Chương 129: Tiên Lộ Quỳnh Tương, điên cuồng đột phá!
Giang Hồ Tái Kiến
22/03/2020
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Tiên Lộ Quỳnh Tương ẩn chứa năng lượng bàng bạc, võ giả Thần Giới uống một ngụm nhỏ, tu vi đã tăng vọt vài cấp độ chớ nói chi phàm nhân.
Tâm lý Vân Phi Dương vô cùng kích động. Có nó, hắn có thể tăng nhanh tu vi, đừng nói đánh bại Trương Hằng, dù phải đi trộm quần lót Vũ Thần Vạn Thế Đại Lục, cũng chỉ giống như đi dạo!
Nhưng mà.
Ngay tại lúc hắn hưng phấn, Thần Thần đã nhanh một bước nhảy qua, ực ực mấy tiếng, đã uống sạch Tiên Lộ Quỳnh Tương trong chén, thậm chí vết rượu nơi khóe miệng cũng bị liếm sạch.
Một khắc này.
Vân Phi Dương triệt để thất vọng.
- A!
Hắn đứng lên kêu to, níu lấy đuôi Thần Thần xách ngược, quơ quơ vài cái nói:
- Nhanh phun ra, chừa chút cho ta nào!
- Rồi
Thần Thần lại nấc một cái, trên mặt lại như nhân tính hóa mỉm cười.
Xoát xoát
Vân Phi Dương lại lắc, xem ra, tên này thật chuẩn bị lắc cho rớt rượu ra ngoài. Nhưng mà vào lúc này, Thần Thần bị níu đuôi lại hoạt động một chút, hóa thành tiểu nữ hài bảy tám tuổi.
Dát.
Tiểu Bạch Hồ đột nhiên hóa nữ oa, Vân Phi Dương đang níu lấy đuôi nó nhất thời trợn tròn mắt.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
...
Hồ yêu nhất tộc, tu luyện năm mươi năm có thể hóa người, trăm năm có thể hóa thành mỹ nữ, Thần Thần thân Cửu Vĩ Thiên Hồ, uống năm lạng Tiên Lộ Quỳnh Tương, thương thế chẳng những khôi phục, còn nắm giữ năng lực biến thân thành người.
Bất quá dù có thể biến thành nữ oa ngây thơ đáng yêu, cột hai bím tóc rung rinh theo nhịp bước chân, nhưng chín cái đuôi vẫn còn bên ngoài, không thể triệt để nhân hóa.
Vân Phi Dương biết Cửu Vĩ Thiên Hồ có năng lực hóa người, hắn cũng đoán ra, Thần Thần hóa thành nhân hình do đã uống Tiên Lộ Quỳnh Tương, chỉ là ……
Hắn gào thét trong tuyệt vọng:
- Uống nhiều như vậy, còn không thể biến ảo thân người hoàn chỉnh, quả thực quá lãng phí của trời!
Thần Thần xoa xoa con mắt, quệt miệng, say khướt mở miệng nói:
- Chẳng phải chỉ uống chút Tiên Lộ Quỳnh Tương, vậy mà a đã tức giận như thế.
Cửu Vĩ Thiên Hồ biến ảo người thì biết nói chuyện, thanh âm Thần Thần rất thanh thúy, ngây thơ, phù hợp hình tượng nữ oa.
Còn về chữ “a” theo như Hồ tộc, ý trưởng bối hoặc phụ thân, hiển nhiên, tiểu ny tử đã xem Vân Phi Dương coi như bậc cha chú của mình.
Đối với Thần Thần có thể mở miệng nói chuyện, Vân Phi Dương còn lý giải, hắn lấy ra một cái hắc bào, ném cho nàng, phát điên nói:
- Một bát Tiên Lộ Quỳnh Tương đó a!
- Sân Sân!
Thần Thần còn không có quen thuộc nhân hình cho lắm, dùng đầu lưỡi liếm liếm tay nhỏ non mịn, choàng hắc bào lên người như mặc, nói:
- Ta đã từng uống qua một cái đầm, một bát căn bản không đủ giải khát.
Vân Phi Dương nhất thời thụ thương, bất lực vịn đài cao.
Thần Thần nhảy nhót đi tới, áy náy cười nói:
- A đừng giận, là Thần Thần sai.
Nói, chỉ cành trúc nhọn nói:
- Người nhìn, nơi đó không phải còn một giọt sao.
Vân Phi Dương che ngực, tâm lý càng thêm thống khổ. Vốn hắn có một bát Tiên Lộ Quỳnh Tương đầy, sau cùng chỉ còn một giọt, kết quả này thực sự không thể tiếp nhận.
- A không uống sao?
Thần Thần cười hì hì một tiếng, nói:
- Vậy ta không khách khí.
Xoát
Vân Phi Dương nhanh hơn nàng nàng một bước, nhảy lên đài cao, lè lưỡi, hút giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương còn lại vào miệng, sau đó nuốt vào.
- A, mùi vị Tiên Lộ Quỳnh Tương thế nào?
- Ngòn ngọt nhỉ?
Vân Phi Dương tinh tế phẩm vị, chợt hét lớn:
- Con mẹ nó…có một giọt, ta có thể phẩm ra hương vị gì!
Thần Thần lui lại một bước, ngồi xổm trong góc tường chín đuôi to lắc lắc, đem thân thể bao lấy, ủy khuất nói:
- A thật hung dữ!
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
...
Một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương mặc dù ít, nhưng lại ẩn chứa Linh lực bàng bạc, chỉ cần một giọt tửu dịch bị luyện hóa, kinh mạch nguyên bản thụ thương có thể được chữa trị.
- Quả nhiên lợi hại...
Vân Phi Dương vội vàng ngồi xếp bằng, một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương không chỉ có điều chỉnh tốt thương thế hắn, mà bộc phát Linh lực cường đại, hắn nhất định phải nhanh hấp thu, không thể lãng phí.
Vù vù
Vân Phi Dương yên lặng tĩnh tọa, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết bắt đầu điên cuồng hấp thu Linh lực Tiên Lộ Quỳnh Tương tản phát, dù linh lực cường đại nhưng rất ôn hòa, không có phản kháng, rất nghe lời dung nhập vào đan điền.
Linh Hạch phát giác được Linh lực bàng bạc tinh thuần cứ như sói hoang nghèo đói, hưng phấn lấp lóe ánh sáng không kiêng nể thôn phệ, chuyển hóa đám Linh lực thành năng lượng tinh thuần.
Giai đoạn Vũ Lực, Linh Hạch của Vân Phi Dương như hạt gạo, sau khi đột phá Vũ Đồ, thể tích tăng lên một vòng, giống như hạt Đậu nành.
Dung lượng biến lớn, có thể chứa đựng càng nhiều Linh lực, cho nên hắn tu luyện một tháng tại học phủ, mới chỉ có được tu vi Vũ Đồ trung kỳ, bạo phát lực lượng năm ngàn cân.
Nhưng.
Năm ngàn cân cũng không phải cực hạn, Linh Hạch điên cuồng hấp thu Linh lực của Tiên Lộ Quỳnh Tương, lực kình đang không ngừng đề cao, cho đến khi đột phá sáu ngàn cân mới triệt để bão hòa.
Giờ phút này, tu vi Vân Phi Dương đã đạt đến Vũ Đồ trung kỳ đỉnh phong, bước kế tiếp chính là đột phá bình cảnh, bước vào Vũ Đồ hậu kỳ!
Hắn ổn định tâm thần, không nóng không vội vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, tinh hạch luyện hóa Linh lực được hình thành trong cơ thể, khiến cho chúng dung hợp lại một chổ, sau cùng dưới Linh Niệm thao túng, đột nhiên đánh mạnh về phía Linh Hạch.
Bành.
Trong đan điền truyền đến một tiếng trầm vang, Linh Hạch bị trùng kích lấp lóe hào quang óng ánh, đợi đến khi ánh sáng tán đi, thể tích Linh Hạch lại lớn hơn vừa rồi không ít.
Đột phá, Vũ Đồ hậu kỳ!
Vù vù.
Sau khi tu vi Vân Phi Dương đột phá, dung lượng Linh Hạch lần nữa mở rộng, điên cuồng hấp thu Linh lực vẫn, qua nửa canh giờ hấp thu cùng luyện hóa, Linh Hạch triệt để sung mãn, lực kình nhất cử đạt đến vạn cân!
Vũ Đồ hậu kỳ, nắm giữ vạn cân chi lực.
Cái này nếu bị người ta biết, sợ rằng sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, dù sao giá trị lực đạo bình quân của Vũ Đồ đỉnh phong cũng mới năm ngàn cân, tên này còn không có đạt đến đỉnh phong, đã nắm giữ thuần linh chi lực chỉ có Vũ Sư sơ kỳ mới có thể đạt đến!
Giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương kia vẫn chưa bị luyện hóa xong, Nghịch Thiên Quyết thúc đẩy cung cấp Linh Hạch hấp thu, cho đến khi toàn bộ nó bị hấp thu hoàn toàn, tu vi Vân Phi Dương đạt đến Vũ Đồ đỉnh phong, bên trong Linh Hạch ẩn chứa năng lượng đạt tới một giới hạn khủng bố, mười lăm ngàn cân.
Vũ Đồ trung kỳ, giá trị lực Linh Hạch cực hạn của Vân Phi Dương là sáu ngàn cân.
Vũ Đồ hậu kỳ một vạn cân.
Đến Vũ Đồ đỉnh phong thì mười lăm ngàn!
Cái này nếu để Vũ Đồ khác biết, khẳng định sẽ hâm mộ đến chết. Bởi vì, bọn họ đột phá từng cảnh giới nhỏ, lực giá trị Linh Hạch chỉ tăng 500 một lần thôi, người ta lại tăng hơn 5500, cao hơn mình mười một lần!
Mười lăm ngàn cân lực kình, tương đương với ba Vũ Đồ đỉnh phong phổ thông, việc này xác thực vô cùng khoa trương, nhưng mà Linh Hạch chỉ đề cao giá trị Linh lực, cũng không có hóa thành thuần linh, cho nên hắn đối mặt Vũ Sư sơ kỳ, thắng hay thua còn không đoán được.
Thuần linh, Linh lực thăng hoa, một đạo thuần linh ẩn chứa lực đạo, tuyệt không phải Linh lực bạo phát 10 ngàn cân có thể so sánh, cho nên dù lực kình Vân Phi Dương mạnh hơn đi nữa chung quy cũng chỉ là lực kình, không thể xưng nhất trọng thuần linh lực, trừ phi hắn đột phá Vũ Sư, hóa Linh lực thành Thuần linh mới được.
Bất quá, dù chưa đột phá Vũ Sư nhưng có mười lăm cân lực đã rất trâu bò, nếu như để võ giả Vạn Thế Đại Lục biết, một Vũ Đồ đỉnh phong vậy mà ngưng tụ Linh lực đến 15 ngàn cân, khẳng định sẽ gây nên oanh động to lớn, xóa sạch quan niệm của mọi người đối với Linh lực cực hạn!
- Ai.
Sau khi luyện hóa hết Tiên Lộ Quỳnh Tương, Vân Phi Dương đột phá Vũ Đồ đỉnh phong, chầm chậm mở mắt ra, uể oải nói:
- Nếu như có thể nhiều thêm mấy giọt, nhất định có thể hóa Linh lực thành Thuần linh, sau đó nhất cử đột phá Vũ Sư!
Sau cùng, hắn nhìn về phía Thần Thần trốn trong góc, lúc này cô bé đang dùng cái đuôi bọc thân thể, chỉ lộ ra đôi mắt to nhấp nháy nhấp nháy, ủy khuất nhìn hắn.
- Ai.
Vân Phi Dương nói:
- Đói hả?
Thần Thần gật gật đầu.
- A ơi, ta đói.
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Tiên Lộ Quỳnh Tương ẩn chứa năng lượng bàng bạc, võ giả Thần Giới uống một ngụm nhỏ, tu vi đã tăng vọt vài cấp độ chớ nói chi phàm nhân.
Tâm lý Vân Phi Dương vô cùng kích động. Có nó, hắn có thể tăng nhanh tu vi, đừng nói đánh bại Trương Hằng, dù phải đi trộm quần lót Vũ Thần Vạn Thế Đại Lục, cũng chỉ giống như đi dạo!
Nhưng mà.
Ngay tại lúc hắn hưng phấn, Thần Thần đã nhanh một bước nhảy qua, ực ực mấy tiếng, đã uống sạch Tiên Lộ Quỳnh Tương trong chén, thậm chí vết rượu nơi khóe miệng cũng bị liếm sạch.
Một khắc này.
Vân Phi Dương triệt để thất vọng.
- A!
Hắn đứng lên kêu to, níu lấy đuôi Thần Thần xách ngược, quơ quơ vài cái nói:
- Nhanh phun ra, chừa chút cho ta nào!
- Rồi
Thần Thần lại nấc một cái, trên mặt lại như nhân tính hóa mỉm cười.
Xoát xoát
Vân Phi Dương lại lắc, xem ra, tên này thật chuẩn bị lắc cho rớt rượu ra ngoài. Nhưng mà vào lúc này, Thần Thần bị níu đuôi lại hoạt động một chút, hóa thành tiểu nữ hài bảy tám tuổi.
Dát.
Tiểu Bạch Hồ đột nhiên hóa nữ oa, Vân Phi Dương đang níu lấy đuôi nó nhất thời trợn tròn mắt.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
...
Hồ yêu nhất tộc, tu luyện năm mươi năm có thể hóa người, trăm năm có thể hóa thành mỹ nữ, Thần Thần thân Cửu Vĩ Thiên Hồ, uống năm lạng Tiên Lộ Quỳnh Tương, thương thế chẳng những khôi phục, còn nắm giữ năng lực biến thân thành người.
Bất quá dù có thể biến thành nữ oa ngây thơ đáng yêu, cột hai bím tóc rung rinh theo nhịp bước chân, nhưng chín cái đuôi vẫn còn bên ngoài, không thể triệt để nhân hóa.
Vân Phi Dương biết Cửu Vĩ Thiên Hồ có năng lực hóa người, hắn cũng đoán ra, Thần Thần hóa thành nhân hình do đã uống Tiên Lộ Quỳnh Tương, chỉ là ……
Hắn gào thét trong tuyệt vọng:
- Uống nhiều như vậy, còn không thể biến ảo thân người hoàn chỉnh, quả thực quá lãng phí của trời!
Thần Thần xoa xoa con mắt, quệt miệng, say khướt mở miệng nói:
- Chẳng phải chỉ uống chút Tiên Lộ Quỳnh Tương, vậy mà a đã tức giận như thế.
Cửu Vĩ Thiên Hồ biến ảo người thì biết nói chuyện, thanh âm Thần Thần rất thanh thúy, ngây thơ, phù hợp hình tượng nữ oa.
Còn về chữ “a” theo như Hồ tộc, ý trưởng bối hoặc phụ thân, hiển nhiên, tiểu ny tử đã xem Vân Phi Dương coi như bậc cha chú của mình.
Đối với Thần Thần có thể mở miệng nói chuyện, Vân Phi Dương còn lý giải, hắn lấy ra một cái hắc bào, ném cho nàng, phát điên nói:
- Một bát Tiên Lộ Quỳnh Tương đó a!
- Sân Sân!
Thần Thần còn không có quen thuộc nhân hình cho lắm, dùng đầu lưỡi liếm liếm tay nhỏ non mịn, choàng hắc bào lên người như mặc, nói:
- Ta đã từng uống qua một cái đầm, một bát căn bản không đủ giải khát.
Vân Phi Dương nhất thời thụ thương, bất lực vịn đài cao.
Thần Thần nhảy nhót đi tới, áy náy cười nói:
- A đừng giận, là Thần Thần sai.
Nói, chỉ cành trúc nhọn nói:
- Người nhìn, nơi đó không phải còn một giọt sao.
Vân Phi Dương che ngực, tâm lý càng thêm thống khổ. Vốn hắn có một bát Tiên Lộ Quỳnh Tương đầy, sau cùng chỉ còn một giọt, kết quả này thực sự không thể tiếp nhận.
- A không uống sao?
Thần Thần cười hì hì một tiếng, nói:
- Vậy ta không khách khí.
Xoát
Vân Phi Dương nhanh hơn nàng nàng một bước, nhảy lên đài cao, lè lưỡi, hút giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương còn lại vào miệng, sau đó nuốt vào.
- A, mùi vị Tiên Lộ Quỳnh Tương thế nào?
- Ngòn ngọt nhỉ?
Vân Phi Dương tinh tế phẩm vị, chợt hét lớn:
- Con mẹ nó…có một giọt, ta có thể phẩm ra hương vị gì!
Thần Thần lui lại một bước, ngồi xổm trong góc tường chín đuôi to lắc lắc, đem thân thể bao lấy, ủy khuất nói:
- A thật hung dữ!
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -)
...
Một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương mặc dù ít, nhưng lại ẩn chứa Linh lực bàng bạc, chỉ cần một giọt tửu dịch bị luyện hóa, kinh mạch nguyên bản thụ thương có thể được chữa trị.
- Quả nhiên lợi hại...
Vân Phi Dương vội vàng ngồi xếp bằng, một giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương không chỉ có điều chỉnh tốt thương thế hắn, mà bộc phát Linh lực cường đại, hắn nhất định phải nhanh hấp thu, không thể lãng phí.
Vù vù
Vân Phi Dương yên lặng tĩnh tọa, vận chuyển Nghịch Thiên Quyết bắt đầu điên cuồng hấp thu Linh lực Tiên Lộ Quỳnh Tương tản phát, dù linh lực cường đại nhưng rất ôn hòa, không có phản kháng, rất nghe lời dung nhập vào đan điền.
Linh Hạch phát giác được Linh lực bàng bạc tinh thuần cứ như sói hoang nghèo đói, hưng phấn lấp lóe ánh sáng không kiêng nể thôn phệ, chuyển hóa đám Linh lực thành năng lượng tinh thuần.
Giai đoạn Vũ Lực, Linh Hạch của Vân Phi Dương như hạt gạo, sau khi đột phá Vũ Đồ, thể tích tăng lên một vòng, giống như hạt Đậu nành.
Dung lượng biến lớn, có thể chứa đựng càng nhiều Linh lực, cho nên hắn tu luyện một tháng tại học phủ, mới chỉ có được tu vi Vũ Đồ trung kỳ, bạo phát lực lượng năm ngàn cân.
Nhưng.
Năm ngàn cân cũng không phải cực hạn, Linh Hạch điên cuồng hấp thu Linh lực của Tiên Lộ Quỳnh Tương, lực kình đang không ngừng đề cao, cho đến khi đột phá sáu ngàn cân mới triệt để bão hòa.
Giờ phút này, tu vi Vân Phi Dương đã đạt đến Vũ Đồ trung kỳ đỉnh phong, bước kế tiếp chính là đột phá bình cảnh, bước vào Vũ Đồ hậu kỳ!
Hắn ổn định tâm thần, không nóng không vội vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, tinh hạch luyện hóa Linh lực được hình thành trong cơ thể, khiến cho chúng dung hợp lại một chổ, sau cùng dưới Linh Niệm thao túng, đột nhiên đánh mạnh về phía Linh Hạch.
Bành.
Trong đan điền truyền đến một tiếng trầm vang, Linh Hạch bị trùng kích lấp lóe hào quang óng ánh, đợi đến khi ánh sáng tán đi, thể tích Linh Hạch lại lớn hơn vừa rồi không ít.
Đột phá, Vũ Đồ hậu kỳ!
Vù vù.
Sau khi tu vi Vân Phi Dương đột phá, dung lượng Linh Hạch lần nữa mở rộng, điên cuồng hấp thu Linh lực vẫn, qua nửa canh giờ hấp thu cùng luyện hóa, Linh Hạch triệt để sung mãn, lực kình nhất cử đạt đến vạn cân!
Vũ Đồ hậu kỳ, nắm giữ vạn cân chi lực.
Cái này nếu bị người ta biết, sợ rằng sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, dù sao giá trị lực đạo bình quân của Vũ Đồ đỉnh phong cũng mới năm ngàn cân, tên này còn không có đạt đến đỉnh phong, đã nắm giữ thuần linh chi lực chỉ có Vũ Sư sơ kỳ mới có thể đạt đến!
Giọt Tiên Lộ Quỳnh Tương kia vẫn chưa bị luyện hóa xong, Nghịch Thiên Quyết thúc đẩy cung cấp Linh Hạch hấp thu, cho đến khi toàn bộ nó bị hấp thu hoàn toàn, tu vi Vân Phi Dương đạt đến Vũ Đồ đỉnh phong, bên trong Linh Hạch ẩn chứa năng lượng đạt tới một giới hạn khủng bố, mười lăm ngàn cân.
Vũ Đồ trung kỳ, giá trị lực Linh Hạch cực hạn của Vân Phi Dương là sáu ngàn cân.
Vũ Đồ hậu kỳ một vạn cân.
Đến Vũ Đồ đỉnh phong thì mười lăm ngàn!
Cái này nếu để Vũ Đồ khác biết, khẳng định sẽ hâm mộ đến chết. Bởi vì, bọn họ đột phá từng cảnh giới nhỏ, lực giá trị Linh Hạch chỉ tăng 500 một lần thôi, người ta lại tăng hơn 5500, cao hơn mình mười một lần!
Mười lăm ngàn cân lực kình, tương đương với ba Vũ Đồ đỉnh phong phổ thông, việc này xác thực vô cùng khoa trương, nhưng mà Linh Hạch chỉ đề cao giá trị Linh lực, cũng không có hóa thành thuần linh, cho nên hắn đối mặt Vũ Sư sơ kỳ, thắng hay thua còn không đoán được.
Thuần linh, Linh lực thăng hoa, một đạo thuần linh ẩn chứa lực đạo, tuyệt không phải Linh lực bạo phát 10 ngàn cân có thể so sánh, cho nên dù lực kình Vân Phi Dương mạnh hơn đi nữa chung quy cũng chỉ là lực kình, không thể xưng nhất trọng thuần linh lực, trừ phi hắn đột phá Vũ Sư, hóa Linh lực thành Thuần linh mới được.
Bất quá, dù chưa đột phá Vũ Sư nhưng có mười lăm cân lực đã rất trâu bò, nếu như để võ giả Vạn Thế Đại Lục biết, một Vũ Đồ đỉnh phong vậy mà ngưng tụ Linh lực đến 15 ngàn cân, khẳng định sẽ gây nên oanh động to lớn, xóa sạch quan niệm của mọi người đối với Linh lực cực hạn!
- Ai.
Sau khi luyện hóa hết Tiên Lộ Quỳnh Tương, Vân Phi Dương đột phá Vũ Đồ đỉnh phong, chầm chậm mở mắt ra, uể oải nói:
- Nếu như có thể nhiều thêm mấy giọt, nhất định có thể hóa Linh lực thành Thuần linh, sau đó nhất cử đột phá Vũ Sư!
Sau cùng, hắn nhìn về phía Thần Thần trốn trong góc, lúc này cô bé đang dùng cái đuôi bọc thân thể, chỉ lộ ra đôi mắt to nhấp nháy nhấp nháy, ủy khuất nhìn hắn.
- Ai.
Vân Phi Dương nói:
- Đói hả?
Thần Thần gật gật đầu.
- A ơi, ta đói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.