Siêu Thị Vạn Vật Bắt Đầu Từ Tích Trữ Hàng Hóa
Chương 1:
Mục Yên
30/08/2024
"Tôi nói trước với cô nhé, hạn sử dụng của lô hàng này còn mười ngày nữa, nếu cô bán lại xảy ra vấn đề gì, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm." Tài xế đứng bên toa xe tải lớn, nghiêm mặt nhấn mạnh.
"Yên tâm, hợp đồng cũng đã ký rồi, lô hàng này đến tay tôi, sau này xử lý như thế nào, tôi có thể toàn quyền phụ trách." Tần Tinh nói, nhận hóa đơn trong tay đối phương, cúi đầu ký tên: "Ông chủ các anh không nói cho anh biết sao?"
"Nhưng vẫn phải nhấn mạnh lại một lần, đề phòng lỡ như." Tài xế nhìn Tần Tinh ký tên xong, quay đầu mở cửa thùng xe: "Lô hàng này tổng cộng là 1000 kiện, mỗi kiện 24 bao, tổng cộng 240000 bao, mỗi bao 5 hào."
Tần Tinh cúi đầu bấm điện thoại di động, một lát sau cầm lấy điện thoại di động, đưa giao diện thanh toán cho tài xế xem: "Tổng cộng 12000, đã chuyển cho ông chủ của các anh."
Cùng lúc đó, điện thoại di động của tài xế vang lên tiếng thông báo.
Tài xế cúi đầu nhìn thoáng qua, đặt điện thoại vào trong túi: "Số hàng này để ở đâu? Chúng tôi dọn vào giúp cô."
"Để vào trong kho hàng đi, tôi đã dọn xong nhà kho trước rồi." Tần Tinh giơ tay lên, chỉ vào cánh cửa nhỏ mở rộng trong góc siêu thị, "Các anh xếp chồng cho tôi là được."
"Được, vậy bà chủ, cô làm việc đi." Tài xế nói xong, lập tức gọi người cùng nhau khuân đồ.
1000 kiện, toàn bộ đều là cả thùng mì ăn liền, giá bán lẻ ba tệ một gói, nhưng bởi vì sắp hết hạn sử dụng nên lấy năm hào một gói, thanh lý lỗ vốn.
Tài xế cầm xe đẩy, một hơi đẩy mười mấy thùng mì ăn liền đi vào trong siêu thị, lúc sắp đến nhà kho, quay đầu nhìn bà chủ siêu thị, trong lòng tò mò không biết bà chủ này muốn bán số mì ăn liền này như thế nào.
Chỉ còn mười ngày nữa là hết hạn sử dụng, chỉ dựa vào siêu thị nho nhỏ này, trong thời gian ngắn rất khó bán hết, chờ qua hạn sử dụng, cho dù chỉ là đặt ở trong siêu thị, cũng rất dễ bị phạt tiền.
Tần Tinh ngồi ở quầy thu ngân, nghe bạn thân gửi tin nhắn tới.
"Tình huống gì vậy? Sao lại nói nghỉ việc liền nghỉ việc? Đã nói cùng nhau bán mình cho tư bản mà?"
"Tớ về nhà thừa kế gia nghiệp." Tần Tinh ấn nút ghi âm ở trên điện thoại, thông qua giọng nói chuyển chữ thành tin nhắn gửi đi.
Tin nhắn vừa gửi đi thành công, trên điện thoại di động liền vang lên yêu cầu gọi video.
Cô nhấn xác nhận, bên kia lập tức truyền đến thanh âm kích động: "Mẹ nó, cẩu phú quý chớ quên nhau, cậu thật sự về nhà kế thừa gia nghiệp?"
"Đương nhiên là giả rồi." Tần Tinh bật cười: "Cậu cũng không phải không biết tình huống nhà tớ, tớ lấy đâu ra gia nghiệp để thừa kế? Tớ chỉ là cảm thấy công việc mệt mỏi, muốn làm chút buôn bán nhỏ, bán nhà ở Ninh Thành đi, đến trấn nhỏ quê nhà bên này mở một cái siêu thị nhỏ."
"Chính là cửa hàng gần phố mà nhà các cậu cho thuê trước đó?" Bạn thân xuyên qua camera, cố gắng nhìn rõ tình huống sau lưng Tần Tinh.
Tần Tinh dứt khoát quay camera sau, để cô ấy nhìn rõ ràng dáng vẻ của siêu thị nhỏ.
Siêu thị không lớn, dù sao cũng chỉ là siêu thị của trấn nhỏ, nhưng bên trong có không ít đồ, trên cơ bản trong siêu thị thành phố có thứ gì thì nơi này cũng có, ngoại trừ đồ ăn vặt đồ uống hằng ngày các loại, trong góc còn có một ít nông cụ.
Dù sao siêu thị này mở ở trấn, chắc chắn sẽ có thôn dân trong thôn xung quanh tới, mua chút nông cụ loại nhỏ bình thường cần dùng.
"Sao cậu lại muốn mở siêu thị?" Bạn thân tò mò hỏi.
"Vừa vặn khách thuê trước kia hết hạn, không có ý định tiếp tục gia hạn, tớ liền trở về tiếp nhận." Tần Tinh cầm di động ở trong siêu thị dạo qua một vòng, đảo qua toàn bộ hàng hóa trong siêu thị, "Lát nữa cậu có thời gian có thể tới đây chơi."
"Yên tâm, hợp đồng cũng đã ký rồi, lô hàng này đến tay tôi, sau này xử lý như thế nào, tôi có thể toàn quyền phụ trách." Tần Tinh nói, nhận hóa đơn trong tay đối phương, cúi đầu ký tên: "Ông chủ các anh không nói cho anh biết sao?"
"Nhưng vẫn phải nhấn mạnh lại một lần, đề phòng lỡ như." Tài xế nhìn Tần Tinh ký tên xong, quay đầu mở cửa thùng xe: "Lô hàng này tổng cộng là 1000 kiện, mỗi kiện 24 bao, tổng cộng 240000 bao, mỗi bao 5 hào."
Tần Tinh cúi đầu bấm điện thoại di động, một lát sau cầm lấy điện thoại di động, đưa giao diện thanh toán cho tài xế xem: "Tổng cộng 12000, đã chuyển cho ông chủ của các anh."
Cùng lúc đó, điện thoại di động của tài xế vang lên tiếng thông báo.
Tài xế cúi đầu nhìn thoáng qua, đặt điện thoại vào trong túi: "Số hàng này để ở đâu? Chúng tôi dọn vào giúp cô."
"Để vào trong kho hàng đi, tôi đã dọn xong nhà kho trước rồi." Tần Tinh giơ tay lên, chỉ vào cánh cửa nhỏ mở rộng trong góc siêu thị, "Các anh xếp chồng cho tôi là được."
"Được, vậy bà chủ, cô làm việc đi." Tài xế nói xong, lập tức gọi người cùng nhau khuân đồ.
1000 kiện, toàn bộ đều là cả thùng mì ăn liền, giá bán lẻ ba tệ một gói, nhưng bởi vì sắp hết hạn sử dụng nên lấy năm hào một gói, thanh lý lỗ vốn.
Tài xế cầm xe đẩy, một hơi đẩy mười mấy thùng mì ăn liền đi vào trong siêu thị, lúc sắp đến nhà kho, quay đầu nhìn bà chủ siêu thị, trong lòng tò mò không biết bà chủ này muốn bán số mì ăn liền này như thế nào.
Chỉ còn mười ngày nữa là hết hạn sử dụng, chỉ dựa vào siêu thị nho nhỏ này, trong thời gian ngắn rất khó bán hết, chờ qua hạn sử dụng, cho dù chỉ là đặt ở trong siêu thị, cũng rất dễ bị phạt tiền.
Tần Tinh ngồi ở quầy thu ngân, nghe bạn thân gửi tin nhắn tới.
"Tình huống gì vậy? Sao lại nói nghỉ việc liền nghỉ việc? Đã nói cùng nhau bán mình cho tư bản mà?"
"Tớ về nhà thừa kế gia nghiệp." Tần Tinh ấn nút ghi âm ở trên điện thoại, thông qua giọng nói chuyển chữ thành tin nhắn gửi đi.
Tin nhắn vừa gửi đi thành công, trên điện thoại di động liền vang lên yêu cầu gọi video.
Cô nhấn xác nhận, bên kia lập tức truyền đến thanh âm kích động: "Mẹ nó, cẩu phú quý chớ quên nhau, cậu thật sự về nhà kế thừa gia nghiệp?"
"Đương nhiên là giả rồi." Tần Tinh bật cười: "Cậu cũng không phải không biết tình huống nhà tớ, tớ lấy đâu ra gia nghiệp để thừa kế? Tớ chỉ là cảm thấy công việc mệt mỏi, muốn làm chút buôn bán nhỏ, bán nhà ở Ninh Thành đi, đến trấn nhỏ quê nhà bên này mở một cái siêu thị nhỏ."
"Chính là cửa hàng gần phố mà nhà các cậu cho thuê trước đó?" Bạn thân xuyên qua camera, cố gắng nhìn rõ tình huống sau lưng Tần Tinh.
Tần Tinh dứt khoát quay camera sau, để cô ấy nhìn rõ ràng dáng vẻ của siêu thị nhỏ.
Siêu thị không lớn, dù sao cũng chỉ là siêu thị của trấn nhỏ, nhưng bên trong có không ít đồ, trên cơ bản trong siêu thị thành phố có thứ gì thì nơi này cũng có, ngoại trừ đồ ăn vặt đồ uống hằng ngày các loại, trong góc còn có một ít nông cụ.
Dù sao siêu thị này mở ở trấn, chắc chắn sẽ có thôn dân trong thôn xung quanh tới, mua chút nông cụ loại nhỏ bình thường cần dùng.
"Sao cậu lại muốn mở siêu thị?" Bạn thân tò mò hỏi.
"Vừa vặn khách thuê trước kia hết hạn, không có ý định tiếp tục gia hạn, tớ liền trở về tiếp nhận." Tần Tinh cầm di động ở trong siêu thị dạo qua một vòng, đảo qua toàn bộ hàng hóa trong siêu thị, "Lát nữa cậu có thời gian có thể tới đây chơi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.