Siêu Thị Thông Cổ Đại: Tôi Trợ Giúp Hoàng Tử Ốm Yếu Đoạt Quyền Xưng Đế

Chương 5:

Hạ Táo Đông Hàn

27/12/2024

Đủ để đánh thưởng cho bao nhiêu nữ streamer, để họ liếm chân gã còn được.

Kết quả là, còn chưa lừa được cô.

Con khốn này đủ lông đủ cánh, đã nhanh chóng cao chạy xa bay!

Cắt đứt con đường tài lộ của gã, còn muốn mở cửa hàng kiếm tiền?! Mơ đẹp lắm!

Hà Thanh Miểu nghĩ đến những việc mà Tống Bằng từng làm trước đây, trong lòng bùng lên một ngọn lửa.

Nhưng cô cũng không tiến lại gần.

Mà trực tiếp gọi điện cho đội quản lý của khu phố cổ, đồng thời cũng nhanh chóng báo cảnh sát.

Cô đứng ở một góc khuất, nghiến chặt răng, lạnh lùng nhìn Tống Bằng vẫn đang cố sức để phá cửa, đồng thời bật chức năng quay hình để ghi lại toàn bộ cảnh tượng.

Gã ta vừa đá vừa xoay, phí hết sức chín trâu hai hổ, đầu đổ đầy mồ hôi mà vẫn không thể làm lay chuyển cánh cửa dù chỉ một chút.

Cô không khỏi bật cười trong lòng.

Không nghĩ tới đúng không? Sau khi thừa kế cửa hàng này, cô đã dùng hết tất cả tiền tiết kiệm để nâng cấp toàn bộ hệ thống bảo vệ của cửa hàng từ trong ra ngoài.

Bề ngoài trông như một tòa nhà giả cổ mang phong cách cổ xưa có chút tồi tàn, nhưng bên trong lại được trang bị đầy chất liệu thép.



Chỉ riêng cái khóa thôi cũng đã tốn rất nhiều tiền.

Cùng lúc đó, sau khi cố hết sức cũng không phá được cửa, Tống Bằng bụng đầy giận dữ, đá một cái thật mạnh vào cửa.

Cô nhếch môi, lại nghe thấy từ phía không xa vọng lại tiếng hét đau đớn như đang mổ heo: “A a a, đau quá, chân của tao!”

“Dm, mẹ nó đứa con hoang chết tiệt…! Ông đây muốn giết chết mày, giết chết mày!!!”

Gã ta đau đớn lăn lộn trên mặt đất, khuôn mặt méo mó, nước mắt nước mũi chảy dài.

Ngay lúc này.

Hai chiếc xe mô tô cảnh sát ầm ầm lao đến và dừng lại ở đầu ngõ, hai cảnh sát nhìn về phía Hà Thanh Miểu đang đứng đợi ở một bên, hỏi:

“Là cô đã báo cảnh sát à?”

Hà Thanh Miểu gật đầu, trực tiếp đưa bằng chứng vừa quay được cho cảnh sát.

Sau đó, với vẻ mặt tái nhợt đáng thương, cô kể lại rằng khi cô trở về thì phát hiện có một người đàn ông khỏe mạnh đang cố gắng phá khóa cửa, người này to lớn như một bức tường, trong khi cô lại mở cửa hàng một mình trong ngõ nhỏ, cô lo sợ đối phương có ý đồ xấu, nên đã lập tức báo cảnh sát nhờ giúp đỡ.

Vừa nói xong lời này.

Nữ cảnh sát lập tức nghiêm mặt lại.



Nam cảnh sát thì lập tức tiến vào ngõ nhỏ, khống chế người có ý định xông vào cửa hàng.

“Cô làm tốt lắm, trong tình huống này nên báo cảnh sát để tìm sự trợ giúp, chúng tôi sẽ bảo vệ quyền lợi của cô!” Nữ cảnh sát mỉm cười, còn an ủi Hà Thanh Miểu vài câu.

Sau đó, họ liền còng tay người kia lại.

Người đàn ông tức giận, la hét om sòm: “Mẹ kiếp, dựa vào đâu còng tay tao, tụi mày là cái thá gì? Biết cha tao là ai không?!”

“Đứa con hoang đáng chết, mày tới đây cho tao! Mày cố ý hãm hại tao đúng không! Con đàn bà đê tiện!”

Gã ta ra sức giãy giụa.

Biểu cảm trên mặt vặn vẹo như muốn giết người.

Hà Thanh Miểu ngước mắt lên, nhìn gã ta chẳng có chút uy hiếp nào, bật cười thành tiếng.

Còn quản lý của khu phố cổ bị dáng vẻ của gã ta làm cho giật mình.

Anh ta vỗ ngực cam đoan rằng sẽ không để người này vào nữa, lập tức đưa tên gã ta vào danh sách đen.

"Ngày sau nếu có tình huống tương tự, cô chỉ cần gọi vào số điện thoại này, bảo vệ sẽ lập tức có mặt!" Quản lý ngay trước mặt cảnh sát càng tỏ ra có trách nhiệm, vừa nói vừa đưa số điện thoại của đội bảo vệ cho cô.

Hà Thanh Miểu nhướng mày, hài lòng nhìn cách giải quyết của người quản lý, người mà bình thường chẳng thèm làm gì dù có ba gậy đánh vào người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Thị Thông Cổ Đại: Tôi Trợ Giúp Hoàng Tử Ốm Yếu Đoạt Quyền Xưng Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook