không ? Tôi có đúng hay không phải nói một tiếng cám ơn ? » Cười khổ một chút.
« Được rồi, được rồi, tôi không quấy rầy cậu luyện tập. » Charles khó có được ở không bao lâu liền đi, Đường Phong nhìn cửa phong đóng chặt mà khe khẽ thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.